1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cuộc sống đời thường khi xưa?

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi datvn, 07/06/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Trong cuốn tuyển tập truyện của quân đội nhân dân ViệtNam "Những kỷ niệm
    sâu sắc trong đời bộ đội" do nhà xuất bản Quân Đội phát hành, có truyện
    kể một đoàn quân bộ đội chủ lực trong nam không có đủ quần áo, phải
    đóng quân trong rừng, chằm lá quanh người, chỉ có vài bộ lành lặn cho
    mấy chiến sỹ làm nhiệm vụ tiếp dân ở lán ngoài rừng. Dân không biết thực
    hư ra sao, cứ đòi vào thăm, mặc kệ chiến sỹ tiếp tân ngăn lại . Thế là mấy
    chàng này liền kêu to lên cho anh em chạy sâu vào trong rừng . Dân thấy
    thế, mới hùn nhau góp tiền cho anh em mua quần áo . Có lẽ cuốn sách
    này không còn lấy một bản trên thế để làm bảo tàng .
    Còn việc cưới xin, tôi còn nhỏ quá không biết được, nhưng các đám cưới
    đều có thịt cá nấu nướng ngon lành, không biết khổ chủ ra sao . Đến khi
    tôi lớn lên, thì đã là chế độ bao cấp rồi . Chính phủ hô hào cưới lối mới,
    chỉ đăng ký có chính quyền chúc hạnh phúc long trọng là đủ . Cũng có
    cưới tập thể một vài cặp . Nhưng phần lớn các đôi mới cưới đều cố gắng
    vay nợ để có chừng 10 mâm có giò có thịt có cá để rồi làm trả nợ dần.
  2. huntinghunter

    huntinghunter Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/10/2006
    Bài viết:
    1.873
    Đã được thích:
    866
    Trích gửi các bác bài báo đăng trên Thanh niên nói về Tản đà và...gián tiếp cái cuộc sống các cụ ta ngày xưa!
    "...Nhưng đó chỉ là khúc dạo đầu, chúng ta hãy nghe Nguyễn Tuân kể về một ?oTản Đà kiếm khách?... thứ thiệt: ?oBây giờ mới đến chuyện ông Tản Đà múa kiếm. Hồi năm ngoái, tôi và mấy người bạn kéo nhau về làng Hà Trì ở gần tỉnh Đơ (*). Ông Tản Đà đã đính ước với chúng tôi gặp nhau ở đấy. Hôm chủ nhật, đánh chén. Gặp ông Tản Đà, thường bao giờ cũng lấy rượu ra làm đầu sai; nếu không đại yến được thì ít ra cũng phải tiểu ấm. Hôm ấy, thịnh soạn. Thi nhân khoe rằng vừa mới lĩnh được một món tiền nhuận bút. Thảo nào, rượu hôm ấy có mùi đảng sâm. Và sớm hôm ấy, tôi thấy được một ngày không có giờ. Trong lúc chủ khách thu ẩm, sự đời cứ chầm chậm, nhè nhẹ như cái hồi nước cổ Việt Nam chưa bị nhà nước Pháp tới ở, có những người tuổi tác vào lớp cha anh chúng ta, bữa ăn gỏi cá sinh cầm mất những một ngày một đêm. Đôi câu đối ?oNhãn tiền nhất bôi tửu/Bách thế nhân hậu danh? (Trước mắt một chén rượu/Trăm năm người lưu danh - NV), do chủ nhân đề vào giấy hồng điều dán phủ lên cột nhà, đã có sức mạnh cám dỗ bọn tôi nên quên mọi cái băn khoăn ở đời, và lúc này chỉ nên say. Biết trước bữa ăn phải kéo rất dài cho nó hợp với phong tục trong túy hương, tôi nhỏ nhẻ, gắp rất chậm. Bao giờ cho tôi quên được con cá trắm nướng, mình dài đúng một thước ta nằm trên tàu lá chuối giữa bàn ăn. Thuận tay, tôi ngồi gỡ con cá nướng, trong ruột nhồi đầy những lá thơm tho. Tớp xong một hớp rượu có mùi khê khê, tay tôi gỡ cá ra từng mảnh nhỏ, miệng tôi nói với đám tiệc: ?oTrước khi gần Tần Thủy Hoàng để hành thích, có lẽ người Chuyên Chư học nướng cá mấy năm ròng ở đất Ngũ Hồ, cũng chỉ khéo đến thế này là cùng?. Cả bàn tiệc cười xòa. Ông Tản Đà giục mọi người cầm đũa: ?oAnh em mình ăn ngay cho nóng. Kệ lão ấy gỡ cá. Hắn có tài, thì hắn phải làm đầy tớ bọn ta. Sự đời thường vẫn thế! Hề hề...?. Lúc gần triệt soạn, tôi nằn nì với chủ nhân: ?oNgười ta đồn cụ múa kiếm có nhiều đường đẹp lắm. Anh em hôm nay muốn được xem?.
    Mỗi người một câu. Rút cùng, Phục - người con thứ thi sĩ - đã đưa cho cha một con dao phay. Nhưng trước khi bình thân, ông Tản Đà đã thét người nhà lấy mấy tấm liếp bằng cót che kín mặt trước nhà lại. Và đóng kín cả hai tấm cửa sổ ở phía sau nhà trông ra vườn nữa. Tôi đã hiểu thầm tại sao ông Tản Đà có sự cẩn thận này. Đấy là dớp sợ hãi của những năm Đông Du và Đông Kinh Nghĩa Thục còn để sót lại trong người thi nhân. Cái sợ đó, cái cẩn thận đó là những cái lo lắng chính đáng của những nhà nho sống vào thời cụ Quận Thái Xuyên Hoàng Cao Khải, vào thời quan Khâm sai Lê Hoan, mà vẫn nhớ luôn là trong nhà mình có quyển sấm Trạng Trình, một cuốn binh thư và trong cái đòn ống gác bếp - vẫn có một thanh quất ép lưỡi vào cuốn sách tính số Thái Ất.

