1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cupid In Love (tạp chí tình yêu)

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi cupid_in_love, 26/06/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    Ngày ấy, khi cô gái và chàng trai đang yêu nhau thắm thiết. Mỗi lần gọi điện thoại, hai người chuyện trò tưởng chừng không bao giờ dứt. Cuối cuộc gọi, luôn là cô gái gác máy trước, sau khi đã cố nấn ná, không muốn nói lời tạm biệt, chàng trai lại từ từ cảm nhận hơi ấm còn vương lại của giọng nói trong không trung, và một nỗi buồn man mác, vấn vương, lưu luyến.
    Sau đó, hai người chia tay. Cô gái nhanh chóng có người yêu mới, một anh chàng đẹp trai, hào nhoáng. Cô gái thấy rất mãn nguyện, và cũng rất đắc ý. Nhưng rồi về sau, cô dần dần cảm thấy giữa hai người dường như thiêu thiếu một điều gì đó, sự bất an đó khiến cho cô thấy như có một sự mất mát mơ hồ. Là điều gì vậy nhỉ? Cô cũng không rõ nữa.
    Chỉ là khi hai người kết thúc cuộc gọi, cô gái cảm thấy khi mình chưa kịp nói xong một nửa câu "Hẹn gặp lại", thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng "cạch" cúp máy. Mỗi lúc như vậy, cô luôn thấy cái âm thanh chói tai đó như đóng băng lại trong không trung, rồi xuyên vào trong màng nhĩ. Cô cảm thấy dường như người bạn trai mới giống như một cánh diều đứt dây, đôi tay yếu ớt của mình sẽ không thể níu giữ được sợi dây vô vọng đó.
    Rồi cũng đến một ngày, hai người cãi nhau. Anh chàng đó chán nản, quay người bỏ đi. Cô gái không khóc, mà cảm thấy như là được giải thoát.
    Một hôm, cô gái chợt nhớ đến người yêu đầu tiên, bỗng thấy bùi ngùi: Chàng "ngốc" đợi nghe cô nói xong câu "Tạm biệt". Cảm xúc đó khiến cô nhấc máy. Giọng của chàng trai vẫn chân chất, bình thản như xưa. Cô gái thì chẳng thốt lên lời, luống cuống nói "Tạm biệt"
    Lần này cô không gác máy, một xúc cảm khó gọi thành tên khiến cô im lặng lắng nghe sự tĩnh lặng của đầu dây bên kia.
    Chẳng biết bao lâu sau đó, đầu dây bên kia vọng đến tiếng của chàng trai, "Sao em không cúp máy?" Tiếng của cô gái như khản lại, "Tại sao lại muốn em cúp máy trước?". "Quen rồi". Chàng trai bình tĩnh nói, "Anh muốn em cúp máy trước, như vậy anh mới yên tâm".
    "Nhưng người cúp máy sau, thường cảm thấy nuối tiếc, như vừa để tuột mất một điều gì. "Cô gái hơi run run giọng". "Vì vậy, anh thà nhận sự mất mát đó, chỉ cần em vui là đủ." Cô gái không kìm nổi mình, bật khóc, những giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm cả vùng ký ức tình yêu thuở nào. Cuối cùng, cô cũng hiểu ra rằng, người không đủ kiên nhẫn để nghe cô nói hết câu cuối cùng, không phải là người mà cả đời này cô mong đợi. Hoá ra, tình yêu đôi khi thật giản đơn, chỉ một chút đợi chờ, đã có thể nói lên tất cả.
    [​IMG]
  2. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    Vì sao anh yêu em
    Các cô gái vẫn thường hỏi người mình yêu điều đó. Dưới đây là những lý do rất đơn giản cho nỗi băn khoăn của các nàng.
    Biết cảm thông
    Ngoại hình chưa phải yếu tố quan trọng nhất. Điểm chính mà các chàng mong mỏi ở người phụ nữ của mình là sự cảm thông về mọi mặt, kể cả những thói hư tật xấu mà các chàng khó bỏ.
    Đảm đang tháo vát
    Có nghĩa là biết xử lý khó khăn trong cuộc sống. Có kế hoạch chi tiêu và ngăn chặn chàng xài hoang phí.
