1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

+ Cuộc sống lắm điều đáng suy ngẫm ...

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi votrungh, 29/12/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. the_world_is_not_enough

    the_world_is_not_enough Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    - Người ta yêu không yêu ta vì : chúng ta không biết chúng ta có cái gì cho đến khi chúng ta mất nó, và chúng ta cũng không biết chúng ta còn thiếu cái gì cho đến khi nó đến.
    - Cuộc sống đôi khi quá phẳng lặng, buồn tẻ, đơn điệu vì : đó là những khoảng lặng. Bạn tất bật,bạn vội vã ; cuộc sống cho bạn những khoảng lặng để bạn nghỉ ngơi, để bạn có thời gian nhìn lại những gì bạn đã làm, đã trải qua. Để bạn nhận ra rằng : đừng chạy qua cuộc sống nhanh đến mức bạn không chỉ quên mất bạn đang ở đâu, mà còn quên mất bạn đang đi đến đâu.
    - Cuộc sống không chỉ có niềm vui mà còn có nỗi đau là vì : Bạn là con người. Bản chất cuộc sống là không gì cả. Chính bản thân chúng ta tạo ra cuộc sống. Cảm nhận nỗi đau là do bạn. Vậy sao không nở nụ cười để thấy đời đẹp hơn.
    - Con người phải yêu nhau vì : chúng ta sinh ra với một trái tim để sống. Mỗi người có riêng một trái tim. Sao không dùng nó để yêu, để nhận tình yêu từ những trái tim không thuộc về ta mà ta vẫn có.
    - Ta phải nhớ những kỉ niệm vì : kỉ niệm la do bạn tạo ra. Nhớ những điều mình tạo ra để biết cách sống cho hôm nay, cho ngày mai mà bạn không phải hối tiếc.Hãy nhớ rằng : bạn nhớ những ki nniệm không phải để buồn, để tiếc mà để tạo kinh nghiệm cho một tương lai tốt đẹp hơn. Bạn không thể xây tương
    lai bằng quá khứ.
    - Những từ ngọt ngào co thể rất ngắn và dễ nói, nhưng tiếng vọng của nó thật sự không có điểm dừng. Vậy hãy nói "tôi yêu" cho đến khi thời gian ngừng chảy.
    - Và điều cuối cùng tôi muốn nói là không có gì là thực sự kết thúc cho đến khi bạn ngừng cố gắng. Chấp nhận những cái bạn đang có không có nghĩa là ngừng đấu tranh.
    - Sống để cho và nhận lấy yêu thương.
    (suu tam)
  2. the_world_is_not_enough

    the_world_is_not_enough Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Nếu thu nhân loại toàn thế giới xuống thành một làng nhỏ, ta sẽ có một cái làng như sau :
    - 57 người châu Á
    - 21 người châu Âu
    - 14 người châu Mỹ (Nam Mỹ và Bắc Mỹ)
    - 8 người châu Phi
    - Sẽ có 52 phụ nữ
    - 48 đàn ông
    - 70 người da màu
    - 30 người da trắng
    - 80 người có giới tính bình thường
    - 11 người lưỡng tính
    - 6 người sẽ sở hữu 59% tổng tài sản của làng, và cả 6 người đều là người Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.
    - 80 người sẽ không có nhà ở tử tế
    - 70 người mù chữ
    - 50 người sẽ không được ăn no
    - 1 người sẽ chết
    - 2 người được sinh ra
    - 1 người sẽ có máy tính
    - 1 (chỉ có 1 người) có trình độ đại học
    Nếu nhìn Thế giới dưới góc độ như thế này ta sẽ thấy rằng chúng ta, những con người, cần sự thông cảm, đoàn kết, sự nhân ái và trí thức đến mức nào!
    Bạn hãy nghĩ về điều đó !
    - Nếu sáng nay bạn thức dậy khoẻ mạnh, nghĩa là bạn hạnh phúc hơn 1 triệu người rồi đấy, những người không sống được đến tuần sau.
    - Nếu bạn chưa bao giờ trải qua chiến tranh hay sự cô độc trong những phòng giam của nhà tù , nếu bạn chưa phải hấp hối vì đói và khát, bạn hạnh phúc hơn, may mắn hơn 500 triệu người trên Thế giới này.
    - Nếu bạn đến nhà thờ, không sợ hãi về 1 ngày tận thế hay cái chết, bạn hạnh phúc hơn 3 tỷ người trên Thế giới.
    - Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, bạn được ăn mặc tử tế, bạn có 1 mái nhà và 1 cái giường êm ấm, bạn giàu có hơn 75% nhân loại.
