1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cupid In Love (tạp chí tình yêu)

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi cupid_in_love, 26/06/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    TiếpNgệ thuật cưa gái nè!
    ..............(tiếp phần trước)
    Hơn nữa các hành động mà gà nghĩ là lãng mạn tuyệt vời thì thường thường đã được thực hiện rất nhiều lần bởi rất nhiều người. Nếu người con gái mà gà đang cưa thuộc loại xinh và có tính tình dễ chịu thì xác suất rất lớn là bất kỳ hành động lãng mạn nào mà gà định thực hiện cũng đã có người thử thực hiện để chinh phục người con gái đó rồi. Chắc không cần nhắc thì ai cũng hiểu là người con gái đó sẽ nghĩ: "Lại một thằng cha sến nữa định dùng thủ đoạn để thao túng mình đây, mệt quá đi mất."
    Ngay cả khi hành vi lãng mạn của gà làm cho CÁO (thường là thiếu kinh nghiệm) cảm động thì khi cơn sốc đã qua CÁO sẽ nghĩ: "Thế cũng thích đấy, nhưng liệu thằng cha này sẽ lặp lại hành động đó được bao nhiêu lần?"
    Bài 4:
    Làm gì khi bị từ chối?
    Từ chối ở đây không phải là từ chối khi gà nói "anh yêu em". Câu này tuyệt đối không được nói ra, trừ phi con gái nó lằng nhằng nói "em yêu anh" 3-4 lần và không cho gà về nếu chưa nói "anh yêu em".
    Từ chối ở đây là từ chối khi gà gọi phone bảo đi chơi cùng. Nếu gà làm theo phương pháp rủ CÁO đi chơi mà tôi đã mô tả trước đây thì khả năng bị từ chối sẽ giảm hẳn đi, nhưng không phải là không còn.
    CÁO có mấy kiểu từ chối cơ bản. Một là kiểu thẳng thừng. Kiểu này có dạng từ hiền hòa, v.d. "em bận rồi", "em không muốn ra khỏi nhà", hoặc "em mệt lắm", đến xoáy tít như "em có hẹn rồi" hay "em đang có bạn đến nhà". Đối với loại từ chối này thì cách xử lý cũng đơn giản: 1) "Ừ, thế nhé"; 2) dập máy. Không có "thôi em đi nghỉ đi cho đỡ mệt" hay "chúc em đi chơi với bạn vui vẻ" gì cả. Càng không được nài nỉ "anh ngồi một mình buồn quá, em cố ra đây với anh một lúc thôi."
    Một điều rất quan trọng đối với trường hợp này là không được để sự từ chối ảnh hưởng đến tâm lý. Một số chú gà có phản ứng rất tiêu cực là "thôi thế thì cho nghỉ luôn". Đây là một tâm lý rất sai lầm, mặc dù về hình thức thì có vẻ rất mạnh mẽ, đàn ông, nhưng thực ra chỉ là cái vỏ để che giấu sự yếu đuối bên trong mà thôi.
    Khi gà rủ một người bạn nào đó, nếu người bạn không đi được thì gà thường là không buồn bực và lần sau vẫn rủ người đó đi chơi tiếp. Thế thì tại sao lại bực tức khi không rủ được một người mà mình mới quen? Sự bực tức này chỉ chứng tỏ một điều là gà có quá ít bạn bè, quá ít sở thích đến mức mà sự vui vẻ của gà phụ thuộc hoàn toàn vào việc người con gái đó có chịu đi chơi cùng hay không. Đối với những sự tuyệt vọng như thế thường là con gái rất nhạy cảm và thường là sẽ cảm nhận được. Nó sẽ củng cố cho quyết định không đi chơi với gà của cô ta.
    Một phương pháp từ chối rất thường được CÁO sử dụng là từ chối vào phút cuối cùng. Sau khi đã đồng ý đi chơi với gà rồi, khoảng từ 30 phút trước đến 30 phút sau giờ hẹn CÁO sẽ gọi điện cho gà báo là em không đi được. Lý do thì muôn hình vạn trạng, nhưng thường thấy nhất là 2 loại: 1) "hội bạn em rủ tối nay đi chơi"; và 2) liên quan đến gia đình, v.d.: "nhà em có khách", "em phải đưa mẹ em đi chỗ này chỗ kia", v.v.
    Cách phản ứng trong trường hợp này cũng giống như trong trường hợp trước, tức là tạm biệt em luôn bằng một câu ngắn và dập máy. Tuy nhiên cách xử lý tiếp theo trong trường hợp này lại hoàn toàn khác. Trừ phi lý do mà em đưa ra là "mẹ em ốm phải đi bệnh viện", "nhà em bị cháy", hay "em ngã ở trên cầu thang xuống", và gà xác minh được là lý do đó đúng sự thật, nếu em từ chối kiểu này thì gà TUYỆT ĐỐI KHÔNG GỌI ĐIỆN rủ em này đi chơi nữa.