    Vị tha
    Các chàng cần người phụ nữ biết tha thứ cho lỗi lầm của chàng dù khá nghiêm trọng.
    Ngoan ngoãn
    Cuối cùng, đàn ông rất thích phụ nữ biết vâng lời.
    [​IMG]
    Được cupid_in_love sửa chữa / chuyển vào 17:04 ngày 21/07/2006
  3. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.106
    Đã được thích:
    114
    hey , cảm ơn người bạn ......... chưa quen biết . À không , bây giờ thì quen rồi...........Đúng là buồn thật , bạn biết ko , cả ngày hôm ấy mình đã gần trọn vẹn gặm nhấm nỗi buồn của mình ........ chỉ thiếu một chút xúi nữa thôi .......lúc bấy giờ chả biết phải làm sao nữa . ...........NHưng ta ơn chúa mình đã đứng vững ..........Bây giờ thì mọi sự đã được giải thoát ....mình dã biết phải làm gì khi đối diện với quá khứ rồi!!! SEE YOU!!1
  4. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.106
    Đã được thích:
    114
    100 nụ hôn gửi vợ !!



    Chồng đi công tác xa gửi thư về cho vợ:
    Em yêu quý của anh!
    Anh đang đi công tác xa, vì vậy, anh không thể gửi cho em lương tháng này của anh. Anh gửi cho em 100 nụ hôn nồng thắm nhất.
    Chồng yêu quý của em.
    Vài ngày sau, anh chồng nhận được thư của vợ:
    Anh thương yêu của em!
    Em đã nhận được 100 nụ hôn nồng thắm của anh. Cảm ơn anh đã gửi cho em. Em đã sử dụng chúng và gửi anh bảng kê chi tiết:
    1.Ông giao sữa nhận 2 nụ hôn cho một tháng giao sữa.
    2. Anh thu tiền điện chỉ đồng ý 7 nụ hôn.
    3. Ông chủ nhà đến đây mỗi ngày để nhận 2 hoặc 3 nụ hôn trừ tiền nhà.
    4. Riêng ông chủ siêu thị thì không chấp nhận chỉ có nụ hôn, vì vậy, em phải trả thêm các món khác.
    5. Các chi phí linh tinh khác: 40 nụ hôn.
    Anh đừng lo lắng nhiều cho em, em vẫn còn 35 nụ hôn chưa sử dụng. Hy vọng em sẽ thanh toán đủ từ nay đến cuối tháng.
    Vợ yêu của anh.




  5. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.106
    Đã được thích:
    114
    Yêu , đam mê và cưới


    1. Yêu: Là khi mắt bạn tìm nhau trong đám đông.
    Đam mê: Là khi môi bạn tìm nhau trong đám đông.
    Cưới: Là khi bạn đôn đáo tìm... con trong đám đông.
    2.Yêu: Là khi bạn chia hết những gì bạn có.
    Đam mê: Là khi bạn lấy hết những gì họ có.
    Cưới: Là khi ngân hàng quản lý hết những gì bạn có.
    3. Yêu: Là khi bạn gọi điện thoại chỉ để chào nhau một câu.
    Đam mê: Là khi bạn gọi điện thoại để hẹn nhau vào... khách sạn.
    Cưới: Là khi bạn gọi nhau chỉ để kiểm tra.
    4. Yêu: Là khi bạn ngồi viết thư tình.
    Đam mê : là khi bạn chỉ muốn viết thật nhanh số điện thoại của mình.
    Cưới: Là khi tất cả những gì bạn viết chỉ là... hoá đơn tính tiền.
    5. Yêu: Là khi chia tay ra về, bạn nói: Em yêu anh/Anh yêu em.
    Đam mê: Là khi chia tay ra về, bạn nói: Lần sau, cứ như thế nhé!.
    Cưới: Là khi bạn nói không thành tiếng: May quá! Thoát nợ!.



  6. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    ------------------------------
    Bạn a` !