    - Nếu bạn có tài khoản trong nhà băng, tiền trong ví và 1 ít xu lẻ trong túi quần, bạn đã thuộc 8% no đủ của toàn Thế giới.
    Nếu bạn đọc những dòng chữ này, bạn sẽ hạnh phúc gấp 2 lần vì :
    - Có ai đó nghĩ đến bạn
    - Bạn không nằm trong số 2 tỷ người mù chữ
    - Bạn có máy tính
    (sưu tầm)
  3. the_world_is_not_enough

    the_world_is_not_enough Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Nếu thu nhân loại toàn thế giới xuống thành một làng nhỏ, ta sẽ có một cái làng như sau :
    - 57 người châu Á
    - 21 người châu Âu
    - 14 người châu Mỹ (Nam Mỹ và Bắc Mỹ)
    - 8 người châu Phi
    - Sẽ có 52 phụ nữ
    - 48 đàn ông
    - 70 người da màu
    - 30 người da trắng
    - 80 người có giới tính bình thường
    - 11 người lưỡng tính
    - 6 người sẽ sở hữu 59% tổng tài sản của làng, và cả 6 người đều là người Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.
    - 80 người sẽ không có nhà ở tử tế
    - 70 người mù chữ
    - 50 người sẽ không được ăn no
    - 1 người sẽ chết
    - 2 người được sinh ra
    - 1 người sẽ có máy tính
    - 1 (chỉ có 1 người) có trình độ đại học
    Nếu nhìn Thế giới dưới góc độ như thế này ta sẽ thấy rằng chúng ta, những con người, cần sự thông cảm, đoàn kết, sự nhân ái và trí thức đến mức nào!
    Bạn hãy nghĩ về điều đó !
    - Nếu sáng nay bạn thức dậy khoẻ mạnh, nghĩa là bạn hạnh phúc hơn 1 triệu người rồi đấy, những người không sống được đến tuần sau.
    - Nếu bạn chưa bao giờ trải qua chiến tranh hay sự cô độc trong những phòng giam của nhà tù , nếu bạn chưa phải hấp hối vì đói và khát, bạn hạnh phúc hơn, may mắn hơn 500 triệu người trên Thế giới này.
    - Nếu bạn đến nhà thờ, không sợ hãi về 1 ngày tận thế hay cái chết, bạn hạnh phúc hơn 3 tỷ người trên Thế giới.
    - Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, bạn được ăn mặc tử tế, bạn có 1 mái nhà và 1 cái giường êm ấm, bạn giàu có hơn 75% nhân loại.
    - Nếu bạn có tài khoản trong nhà băng, tiền trong ví và 1 ít xu lẻ trong túi quần, bạn đã thuộc 8% no đủ của toàn Thế giới.
    Nếu bạn đọc những dòng chữ này, bạn sẽ hạnh phúc gấp 2 lần vì :
    - Có ai đó nghĩ đến bạn
    - Bạn không nằm trong số 2 tỷ người mù chữ
    - Bạn có máy tính
    (sưu tầm)
  4. narsis

    narsis Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    192
    Đã được thích:
    0
    Tình yêu bền vững ​
    John Keats đã từng viết ?oMột điều hay, đẹp là một niềm vui bất tận?. tình yêu lâu bền và tồn tại mãi mãi cũng là một điều hay, đẹp như những bông hồng luôn khoe sắc hương với đời.
    Cứ mỗi lần bắt gặp mùi hương hoa hồng, tôi đều nghĩ về tình yêu bền vững. Nhiều năm trước, là nhà báo tự do, tôi đã có cuộc phỏng vấn thú vị với một ông lão cao tuổi ?" James Charlet. Câu chuyện ông kể thật thú vị, được bắt đầu cách đó 20 năm khi người vợ thân yêu - một người rất yêu hoa hồng qua đời. Không thể nói hết nỗi đau mà ông phải chịu đựng, khi tình yêu đã vụt khỏi tay ông và để tưởng nhớ đến người vợ yêu dấu, ông đã xin phép nhà thờ cho ông được trồng hoa hồng bên các lối đi của nhà thờ, vị linh mục đã đồng ý. Ông bắt đầu trồng vài bụi hồng xinh đẹp đủ màu sắc như hồng, vàng đậm, đỏ với những cái tên kèm theo như Yesterday, Golden Chersonese, Chrysler Imperial, ? Những bông hoa nảy lộc, đâm chồi, cành lá sum suê dưới bàn tay chăm sóc của ông. Nhưng dường như đối với ông, chừng đó thôi cũng vẫn không đủ bày tỏ hết tình yêu ông dành cho vợ. Ông lại tiếp tục xin phép vị linh mục được trồng thêm nhiều hoa hồng nữa, vị linh mục cũng đồng ý. Lần này, ông trồng nhiều loại hoa hồng khác nhau như hoa hồng có màu đỏ tía quý hiếm, hoa hồng violet loại khó kiếm, hồng bạch và các loại hồng lai; ông cũng đặt tên cho các cây hồng này không những vì tưởng nhớ đến vợ mà còn để tưởng nhớ đến những người đã khuất khác.