    Chương 2
    Bài 1:
    Nói như thế không phải là sẽ quay ra thù ghét em này với tư tưởng "loại người như thế thì cho nghỉ luôn". Đơn giản là vì sau khi từ chối như thế, nếu em này là người biết điều và có giáo dục thì em sẽ phải chủ động gọi điện đền cho gà một buổi khác. Còn nếu em không gọi điện đền cho gà thì việc gà tiếp tục gọi điện nài nỉ cũng sẽ không có hiệu quả gì nhiều, và thông điệp mà gà gửi cho em kia sẽ là "thời gian của anh không có tí giá trị nào cả, và em cứ việc hủy hẹn thoải mái nếu em cảm thấy thích"
    Có một kiểu từ chối khác là kiểu "mặc cả", tức là em kia không chịu đi chơi ngay nhưng lại đưa ra đề nghị khác, vd: "Bây giờ em bận rồi, hay là để mai đi". Các em CÁO kiểu này thường thuộc một trong hai loại: 1) Ngoan, có giáo dục, nice; hoặc 2) siêu cao thủ. Cả hai loại này đều khó kiếm cả nên nói chung là gà cũng nên cảm thấy hơi may mắn một chút.
    Tuy nhiên không phải là vì thế mà gà hồ hởi nhận ngay lấy lời đề nghị đó. Trong trường hợp này, cũng như trường hợp em gọi điện đề nghị "đền" cho gà vì đã hủy hẹn, thì cách phản ứng đúng là vui vẻ: "Thôi được rồi, không sao đâu, để anh gọi lại cho em sau."
    Sở dĩ như thế là vì một trong những cách dễ nhất để giết chết sự hấp dẫn là sự quá sẵn sàng của gà. Thường thường cái gì hiếm thì mới quý. Nếu gà lúc nào cũng sẵn sàng để đi chơi với em kia thì tự nhiên gà đã tự hạ giá mình đi rất nhiều. Sai lầm này không chỉ có gà gặp phải, mà nhiều cao thủ sau khi đã cưa đổ được một em gái nào đó rồi cũng thường gặp phải, gây nên cảm giác "chán" cho em kia.
    Từ chối kiểu "hoãn binh". Kịch bản của màn từ chối này như sau:
    Tối thứ hai. Nhà gà. Gà đi vào, mặt mũi căng thẳng
    Gà: (lẩm bẩm) Em cáo này xinh quá, mình chết thẳng cẳng rồi. Làm thế nào để cho nó chết mình bây giờ nhể? Thử gọi điện xem nào. Hồi hộp quá! Hy vọng là em í cũng chết mình rồi.
    Gà nhấc phone, bấm bấm, mặt mũi tím tái, thở gấp.
    Mẹ cáo: (đanh thép) Alô! Tôi nghe!
    Gà: (run rẩy): Dạ dạ bác cho cháu gặp em Cáo ạ.
    Mẹ cáo: Cáo không có nhà. Cháu là ai đấy?
    Cáo: (giọng gắt gỏng văng vẳng qua điện thoại): Mẹ làm cái gì đấy? (giằng lấy phone, nói ngọt ngào) Dạ cáo nghe đây aaạ!
    Gà: (run bần bật) Cáo đấy à? Em đang làm gì đấy? (tự cốc vào đầu) Anh gà đây mà.
    Cáo: (ngây thơ) Em đang xem TV với bố mẹ thôi. Anh gà nào nhỉ? Có phải gà chọi không?
    Gà: Anh gà mà hôm nọ cứ lẵng nhẵng vừa đi theo em vừa gáy ấy. (vẻ mặt hơi thất vọng)
    Cáo: À anh gà công nghiệp. Em xin lỗi, em quen nhiều anh gà quá nên hay bị nhầm.
    (Gà nói huyên thuyên. Bên kia cáo che miệng ngáp, mắt lơ đãng liếc nhìn TV)
    Cáo: À thế ạ?
    Gà: (tự nhủ) Hết chuyện rồi. (nói vào phone) Ờ ờ ờ...
    (im lặng một lúc lâu)
    Gà: (hít sâu một hơi): Cáo ơi, tối thứ Bảy này em có kế hoạch gì chưa? Anh muốn mời em đi chơi không biết có được không?
    Cáo: Em cũng chưa biết được anh ạ. Anh định rủ em đi đâu hả anh gà?
    Gà: (ngập ngừng) Có thể bọn mình đi ăn gì đó xong đi đâu đó ngồi uống nước.
