1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cupid In Love (tạp chí tình yêu)

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi cupid_in_love, 26/06/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. oisoioi

    oisoioi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2007
    Bài viết:
    6.151
    Đã được thích:
    0
    Giở đến cuối trang đi, phần mục lục í!
    ĐỢi đến trang 100 khắc có, kekeke
  2. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    ủa, sao mọi người sang cổ vũ cho bõ của Cupid đông thế ^ ^''''
    _@Dmc06: ko phải chị mà là anh
    _@lovecactus :thẳn nào mấy hum rùi đang đi xe , hắt xì dữ quá suýt đâm vô thùng rác
    _@oisoioi :avanta con gái của ấy à
    _@muadongklanh : cái này viết từ đầu năm 2006 đến giờ ^^
    _@ChuotNgoc :bon chen không có gì xấu, nhưng bon chen cũng không phải đức tính tốt , hi vọng lúc Tét Mông ThoNgọt dừng bon chen nha :D ,hồi sau sẽ rõ
    Được cupid_in_love sửa chữa / chuyển vào 17:48 ngày 27/06/2008
  3. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    Marius Kriatkovski
    Ba chuyện về tình yêu
    Dịch giả :Vũ Đình Bình
    -----------------------------------
    I. Ông kế toán trưởng đến chơi nhà bạn bè và làm quen được với một cô gái trẻ trung xinh đẹp. "Kể ra mình đáng tuổi bố cô ta ấy chứ! - Ông tự tranh cãi với bản thân ?" Nhưng nhất định cô ta phải là vợ mình ".
    Nói thật lòng, có khi ông còn ngang tuổi với ông nội ông ngoại của cô gái là khác. Do vậy ông càng sung sướng, khi trong buổi gặp gỡ riêng đầu tiên - nhân dịp này ông có tặng cô một chiếc nhẫn lớn có gắn kim cương - ông đã nhận thấy cả cô gái cũng không hề lãnh đạm với ông.
    Chẳng bao lâu, họ chung sống với nhau. Ông kế toán trưởng làm việc nhiều hơn và hầu như ngày nào đi làm về cũng mang theo một thứ gì đó.
    Ông đem về khi thì một chiếc ô tô nhãn hiệu ?oDKV ?" Junior?, khi thì một chiếc áo măng tô lông rái cá, khi thì một chuỗi hạt kim cương, khi thì một món đồ trang sức nhỏ.
    - Tiền làm ngoài giờ của anh đấy! - Ông tuyên bố ?" Vì em, em yêu, anh luôn cố gắng.
    Cô gái mừng rỡ như một đứa trẻ:
    - Nhưng anh phải giữ gìn sức khỏe nhé! - Cô nói và áp chặt chiếc áo lông rái cá vào ngực -Tại vì em rất yêu anh, yêu anh lắm lắm!
    Cô sắc cho ông uống các thứ thuốc thảo dược và đôi lúc trìu mến gọi ông là ?obố?. Cứ thế, họ sống êm ả và hạnh phúc cho tới khi ông kế toán trưởng dốc các khoản tiền tiết kiệm kếch sù ra xây một tòa biệt thự tuyệt đẹp có vườn cây và bể bơi.
    Vào một ngày không vui, gần tối vẫn không thấy ông về mà lại xuất hiện mấy viên cảnh sát. Họ niêm phong cả ô tô, cả áo măng tô lông, cả các thứ khác.
    - Ông ta đã tham ô hơn một trăm triệu - Họ thông báo vắn tắt.