    Mặc dù vậy, ông vẫn chưa hài lòng, ông lại tìm vị linh mục để xin phép cho ông được sử dụng phần đất trống kế cạnh nhà thờ do nhà thờ cai quản. Một lần nữa, vị linh mục cũng đồng ý. James lại tiếp tục trồng thêm nhiều hoa hồng, đồng thời ông cũng trồng hoa hồng trên những lối đi lên xuống và xung quanh thành phố, khu vực bao quanh nhà thờ và những vùng đất trống xung quanh đó.
    Giờ đây, xung quanh thành phố, quanh nhà thờ, nơi đâu cũng đầy hoa hồng, hương thơm của hoa tỏa đi muôn nơi, khoe hương, khoe sắc cho mọi người nhìn ngắm, hương thơm cũng hòa theo giọng cười của đám trẻ chơi đùa trong sân nhà thờ. Các cặp tình nhân đi dạo trên phố, ngang qua những bụi hồng cũng không thể cưỡng lại sức quyến rũ của hoa, đều vươn tay ngắt một cành nhỏ để tặng cho tình nhân. Những phụ nữ giúp việc cho nhà thờ thường cắt những bó hoa lớn, ngát hương để trang hoàng cho nhà thờ và trên án thờ khiến cho giáo đường lúc nào cũng đầy ắp màu sắc và hương thơm của tình yêu.
    Nhiều năm sau cuộc phỏng vấn ấy, một buổi trưa, tôi cùng James về thăm lại khu vườn hoa hồng đó trong nhà thờ. Khi James không thể chăm sóc cho hoa được nữa, nhà thờ đã thuê một người khác chăm sóc cho hoa. Ông đã già và trông rất yếu, tôi cùng cô y tá giúp đưa ông đến khu vườn, đặt ông lên xe lăn và đưa ông đến ngồi dưới một lùm cây, đây là một trong những nơi mà ông thích ngồi nghỉ chân vào những ngày hè nóng lúc ông còn khỏe mạnh. Tôi ngồi đó, im lặng cùng ông thưởng thức mùi hương của hoa hồng thoang thoảng. Điều gì đã khiến ông vẫn tiếp tục gìn giữ tình yêu của mình? Họ có những gì, cho dù sau khi một trong hai người đã qua đời, những gì mà nhiều người trong chúng ta đã bỏ cả cuộc đời tìm kiếm? Điều đó đã xảy ra cho tôi cũng như cho một số người giống như một lăng kính vậy. Mỗi người đều có một hào quang ánh sáng riêng của mình và ánh sáng ấy phát ra nhiều màu sắc khác nhau như màu sắc của những bông hồng chung quanh ta. Những lăng kính tự chúng không thể tỏa sánh sáng, ánh sáng tự nó cũng không thể phân chia thành nhiều màu sắc xinh đẹp của cầu vồng. Người vợ của James Charlet có lẽ cũng giống như một lăng kính, phản chiếu và tỏa ánh sáng xuống James. Tôi nghĩ chắc hẳn bà ấy sẽ mỉm cười mãn nguyện khi nhìn thấy món quà chồng tặng: những bông hoa đầy hương sắc.
    Khi tôi nắm lấy bàn tay nhăn nheo, ốm yếu của James, ông nhìn tôi mỉm cười. Chợt tôi nhận thấy tình yêu không phải là điều gì lớn lao, khó kiếm mà nó luôn tồn tại bền vững với thời gian, cũng như tình yêu của James đối với vợ vậy. Tình yêu là hy vọng, là một cái gì đó tồn tại mãi mãi. Nó ngọt ngào như những hoa hồng mà James trồng tặng vợ và một điều hay, đẹp luôn là một niềm vui bất tận.
    T. Jensen Lacey (ST)
  5. narsis

    narsis Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    192
    Đã được thích:
    0
    Tình yêu bền vững ​
    John Keats đã từng viết ?oMột điều hay, đẹp là một niềm vui bất tận?. tình yêu lâu bền và tồn tại mãi mãi cũng là một điều hay, đẹp như những bông hồng luôn khoe sắc hương với đời.
