1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

.....Cuộn lòng mình......... tìm một phút bình yên ............

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Baron, 25/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    .....Cuộn lòng mình......... tìm một phút bình yên ............

    õ?Ưõ?Ưõ?ƯAi câng có nhỏằng kỏằã niỏằ?mõ?Ưnhỏằng kỏằã niỏằ?m mà suỏằ't cuỏằTc 'ỏằi này ta không thỏằf nào quênõ?Ưnhỏằng ngày thĂng trôi qua mà giỏằ vỏôn 'ỏằf lỏĂi nguyên vỏạn cỏÊm giĂc trong taõ?Ư..õ?Ư.Câng không hiỏằfu vơ sao tôi rỏƠt thưch bỏĐu trỏằi 'êm. Màn 'êm khiỏn cho tôi cỏÊm thỏƠy tÂm hỏằ"n luôn 'ặỏằÊc thanh thỏÊn. Đêm không ỏằ"n ào, không vỏằTi vÊ, giĂ nhặ có lỏƠt phỏƠt nhỏằng hỏĂt mặa phạn, mỏằTt cỏÊm giĂc rỏƠt bơnh yên. TỏƠt cỏÊ yên ỏng và nó cho tôi nhiỏằu thỏằi gian hặĂn ban ngày rỏƠt nhiỏằu, 'ỏằf ngỏằ"i viỏt, kỏằf chuyỏằ?n cho mỏằTt ngặỏằi bỏĂn... õ?Ư.Nhiỏằu lúc muỏằ'n vỏằ quê nghỏằ? ngặĂi cho thanh thỏÊnõ?Ư nhặng bÂy giỏằ tôi không còn thỏƠy hào hỏằâng vỏằ quê nhặ hỏằ"i bâ nỏằa rỏằ"i- nghâ 'ỏn thỏƠy mơnh vô tơnh quĂ. Nhặng dạ sao ông bà câng 'Ê mỏƠt cỏÊ rỏằ"i. "ng bà là ngặỏằi yêu quẵ tôi nhỏƠt- buỏằ"n lỏmõ?Ư.hỏằ"i tôi còn bâ- mỏằ-i lỏĐn 'ặỏằÊc vỏằ quê là tôi thưch lỏm. Quê tôi là mỏằTt ngôi làng nhỏằ ỏằY ven sông Đà. Có nhỏằng nfm mạa nặỏằ>c lên, thơ nhà nhà bỏằc. Quê tôi nghăo nhặng ỏằY 'ó câng có nhiỏằu cĂi hay lỏm. nhỏƠt là khi chặa có cỏĐu bỏc qua sông, muỏằ'n sang sông thơ phỏÊi 'i 'ò hoỏãc 'i phà- bỏĂn 'Ê 'i 'ò bao giỏằ chặa- thưch lỏm. CĂi cỏÊm giĂc 'ặỏằÊc lặỏằ>t trên sóng nặỏằ>c thỏưt tuyỏằ?t. Tôi nhỏằ> nhỏƠt là hỏằ"i tôi hỏằc lỏằ>p 7. Hă nfm 'ó bỏằ' mỏạ cho vỏằ quê chặĂi. Tôi thưch nhỏƠt là 'ặỏằÊc ra sông tỏm mỏãc dạ hỏằ"i 'ó chặa biỏt bặĂi 'Âu. Nhặng bỏằ' 'Ê chỏãt cho mỏằTt cÂy chuỏằ'i, cỏằâ thỏ mà ôm, mà vạng vỏôy, tuyỏằ?t lỏm. Rỏằ"i nhỏằng buỏằ.i chiỏằu 'i thỏÊ diỏằu cạng ông anh hỏằ, rỏằ"i 'i chfn trÂu cạng lâ trỏằ, vui lỏm cặĂõ?Ư..
  2. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    NGÀY HÔM QUA
    Ngày hôm qua, nắng còn hiện diện soi mắt nhìn những hạt sương tròn lăn trên phiến lá . Nắng hấp háy mắt cười khiến những giọt sương bỗng long lanh hơn thường lệ .
