1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cuộc hò hẹn đầu tiên ...

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi votrungh, 11/06/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Cuộc hò hẹn đầu tiên ...

    Cuộc hò hẹn đầu tiên

    ( Kỷ niệm cuộc thi viết " TTVN và tôi " chào mừng năm 2000 - Mạng Trí Tuệ Việt Nam FPT cũ . Dựa theo một câu chuyện có thật ) .



    Ngày ấy tôi mới chập chững vào mạng . Cái thế giới ảo mà nhiều người đang phàn nàn là quá phức tạp và nhiều dối trá này lúc ấy đang còn vận động trên chương trình TTVN 7.2 với chỉ vỏn vẹn chưa đến chục người online mỗi lần . Lúc đó mỗi account đều được gắn với một biểu tượng nam hay nữ xinh xinh đằng trước trong bảng danh sách nhắn tin . Lúc đó mỗi một cuộc nhắn tin hay hội thoại trực tiếp đối với tôi đều là một kỷ niệm khó quên , một cuộc phiêu lưu ảo đầy kỳ thú vào thế giới tâm hồn con người .

    Đêm ấy tôi lại vào mạng khuya như thường lệ , tức là khi trời đã về sáng . Trên bảng danh sách user lúc ấy chỉ còn có bốn hay năm người . Tôi click ngẫu nhiên vào một account lạ có biểu tượng nữ đằng trước .

    " Chào bạn ! "
    " Hi ! "
    " Bạn thức khuya vậy ? "
    " Hì ... quen rồi ... "
    " Bạn hay vào giờ này sao ? "
    " Hì ... chắc vậy á ! "
    " Bạn thức vậy làm sao mà đi học , đi làm nổi ? "
    " Hì ... đã nói là quen rồi mà , mà đâu có thức một mình đâu chứ . Có người cũng thức mà còn nói người ta ... Hì ... "
    " Bạn còn học hay đã đi làm ? "
    " Hì ... đoán thử đi , đúng là có thưởng ... thiệt đó ... hì "
    " Lỡ đoán trật thì sao ? "
    " Thì ... mua kem mà đãi người ta chứ sao nữa ... hì ... "
    " Biết người ta là ai mà đãi bây giờ ? "
    " Hì ... thử đoán trật đi là biết liền á ... Hì ... "

    Tôi cũng không nhớ rõ là cuộc đối thoại qua bàn phím đầu tiên đó đã kết thúc như thế nào , nhưng có lẽ cái ấn tượng đầu tiên thật khó quên mà tôi có được là cái kiểu trả lời hay bắt đầu bằng " Hì ... " và kết thúc bằng " ...á " nghe nó ngồ ngộ , nó dễ thương đến lạ lùng và cái kiểu trả lời không bao giờ đi thẳng vào vấn đề nhưng cũng không thiếu tế nhị , không người lớn nhưng cũng không hẳn trẻ con . Những cuộc đối thoại như vậy đã dần dần cho chúng tôi một chút thông tin cơ bản về nhau . Em là một sinh viên chưa tốt nghiệp nhưng đã đi làm cho một công ty nước ngoài , còn tôi chỉ khác cái là đã tốt nghiệp được vài năm .

    Mỗi đêm lên mạng chả hiểu sao tôi cứ thỉnh thoảng lại click vào cái bảng danh sách user đang online để xem em có vào mạng hay chưa . Thông thường là cứ vài ba lần click như vậy hai chúng tôi lại có dịp trò chuyện khi thì bằng nhắn tin , khi thì bằng hội thoại và những cuộc trò chuyện như vậy gần như luôn đi đến một kết quả rất tuyệt , đó là cả hai đều cùng khúc khích cười mỗi khi dồn đối phương vào thế bí không biết ăn nói thế nào cho khỏi " hớ " . Nụ cười và niềm vui đã không ít lần theo chúng tôi vào giấc ngủ và có lẽ vì thế mà tôi bỗng thấy yêu mạng hơn bao giờ hết . Tôi cảm thấy có một điều gì đó hơn cả sự thư giãn khi trò chuyện với em , người mà tôi chưa hề gặp mặt .