    Cứ mỗi lần bắt gặp mùi hương hoa hồng, tôi đều nghĩ về tình yêu bền vững. Nhiều năm trước, là nhà báo tự do, tôi đã có cuộc phỏng vấn thú vị với một ông lão cao tuổi ?" James Charlet. Câu chuyện ông kể thật thú vị, được bắt đầu cách đó 20 năm khi người vợ thân yêu - một người rất yêu hoa hồng qua đời. Không thể nói hết nỗi đau mà ông phải chịu đựng, khi tình yêu đã vụt khỏi tay ông và để tưởng nhớ đến người vợ yêu dấu, ông đã xin phép nhà thờ cho ông được trồng hoa hồng bên các lối đi của nhà thờ, vị linh mục đã đồng ý. Ông bắt đầu trồng vài bụi hồng xinh đẹp đủ màu sắc như hồng, vàng đậm, đỏ với những cái tên kèm theo như Yesterday, Golden Chersonese, Chrysler Imperial, ? Những bông hoa nảy lộc, đâm chồi, cành lá sum suê dưới bàn tay chăm sóc của ông. Nhưng dường như đối với ông, chừng đó thôi cũng vẫn không đủ bày tỏ hết tình yêu ông dành cho vợ. Ông lại tiếp tục xin phép vị linh mục được trồng thêm nhiều hoa hồng nữa, vị linh mục cũng đồng ý. Lần này, ông trồng nhiều loại hoa hồng khác nhau như hoa hồng có màu đỏ tía quý hiếm, hoa hồng violet loại khó kiếm, hồng bạch và các loại hồng lai; ông cũng đặt tên cho các cây hồng này không những vì tưởng nhớ đến vợ mà còn để tưởng nhớ đến những người đã khuất khác.
    Mặc dù vậy, ông vẫn chưa hài lòng, ông lại tìm vị linh mục để xin phép cho ông được sử dụng phần đất trống kế cạnh nhà thờ do nhà thờ cai quản. Một lần nữa, vị linh mục cũng đồng ý. James lại tiếp tục trồng thêm nhiều hoa hồng, đồng thời ông cũng trồng hoa hồng trên những lối đi lên xuống và xung quanh thành phố, khu vực bao quanh nhà thờ và những vùng đất trống xung quanh đó.
    Giờ đây, xung quanh thành phố, quanh nhà thờ, nơi đâu cũng đầy hoa hồng, hương thơm của hoa tỏa đi muôn nơi, khoe hương, khoe sắc cho mọi người nhìn ngắm, hương thơm cũng hòa theo giọng cười của đám trẻ chơi đùa trong sân nhà thờ. Các cặp tình nhân đi dạo trên phố, ngang qua những bụi hồng cũng không thể cưỡng lại sức quyến rũ của hoa, đều vươn tay ngắt một cành nhỏ để tặng cho tình nhân. Những phụ nữ giúp việc cho nhà thờ thường cắt những bó hoa lớn, ngát hương để trang hoàng cho nhà thờ và trên án thờ khiến cho giáo đường lúc nào cũng đầy ắp màu sắc và hương thơm của tình yêu.
    Nhiều năm sau cuộc phỏng vấn ấy, một buổi trưa, tôi cùng James về thăm lại khu vườn hoa hồng đó trong nhà thờ. Khi James không thể chăm sóc cho hoa được nữa, nhà thờ đã thuê một người khác chăm sóc cho hoa. Ông đã già và trông rất yếu, tôi cùng cô y tá giúp đưa ông đến khu vườn, đặt ông lên xe lăn và đưa ông đến ngồi dưới một lùm cây, đây là một trong những nơi mà ông thích ngồi nghỉ chân vào những ngày hè nóng lúc ông còn khỏe mạnh. Tôi ngồi đó, im lặng cùng ông thưởng thức mùi hương của hoa hồng thoang thoảng. Điều gì đã khiến ông vẫn tiếp tục gìn giữ tình yêu của mình? Họ có những gì, cho dù sau khi một trong hai người đã qua đời, những gì mà nhiều người trong chúng ta đã bỏ cả cuộc đời tìm kiếm? Điều đó đã xảy ra cho tôi cũng như cho một số người giống như một lăng kính vậy. Mỗi người đều có một hào quang ánh sáng riêng của mình và ánh sáng ấy phát ra nhiều màu sắc khác nhau như màu sắc của những bông hồng chung quanh ta. Những lăng kính tự chúng không thể tỏa sánh sáng, ánh sáng tự nó cũng không thể phân chia thành nhiều màu sắc xinh đẹp của cầu vồng. Người vợ của James Charlet có lẽ cũng giống như một lăng kính, phản chiếu và tỏa ánh sáng xuống James. Tôi nghĩ chắc hẳn bà ấy sẽ mỉm cười mãn nguyện khi nhìn thấy món quà chồng tặng: những bông hoa đầy hương sắc.