    ở dời ko có gì là tuyệt đối cả, nỗi buồn cũng vậy , ko bao giờ "tuyệt dối" **** cả ,người ta bảo "nụ cười là kết thúc của nỗi buồn và nỗi buồn là ngọn nguồn của niềm vui" , vui buồn là chuyện bắt buộc phải có trong cuộc dời ....vì vậy khi bạn vui thì bạn cũng nên chuẩn bị cho nỗi buồn sắp tới ......và khi bạn buồn , bạn ko nên tuyệt vọng mà hãy chấp nhận nó như một phần của cuộc sống ,ngồi xuống gặm nhấm và suy tư cùng nó dể khi nỗi buồn qua di ta lại tìm dược một niềm vui khác......
    Đó nghe có vẻ sách vở nhưng thực sự nó là đúc kết từ cuộc sống đó bạn .... ^ ^ meymey
    -------
    nhìn lên thì mình ko bằng ai , nhưng bạn thử nhìn xuống dưới xem ,con nhiều người ko bằng mình ....
  7. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.106
    Đã được thích:
    114
    Ôi , lễ tình yêu!
    Tôi là người duy nhất trong gia đình sống gần viện dưỡng lão, nơi ông tôi đang được chăm sóc, cho nên ngay khi ông trở cơn đau trong những ngày cuối đời, tôi là người được gọi đến đầu tiên. Khi đến bên ông, tôi chẳng biết mình có thể làm được gì. Nhìn ông đang nằm đó đau yếu, tôi chỉ biết ngồi kế bên, nắm chặt bàn tay gầy gò và nói: ?oCon yêu ông lắm. Cảm ơn ông đã luôn ở bên con". Và thoáng im lặng, tôi nhẹ nhàng thả tay người ra. Ông đã ra đi!
    Thưở xa xưa như lại hiện về. Sáu ngày trong tuần, ông tôi trong chiếc áo nông dân màu xanh đã bạc màu và cái quần thụng luôn luôn quan tâm và dành nhiều thời gian chăm sóc trang trại của mình. Những ngày hè nóng oi ả, ông cào rơm từ chiếc xe kéo, xới đất, trồng bắp và đậu để Thu đến cho kịp mùa thu hoạch. Cuộc sống của ông là công việc, công việc và công việc.
    Nhưng mỗi Chủ Nhật, sau khi thu xếp xong những công việc cho buổi sáng sớm, ông trịnh trọng mặc vào một bộ đồ lớn màu nâu và đội mũ. Bà tôi thì với chiếc áo đầm màu rượu vang đỏ, đeo xâu chuỗi hạt trai màu ngọc. Họ cùng nhau đi nhà thờ. Ông, bà tôi là những người nông dân bình thường, rất ít nói, hiền hoà và không bao giờ to tiếng. Thật khó có thể hình dung ông tôi trong bất kỳ một vai trò nào khác ngoài vai trò một người ông mà tôi đã biết hơn 35 năm nay.
    Tiếng người y tá đã kéo tôi về với thực tại khi nhắc tôi thu xếp lại các đồ vật còn lại của ông tôi. Chẳng tốn bao nhiêu thời gian, vì cũng chẳng có bao nhiêu thứ. Bất chợt khi mở ngăn kéo đầu tiên ở cái tủ kê cạnh giường, tôi nhìn thấy một vật gì màu đỏ giống một cánh thiệp Valentine được làm rất thủ công. Cái thiệp hình trái tim bằng giấy màu đỏ nhưng với thời gian, bây giờ đã gần như ngã sang hồng. Một miếng giấy trắng được kẹp vào giữa trái tim. Trên đó, tôi thấy những chữ viết tay của bà tôi:
    Gởi đến Lee từ Harriet
    Với tất cả tình yêu của em,
    Ngày 14 tháng 2, 1895
    Anh có phải đang sống, là sự thật? Hay anh là một giấc mơ đẹp nhất mà em cuối cùng đã gặp được sau bao nhiêu năm tìm kiếm? Anh có phải là thiên thần? Hay anh là hiện thân của sự tưởng tượng nơi em? Anh có phải là người em hư cấu nên để tồn tại trong thế giới này, để xoa dịu nỗi đau trong cuộc đời vốn dĩ nhiều bất hạnh?
