1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

.Cuộc hò hẹn đầu tiên ...

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi votrungh, 19/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    .Cuộc hò hẹn đầu tiên ...

    Câu truyện ngắn này là truyện ngắn đầu tiên và cũng có thể là cuối cùng của tôi . Trước đây nó đã được gửi lên " Tản mạn Sài Gòn " và đã nhận được ít nhiều chia sẻ .

    Chẳng hiểu sao hôm nay , một ngày rất buồn , rất vô vị của Sài Gòn nóng nực và ồn ã tôi lại nhớ da diết cái thời đã qua ấy , những con người ấy .... Nhớ quá TTVN ơi ...




    Cuộc hò hẹn đầu tiên


    ( Kỷ niệm cuộc thi viết " TTVN và tôi " chào mừng năm 2000 - Mạng Trí Tuệ Việt Nam FPT cũ . Dựa theo một tình huống có thật . ) .



    Ngày ấy tôi mới chập chững vào mạng . Cái thế giới ảo mà nhiều người đang phàn nàn là quá phức tạp và nhiều dối trá này lúc ấy đang còn vận động trên chương trình TTVN 7.2 với chỉ vỏn vẹn chưa đến chục người online mỗi lần . Lúc đó mỗi account đều được gắn với một biểu tượng nam hay nữ xinh xinh đằng trước trong bảng danh sách nhắn tin . Lúc đó mỗi một cuộc nhắn tin hay hội thoại trực tiếp đối với tôi đều là một kỷ niệm khó quên , một cuộc phiêu lưu ảo đầy kỳ thú vào thế giới tâm hồn con người .

    Đêm ấy tôi lại vào mạng khuya như thường lệ , tức là khi trời đã về sáng . Trên bảng danh sách user lúc ấy chỉ còn có bốn hay năm người . Tôi click ngẫu nhiên vào một account lạ có biểu tượng nữ đằng trước .

    " Chào bạn ! "
    " Hi ! "
    " Bạn thức khuya vậy ? "
    " Hì ... quen rồi ... "
    " Bạn hay vào giờ này sao ? "
    " Hì ... chắc vậy á ! "
    " Bạn thức vậy làm sao mà đi học , đi làm nổi ? "
    " Hì ... đã nói là quen rồi mà , mà đâu có thức một mình đâu chứ . Có người cũng thức mà còn nói người ta ... Hì ... "
    " Bạn còn học hay đã đi làm ? "
    " Hì ... đoán thử đi , đúng là có thưởng ... thiệt đó ... hì "
    " Lỡ đoán trật thì sao ? "
    " Thì ... mua kem mà đãi người ta chứ sao nữa ... hì ... "
    " Biết người ta là ai mà đãi bây giờ ? "
    " Hì ... thử đoán trật đi là biết liền á ... Hì ... "

    Tôi cũng không nhớ rõ là cuộc đối thoại qua bàn phím đầu tiên đó đã kết thúc như thế nào , nhưng có lẽ cái ấn tượng đầu tiên thật khó quên mà tôi có được là cái kiểu trả lời hay bắt đầu bằng " Hì ... " và kết thúc bằng " ...á " nghe nó ngồ ngộ , nó dễ thương đến lạ lùng và cái kiểu trả lời không bao giờ đi thẳng vào vấn đề nhưng cũng không thiếu tế nhị , không người lớn nhưng cũng không hẳn trẻ con . Những cuộc đối thoại như vậy đã dần dần cho chúng tôi một chút thông tin cơ bản về nhau . Em là một sinh viên chưa tốt nghiệp nhưng đã đi làm cho một công ty nước ngoài , còn tôi chỉ khác cái là đã tốt nghiệp được vài năm .

    Mỗi đêm lên mạng chả hiểu sao tôi cứ thỉnh thoảng lại click vào cái bảng danh sách user đang online để xem em có vào mạng hay chưa . Thông thường là cứ vài ba lần click như vậy hai chúng tôi lại có dịp trò chuyện khi thì bằng nhắn tin , khi thì bằng hội thoại và những cuộc trò chuyện như vậy gần như luôn đi đến một kết quả rất tuyệt , đó là cả hai đều cùng khúc khích cười mỗi khi dồn đối phương vào thế bí không biết ăn nói thế nào cho khỏi " hớ " . Nụ cười và niềm vui đã không ít lần theo chúng tôi vào giấc ngủ và có lẽ vì thế mà tôi bỗng thấy yêu mạng hơn bao giờ hết . Tôi cảm thấy có một điều gì đó hơn cả sự thư giãn khi trò chuyện với em , người mà tôi chưa hề gặp mặt .

