1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cuộc sống: Những định nghĩa và những triết lý sống khác nhau

Chủ đề trong 'Trường PTTH Lê Hồng Phong TpHCM' bởi Angelika, 25/08/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Embé chắc hiểu lộn gì đó, người mẹ đó thương con đấy. Nhưng đã bỏ con lại thì không cho mình cái quyền thể hiện tình thương con ra với bất cứ ai nữa. Thế thì đạo đức giả quá! (Thương con thì cứu con, chứ ai lại tự cứu mình rồi đi than về những đứa con đã mất?) Angie hiểu tình huống là thế.
    Kiếm Phúc Lạc Hội đọc đi. Hay đấy. Gần 10 năm rồi Angie đi kiếm lại PLH mà k ra. Chả hiểu đứa nào trong nhà mình đốt uống hay sao ấy!
    Còn chuyện hiểu nhau khi 2 ng nói 2 thứ tiếng thì đây là ý kiến của Angie, ng vẫn hay tự phụ cho rằng mình là ng có nhiều kinh nghiệm trong việc học và dạy tiếng:
    Nhận định
    Ngôn ngữ không là rào cản cho sự hiểu.
    Thứ nhất là ngôn ngữ (verbal language) đóng góp chỉ 1 phần vào communication, vì còn có non-verbal language nữa.
    Thứ hai là ý tưởng có nhiều cách để truyền đạt, truyền đạt qua ngôn ngữ chỉ là 1 cách.
    Thứ ba là trong các yêu cầu cần cho sự hiểu có background giống nhau và/hoặc kinh nghiệm sống phong phú.
    Nếu A và B đã có ý X giống nhau thì tốc độ hiểu có thể nhanh hơn rất nhiều, thậm chí khi A chưa chấm dứt câu nói. Nếu không thế, thì A phải thêm vào rất nhiều thông tin background để giúp B dần dần từng bước hiểu đến ý X chính. Ngặt nỗi là nếu background quá khác nhau thì đi làm công tác ''chuẩn bị tư tưởng'' là khổ lắm, mà chả mấy khi thành công.
    VD dễ nhìn thấy nhất là trong box này toàn ng Việt, dùng tiếng V, mà có phải lúc nào cũng hiểu trúng ý nhau đâu? Ng nói X, người lại nghe ra Y. Người nói có ý tốt, ng nghe thành ra xấu. Và ngược lại. Cho nên, hiểu hay không hiểu, khả năng ngoại ngữ ở đây không tính (count) nhiều.
    Ngoài ra, nếu xét đến VD Jeanne và Ravic, thì ở châu Âu, chuyện 1 em biết nói 3-9 ngôn ngữ là chuyện thường ngày ở huyện. Không là lưu loát, nhưng là survive đc. Dân Đông Âu lại càng biết nhiều hơn dân Tây Âu. Jeanne là điển hình.
    -Em được nuôi dạy tại Ý. Em nói được tiếng Hung vì mẹ em người Hung.
    Jeanne hát bằng tiếng Nga, chỉ nói chút đỉnh.
    Jeanne sống ở Pháp, nói tiếng Pháp được.
    >>> Vậy là 3 thứ tiếng + 1 thứ tiếng ''chút đỉnh.''
    Ravic thì nói tiếng Đức và Pháp. Chửi thề bằng tiếng Nga được. Và nghe tiếng Ý vẫn hiểu.
    >>> Vậy là 2 thứ tiếng + 2 thứ tiếng ''chút đỉnh.''
  2. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    He he em-be đọc hết truyện rồi mới dám lên đây viết bài đó chứ (ặc sáng nay thi midterm mà hôm qua đọc đi đọc lại Phúc lạc hội đến 3, 4 lần). Lần trước em-be có đọc trích đoạn PLH trong mục Tám phim của Angie rồi, cũng biết người mẹ ấy bỏ con rồi nhưng vì chưa hiểu hết hoàn cảnh của câu chuyện nên đâu dám viết gì đâu
    Đọc hết truyện thì em-be hiểu người mẹ đó thương con, nhưng ko hiểu nổi tại sao người mẹ đó bỏ con lại. Cũng giống như đọc Cuốn vở lớn thì hiểu 2 đứa nhỏ đó ko phải ko thương cha, mà vẫn để cho cha nó trèo qua tường rào mà chúng biết 100% là sẽ chết. Nhưng mà Cuốn vở lớn thì còn có thể thông cảm được, vì có thể dù chúng có ngăn cản nhưng cha chúng vẫn sẽ vượt biên giới. Còn ở đây lại là bỏ lại 2 đứa con!
    Với lại đọc cả truyện thì em-be mắc cười ở 1 điểm nữa, đó là mang đồ đi vượt biên thì người mẹ ấy lại mang cả vali toàn quần áo sặc sỡ
  3. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Đó chỉ là chương đầu tiên của Phúc Lạc Hội thôi. Tiền vệ không đăng hết.