    Anh luôn đem lại nụ cười khi trái tim em chừng như muốn khóc. Anh dìu em nhảy khi mà đôi chân em dường như không thể bước. Anh cho em một hi vọng để sống khi trái đất này như tận thế từ lâu. Khi bên anh, hạt sương cũng trở nên lấp lánh muôn màu và hoa dại bổng chợt hoá thành lan quý. Anh hát cho em nghe và thiên thần cũng đáp xuống hoạ theo. Anh đeo vào tay em chiếc nhẫn và từ đó mình thuộc về nhau. Mình là của nhau và sẽ là của nhau mãi mãi.
    Tôi nhận ra nước mắt tôi đã chảy xuống từ lâu trên hai gò má. Lá thư thật thiêng liêng, thật đẹp, và thần thánh đến độ tôi cứ ngỡ như đang nhìn thấy ông bà tôi vẫn còn đó, vẫn yêu nhau như chưa bao giờ già đi với thời gian. Ông tôi đã giữ lá thư sau bao nhiêu năm. Bây giờ nó thuộc về tôi. Tôi đóng khung nó lên và treo trong phòng của mình như một phần di sản vô giá của gia đình mà tôi luôn hãnh diện.
    TTO - NGUYỆT VIÊN (Theo Chicken Soup for The Soul).

  8. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.106
    Đã được thích:
    114
    .
    Ngụ Ngôn về giọt nước mắt(st)
    [ Cô vẫy đôi cánh trong suốt, nhẹ nhàng bay khỏi thiên đường. Ánh nắng ban mai ấm áp xuyên qua thân thể trong suốt của cô, không hắt bóng xuống mặt đất. Cô bay qua những cánh đồng lúa xanh ngát, vàng ươm, những bãi biển đầy người, đầy màu sắc và tiếng động, những ngọn núi cao phủ màu xanh ngắt của cây cỏ, những dòng sông màu sắc khác nhau uốn lượn như những dải lụa mềm mại, những thành phố với những con đường thẳng tắp, vuông góc như bàn cờ, đầy những tòa nhà cao tầng, nhìn từ trên cao giống nhau đến không phân biệt được. Cô bay vòng quanh cuộc sống, lắng nghe tiếng không gian và thời gian lao xao quanh mình. Thỉnh thoảng, cô gặp những thiên thần khác cũng đang dạo chơi trong cuộc sống trần thế giống như cô. Họ chào nhau bằng vũ điệu của những thiên thần, và cười với nhau những nụ cười thiên sứ.
    Cơn mưa ập đến thật bất ngờ khi cô đang bay ngang một thành phố. Những hạt mưa xuyên qua thân thể trong suốt của cô, rơi xuống đất không để lại dấu vết. Gió thổi những vạt áo trong veo bay lất phất trong mưa. Cô chẳng bị ướt, cũng chẳng mệt mỏi vì chặng đường vừa đi qua, vì cô là một thiên thần, nhưng thấy mọi người trên mặt đất lao xao chạy vào trú mưa dưới một mái hiên rộng, cô cũng bay theo, xếp cánh đậu trên một chiếc lá. Thân thể trong suốt của cô không có trọng lượng, cô đâu có bị tác động của lực hút trái đất như con người.
    Chẳng có ai biết đến sự hiện diện của cô bên cạnh họ, họ nói cười, đùa giỡn, hoặc im lặng nhìn ra cơn mưa. Trời đang ngả dần về chiều. Cơn mưa làm buổi chiều đến sớm hơn.
    Cô nhìn vào ngôi nhà nhỏ đang hắt ra ánh sáng vàng ấm áp trong buổi chiều mưa lạnh bằng đôi mắt trong suốt của mình. Căn phòng nhỏ gọn gàng ngăn nắp, có lọ hoa tươi, có những con búp bê bằng pha lê xinh xắn chưng trong tủ kính, có chiếc phong linh treo ở cửa sổ reo lanh canh trong cơn gió nhẹ lùa ngang. Trong gian phòng đó có hai người, một người đàn ông và một người đàn bà. Người đàn ông cao lớn, trắng trẻo, đôi mắt sâu với cái nhìn hun hút. Người đàn bà mảnh mai, xinh đẹp, dáng dấp đài các. Những câu trao đổi giữa họ gay gắt và giận dữ. Cơn mưa lạnh chiều tàn hình như chẳng làm dịu được không gian nóng bỏng trong căn phòng nhỏ chỉ có hai người. Mà không phải, còn một người thứ ba ở đó nữa, một đứa bé trai khoảng bốn năm tuổi, gương mặt giống bố như tạc. Nó ngồi thu mình trong một góc phòng. Cô nhẹ nhàng bay đến cạnh nó. Nó đang khóc, những giọt nước mắt lăn dài trên má nó, nhưng nó chùi đi bằng vai áo và mím chặt môi cố nén những tiếng nức nở. Chẳng ai chú ý đến nó, ngoài cô, nên chắc cũng chẳng ai biết nó đang khóc, ngoài cô.
