1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cuộc sống là gì????

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi con_cua2005, 15/06/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. babymiumiu

    babymiumiu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    71
    Đã được thích:
    0
    Tất cả chúng ta giống nhau, chỉ khác nhau màu sắc

    Đã lâu lắm rồi nhưng tôi vẫn còn nhớ mãi khuôn mặt ấy, một khuôn mặt non nớt, kháu khỉnh và ngây thơ vô cùng. Đó là tặng vật mà đất trời đã ban cho tôi, đứa con trai da đen bé bỏng của tôi, một món quà vô giá đối với tôi. Tôi đã 1 mình nuôi con khôn lớn,và tôi muốn kể cho bạn nghe điều đó, sự trưởng thành của con trai tôi.
    Vào buổi sáng thứ bảy, tôi đang làm việc bên máy tính như thường lệ. Tôi có thể nghe thấy tiếng phim họat hình trong phòng con tôi. Một lát sau con trai tôi đi đến bên tôi, mắt mũi còn tèm nhem, mặt chưa rửa, đôi mắt mở to tròn xoe, long lanh, tràn đầy sức sống trong đó. Nó mặt bồ đồ ngủ màu nâu xám, chân đi vớ, ống cao ống thấp. Tôi đã ôm chầm và hôn con trìu mến. Và cậu bé đã làm tôi kinh ngạc khi đặt câu hỏi: "Mẹ ơi, tại sao con lại là da đen?" - câu hỏi của cậu bé 4 tuổi.
    Tôi lặng người trong chốc lát. Tôi nhìn chăm chăm vào con trai tôi, quan sát con và đăm chiêu suy nghĩ. Sau đó tôi bùng tỉnh và sửa lại tư thế ngồi rồi từ tốn hỏi con: "Con yêu, sao con lại hỏi vậy?"
    "Dạ tại vì bạn con nói rằng trắng thì tốt hơn đen. Ba bạn ấy dạy như thế. Vì vậy con muốn biết tại sao thuợng đế lại cho con màu đen?"
    Trong chốc lát, tôi thấy tức giận đến nghẹn cổ họng nhưng tôi kiềm chế được. Tôi nắm chặt bàn tay bé nhỏ, nhìn con trìu mến và lắt đầu nhẹ nhàng.
    "Con yêu, trắng không tốt hơn đen mà đen cũng không tốt hơn trắng. Tất cả chúng ta giống nhau, chỉ khác nhau màu sắc thôi. Giống như hộp bút chì màu của con vậy con cưng ạ. Có rất nhiều màu sắc trong cùng một hộp bút chì màu của con, con thấy không. Thượng đế muốn tạo ra con người có nhiều màu sắc. Và thượng đế đã làm điều ông ta muốn con ạ. Nếu mọi người đều có cùng một màu sắc thì thật là buồn tẻ và chán phải không? Vì vậy, con đừng nghe những gì mọi người đã nói. Ai mà nói người ta khác nhau bởi vì màu sắc khác nhau thì người đó đã nói sai rồi. Chúa trời yêu tất cả chúng ta. Không ai được coi là tốt hơn ai cả con ạ. Ngay cả hai bàn tay của chúng ta cũng có nhiều màu sắc khác nhau. Đó là điều tốt, không phải là điều xấu con ạ".
    Tôi dừng lại để quan sát phản ứng của con trai tôi. Cậu bé vẫn nhìn tôi với đôi mắt no tròn và đáp : Vâng mẹ ạ, không có ai xấu hoặc tốt hơn ai. Chúa trời thích người da đen và ông ta cũng thích con mẹ ạ."Cậu bé mỉm cười thật đáng yêu và quay về phòng mình. Rồi cậu ta quay lại và nói tiếp "Vì thế nên con vật Elmo có màu đỏ, con quái vật Cookie có màu xanh da trời, còn con Kermit và con cóc có màu xanh lá cây".
    Tôi mỉm cười với con "Đúng con ạ". Tôi đã tán đồng lý do con vừa khám phá ra. Nhiều giờ sau đó, tôi vào phòng con để xem nó đang làm gì. Cậu bé rất yên lặng, khác với thói thường của nó. Và những gì tôi bắt gặp đã làm cho tôi sửng sốt không thốt nên lời. Cảm xúc dâng trào và lẫn lộn trong tôi. Tôi có ngủ mơ không? Tôi có nên khen tặng con tôi về ý tưởng của nó không?
    Cậu bé đã vẽ rất nhiều bàn tay ở trên tường, đủ màu sắc - đỏ, xanh da trời, xanh lá cây, nâu, vàng cam... Tôi đưa mắt nhìn khắp phòng, cố giữ cảm xúc thăng bằng bởi vì tôi biết dù sớm hay muộn thì tôi cũng sẽ lau sạch hết những bức vẽ đó. Trước đây, con trai tôi chưa bao giờ vẽ lên tường. Dĩ nhiên là cậu bé có vẽ tầm bậy lên áo quần nhưng chưa bao giờ như lần này - vẽ đầy lên tường.
    Khi tôi đang say sưa đứng nhìn những bàn tay nhỏ xíu khắp phòng, nó khẽ lay tôi và khoe: "Mẹ coi con vẽ gì nè, hãy nhìn hai tờ giấy của con. Con muốn đem nó tới lớp vào ngày mai để khoe với cô giáo và các bạn con"
    Bạn biết gì không?. Một tờ giấy trắng với nhiều bàn tay đen nhỏ xíu trên đó, và tờ kia được tô đen nhưng lại có rất nhiều bàn tay trắng nằm trong đó.
    "Rất đẹp con trai ạ. Mẹ thích cả hai tờ giấy vẽ của con", tôi trả lời khi vẫn còn bị sốc vì những bàn tay trong trí tưởng tượng của một cậu bé bốn tuổi và tôi cũng phân vân chưa biết nên giải quyết các bức tường kia như thế nào.
    "Con cũng thích cả hai mẹ ạ. Và con phải nói cho bạn con và ba của bạn ấy biết về sự thật này."
    Tôi nhìn theo con khi nó đi đến lấy giỏ sách đi học và tự hào nhét hai tờ giấy vào đó.
    Tôi chợt lắt đầu và khẽ mỉm cười, vừa đi về phòng, tôi vừa nghĩ. Những đứa trẻ thật là thông minh.Con trai tôi thật thông minh. Tôi sẽ để các bàn tay nhiều màu sắc ở trên tường đó thêm vài ngày nữa, chưa chùi đi vội. Tôi tự nhũ như vậy. Và tại sao lại bôi nó chứ?
    Suốt ngày hôm đó, tôi nghĩ mãi về chuyện đã xảy ra. Và tôi tự nhủ với chính mình: Người mẹ da đen đơn độc đã làm được thêm một việc tốt.
    (Theo Chicken Soup for The Soul)
    *Cuộc sống muôn màu, màu da cũng có thể khác nhau, nhưng nếu có trái tim đồng cảm, chúng ta sẽ chỉ là một!
  2. con_cua2005

