1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cuộc sống muôn mặt !

Chủ đề trong 'Tennis' bởi Batigol_HN, 17/07/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. quyong76

    quyong76 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2008
    Bài viết:
    182
    Đã được thích:
    0
  2. NguyHun

    NguyHun Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2002
    Bài viết:
    4.092
    Đã được thích:
    0
    Vụ gì đây ta ?
    bạn gì đó ơi .... không quảng cáo mặt hàng khác ở Box Tennis nhé ... bạn vào Box Mua bán Thời Trang gì đó mà quảng cáo ....
    Với lại post ở Topic này cũng sai rồi ....lưu ý là nếu bạn quảng cáo nữa sẽ bị khóa nick.
    Thanks
  3. quyong76

    quyong76 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2008
    Bài viết:
    182
    Đã được thích:
    0
    Cảm động quá
    Năm mươi ngàn của mẹ....
    TT - Chiều sân ga. Mây trời đằng xa xám xịt, lắc rắc vài giọt mưa. Nhốn nháo người lại qua, chen chúc. Một mình con tiễn mẹ về quê. Ngày con xa quê vào miền đất Sài Gòn nhập học cũng vào một buổi chiều mưa như thế này.
    Thời gian lăn qua đời thật nhanh. Con ra trường - nổi nênh một mảnh bằng đại học.
    Mẹ từ quê lên thăm con. Ngày mẹ về con đôn đáo nhiều nơi mượn vay vừa đủ tiền mua vé tàu cho mẹ. Chỉ còn năm mươi ngàn trong túi, mẹ - người dãi dầu sương gió bao năm nuôi ba đứa con vào đại học - cứ dúi đi dúi lại mấy lần cho con.
    Con chảy nước mắt. Mẹ ơi! Có những lúc ham vui cùng bè bạn, năm mươi ngàn đối với con đâu có ý nghĩa gì. Vậy mà giờ đây năm mươi ngàn trong bàn tay xanh xao của mẹ con thấm thía giá trị của nó - giá trị của lòng thương con vô bờ bến của người mẹ tảo tần. Nước mắt không làm vơi đi nỗi tủi cực nhưng nó vẫn cứ rơi.
    Có ai đó đã nói rằng nước mắt là phương thuốc làm dịu đi những vết thương lòng. Dòng nước mắt chảy qua khóe mắt đầy những vết chân chim, trên đôi má nhăn nheo của mẹ khiến con nhìn lại mà tủi hổ chính mình. Nước mắt của con biết có làm cho mẹ vợi đi nỗi đau đang âm ỉ trong lòng?
    Mẹ - một đời người - với bao vất vả, nặng trĩu quang gánh gia đình trên đôi vai gầy guộc, chưa bao giờ mẹ có những giây phút thảnh thơi vì các con của mẹ vẫn còn đó những vấp váp trên đường đời. Biết bao giờ con có thể gồng gánh thay mẹ những nỗi lo toan?
    TRUNG CƯỜNG
    http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=102002&ChannelID=7
    [/quote]
  4. muadongxua

    muadongxua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/02/2005
    Bài viết:
    1.617
    Đã được thích:
    0
    Đã được 3 năm gắn bó với box tennis....thời gian đi nhanh thật. Box đáng yêu, các anh chị từ Bắc chí Nam đều đáng yêu....
    Cơ quan lại thảo luận chuyện đi du lịch cho sang năm ... dự định sẽ đi các tỉnh miền Bắc (đương nhiên sẽ có Hà Nội mà mình yêu thích).
    Tự nhiên lại thấy nôn nao. Cứ nhắc đến Hà Nội là lại thấy nôn nao. Post 1 bài thơ ở blog về HN mùa thu, chị thesisme107 bảo Hà Nội chưa vào thu đâu. Thế mà nhạc sĩ nào đã viết "Tháng 8 mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ?" nhở?
    Nhớ mùa đông xứ Bắc. Làm thế nào để xoá đi cái ký ức đó nhỉ?
  5. neuyeuthiphainoi

    neuyeuthiphainoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2006
    Bài viết:
    2.682
    Đã được thích:
    0
    @ MDX: ở miền bắc, mùa này thi nhân nhiều như lá vàng bay.
    Không mấy khi đọc những gì 8X viết, nhưng không thể không dừng chân tại blog này, lâu lắm mới thấy thích văn của một người như thế. Tặng cho em, tất cả những gì trong đó - dù có trực tiếp hay không - cũng gợi âm hưởng mùa này xứ bắc. Đọc để chơi, đừng để nhớ.
    http://au.blog.360.yahoo.com/blog-JyQBsq0neqhtbe92tSHmkPg-?cq=1&p=3579#comments
    ...
    gã Samurai ấy có một thanh kiếm quý và một tài năng trời phú. Nhưng vì thanh kiếm chưa bao giờ nhuốm máu người nên trong mắt gã nó tầm thường. Gã tức mình vì ?oxứ sở mặt trời? lúc ấy sao yên bình không chinh chiến để thanh gươm của gã được nhuốm máu. Người con gái duy nhất đã gắn bó bên gã trong những ngày tháng cô độc kia đã hỏi gã rằng trên đời này ngoài thanh kiếm ấy ra, còn điều gì quan trọng hơn chăng? Gã trả lời "không!". Thế là cô gái đã rút thanh kiếm đâm vào tim mình. Máu phủ loang một màu đỏ thắm, thanh kiếm hừng hực sáng chói một vùng. Nhưng cũng từ dạo đó, không ai tôn sùng tài năng của gã nữa. Gã trở thành kẻ hèn hạ và cô độc. Một ngày mùa đông trắng xóa, gã đi trong nước mắt, tìm đến mộ cô gái, cắm thanh kiếm lên mộ, vòng tay ôm ngôi mộ và khóc nức nở. Sáng hôm sau, trên ngôi mộ người ta không nhìn thấy xác gã, chỉ nhìn thấy giữa bãi tuyết mênh mông một loài hoa mỏng manh, tinh khiết và đẹp tuyệt. Nó là hoa Anh đào. Loài hoa được tạo nên từ tình yêu, từ máu của đàn bà và sự nuối tiếc muộn màng của đàn ông?
    Sau câu chuyện, em pha cho tôi ly cà phê với mùi sữa thơm nồng như tôi muốn và rời tôi mãi mãi?
    ...
    http://www3.nhac.vui.vn/Music/#Play,67411
  6. luongdv