    - Trời! - Cô gái đang yêu tội nghiệp bật khóc - Thế mà tôi chẳng nhận thấy gì cả!
    Chả là tình yêu mù quáng mà lại.
    II . Người đàn ông mà tôi sắp kể với các bạn đây có cô vợ rất xinh đẹp. Và rất yêu chồng.
    Cô yêu chồng mãnh liệt tới mức dù ở đâu, dù đi đâu, cô cũng chỉ toàn nói về chồng.
    Ngay cả khi hoàn toàn tình cờ quen biết với Nikodem (đáng lẽ đi taxi, cô lại lên chiếc xe ?oFiat ?" 1100? của anh chàng này) cô vợ yêu chồng tha thiết ấy cũng luôn luôn nói về chồng.
    - Anh chở tôi đi đâu thế này?! ?" Bỗng cô kêu lên ?" Tôi ở đầu đằng kia của thành phố cơ mà. Dudus chồng tôi sẽ lo lắng đấy. Anh ấy bao giờ cũng sốt ruột bồn chồn nếu tôi về muộn. Chà, giá mà anh biết tôi yêu Dudus đến mức nào và anh ấy dễ thương đến mức nào!?
    Sau đó, khi đến nhà Nikodem để xem qua bộ sưu tập các tẩu thuốc của anh ta, cô nói:
    - Không biết Dudus của tôi bây giờ đang làm gì nhỉ? Chắc anh ấy chờ đợi tôi lắm và lo lắng lắm. Chà Nikodem, nếu anh biết em yêu Dudus của em đến mức nào! Anh ấy tuyệt diệu lắm cơ.
    Vài tuần sau, cô nói với Nikodem ở trong toa ngủ trên tàu hỏa:
    - Chắc hẳn Dudus đã bắt đầu nhớ em rồi đấy. Dudus yêu quý! Này, Nikodem, anh thậm chí không thể hiểu nổi em yêu anh ấy đến mức nào đâu!?
    Đoàn tàu chở họ chạy mỗi lúc một nhanh đưa họ vượt biên giới trong chuyến đi ra nước ngoài.
    Chả là tình yêu không có giới hạn nào hết, không có biên giới nào hết mà lại.
    III . Nữ nhân vật thứ ba của tôi cũng trẻ trung, xinh đẹp và rất yêu chồng. Ngày tháng của cô trôi đi êm ả và hạnh phúc.
    Cô ngủ rất ngon (thường là đến tận giữa trưa), sau đó cô đến quán cà phê hoặc hiệu thời trang tóc, rồi cô đi dạo. Khi chồng đi làm về, cô ríu rít trò chuyện và âu yếm vuốt ve chồng mãi.
    - Hôm nay anh mua gì cho em đấy? Anh có nhớ tới cô vợ bé bỏng của anh không?
    Anh không bao giờ quên cô. Họ yêu nhau thắm thiết.
    Một ngày nọ, anh bị đuổi việc. Thoạt tiên, anh buộc phải bán xe ôtô. Nhưng anh bông đùa:
    - Bây giờ anh sẽ ghi tên tham gia khóa học để trở thành hành khách xe bus và tàu điện?
    Sau đó, anh không đem quà cáp về nữa. Và anh nói đùa:
    - Anh yêu em, vợ yêu quý của anh, nhưng tình yêu của anh là tình yêu tinh thần?
    Còn cô, cô rất đau khổ về tất cả những chuyện đó. Cô yêu anh mãnh liệt đến mức cô không muốn mình là gánh nặng cho anh.
    ?oAnh yêu - cô nghĩ với một tình cảm dịu dàng ?" Em sẽ không chịu đựng nổi khi trông thấy anh dằn vặt khổ sở đâu. Anh Leshek có ô tô, có biệt thự, mỗi năm đi nghỉ ở nước ngoài một lần? Hãy để anh ấy phải chịu dằn vặt khổ sở?.
    Và cô đến với Leshek.
    Chả là tình yêu có thể khiến người ta sẵn sàng hy sinh những thứ cực kỳ lớn lao mà lại.
  4. lovecactus

