1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cuộc sống muôn mặt !

Chủ đề trong 'Tennis' bởi Batigol_HN, 17/07/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. monconmat

    monconmat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2007
    Bài viết:
    148
    Đã được thích:
    0
    Mấy ai muốn một mình giữa muôn trùng lá đổ
    Mùa thu về thật rồi đấy!
    Anh yêu...
    Dễ thương quá, cô đơn quá, và buồn nhưng vẫn thấy yêu người và yêu đời quá...nhưng đọc thơ mà ngẫm đến người....
    Cô bé này ngoài đời hơi hơi chao chát, hơi loé choé, có vẻ bất cần, có vẻ mạnh mẽ...có vẻ xốc vác ...có vẻ...có vẻ...
    nhưng đôi mắt rất buồn và rất ướt...và tâm hồn thì quá đỗi mong manh (đấy là thơ nó bảo thế)
    Lan man chút xíu khi đọc thơ của em, neuyeu ơi, nếu yeu thì phải nói chứ...ai lại ôm trong lòng một mình như vậy, khó chịu quá à...hay là tại thế nên em cứ dào dạt cảm xúc trong thơ đến vậy, làm khối người cứ thấy xót xa
    Ai bảo minh yêu nhanh thế nhỉ, người ta mới nhìn đã tháy sét đánh ngang tai, thế rồi yêu luôn...chả trách không được mơ mộng nhiều, không được đếm trăng sao thế nên chẳng làm nổi một bài thơ, chỉ toán thơ con cóc...nhưng được cái biết yêu thơ
    Nhưng mà thu đến rồi đấy, thu buồn, thu lãng mạn...thu lá vang rơi...Trên những nẻo đường của Hà nội, đã lác đác có những gánh Cốm rong để mình biết chắc rằng thu đã sang...ấy mà cả nhà ơi, sao vẫn chư thấy hương hoa Sữa nhỉ...thèm quá một mùi hương dịu dàng lãng đãng trong hơi thở của đêm...Hà nội...
    Neuyeu ơi, em lại làm thơ đi...
  2. red_shorts

    red_shorts Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    999
    Đã được thích:
    0
    Oài, hik...
    văn thơ chảy tung toé khắp Box mình rùi các chị ơi...
    Không ngờ Box mình lắm nhà văn nhà thơ đến thế
    Mình thích .
  3. migkhoaicun