    con_cua2005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2003
    Bài viết:
    481
    Đã được thích:
    0
    Đã bao giờ bạn thấy mình sống bao nhiêu năm qua chỉ là để đến một lúc nào đó được ngồi ở nơi đó,nhìn nụ cười đó,nghe câu chuyện đó và nhận thức được cái ta cần nhận thức từ khi mới sinh ra....????
    Nếu là chưa... hãy đi đi... đi mà nhìn... hãy mở to mắt ra... hãy lắng tai nghe... và hãy mở rộng tấm lòng....
    Tôi thì đã được hứng trọn cái cảm giác khai sinh ấy đấy.... Chúng ta đâu phải những kẻ câm điếc mù loà... ấy thế mà chúng ta chẳng biết nhiều hơn họ đâu.... cái quan trọng nhất cuộc sống là gì... cứ đi tìm đi... cứ tưởng tượng đi... nhưng cái quan trọng nhất.. ấy là được sống... được sống một cách bình thường ... Nghe mới thật vớ vẩn làm sao... Nhưng thực là như thế đấy...
    Chỉ một lần ngồi trên cái tàu điện xích đu ấy... thứ đồ chơi ở nàh trẻ mà tôi chẳng động tới bao giờ.... cùng một người con gái không quen biết bị nhiễm chất độc Đioxin.... nghe giọng nói .... nghe tiếng cười.... và nhìn bầu trời tối nhờ nhợ ... chẳng ra tối... cũng chẳng ra sáng... y như cuộc đời của những con người ở đây.... sao mà lạ kỳ đến thế...??? Tôi mới cảm thấy mình sống mà không thực là đang sống....
    hix.... cáo lỗi... mai viết tiếp... có việc đột xuất....
  3. con_cua2005