    Bẵng đi một dạo tôi click lấy click để mà không thấy em đâu trong cái bảng danh sách user mỗi đêm . Con người dễ lệ thuộc vào những thói quen cố hữu , vì thế mà tôi cảm thấy thật buồn khi không có ai hợp ý như em để chọc , để đùa , để lý luận mổ xẻ chuyện này chuyện nọ . Tôi cứ tưởng em đã không còn vào mạng nữa cho đến một hôm , cũng vào cái giờ khuya khoắt ấy .

    " Hì ... chào anh ! "
    " Ủa , chào em . Anh tưởng em biệt tích luôn rồi chứ . Mấy hôm rồi đi đâu thế ? "
    " Hì ... em đi công tác . Buồn không ? "
    " Không , vui lắm lắm . Đỡ phải thức khuya , đỡ phải suy nghĩ mình nên nói gì ... "
    " Hì ...xạo quá . Nhìn mặt biết liền ... Hì ... "
    " Biết mà còn hỏi . Hừm ... "
    " Hì ... thôi mà . Cười cái đi mà . Lẹ lẹ ... Hìhì ... "

    Thế là mối dây liên hệ qua mạng giữa chúng tôi lại được tiếp tục . Chưa có dịp gặp nhau , nhưng qua những cuộc đối thoại đêm đêm hình ảnh mà mỗi chúng tôi tưởng tượng về nhau ngày càng đẹp dần . Hàng ngày tôi đọc được càng lúc càng nhiều những thông tin về những cuộc tình , các đám cưới bắt nguồn từ tình yêu qua mạng . Nhưng tình cảm của chúng tôi chỉ mới có thể gọi là thiện cảm và sự quý mến mà thôi . Oái oăm thay , sự thiện cảm ấy mỗi lúc một tăng dần theo trí tưởng tượng đến độ khó tin . Cho đến một đêm nọ ...

    " Hì ... anh ơi ! "
    " Hả ? Kiếm chuyện gì nữa đây ? "
    " Anh gửi cho em một tấm hình . OK ? "
    " Khôn thế ? Còn em không gửi gì cho anh à ? "
    " Em sẽ scan hình em và gửi cho anh ... "
    " Nhớ nghe , em nói đấy "
    " Hì ... nhớ mà ... "

    Thế là hôm sau tôi đã gửi cho em một tấm hình của tôi qua bưu điện . Còn em thì vì lý do này lý do nọ đã không gửi được ảnh cho tôi . Rồi đến lượt tôi đi công tác mấy ngày . Về đến nhà tôi vào mạng ngay đêm hôm đó để tìm em .

    " Hì ... quà đâu ? "
    " Làm gì có ... ở chỗ anh đi công tác là rừng núi có ai mua bán gì đâu mà mua quà chứ ? "
    " Hì ...xạo ... vậy thôi em out á ... "
    " Từ từ đi ...à mà thôi ... out đi ! "
    " Hì ...thấy chưa ....xạo quá rõ . Giả vờ thế thôi chứ đâu có muốn em out , đúng không ? Quà đâu ? "
    " Nếu mà có quà thì đưa cho em bằng cách nào ? "
    " Thì gặp nhau mà đưa chứ sao ? "
    " Ok . Vậy mình hẹn nhau ở đâu ? Mấy giờ ? "
    " Anh đến quán kem Rose đi . Đường Lê Duẩn á . 7 giờ tối nghe . "
    " Chắc em đến không đó ? "
    " Hừm ... em đến mà . Vậy ha . "
    " Làm sao để nhận ra nhau ? "
    " Em biết mặt anh rồi mà . Anh cứ ngồi cái bàn trong góc trái , gần cửa ra vào á ... "

    Tối hôm ấy đúng hẹn tôi đến quán kem chờ em . Trong quán lố nhố Tây ta và có mấy cô gái ngồi rải rác đây đó . Tôi liếc nhìn quanh và có lẽ không có cô gái nào xung quanh là trùng hợp với hình ảnh của em trong trí tưởng tượng của tôi . Một tiếng đồng hồ trôi qua và sự chờ đợi trong tôi đã nhường chỗ cho lòng tự ái . Tôi cảm thấy thật buồn , khó hiểu và thất vọng cho cuộc hẹn đầu tiên qua mạng này . Em nghĩ gì và đang làm gì , hỡi cô bé ảo kia ơi ?