    Khi tôi nắm lấy bàn tay nhăn nheo, ốm yếu của James, ông nhìn tôi mỉm cười. Chợt tôi nhận thấy tình yêu không phải là điều gì lớn lao, khó kiếm mà nó luôn tồn tại bền vững với thời gian, cũng như tình yêu của James đối với vợ vậy. Tình yêu là hy vọng, là một cái gì đó tồn tại mãi mãi. Nó ngọt ngào như những hoa hồng mà James trồng tặng vợ và một điều hay, đẹp luôn là một niềm vui bất tận.
    T. Jensen Lacey (ST)
  6. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Hãy hạnh phúc ngay bây giờ !
    Chúng ta tự thuyết phục mình rằng cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn sau khi chúng ta kết hôn, có con, có công việc và có một ngôi nhà mới. Sau đó, chúng ta lại thất vọng khi những đứa con chúng ta chậm lớn và chúng ta không đạt được những điều chúng ta mong muốn.
    Sự thật thì, không có thời gian nào tốt hơn để hạnh phúc cho bằng ngay bây giờ! Bởi nếu không phải bây giờ thì là khi nào?...
    Cuộc sống của bạn luôn luôn đầy ắp những sự thách thức. Dù thế nào đi nữa, cách tốt nhất là bạn hãy tự thừa nhận điều này và quyết định một cuộc sống hạnh phúc .
    Hãy đánh giá cao mỗi khoảnh khắc bạn có và đánh giá cao hơn nữa bởi vì bạn chia sẻ nó với một số người đặc biệt - đủ đặc biệt để bạn dành thời gian với họ... Và nhớ rằng thời gian không chờ ai!
    Vì thế mà hãy dừng việc chờ đợi...
    ... cho đến khi bạn có một ngôi nhà
    ... cho đến khi bạn có một chiếc xe hay một công việc mới
    ... cho đến khi bạn quay lại trường học
    ... cho đến khi bạn... giảm đi vài cân
    ... cho đến khi bạn hoàn thành chương trình học ở trường
    ... cho đến khi bạn kết hôn
    ... cho đến khi bạn ly hôn
    ... cho đến khi bạn có con
    ... cho đến khi những đứa con của bạn rời khỏi gia đình
    ... cho đến khi bạn nghỉ hưu
    ... cho đến mùa hè
    ... rồi lại mùa thu
    ... mùa đông
    ... mùa xuân
    ... và cho đến khi bạn không còn nữa !
    Hãy hạnh phúc không có nghĩa là mọi thứ đều hoàn hảo. Hạnh phúc là khi bạn quyết định nhìn thấy tầm xa của sự dở dang nào đó.
    Không có thời gian nào tốt hơn bây giờ để hạnh phúc... Hãy tin rằng bạn hạnh phúc vào ngay ngày hôm nay ! Hãy nhìn vào mặt tốt của thế giới qua những đôi mắt và nụ cười !
    ( Theo tạp chí Flowgo )
  7. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Hãy hạnh phúc ngay bây giờ !
    Chúng ta tự thuyết phục mình rằng cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn sau khi chúng ta kết hôn, có con, có công việc và có một ngôi nhà mới. Sau đó, chúng ta lại thất vọng khi những đứa con chúng ta chậm lớn và chúng ta không đạt được những điều chúng ta mong muốn.
    Sự thật thì, không có thời gian nào tốt hơn để hạnh phúc cho bằng ngay bây giờ! Bởi nếu không phải bây giờ thì là khi nào?...
    Cuộc sống của bạn luôn luôn đầy ắp những sự thách thức. Dù thế nào đi nữa, cách tốt nhất là bạn hãy tự thừa nhận điều này và quyết định một cuộc sống hạnh phúc .
    Hãy đánh giá cao mỗi khoảnh khắc bạn có và đánh giá cao hơn nữa bởi vì bạn chia sẻ nó với một số người đặc biệt - đủ đặc biệt để bạn dành thời gian với họ... Và nhớ rằng thời gian không chờ ai!
    Vì thế mà hãy dừng việc chờ đợi...
    ... cho đến khi bạn có một ngôi nhà
    ... cho đến khi bạn có một chiếc xe hay một công việc mới
    ... cho đến khi bạn quay lại trường học
    ... cho đến khi bạn... giảm đi vài cân
    ... cho đến khi bạn hoàn thành chương trình học ở trường
    ... cho đến khi bạn kết hôn
    ... cho đến khi bạn ly hôn
    ... cho đến khi bạn có con
    ... cho đến khi những đứa con của bạn rời khỏi gia đình
    ... cho đến khi bạn nghỉ hưu
    ... cho đến mùa hè
    ... rồi lại mùa thu
    ... mùa đông
    ... mùa xuân
    ... và cho đến khi bạn không còn nữa !
