1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cuộc tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu Thân 1968

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi t, 27/01/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    Cuộc tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu Thân 1968

    Chấp hành Nghị quyết 14 của Trung ương Đảng ngày 25.10.1967, Trung ương cục miền Nam ra Nghị quyết về tiến hành Tổng công kích - Tổng khởi nghĩa lấy miền Đông Nam Bộ và Sài Gòn - Gia Định làm trọng điểm, hướng tiến công chủ yếu là Sài Gòn. Nghị quyết này còn được gọi là Nghị quyết Quang Trung. Chiến dịch Xuân Mậu Thân ở Sài Gòn - Gia Định kéo dài gần 5 tháng gồm 2 đợt tiến công
  2. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    Đợt 1 từ 31.1.1968 đến 28.2.1968
    Chiều 20.1.1968, trước cuộc tổng tấn công 10 ngày, bộ đội Bắc Việt mở trận đánh mạnh mẽ vào Khe Sanh, sau những loạt pháo mở màn. Đây là nghi binh của miền Bắc nhằm đánh lạc hướng kẻ thù.
    Khe Sanh là một căn cứ chiến lược chặn ngang đường xâm nhập của quân Bắc Việt vào Vùng I Chiến Thuật của VNCH. Căn cứ này nằm ở ngã ba biên giới Bắc Việt, Lào, và Nam Việt Nam, cách thượng lưu sông Bến Hải không xa và cách Cồn Tiên, nơi xảy ra trận đánh lớn vào giữa năm 1967 vào khoảng 30 km. Căn cứ Khe Sanh nằm trong một lòng chảo chung quanh núi cao vây bọc dài 2 km ngang 1 km. Nơi này có khoảng 6,000 Thủy Quân Lục Chiến (TQLC) Hoa Kỳ trú đóng. Trong căn cứ có một phi trường làm đường liên lạc tiếp tế và vài tiền đồn quanh vùng là các ngọn đồi 881, 861, 558, và 950. Ở xa hơn về phía đông có căn cứ Carrol. Và cách đó không xa có tiền đồn là Làng Vei do một tiểu đoàn Dân Sự Chiến Đấu với sự giúp đỡ của cố vấn Hoa Kỳ trấn giữ.
    Cuộc tấn công mở màn vào Khe Sanh ngay từ lúc đầu đã khiến 20 binh sĩ TQLC Hoa Kỳ tử thương và 109 bị thương. Thoạt đầu quân Bắc Việt oanh kích dữ dội bằng trọng pháo và hỏa tiễn vào trại TQLC Hoa Kỳ tại căn cứ Carrol. Sau đó bộ đội Bắc Việt tấn công hai ngọn đồi 881 và 861. Các đơn vị của Trung Đoàn 26/3 (đọc là "Trung Đoàn 26 thuộc Sư Đoàn 3") TQLC Hoa Kỳ đã chiến đấu dữ dội với các đơn vị thuộc sư đoàn 325 bộ đội Bắc Việt xuất hiện bao vây vùng thung lũng Khe Sanh. Dường như quân chính quy Bắc Việt đã dồn chừng 3 sư đoàn ở vùng phi quân sự và biên giới Lào để gián tiếp yểm trợ cho chiến trường Khe Sanh. Trước tình hình này, lệnh hưu chiến trong dịp Tết Nguyên Đán Mậu Thân của VNCH trước định 48 giờ được lệnh rút xuống còn 36 tiếng, nghĩa là lệnh hưu chiến chỉ còn giá trị từ 18 giờ ngày 29 tháng 1/1968 đến 06 giờ ngày 31 tháng 1/1968.
    Biện pháp phòng thủ hai tỉnh Thừa Thiên và Quảng Trị của miền Nam Việt Nam được đặt ra và ước lượng rằng quân số VNCH lên đến 50,000 người để phòng ngừa một cuộc đánh úp vào hai tỉnh này. Sư Đoàn Nhảy Dù của VNCH được lệnh tăng cường vùng hỏa tuyến với quân số một chiến đoàn. Một số các đơn vị chủ lực Hoa Kỳ như Sư Đoàn 1 Không Vận cũng được đưa ra Vùng 1 Chiến Thuật để giúp VNCH phòng chống lại sự xâm nhập của bộ đội Bắc Việt.
    Nhưng trước Tết, Sư Đoàn Nhảy Dù của VNCH mới gửi ra vùng hỏa tuyến chỉ được các Tiểu Đoàn 2 và 9. Mãi tới ngày mồng 2 Tết, Bộ Chỉ Huy Chiến Đoàn 1 với Tiểu Đoàn 7 mới được không vận ra Huế. Sư Đoàn 1 Không Vận cũng từ An Khê kịp ra đóng ở một khu vực cách xa thành phố Huế. Các lực lượng này chỉ là những lực lượng trừ bị cho chiến trường Khe Sanh nên chỉ nằm đợi tại chỗ, không tham gia vào những hoạt động khác.
    VNCH cho rằng Bắc Việt chỉ có khả năng mở những trận quy mô dựa vào những căn cứ xuất phát tại các vùng biên giới nhưng sẽ thất bại. Với những sự phối trí quân lực như trên thì chắc hẳn đối phương chẳng có thể làm gì nên chuyện theo đà tiến triển của tình hình. Còn tại nội địa phía VNCH ước tính rằng đối phương quân chỉ có khả năng mở những cuộc tấn công ở cấp liên tiểu đoàn nhằm gây tiếng vang. Bắc Việt chỉ có thể đánh trong một thời gian chớp nhoáng nếu họ không muốn bị tiêu diệt. Nhiều tướng lĩnh VNCH cảm thấy lạc quan đối với tình hình quân sự chung trên toàn miền qua các trận đánh đã xảy ra ở Cồn Tiên, Dakto, Lộc Ninh và Phước Quả vào năm 1967 mà lợi thế cuối cùng đã nghiêng về phía Việt Nam Cộng Hòa cùng các lực lượng đồng minh.