    Ngày hôm qua, mưa trắng xoá trời, không gian mờ mịt trong hơi nước . Cái lạnh giá của mưa như cố tình châm vào da thịt nghe buôn buốt mà từng giọt mưa là từng mũi khoan nhọn xới vào lòng .
    Ngày hôm qua, sự dịu dàng của đêm khua nhè nhẹ qua khung cửa sổ, tiếng trở mình của những chiếc lá non cùng tiếng thở dài của những ngọn gió còn làm xôn xao tâm trí của một người ...
    Ngày hôm qua, trăng chênh chếch treo trên đầu khung cửa chiếu những tia sáng vàng chỉ đủ sáng một góc nhỏ trong phòng . Nhưng chỉ chốc lát ánh sáng màu vàng cong cong hình chiếc thuyền ấy lại giấu mình sau làn mây e thẹn .
    Ngày hôm qua, có một người thẫn thờ xuống phố trên con đường dài vừa được phủ lớp áo ẩm ướt của mưa . Những thảm cỏ bên lề xơ xác mát lạnh dưới bàn chân . Trạm dừng xe buýt vắng tanh không có khách.
    Ngày hôm qua, không có nắng, không có mưa, trăng không hiện diện. Đêm không đủ tối để có thể làm một góc khuất giấu che những u uất của một người . Lời nói chia tay được thốt ra ngày hôm ấy nhanh như tia chớp vụt qua để rồi những phút giây sau đó cứ đờ đẫn trôi . Bầu trời thật thấp với những đám mây xám màu che kín mặt .
    Ngày hôm qua, hoang hôn để lại một vệt sáng đổ dài trên lối đi, có một người đếm từng bước theo cái quầng sáng ấy để rồi trong một lúc nhận ra những con số đã đếm không theo một thứ tự nhất định mà đã rối tung, lẫn lộn như một mớ bòng bong rối rắm trong sâu thẳm trái tim.
    Ngày hôm qua hoàn toàn khác lạ so với ba trăm sáu mươi bốn ngày còn lại. Ngày mà có một người nhận ra rằng mình đã đánh mất một thứ quý giá không bao giờ tìm lại được...Đó là một ngày đáng nhớ nhất ... ngày hôm qua ...
  3. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    NGÀY HÔM NAY
    Ngày hôm nay, mũi tên đồng hồ ì ạch lê từng bước chậm trên khuôn mặt xạm nét thời gian, đều đặn, đều đặn từng vòng quay xếp lớp nhau một cách vô hình bởi những biến chuyển trong một không gian giới hạn.
    Ngày hôm nay, nắng úa mình hấp hối, thở từng hơi thở le lói đến cạn dần...và dần nắng khuỵ chân, ngã gục giữa đường và luống mình trong cái ẩm sâu lạnh lẽo của đất
    Ngày hôm nay, sự chểnh mảng của những vòm mây chẳng thể nào tha thứ được. Mưa không về tưới xanh khóm yêu thương . Rã rời , héo khô đoá mộng thường, từng cánh lá nứt nẻ như vành môi khô hạn .
    Ngày hôm nay, trăng rút chỉ khâu nỗi đau đầu tháng (*), trời giăng giăng sợi nhớ hoá thành kim ...quẩn quanh , im lìm ...vết thương chẳng nằm yên mà ray rứt
    Ngày hôm nay, không thực , có một người cứ ngỡ đó - giấc mơ. Ô hay, giấc mơ thật đến không ngờ.....chân quàng đá....té đau......chảy máu .
    Máu cũng nhỏ, cũng đỏ và ... khô
    Ngày hôm nay, lá rủ rê xào xạc bay, cuồn cuộn xoáy chạy theo chân người bước. Gió ngô nghê thổi ngược, tóc mây xanh thả lướt theo chiều. Đứng yên trong mắt người là ký ức tiêu điều, là mảng mây màu xám xịt, là bầu trời trắng nhợt màu sữa, là những tàn phai rơi rớt của ngày
    Ngày hôm nay, có một người lật ngược trang sổ tay tìm dòng thơ ngày ấy . Vết loang lỗ thời gian in trong từng trang đầy rẫy. Cánh hồng khô vụn gẫy trong tay ngà.