    migkhoaicun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2004
    Bài viết:
    448
    Đã được thích:
    0
    hôm nay Minh batigol ra tổ trym nhợn, kêu ca là dạo này mấy cái chữ ký của bà sến quá đấy, làm con bé giật cả mình, vội vàng kiểm điểm bản thân xem thế nào, thấy thật ra là vụ "sến" này là có truyền thống từ trước đến nay đấy chứ có phải bi giờ mới đổ đốn ra đâu , he he, dù sao thì Minh ạ, có góp ý thì có tiếp thu, ơ dưng mà ở đây có các chị lại có cả rét sót "mình thích" nữa thì làm sao mà phanh lại đuợc cơ chứ , thôi thế đổi món cho cả nhà đỡ ngán nhá, văn xuôi đây, truyện đây, là đồ thuổng của bà chị, dịch từ tiếng Khựa ra, đủ phần lãng mạn lẫn mùi mẫn đúng gu của "mình thích" nhé
    CÓ CÁNH CHUỒN NÀO TRÊN VAI EM KHÔNG?
    [​IMG]
    [​IMG]
    Thành phố nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp, hai người yêu đắm say, mỗi bình minh đều đến bờ biển ngắm mặt trời mọc, và mỗi chiều đi tiễn bóng tà dương ở bãi cát. Dường như những ai đã gặp đôi tình nhân đều nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ.
    Một ngày, sau vụ đâm xe, cô gái trọng thương im lìm nằm lại trên chiếc giường bệnh viện, mấy ngày đêm không tỉnh lại.
    Buổi sáng, chàng trai ngồi bên giường tuyệt vọng gọi tên người yêu đang vô tri vô giác; đêm xuống, chàng trai tới quỳ trong giáo đường nhỏ của thành phố, ngước lên thượng đế cầu xin, mắt không còn lệ để khóc than.
    Một tháng trôi qua, người con gái vẫn im lìm, người con trai đã tan nát trái tim từ lâu, nhưng anh vẫn cố gắng và cầu xin hy vọng. Cũng có một ngày, thượng đế động lòng.
    Thượng đế cho chàng trai đang gắng gượng một cơ hội. Ngài hỏi: "Con có bằng lòng dùng sinh mệnh của con để đánh đổi không?" Chàng trai không chần chừ vội đáp: "Con bằng lòng"
    Thượng đế nói: "Ta có thể cho người con yêu tỉnh dậy, nhưng con phải đánh đổi ba năm hoá chuồn chuồn, con bằng lòng không?" Không chần chừ chàng trai vội đáp: "Con bằng lòng"
    Buổi sáng, cánh chuồn rời Thượng đế bay vội vã tới bệnh viện, như mọi buổi sáng. Và cô gái đã tỉnh dậy!
    Chuồn chuồn không phải người, chuồn chuồn không nghe thấy người yêu đang nói gì với vị bác sĩ đứng bên giường.
    Khi người con gái rời bệnh viện, cô rất buồn bã. Cô gái đi khắp nơi hỏi về người cô yêu, không ai biết anh ấy đã bỏ đi đâu.
    Cô ấy đi tìm rất lâu, khi cánh chuồn kia không bao giờ rời cô, luôn bay lượn bên người yêu, chỉ có điều chuồn chuồn không phải là người, chuồn chuồn không biết nói. Và cánh chuồn là người yêu ở trước mắt người yêu nhưng không được nhận ra.
    Mùa hạ đã trôi qua, mùa thu, gió lạnh thổi những chiếc lá cây lìa cành, cánh chuồn không thể không ra đi. Vì thế cánh rơi cuối cùng của chuồn chuồn là trên vai người con gái.
    Tôi muốn dùng đôi cánh mỏng manh vuốt ve khuôn mặt em, muốn dùng môi khô hôn lên trán em, nhưng thân xác quá nhẹ mỏng của chuồn chuồn cuối cùng vẫn không bị người con gái nhận ra.
    Chớp mắt, mùa xuân đã tới, cánh chuồn cuống cuồng bay trở lại thành phố tìm người yêu. Nhưng dáng dấp thân quen của cô đã tựa vào bên một người con trai mạnh mẽ khôi ngô, cánh chuồn đau đớn rơi xuống, rất nhanh từ lưng chừng trời.
    Ai cũng biết sau tai nạn người con gái bệnh nghiêm trọng thế nào, chàng bác sĩ tốt và đáng yêu ra sao, tình yêu của họ đến tự nhiên như thế nào, và ai cũng biết người con gái đã vui trở lại như những ngày xưa.
    Cánh chuồn chuồn đau tới thấu tâm can, những ngày sau, chuồn chuồn vẫn nhìn thấy chàng bác sĩ kia dắt người con gái mình yêu ra bể xem mặt trời lên, chiều xuống đến bờ biển xem tà dương, và cánh chuồn chỉ có thể thỉnh thoảng tới đậu trên vai người yêu, chuồn chuồn không thể làm gì hơn.
    Những thủ thỉ đắm say, những tiếng cười hạnh phúc của người con gái làm chuồn chuồn ngạt thở.
    Mùa hạ thứ ba, chuồn chuồn đã không còn thường đến thăm người con gái chàng yêu nữa. Vì trên vai cô ấy luôn là tay chàng bác sĩ ôm chặt, trên gương mặt cô là cái hôn tha thiết của anh ta, người con gái không có thời gian để tâm đến một cánh chuồn đau thương, cũng không còn thời gian để ngoái về quá khứ.
    Ba năm của Thượng đế sắp chấm dứt. Trong ngày cuối, người yêu ngày xưa của chuồn chuồn bước đến trong lễ thành hôn với chàng bác sĩ.
    Cánh chuồn chuồn lặng lẽ bay vào trong nhà thờ, đậu lên vai người mà anh yêu, chàng biết người con gái anh yêu đang quỳ trước Thượng đế và nói : "Con bằng lòng!". Chàng thấy người bác sĩ ***g chiếc nhẫn vào tay người con gái. Họ hôn nhau say đắm ngọt ngào. Chuồn chuồn để rơi xuống đất một hạt lệ đau đớn.
    Thượng đế hỏi: "Con đã hối hận rồi sao?" Chuồn chuồn gạt hạt lệ nói: "Con không!"
    Thượng đế hài lòng nói: "Nếu vậy, từ ngày mai con có thể trở thành người được rồi!"
    Chuồn chuồn soi vào hạt nước mắt nhỏ, chàng lắc đầu đáp: " Hãy để con cứ làm chuồn chuồn suốt đời..."
    Trang Hạ dịch
    (theo một câu chuyện lưu truyền trên mạng BBS của Đài Loan, sau tác giả giấu tên bán bản quyền cho nhạc sĩ Vũ Tuyền năm 2003)
    [​IMG]
    [​IMG]