    Tuy nhiên, những người am hiểu thời cuộc lại cảm thấy lo ngại. Vấn đề xây dựng nông thôn không tiến triển. Các vùng nông thôn phần lớn nằm trong sự khống chế của Miền Bắc. Các cơ sở hạ tầng của Bắc Việt vẫn còn nguyên vẹn và dường như còn phát triển mạnh tới những vùng làng mạc phụ cận và ngoại ô của các thành phố và đô thị, bằng chứng là những vụ ám sát được gia tăng nhằm vào các viên chức xã, ấp, phường, khóm ở các vùng dưới quyền kiểm soát của VNCH này trong những tháng về cuối năm 1967. Dần dần, quân Miền Bắc đã len lỏi về đóng quân một cách bí mật ở gần các mục tiêu dân sự và quân sự ở miền Nam Việt Nam.
    Một sự an ninh giả tạo đã được diễn ra tạo nên những sự dễ dãi hoạt động và di chuyển cho phía quân miền Bắc. Vào những ngày giáp Tết, ngoài một Khe Sanh sôi động, tình hình chung trên toàn quốc hoàn toàn yên tĩnh. Các đơn vị binh sĩ của VNCH được hưởng phép nghĩ Tết dễ dàng, trực gác theo như thông thường. Thủ Tướng VNCH Nguyễn Văn Lộc cho dân chúng tùy theo an ninh từng địa phương được phép đốt pháo trong 4 ngày Tết, từ ngày 30 đến hết ngày mồng 3. Nhưng tiếng pháo đã bất chấp luật lệ bắt đầu nổ rải rác trong đô thành Saigon Chợ Lớn từ 20 tháng Chạp nghĩa là trước cả ngày tiễn Ông Táo lên chầu trời. Nghĩa là dân chúng thản nhiên với thời cuộc sửa soạn đón Xuân và vui Xuân.
    Ngày Tết đến, người dân thành thị đã đón mừng Xuân Mậu Thân 1968 với tiếng pháo liên hồi. Tết Mậu Thân là Tết nhiều pháo nổ hơn mọi Tết khác rất nhiều. Giới giàu có, giới mại bản đốt những tràng pháo năm bảy thước và đốt rất nhiều. Giới ít tiền cũng tranh hơi cố gắng bỏ tiền đốt một vài tràng pháo đón Xuân lấy hên...
    Đêm 30 Tết, tức ngày 29.1.1968, quân Miền Bắc đồng loạt tấn công vào 5 thị xã thuộc Vùng 2 Chiến Thuật:
    - Thị xã Qui Nhơn lúc 4 giờ 10.
    - Thị xã Kontum lúc 2 giờ 00.
    - Thị xã Pleiku lúc 4 giờ 40.
    - Thị xã Daclak lúc 1 giờ 30.
    - Thị xã Nha Trang lúc 0 giờ 30.
    Trước đó, giờ G, ngày N trên toàn miền đã được Bắc Việt quy định là 00 giờ đến 2 giờ sáng mùng 2 Tết theo lịch cũ. Các tư lệnh quân khu, các chỉ huy, các cụm biệt động được phổ biến 48 giờ trước giờ G. Tuy nhiên, do đổi lịch nên ở miền Bắc, Khu 5 và Tây Nguyên nổ súng trước, theo lịch cũ, B2 (tức miền Đông Nam Bộ và Sài Gòn - Gia Định) nhận được lệnh hoãn, nổ súng đúng lịch mới.
    Tại thành phố Sài Gòn, kế hoạch của Bắc Việt là: biệt động bất ngờ đánh chiếm mục tiêu và giữ trong khoảng 1 giờ chờ các tiểu đoàn mũi nhọn và lực lượng thanh niên xung kích hoặc lực lượng địch binh biến đến hỗ trợ tăng cường và giữ mục tiêu luôn. Theo hợp đồng, "giờ G" được báo hiệu bằng những loạt pháo ĐKB bắn vào sân bay Tân Sơn Nhất và bộ Chỉ huy MACV, vị trí của tướng Westmoreland, nhưng đã không thực hiện được. Chờ mãi không thấy, 2 giờ sáng ngày 31.1.1968 (tức đêm mùng 1 rạng sáng mùng 2 Tết), bộ phận phối thuộc cho tiểu đoàn 268 phân khu 2 ở phía tây Tân Sơn Nhất bắn 8 quả 82 ly vào sân bay. Các đơn vị coi đó là hiệu lệnh tấn công vào thành phố.
    Bất ngờ và nhanh chóng, các đợt tấn công của quân miền Bắc đã làm cho quân VNCH vô cùng hoảng loạn. Trong lúc này, do việc nghỉ Tết đang có hiệu lực, nên tại Sài Gòn, chiều mùng 1 Tết, giới chức quân sự qua theo dõi tình hình tại các tỉnh đã ban lệnh cho các cơ quan và đơn vị đề phòng. Tuy nhiên lệnh này quá cấp bách đã khiến việc kêu gọi những quân nhân đang nghỉ phép trở lại đơn vị đã không thể nào thi hành được. Tính theo kế hoạch tổng công kích, Miền Bắc đã đồng loạt mở các cuộc tấn công và đột kích vào hầu hết các tỉnh lỵ và thị trấn trong thời gian như sau:
    * Tại Vùng 1 Chiến Thuật :
    + Huế bị tấn công đêm mồng 1 rạng mồng 2 Tết lúc 02 giờ
    + Quảng Trị bị tấn công đêm mồng 1 rạng mồng 2 Tết lúc 04 giờ
    + Quảng Tín bị tấn công đêm mồng 1 rạng mồng 2 Tết lúc 04 giờ
    + Quảng Ngãi bị tấn công đêm mồng 1 rạng mồng 2 Tết lúc 04 giờ
    * Tại Vùng 2 Chiến Thuật:
    + Bình Thuận bị tấn công đêm mồng 1 rạng mồng 2 Tết lúc 3 giờ 25
    + Tuyên Đức bị tấn công đêm mồng 2 rạng mồng 3 Tết lúc 02 giờ
    * Tại Vùng 3 Chiến Thuật:
    + Thủ đô Saigon - Chợ Lớn - Gia Định bị tấn công đêm mồng 1 rạng mồng 2 Tết lúc 02 giờ.
