1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cuộc sống đẹp tươi

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi ngocthienanh, 18/06/2008.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ngocthienanh

    ngocthienanh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/10/2007
    Bài viết:
    1.378
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống đẹp tươi

    Chiếc đinh nhỏ

    Có một đợt thi tuyển người để nhận vào làm của một công ty nọ. Lần lượt các ứng viên vào để phỏng vấn và họ đều đi ra với vẻ mặt ngạc nhiên, vì họ đều đã vượt qua mọi câu hỏi nhưng vẫn chưa có ai nhận được câu trả lời là mình đã trúng tuyển.

    Đến một sinh viên kia, anh ta không trả lời được hết các câu hỏi và với một sự thất vọng sâu sắc, anh đi ra cửa. Tới gần cửa, bất ngờ anh ta cúi xuống, nhặt lên một chiếc ghim cài giấy ai đó đã làm rơi từ bao giờ. Anh quay trở lại, đặt lên chiếc chiếc ghim lên bàn giấy ở cuối phòng thi rồi mới đi ra.

    Bất ngờ, những người phỏng vấn đã gọi anh ta lại và thông báo, anh ta chính thức được tuyển dụng. Chính anh ta cũng không ngờ rằng, hành vi nhặt chiếc ghim một cách tự nhiên theo bản tính ấy đã giúp anh ta có được một chỗ làm tốt.

    Và những người tuyển dụng đã vô cùng thông minh khi họ quyết định nhận một người lao động biết tiết kiệm cho công ty, cho xã hội từ những thứ rẻ tiền nhất, như chiếc đinh ghim.

    Người làm công kỳ lạ

    Tôi rúc đầu vào gối , đầu nặng trĩu tuyệt vọng. Chẳng lẽ với tôi đây là cả cuộc đời còn lại. Tôi, hai năm sau khi ra trường, đang bỏ cả ngày tháng cho một công việc hoàn toàn không thích hợp, lương thấp mà cũng chẳng có tương lai. Đã nhiều lần tôi cố không nghĩ đến câu hỏi này , nhưng cảm giác chán nản đó đã không tài nào thoát ra được.

    Sáng hôm sau, tôi cố lết ra khỏi giường để đến chỗ làm. Hôm nay có một vài người mới - họ là những người làm công tạm thời, lương còn thấp hơn nhiều so với nhân viên chính thức như chúng tôi. Sau một lúc làm việc, ánh mắt tôi chú ý đến một người. Anh ta có vẻ lớn tuổi nhất trong số họ, mặc bộ đồng phục. Đó là điều đặc biệt vì công ty chúng tôi không hề có đồng phục. Thật ra, họ cũng không biết chúng tôi ăn mặc như thế nào. Anh ta mặc một chiếc quần thẫm màu thẳng nếp với chiếc áo xanh lao động, trên ngực túi còn may ngay ngắn cả bảng tên. Có lẽ anh ta tự mua cho mình bộ đồng phục đó.

    Tôi quan sát anh trong suốt ngày hôm đó, và cả những ngày kế tiếp khi anh còn làm việc với chúng tôi. Anh không bao giờ đi trễ hay sớm, chính xác như một chiếc đồng hồ vậy. Với một công việc hết sức bình thường, anh làm việc rất cần mẫn, chuẩn xác với một sự cẩn trọng đặc biệt. Anh hòa nhã thân thiện với tất cả mọi người nhưng không bao giờ nói chuyện trong lúc làm việc.


    Đến giờ cơm trưa, trong khi chúng tôi đến nhận phần ăn của mình tại quầy phân phát, anh lại lặng lẽ lôi trong túi đồ một hộp cơm cũ kỹ bằng inox, và sau mỗi bữa ăn chỗ của anh lúc nào cũng sạch sẽ. Và dĩ nhiên, lúc nào anh ta cũng trở lại công việc đúng giờ. Có thể nói anh là một người làm công mà bất cứ ông chủ nào cũng đều hài lòng. Chúng tôi đều có những suy nghĩ như vậy, anh không chỉ tốt mà thật sự đáng khâm phục.


    Rồi công việc tạm thời đó cũng chấm dứt, anh rời công ty rồi đi đâu không rõ. Nhưng đối với cuộc đời tôi anh đã hoàn toàn thay đổi cách suy nghĩ của tôi .


    Tôi không mua cho mình bộ đồng phục, cũng không có hộp cơm trưa nhưng tôi bắt đầu đặt ra cho mình những nguyên tắc . Tôi bắt đầu tập làm việc như một doanh nhân chuẩn bị kỹ càng cho hợp đồng của mình, và rồi tôi được người quản lý đề bạt lên chức vụ cao hơn. Vài năm sau, tôi chuyển đến một công việc tốt hơn ở một công ty khác.


    Cuối cùng, tôi cũng tự đứng ra lập công ty riêng. Cho đến mãi sau này, những thành công của tôi đều đến từ sự cần mẫn và may mắn của mình, nhưng tôi vẫn luôn nghĩ điều may mắn lớn nhất của tôi là bài học tôi đã học được từ người công nhân kỳ lạ năm xưa :

    Người hạnh phúc nhất không phải là người có những thứ tốt nhất mà là người biết biến những thứ mình đang có thành thứ tốt nhất.

    Người quét sân ga

    Ông Gerard, kiểm soát viên của công ty xe lửa, ngồi trên một toa xe riêng để đi quan sát. Khi tới nhà ga Deming, ông dừng lại và đưa mắt nhìn ra xung quanh. Trước mắt ông, anh chàng công nhân tên là Mảkham với chiếc chổi trên tay đang mải mê thực hiện công việc của mình. Anh làm công việc một cách chăm chú, toàn tâm toàn ý, không bỏ qua một góc nào, một khe nào cả.

    Ông Gerad đã nhận thấy điều ấy, ông nghĩ thầm: ?oAnh này không để sót một hạt bụi nào cả, anh ta làm việc như một cái máy chạy hoàn toàn?.

    Ông bèn vẫy người phụ tá của mình tới rồi chỉ vào người đang quét sân dưới ga. Ông nói:

    - Tôi nhận thấy người này rất đáng chú ý. Tôi sẽ cho anh ta thử việc tại văn phòng. Nếu anh ta làm cho tôi vừa ý, tôi sẽ giao cho anh ta trông nom một nhà ga.

    Và sau này, Markham đã lên tới chức chủ tịch ban quản trị của công ty xe lửa này.

    Như vậy, nếu bạn không làm việc chăm chỉ, nhiệt tình với một tinh thần trách nhiệm cao cả; nếu bạn không làm việc với sự cống hiến hết mình cho công ty và lợi ích chung của mọi người bạn đâu dễ có được cơ hội như người công nhân Markham trên đây. Hãy miệt mài, nỗ lực làm việc dù những việc đó nhỏ bé nhưng hãy cứ thật chu toàn, tốt đẹp, với một tinh thần vui tươi và cống hiến. Cuộc sống này vốn tươi đẹp biết bao!
  2. kohieutaisao

    kohieutaisao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2007
    Bài viết:
    495
    Đã được thích:
    0
    Truyện quá hay.Thanks for share
  3. alanh

    alanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2004
    Bài viết:
    2.943
    Đã được thích:
    1
    Khoá topic với lý do: Spam
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này