    Cô nhìn vào trái tim người đàn bà. Ở đó đang đỏ rực cơn giận dữ và hờn ghen. Màu đỏ như lửa ánh lên rực rỡ trên ánh mắt, trên đôi má chị, thiêu cháy những suy nghĩ trong veo của chị và làm cong vênh những lời nói thoát ra từ đôi môi chị.
    Cô nhìn vào trái tim của người đàn ông. Ở đó trắng xoá những cơn sóng của ký ức. Cô thấy bóng dáng một người con gái trên những cơn sóng đó, trẻ trung và nồng ấm sự sống, nụ cười tràn ra trên mắt trên môi. Cô gái đó chính là cô, chẳng phải trong suốt như bây giờ, là cô của một tiền kiếp là con người với những vui sướng và buồn đau. Cô nhận ra anh, bằng giác quanh trong suốt của một thiên thần, và bằng cả ký ức mà cô đã gói ghém mang theo trong cái ngày cô trở lại thế giới của những thiên thần.
    Anh là chàng trai nổi tiếng nhất trường đại học vì thành tích học tập và thành tích thể thao trong đội bóng rổ của trường, từ lúc anh còn là sinh viên cho đến khi đã tốt nghiệp và thành giảng viên của trường. Những cô bé sinh viên năm đầu mới vào trường thường được nghe những chị sinh viên lớp trên kể về anh với vẻ ngưỡng mộ không cần giấu giếm. Không ít người trong số các cô mơ đến chuyện sở hữu trái tim của anh. Anh nhận được vô số những thư làm quen. Anh là người bạn tốt của tất cả, nhưng hình như không là sở hữu thật sự của ai cho đến ngày anh gặp cô. Lúc đó, cô là bạn của một người bạn có quen với một người bạn của anh. Cái quan hệ xa lắc đó giúp họ làm quen với nhau trong một buổi chiều chủ nhật mưa lất phất ,mấy người bạn quen điện thoại í ới rủ nhau đi uống cà phê nghe nhạc tiền chiến ở một quán sân vườn nổi tiếng, xa thành phố đến vài chục cây số. Sau này, khi đã là người yêu của nhau, anh thường kể cho cô nghe cái cảm giác của anh khi lần đầu tiên thấy cô ở quán cà phê đó. Anh ngồi trong quán trước khi cô đi cùng người bạn đến. Cô như từ cơn mưa lạnh bước ra, mang vào ngôi quán tịch mịch và vào cả trái tim kiêu ngạo của anh cơn gió rực rỡ màu áo đỏ và rộn ràng âm thanh của những tiếng cười giòn tan như thủy tinh.
    Cô làm quen với những người chưa quen một cách dễ dàng đến bất ngờ, và trái tim anh đập những nhịp khác thường khi bắt gặp nụ cười của cô tràn ngập trên môi, trên mắt lúc anh vô tình nhìn thấy cô nghiêng đầu, hát ngân nga theo tiếng nhạc một bài hát mà anh yêu thích bằng cái giọng hát trong vắt, lanh canh như tiếng trẻ con. Cô đã bước vào cuộc đời anh một cách đầy màu sắc và âm thanh như vậy, và ở lại đó, trở thành một nửa của anh, thành bầu trời của anh, thế giới của anh, niềm vui, nỗi buồn của anh. Mỗi ngày, anh tìm thấy một điều bất ngờ ở cô, khám phá thêm một chút về tâm hồn cô, và không ít lần kêu lên em chẳng phải là người đâu, em là thiên thần hay yêu tinh gì đó mới đúng. Cô thông minh, ham học, hiểu biết nhiều, đôi lúc cứng rắn và quyết đoán đến mức khắc nghiệt nhưng đôi khi lại nhạy cảm, mỏng manh, yếu đuối và hay khóc nhè, hay hờn giận như một đứa trẻ. Ở cạnh cô, cuộc sống của anh có khi giòn tan tiếng cười, có khi ào ào công việc, có khi dịu dàng những giọt cà phê, có khi ướt sũng cơn mưa trái mùa đỏng đảnh giận hờn? Và không ít lần, anh rùng mình linh cảm về một sự chia xa nào đó.