    Cáo: Em cũng chưa biết là tối hôm đấy có bận gì không. Thôi để thứ Sáu hoặc thứ Bảy em gọi lại cho anh nhé?
    Có nhiều chú là gà mà không tự nhận ra mình là gà, lại cứ tự cho mình là cao thủ. Thái độ này dễ làm cho gà mãi mãi là gà, vì gà có xu hướng tự huyễn hoặc mình. Các thất bại sẽ được đổ cho các lý do khách quan (vd: "em đang thử thách mình") để cho phù hợp với ý niệm của gà về bản thân và về cuộc sống thay vì nguyên nhân thực sự
    ---------------------------------
    Bài 2
    Vậy thì thế nào là gà: Gà là một trạng thái tâm lý được hình thành từ sự kết hợp của tính thiếu tự tin, ảnh hưởng của phim ảnh và sách vở, sự đầu độc của bố mẹ và trường lớp (phải ngoan, nghe lời thì sẽ được bố mẹ và thày cô yêu quý), v.v.
    Triệu chứng của bệnh gà là:
    1) Muốn làm con gái vừa lòng;
    2) Gọi điện, email, IM, v.v. quá nhiều (tổng cộng tất cả các loại > 2 lần/tuần) mà không có lý do chính đáng;
    3) Hay (> 2 lần /năm) tặng hoa, quà, v.v. cho con gái;
    4) Không dám chỉ trích con gái khi nó làm sai
    5) Thiếu kiềm chế tình cảm: hay tức giận, ghen tuông, buồn bực, v.v.;
    6) Không biết cách hoặc không dám "chuyển pha" vì sợ bị "giận";
    7) Nghĩ rằng mình phải "chân thành", phải "chứng tỏ tình yêu", phải "chinh phục gia đình và bạn bè" của em kia, áp dụng chiến thuật "mưa dầm",
    vân vân và vân vân
    Khi CÁO nói "em thích một cái gì đó" (v.d. uống bia) thì cách xử sự đúng của gà là gì?
    Nếu gà cũng thích thứ đó thì có mấy cách:
    1) Tạm được: "À anh cũng thích uống bia đấy, lần sau khi nào anh đi thì anh sẽ rủ em"
    2) Tốt: "Ừ, nhìn em là anh biết em thích uống bia rồi" rồi lúc nào đi uống bia thì ới em kia đi
    3) Rất tốt: "Định rủ anh đi uống bia để chuốc cho anh say rồi lợi dụng hả?"
    Nếu gà không thích thứ đó thì không việc gì phải thể hiện sự không thích ra cả. Thể hiện ra không đem lại lợi ích gì cho gà cả mà lại có nhiều khả năng làm cho em kia cụt hứng. Còn trong trường hợp hai người đang đi chơi với nhau mà em kia nói ra, thì gà cứ việc bình thản "anh không thích ngồi ở đấy".
    Nói thêm một chút: Nhiều chú gà thường ngộ nhận khi nghe cáo nói "em thích xyz", cho đó là tín hiệu đòi hỏi và chạy bổ đi mua về. Đây là một quan niệm hoàn toàn sai lầm. Tất nhiên là trên đời cũng có những người như thế, nhưng theo kinh nghiệm của các cao thủ thì số này chỉ chiếm <1% thôi. Sai lầm hơn nữa là gà nghĩ rằng em thích cái gì thì tuần nào cũng phải có cái đó vài ba lần (không phải cái mà gà đang nghĩ, mà cái đấy thì đa số các em cũng chỉ thích 1 tuần 1-2 lần thôi). VD như em bảo thích ăn kem thì tuần nào gà cũng rủ em đi ăn kem.
    Thường thì khi một em cáo nói với gà về sở thích thì em nó có mấy mục đích: 1) Chia sẻ; 2) Tìm sở thích chung (mục đích thứ hai này không quan trọng lắm); và 3) Kiểm tra xem chú có phải là gà không (biểu hiện qua việc cuống lên chạy đi mua). Khi gặp trường hợp này gà cần tiếp tục nói chuyện bình thường. Nếu sau này có dịp thì dùng sở thích đó làm món quà cho em kia, nhưng cũng chỉ làm một lần thôi.
    Bài 3:
    Phương pháp cưa gái của gà
    Gà gặp một em, thấy thích và xin được số điện thoại. Đến được đây nói chung là cũng gian khổ lắm rồi, nhưng mà vì không liên quan mấy đến câu chuyện đang nói ở đây nên tạm thời bỏ qua. Rồi gà áp dụng chiến thuật trường kỳ kháng chiến: gọi điện thoại, đến nhà chơi, rủ đi chơi, tặng hoa, tặng quà, v.v. Nếu gà làm những điều này ở một mức độ chấp nhận được thì em kia mặc kệ cho gà tiếp tục và nhận tất cả những gì mà gà dâng hiến cho, nhưng có vẻ vẫn ỡm ờ không chịu "đổ". Còn nếu gà mà làm hơi nhiều quá thì em kia sẽ khó chịu và sẽ bằng cách này hay cách khác cho gà đi chỗ khác chơi. Gà lại quay về ô số 1 với trái tim rỉ máu.