    con_cua2005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2003
    Bài viết:
    481
    Đã được thích:
    0
    Đã bao giờ bạn thấy mình sống bao nhiêu năm qua chỉ là để đến một lúc nào đó được ngồi ở nơi đó,nhìn nụ cười đó,nghe câu chuyện đó và nhận thức được cái ta cần nhận thức từ khi mới sinh ra....????
    Nếu là chưa... hãy đi đi... đi mà nhìn... hãy mở to mắt ra... hãy lắng tai nghe... và hãy mở rộng tấm lòng....
    Tôi thì đã được hứng trọn cái cảm giác khai sinh ấy đấy.... Chúng ta đâu phải những kẻ câm điếc mù loà... ấy thế mà chúng ta chẳng biết nhiều hơn họ đâu.... cái quan trọng nhất cuộc sống là gì... cứ đi tìm đi... cứ tưởng tượng đi... nhưng cái quan trọng nhất.. ấy là được sống... được sống một cách bình thường ... Nghe mới thật vớ vẩn làm sao... Nhưng thực là như thế đấy...
    Chỉ một lần ngồi trên cái tàu điện xích đu ấy... thứ đồ chơi ở nàh trẻ mà tôi chẳng động tới bao giờ.... cùng một người con gái không quen biết bị nhiễm chất độc Đioxin.... nghe giọng nói .... nghe tiếng cười.... và nhìn bầu trời tối nhờ nhợ ... chẳng ra tối... cũng chẳng ra sáng... y như cuộc đời của những con người ở đây.... sao mà lạ kỳ đến thế...??? Tôi mới cảm thấy mình sống mà không thực là đang sống....
    hix.... cáo lỗi... mai viết tiếp... có việc đột xuất....
  4. bebu10783

    bebu10783 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.377
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống là cuộc sống. Là sống , là tồn tịa , là hít ỗi, thỉa cacbon.
  5. bebu10783

    bebu10783 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.377
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống là cuộc sống. Là sống , là tồn tịa , là hít ỗi, thỉa cacbon.
  6. vothuongca

    vothuongca Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/11/2002
    Bài viết:
    571
    Đã được thích:
    0
    THặ TỏảNG CON CUA
    Con cua bò ngỏÊng bò ngang
    BỏằYi vơ vặỏằ>ng vưu hai càng nhỏằ to
    Con cua mỏt tỏằa hỏĂt nho
    Vơ nhơn trong lỏằ- nên vỏằôa thỏ thôi
    Con cua mai cỏằâng nhặ sỏằ"i
    TĂm chÂn mỏÊnh dỏằ 'ỏằĂ ngôi sặĂn hà
    Con cua nhỏằ bâ thỏưt thà
    Có khi xÂy cỏÊ mỏằTt toà cĂt chặĂi
    Con cua thỏằĐa biỏt làm ngặỏằi
    DỏĂ thặa câng 'ặỏằÊc vài lỏằi ngỏằưa ngang
    Và Thanh Cua
    12/2004
  7. vothuongca

    vothuongca Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/11/2002
    Bài viết:
    571
    Đã được thích:
    0
    THặ TỏảNG CON CUA
    Con cua bò ngỏÊng bò ngang
    BỏằYi vơ vặỏằ>ng vưu hai càng nhỏằ to
    Con cua mỏt tỏằa hỏĂt nho
    Vơ nhơn trong lỏằ- nên vỏằôa thỏ thôi
    Con cua mai cỏằâng nhặ sỏằ"i
    TĂm chÂn mỏÊnh dỏằ 'ỏằĂ ngôi sặĂn hà
    Con cua nhỏằ bâ thỏưt thà
    Có khi xÂy cỏÊ mỏằTt toà cĂt chặĂi
    Con cua thỏằĐa biỏt làm ngặỏằi
    DỏĂ thặa câng 'ặỏằÊc vài lỏằi ngỏằưa ngang
    Và Thanh Cua
    12/2004
  8. vothuongca

