1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cuộc sống: Những định nghĩa và những triết lý sống khác nhau

Chủ đề trong 'Trường PTTH Lê Hồng Phong TpHCM' bởi Angelika, 25/08/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kimikamo

    kimikamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2004
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0
    Ý tưởng lựa chọn bạn đời theo kiểu thi hoa hậu này cũng vui hen. Có thí sinh được ưu ái cho vào vòng CK khỏi thi, cũng có thí sinh dù có năng lực nhưng do không chiếm được cảm tình của BGK nên bị loại oan ức .
    Đây không phải là tiêu cực, là gian lận trong thi cử sao?
  2. kimikamo

    kimikamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2004
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0
    Stress xíu xíu cũng cần thiết để mình luôn cố gắng trong công việc. Còn đúng như Sow nói, stress dữ quá, không kiểm soát nổi thì rốt cục chẳng làm được việc gì hết.
    Kimikamo dễ bị stress, nhưng cũng giỏi trong việc giải tỏa stress, bởi vậy mới còn sống sót tới giờ này.
  3. spirit_of_wind

    spirit_of_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/07/2004
    Bài viết:
    1.882
    Đã được thích:
    0
    Theo BS Thiery Cuchet (Diag Heart Center): "Cùng làm một khối lượng công việc như nhau nhưng phụ nữ sẽ dễ bị stress nhiều và nặng hơn nam giới"; "thời gian làm việc kéo dài dường như không ảnh hưởng lắm đến lối sống của nam giới", "đàn ông làm việc nhiều, bị căng thẳng vẫn không mất thói quen tập thể dục".
    Hèn gì đàn ông làm việc giỏi và khỏe hơn phụ nữ.
    Cũng giống như Kimi dễ giải tỏa stress hơn sow, dù sow cũng có nhiều cách để giải tỏa, nhưng stress còn nguy hiểm ở chỗ là mình bị stress mà không biết là mình bị stress, cứ tưởng ngủ một giấc là "hết rồi", ai dè vẫn còn mãi...
  4. Angelika

    Angelika Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    1.821
    Đã được thích:
    0
    Định nghĩa:
    Stress: Stress là căng thẳng. Là cảm giác mình đuổi bắt cái gì mà không chạm nổi được nó.
    -Stress nhanh hết hơn depression.
    -Nguyên nhân hết stress có thể là vì những tình huống rất tình cờ xảy ra.
    -Nhận xét: Stress liên quan đến tốc độ những gì xảy ra với cuộc sống ta.
    Depression: Depression là trầm cảm. Là cảm giác mình không có bất cứ thứ gì trong đời để theo đuổi hết. Là mọi việc trong đời đều vô nghĩa.
    -Depression kéo dài hơn stress.
    -Nguyên nhân hết depression là nhờ tìm lại được ý nghĩa của cuộc sống mình.
    -Nhận xét: Depression liên quan đến ý nghĩa của những gì xảy ra trong cuộc sống ta.
    Có người hay bị stress. Như Angie chẳng hạn. Stress 2 lần/tuần hay 1 lần/tuần. Nếu 3 tuần mà không bị stress thì đó sẽ là 1 nguyên do làm Angie stress. ("Chết rồi! Sao mình chưa bị stress? Không biết có chuyện gì không nữa? Hay là mình đang stress đây?")
    Angie là chuyên gia tư vấn giải stress cho mọi người. Tất cả những phương cách giải stress đều đã được Angie sử dụng qua. Nên Angie giỏi trị stress cho người khác nhưng mà lại khó giải stress cho chính mình (lờn thuốc rồi!)
    Hiện tại, 1 trong những cách giải stress hiệu quả nhất của Angie là lục tìm trong đám bạn bè xem có ai đang stress nặng nề, khổ sở hơn mình không, để rồi nhận ra là tình cảnh mình cũng chẳng bi đát lắm, rằng có khối kẻ khổ sở hơn mình. Cách tự kỷ ám thị đó xem ra vẫn còn hiệu quả.
    Angie vẫn chưa tìm ra phương án trị trầm cảm. Và hình như vẫn không thoát ra khỏi sự trầm cảm nhẹ từ hồi 12 tuổi đến giờ. Câu hỏi "liệu đâu là ý nghĩa của cuộc sống này và đâu là ý nghĩa của cuộc đời mình?" vẫn chưa bao giờ có lời giải đáp.
    Còn trầm cảm nặng? Hà hà...lần đó là cách đây 2 năm. Tháng 7 năm 2004. Angie ngủ 18 tiếng/ngày. Chỉ thức dậy vào lúc 4h chiều và tỏ vẻ mình tỉnh ngủ cho đến 7-8 giờ là lại ngủ tiếp. Kết quả: sụt cân trầm trọng, tóc rụng quá 1/3. Chính hiện tượng rụng tóc này là yếu tố quan trọng nhất nhắc nhở Angie là mình cần phải thay đổi ngay lập tức, và rằng lần trầm cảm này sẽ còn có một hậu quả rất lâu dài. Giả sử tóc có mọc lại thì phải mất 4-5 năm để tóc mọc lại như cũ. Có nghĩa là cho đến năm 2008-2009, Angie vẫn sẽ phải từng ngày sống với hậu quả đó, với ý nghĩ thường trực là có một giai đoạn trong cuộc đời mình, mình sắp xuống vực. Thực tế thì, tóc Angie không bao giờ mọc lại như cũ nữa. Nhưng thôi, hê hê, dù chỉ có 2/3 phần tóc mà còn bị phán là "tóc dày" nữa. Bài học kinh nghiệm: Nếu không chết quách đi được, thì nên sống sao cho mình không quá khổ sở, vật vờ.
  5. Angelika