    Hãy hạnh phúc không có nghĩa là mọi thứ đều hoàn hảo. Hạnh phúc là khi bạn quyết định nhìn thấy tầm xa của sự dở dang nào đó.
    Không có thời gian nào tốt hơn bây giờ để hạnh phúc... Hãy tin rằng bạn hạnh phúc vào ngay ngày hôm nay ! Hãy nhìn vào mặt tốt của thế giới qua những đôi mắt và nụ cười !
    ( Theo tạp chí Flowgo )
  8. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Nghịch lý của thời đại chúng ta trong ngày nay là ...
    Đường phố rộng hơn , quan điểm lại hẹp hòi hơn ...
    Chúng ta giành nhiều hơn , nhưng lại có ít hơn ...
    Mua sắm nhiều hơn , nhưng hưởng thụ lại ít hơn ...
    Chúng ta có những tòa nhà đồ sộ hơn , nhưng gia đình lại bé nhỏ hơn ...
    Cuộc sống tiện nghi hơn , nhưng ít thời gian nhàn rỗi hơn ...
    Bằng cấp nhiều hơn , nhưng giá trị lại ít hơn ...
    Hiểu biết nhiều hơn , nhưng nhận xét lại kém hơn ...
    Nhiều nhân tài hơn , nhưng ít sáng tạo hơn ...
    Chúng ta sở hữu nhiều hơn , nhưng nhân cách giảm nhiều hơn ...
    Chúng ta nói quá nhiều , yêu thương thì quá ít và ghen ghét lại nhiều hơn ...
    Chúng ta biết cách mưu sinh nhưng không biết tạo dựng cuộc sống ...
    Chúng ta sống thọ hơn , nhưng sống ít ý nghĩa hơn ...
    Chúng ta làm được những điều cao sang , nhưng lại không làm được điều đơn giản với đồng loại ...
    Chúng ta chinh phục được vũ trụ nhưng không thắng được cõi lòng ...
    Chúng ta thu nhập cao hơn nhưng đạo đức lại suy đồi hơn ...
    Chúng ta chuộng số lượng nhưng quên mất chất lượng ...
    Siêu lợi nhuận nhưng ít đi những quan hệ ...
    Giải trí thì nhiều mà niềm vui thì ít ...
    Nhiều thực phẩm hơn nhưng kém dinh dưỡng ...
    Thời đại của thu nhập gấp đôi nhưng chia ly lại nhiều vô kể ...
    Thời đại của sự hào nhoáng bên ngoài nhưng bên trong thì rỗng tuếch ...
    Thời đại mà công nghệ mang đến cho bạn thông điệp này nhưng cũng có thể bạn phải chọn hoặc là sống khác đi hoặc là phải buông xuôi ...
    ( St từ Net )
  9. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Nghịch lý của thời đại chúng ta trong ngày nay là ...
    Đường phố rộng hơn , quan điểm lại hẹp hòi hơn ...
    Chúng ta giành nhiều hơn , nhưng lại có ít hơn ...
    Mua sắm nhiều hơn , nhưng hưởng thụ lại ít hơn ...
    Chúng ta có những tòa nhà đồ sộ hơn , nhưng gia đình lại bé nhỏ hơn ...
    Cuộc sống tiện nghi hơn , nhưng ít thời gian nhàn rỗi hơn ...
    Bằng cấp nhiều hơn , nhưng giá trị lại ít hơn ...
    Hiểu biết nhiều hơn , nhưng nhận xét lại kém hơn ...
    Nhiều nhân tài hơn , nhưng ít sáng tạo hơn ...
    Chúng ta sở hữu nhiều hơn , nhưng nhân cách giảm nhiều hơn ...
    Chúng ta nói quá nhiều , yêu thương thì quá ít và ghen ghét lại nhiều hơn ...
    Chúng ta biết cách mưu sinh nhưng không biết tạo dựng cuộc sống ...
    Chúng ta sống thọ hơn , nhưng sống ít ý nghĩa hơn ...
    Chúng ta làm được những điều cao sang , nhưng lại không làm được điều đơn giản với đồng loại ...
    Chúng ta chinh phục được vũ trụ nhưng không thắng được cõi lòng ...
    Chúng ta thu nhập cao hơn nhưng đạo đức lại suy đồi hơn ...
    Chúng ta chuộng số lượng nhưng quên mất chất lượng ...
    Siêu lợi nhuận nhưng ít đi những quan hệ ...
    Giải trí thì nhiều mà niềm vui thì ít ...
    Nhiều thực phẩm hơn nhưng kém dinh dưỡng ...
    Thời đại của thu nhập gấp đôi nhưng chia ly lại nhiều vô kể ...