    vothuongca Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/11/2002
    Bài viết:
    571
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống qua đi trong bốn mùa. Sự biến thể của trời đất đôi khi đồng điệu với cái thay đổi của lòng đời. Mới hôm nay mùa xuân hoa lá tươi nõn mà mai đã đông giá rét khô hanh. Có người không thèm ngước lên ngắm những chồi non he hé trên cành mà lại cúi xuống nhặt chiếc lá vàng còn sót trên hè phố. Đôi khi không thể không mộng tưởng về quá khứ.Có một con mắt ngó đăm đăm đến tương lai và một con mắt nhìn ngược về quá khứ. Cái mùa đã qua đi ôi cũng quá nhiều kỷ niệm. Con mắt của hiện tại đôi khi vô hình mà vẫn nhìn thấy nhiều sự đổi dời của cuộc sống. Có những mùa hạ nắng chói chang ra đường không ai là không bịt mặt. Nhưng cái mùa sau những tấm khăn bịt mặt ấy vẫn âm thầm biến đổi. Những quy ước của xã hội cũng không thể đứng vững trước cơn bão thời gian. Thế cho nên những dáng vẻ, khuôn mặt, mái tóc kia của một thời thướt tha trên hè phố cũng bị cuốn chặt trong khăn, trong vớ vì khói bụi đô thành. Những mùa vàng son của quá khứ đã bị thất thu trước cơn lốc thời hiện đại. Những mái tóc râu ngô lên ngôi, những chiếc môbi thay đời lá thư tự viết. Những chiếc phong bì đã đi vào đám cưới nguyệch ngoạc những dòng ghi vội vô tình. Mùa ngày càng qua nhanh, cuộc sống quay tít mù trong trong từng nhích nhắc của kim đồng hồ không bao giờ thừa nhịp. Vẫn là trẻ sinh ra già về cõi chết nhưng giống nòi càng ngày càng bị thoái cấp trước xa hoa. Mùa đông năm xưa đứng bên hiên nhà xem pháo nổ. Mùa đông năm nay nắng quá hoa đào nở sạch sành sanh. Chỉ có mùa thu hình như vẫn chưa có gì thay đổi lắm vì con người cũng cần một thời khắc yên bình xưa cũ để nghĩ suy. Sắp đến 1000 năm của một cõi phồn hoa trong cuộc sống của tôi có một phần chạnh lòng nhìn ra phố và lẩm nhẩm một bài thơ có tên:
    Thăng Long Thiên Cổ Hoạ Mỹ Nhân
    Một ngàn năm tóc em làm cỏ úa
    Một ngàn năm môi em ủ thau đồng
    Một ngàn năm ngón châm từng búp lửa
    Em lên chùa buông yếm nhện tua rua
    Một ngàn năm em về bằng đại mã
    Một ngàn năm không ngủ khúc vũ trường
    Một ngàn năm má em kề cuội đá
    Đá bằng vàng ríu rít đổ chuông xa
    Một ngàn năm mắt em vòng ngân bạc
    Một ngàn năm mi em sắc gươm đao
    Một ngàn năm chân em bày lụa bạch
    Ô trên đầu, ô váy ngỏ vực sâu!
    Một ngàn năm cho rồng bay, bò lạc
    Một ngàn năm ta ngoảnh mặt xa xôi
    Em về đi đồi xưa trần đôi mộ
    Cho ta hề thiên cổ hoạ mỹ nhân
    VTC