    Angelika Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    1.821
    Đã được thích:
    0
    Định nghĩa:
    Misanthrope: Người ghét người.
    Misanthrope: Theo Angie, đó là người ghét những kẻ có hình hài giống người nhưng không đáng được gọi là người, ghét thứ người mà vẫn thường bị gọi là "người ta."
    Kẻ misanthrope tìm cách trốn, tìm cách đừng để dính dáng đến "người ta." Nhưng lại không hề chạy trốn Con Người. Ngược lại nữa ấy chứ: ráng tìm kiếm Con Người, muốn được ở bên cạnh Con Người.
  6. Angelika

    Angelika Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    1.821
    Đã được thích:
    0
    Cách nghĩ
    Một anh chàng có thể rất bình thường đối với mọi người, lại có thể là Prince Charming đối với một ai đó.
    Việc mình không thấy ưu điểm của một người không có nghĩa là họ không có ưu điểm.
    Việc các bạn thấy điều này đúng hiển nhiên không có nghĩa là Angie thấy như vậy. Angie phải sống rất lâu mới nhận ra điều này.
  7. Angelika

    Angelika Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    1.821
    Đã được thích:
    0
    Cách nghĩ
    Ngày xưa mình thích ở bên Anh cũng vì cả hai hoàn toàn không có chút gì liên quan đến nhau trong cuộc sống.
    Mình không thể làm Anh vui, nếu Anh đang buồn.
    Và mình không thể làm Anh buồn, nếu Anh đang vui.
    Mình không có trách nhiệm gì đối với việc Anh vui hay buồn. Và mình hài lòng vì điều đó. Biết rằng mình giữ vị trí quan trọng trong lòng ai đó thật là khủng khiếp, vì mình luôn phải làm tất cả những gì mình có thể để họ không buồn vì mình và, hơn thế nữa, vui vì mình.
    Mình không có committed đến như thế.
  8. Angelika

    Angelika Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    1.821
    Đã được thích:
    0
    Cách nghĩ
    Tại sao mình không muốn yêu ai?
    Thứ nhất, định nghĩa yêu là gì?
    -Yêu ai vì họ là họ: một định nghĩa quá lý tưởng.
    -Yêu ai vì mình muốn thấy mình yêu họ: hình như cái này hay xảy ra hơn, một nhu cầu của con người phải thấy mình có những tình cảm mang tính con người.
    -Yêu ai nhất thiết không phải vì họ yêu mình ngược lại.
    Thứ hai, tại sao mình hay trốn đi mỗi khi thấy mình có vẻ sa đà vào việc đầu tư quá nhiều tình cảm vào ai đó?
    - Vì, thực ra, theo định nghĩa của chính mình, yêu một người là chấp nhận trao cho họ quyền làm tổn thương mình.
    Dễ hiểu tại sao mình không muốn điều đó. Ai lại muốn mình trở nên dễ tổn thương như vậy trong tay một người khác?
    Được Angelika sửa chữa / chuyển vào 22:35 ngày 03/10/2006
  9. Angelika

    Angelika Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    1.821
    Đã được thích:
    0
    Nhiều khi thật đáng sợ khi thấy mình quan trọng như vậy đối với ai đó. Chắc họ phải cảm thấy khổ sở lắm.
    Hôm nay Tr hỏi mình là có chuyện gì giữa mình và H không?
    Không có gì cả. Vì mình không để cho điều gì xảy ra, nhưng mà vẫn thấy không hài lòng vì hình như mình rất quan trọng với H. Dù bao nhiêu năm đã qua rồi. Dù H có bao nhiêu bạn gái rồi.
    Rồi nhận ra Anh cũng quan trọng với mình theo cùng một kiểu.
    Lại nhớ câu nói đùa của mình: "Có thấy cái gì đây không? Ngón tay út của tao đó! Có thấy nó sao không? Nó nhúc nhích. Chỉ cần tao nhúc nhích ngón tay út là tao biết khối người sẽ làm theo ý tao muốn. Và cũng có người chỉ nhúc nhích ngón tay út thì tao cũng làm theo ý muốn của người đó. Nhưng mà biết vậy đâu phải là vui? Đời có nhiều trò quái đản lắm. Xét cho cùng, ai cũng tội nghiệp hết. Hừ."
  10. kimikamo

    kimikamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2004
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0
    Kimikamo nhớ câu nói của ông già nào đó, hình như là Hippocrates thì phải :
    "What is meat to one person can be fierce poison to another".
    À trong tiếng Anh còn có một câu thành ngữ:
    "One''s food - another''s poison"
    Biết là biết vậy, nhưng mà có mấy người đạt được cảnh giới như Angie nói đâu: tôn trọng người mà mình coi là "poison"
    Nhiều khi lý trí thì mình nghĩ như vậy, nhưng mà dẫu sao con người cũng là con người, khó mà thoát khỏi những giới hạn về mặt tâm lý và tình cảm mang tính chất người.

Chia sẻ trang này