    Trước ngày sinh nhật hai mươi bốn tuổi của cô chỉ một ngày, cô rủ anh và vài người bạn đi về một vùng quê nghèo để tham gia công tác từ thiện. Họ vẫn cùng nhau đi những chuyến đi như vậy, nhưng lần này anh bận công việc ở trường nên để cô đi một mình cùng mấy người bạn. Tai nạn xảy ra trên đường về. Và cô đã rời xa anh vĩnh viễn, không kịp dặn dò anh một lời, không kịp nhận món quà sinh nhật anh đã mua cho cô, một bức tượng thiên thần mang đôi cánh trên lưng bằng pha lê. Anh giữ món quà đó lại bên mình suốt những tháng ngày sau đó. Những ngày sinh nhật của cô, anh một mình mang theo bức tượng pha lê tìm về ngôi quán năm xưa ?" nơi anh gặp cô lần đầu, lặng lẽ ngồi trong những hoài niệm cũ.
    Thời gian trôi đi xoá dần nỗi đau của anh. Rồi anh cũng lập gia đình với một người con gái khác, có một đứa con trai, nhưng bức tượng thiên thần pha lê và những ký ức về cô vẫn luôn được anh nâng niu gìn giữ. Vợ anh là một người phụ nữ tốt, xinh đẹp và đảm đang, đơn giản và bình lặng từ nếp suy nghĩ đến cuộc sống thực tế. Chị biết về cô qua những lời kể sơ sài của anh. Với chị, cô là một điều gì đó không quan trọng lắm, vì cô đã chết còn chị thì đang sống, vì cô là quá khứ còn chị là hiện tại, vì cô chỉ là người yêu cũ, còn chị là vợ? Cho đến cái ngày chị làm vỡ bức tượng của anh. Chưa bao giờ chị thấy anh giận dữ đến thế. Những lời nói và cơn giận thái quá của anh làm chị nhận ra tình yêu bất diệt mà anh dành cho cô. Ngọn lửa ghen hờn trong tim chị cháy bùng lên. Họ đã dằn vặt nhau và dằn vặt mình trong suốt thời gian qua. Hình bóng của cô lẩn quẩn giữa họ, vô hình nhưng rõ ràng và vĩnh hằng.
    Cô im lặng nhìn anh, nhìn chị, rồi nhìn đứa con trai bé nhỏ đang ngồi trong góc phòng khóc thút thít. Trái tim thiên thần trong suốt của cô đau nhói. Trong suốt thời gian qua, cô đã luôn mong rằng mình sẽ tồn tại mãi trong ký ức của anh, bất chấp thời gian và khoảng cách giữa hai thế giới như cô đã luôn nhớ anh đến cháy lòng, và luôn nghĩ đến ngày mình sẽ trở về trần thế, lẩn quẩn bên anh với đôi cánh trong suốt của mình. Bây giờ, cô nhận ra rõ ràng hơn bao giờ hết rằng họ không thể còn nhau nữa. Quá khứ đã đi qua, và chỉ cần anh thôi nhớ về cô, sẽ có đến ba trái tim được giải thoát khỏi buồn đau.
    Cô bước đến bên người phụ nữ, nhẹ nhàng xoa bàn tay trong suốt của mình lên trái tim đỏ rực của chị, làm nguội đi những hờn ghen đang bừng lên trong tâm hồn chị. Rồi cô bước đến bên anh, bàn tay trong suốt của cô run run xóa đi những hình ảnh của cô trong ký ức của anh. Cô hôn lên trán đứa bé đang ngồi ôm gối nén khóc trong góc phòng bằng đôi môi trong suốt của mình, rồi vỗ cánh bay vào bóng đêm. Cô mải miết bay trở lại thiên đường. Cô sẽ không bao giờ được trở về trần thế nữa, cái trần thế có người đàn ông cô yêu tha thiết, vì cô đã dám can thiệp vào cuộc sống của người trần gian bằng phép thuật của mình.