  9. vothuongca

    vothuongca Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/11/2002
    Bài viết:
    571
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống qua đi trong bốn mùa. Sự biến thể của trời đất đôi khi đồng điệu với cái thay đổi của lòng đời. Mới hôm nay mùa xuân hoa lá tươi nõn mà mai đã đông giá rét khô hanh. Có người không thèm ngước lên ngắm những chồi non he hé trên cành mà lại cúi xuống nhặt chiếc lá vàng còn sót trên hè phố. Đôi khi không thể không mộng tưởng về quá khứ.Có một con mắt ngó đăm đăm đến tương lai và một con mắt nhìn ngược về quá khứ. Cái mùa đã qua đi ôi cũng quá nhiều kỷ niệm. Con mắt của hiện tại đôi khi vô hình mà vẫn nhìn thấy nhiều sự đổi dời của cuộc sống. Có những mùa hạ nắng chói chang ra đường không ai là không bịt mặt. Nhưng cái mùa sau những tấm khăn bịt mặt ấy vẫn âm thầm biến đổi. Những quy ước của xã hội cũng không thể đứng vững trước cơn bão thời gian. Thế cho nên những dáng vẻ, khuôn mặt, mái tóc kia của một thời thướt tha trên hè phố cũng bị cuốn chặt trong khăn, trong vớ vì khói bụi đô thành. Những mùa vàng son của quá khứ đã bị thất thu trước cơn lốc thời hiện đại. Những mái tóc râu ngô lên ngôi, những chiếc môbi thay đời lá thư tự viết. Những chiếc phong bì đã đi vào đám cưới nguyệch ngoạc những dòng ghi vội vô tình. Mùa ngày càng qua nhanh, cuộc sống quay tít mù trong trong từng nhích nhắc của kim đồng hồ không bao giờ thừa nhịp. Vẫn là trẻ sinh ra già về cõi chết nhưng giống nòi càng ngày càng bị thoái cấp trước xa hoa. Mùa đông năm xưa đứng bên hiên nhà xem pháo nổ. Mùa đông năm nay nắng quá hoa đào nở sạch sành sanh. Chỉ có mùa thu hình như vẫn chưa có gì thay đổi lắm vì con người cũng cần một thời khắc yên bình xưa cũ để nghĩ suy. Sắp đến 1000 năm của một cõi phồn hoa trong cuộc sống của tôi có một phần chạnh lòng nhìn ra phố và lẩm nhẩm một bài thơ có tên:
    Thăng Long Thiên Cổ Hoạ Mỹ Nhân
    Một ngàn năm tóc em làm cỏ úa
    Một ngàn năm môi em ủ thau đồng
    Một ngàn năm ngón châm từng búp lửa
    Em lên chùa buông yếm nhện tua rua
    Một ngàn năm em về bằng đại mã
    Một ngàn năm không ngủ khúc vũ trường
    Một ngàn năm má em kề cuội đá
    Đá bằng vàng ríu rít đổ chuông xa
    Một ngàn năm mắt em vòng ngân bạc
    Một ngàn năm mi em sắc gươm đao
    Một ngàn năm chân em bày lụa bạch
    Ô trên đầu, ô váy ngỏ vực sâu!
    Một ngàn năm cho rồng bay, bò lạc
    Một ngàn năm ta ngoảnh mặt xa xôi
    Em về đi đồi xưa trần đôi mộ
    Cho ta hề thiên cổ hoạ mỹ nhân
    VTC

  10. Heo_con_lan_di_lon_ton

    Heo_con_lan_di_lon_ton Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2004
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0
    Thank''s bĂc VTC nhâ..bài thặĂ hay thiỏằ?t 'ó...nhặng mà bĂc thêm cĂi gix mà Và Thanh Cua là sao...hixx...thiỏằ?t tơnh... chĂu ẵ kiỏn là bĂc giỏÊi thưch cĂi bài thặĂ này cho chĂu hiỏằfu 'i...vơ nông cỏĂn lâm nên không hiỏằfu 'Âu.... bĂc vỏôn bỏÊo chĂu viỏt bài nhặ dỏằY hặĂi ...chĂu bỏÊo chĂu viỏt cho chĂu chỏằâ không phỏÊi 'ỏằf mỏằi ngặỏằi 'ỏằc.... 'úng là..con cua mỏt bỏng hỏĂt nho...'ỏằf nhơn trong lỏằ- cho vỏằôa thỏ thôi.... BĂc lỏĂi mỏng chĂu là không biỏt chia sỏằ...hỏằô..chia sỏằ...!!!!
    CuỏằTc sỏằ'ng cỏĐn chia sỏằ lỏm chỏằâ... nhặng có mỏƠy khi ta chia sỏằ tÂm tặ mơnh...?? mỏằ-i góc nhỏằ trong con ngặỏằi không phỏÊi 'Ăng trĂch... nhặng 'ôi khi lỏĂi là quĂ lỏằ>n 'ỏằ'i vỏằ>i ngặỏằi khĂc... Vỏằ>i nhỏằng ngặỏằi yêu mỏn ta..muỏằ'n 'ặỏằÊc hiỏằfu ta..muỏằ'n chia sỏằ vỏằ>i ta rỏƠt rỏƠt nhiỏằu ... nhặng.. lỏĂi vỏôn cĂi tỏằô nhặng muôn thỏằĐa... ôi.. có lỏẵ...

Chia sẻ trang này