    Lại nói tiếp chuyện em kia ỡm ờ. Trong quá trình gà kháng chiến thì em kia vẫn tung tăng không có vẻ gì ưu tư cả, vẫn đi chơi với các anh khác như bình thường. Gà mà không may mắn thì có khi gà đến nhà chơi thì em kia té đi chơi vui vẻ với bạn hoặc anh giai khác, còn gà thì ở nhà em để bố mẹ em tra tấn. Nếu gà lì đòn vượt qua được thì tình trạng này sẽ tiếp diễn. Còn những chú gà không đủ nhẫn nhục thường phản ứng bằng hai cách. Gà nào bực tức mà gây ra xung đột thì nhận được sự thật hiển nhiên từ phía em kia: "Em đã là gì của anh đâu!" Gà nào gà hơn một tí thì phản ứng bằng cách "tỏ tình". Trong cả hai trường hợp gà đều sẽ bị em kia quy kết là "manh động" và cho đi chỗ khác chơi. Gà quay về ô số 1.
    Nói tiếp chuyện gà chịu đựng. Bất cứ chuyện củ chuối nào em kia ném về phía gà gà cũng nhận hết. Gà tự nhủ: "Em yêu thử mình đây mà, mình cần phải chứng tỏ tình yêu chân thành của mình hơn nữa mới được." Sau một thời gian khá dài, nếu em kia không tóm được cao thủ nào (cao thủ cũng hiếm và thường cũng kén chọn y như các em cáo vừa xinh vừa nhà giàu vậy), còn các gà khác đã hy sinh hết thì em kia sẽ có một số tín hiệu bật đèn xanh cho gà: quan tâm, để ý, đi chơi cùng nhiều hơn, v.v. Gà sướng.
    Một hôm trăng thanh gió mát gà run rẩy thẽ thọt ba tiếng "Anh yêu em". Em kia chả vờ cúi mặt ngượng không nói gì, thế là gà được thể xông vào ôm hôn gì đó. Gà tưởng là mình "cưa đổ" được em kia, nhưng thực ra số phận gà đã được an bài từ khi em bắt đầu bật đèn xanh cho gà rồi.
    Được chính thức làm "người yêu" gà phê lắm. Hạnh phúc này đúng là ngoài sức tưởng tượng. Chính vì ngoài sức tưởng tượng nên gà vẫn nơm nớp sợ tuột mất em yêu. Sự sợ hãi này dẫn gà đi theo một trong hai hướng. Hướng thứ nhất là gia tăng chiều chuộng, đưa đi đón về, gọi dạ bảo vâng. Hướng thứ hai là ghen tuông, gia trưởng. Nếu gà giữ được sự sợ hãi này ở một mức độ không quá đáng thì em kia sẽ cố gắng chịu đựng, hai người sẽ lấy nhau và tiếp tục chịu đựng nhau cho đến khi không chịu được nữa thì thôi. Còn nếu gà đi quá giới hạn thì cuộc tình hoặc cuộc hôn nhân (nếu hai người đã kịp lấy nhau--chuyện này sẽ xảy ra sớm vì khi em kia tặc lưỡi thì nói chung là đã máu lấy chồng rồi) sẽ tan vỡ. Gà lại trở lại ô số 1.
    Thôi bây giờ nói về logic của gà. Gà thường có suy nghĩ: Mình hình thức cũng được, gia đình nghiêm chỉnh, có công ăn việc làm, tương lai sáng ngời ngời. Hơn nữa mình chân thành một lòng một dạ chiều chuộng với em kia, không kể ngày đêm mưa gió, em cần gì là mình có mặt ngay. Thế mà mình cưa mãi không đổ. Em lại đi si mê một cái thằng đối xử với em chẳng ra gì, thậm chí cũng chẳng thèm yêu em luôn. Thế là gà xoay ra nghĩ xấu về con gái. Có chú gà cực đoan còn tìm cách "trả thù".
    Thế còn logic của cáo là thế nào? Nếu suy nghĩ theo kiểu của gà thì con gái toàn làm những việc phi lý, không có tí logic nào cả. Thực ra mà nói thì những việc làm của cáo đều có logic, thậm chí còn rất logic nữa là khác. Có điều là logic này phức tạp hơn logic của gà, và nó cũng có hai phần. Phần nổi là phần suy nghĩ trực tiếp, đại loại là thế này: Anh gà anh ý tốt với mình quá, các điều kiện cũng đều lý tưởng. Đáng lẽ mình phải yêu anh ấy mới phải. Nhưng không hiểu tại sao mình chỉ cảm thấy quý, biết ơn và ái ngại thôi chứ không thấy say mê gì cả. Còn thằng cha kia thì đối xử với mình không bằng một phần anh gà nhưng không hiểu tại sao mình cứ nhớ nó điên lên.