    Yêu một người không phải là nhất định phải có được họ. Nhưng đã có được một người thì hãy cố yêu lấy họ.
    Hãy để em làm cánh chuồn mãi mãi trên vai anh...

  4. tieuphuonglieumang

    tieuphuonglieumang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2006
    Bài viết:
    220
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay em Cùn mất ngủ hay sao mà thức khuyu pot thơ thế lày ????
    Thôi đi ngủ sớm mai còn đưa Mig đi học
  5. migkhoaicun

    migkhoaicun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2004
    Bài viết:
    448
    Đã được thích:
    0
    chào bố Diễm Quỳnh Anh ngày mới , hôm nay Mig đi học sớm rồi!
  6. yeu1minhanh

    yeu1minhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2007
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    em oi o dau ra lai co buc anh dep qua vay,2 cai vot co 1 cai trong rat quen nhi ,giua tham co xanh ron sat ben la bao nhiu hoa hong ,oilang man qua di lai con co 2 chu chuon chuon ot dau ho hung .... cu nhu la ay i ii.Tam hon em bay bong cam xuc dat dao thi lam sao van rinh ve oi giai thuong hi he he Em xinh tuoi nhu bong hoa co la dua vay chu chi em minh ai cung xinh ca dung ko ,Dan ong cua box minh thua het he
  7. monconmat

    monconmat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2007
    Bài viết:
    148
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện thật sự khiến cho người ta cảm động, mình đã đọc một lần ở đâu đó, đọc lại vẫn thấy hay.Trên đời này vẫn còn, còn rất nhiều những cánh chuồn mong manh đến vậy nhưng can đảm đến vậy, sống hết mình đến vậy, và dám hy sinh mình cho một cái tình cảm tuy "hư hư thực thực" nhưng từ cổ chí kim con người luôn sống vì nó, chết vì nó, rơi nước mắt khổ đau hay hạnh phúc cũng vì nó, cái tình cảm mà viết ra thì rất dễ nhưng mấy ai trên đời thực sự có được nó dù sống đến đầu bạc răng long...
    Nhưng chắc chắn chàng trai trong câu chuyện này đã có nó, đã sở hữu nó, một Tình Yêu không thể diễn tả thành lời, một tình yêu mà trên đời này chắc rằng có nhiều người phải mơ ước có được nó...
    Đúng vậy, yêu là cho đi, là dâng tặng, là không toan tính và không nghĩ đến thiệt hơn
    Mình đã có một lần yêu như thế, yêu đến cạn kiệt cả mình, nhưng vẫn không giữ được người ta, buồn quá...
    Ước gì mình được làm cánh chuồn nhỏ xinh đó, đậu lên bờ vai vô tình hờ hững của người ta...
    ...................................và mình Hạnh phúc
  8. abbo4U