    lovecactus Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    4.014
    Đã được thích:
    0
    Hờ hờ hờ ...
  5. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    Khiếp ! cười bí hiểm quá , bài viết minh bạch thế còn gì nà , có cả dịch giả và tác giả luôn
  6. ChuotNgoc

    ChuotNgoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    4.344
    Đã được thích:
    0
    Tham ô có 1 trăm triệu á. Chắc ko phải tiền đồng vì như thế chả bõ công tham ô .
  7. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    Chắc dịch giả dịch nhầm, :D chac là 100 triệu USD ....
  8. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    Bài Toán Khó
    [​IMG]

    Gần một năm trời, tôi mới biết mình thật vô tích sự, khi thất bại chỉ với mỗi việc cỏn con: theo đuổi thần tượng. Nói thì nghe dễ nhưng khi làm, tôi đã nếm đủ các vị: chua , cay, mặn , đắng - toàn là những việc đáng ghét!
    Thật ra thần tượng của tôi không trơ trơ hoài như tượng đá. Nhưng sau nhiều lần ngậm bồ hòn làm ngọt, tôi phải công nhận với thằng Hải "ba đía" là "nàng" có trái tim... đá. Thằng Hải còn góp thêm: "Lá gan nó là lá gan cọp, bởi vậy nó to gan cùng mình".
    Thấy tôi không động tĩnh gì, nó tiếp tục đâm thọc: "Đầu nó chắc bằng xi măng, bởi vậy nó cứng đầu cứng cổ".
    Tôi mới hăng tiết vịt: "Cứng như cái đầu mày á! Con Thiên của mày, có bằng cái gì mà sao y như... chuột lột vậy?"
    Sau màn xỏ xiên qua lại, thằng Hải có vẻ chán nản, nó xuống nước:
    - Thôi! Tao nghĩ tụi mình nên hợp tác là hơn.
    - Ừ, tao cũng nghĩ vậy.
    Tôi đâu muốn gây lộn với thằng ba đía đó làm gì, nhưng thấy nó cứ phá bĩnh hoài, tôi chịu không nổi, mới đâm ra nóng. Ông bà mình bảo: "No mất ngon, dại mất khôn" quả không sai. Thực tiễn đã chứng minh điều đó: Tôi và thằng Hải cự nhau rầm trời mà có được gì đâu, chỉ tổ hao hơi tổn tiếng.
    Tôi về tới nhà vừa kịp lúc trời sắp mưa, dường như đó là điềm báo trước, chưa kịp bước vô nhà tôi giật phắt mình vì tiếng réo rầm trời của nhỏ Trâm em tôi:
    - Anh Hai đi đâu lâu vậy, chị Thu đợi anh nãy giờ kìa!
    - Đâu?
    Tôi liếc qua cửa sổ, nó đang ngồi trong nhà, thay mân mê cuốn tập gì đó, đang nhe răng nhìn tôi, cười:
    - Anh Xuân, chỉ giúp em cái này với.
    - Cái gì? Tôi hơi cáu. Thu chìa cuốn tập ra, chi chít những phép tính, tôi biết ngay là môn đại số.
    Nhỏ Thu nói giọng tin tưởng:
    - Anh chỉ giùm em bài này nè! Em biết anh giỏi lắm mà.
    Tôi vốn chúa ghét môn này, chẳng qua là vì tôi học dở, nhưng tại cái giọng a dua của nhỏ Trâm, nó khen mà hóa ra hại tôi, vì nó tin tưởng tôi, nên tôi phải chứng tỏ bản lĩnh của mình, tôi lên giọng tự tin:
    - Đâu, bài nào?
    Nó đưa tôi xem, tôi ngồi thừ ra suy nghĩ, mồ hôi chảy xuống hai thái dương nhột nhột, mới nhìn thì thấy dễ nhưng mày mò một hồi tôi đành chịu. Nhỏ Thu thấy vậy nghi ngờ trình độ của tôi:
    -Bộ anh không giải được à?
    Tôi tức khí, nó muốn chọc tôi hay ao, chả lẽ nó không nhận ra nét đần độn của tôi hay sao mà còn hỏi, hay là nó khờ thật. Tôi thử liều mạng một mẻ:
    - À...ờ... được chớ. Nhưng anh không chắc lắm, anh phải "tra lại sách cho chắc ăn"
    Tôi tưởng khi nói thế, có sẽ nhận ra "mánh" của tôi, nó sẽ chẳng cần nhờ làm gì nhưng nhỏ Thu khờ thật, có không mảy may nghi ngờ khi tôi lật sách giải.
    Tình hình càng lúc càn tồi tệ, tôi và thằng Hải vẫn không tìm được cách làm quen với nàng , ngay cả tiếp cận đói tượng cũng không. Nhỏ Thu vẫn còn tin tưởng tôi, nó thường xuyên tha mấy bài toán trời thần sang nhà tôi và dĩ nhiên tôi cũng như nó, chỉ có sách giải làm bùa hộ mệnh cho tôi. Nó vẫn khờ và tôi vẫn dốt đặc cán chổi, mấy bài toán kia dễ ợt mà không giải nổi huống chi bài toán tình cảm hóc búa gấp trăm lần.