    + Bình Dương bị tấn công đêm mồng 2 rạng mồng 3 lúc 04g25
    + Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn 25 Bộ Binh bị tấn công lúc 08g30 sáng mồng 2 Tết
    + Biên Hoà bị tấn công đêm mồng 2 rạng mồng 3 lúc 03 giờ
    + Long Khánh bị tấn công đêm mồng 4 rạng mồng 5 Tế lúc 01 giờ
    * Tại Vùng 4 Chiến Thuật:
    + Phong Dinh bị tấn công đêm mồng 1 rạng mồng 2 Tết lúc 03 giờ
    + Vĩnh Long bị tấn công đêm mồng 1 rạng mồng 2 lúc 03g30
    + Kiến Hoà bị tấn công đêm mồng 2 rạng mồng 3 lúc 03 giờ
    + Định Tường bị tấn công đêm mồng 2 rạng mồng 3 lúc 04 giờ
    + Kiên Giang bị tấn công đêm mồng 2 rạng mồng 3 lúc 02g40
    + Vĩnh Bình bị tấn công đêm mồng 2 rạng mồng 3 lúc 4g15
    + Kiến Tường bị tấn công đêm mồng 4 rạng mồng 5 lúc 04g15
    + Bộ Tư Lệnh Biệt Khu 44 bị tấn công đêm mồng 6 rạng mồng 7 lúc 1g25
    + Gò Công bị tấn công đêm mồng 7 rạng mồng 8 âm lịch lúc 2g35
    + Bạc Liêu bị tấn công đêm 12 rạng 13 âm lịch, tức ngày 10/2/68
    Như vậy trong 44 tỉnh lỵ, các đơn vị của quân Miền Bắc đã tấn công vào 28 nơi. Cuộc tấn công rất linh hoạt, tuy không diễn ra trong một lúc nhưng khoảng cách của các trận đánh ở các tỉnh lỵ không quá rời rạc.
    Tính ra như vậy đêm 30 Tết, ta mở được 5 cuộc tấn công vào các tỉnh Cao Nguyên và miền Trung. Đêm mồng 1 Tết, ta mở được 8 cuộc tấn công vào các tỉnh lỵ và thị xã trong đó có đô thành Saigon - Chợ Lớn - Gia Định.
    Với 8 cuộc tấn công này trong đó có 4 thành phố Huế, Quảng Trị, Quảng Tín và Quảng Ngãi thuộc Vùng 1 Chiến Thuật, thành phố Phan Thiết thuộc vùng 2 Chiến thuật và 2 thành phố Cần Thơ, Vĩnh Long thuộc Vùng 4 Chiến Thuật. Có thể nhận thấy rằng trong 2 ngày liên tiếp tất cả các tỉnh lỵ thộc Vùng 1 Chiến Thuật đều bị đánh. Các tỉnh lỵ thuộc vùng 2 Chiến Thuật cũng bị đánh gần hết. Riêng Vùng 4 Chiến Thuật mới bị chóm đánh vào 2 tỉnh Cần Thơ và Vĩnh Long.
    Đêm mồng 3 Tết, ta lại đánh vào 8 tỉnh lỵ khác gồm 5 thành phố Kiến Hòa, Định Tường, Gò Công, Kiên Giang, Vĩnh Bình thuộc vùng 4 Chiến Thuật, 2 thành phố Bình Dương, Biên Hòa thuộc Vùng 3 Chiến Thuật, và thành phố Tuyên Đức thuộc Vùng 2 Chiến Thuật.
    Qua ngày mồng 3 Tết, tức ngày 1.2.1968, hoạt động của ta trên toàn miền Nam có phần suy giảm tuy vẫn bám sát được vào một vài thành phố như Saigon, Huế, Ban Mê Thuột, Kontum, Mỹ Tho và Vĩnh Long.
    Ngày mồng 4 Tết, các đơn vị vũ trang của ta mở một cuộc tấn công nhỏ vào thị xã Kiến Tường và một cuộc tấn công khác vào các đơn vị trú phòng tại Long Khánh nhưng đã bị đẩy bật trở lại.
    Ngày mồng 5 Tết, hoạt động của ta tại các vùng Chiến thuật đã có chiêu hướng suy giảm. Riêng tại Huế vẫn còn chiếm đóng và hoạt động mạnh.
    Ngày mồng 5 và 6 Tết, ta còn mở những cuộc tấn công muộn vào tỉnh lỵ Gò Công, Bộ Tư Lệnh Biệt Khu 44, nhưng không gây được sự thiệt hại nào đáng kể.
    Ngày mồng 8 âm lịch, tức ngày 6.2.1968, tỉnh Thừa Thiên vẫn được đáng chú ý hơn cả, tiếp đến là đô thành Saigon - Chợ Lớn và Phong Dinh. Tại Phong Dinh trận chiến đã diễn ra trong 2 đợt: đợt đầu kéo dài trên một tuần lễ và đợt thứ 2 vào đêm 14 rạng ngày 15 tháng 2/1968. Tại các nơi khác, ta tục duy trì các cuộc pháo kích đặc biệt là Vùng 1 và Vùng 4 Chiến Thuật.
    Ngày 7.2.1968, ta lần đầu tiên xử dụng chiến xa xuất phát từ biên giới Lào, vượt quốc lộ 9 tấn công căn cứ Làng Vei gần Khe Sanh khiến trại này bị thất thủ vào lúc 18 giờ 40. Quân đồn trú chỉ còn 72 người rút lui về Khe Sanh, số còn lại 316 người coi như chết và mất tích. Trong khi đó, Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ tại Huế đã tái chiếm một phần lớn khu vực hữu ngạn sông Hương, quân miền Bắc phải rút ra cố thủ tại vùng ngoại ô.
    Sáng ngày 10 tháng 2/1968, quân miền Bắc tấn công vào xã Bạc Liêu. Tại Huế, và còn duy trì áp lực tại vùng Cửa Hữu và khu vực Bắc cầu Bạch Hổ. Các thị xã và thị trấn khác đều được giải tỏa.
    Tình hình Khe Sanh cũng yên tĩnh sau vụ thất thủ Làng Vei.
    Tại đô thành Saigon - Chợ Lớn, quân đội VNCH tiếp tục mở các cuộc lục soát trong nội thành và hành quân tảo thanh vùng ven đô. Do lực lượng chính quy của Bắc Việt không vào được thành phố nên cuối cùng đợt tổng tiến công của quân và dân Sài Gòn đã bị quân VNCH đẩy lui và giành lại được quyền làm chủ tình hình
    Ngoài 28 tỉnh lỵ và thị trấn bị tấn công, 18 tỉnh lỵ còn lại trừ một vài nơi yên tĩnh, hoàn toàn đều bị pháo kích. Tình hình liệt kê theo từng tỉnh lỵ được ghi nhận như sau:
    + Ninh Thuận: hoàn toàn yên tĩnh.
