1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cười Dịch Tuyển Tập (St)

Chủ đề trong 'Truyện cười' bởi taxi084, 07/07/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. taxi084

    taxi084 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/07/2008
    Bài viết:
    237
    Đã được thích:
    0
    Một ông chồng trên giường hấp hối, gọi vợ đến bên mình và hỏi: "Em yêu! Anh không còn sống được nữa. Em hãy nói thật cho anh, trong suốt thời gian chúng mình chung sống với nhau, em đã phản bội anh bao nhiêu lần?".
    Chị vợ không nói gì, chỉ khóc nức nở.
    Ông chồng lại hỏi :
    - Thôi, em đã không muốn nói thì hãy giải thích cho anh tại sao trong tủ của em có 3 quả trứng và 300 USD?
    Chị vợ thút thít :
    - Mỗi lần em phản bội anh, em lại cho vào tủ một quả trứng.
    Ông chồng thở phào:
    - À, thế là chỉ có 3 lần thôi ư? Còn 300 USD thì sao?
    Lần này, chị vợ khóc rất to và giải thích:
    - Mỗi lần trứng nhiều quá, em lại đem ra chợ bán và... em đã tiết kiệm được 300 USD.
    Nghe đến đó, ông chồng kêu to lên một tiếng và trút hơi thở cuối cùng.
  2. tuan1007

    tuan1007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2006
    Bài viết:
    404
    Đã được thích:
    0
    Cạc-Cạc
    Một chú vịt con vừa bơi dưới hồ vừa khóc
    Cá sấu bơi lại hỏi:
    - Này vịt con, tại sao mày lại khóc?
    - Híc híc, tôi không biết tôi là con gì.
    - ôi zời ơi, mày là một con vịt. mày thử soi xuống nước xem, mỏ vàng này, lông này, chân này, Đương nhiên mày là vịt rồi
    - Vậy tôi là vịt à! Vịt con hỏi lại cá sấu: ông là con gì?
    Cá sấu trả lời:
    - Mày thử đoán xem tao là con gì?
    Vịt đáp:
    - Xem nào, đuôi thì ve vẩy, chân tay bé tí, mõm to, áo veste bằng da... Ông là một người Italy!
  3. taxi084

    taxi084 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/07/2008
    Bài viết:
    237
    Đã được thích:
    0
    Hai nhà hàng xóm đều nuôi bò. Một nhà nuôi một con bò đực tên Teddy. Nhà còn lại nuôi một con bò cái tên Lisa. Một hôm bò đực Teddy và bò cái Lisa đang ăn cỏ ở hai bên hàng rào. Lisa bò cái nháy mắt với Teddy bò đực. Vui mừng quá, Teddy bò đực vội lấy đà phóng qua hàng rào để sang bên kia với Lisa bò cái. Sau cú hạ cánh, Lisa bò cái chạy đến hỏi :
    - Teddy bò đực, anh có sao không??
    Teddy bò đực trả lời:
    - Từ nay gọi anh là Teddy thôi nhé, cái hàng rào cao hơn anh tưởng.
  4. borin1705

    borin1705 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    10/03/2008
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    19
    Một khách hàng bước vào cửa hàng bán thú cảnh ở thung lũng Silicon để mua một con khỉ. Tìm được con vật vừa ý, ông ta hỏi người bán hàng:
    - Con khỉ này giá bao nhiêu?
    - 500 đôla - Người bán hàng đáp.
    - Sao đắt thế? - Ông khách giãy nảy lên.
    - Vì nó biết lập trình bằng ngôn ngữ C. - Người bán hàng trả lời.
    - Thế còn con bên cạnh? - Khách hàng hỏi tiếp.
    - Con đó giá 1.500 đôla vì nó biết lập trình bằng ngôn ngữ C++ và công nghệ hướng đối tượng.
    Ông khách quay sang con khỉ ở chuồng bên:
    - Vậy còn con này?
    - Con này giá 3.000 đôla.
    - 3.000 đôla!!! - Ông khách kêu lên - Thế nó biết làm những gì?
    Người bán hàng nhún vai
    - Thật lòng mà nói, tôi chưa từng thấy nó động chân động tay làm bất cứ việc gì, nhưng nó tự nhận là chuyên viên tư vấn.
  5. hoaduphong

    hoaduphong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/08/2008
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Hay và thâm...
  6. borin1705