    Phần chính của logic của cáo xảy ra ở trong tiềm thức (tức là cáo có khi cũng không biết là mình đang nghĩ thế). Đây là hệ quả của hàng triệu năm tiến hóa, trong đó mỗi cá thể luôn luôn tìm cách phối hợp với cá thể có bộ gene tốt nhất để gia tăng khả năng tồn tại và phát triển của con cháu mình. Logic của phần này là: "Tại sao gà lại cứ phải cố gắng lấy lòng mình thế nhỉ? Có khi là tại vì có nhược điểm gì ghê gớm lắm nên không cưa được gái mới phải sống chết bỏ tiền bạc công sức ra để theo đuổi mình. Còn cái thằng kia thì nó cứ nghênh ngang thế chắc là gene tốt nên nhiều con gái chạy theo, có mình hay không nó cũng chả cần vì sẵn con gái quá. Mình phải làm thế nào để chiếm được nó mới được."
    còn tiếp
  2. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    Tiếp--Nghệ thuật cưa gái
    Tại sao không nên "tỏ tình"?
    Quá trình bị hấp dẫn của gà có hai chế độ: Bật và Tắt. Gà gặp em nào vừa vừa mắt một tí là sẵn sàng "yêu" em đấy ngay. Trong khi đó thì quá trình cảm thấy hấp dẫn của con gái thì lại rất từ từ và có nhiều giai đoạn. Ngoài các giai đoạn như đi chơi, đụng chạm, nắm tay, hôn, ôm, vuốt ve, etc. thì cáo còn rất nhiều giai đoạn trung gian ở giữa nữa. Nói cách khác là gà chỉ có hai mức độ tình cảm là 0% và 100%, còn cáo thì có tất cả các mức độ liên tục từ 0% đến 100%.
    Gà không hiểu cơ chế "từ từ" này nên nghĩ rằng mình cần phải "tỏ tình" để xác định được em kia có "yêu" mình không. Cách đặt vấn đề này không phù hợp với logic của cáo nên gà thường bị trả lời bằng những câu nói rất khó hiểu hoặc không có câu trả lời
    Chúng ta sẽ cùng bàn về một phần vô cùng quan trọng: Hành động thay vì nói câu " Anh yêu em"
    Em xin nhắc lại với các bác Gà là những lý thuyết ở đây chỉ dạy cho một tình yêu xuất phát từ trái tim...Nếu không, nó sẽ trở thành thủ đoạn, mà thủ đoạn trong tình yêu thì trước sau gì cũng bộc lộ và không tồn tại được lâu...
    Khi các Gà bắt đầu quen một em nào đấy, thấy em xinh xắn dễ thương là nhảy bổ vào làm quen, xin số điện thoại , hẹn đi xem phim, ...nói chung là làm tất cả để được gần Cáo, sau đó các Gà cố gắng thể hiện tình cảm của mình bằng câu " Anh yêu em" ...rồi chờ đợi xem đối phương phản ứng ra sao....
    Các gà không biết rằng đa phần loài Cáo có bản năng tự vệ, ngượng ngùng, khi nghe Cáo nói câu này, mà trong lòng chỉ thấy thích thích thôi, thì đều từ chối....Gà trở về chuồng trong trạng thái thất tình, với những chú gà nhép thì sẽ từ bỏ cuộc chơi, còn nếu kiên trì sẽ tiếp tục tiến công và chờ đợi. Tuy nhiên, nếu tiến công tiếp, cả Gà và Cáo sẽ rơi vào tình trạng ngại ngùng, e dè và không còn tự nhiên như trước, nếu không có gì mới, Gà sẽ vẫn chỉ là " một người bạn hoặc một người anh trai của Cáo mà thôi"
    Sai lầm của các chú Gà là ở chỗ, các chú chưa nắm chắc được phần thắng, mới chỉ thích thích thôi mà đã vội vàng tỏ tình. Thay vì nói " Anh yêu em" , hãy luôn ở bên Cáo, quan tâm chăm sóc, chia sẻ buồn vui, Cáo đã bật đèn xanh cho Gà rồi, đến một lúc nào đấy tự Cáo và Gà sẽ hiểu....