    Đêm ba mươi trên nền trời âm u bỗng loé lên một tia sáng mọ^t ngôi sao muộn còn sót lại đây. Ánh sáng của nó yếu ớt nhưng đủ xuyên qua màn đêm, tỏa xuống tràn gian phải chăng ấy là vị cứu tinh?...
    Thằng Hải khám phá một điều quan trọng: nhỏ Thu là em của nàng, tôi như Từ Hải chết đứng khi nghe tin ấy, thế là bài toán có thể giải một cách gọn gàng khỏi cần chờ sách giải :
    Qua sông phải bắc cầu kiều
    Muốn ... em giỏi toán phải yêu lấy thầy
    Tôi sửa ca dao một cách tỉnh bơ tôi tin chắc thế nào cũng thành công! Thế là tôi tích cực làm... thầy nhỏ Thu. Nó đâu biết ý đồ "đen tối" của tôi , nên cứ thắc mắc vì sự tốt bụng đột xuất của tôi.
    - Sao dạo này anh tốt quá vậy?
    - Tốt sao?
    - Thì dạy em không cần yêu cầu . Lúc trước , nhờ anh khó lắm mà.
    Thấy nó bôi bác quá khứ của tôi, tôi tức cành hông, nhưng không biết đối đáp ra sao, đành cười trừ , Thấy tôi cười , có càng nghĩ tợn:
    - Chắc là tốt... Có điều kiện phải không?
    Giọng nó nửa đùa nửa thật, nhưng sao trúng phóc, Sợ nó hiểu lầm ý tốt của tôi thì nguy to, tôi chuyển sang thăm dò :
    - Chị em là Mai phải không?
    - Sao anh biết - Nó hơi bất ngờ, nhưng rồi chẳng chờ tôi trả lời, nó hiểu ngay:
    - À, thì ra là vậy! Anh muốn làm quen cới chị Mai chứ gì?
    Không nhờ nhỏ Thu hôm nay thông minh quá chừng, nó đâu còn khờ nữa, nó hiểu thấu bụng dạ tôi hết trọi. Vì vậy tôi không còn lý do gì để giấu nó nữa. Tôi kể hết cho nó nghe, chuyện tôi bám theo Mai ra sao. Nghe xong , nó có vẻ xúc động: "Được rồi, em sẽ giúp anh."
    Nói xong , nó quay người bỏ chạy. Tôi bàng hoàng như trong mộng, không nhờ nhỏ này được việc như vậy, chắc nó thấy tôi dạy tội nghiệp ghê, nên nó mới đền ơn bằng cách "bắc cầu Kiều" cho tôi cới chị nó. Thiệt có làm tôi mát dạ qua chừng!
    Chẳng biết có phải vì bị nhỏ em khích tướng hay không , mà thần tượng của tôi bắt đầu động thủ, có lẽ trái tim nó hết cứng như đá, khuôn mặt bớt lạnh hơn ít ra là với tôi. Tình hình trở nên sáng sủa, khi tôi phát hiện ra nàng cũng y hệt nhỏ Thu, nghĩa là khờ giống nhau và... nàng cũng đem những bài tập toán sang "nhờ vả tôi, những bài toán tưởng chừng như dễ mà khó, và nó càng khó hơn khi tôi không thể dùng sách giải, bởi vì ít ra nàng cũng nhận ra được "mánh khoé" gian lận của tôi và nàng sẽ cóc thèm nhờ tôi nữa. Vì vậy tôi phải âm thầm"thọ giáo "thằng Hải nhờ nó giải dùm, xong xuôi tôi mới dám gặp nàng. Nhưng nàng bắt đầu sinh nghi :
    - Sao mỗi lần tôi đến , Xuân lại đi đâu?
    - Tôi đi công chuyện.
    - Nhờ Hải giải giùm phải không?
    Tôi cứng lưỡi, nhưng cũng cố bình tĩnh, thanh minh:
    - Tôi đi công chuyện mà!
    Những ngày sau đó, Mai không đến, tôi cảm thấy buồn vô hạn, nàmg gửi cho tôi một bức thư với những lời lẽ chân thành mà chua cay:
    "Những bài toán dễ như vậy, Xuân còn phải nhờ sách giải, nhỡ gặp những bài hóc búa khó hơn ngàn lần, liệu Xuân có nhờ sách giải được không?"
    Không phải là lời trách móc , Mai chỉ khuyên nhủ và nhắc nhở tôi. Tôi đã hiểu ra ý nghĩa thâm thuý "bài toán khó" của Mai là gì và tôi phải biết phải tự mình giải nó chứ không thể nhờ ai khác được.
  9. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0

    Được cupid_in_love sửa chữa / chuyển vào 19:15 ngày 28/06/2008
  10. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0

    Được cupid_in_love sửa chữa / chuyển vào 19:14 ngày 28/06/2008

Chia sẻ trang này