    luongdv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2007
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Ít lâu nay, chúng ta hay nói đến thực tế Việt-nam, đến vấn đề thực tiễn Việt-nam, đến những đặc tính của Việt-nam trong mọi điều kiện chuyển mình tiến lên . Tôi thấy rằng trong muôn vàn thực tế phong phú của nhân dân Việt-nam, có một cái thực tế mà hàng ngày ít ai nỡ tách rời nó, tức là cái thực tế phở. Cái thực tế phở ấy ***g vào trong những cái thực tế vĩ đại của dân tộc. Trong một giọt nước rơi lóng lánh có cả câu chuyện của vầng thái dương; trong một miếng ăn, cũng thấy rộng được ra những điều cao cả yên vui trên đất nước bao la giầu có tươi đẹp. Tôi thấy tổ quốc chúng ta có núi cao vòi vọi điệp điệp, có sông dài dằng dặc, có biển bờ thăm thẳm, có những con người Việt-nam dũng cảm xây đắp lịch sử quang vinh, có những công trình lao động thần thánh như chiến thắng Điện biên, nhưng bên cạnh những cái đó, tôi biết rằng Tổ quốc tôi còn có phở nữa . ( Nguyễn Tuân)
    - Thật thế, phở đối với một hạng người, không còn là một món ăn nữa, mà là một thứ nghiện, như nghiện thuốc lào, thuốc lá, trà tươi, thuốc phiện.
    - Người ta ăn phở có phải là tiêu hóa rồi mà thôi đâủ Không. Cũng như đọc một áng văn hay, gấp sách lại mà còn dư âm phảng phất, còn suy nghĩ, còn trầm mặc
    - Cứ nhìn bát phở không thôi cũng thú. Một nhúm bánh phở; một ít hành hoa thái nhỏ, điểm mấy cọng rau thơm xanh biêng biếc; mấy nhát gừng màu vàng thái mướt như tơ; mấy miếng ớt mỏng vừa đỏ màu hoa hiên vừa đỏ sẩm như hoa lựụ.. ba bốn thú màu sắc đó cho ta cái cảm giác được ngắm một bức họa lập thể của một họa sĩ trong phái văn nghệ tiền tiến dùng màu sắc hơi lố lỉnh, hơi bạo quá, nhưng mà đẹp mắt. Trên tất cả mấy thứ đó, người bán hàng bây giờ mới thái thịt bò từng miếng bày lên. ( Vũ Bằng )
    Và đây
    1.
    Em ơi ! Hà Thành- phở!
    Ta còn em mùi hành hoa
    Còn em giềng nướng.
    Tiếng mài dao xoèn xoẹt
    Thớt nghiến cọt kẹt thời gian
    Thân gỗ ...
    Ta còn em miếng thịt thật tươi
    Thái mỏng dính
    Mùi hoi lừng quán nhỏ
    Mấy con ruồi vo ve
    Chân cánh lắm vi trùng.
    Luợn lờ ...
    2.
    Ta còn em một gốc cây
    Ngồi xè xe khoan đất
    Hà Thành chờ ai ?
    Tóc cắt ngang
    Xoã xoã bờ vai ...
    Ta còn em ngã ba nào ?
    Em nhấp nhóa sau biển hiệu,
    Phở bò gia truyền
    Bỗng xôn xao nỗi khổ !
    Góc quán ấy mở đầu
    Trang tình sử ! ...
    3.
    Ta còn em nồi nước ninh xương
    Bọt nổi lên lục bục
    Bàn tay ai gãi nách?
    Rồi bốc bánh đem chan,
    Một chút ngáp,
    Phà hơi thở của em vào phở ...
    4.
    Ta còn em tảng thịt trâu
    Đỏ hồng chen mỡ trắng
    Thái nhuếnh nhoáng
    Ướp thật nhiều gừng sả,
    Bán cho bọn nhà giầu...
    Cổ như trâu
    Húp xoàn xoạt,
    Miếng thịt trâu.
    Dai ngoách
    Tím thâm.
    Những hàm răng Hà Thành nhai,
    Rất vội,
    Tiếng xoàn xoạt sớm hôm buổi tối,
    Húp nước lèo
    Bỗng chốc
    Nghiêm trang ...
    5.
    Ta còn em ruồi nhặng mông cong
    Đôi cánh mỏng,
    Tháng năm buồn lệch đậu mồm em
    Ai đó ngồi xè xè bên gốc đại,
    Chợt quen ai kia
    Đứng đái bên đường.
    6.
    Em ơi! Hà Thành- Phở!
    Ta còn em nếp ẩm thực mang hình rồng lộn
    Phở thịt trâu
    Đập trứng gà lòng đào ngon phết
    Chiêu với bia hơi
    Tinh hoa hội tụ