    Buổi sáng, ba người sống trong ngôi nhà nhỏ cùng bước ra hiên. Cơn mưa đã tạnh, trên những chiếc lá cây trước nhà còn đọng những giọt nước trong suốt, lấp la lấp lánh như những giọt nước mắt. Người đàn ông nhớ về những giọt nước mắt của vợ mình. Người phụ nữ nhớ về giọt nước mắt của đứa con trai. Chẳng ai trong số họ nghĩ rằng đó là những giọt nước mắt của một thiên thần trong suốt đến từ một thiên đường xa xôi.
    *** Khi yêu bằng trái tim con người, tình yêu đó có khi làm đau người khác. Nhưng khi yêu bằng một trái tim thiên thần, tình yêu đó chỉ có thể làm đau chính mình. Có điều là trái tim thiên thần vốn trong suốt nên chẳng có ai nhìn thấy được niềm đau đó, và vì vậy người ta thường cho rằng đã là thiên thần thì chẳng bao giờ biết đến buồn đau ***
    -------------------------------------------------------------------------------------------
    đọc hết câu chuyện này tự nhiên buồn thế , nó tự hỏi mình đã yêu = gì ....... ai cũng thế , cũng đến lúc phải khép lại quá khứ , và cho dù dẫu có quay trở lại thì vẫn phải giữ được lòng tự tôn của riêng mình, ko núi kéo và cũng trở nên lạnh băng hơn ...........nhưng thật khó cho tớ , thật khó khi đối diện lại với quá khứ ., với ban....... cũng như tớ phải làm cái việc như thiên thần nhỏ bé kia đã làm ...........Ôi Cuộc đời thật lạ lùng ...........
    và lòng người cũng thật lạ lùng.........
    Được tthhmm sửa chữa / chuyển vào 18:11 ngày 22/07/2006
  9. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0

    3 Chuyện Về Tình Yêu
    (sưu tầm)
    1. Ông kế toán trưởng đến chơi nhà bạn bè và làm quen được với một cô gái trẻ trung xinh đẹp. ?oKể ra mình đáng tuổi bố cô ta ấy chứ! - Ông tự tranh cãi với bản thân ?" Nhưng nhất định cô ta phải là vợ mình?.
    Nói thật lòng, có khi ông còn ngang tuổi với ông nội ông ngoại của cô gái là khác. Do vậy ông càng sung sướng, khi trong buổi gặp gỡ riêng đầu tiên - nhân dịp này ông có tặng cô một chiếc nhẫn lớn có gắn kim cương - ông đã nhận thấy cả cô gái cũng không hề lãnh đạm với ông.
    Chẳng bao lâu, họ chung sống với nhau. Ông kế toán trưởng làm việc nhiều hơn và hầu như ngày nào đi làm về cũng mang theo một thứ gì đó.
    Ông đem về khi thì một chiếc ô tô nhãn hiệu ?oDKV ?" Junior?, khi thì một chiếc áo măng tô lông rái cá, khi thì một chuỗi hạt kim cương, khi thì một món đồ trang sức nhỏ.
    - Tiền làm ngoài giờ của anh đấy! - Ông tuyên bố ?" Vì em, em yêu, anh luôn cố gắng.
    Cô gái mừng rỡ như một đứa trẻ:
    - Nhưng anh phải giữ gìn sức khỏe nhé! - Cô nói và áp chặt chiếc áo lông rái cá vào ngực -Tại vì em rất yêu anh, yêu anh lắm lắm!
    Cô sắc cho ông uống các thứ thuốc thảo dược và đôi lúc trìu mến gọi ông là ?obố?. Cứ thế, họ sống êm ả và hạnh phúc cho tới khi ông kế toán trưởng dốc các khoản tiền tiết kiệm kếch sù ra xây một tòa biệt thự tuyệt đẹp có vườn cây và bể bơi.
    Vào một ngày không vui, gần tối vẫn không thấy ông về mà lại xuất hiện mấy viên cảnh sát. Họ niêm phong cả ô tô, cả áo măng tô lông, cả các thứ khác.