    Sự căng thẳng
    Đa số các chú gà khi đi với cáo thường cảm thấy bị thôi thúc phải làm sao cho em vừa lòng bằng mọi giá. Thường thường thì điều này có nghĩa là gà luôn luôn đồng ý và làm theo mọi ý muốn của em kia mà bỏ qua ý muốn của bản thân. Gà đưa ra lí do để bao biện cho hành động này là: vì mình "yêu" em kia quá nên phải "chiều" em í. Thực chất là gà sợ em kia bực mình nên làm thế để cho an toàn.
    Trong khi nói chuyện cũng vậy. Gà vì lo sợ em sẽ phật ý nên chọn những chủ đề an toàn, ví dụ như: hôm nay em ăn cơm với cái gì, bố mẹ em có khỏe không, hôm nay em được mấy điểm, em thích loại phim/truyện/hoa gì, v.v. Thêm vào đó là gà luôn luôn đồng ý với quan điểm của em kia chứ ít khi dám phản đối điều gì.
    Vấn đề đối với chiến thuật "an toàn" này của gà là ở chỗ em kia sẽ nhanh chóng chán gà vì gà chưa mở miệng nói em đã biết là gà sẽ nói gì. Hơn nữa với chiến thuật này của gà thì câu chuyện sẽ rất nhanh chóng đi vào ngõ cụt. Đây là lý do khiến nhiều chú gà than phiền là "hết chuyện để nói" và "nàng ít nói" (tin mới nhận: hiện nay người con gái ít nói vẫn chưa ra đời).
    Cũng có vài chú gà nhận ra được sự phá sản gần như chắc chắn của chiến thuật "an toàn" này. Gà lại nghe người ta nói là "những đôi hay cãi nhau lại thường bền" nên thử cách ngược lại, tạm gọi là chiến thuật "đối kháng". Gà cố gắng phản đối và chê bai em kia lấy được và luôn luôn tìm cách ăn thua đến cùng với em kia. Kết cục của phương án này là em kia mệt mỏi đi với gà quá căng thẳng và byebye gà luôn
    Làm thế nào để hỏi các câu hỏi khó?
    Đôi khi gà quen được với một em rất ấn tượng. Vì là gà nên trong đầu óc gà ngổn ngang những câu hỏi. Gà băn khoăn không hiểu em đã có người yêu chưa, em có còn "gin" không, em đã có tiền án tiền sự gì chưa, trước khi phẫu thuật em có phải là con trai không, v.v. Cũng vì là gà nên gà lại không dám hỏi thẳng. Gà sợ hỏi thì em kia phật ý, có khi lại còn dỗi mà lại không thèm chơi với gà nữa. Thế là gà ta nghĩ ra đủ cách thậm thụt để tìm hiểu, v.d. như gợi ý bóng gió hy vọng em kia lỡ mồm tiết lộ hoặc tốt nhất là chân thành thổ lộ với gà. Tệ hơn nữa thì có các chú siêu gà tìm cách đọc trộm tin nhắn trong điện thoại, ăn cắp mật khẩu email, theo dõi, v.v.
    Vậy thì cách để tìm hiểu những vấn đề "nhạy cảm" đấy là thế nào? Trước hết gà phải xác định xem câu trả lời của em sẽ ảnh hưởng đến mình như thế nào. VD như vấn đề em có bạn trai chưa. Nếu kể cả em có bạn trai rồi gà cũng vẫn liều chết xông vào thì thực ra việc hỏi của gà là vô nghĩa, thế nên không cần hỏi. Còn nếu vấn đề đó mà quan trọng đối với gà thì cách tốt nhất là hỏi thẳng, vd: "Anh không thích tán em nào đang có bạn trai, thế nên anh muốn biết em có bạn trai chưa để khỏi phí thời gian của cả anh cả em". Nếu em bảo "Em có bạn trai rùi" thì gà tiếp "OK, thế thì bọn mình làm bạn tốt".