    Rêu phong gìn giữ nét lai căng ...
    ***
    Ta còn em phở 24
    Cũng thịt trâu nhưng có thêm giá đỗ.
    Ăn vào bổ dương,
    Ôi loài rau cửng
    Một ngọn mùi tầu .
    Thơm ngát dáng kiêu sa
    Lặng lẽ theo em về phố ...
    7
    Ta còn em phở Vuông,
    Chai xì dầu
    Ngay ngắn trên bàn
    Phun vào bát phở gà,
    Những miếng da dập nát ...
    Lanh canh! Lanh canh!
    Tiếng cụng ly Coca-cola
    Thuở rồng bay? ...
    Ta còn em phở Bát Đàn
    Lũ người đi ăn nhịn nhục
    Xếp hàng như trại lính
    Chờ được cho ăn
    Phở trâu?
    Rượu làng Vân lung linh trong săm lốp
    Mắt cô nàng lúng liếng, đong đưa
    Đạp cồn thành rượu
    Cho dân Thủ to say suốt 4 mùa ...
    8.
    Ta còn em bánh phở phoóc môn
    Lâu ngày không hỏng.
    Mồm ai ?
    Nhờn bóng.
    Bâng khuâng nhớ tuổi học trò
    Những xác chết cũng ngâm phoóc môn,
    Vĩnh cửu.
    Còn em tiếng hàm răng
    Cắm mặt ăn
    Tự sự
    Húp nốt miếng nước cuối cùng
    Xoàn xoạt
    Kỷ niệm.
    Đêm Kinh Kỳ thuở ấy,
    Xanh lơ ...
    9.
    Ta còn em bát phở đầu tiên
    Quyến rũ
    Hà Thành xơi xong phở
    Chợt hồng đôi má
    Cơn mưa nào đi nhanh qua phố
    Một chút xanh hơn
    Trời Hà nội hôm qua ...
    Ta còn em cô bê phở
    Ngón tay cái
    Tắm trong bát phở
    Những móng tay đen
    Ngát
    Mùa thu ...
    10.
    Em ơ i! Hà Thành - Phở!
    Ta còn em một mầu vàng vọt Berberin
    Chợt nhoè,
    Chợt hiện
    Chợt lung linh ngọn nến,
    Chợt mong manh
    Một dáng
    Một hình
    Ngồi trong toilet
    11.
    Ta còn em một phút mê cuồng
    Người nghệ sĩ lang thang hè phố
    Ăn phở em
    Không nhớ nổi con đường.
    Chỉ thấy những bóng blu trắng
    Rửa ruột cho mình
    12.
    Em ơi ! Hà Thành - Phở!
    Ta còn em những giọt mồ hôi
    Nhoà nhoà bóng điện
    Mặt nhễ nhại
    Một đêm trở lạnh.
    Lau khô
    Thái tảng thịt,
    Giã từ...
    13.
    Em ơi ! Hà Thành -Phở!
    Ta còn em cánh tay trần
    Thái phỏ
    Lông nách bay bay
    Hàm răng vàng
    Nồng nàn mùi lạ
    Ta còn em,
    Hà Thành - Phở, em ơi !
    Ta còn em,
    Em ơi ! Hà Thành, phở thịt trâu ...
  7. Hola16

    Hola16 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/08/2006
    Bài viết:
    391
    Đã được thích:
    0
    Đọc xong bài thơ "Hà Thành Phở" của bác luongvd; đến Bố thằng Tây cũng cóc dám ăn phở nữa
    Bác mà cứ "quảng bá" du lịch-ẩm thực kiểu này, rồi có lúc d/c Tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch chắc chắn sẽ đến "hỏi thăm" bác đấy
  8. smoooth

    smoooth Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/06/2008
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0

    Hehehe... Biết đâu là thực tế còn ghê hơn đấy bác nhỉ
  9. luongdv

    luongdv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2007
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Ô hay thật! Đây là chủ đề muôn mặt cuộc sống mà? Bên cạnh cái cao đẹp thì cũng phải có hiện thực chứ. Nó được kết hợp với thơ và nhạc gọi là hiện thực lãng mạn. Kakaka
  10. quyong76

    quyong76 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2008
    Bài viết:
    182
    Đã được thích:
    0
    Thanks Nêuyêu với bài viết và đường link tới 01 blog hay, đầy cảm xúc...
    Có cảm giác em luôn có ám ảnh bởi những chuyện tình và lưỡi kiếm nhỉ...

Chia sẻ trang này