    Thời đại của sự hào nhoáng bên ngoài nhưng bên trong thì rỗng tuếch ...
    Thời đại mà công nghệ mang đến cho bạn thông điệp này nhưng cũng có thể bạn phải chọn hoặc là sống khác đi hoặc là phải buông xuôi ...
    ( St từ Net )
  10. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Câu chuyện chị thỏ bông
    Bạn tôi, vợ về quê thăm mẹ. Anh ở nhà, vào đúng ngày chủ nhật, thì buồn. Alô cho một người bạn, và cả hai đi mát-xa.
    Cô gái làm mát-xa cho anh rất xinh, mặt tỉnh bơ, vừa làm vừa kể chuyện cười. Cô kể chuyện chị thỏ bông đi lạc. "Chị thỏ bông có chồng là anh thỏ bông. Một hôm chị thỏ bông đi vào rừng tìm cà rốt. Lúc quay trở ra thì bị lạc. Chị đi một đoạn thì gặp anh thỏ trắng. Chị hỏi, đường về nhà tôi là đường nào. Anh thỏ trắng bảo, ''muốn biết thì ở lại đây đêm nay''. Chị thỏ bông đành ở lại. Ngày hôm sau, chị đi tiếp, mãi vẫn không thấy đường. Chị nhìn thấy anh thỏ nâu. Chị hỏi, đường về nhà tôi là đường nào. Anh thỏ nâu nói, ''muốn biết thì ở lại đây đêm nay''. Chị thỏ bông cắn răng ở lại đấy một đêm. Hôm sau nữa, chị đi tiếp. Vẫn lạc đường. Lần này thì gặp anh thỏ đen. Chị đến hỏi, đường về nhà tôi là đường nào. Anh thỏ đen cũng nói, ''muốn biết thì ở lại đây đêm nay''. Chị thỏ đen tặc lưỡi ở lại. Sáng hôm sau, chị tỉnh dậy, và lên đường. Ði được một đoạn thì thấy nhà, với anh thỏ bông đang đánh răng trước cửa. Chị về nhà được hai hôm thì biết mình có mang."
    Cô mát-xa đố: "Em đố anh, con của chị thỏ bông sẽ có màu gì?" Bạn tôi đoán, cà phê sữa bông, khoang đen bông..., mãi cũng sai, đành hỏi cô. Cô bảo: "Muốn biết thì ở lại đây đêm nay".
    Ðương nhiên là bạn tôi không phải thỏ bông nên không ở lại. Chỉ cười khà khà, tí sau rút ví ra, cho tiền boa, và về kể tôi nghe, tấm tắc khen mãi cô gái massage tinh ranh làm anh buồn cười - cái việc mà cả mấy năm nay vợ anh không làm được. *
    Thưa chị em phụ nữ, Không làm chồng cười được là một cái tội rất to. Nó khiến cho chồng các chị phải đi tìm nụ cười ở những nơi khác. Và đó là một cái quyền của đàn ông. Cái này không phải là mình tôi nghĩ ra và phát ngôn. Mà điều này, báo (dành cho phụ nữ) nào cũng có nói. "Khi anh ấy có người khác, bạn hãy xem lại mình." Nghe như một châm ngôn.
    Bởi vì các chị không biết kể chuyện chị thỏ bông, cho nên các anh phải đi nghe người khác kể lại câu chuyện ấy.
    Bởi vì các chị không biết mát-xa, cho nên các chị không thể cấm các anh đi mát-xa.
    Bởi vì các chị không biết quá nhiều thứ nên các anh phải đi lấy kiến thức từ nơi khác.
    Bởi vì các chị biết quá nhiều thứ nên các anh sẽ đi phổ biến kiến thức cho nơi khác.
    Bởi vì các chị quá hiền,
    Bởi vì các chị quá dữ,
    Bởi vì các chị quá ngăn nắp,
    Bởi vì các chị quá bừa bộn...
    Kiểu gì, như báo đã nói, cũng là lỗi của các chị thôi. Và báo (có lẽ đã ăn hối lộ của đàn ông) mà đề cao quá sức cái công dung ngôn hạnh, gần như đặt hẳn các chị lên bàn thờ, khiến các chị không leo xuống được để đấu tranh bình đẳng với đàn ông, cho nên các chị đành ở đó mà vui vầy với bếp núc cùng con cái.