    + Phú Yên: thành phố yên tĩnh, bị tấn công một vài đồn bót quanh tỉnh.
    + Phú Bổn: hoàn toàn yên tĩnh.
    + Lâm Đồng: thành phố yên tĩnh, bị bắn vào khu MACV ở Quận Di Linh ngày 9 tháng 2/1968.
    + Tây Ninh: pháo kích tỉnh lỵ ngày 6 tháng 2/1968.
    + Long An: pháo kích tỉnh lỵ ngày 10 tháng 2/1968.
    + Hậu Nghĩa: pháo kích một vài địa điểm trong tỉnh.
    + Bình Long: hoàn toàn yên tĩnh.
    + Phước Tuy: hoàn toàn yên tĩnh.
    + Phước Long: pháo kích ngày 7 tháng 2/1968.
    + Kiến Phong: pháo kích thị trấn Cao Lãnh ngày 2 tháng 2/1968.
    + Ba Xuyên: pháo kích phi trường Sóc Trăng.
    + Sa Đéc: pháo kích ngày 10 tháng 2/1968.
    + Châu Đốc: pháo kích tỉnh lỵ ngày 31 tháng 1/1968 và nhiều nơi khác.
    + An Xuyên: pháo kích ngày 31 tháng 1/1968, 6 tháng 2/1968.
    + Chương Thiện: hoàn toàn yên tĩnh.
    + An Giang: hoàn toàn yên tĩnh.
    + Quảng Đức: hoàn toàn yên tĩnh.
    + Bình Tuy: hoàn toàn yên tĩnh.
    Được chitto sửa vào 08:31 ngày 02/06/2003
  3. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    Các báo chí nước ngoài viết về đợt một của cuộc tổng tấn công:
    Báo Pháp Le Monde ngày 1-2-1968 đã đặt câu hỏi cho người Mỹ : "Người Mỹ từng khẳng định rằng dân chúng Việt Nam chịu đựng hơn là ủng hộ Mặt trận dân tộc giải phóng, giờ đây liệu họ có thể nêu lên những lý lẽ như thế nữa không sau khi đã xảy ra một cuộc biểu dương đáng khâm phục về sức mạnh và lòng dũng cảm của ********* như vậy?".
    Báo Pháp Le Combat ra cùng ngày nói trên lại khẳng định : "Điều hiển nhiên là người Mỹ đã thua đứt về mặt chính trị trong cuộc chiến tranh này. Những gì đã xảy ra ở Sài Gòn đủ cho thấy Mặt trận Dân tộc Giải phóng đã nắm được các tầng lớp nhân dân trong mức độ to lớn biết chừng nào!".
    Đài B.B.C. trong buổi phát ngày 6-2-1968 cho biết : "Trong mấy ngày này, quân đội cộng sản thâm nhập đã ăn cơm của nhân dân như người trong nhà họ".
    Hãng thông tấn A.P của Mỹ dẫn lại lời kể của một Pháp kiều, giám đốc Công ty BGI : "Hàng trăm thanh niên sống ở vùng nhà máy rượu Chợ Lớn đã đi theo ********* và được phát băng đỏ đeo cánh tay và được phát súng".
    Thông tấn xã Reuter nhận xét "Điều có ý nghĩa nhất là ********* được sự ủng hộ của các nhân sĩ liên minh với *********".
    Báo Time đã không để lỡ cơ hội chạy trước tờ Newsweek, nó đã dành phần lớn số báo ra ngày 9-7-1968 cho chuyên đề "The days of death in Vietnam" (Những ngày chết chóc ở Việt Nam). Hình bìa của số báo này là bức họa chân dung đại tướng Võ Nguyên Giáp (báo Time vốn có nét truyền thống là sử dụng tranh họa chân dung của các nhân vật trên bìa báo!). Còn lại hơn 10 trang kế tiếp là tin bài hình ảnh về cuộc tập kích Sài Gòn mới xảy ra. Báo đăng những tấm ảnh màu ghi nhận quang cảnh tang thương của Tòa Đại sứ Mỹ sau khi bị biệt động Sài Gòn đột nhập. Aónh lính Mỹ trúng đạn trên đường phố Huế.
    Báo Time có đoạn viết : "Double Trouble!" (Họa vô đơn chí!) Quân miền Bắc đã tấn công đồng loạt Nam Việt Nam làm cho chính Washington cũng choáng váng. Bởi vì trong khi mọi cặp mắt đều đổ dồn về Khe Sanh nơi có 5 sư đoàn đang vây chặt như là một trận đánh then chốt thì thật bất ngờ đối phương lại tấn công cùng lúc 38 thành phố quan trọng, kể cả việc đánh vào Tòa đại sứ Mỹ ở Sài Gòn và chiếm giữ nó sáu giờ rưỡi đồng hồ liền".
    Báo Newsweek tuy tỏ ra chậm chân hơn nhưng để bù lại, đến số 11-3-1968, báo này đã kịp cho ra mắt bài tổng luận "The Tet offensive : how they did it" (Cuộc tiến công Tết : họ đã tiến hành nó như thế nào). Có lẽ đây là lần đầu tiên báo chí Mỹ dùng nguyên xi chữ Tết vào ngôn ngữ tiếng Anh để nói đặc thù của cuộc tấn công Tết Mậu Thân. Sau này, nhiều sách báo Mỹ đều dùng như vậy.
    Cùng tuần, tờ Time số ra ngày 8-3-1968 có bài "Saigon under siege" (Sài Gòn trong sự phong tỏa). Bài báo điểm ra nhiều chi tiết : Các phương tiện giao thông công cộng đình trệ. Cơ sở chính quyền chỉ làm việc ít tiếng đồng hồ vì sợ quân đội miền Bắc. Giá cả lên cao. Bài báo nhận xét : "Sài Gòn chỉ sống có một nửa".
    Một phát hiện khác của phóng viên báo Time là những chiếc áo dài xuất hiện nhiều hơn trên đường phố thay cho những chiếc áo diêm dúa, lai căng. Ơở một số quán rượu người ta thấy có một thức uống mang tên "Saigon tea" (Trà Sài Gòn) đã được chuyển thành "Saigon - Hanoi tea".