    Vẫn không tìm ra PLH trên internet...lẫn ở nhà...
    Ngày xưa khi đọc, còn bé lắm, nào đã hiểu gì...Chỉ thấy giọng văn là lạ, từng chương ngăn ngắn, không hiểu gửi gắm điều gì, nhưng cũng chắc chắn là không ép người đọc phải hiểu...
    Mãi sau này, đọc bao nhiêu bài phê bình (khi đã mất sách ở nhà), mới biết một trong những điều tác giả muốn mô tả là sự không hiểu nhau giữa các bà mẹ TQ và các cô con gái sinh ra ở Mỹ, cũng như sự hiểu nhau khi những người con gái ấy dần lớn lên. Ở đâu cũng có sự không hiểu nhau cả. Nhưng rồi kinh nghiệm sống cũng đem nhau lại gần hơn. Có những điều chẳng bao giờ giảng cho nhau hiểu được, chẳng thuyết phục nhau được, chỉ có thời gian mới làm đc điều đó.
    Ngày xưa cũng vậy, Angie nhìn thấy những điều ngứa mắt lắm ở mẹ, nhưng càng ngày càng giống mẹ ra. Hay xem phim thấy mấy bà nội trợ thì bực lắm, nhưng rồi dần dần mình cũng thành ra thế.
    Ngày xưa Angie k hiểu làm sao mẹ Angie có thể ngồi nói chuyện với hàng xóm hàng giờ được, và để làm gì cơ chứ, hay là biết hết chuyện gia đình của cô nhân viên bán hàng trong cửa hàng gần nhà, ông thợ sửa xe trước nhà, bà tổ trưởng tổ dân phố, cô bán báo cạnh nhà, ông bán bánh cuốn, etc. Nhưng từ khi không có mẹ, Angie phải đóng vai mẹ, rồi dần cũng làm những việc đó thôi: khen nhà hàng xóm có đồ đẹp, làm đồ ăn thì gửi biếu, có điều gì hay thì mách nhau. Ngày xưa không chịu đựng nổi cái kỹ tính của mẹ, vì mẹ hay nổi nóng quá, nhưng bây giờ thấy mình cũng kỹ tính quá, soi mói từng chút quá, cố gắng cho mọi thứ sạch như ly như lau quá.
  4. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Vàng 1: Con cũng có thể bỏ, cha mẹ cũng có thể bỏ. Chỉ là không bao giờ bỏ lại được bản thân mình. Cũng không bỏ được trí nhớ của mình bao giờ cả.
    Vàng 2: Vì tin vào tương lai nên mới thế. Vì tin vào tương lai nên mới ghi lại tên 2 con gái lên giấy để lại.
    - Cha tôi yêu cầu tôi giữ chân thứ tư tại Phúc Lạc Hội. Tôi sẽ thế chỗ mẹ tôi, chỗ của bà tại bàn chơi mạt chược đã bị bỏ trống từ khi bà chết cách nay hai tháng.
    - ?oBà ấy đã tìm kiếm trong nhiều năm, viết những lá thư tới lui,? dì Ying nói. ?oRồi năm ngoái bà có được một địa chỉ. Bà định nói với cha cháu ngay khi đó. Ôi chao, thật đáng tiếc. Cả một đời chờ đợi.?
    - Và tôi ngồi ngay chỗ của mẹ tôi tại bàn mạt chược, tại cửa Đông, nơi mọi thứ bắt đầu.

  5. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Triết lý sống
    Possible - Impossible attitude
    Hôm nay Đ nói rằng tổng cộng đã phải 4 lần vào YM conference với mình.
    Hôm nay là một ngày mệt mỏi về thể xác của mình.
    Hôm nay là một ngày mình lại trễ hẹn với những chuyện important-non-urgent.
    Và mình nhớ đến cô PA, với possible atttitude impossible attitude của cô.
    Khó khăn cô cũng xoay sở theo một cách nào đó để vượt qua, đó là possible attitude.
    Và một trong resort của cô là thời gian. Nói theo possible attitudedùng thời gian để thay đổi sự việc. Nói theo impossible attitudechờ thời gian thay đổi sự việc.
    Thường nhất là cô có impossible attitude khi nhận ra không thể tạo ra sự thay đổi ở một con người hay một tập thể nào đó. Nhiều khi không thể thay đổi được đâu em ạ, đành phải để cho nó tiếp tục phát triển quặt quẹo và rồi chết đi. Lúc đó là lúc bắt đầu lại mọi thứ từ đầu.
    Non sông dễ đổi, bản tính khó dời.
    Với khó khăn khách quan, thì attitude là possible.
    Với bản chất một con người một khi đã trở thành một thứ khó khăn, thì attitude là impossible.
    Gần đây em cũng được dạy về điều đó, một lần nữa: Angie, không nói đến khó khăn, hãy nói cho tao nghe những khả năng đi. Tận dụng hết các khả năng ấy. Luôn luôn có cách. Và cuối cùng, Angie, mày sẽ hài lòng là đã làm hết sức mình.