    Tối hôm đó tôi lại gặp em trên mạng . Như bao nhiêu kẻ giận hờn khác trên đời tôi đã làm điều cần làm là trút tất cả những giận dỗi , bực bội vào bàn phím , vào những câu nói cay độc của một anh chàng đang bị tổn thương và thất vọng .


    " Em đã đến đó . Anh tin em đi ... "
    " Vậy tại sao em không vào chào anh dù một lời ? "
    " Anh đừng giận em . Em chỉ muốn nói có vậy . "
    " Anh làm sao dám giận em chứ ? Anh chỉ buồn thôi . "
    " Anh đừng buồn . Em không muốn thế đâu . Em nói thật đấy . "
    " Anh chỉ muốn biết sự thật . Em có đến không và tại sao em không xuất hiện ? "
    " Em đang khóc đây này . Anh đừng có hỏi dồn như vậy ... "
    " Anh không muốn em khóc đâu . Nhưng có lẽ em nên nói thật xem chuyện gì đã xảy ra thì hay hơn là khóc em à . "
    " Thôi , em out đây . Anh ngủ ngon , lúc khác em sẽ nói cho anh hiểu .... "
    " Vậy cũng được . Byebye em . Ngủ ngon ! "

    Sáng hôm sau tôi nhận được một dòng e-mail ngắn ngủi từ em . " Em xin lỗi anh . Đừng giận em nhé ! Chúc anh luôn vui vẻ và hạnh phúc , anh nhé ! " . Bên dưới dòng chữ ấy là một bông hồng đỏ thắm .

    Và từ đó tôi không còn thấy account của em trên mạng nữa . Hình như gió , hình như mây đã cuốn em đi mãi . Tôi lại đêm đêm vào mạng và lại có những cuộc trò chuyện với bao bè bạn xa gần , nhưng những tiếng cười " Hì ... " rất ảo mà cũng rất thật của em vẫn còn đâu đây trong tâm trí tôi . Tiếng cười của một cô gái mà tôi chưa hề gặp mặt .


    ... Sau đó ít lâu nhân một cuộc đi chơi picnic với một nhóm bạn trên mạng . Anh bạn trẻ người Hà Nội trong đoàn là một account cũng khá thân với tôi . Đang đi cùng nhau trên đường đến một quãng vắng chợt anh bước chậm lại và nói với tôi với vẻ đăm chiêu ...

    " Cô nàng nhờ em nói với anh một lời là đừng nghi ngờ cô ấy mà tội nghiệp . Hôm ấy cô ấy đã đến điểm hẹn nhưng không dám gặp anh vì sợ mọi chuyện phức tạp ra . Chồng cô ấy ghen ghê lắm , cấm không cho cô ấy vào mạng nữa rồi . "

    Hình như chiều hôm ấy mây trước mắt tôi không còn bay và nắng không còn ấm nữa . Tôi chỉ muốn được gặp em , nhìn vào mắt nhau dù chỉ một lần , nói một lời chào nhau cũng đủ , mặc kệ cuộc đời này điêu ngoa .

    Mạng vẫn cứ hàng chục người online mỗi đêm và cuộc đời vẫn thế .


    Sáng 12.12.1999





    Votrungh@

    Được sửa chữa bởi - votrungh vào 12/06/2002 00:27
  2. dark_hanzo

    dark_hanzo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    937
    Đã được thích:
    0
    Rõ tội nghịp bác gì ấy trong truyện. Nói chung lại bị dụ thê thảm.
    lại một người nữa giống như tôi....
    Cảm động wá.
    Nhưng bác Votrungh còn các truyện khác đâu rồi??