    Bẵng đi một dạo tôi click lấy click để mà không thấy em đâu trong cái bảng danh sách user mỗi đêm . Con người dễ lệ thuộc vào những thói quen cố hữu , vì thế mà tôi cảm thấy thật buồn khi không có ai hợp ý như em để chọc , để đùa , để lý luận mổ xẻ chuyện này chuyện nọ . Tôi cứ tưởng em đã không còn vào mạng nữa cho đến một hôm , cũng vào cái giờ khuya khoắt ấy .

    " Hì ... chào anh ! "
    " Ủa , chào em . Anh tưởng em biệt tích luôn rồi chứ . Mấy hôm rồi đi đâu thế ? "
    " Hì ... em đi công tác . Buồn không ? "
    " Không , vui lắm lắm . Đỡ phải thức khuya , đỡ phải suy nghĩ mình nên nói gì ... "
    " Hì ...xạo quá . Nhìn mặt biết liền ... Hì ... "
    " Biết mà còn hỏi . Hừm ... "
    " Hì ... thôi mà . Cười cái đi mà . Lẹ lẹ ... Hìhì ... "

    Thế là mối dây liên hệ qua mạng giữa chúng tôi lại được tiếp tục . Chưa có dịp gặp nhau , nhưng qua những cuộc đối thoại đêm đêm hình ảnh mà mỗi chúng tôi tưởng tượng về nhau ngày càng đẹp dần . Hàng ngày tôi đọc được càng lúc càng nhiều những thông tin về những cuộc tình , các đám cưới bắt nguồn từ tình yêu qua mạng . Nhưng tình cảm của chúng tôi chỉ mới có thể gọi là thiện cảm và sự quý mến mà thôi . Oái oăm thay , sự thiện cảm ấy mỗi lúc một tăng dần theo trí tưởng tượng đến độ khó tin . Cho đến một đêm nọ ...

    " Hì ... anh ơi ! "
    " Hả ? Kiếm chuyện gì nữa đây ? "
    " Anh gửi cho em một tấm hình . OK ? "
    " Khôn thế ? Còn em không gửi gì cho anh à ? "
    " Em sẽ scan hình em và gửi cho anh ... "
    " Nhớ nghe , em nói đấy "
    " Hì ... nhớ mà ... "

    Thế là hôm sau tôi đã gửi cho em một tấm hình của tôi qua bưu điện . Còn em thì vì lý do này lý do nọ đã không gửi được ảnh cho tôi . Rồi đến lượt tôi đi công tác mấy ngày . Về đến nhà tôi vào mạng ngay đêm hôm đó để tìm em .

    " Hì ... quà đâu ? "
    " Làm gì có ... ở chỗ anh đi công tác là rừng núi có ai mua bán gì đâu mà mua quà chứ ? "
    " Hì ...xạo ... vậy thôi em out á ... "
    " Từ từ đi ...à mà thôi ... out đi ! "
    " Hì ...thấy chưa ....xạo quá rõ . Giả vờ thế thôi chứ đâu có muốn em out , đúng không ? Quà đâu ? "
    " Nếu mà có quà thì đưa cho em bằng cách nào ? "
    " Thì gặp nhau mà đưa chứ sao ? "
    " Ok . Vậy mình hẹn nhau ở đâu ? Mấy giờ ? "
    " Anh đến quán kem Rose đi . Đường Lê Duẩn á . 7 giờ tối nghe . "
    " Chắc em đến không đó ? "
    " Hừm ... em đến mà . Vậy ha . "
    " Làm sao để nhận ra nhau ? "
    " Em biết mặt anh rồi mà . Anh cứ ngồi cái bàn trong góc trái , gần cửa ra vào á ... "

    Tối hôm ấy đúng hẹn tôi đến quán kem chờ em . Trong quán lố nhố Tây ta và có mấy cô gái ngồi rải rác đây đó . Tôi liếc nhìn quanh và có lẽ không có cô gái nào xung quanh là trùng hợp với hình ảnh của em trong trí tưởng tượng của tôi . Một tiếng đồng hồ trôi qua và sự chờ đợi trong tôi đã nhường chỗ cho lòng tự ái . Tôi cảm thấy thật buồn , khó hiểu và thất vọng cho cuộc hẹn đầu tiên qua mạng này . Em nghĩ gì và đang làm gì , hỡi cô bé ảo kia ơi ?

    Tối hôm đó tôi lại gặp em trên mạng . Như bao nhiêu kẻ giận hờn khác trên đời tôi đã làm điều cần làm là trút tất cả những giận dỗi , bực bội vào bàn phím , vào những câu nói cay độc của một anh chàng đang bị tổn thương và thất vọng .