    Mình đã cố gắng. Và kết quả không như mình muốn. Nhưng mình không tiếc những gì đã bỏ ra. Mình hài lòng là mình đã cố gắng hết sức mình. Bởi vì khi chỉ còn 1% khả năng nào đấy, mình sẽ còn lướng vướng đầu óc. Mình mất sức, mất tiền, mất thời gian, nhưng mình được sự thoả mãn nhất định.
    Đó là lời một người nhiều tuổi hơn mình.
    Và hôm nay là lời một người bằng tuổi mình.
    - Học bổng học tiếng có đó Angie, nhưng chỉ có ĐSQ biết thôi, ĐSQ cấp cho SV mà ĐSQ biết. Hôm nọ vào ĐSQ, vô tình biết chuyện này.
    - T có khả năng quen biết ĐSQ để lobby Angie không?
    - ko có
    - Angie nhờ ng khác lobby.
    - Tao trả lời dùm luôn được hông: Dù là quen, nhưng mày muốn thì mày phải tự thiết lập quan hệ. Tự LOBBY. Sao nhờ người khác được?

  6. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Triết lý sống
    [Em vẫn mong các bạn thành công trong những lần sau, nhưng có lẽ xã hội vẫn là thế] - nó trưởng thành theo thời gian của riêng nó và chẳng nghe theo mong ước hay góp ý của ai cả.
    (trích bài một bạn)
    Đúng là mỗi con người/sự việc mỗi phát triển và trưởng thành theo nhịp điệu của chính nó.
    Bởi thế, sống chính là học cách nhận ra nhịp điệu riêng biệt của từng con người/sự việc để hiểu (quỡn nữa thì để cảm thông) và để mình đừng quá bức xúc trước những gì mình không hài lòng.
    Hơi nhuốm màu định mệnh chủ nghĩa một chút, nhưng là thái độ thích hợp và cần thiết khi đã được/bị sinh ra trong cuộc đời này và đã chọn tiếp tục sống/không dám chết đi.
  7. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Định nghĩa
    Thứ làm mình thích thú:
    Từ algebraically.
    Còn nữa: desambiguale.
  8. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Versions
    Nhân dịp...biểu tình về mấy đảo HS-TS, mình ngồi nghe nhạc suốt, và tìm ra những cái thứ hay ho này:
    Version tiếng Ý
    Dĩ nhiên đây là version mình thích nhất.
    http://www.youtube.com/watch?v=LMrpLxquFy8
    Version tiếng TBN
    http://www.youtube.com/watch?v=LE1jR3fO2Z8
    Version tiếng Anh
    Hoá ra có cả các này, khà khà khà.
    http://www.youtube.com/watch?v=pq6lsZoWcFE
    Cứ ngồi cười suốt thôi: Không biết có version tiếng Pháp và tiếng Đức không nữa. Tức cười qué!
    NB: Mà Mỹ cũng làm phim tuýp Hàn Quốc nữa cà! Sến quá đi thoai.
  9. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Mất
  10. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Khóc
    Hôm nay lúc đang ở trong bếp thì bật khóc, khóc đến nỗi mãi một lúc sau mới giật mình nhớ ra là mình không ở nhà một mình để thoải mái thế.
    Một lần, khi đã khóc, đã gào, đã hét xong, mình rút máy gọi Thảo.
    Gọi mà biết nó đang không ở trong tp.
    Gọi để lòng ngập sợ hãi rằng nó đi chơi mà không nghe điện thoại và mình không biết sẽ gọi đến ai.
    Gọi để nói, Tao không cần mày làm gì hết, mày giữ máy cho tao thôi.
    Gọi để được nghe nó im lặng chờ đợi.
    Gọi để nghe nó nói, thản nhiên, không ăn nhập gì với mười lăm phút vật vã của mình, rằng nếu mẹ mình cho phép, thì nó sẽ rủ mình đi Campuchia chơi vài ngày.
    Gọi để biết rằng nó sẽ không hỏi han bất cứ điều gì.
    Gọi để biết rằng không bao giờ nó sẽ nhắc về cuộc điện thoại đó.
    Gọi để biết rằng nó sẽ thực sự quên cuộc điện thoại đó, không hơn một chi tiết từng xảy ra, sẽ đc ghi chú lại, nhưng không có tí quan trọng nào.
    Gọi để biết rằng có một lúc trong đời, khi mình cần một người ở bên cạnh, mình sẽ có một người, và người đó sẽ không bao giờ có ý muốn biết tại sao mình lại vật ra như thế, bởi vì người đó hiểu mình không muốn kể lại cụ thể vì sao.
    Đó chẳng phải là tình yêu là gì?
    Hiểu nhau. Ở bên cạnh nhau. Và tôn trọng ý muốn của nhau.

Chia sẻ trang này