    borin1705 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    10/03/2008
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    19
    Tom, 7 tuổi, quỳ một gối xuống trước mặt Anna, cậu nói: ?oHỡi người đẹp của lòng tôi, xin nàng hãy lấy tôi khi chúng ta tròn 18 tuổi!?. Rất lịch sự, Anna, 6 tuổi, trả lời: ?oThưa ông, dù rất cảm động trước đề nghị của ông, tôi cũng xin phép được từ chối. Gia đình tôi có truyền thống lấy người cùng họ. Chẳng hạn, chú tôi lấy mợ tôi, bố tôi lấy mẹ tôi, bác trai tôi lấy bác gái tôi...?
  7. borin1705

    borin1705 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    10/03/2008
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    19
    Bob đang chơi thì chẳng may va đầu vào bệ cửa sổ, khóc toáng lên. Mary chị của cậu chạy ra, xem xét vết thương rồi nói: ?oKhông sao đâu, chị sẽ lấy búa đập vào cái bướu ấy, nó sẽ bằng phẳng trở lại ngay!?.
  8. borin1705

    borin1705 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    10/03/2008
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    19
    Đêm thứ 1.001
    Nàng Sêhêrazat đã kéo dài được cuộc sống của mình suốt 1.000 đêm qua những chuyện kể vô cùng hấp dẫn. Thế nhưng đến đêm thứ 1.001...
    Vua Saria háo hức:
    - Thế rồi việc đó ra sao?
    Nàng Sêhêrazat mỉm cười:
    - Tâu bệ hạ! Họ lại... cải cách!
    Nhà vua ngạc nhiên:
    - Sao lại thế?! Sêhêrazat! Nàng có biết trong chuyện này họ đã cải cách bao nhiêu lần không?
    - Thưa... thiếp không nhớ rõ lắm ạ!
    Nhà vua ngao ngán:
    - Hơn chục lần rồi!... Thôi được, lần này kết quả tốt đẹp chứ?
    - Bẩm... vẫn như xưa ạ!
    - Chán thật! Nàng hãy kết thúc đi rồi qua chuyện khác.
    Sêhêrazat bối rối! Quả tình câu chuyện chưa có hồi kết thúc.
    - Bệ hạ! Ngài không thích ư?
    - Cứ đổi nửa vời mãi như thế này... phải giải quyết căn cơ và triệt để...
    - Vậy... Theo ý của ngài...?
    Vua Saria nghiến răng:
    - Hãy đem bọn học trò dốt nát ra chém sạch. Chất lượng giáo dục ắt sẽ lên thôi!
    - Không được đâu! Chúng chỉ học những gì thầy dạy, nào có lỗi lầm chi.
    - Vậy thì đem các thầy...
    - Cũng không được. Họ chỉ thực hiện theo những chỉ đạo từ trên.
    - Đúng rồi! ?oNhà dột từ nóc?... Hãy lôi tuốt tuồn tuột ra...
    Sêhêrazat hoảng hốt:
    - Tuyệt đối không được... Tâu bệ hạ!
    - Sao lại không?
    - Nếu làm thế thì còn ai làm... hiệu trưởng!
    Bây giờ đến phiên nhà vua bối rối:
    - Vậy... cấp cao hơn thì sao?
    Nàng Sêhêrazat thở dài sườn sượt:
    - Càng không được. Ở đó, họ ?onghiêm túc kiểm điểm, rút kinh nghiệm...? là xong!
    Vua Saria nhăn nhó một hồi:
    - Nếu thế... ai chịu trách nhiệm đây?
    - Bẩm không ai cả!
    - Sao lại không! Tình hình rối beng lên như thế này mà chẳng ai chịu trách nhiệm sao?!...
    Sêhêrazat! Ta nhớ nàng từng kể trong ngành này có nhiều người trách nhiệm lắm mà!
    - Vâng, chính vì thế nên rất khó... Tập thể mà!
    Nhà vua vò đầu bứt... rứt! Bỗng ngài ?oyé? lên một tiếng thật lớn:
    - Sêhêrazat! Nàng kể rằng ở xứ này có cái câu gì đó... Đại thể như ?oCon hư tại mẹ, tại cha... Tại ông, tại bà... chú, cậu, dì, cô...!?. Có phải thế không?
    - Tâu bệ hạ, đúng thế! Ý của ngài là...?
    Vua Saria vuốt râu đắc ý:
    - Thế thì phải rồi. Cứ đem bọn... phụ huynh ra chém tất là xong!
    Nàng Sêhêrazat thở dài:
    - Đừng!... Họ khổ lắm. Cho con đi học bị hành hạ đủ điều! Nào là sáng đưa, trưa đón, chiều chờ. Cả ngày quần quật, đêm về lại phải nai lưng ra làm bài giúp con! Chưa kể phải chạy vạy lo toan đủ... ?ophí?!
    Saria nước mắt đầm đìa, nấc lên:
    - Vậy... ta phải làm sao bây giờ?
    - Ngài là vua... xin cứ quyết!
    Sau một lúc trầm tư, nhà vua thở dài:
    - Sêhêrazat! Câu chuyện giáo dục này do chính nàng bày ra. Có phải thế không?
    Khẽ đảo mắt lưỡng lự, nàng Sêhêrazat nhè nhẹ gật đầu.
    - Vậy nàng hãy giải quyết đi!
    - Tâu bệ hạ! Quả tình nó như nồi canh hẹ... Hãy cho phép thiếp một thời gian!
    - Không được! Nàng chỉ còn một ơn huệ cuối cùng! Hãy kết thúc câu chuyện này sao cho có hậu, bằng không...!
    Saria gằn giọng trong lúc Sêhêrazat vô cùng bối rối. Bỗng ngài quát lên:
    - Nói ngay!
    - Dạ... Vâng! Xin bệ hạ nghe tiếp: ?oSau đó họ lại... đổi mới...!?...
    Nhà vua khoát tay, lắc đầu.
    ***
    Nhìn bọn lính lôi Sêhêrazat ra ngoài, vua Saria bùi ngùi:
    - Sêhêrazat! Ta cùng nàng đã trải qua 1.000 đêm. Dẫu sao cũng có chút cảm tình. Nhưng lỗi tại nàng. Bày ra cho lắm bây giờ không biết thu xếp lại ra sao. Thôi thì kiếp sau nhớ đừng dính vào câu chuyện giáo dục nữa nhé!
    Được borin1705 sửa chữa / chuyển vào 17:29 ngày 04/08/2008
  9. borin1705