    Trong khi đó, thưa các chị, một món quà nhân ngày phụ nữ mà tôi muốn tặng cho các chị, dù mở ra các chị có thể nhăn mặt, thấy vô đạo đức, gói lại không nhận, là phần phân tích sau vụ việc chị thỏ bông vừa qua để các chị biết thực lực các chị đến đâu:
    1. Các chị dễ rơi vào tình huống "chị thỏ bông" hơn các anh .
    Có lẽ, chẳng ai nói cho chồng các chị biết rằng: phụ nữ có khả năng sa ngã hơn đàn ông rất nhiều. Lại không phải kiểu sa ngã ăn-bánh-trả-tiền-một-lần-rồi-quên như đàn ông, mà đây là sa ngã tinh thần, thương thương nhớ nhớ mà chồng các chị có biết thì chỉ có nát tim gan. Không báo nào răn đe người đàn ông rằng nếu anh cứ để bụng bia đi lại nghênh ngang trong nhà mà quăng quật vợ, thì vợ anh, tuy cúi mặt hiền thục nấu ăn trong bếp cho anh đó, nhưng tâm trí là hướng về người khác rồi; như một nơi an ủi, như một chốn yêu thương; chỉ rất may cho anh, rằng chị đã ở cái thế "bàn thờ" của phụ nữ Á đông, nên ít khi để cho mọi việc đến nơi đến chốn, chứ còn không thì...
    2. Luôn có những người khác mà chị không biết .
    Chị thỏ bông chỉ cần đi ra đường cũng đã thấy muôn sắc thỏ đón chào mình. Anh thỏ bông có thể thấy vợ là nhàm, nhưng những anh thỏ khác thì không thế. Các chị cũng thế, để ra một ngày nhìn quanh mình đi, rồi các chị sẽ thấy, nếu các chị bật đèn xanh, sẽ có vài người đàn ông mong được các chị cười với họ một cái, hay ăn một bữa cơm của các chị nấu, hay được các chị xoa đầu. Lâu nay các chị vẫn được giáo dục trở thành một bông hồng duy nhất cho một người duy nhất. Ðó hình như là chiến lược của cánh đàn ông. Ðàn ông không nói với các chị rằng, nếu càng nhiều người ngắm, thì họ càng quý bông hồng của mình. Không đời nào họ nói như thế. Họ chỉ muốn an toàn, nên cố hướng dẫn các chị nở mãi một cách, tỏa hương mãi một loại; loại nào, cách nào công dung ngôn hạnh tiết liệt nhất. Thế rồi sau đó, khi đã đúc được chị thành bông hoa nhựa rồi, họ lại chỉ muốn tìm đến những bông hoa dại biết kể chuyện thỏ bông. Thường bao giờ họ cũng bắt các chị lựa chọn: hoặc là hoa dại và không có anh ấy, hoặc là thành hoa nhựa và có anh ấy; các chị sẽ chọn ngay con đường hoa nhựa. Các chị không biết, rằng nếu các chị cứng đầu làm hoa dại, thì các chị sẽ không mất gì cả, mà còn kích thích người ta giữ các chị lại hơn.
    3. Gia đình còn hay mất là do đạo đức các chị .
    Chị thỏ bông có cái khả năng đi ba đêm về mà anh thỏ bông vẫn không biết, và trên đường có rất nhiều anh thỏ đen, nâu, trắng sẵn sàng rủ chị phiêu lưu. Cái gia đình thỏ bông thật ra còn hay mất là do chị, do đạo đức của chị đến đâu. Chị thỏ bông hoàn toàn có thể tạo ra những vụ việc đi lạc lần nữa để phiêu lưu mà chẳng mất gì. Nhưng trời phú cho chị thỏ bông (cũng như cho các chị em phụ nữ) cái khả năng nghĩ về đạo đức rất mạnh, cho nên anh thỏ bông mới còn vợ cùng nhai cà rốt với mình.
    ** Tóm lại: Sau vụ việc chị thỏ bông này, hẳn các anh đã thấy mình cũng cần cảnh giác mà giữ vợ? Bởi vì con đường hư hỏng của phụ nữ không cần mất công như các anh đâu. Theo một thống kê mật, những lời đề nghị của phụ nữ được chấp nhận tới 8/10, trong khi đàn ông chỉ có 1.5/10 mà thôi.
    Bình đẳng với phụ nữ là cho họ biết vũ khí mà họ có, và để họ tùy nghi xử dụng sau khi đã cân nhắc được mất.
    Hôm nay, nhân vụ chị thỏ bông, tôi lấy lại chút bình đẳng cho các chị. Còn bây giờ, tôi phải đi. Có người đang đợi tôi để hỏi: muốn làm hoa dại hay hoa nhựa.
    Tôi nghĩ kỹ rồi. Tôi chỉ hung hăng thế thôi. Ðể không mất anh ấy, tôi sẽ làm hoa nhựa.
    ( Thảo Hảo -25.10.2002 . Thể thao-Văn hoá 18.10.2002)

Chia sẻ trang này