    Nguyễn Tuân qua nét vẽ Trịnh Công Sơn
    Trước khi múa kiếm, ông Tản Đà nghiêm trang như một võ sĩ sắp lên tỉ thí trên lôi đài, nói với mọi người: ?oMôn kiếm này của Tư Đạt truyền cho tôi?. ?oTư Đạt??. ?oCon ông Đô thống Thuật ấy mà. Ngày xưa, tôi năng tập, công phu lạ. Bỏ đã lâu lắm, chả biết bây giờ có đi được cả bài không. Ấy thế mà dù có nhớ, cũng khó mà đi hết được?. Trong gian nhà tối lờ mờ, mọi người nhận thấy một cái bóng trắng lượn múa trên hai bộ ngựa ghép sát lại. Ông Tản Đà mặc áo trắng dài. Cũng tiến lên, lùi xuống, bước đi gò theo một phép rất khắc khổ. Cũng múa trên, đỡ dưới. Chưa bao giờ tôi tập đánh kiếm. Nhưng hồi còn ở lao, có mấy người tù đàn anh đã đi cho tôi xem cả môn độc kiếm, cả môn song kiếm và giảng sơ sơ cho tôi về môn kiếm thuật. Căn cứ vào những nhời xa xôi ấy, tôi thấy ông Tản Đà hôm ấy múa tròn lắm, đường kiếm lúc nào cũng che kín người và có những đoạn loạn đả, ông Tản Đà có những miếng xả và tuốt cũng lợi hại lắm. Chả biết lúc thực sự phải cho đổ máu thì kiếm thuật ấy sẽ như thế nào, nhưng ở phút múa kiếm sau cơn rượu, tôi thấy thi nhân đẹp lắm. Và nhớ tới một cuộc bút chiến, ông Tản Đà đã lên án chém ông Phan Khôi mà tôi sợ. Tôi nhìn xuống nhà dưới thì ở khung cửa nhà ngang, bà Tản Đà đang thập thò với vẻ khiếp sợ rõ rệt.
    Nghỉ múa kiếm, ông Tản Đà gọi thứ nam: ?oPhục ơi! Ờ, con bỏ quần áo vào va-li cho cậu. Chiều nay cậu ra Hà Nội?. Rồi quay lại phía chúng tôi, ông nói về chuyện kiếm: ?oTứ phương, bát diện. Những lúc tứ diện thụ địch, những lúc hỗn chiến, thanh kiếm sát phạt đã nhiều lắm, chư hiền ạ?. Vẫn không quên sắp hành lý để trẩy ra Hà Nội, thi nhân bỏ vào va-li một cái nghiên mực, một đĩa son và một tập cổ thi. Cái va-li ấy là một chiếc va-li cũ kỹ đã bất cả khóa, chẳng khác gì cái va-li của một ông Đồ Nghệ mới ra Bắc làm thuốc. Say rượu, rồi múa kiếm; cất kiếm rồi hỏa tốc sắm va-li lên đường như là một khách không nhà, sao người ta lại không sống vào thời Trung cổ để làm một hiệp sĩ nhỉ? Chưa bao giờ tôi buồn một cách thi vị như buổi chiều hôm ấy.
    Cái buổi chiều ấy là một buổi chiều ông Tản Đà khởi hành ra Hà Nội để rồi đi mãi mãi, đi... thẳng luôn vào lịch sử, của nước Việt Nam văn chương?... (Tao Đàn, số đặc biệt, trang 89-93)."
  3. datvn

    datvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    2.981
    Đã được thích:
    1
    Về giao thông đi lại: Em xem phim nga thấy có những chiếc xe trạm để chở thư từ, hành khách qua từng trạm để đi xa. Không biết thời phong kiến các cụ nhà ta có tổ chức được đi lại vậy ko nhỉ, hay cứ mạnh ai người nấy đi.
  4. nongdanopho

    nongdanopho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2008
    Bài viết:
    172
    Đã được thích:
    0
    miẹ.. bây giờ điện đóm đầy đủ, internet thừa mứa mà giới công chức vẫn "đi muộn, về sớm" thì có thể mưòng tượng ra cuộc sống thời mông muối trưóc đây có lẽ cũng ko thoát khỏi vòng luẩn quẩn của một nguời nông dân là mấy:
    nhà nghèo nên phải ăn khoai -> ăn khoai thì nóng bụng -> nóng bụng + tối trời thì phải đi ngủ sớm -> đi ngủ sớm thì đông con -> đông con rồi lại phải ăn khoai -> ăn khoai rồi lại nóng... trong người... ->
  5. haitotbung

    haitotbung Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/12/2005
    Bài viết:
    1.967
    Đã được thích:
    1
    Các cụ ngày xưa có biết hôn nhau không nhỉ? Hay nụ hôn là sản phẩm chỉ có riêng văn hóa châu Âu?
    (Tớ hỏi nghiêm túc đấy)
  6. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Các cụ có hôn không thì phải đọc Kiều của Nguyễn Du. Khi mới bị bắt
    làm, Kiều đã học "vành ngoài bảy chữ vành trong tám nghề." Vậy bạn
    tìm hiểu đi nhé. Chỉ sợ tìm hiểu rồi mới thấy các kỹ thuật trong sách
    khiêu dâm của Âu Mỹ chỉ là trò trẻ con so với các cụ nhà ta thôi.
  7. bhavaghita

    bhavaghita Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/09/2010
    Bài viết:
    3.577
    Đã được thích:
    2
    nếu nói về chuyện phòng the thì Phương tây còn kém so với phương đông nhiều lắm, từ xa xưa Ấn độ đã có quyển kama sutra còn trung hoa thì có "Hoàng đế Tố nữ kinh" bàn về chuyện ấy 1 cách hết sức khoa học, ngoài ra bên phật giáo Mật tông cũng có 1 số bức tượng phật Hoan Hỹ và 1 số tranh ảnh về tư thế Yab yum rồi, chưa kể nguười Nhật cực kì tiên tiến về chuyện này thậm chí họ đưa nó vào văn hóa. Cơn lốc truyện Hentai và Jav bây giờ cũng bắt nguồn từ đó.

    "vành ngoài bảy chử vành trong tám nghề" được miêu tả rất kĩ trong Kim vân kiều truyện của Thanh tâm Tài Nhân, không phải của các cụ ta. Tám tư thế đó có lẽ lấy trong hoàng đế tố nữ kinh cộng với các kinh nghiệm thực tiễn của các chị em mà thành

Chia sẻ trang này