    abbo4U Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2007
    Bài viết:
    170
    Đã được thích:
    0
    Ôi, mình không thể nghĩ rằng những người con gái ngoài sân tennis thì khủng thế, đánh đấm rầm rầm, thét lên kinh hồn làm đối thủ ...chảy nước. Thế mà khi thực sự kô còn cái vợt trên tay thì đáng iu đến thế, nhẹ nhàng nè, tình cảm nè, chung tình nè... ôi sao mà iu đến thế không bít.
    Cám ơn câu chuyện cánh chuồn của Cùn nha, mình đọc xong mà mún yêu thêm vài lần nữa.
  9. neuyeuthiphainoi

    neuyeuthiphainoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2006
    Bài viết:
    2.682
    Đã được thích:
    0
    Khúc mùa thu
    [​IMG]
    Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa
    Sao thương ai ở mãi cung Hằng?
    Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế
    Đâu chịu nhoà khi tới giữa mùa trăng
    ...
    Tôi đã yêu như chết là hạnh phúc
    Tôi đã quên mình, chỉ để nghĩ về em
    Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
    Còn điều chi em mải miết đi tìm?
    ...
    Tôi đã đến cùng em và tôi biết
    Em cũng là như mọi người thôi
    Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểu
    Em ám ảnh tôi trọn một kiếp người.
    ...
    Ngay cả nếu âm thầm em hoá đá
    Bầu trời lặng yên cũng đã vỡ rồi
    Mênh mông quá, khoảng trống này ai lấp
    Khi thanh âm cũng bất lực như lời...
    ...
    Sẽ chỉ còn quầng thu thủa ấy
    Mãi cô đơn vằng vặc giữa trời
    Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
    Em tìm gì khi thất vọng về tôi?
    Chào cả nhà tuần mới. Bốt tặng các chị bài này của Hồng Thanh Quang (cái bác đeo kính mẹt tròn vẫn dẫn chương trình thơ ca rì rì đó trên VTV2 ý ạ, nói là thế chứ em chưa từng xem cái chương trình đó đến đầu đến đũa một lần nào ), bài này là bài duy nhứt của bác ý em thấy là đọc được - à không, hay! - những bài khác có thể hay nhưng mà không thích, mà bài thích chửa chắc đã hay... Bài này nghe nói viết tặng mối tình để đời, Lê Dung người-đàn-bà-hát, chị Dung hơn anh Quang đến 11 tuổi => thơ anh hay dễ sợ. Vợ chồng Lưu Quang Vũ, Xuân Quỳnh, chị Quỳnh hơn anh Vũ 6 tuổi => cả thơ cả kịch của 2 anh chị đều hay dễ sợ (đặc biệt là mảng bi kịch và thơ buồn tình ) => phong trào "phi công trẻ" là yếu tố tích cực kích thích sự phát triển của nền thi ca nước nhà => khuyến khích các chị già ăn mặc sệch xy ra sân ta lít (câu này tặng cho monconmat, yeu1minhanh, mauxanhyeuquy, ladythang8... và một số chị khác).... Thi ca nước nhà rất cần đến các chị...
    He he, em đùa đấy nhé. Thưởng thức thơ đi ạ. Rằm tháng 8 thì qua rồi mà giăng thì đêm nào cũng sáng quá đi thôi ...
    Chúc các chị yêu các anh iu tuần mới zui zẻ...
    được neuyeuthiphainoi sửa chữa / chuyển vào 08:49 ngày 01/10/2007
  10. mauxanhyeuqui

    mauxanhyeuqui Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2005
    Bài viết:
    288
    Đã được thích:
    0

Chia sẻ trang này