    borin1705 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    10/03/2008
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    19
    Nhờ những thành công ngoạn mục tại Mỹ, một chuyên gia marketing của một hãng nước ngọt danh tiếng được cử sang Trung Đông làm thị trường. Một năm sau, không những không đẩy được doanh số lên mà còn làm người tiêu dùng ở đó tẩy chay sản phẩm , anh ta trở về, thất vọng ê chề.
    Một người bạn hỏi:
    - Tại sao cậu lại không thành công với những người Ảrập?
    Anh chàng đáp:
    - Khi tớ được cử sang Trung Đông, tớ cực kỳ tin tưởng vào thành công vì rõ ràng là sản phẩm của chúng tớ chưa được biết tới ở đó. Vấn đề đầu tiên tớ gặp phải là không biết tiếng Ảrập. Vì thế, tớ lập kế hoạch tiếp thị qua 3 bức bích chương chuyển tải thông điệp của hãng. Bức đầu tiên mô tả một người đàn ông lê lết trên sa mạc nóng bỏng, hoàn toàn kiệt sức và khát cháy họng. Trong bức thứ hai, anh ta đang uống nước ngọt của hãng tớ. Còn bức thứ ba, trông anh ta tươi tỉnh và rạng rỡ. Rồi tớ cho nhân viên dán những tấm bích chương đó khắp nơi.
    - Kế hoạch đó đáng lẽ phải có hiệu quả mới đúng. - Người bạn nói.
    Chuyên viên marketing giải thích:
    - Ồ! Vấn đề là ở chỗ, tớ không chỉ không biết tiếng Ảrập, mà còn không nhận ra là người Ảrập đọc từ bên phải qua bên trái.
  10. borin1705

    borin1705 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    10/03/2008
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    19
    Một nhà văn Mỹ tới Paris, thuê người hướng dẫn đi tham quan thành phố. Đến trước một tòa nhà, ông ta bình phẩm:
    - Điều nực cười là ở chỗ các anh mọi cái đều bé nhỏ quá mức. Ví dụ như ngôi nhà này, nếu ở New York, nó phải là một cao ốc to gấp cả chục lần.
    - Tôi tin điều ngài nói. - Hướng dẫn viên từ tốn. - Vì đây là... viện tâm thần mà

Chia sẻ trang này