    " Em đã đến đó . Anh tin em đi ... "
    " Vậy tại sao em không vào chào anh dù một lời ? "
    " Anh đừng giận em . Em chỉ muốn nói có vậy . "
    " Anh làm sao dám giận em chứ ? Anh chỉ buồn thôi . "
    " Anh đừng buồn . Em không muốn thế đâu . Em nói thật đấy . "
    " Anh chỉ muốn biết sự thật . Em có đến không và tại sao em không xuất hiện ? "
    " Em đang khóc đây này . Anh đừng có hỏi dồn như vậy ... "
    " Anh không muốn em khóc đâu . Nhưng có lẽ em nên nói thật xem chuyện gì đã xảy ra thì hay hơn là khóc em à . "
    " Thôi , em out đây . Anh ngủ ngon , lúc khác em sẽ nói cho anh hiểu .... "
    " Vậy cũng được . Byebye em . Ngủ ngon ! "

    Sáng hôm sau tôi nhận được một dòng e-mail ngắn ngủi từ em . " Em xin lỗi anh . Đừng giận em nhé ! Chúc anh luôn vui vẻ và hạnh phúc , anh nhé ! " . Bên dưới dòng chữ ấy là một bông hồng đỏ thắm .

    Và từ đó tôi không còn thấy account của em trên mạng nữa . Hình như gió , hình như mây đã cuốn em đi mãi . Tôi lại đêm đêm vào mạng và lại có những cuộc trò chuyện với bao bè bạn xa gần , nhưng những tiếng cười " Hì ... " rất ảo mà cũng rất thật của em vẫn còn đâu đây trong tâm trí tôi . Tiếng cười của một cô gái mà tôi chưa hề gặp mặt .


    ... Sau đó ít lâu nhân một cuộc đi chơi picnic với một nhóm bạn trên mạng . Anh bạn trẻ người Hà Nội trong đoàn là một account cũng khá thân với tôi . Đang đi cùng nhau trên đường đến một quãng vắng chợt anh bước chậm lại và nói với tôi với vẻ đăm chiêu ...

    " Cô nàng nhờ em nói với anh một lời là đừng nghi ngờ cô ấy mà tội nghiệp . Hôm ấy cô ấy đã đến điểm hẹn nhưng không dám gặp anh vì sợ mọi chuyện phức tạp ra . Chồng cô ấy ghen ghê lắm , cấm không cho cô ấy vào mạng nữa rồi . "

    Hình như chiều hôm ấy mây trước mắt tôi không còn bay và nắng không còn ấm nữa . Tôi chỉ muốn được gặp em , nhìn vào mắt nhau dù chỉ một lần , nói một lời chào nhau cũng đủ , mặc kệ cuộc đời này điêu ngoa .

    Mạng vẫn cứ hàng chục người online mỗi đêm và cuộc đời vẫn thế .


    Sáng 12.12.1999



    Votrungh@
  2. elead

    elead Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2003
    Bài viết:
    713
    Đã được thích:
    0
    Cái gì ảo tưởng thì thường vẫn đẹp. Hẹn hò qua net tạo cho chúng ta cảm giác hy vọng, hồi hộp và nhiều mơ mộng. Đấy cũng là điểm thú vị của nó.
    Sao hôm nay anh Hiếu lại đột nhiên lôi vấn đề này ra vậy nhỉ? Cảm xúc ngày xưa chợt đến chăng?

    Elead !

  3. SV-Stars

    SV-Stars Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/02/2002
    Bài viết:
    1.255
    Đã được thích:
    0
    Sự hồi hộp đó chỉ có trong những lần đầu tiên gặp mặt, khi ta còn bỡ ngỡ mới mẻ. Đó chính là cái thú vị của Blind Date. Thế nhưng giờ đây, khi đã có quá nhiều kinh nghiệm, thi thoảng vẫn gặp một ai đó trên net để thay đổi không khí cũng như để kiếm tìm thêm những người cùng suy nghĩ thì tôi luôn chuẩn bị những tình huống xấu nhất có thể xảy ra để đở thất vọng
    ------------------------------------------------
    Học, học nữa, học mãi, hộc máu
    Marketing Manager of Digital Storm Group & AbsoluteTemplates.com
    http://www.digitalstormvn.com
    http://www.absolutetemplates.com
  4. kitty_sona

    kitty_sona Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    327
    Đã được thích:
    0
    Ừ vui thì thật là vui
    Ừ quên cũng chỉ ngậm ngùi riêng em
    Ừ thì từ chat mình quen
    Ừ người mới đó cũ mèm trong tim
    Quán xưa giờ lạc bước tìm...