    Đi với bài trên là tấm ảnh những cao ốc của Sài Gòn trong đêm mà nhìn xa xa nơi ngoại ô là ánh chớp hỏa châu hay là những vệt đạn đại bác cũng chính là hình ảnh của tâm trạng hoảng sợ phập phồng, lo lắng bị giáng trả sau cuộc tiến công và nổi dậy vào ngày Tết.
    Được chitto sửa vào 08:38 ngày 02/06/2003
  4. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    Đợt 2 từ 5.5.1968 đến 18.6.1968.
    Ngày 4.5.1968 một tiếng nổ rất to do ta gây ra ở gần đài vô-tuyến truyền hình tại Saigon. Khoảng 60 kg chất nổ TNT được dấu trên xe taxi. Lúc 13 giờ trưa, chiếc taxi bùng nổ gây tử thương cho 3 người và khoảng 30 người khác bị thương. Một căn nhà ở gần đài truyền hình cũng bị sập đổ. Đây được coi là hiệu lệnh của ta phát động báo hiệu cho đợt 2 của cuộc tổng tiến công và nổi dậy tại thành phố Sài Gòn bắt đầu
    Đợt 2 được bắt đầu lúc 0 giờ 30 phút ngày 5.5.1968, các loạt hỏa tiễn 112 ly, ĐKB bắn dồn dập vào các mục tiêu sân bay Tân Sơn Nhất, Bộ tổng tham mưu, Sứ quán Mỹ, dinh Độc Lập, Tân cảng Sài Gòn, Bộ tư lệnh Hải quân, Tổng nha cảnh sát. Sau đó quân ta xuất hiện tấn công vào lực lượng Thủy Quân Lục Chiến án ngữ trên trục giao thông xa lộ, tấn công cầu Bình Lợi, tấn công cầu xa lộ, Phan Thanh Giả, tấn công bót Cầu Tre tại vùng Bình Thới. Các cuộc tấn công này xảy ra trong khoảng thời gian từ 03 giờ 30 đến 5 giờ sáng. Qua các cuộc tấn công này, các đơn vị đã xâm nhập và bám chắc vào các khu vực dân cư tại vùng Thị Nghè, một khu phố thuộc Đa Kao và tại vùng Bình Thới thuộc Chợ Lớn.
    Trong khi đó, vào khoảng gần sáng tại nội thành, ta đã áp dụng chiến thuật binh vận xen giữa những trận đánh. Các đơn vị cán bộ và đặc công võ trang tuyên tryền của ta xuất hiện tại các đường Phó Cơ Điều, Nguyễn Trãi, Trần Quý, Phan Văn Trị, Cô Giang, Đề Thám, Nguyễn Thiện Thuật, Cao Đạt và Trần Bình Trọng. Những đơn vị này vừa hô loa vừa tuyên truyền và rải truyền đơn.
    Tới sáng, các trận đánh giữa hai bên vô cùng ác liệt, khiến cả hai phía cùng bị thiệt hại nặng nề. Riêng về phía VNCH, tư lệnh Cảnh sát Quốc gia, chuẩn tướng Nguyễn Ngọc Loan bị thương nặng. Viên tướng này trước đây đã từng nổi tiếng (hay tai tiếng?!!) với bức ảnh dí súng vào thái dương một tù binh quân Giải phóng và bóp cò ngay trên đường phố Sài Gòn.
    Ta áp dụng phương pháp du-kích chiến trong thành phố. Bị đánh ở nơi này, họ bèn rút sang nơi khác. Khi các đơn vị cố thủ tại những vị trí chiến đấu vững chãi, họ có thể gây cho lực lượng phản công của quân đội Việt Nam Cộng Hòa nhiều thiệt hại. Ta không tập trung đóng tại một chỗ, mà lại chia quân ra nhiều ổ kháng cự gồm trên dưới một tiểu đội.
    Về phía VNCH, để ngăn cản sự bành trướng của quân Giải Phóng, nguỵ quân đã phải sử dụng đến phi cơ và chiến xa. Cũng kể từ cuộc tấn công đợt hai vào Saigon, hằng đêm ta liên tục bắn hỏa tiễn 122 ly và đạn súng cối 82 ly vào các vị trí của quân đội VNCH.
    Ngày 8 tháng 5/1968, đụng độ giữa hai bên tại mặt trận Chợ Lớn trở nên ác liệt hơn. Quân Giải Phóng xâm nhập vào khu vực cầu Bình Tiên. Một số khác xuất hiện ở ngã tư đường Hậu Giang, Minh Phụng và các khu kế cận như khu Bải Sậy, hãng dệt Nam Á, Lò Gốm. một lực lượng VNCH vào buổi sáng được tăng viện tới khu này mới làm giảm được áp lực và dồn vào khu Lò Gốm. Vào lúc 13 giờ 00 phi cơ trực thăng bắt đầu xạ kích khu này. Tình hình tại Quận 8 cũng vô cùng gay cấn. Trong buổi chiều, khu trục cơ của phía VNCH đã oanh kích vào một vài địa điểm của quân giải phóng ********* tại đây.
    Ngày 9.51968, một mặt trận mới mở ra ở vùng Khánh Hội. Ta tập trung quân tại vùng Tân Thuận Đông đánh mạnh vào Quận 4. Một mặt trận mới nữa được mở ra tại Tân Thới Hiệp Gò Vấp nhưng lực lượng ta bị quân Nhảy Dù chận đánh khiến bị thiệt hại nặng và phải bỏ ý định xâm nhập vàp thành phố qua ngã này. Trận này đến ngày 11 tháng 5 mới chấm dứt hẳn.
    Lúc bấy giờ mặt trận Chợ Lớn trở nên gây cấn. Tình hình buổi sáng cho thấy ở đây có 3 mặt trận chánh:
    + Mặt trận Phạm Thế Hiển thuộc Quận 8: Tại vùng này các đơn vị đã uy hiếp quân VNCH từ đêm 8 rạng ngày 9 tháng 5.
    + Mặt trận Bình Tiên: Tại đây quân giải phóng chiếm hãng rượu Bình Tây.