    Hanzo Hattori
  3. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Hanzo cho là " bị dụ " à ? Vậy chứ đoạn kết không tạo cho bạn một suy nghĩ sâu sắc hơn sao ?
    Cái anh chàng đó cũng nghĩ mình " bị dụ " khi chưa có cái đoạn kết sau cùng . Nhưng sau đó chắc anh ta đã không còn nghĩ như thế ...
    Votrungh@
  4. cdtphuc

    cdtphuc Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/10/2001
    Bài viết:
    726
    Đã được thích:
    0
    Hay quá, bài viết chỉ một trang mà hay không kém thiên tình sử của bác QuynhNguyen. Bác là một trong hai người mà em có cảm giác rất dễ chịu khi đọc bài (của bác) trên chốn TTVN này, bác votrungh ạ. Mong bác tiếp tục viết hay sưu tầm về những gì hay nhất của một thời TTVN cũ cho mọi người thưởng thức.

    Quand je la regarde, moi l'homme loup au coeur d'acier
    Devant son corps de femme, je suis un géant de papier
  5. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Cảm ơn sự ưu ái của Cdtphuc . Đây là truyện ngắn đầu tiên và không biết có phải sẽ là cuối cùng của mình không nữa .
    Ngày xưa vì cuộc thi viết " TTVN và tôi " mà mình đã thử viết truyện ngắn . Duyên may thế nào đó mà đứa con đầu lòng ấy lại được giải nhất . Có lẽ vì nó có vẻ " mạng " quá chăng ?
    Mong sao nó mang lại một cái nhìn lãng mạn vừa phải cho thế giới net rất ảo mà rất thực này ...
    Mạng là nơi mà chính nỗi cô đơn
    Khuất đâu đó ở phía sau bàn phím
    Mạng là nơi thử một lần chiêm nghiệm
    Những thực hư ẩn hiện giữa tim người ....

    Votrungh@
  6. dunghoitaisao

    dunghoitaisao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    2.321
    Đã được thích:
    0
    hichic,giá như mình là cô gái ấy nhỉ ???bỏ chồng mất thui !!!!!
  7. littlebluecat

    littlebluecat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    Đọc truyện của bác Votrungh hay và cảm động wá,tiếc cho 1 tình bạn đẹp phải dở dang.
    Bluecat
  8. minimoon

    minimoon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/12/2001
    Bài viết:
    293
    Đã được thích:
    0
    Cô gái ấy thật bản lĩnh ! Nếu tiếp tục câu chuyện thì nhiều khi đoạn kết lại không để lại vấn vương như thế ! Hoan hô tác giả !
    viva the heart hacker
  9. su_su_

    su_su_ Lâm Đồng Moderator

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    641
    Đã được thích:
    0
    phải chi cô gái trong truyện chưa có chồng và kết thúc bằng 1 tình yêu đẹp với chàng trai trong truyện thì đỡ bùn hơn kết thúc nì
    It's hard to make the things i did undone
  10. cdtphuc

    cdtphuc Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/10/2001
    Bài viết:
    726
    Đã được thích:
    0
    Nếu cô gái chưa có chồng và cuộc tình kết thúc bằng một ...đám cưới chẳng hạn, thì câu chuyện đâm ra lại bình thường như bao câu chuyện khác mà ta được đọc, tính lãng mạn không còn nữa, và chắc chắn không thể để lại nhiều vấn vương nơi tâm trí độc giả sau khi đọc, và ...có thể không đoạt giải nhất, phải vậy chăng?.
    Tình chỉ đẹp khi hãy còn dang dở
    Đời hết vui khi đã vẹn câu thề
    .....
    Phải vậy chăng??????????................

    Quand je la regarde, moi l'homme loup au coeur d'acier
    Devant son corps de femme, je suis un géant de papier

    Được cdtphuc sửa chữa vào 15/06/2002 21:55
    Được cdtphuc sửa chữa vào 16/06/2002 21:41

Chia sẻ trang này