    Xã hội và mẹ cáo đã nhét vào đầu cáo những tư tưởng mà theo bọn thầy cãi gọi là... phòng vệ chính đáng.Nhất là với những cáo mới quen điều này càng thể hiện một cách rõ rệt. Vì thế đừng bao giờ hỏi một câu hỏi dạng "có và không" kiểu như "tối nay em có rỗi không " câu trả lời cho những câu hỏi này 99%thường là "ko ". Phản ứng phòng vệ trong cáo sẽ trỗi dậy và bảo cáo rằng "hừ,không biết con gà này có âm mưu gì với mình đây, trước khi biết rõ cứ nên cẩn thận là hơn",thậm chí cáo còn có thể nghĩ rằng "con Gà này nghĩ mình vô công rồi nghề chắc". Thế là dù cho có rỗi rãi đi chăng nữa thì gà cũng nhận đc 1 câu trả lời kiểu em có việc,em bận...đại loại là không có thời gian đi với Gà. Cách đặt câu hỏi cho cáo mới quen là dạng câu hỏi lựa chọn A hoặc B, và nhớ là đáp án mà bạn muốn cáo nhận lời phải là đáp án sau tức là B. Tức là sẽ hỏi 1 câu "Em ơi,mình đi uống cafe vào thứ 6 hay thứ 7" thứ 7 là câu trả lời mà bạn muốn-hãy nhớ lấy điều này. Nguyên nhân của hiện tượng này là ngay khi bạn đặt câu hỏi bạn đã phá đc thế phòng ngự của cáo rồi, vấn đề không phải ở có thời gian hay ko, rỗi hay không mà là đi uống cafe vào thứ 6 hay thứ 7 mà thôi .Nhận đc câu hỏi này cáo lập tức bị chi phối bởi hai chọn lựa và cáo thường chọn cái sau. Không phải tự nhiên mà cáo lại chọn như vậy.Cái gì cũng có nguyên nhân của nó,bản thân cáo lẫn gà chẳng qua chỉ là những đứa trẻ nhiều tuổi nên cách sử sự vẫn còn mang hơi hướng trẻ con. Ngay bây giờ khi Gà gặp một đứa trẻ con 3 tuổi và thử hỏi nó một câu "cháu thik bố hay mẹ "sẽ nhận đc câu trả lời là mẹ nhưng nếu hỏi là "cháu thik mẹ hay bố" thì câu trả lời là bố. Bởi vì đáp án A đưa ra trước nên hình ảnh của nó cũng không sâu đậm bằng đáp án B và 1 phần cũng vì đáp án B ở cuối câu nên nó còn âm vang mãi trong đầu
    ----------------------------------
    Kết luận của 1 cao thủ là gì?...
    Tốt nhất là nên gọi điện cho cáo vì gặp mặt sẽ gây 1 số ngại ngùng cho cáo vì cáo có thể nghĩ rằng mới gặp đã mời mình đi chơi mà mình đi ngay thì.... mất giá quá. Thế nên hãy dùng điện thoại và nhớ là chỉ cần 30'''''''' cho cuộc gọi này mà thôi . hít một hơi thật sâu và mỉm cười " Alo, anh đây, mấy hôm ko gặp em,em cũng bận đúng không" hê hê tôn trọng cáo quá rồi "Anh em Mình đi uống cafe vào tối thứ 6 hay thứ 7 " dùng đến chữ mình là rất hay các bác ạ .Tât nhiên là cáo chọn thứ 7 rồi (vấn đề là bạn phải biết chính xác tồi hôm nào cáo rỗi để cho vào đáp án B- tôi ví dụ là thứ 7). Đừng nói là sẽ đi đâu mà chỉ " Anh đón em lúc 7h hay 8h" 8h là vừa nhì ,chắc là em í cũng chọn 8h thôi. "thế thôi, gặp em sau" . Xong thế là đã mời đc cáo đi. Lúc này Cáo chắc cũng đang bàng hoàng ko hiểu tại sao mình lạ đồng ý nữa cơ.
    Chọn một chỗ nào đấy sáng sủa một tí tốt nhất là có đèn hắt lên ấy và đông vui nhộn nhịp một tí,tránh nơi tối tăm ít ng qua lại. Để còn có nhiều chuyện mà nói . Phải để cho cáo có ấn tượng ban đầu thật tốt . bước vào, kéo ghế cho cáo, mùa này trời lạnh nếu cáo mặc áo khoác thì anh vui lòng đc giúp em.Và ngồi xuống tránh không ngồi đối diện với cáo, ko ngồi gần tốt nhất là ngồi vuông góc(sau này sẽ có vị trí tốt hơn). Nhân viên ra thì bảo cáo chọn đồ uống trước trong lúc chờ đồ uống thi phải có một câu j` hay ho vào đại loại kiểu như " Anh cứ nghĩ là em xinh nhưng ko phải....em rất xinh mới đúng " chắc lúc này có đứa bưng đồ uống ra rồi. Bắt đầu câu chuyện thôi. Lúc này tuỳ các bác thôi vì mỗi em một khác, sở thik khác nhau nên tốt hơn là "nói về những gì em ấy thik "chứ không phải những thứ bạn muốn nói . nên nói chuyện với phong cách hài hước vui vẻ,chen vào những câu chuyện vui,nhận xét hài hước về khung cảnh , về ng qua lại.... Chú ý lắng nghe khi em ấy nói,cần thì hỏi lại hoặc mở rộng vấn đề.Trong giọng nói cần thể hiện sự quan tâm và khi nói cũng thế "quan trọng không phải là bạn nói gì mà cô ấy cảm nhận những gì bạn nói như thế nào".... Bao lâu thì về, em thì khoảng 1h. Lần đầu thế là đủ, lần sau mọi chuyện nó lại khác. Đưa về, về đến nhà thì gọi điện cám ơn em đi cùng anh ,anh đã có 1 buổi tối rất vui hy vọng là em cũng thế. thế thôi ''''''''ngắn gọn rồi cúp máy.