    - Ông ta đã tham ô hơn một trăm triệu - Họ thông báo vắn tắt.
    - Trời! - Cô gái đang yêu tội nghiệp bật khóc - Thế mà tôi chẳng nhận thấy gì cả!
    Chả là tình yêu mù quáng mà lại.
    _________________
    2. Người đàn ông mà tôi sắp kể với các bạn đây có cô vợ rất xinh đẹp. Và rất yêu chồng.
    Cô yêu chồng mãnh liệt tới mức dù ở đâu, dù đi đâu, cô cũng chỉ toàn nói về chồng.
    Ngay cả khi hoàn toàn tình cờ quen biết với Nikodem (đáng lẽ đi taxi, cô lại lên chiếc xe ?oFiat ?" 1100? của anh chàng này) cô vợ yêu chồng tha thiết ấy cũng luôn luôn nói về chồng.
    - Anh chở tôi đi đâu thế này?! ?" Bỗng cô kêu lên ?" Tôi ở đầu đằng kia của thành phố cơ mà. Dudus chồng tôi sẽ lo lắng đấy. Anh ấy bao giờ cũng sốt ruột bồn chồn nếu tôi về muộn. Chà, giá mà anh biết tôi yêu Dudus đến mức nào và anh ấy dễ thương đến mức nào!?
    Sau đó, khi đến nhà Nikodem để xem qua bộ sưu tập các tẩu thuốc của anh ta, cô nói:
    - Không biết Dudus của tôi bây giờ đang làm gì nhỉ? Chắc anh ấy chờ đợi tôi lắm và lo lắng lắm. Chà Nikodem, nếu anh biết em yêu Dudus của em đến mức nào! Anh ấy tuyệt diệu lắm cơ.
    Vài tuần sau, cô nói với Nikodem ở trong toa ngủ trên tàu hỏa:
    - Chắc hẳn Dudus đã bắt đầu nhớ em rồi đấy. Dudus yêu quý! Này, Nikodem, anh thậm chí không thể hiểu nổi em yêu anh ấy đến mức nào đâu!?
    Đoàn tàu chở họ chạy mỗi lúc một nhanh đưa họ vượt biên giới trong chuyến đi ra nước ngoài.
    Chả là tình yêu không có giới hạn nào hết, không có biên giới nào hết mà lại
    ________________
    3. Nữ nhân vật thứ ba của tôi cũng trẻ trung, xinh đẹp và rất yêu chồng. Ngày tháng của cô trôi đi êm ả và hạnh phúc.
    Cô ngủ rất ngon (thường là đến tận giữa trưa), sau đó cô đến quán cà phê hoặc hiệu thời trang tóc, rồi cô đi dạo. Khi chồng đi làm về, cô ríu rít trò chuyện và âu yếm vuốt ve chồng mãi.
    - Hôm nay anh mua gì cho em đấy? Anh có nhớ tới cô vợ bé bỏng của anh không?
    Anh không bao giờ quên cô. Họ yêu nhau thắm thiết.
    Một ngày nọ, anh bị đuổi việc. Thoạt tiên, anh buộc phải bán xe ôtô. Nhưng anh bông đùa:
    - Bây giờ anh sẽ ghi tên tham gia khóa học để trở thành hành khách xe bus và tàu điện?
    Sau đó, anh không đem quà cáp về nữa. Và anh nói đùa:
    - Anh yêu em, vợ yêu quý của anh, nhưng tình yêu của anh là tình yêu tinh thần?
    Còn cô, cô rất đau khổ về tất cả những chuyện đó. Cô yêu anh mãnh liệt đến mức cô không muốn mình là gánh nặng cho anh.
    ?oAnh yêu - cô nghĩ với một tình cảm dịu dàng ?" Em sẽ không chịu đựng nổi khi trông thấy anh dằn vặt khổ sở đâu. Anh Leshek có ô tô, có biệt thự, mỗi năm đi nghỉ ở nước ngoài một lần? Hãy để anh ấy phải chịu dằn vặt khổ sở?.
    Và cô đến với Leshek.
    Chả là tình yêu có thể khiến người ta sẵn sàng hy sinh những thứ cực kỳ lớn lao mà lại.
    [​IMG]
  10. arctica

    arctica Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/07/2005
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0

Chia sẻ trang này