    + Mặt trận Minh Phụng: Mặt trận này ăn thông qua Xóm Giá, Cầu Tre, Bình Thới. Các lực lượng vũ trang ********* chiếm các cao ốc.
    Lần đầu tiên người ta thấy lực lượng Hoa Kỳ tham gia vào cuộc chiến trong thành phố. Các lực lượng Biệt Động Quân VNCH có chiến xa của Sư Đoàn 9 Hoa Kỳ yểm trợ hồi 09 giờ 00 sáng mở một cuộc phản công dữ dội vào khu Minh Phụng. Cùng lúc đó, nhiều trực thăng võ trang xạ kích yểm trợ. Nhiều đám cháy đã bốc lên tại khu vực này tới chiều vẫn chưa tắt. Đêm khuya, vào lối 04 giờ 00 sáng rạng ngày 10 tháng 5/1968, ta lại pháo kích vào phi trường Tân Sơn Nhất trên 10 quả đạn hoả tiễn 122 ly.
    Ngày 10 tháng 5/1968, mặt trận Khánh Hội trở nên ác liệt. Vào buổi sáng sớm ngày 10 tháng 5, chiến xa Hoa Kỳ và bộ binh tiến vào nằm bố trí 2 bên cầu Tân Thuận. Mặt trận Cầu Chữ Y trở nên căng thẳng vào quá trưa khiến VNCH phải dùng đến khu trục cơ oanh kích liên tục từ 14 giờ 00 đến 18 giờ 00. Tiếng súng nổ suốt đêm với nhiều đám cháy cao ngất tại khu vực này. Một sự kiện cũng được ghi nhận là vào buổi trưa cầu tạm Saigon - Thị Nghè bị sập vì sức nặng của một xe thiết giáp Mỹ đi qua.
    Ngày 11 tháng 5/1968, Mặt trận Cầu Chữ Y tiếp diễn sôi nổi suốt ngày. Vào buổi sáng, một lực lượng của Sư Đoàn 9 Hoa Kỳ có chiến xa yểm trợ đã vượt Cầu Chữ Y xung phong vào các phố Phạm Thế Hiển, Âu Dương Lân. Một cuộc ác chiến đã xảy ra tại đây mãi gần tối quân đội đồng minh mới làm chủ được tình thế và giải vây cho một lực lượng của VNCH bị quân giải phóng miền Nam ********* vây cố thủ trong trường trung học La San. Cho đến tối, các đám cháy tại vùng này vẫn còn rất cao.
    Ngày 12 tháng 5/1968, các đơn vị ta rút lui khỏi thành phố. Nhưng tới ngày 25 tháng 5/1968 lại xâm nhập vào đô thành tại hai ngã: ở phía Bắc Gia Định và từ phía Nam Chợ Lớn. Lần này ta đã khai thác được những sơ hở của phòng đai phòng thủ nên đột nhập được vào trung tâm trước khi bị quân đội VNCH phát hiện. Trước khi nổ súng, ta rải quân chiếm giữ tất cả những địa điểm then chốt trong khu vực như các tòa nhà lớn, nhà máy, xí nghiệp... Khi đã bám vào được các khu vực vừa chiếm, mỗi đêm lại cho tăng viện thêm quân vào. Đoàn quân di chuyển vào theo từng toán nhỏ nhưng những toán này được trang bị hỏa lực rất mạnh. Đây là những cán binh đã được dưỡng quân lâu dài. Trong khi đó, các đơn vị mệt mỏi và bị thiệt hại thì lại được rút ra. Chiến thuật này được gọi là "xa luân chiến" với mục đích tạo một cuộc đánh dài lâu vào thành phố.
    Đợt tấn công này của quân giải phóng miền Nam kéo dài đến ngày 18.6.1968 mới chấm dứt. Vào đợt 2, mặc dầu yếu tố bất ngờ không còn, nhưng đã thành công với chiến lược "đưa chiến tranh vào thủ đô địch". Tuy nhiên, do lực lượng hai bên quá chênh lệch nên cuối cùng quân VNCH đã đẩy lui được các đơn vị Giải phóng ra khỏi thành phố.
    Trong thời kỳ này, có hai mặt trận rõ rệt xảy ra, một ở tại phía Bắc thành phố (khu Gia Định) và một tại phía Nam (vùng Chợ Lớn). Tại phía Bắc Sài Gòn, phân khu 1 và 5 ta đã điều động cả 2 trung đoàn: Đồng Nai và Quyết Thắng. Trung đoàn Đồng Nai gồm có Tiểu đoàn K3 và K4, và Trung đoàn Quyết Thắng gồm có Tiểu đoàn Quyết Thắng 1 và Quyết Thắng 2 cùng một số đặc công phân tán thành từng bộ phận nhỏ. Còn phía VNCH bao gồm: Chiến Ðoàn 1 Nhảy Dù VNCH, Liên Ðoàn 5 Biệt Động Quân VNCH, Chiến Ðoàn A Thủy Quân Lục Chiến VNCH, và Lực lượng Cảnh Sát Dã Chiến VNCH.
    Được chitto sửa vào 08:51 ngày 02/06/2003
  5. FaceHooliganno1

    FaceHooliganno1 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.867
    Đã được thích:
    0
    Bài hay!!! em có hình gởi lên nhưng mà chỉ sợlạikêu là nhạy cảm,....
    Còn nguyễn ngọc loan bị thương nặng chẳng phải vìbị VC bắn mà vì loan là cánh tayphải của tướng râu kẽm cao kỳ,nên bị tay chân của thiệu hạ bệ.Bằng 1 trái rocket từ 1 trực thăng vũ trang.Vào toà nhà nơi loan và đồng bọn trú ẩn.
    Tại hạ là Tướng Triệuviệtvương đóng quân tại Vũ ninh.Nay thân cô thế yêu mong được chư tướng giúp sức gây dựng bá nghiệp.