    Ngày hôm nay tương lai của hôm qua, tiếp nối những ngã đường đã bỏ dần sau lưng để nhìn về phía trước. Mốc thời gian dừng chân bước cho một lần khách lạ đứng ngẩn ngơ ...thẩn thờ ..hình như ... ai đó bỏ lại một bài thơ ....
  4. daisy1981

    daisy1981 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2006
    Bài viết:
    721
    Đã được thích:
    0
    ngày hôm qua...ngày hôm nay... bạn viết hay quá
  5. mecghi261

    mecghi261 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2007
    Bài viết:
    1.581
    Đã được thích:
    0
    Tìm một chút bình yên ư, lang thang tìm mãi mà sao vẫn không tìm thấy... Nhớ da diết cái hơi lạnh của mùa đông, nhớ mãi cái ngày rét mướt ấy... Yêu mùa đông lắm..Có thể bởi vì được sinh ra vào một ngày mùa đông... Yêu cái lạnh giá...Mặc dù tình yêu cũng mất đi vào một ngày mùa đông...
    Tim của mình dạo này dường như đau hơn thì phải... Khó thở quá...Thèm cái hơi mát lạnh, dễ chịu...Bình yên...
  6. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    Đêm dài dõi mắt phía trời Tây
    Ai đổ mà vơi ánh nguyệt đầy ?
    Hữu ý cợt đùa thôi ngọn gió
    Vô tình rơi vỡ cả làn mây ...!
    Cây hằn câu nhớ sâu đường cứa
    Đồng khắc chữ thương đậm nét cày
    Trăng lạnh trăng buồn trăng lẫn trốn
    Cho đêm mờ mịt khói sương bay
    ?.Xa xôi quá?.thấy nhớ về con phố hun hút, yên bình, nhớ về những khoảng trời mà một ngày mình chợt vô tình đứng lại, chợt nhìn ngắm và có cảm giác thanh thản sau mỗi ngày và kể cả khi đó là khi nóng bỏng, sục sôi, bận bịu nhất, có lãng mạn quá ko nhỉ, có thằng bạn đã từng bảo ?omày nhiều khi hơi quá lãng mạn và thiếu thực tế?. Ừ, có lẽ là vậy, nhiều khi mình như ở trên mây xanh vậy và 1 phần vì mình ghét cái thực tế trụi trần này quá, nó khiến con ng` ta trở nên vô cảm, mọi thứ cứ cuốn đi và tự cuốn mình vào 2 từ "trách nhiệm" và "tình thương", chẳng ai kịp định hình điều gì để khi thất bại trong cuộc sống hay khi trở về lẻ bóng, khi bước đi đơn độc trên con đường dài mới hiểu thế nào, mới nhớ ra rằng mình chỉ đang 1 mình và những điều mình làm trước đó mang nhiều ý nghĩa cho tương lai thật đấy nhưng cái gì còn lại sau tất cả.......................... tại sao con ng` ta ko nhìn lại từng ngày từng giờ để hiểu mình đang sống cho cái gì, sống để làm gì hay chỉ là đang tồn tại ? câu hỏi cứ lơ lửng, mình nhiều khi cũng cứ tự hỏi và chưa bao giờ tìm được câu trả lời chính xác. Nếu với trách nhiệm, thì sống nghĩa là cống hiến mình, sống hết mình cho một gia đình, cho tương lai của chính mình, phải, như vậy ko chỉ tốt cho mình mà còn trở thành một ng` con có hiếu với đầy đủ ý nghĩa của từ đó nhưng chẳng lẽ, cả cuộc đời con ng` ta chỉ đến vậy thôi sao, chỉ là gây dựng một sự nghiệp vững vàng, tìm kiếm 1 gia đình yên ổn, chỉ bình lặng trôi qua ngày tháng, chỉ đấu tranh khi thấy quyền lợi của mình ko được đáp ứng....................chỉ có vậy thôi sao, sao mình thấy cuộc sống đó chán ngán vậy nhỉ và có lẽ nghĩ vậy nhưng mình vẫn phải bước chân trên con đường đó, con đường mà hầu hết tất cả đều đã bước đi, thành công và thất bại, chỉ có 1 số ít ng` thay đổi để rồi đến cuối cuộc đời họ chỉ tiếc nuối họ chưa từng hạnh phúc khi có 1 gia đình hoặc gia đình ko được họ quan tâm đầy đủ nhưng những gì họ làm được cho ng` khác thì mãi về sau vẫn được ghi nhận, vậy đâu là sự khác biệt và cuộc sống chẳng đơn giản, sẽ chẳng ai có thể trách ai vì thiếu trách nhiệm , tình thương để ích kỷ cho riêng mình hay tự trách mình đã hy sinh quá nhiều cho ng` khác mà chưa chắc mình đã có được gì ngược lại...............................