    And when my life is over
    Remember when we were together
    We were alone and I was singing this song for you
  5. NiceOrchid

    NiceOrchid Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/11/2002
    Bài viết:
    883
    Đã được thích:
    0
    Cuộc hẹn hò đầu tiên thường khó quên,bởi nó được chờ đợi trong sự hồi hộp ,lo lắng ,và cả sợ nữa !
    Wherever U go, Whatever U do, I'm right here waiting for....
  6. quy_kiem_sau_VN

    quy_kiem_sau_VN Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    373
    Đã được thích:
    0
    Chuyện cũng khá hay và lãng mạn, nhưng đại ca à, đại ca cũng lớn tuổi rùi sao đại ca còn lãng mạn thế, thực tế một chút đi. Nói thật, lúc chưa biết cái mạng (nhện) này em cũng quen một người, nhưng chỉ trao đổi mail qua lại với nhau thôi và cũng đã trở thành bạn tốt của nhau, nhưng để tiến xa hơn thì còn nhiều vấn đề lắm. Mà sao anh lại hẹn hò một người mới quen và chưa biết mặt thế, nếu muốn người ta đi gặp mình thì tốt nhất hẹn tham gia vào càfê 7X mỗi buổi sáng chẳng hạn, để còn xác định đối tượng chứ ? vì phụ nữ nhát lắm.....
    Nói chung đại ca còn hên là gặp nữ thiệt đó, chứ gặp phải thằng nào nó giả gái thì khổ hehehehehe

    Từ Bắc vô Nam nối liền nắm tay
  7. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    To : Kiếm khách Quykiemsau ,
    Vì công việc có ngày mình phải gặp gỡ vài chục người và hầu như không có ngày nào không có những cuộc hẹn công việc .
    Nhưng cuộc đời thì đâu chỉ có công việc , đúng không ? Thiếu đi cái lãng mạn , thiếu đi cái cảm giác muốn gặp , muốn tìm những điều lạ lẫm thì đối với mình nhiều lúc cuộc đời này vô vị lắm .
    Cả ngày cứ chúi đầu vào cái vòng quay nghiệt ngã của cuộc mưu sinh nên đôi lúc tỉnh ra ta lại thèm một vài giây , một vài giờ lãng mạn có lẽ cũng là chuyện rất thường tình . Nhiều khi dừng lại một quán cafe góc đường ngắm thiên hạ một lát cũng vui lắm chứ .
    Nhà thơ Trần Mạnh Hảo chỉ vì một tà áo nữ sinh mà có bài thơ " Trái tim mắc cạn " :
    Dòng đời con nước vèo qua
    Trái tim mắc cạn trong tà áo bay
    Cỏn con một sợi lông mày
    Mà đem cột trái đất này vào anh ... "
    Mỗi con người là một thế giới . Hẹn hò với một thế giới , nhất là một thế giới dễ thương thì thú vị lắm chứ . Nếu ta có lòng chân thành thì chẳng sợ gặp người , còn nếu người có lòng với ta thì chắc chắn người sẽ đến . " Honesty is the best policy " mà , đúng không ?
    Nếu cô gái ấy xuất hiện trước mặt tôi hôm ấy , biết đâu tôi lại chẳng thể viết được một câu truyện nào như vậy .
    Và cũng chẳng hiểu sao , tới giờ phải cảm ơn trời phật là cũng chưa có ai cho tôi "leo cây " thực sự .
    Votrungh@
  8. Ngu_ngu_81

    Ngu_ngu_81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    3.800
    Đã được thích:
    2
    Hẹn hò qua mạng lần đầu là khi đến chỗ hẹn nhận ra người ta mà ko dám gọi , để rồi người ta bảo mình nói dối ! Để rồi từ đấy phải thỉnh thoảng đến nhà người ta ăn cơm ( mà nấu cơm ngon fết ) ! :))
    Đời đau khổ nên phải cười nhăn nhở !
    Người với người là bạn , nhưng ... lòng người hiểm ác !
  9. quy_kiem_sau_VN

    quy_kiem_sau_VN Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    373
    Đã được thích:
    0
    Suy nghĩ của huynh cung dung (với rất nhiều người và có thể với cả mình nữa). Nhiều lúc ngồi một mình suy nghĩ, cũng cảm thấy chán lắm (giống Tress), công việc thì cứ triền miên không lúc nào nghỉ ngơi, nói ra chắc nhiều người không tin chứ nhiều bữa mình không thấy được mặt trời nữa (sáng sớm đi làm đến đêm mới về). Nói ra cho mọi người thông cảm chứ, giả sử có người yêu hay bạn gái thì sớm muộn gì cũng bị .... đá là cái chắc.

    Từ Bắc vô Nam nối liền nắm tay
  10. dunghang

    dunghang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/07/2002
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    ...
    Anh là sắc màu hay không gian?.
    Rừng thiêng hay mạch suối đại ngàn?.
    Hay mãi là anh như nguyên thủy?.
    Và để mọi điều gió cuốn đi..

Chia sẻ trang này