    Được facehooliganno1 sửa chữa / chuyển vào 17:56 ngày 28/01/2003
  6. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    Một vài cuộc tấn công của Quân giải phóng miền Nam vào các trụ sở đầu não của chính quyền VNCH:
  7. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    CUỘC TẤN CÔNG VÀO TÒA ÐẠI SỨ HOA KỲ
    Lúc 3 giờ đêm mồng một rạng mồng 2 Tết, một xe Citroen do Nguyễn Văn Mười lái chở 19 đặc công Việt Nam tiến về phía Tòa Đại Sứ trông ra đường Mạc Đỉnh Chi. Mười dừng xe lại. Cả nhóm đặc công nhảy ra bắn chết 2 nhân viên Quân Cảnh Mỹ. Một đặc công dùng súng Bazoka bắn thủng tường chui vào bên trong. Khi người chỉ huy đã vào lọt trong vườn bèn ra phá ổ khóa cổng ngang gần đó để cho đồng chí vào. Họ mặc quần đen và xanh, mang băng đỏ ở cánh tay, chạy vào bố trí theo đội hình, mở cuộc tấn công vào Tòa Đại Sứ.
    Bên trong Tòa Đại Sứ có 6 dân chính Mỹ chiếm giữ phòng truyền tin ở lầu 4 vừa kịp báo cáo bằng điện thoại là ********* xâm nhập vào bên trong và ngay sau đó liên lạc với bên ngoài bị cắt đứt. Ở tầng lầu dưới, hai quân nhân Thủy Quân Lục Chiến Mỹ canh gác chạy ra giữ cửa chính. Đặc công bắn B-40 vào cửa này khiến một người bị thương nhẹ nơi tay. Nhờ cửa làm bằng một thứ gỗ quá chắc nên qua mấy lần dùng B-40 bắn vào mà không phá được vào trong.
    Chừng 20 phút sau, một toán Quân Cảnh Mỹ tới cứu viện bị hỏa lực ta ngăn không thể tiến được. Có 2 Quân Cảnh Mỹ dùng xe lao thẳng vào vùng hỏa lực bị bắn hạ. Và cũng từ lúc này đặc công nhờ bóng tối ẩn núp theo các bồn giồng hoa và các cây cột của tòa nhà bắn ra. Để cứu viện kịp thời, quân đội Mỹ phải dùng trực thăng đổ quân xuống nhưng mấy lần định xuống đều bị hoả lực ta bắn lên dữ dội không đáp được. Mãi gần đến 9 giờ sáng trực thăng mới an toàn xuống được.
    Nhưng trước 7 giờ sáng, vì trực thăng không thể đáp để mang quân tăng viện, nên một toán Quân Cảnh Mỹ đã dùng hỏa lực tấn công ngay hướng cổng chính vào và nhờ có Binh Nhất Paul Healey xung phong vào đầu tiên nên cuộc tấn công đã thành công. Một trận đánh xáp lá cà đã xảy ra tại vườn Tòa Đại Sứ. Cuối cùng một cán binh Việt Nam chạy vào căn nhà lầu 2 tầng ngay cạnh tòa Đại sứ. Nhà này do Đại Tá hồi hưu George Jacobson, một nhân viên của tòa Đại sứ cư ngụ.
    Đặc công chiếm tầng dưới, Đại Tá George Jacobson ở lầu trên. Quân Cảnh Mỹ nằm bố trí ở vườn hoa bắn vào, không biết rõ đối phương ở chỗ nào. Sau cùng một nhân viên an ninh hướng dẫn Quân Cảnh đến sát cửa lầu dưới rồi qua cửa sổ bắn vào. Nhân viên này lấy lựu đạn cay và súng lục tung lên lầu cho Đại Tá Jacobson. Với lựu đạn cay và vũ khí, chính Đại Tá đã tiêu diệt đối thủ cuối cùng này và chấm dứt trận đánh (*).
    Cuối cùng tất cả 19 đặc công Việt Nam đã hi sinh. Còn về phía ĐSQ Mỹ là 5 người. Cuộc chiếm khuôn viên Tòa Đại sứ Hoa Kỳ keo dài đúng sáu tiếng đồng hồ.
    (*): Hình ảnh này nếu tôi không nhầm thì đã xuất hiện trong phim ?oBiệt động Sài Gòn? thì phải.
    Được chitto sửa vào 09:24 ngày 02/06/2003
  8. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    TẤN CÔNG BỘ TƯ LỆNH HẢI QUÂN VNCH
    Lúc 2 giờ 50 mồng 2 Tết, một tiểu đội đặc công Việt Nam gồm 12 người thuộc đơn vị F/1 đột nhập Bộ Tư Lệnh Hải Quân VNCH. Tiểu đội này trang bị tiểu liên AK, lựu đạn tay và chất nổ, mặc áo thường dân, mang khăn quàng cổ trắng, băng tay đỏ buộc trên cánh tay trái có dấu hiệu ghi là "liên đoàn an ninh thủ đô." Họ đi trên 2 chiếc xe du lịch. một sơn màu xanh mang bảng VA không số và một sơn màu trắng mang bảng số ED 6473.
    Vừa đến nơi, quân Giải Phóng liền nổ súng bắn chết lính gác tại đầu cầu Cửu Long, đối diện tượng Đức Trần Hưng Đạọ Chiếc xe VA tiếng sát hàng rào cản, đổ quân xuống rồi bắn xối xả vào. Tại vọng canh đầu đường này có 2 hạ sĩ quan Hải Quân phản ứng lại bằng súng lục. Bộ Tư Lệnh Hải Quân VNCH được báo động do tiếng nổ. Các nhân viên ứng chiến của Hải Quân từ trên lầu đã bắn xuống yểm trợ. Một đặc công của ta bị bắn trúng ngay ở hàng rào cản. Một người khác bị bắn ngã khi tới tiếp viện.
    Quân Giải phóng từ hướng công trường Mê Linh tấn công vào. Tiếng súng 2 bên bắn nhau chát chúa. Khoảng 3 giờ 05, một xe tuần Quân Cảnh Mỹ từ hướng cầu Thủ Ngữ nghe tiếng súng chạy lại. Quân xa này bị hỏa lực bất ngờ của chiếc xe của ta mang số ED 6473 xả súng. Hai quân nhân Mỹ ngồi trên xe bị thương. Chiếc xe của Quân Cảnh Mỹ vì quẹo quá gắt để tránh làn đạn nên bị lật ngay ở góc công trường.