  7. chomvn

    chomvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2007
    Bài viết:
    433
    Đã được thích:
    0
  8. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    Điệp khúc buồn
    Đêm nay anh về, em lo sợ quá. Có lẽ tất cả rồi cũng trôi qua . Thời gian sẽ là phương thuốc thần xoa dịu vết thương trong tim anh. Anh nào biết, khi anh nói lời yêu, tim em không hề xao động, em đã cố gắng lắng nghe nhịp đập của con tim nhưng nó vẫn thản nhiên, chẳng mảy may lạc nhịp, chẳng ngân nga bài hát của riêng nó. Và em đã hiểu, cái mà em ngỡ là tình yêu đầu đời, chẳng bao giờ tồn tại . Mối tình học trò ngây ngô, khờ khạo nghĩ lại em cứ tự cười mình.
    Ngày ấy anh như vầng hào quang chói sáng, cao lớn, rắn rỏi, xuất sắc về mọi phương diện, đã là niềm mơ ước của vô số trái tim, trong đó có trái tim nghịch ngợm, láu táu của em và em đã chờ đợi, đợi chờ mãi cho đến khi anh đã nói lên những lời của trái tim, vậy mà trong lòng em cứ dửng dưng. Lúc đó tình cảm của anh thật là mãnh liệt còn em thì lại sợ, nếu em nói câu từ chối, anh sẽ ra sao ?...
    Và em đã nói dối, chẳng phải lần đầu tiên em nói dối, em đã từng nói dối một cách trơn tru nhưng sao lần này lời nói dối bật ra khỏi đôi môi một cách khó khăn, khi lời nói bật ra thì em đã không níu kéo lại được, nhìn anh rạng rỡ vì hạnh phúc em lại ray rứt trong lòng, lương tâm dằn vặt em lại không nỡ lừa dối anh, em sợ anh sẽ đau khổ hơn khi biết sự thật.
    Em đã quyết định nói thật, nhưng lời nói thật của em đã làm tổn thương anh, em chỉ biết nói câu xin lỗi, em chẳng đo lường được phản ứng của anh. Anh đã chán nản đã buông xuôi tất cả, anh căm ghét thế giới này đòi sang thế giới khác, nơi đó anh sẽ được bình yên hơn. Em mong muốn em và anh sẽ là bạn bè nhưng anh lại từ chối em. Em đã mong anh hãy quên em như khi xưa em từng mong anh hãy nhớ đến em. "Tình yêu chỉ là một trò chơi cút bắt, suốt đời cứ mãi đuổi nhau, tìm nhau". Em cay đắng khi nhận thấy sự nhận xét của mình là chính xác, tình yêu chỉ là một trò đùa không hơn không kém. Và em đã bất lực nhìn anh lao vút qua đời mình, lòng trống rỗng và vô vọng. Một cơn lốc đã đi qua đời em, trái tim em ngân lên một điệp khúc thật buồn.
    Bây giờ em và anh ở hai phương trời khác nhau, em cảm thấy buồn và bế tắc trong suy nghĩ, làm người lớn sao thật rắc rối, khó khăn. Em lại thầm ao ước em nhỏ bé như thuở nào, mơ mộng về một cuộc sống màu hồng êm ả. Mơ ước cũng chỉ là ước mơ, cuộc sống nhuộm một màu xám không hứa hẹn một điều gì tốt đẹp.
    Bây giờ anh lại viết thư nói câu xin lỗi và anh sẽ mãi mãi chờ em, nhưng để làm gì? Anh hãy đừng chờ đợi dù biết là vô vọng, hãy đừng hy vọng ở một kẻ đã quay lưng. Em cầu mong anh hãy quên em như quên một kỷ niệm buồn. Hãy để câu chuyện chôn sâu vào dĩ vãng, đừng tuyệt vọng bởi cuộc đời này còn có ánh nắng, nó xua tan những cụm mây xám trên bầu trời, trả lại cho bầu trời một màu xanh hòa bình và hạnh phúc. Lúc ấy trái tim của anh sẽ ngân nga bài ca mà chỉ riêng một trái tim khác mới hiểu được.
  9. namdqvt

    namdqvt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2006
    Bài viết:
    234
    Đã được thích:
    0
    Hay nhưng mà chẳng thể đọc hết đc một bài nào trọn vẹn?
  10. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ......Ai đi xa mà không để lại những người thân; để lại kỷ niệm của một thời; để lại một xóm làng, một khu phố? Nhưng dù ?ongười xa xứ? vì bất cứ nguyên nhân nào chắc không ai lại không có những phút chạnh lòng khi nhớ về quá khứ.Nỗi nhớ tỷ lệ thuận với thời gian sống và những kỷ niệm.....
    Đôi lúc, nỗi nhớ dẫn người ta trở lại một kỷ niệm buồn, nhưng vẫn có người ao ước: ?oPhải chi bây giờ được sống ở quê nhà, thì dù có phải buồn như hồi xưa vậy, cũng chịu, cũng ưng!?. Lắm lúc, nỗi nhớ đưa ai đó trở về những kỷ niệm vui, lại ngồi tư lự: ?oHồi xưa vui lắm vậy, còn bây giờ sao lại buồn quá chừng buồn!?. Dẫu rằng ?ohồi xưa? ấy tay lấm chân bùn, một nắng hai sương, dãi dầu vất vả? còn bây giờ nhà cao cửa rộng, cuộc sống đủ đầy? Song, vẫn cứ mong được sống gần kề bên những người thân yêu, cho dù bây giờ ở nơi đó vẫn có khi chỉ là ?omắm muối dưa cà?.
    .....Đêm nay buồn quá.Sao cái cảm giác này thật là đáng sợ.Mọi khi buồn ta đâu có cái cảm giác này?mà sao giờ nó lại rõ thế này?Trời đã khuya, lạnh,gió thổi?sao ta cảm thấy mình cô đơn,lạc lõng đến vậy.Chẳng có ai?xung quanh chỉ một màn đêm với cái PC bật sáng.Ta cảm giác như một mình giữa bao nhiêu cô đơn?bao nhiêu câu hỏi trong đầu ta?sau này ta sẽ đi đâu,làm gì??Sao chưa bao giờ ta thấy tương lai mịt mùng thế này?sao đây??????.Sắp ra trường,làm gì với tấm bằng trên tay????Tìm một công việc ư?sao tự nhiên ta thấy ta mơ hồ quá?Ta đang sống hay đang tồn tại ??Sao nhiều dấu hỏi quá,ta biết phải gỡ từ đâu đây???? Cuộc sống phải chăng quá vô vị, quá nhàm chán,hay ta quá đơn độc?hay chỉ là do ta nghĩ ngợi linh tinh nhiều quá?đau đầu quá?Sao không để cái gì đến sẽ đến?,nếu như thế có phải là sống vô trách nhiệm quá hay không?,có phải như thế là quá buông thả với bản thân hay không,như thế thì rồi đây tất cả sẽ ra sao,chả nhẽ tất cả chỉ là một dấu chấm hỏi hay sao.Tương lai trong tay ta nhưng sao ta mịt mùng quá?Cảm giác đơn độc?Online,chát chít,viết bài chỉ mong sao có thể giải toả bớt nỗi buồn nhưng sao ta thấy trong lòng hình như càng buồn hơn?đêm đã khuya,thật khuya?hình như ngoài kia có tiếng mưa rơi??.
    .......Viết cho đêm mưa ......
    [
    Được baron sửa chữa / chuyển vào 11:28 ngày 27/07/2007

Chia sẻ trang này