    Quân giải phóng vẫn tiếp tục mở cuộc tấn công vào Bộ Tư Lệnh Hải Quân VNCH. Một bộ phận đặc công nằm ở hàng rào cản bắn yểm trợ cho một bộ phận khác mang chất nổ vào cổng chính của Bộ Tư Lệnh. Các nhân viên phòng thủ của Hải Quân từ trên lầu bắn xuống dữ dội. Ba đặc công xung phong vào trước hi sinh ngay ở cổng. Những người còn lại bị dồn vào thế kẹt, phải nấp sau hàng thùng chướng ngại vật bắn chống trả. Một vài người ở hàng rào phía sau lên tiếp viện, men theo chân tường tới điếm canh đặt chất nổ. Một tiếng nổ phát ra khiến vách tường của ban canh phòng Đại Ðội Công Vụ Hải Quân bị khoét một lổ hỏng. Hai đặc công theo lổ hỏng chui vào, nhưng cả hai đều bị bắn ngã tại chỗ.
    Khoảng 3 giờ 40 khi tiếng súng đã im, toán Thám Báo Bộ Tư Lệnh Hải Quân VNCH xuất trại xem xét. Một vài đặc công còn lại do chênh lệch về lực lượng đã bị hạ hoặc bị bắt.
    Theo kế hoạch của quân Giải phóng thì họ định chiếm Bộ Tư Lệnh Hải Quân chớp nhoáng. Sau đó được quân tăng viện từ bên ngoài vào, họ sẽ chiếm các tàu chiến dọc theo sông Saigon để yểm trợ cho cuộc nổi dậy cướp chính quyền của dân chúng.
    Được chitto sửa vào 09:27 ngày 02/06/2003
  9. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    TẤN CÔNG TRẠI THIẾT GIÁP PHÙ ÐỔNG
    Các đơn vị của quân giải phóng miền Nam muốn chiếm trại Thiết Giáp này với ý định chiếm các chiến xa vì ta có mang theo vài người biết điều khiển thiết giáp thuộc Tiểu Đoàn 2 Cơ Giới R để nếu chiếm được chiến xa thì sẽ lái xe về đánh Saigon. Trước kia thì trại này có để một số thiết giáp mới nhưng nay thì không có vì đã được bổ sung cho các đơn vị cả rồi. Trại thiết giáp đã dễ dàng bị thất thủ vì hệ thống phòng ngự nơi đây sơ sài, bên trong chỉ có Bộ Chỉ Huy Thiết Giáp với khoảng 40 nhân viên vừa cư ngụ tại chỗ vừa phụ trách canh gác.
    Quân Giải phóng đánh ngay vào cổng chính. Khi xâm nhập trại, ta bắt quân nhân VNCH và gia đình tập trung . Một vài sĩ quan cao cấp Thiết Giáp bị tiêu diệt như Trung Tá Nguyễn Tuấn và Trung Tá Huỳnh Ngọc Diệp.
    Vào ngày hôm sau, người ta thấy có nhiều Commando Car chạy đi chạy lại ở phía Tổng Y Viện Cộng Hòa. Đó là Thiết Giáp của Chi khu Gò Vấp vừa làm nhiệm vụ án ngữ đối phương phía ngang Quận Gò Vấp và vừa làm nhiệm vụ tải thương để tránh các làn đạn do quân giải phóng bắn.
    Được chitto sửa vào 08:56 ngày 02/06/2003
  10. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    TẤN CÔNG TRẠI PHÁO BINH CỔ LOA VÀ NỎ THẦN
    Tại khu vực pháo binh có trại Cổ Loa và trại Nõ Thần, gồm Bộ Chỉ Huy Pháo Binh, một vài hậu cứ của Tiểu Đoàn 61 Pháo Binh đóng trong trại Nõ Thần. Quân Giải phóng chỉ thành công xâm nhập một phần khu trại Cổ Loa.
    Trại Cổ Loa phòng thủ sơ sài. Tuy được Bộ Tổng Tham Mưu ban lệnh báo động và một vài quân nhân sống ngoài trại biết ********* xâm nhập và báo cáo nhưng bất chợt quân ta xung phong vào cổng phía Tây Bắc của trại khiến tại đây có một tiểu đội canh gác ngay lập tức bị thất thủ và chỉ ngăn chặn được khi nhờ các khẩu đại bác 105 ly của Tiểu Đoàn 61 Pháo Binh VNCH bắn trực xạ.
    Một số lính thuộc quân giải phóng Miền Nam được chuyên chở bằng xe gắn máy từ Gò Vấp đến tăng cường cho mặt trận. Họ đã sử dụng bích kích pháo bắn vào và đồng thời đột nhập cư xá sĩ quan ở phía Bắc để lùng bắt các quân nhân VNCH.
    Cả ngày mồng 2 Tết ta tạo áp lực nặng nề ở đây và công hảm cả quân lao Gò Vấp. Tuy quân tiếp ứng của chinh phủ VNCH chưa lên kịp nhưng quân Giải Phóng cũng không mở được một cuộc tấn công nào mạnh mẻ để làm chủ tình hình trên toàn thể khu vực này.
    Ngày mồng 3 Tết, lực lượng Thủy Quân Lục Chiến (TQLC) thuộc Chiến Ðoàn B đến giải vây. Nhiều trận đụng độ rất ác liệt đã xảy ra nhưng đến buổi chiều, hai Tiểu Đoàn TQLC đã làm chủ được tình thế.
    Rạng sáng ngày mồng 4 Tết, lực lượng Giải phóng còn từ các hướng Bắc và Đông Bắc mở một cuộc tấn công chót vào căn cứ này của Pháo Binh và đã thành công đột nhập vào một phần của trại, khiến Pháo Binh của trại Nõ Thần bắn trực xạ một lần nữa mới đẩy lui được. Trong cuộc tấn công này, 2 khẩu 105 ly bị hư hại. Vào ngày mồng 4 Tết, mặt trận Gò Vấp tạm yên nhưng quân Giải Phóng lại chuyển hoạt động sang Ngã Năm Bình Hòa.
    Cũng kể từ sau trận đánh này, Bộ chỉ huy Pháo Binh được rút về đặt trong vòng trại Trần Hưng Đạo của Bộ Tổng Tham Mưu.
    Một số sĩ quan Pháo Binh bị thiệt mạng trong quá trính giao tranh: Trung Tá Tô Ngọc Thọ (Pháo Binh Sư Ðoàn 5), Đại Úy Trần Mạnh (Bộ Chỉ Huy Pháo Binh).
    Được chitto sửa vào 08:59 ngày 02/06/2003

Chia sẻ trang này