    Độ 1 tuần sau có buổi gặp thứ 2 là vừa,trong tuần ấy hạn chế tối đa gọi điện thoại email,chat chit với cáo. khoảng 5,6 ngày lại hẹn gặp bằng cách cũ thôi.Có khi lúc đón đi lần hai ấy tặng 1 bông hoa thì hay nhì? "tặng em, nhân dịp anh lại đc gặp em 1 lần nữa
    -------------------------
    Tiếp: Phần thực hành..
    1.Chọn gấp 1 con cáo.
    2.Tiến hành từng bước thông qua trao đổi tại forum bài viết....này
  3. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    Tình anh vẫn như thế
    Anh hơn em 2 tuổi, cao hơn em một cái đầu sinh học nhưng lại lớn hơn em một bầu trời vốn sống? Có lẽ vì thế, anh luôn chở che, chăm sóc cho em. Còn em, như mèo con nũng nịu được anh yêu chiều nên chẳng bao giờ thấy đủ.

    Sinh nhật em, anh tặng một chiếc hộp màu vàng xinh xắn. Em hớn hở khoe với nhỏ bạn cùng bàn về món quà sinh nhật bất ngờ của anh. Mà đúng là bất ngờ thiệt! Một con tắc kè xanh lè đốm đỏ! Cả lớp em ngày đó được một phen hoảng kinh hồn vía. Hoàn hồn lại, em định thần nhớ ra mình đã từng "tiết lộ" cho anh biết rằng em sợ nhất mấy con bò sát!!! Sáng hôm sau, em vào lớp với tâm trạng cực kì ấm ức thì đã thấy trên bàn một chú Snoopy nhồi bông dễ thương (mà em rất thích) và đĩa nhạc hình trái tim be bé. "Tên này vừa đánh vừa xoa đây"! Nghĩ thì nghĩ vậy, giận thì vẫn còn giận đó, nhưng trong lòng lại rất xúc động...
    Ròng rã thời gian thi tú tài, rồi thi Đại học, anh luôn luôn túc trực bên em, đưa đón em đến trường thi, hồi hộp cùng em chờ kết quả. Em thiếu tự tin, anh trách "Sao em lại không tự tin vào mình khi anh luôn rất tin tưởng vào em?".
    Cứ như thế, anh đã ở bên em suốt chặng đuờng dài?.
    Em vô tư nép vào anh, miên man trong niềm hạnh phúc tưởng là không bao giờ phải rời xa.
    Em biết tin anh sẽ lên đường du học khi mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi.
    Em hốt hoảng như bị đánh thức sau một giấc ngủ dài đầy mộng đẹp. "Anh luôn muốn ở bên em, nhưng đến lúc rẽ rồi, anh phải đi thôi".
    ?Ngày nhận giấy báo trúng tuyển Đại học, em không còn anh bên cạnh để chia vui. Em đã quen nghe giọng anh trước khi ngủ, em đã quen không phải để báo thức mỗi sáng mà vẫn đi học đúng giờ, em đã quen với việc chỉ cần gọi cho anh là anh đến... Em đã quen thấy anh hiện diện trong cuộc sống của em mỗi ngày.
    Cả trăm bức mail không thể khoả lấp nỗi nhớ, những phút chuyện trò ngắn ngủi sóng điện thoại lúc nghe lúc mất, nhìn anh cười qua màn hình vô tri? không thể thay thế anh bằng xương bằng thịt?Ước gì trái đất này thu nhỏ lại bằng quả địa cầu nhựa đằng kia để em không phải xa anh đến thế!
    Mình có chung một ngày sinh nhật nhưng không còn có thể cùng nhau thổi nến?
    Em trách mình không thể ở bên anh cùng chia sẻ vui buồn. Em tự ti, lo sợ người con gái khác sẽ cướp mất anh.
    "Tin anh đi, anh vẫn thế?"
    Em ngốc thật, anh vẫn là "ông già" của em đó thôi! Em tin anh, chỉ cần anh vẫn nắm chặt lấy tay em, em vẫn sẽ luôn là Ngốc của anh.
    Hè này, anh sẽ về thăm em...

    [​IMG]
  4. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.106
    Đã được thích:
    114
    vâng bác nói đúng!! Chỉ là hư ảo , thế mà em đã ko nhận ra trong suốt thời gian đó
    có một bài thơ hay hay gửi các bác xem cho vui!!
    NGÀY NHỚ
    Có một thiên đường ở tận xa xôi
    Con chim mang giấc mơ hồn nhiên một thời
    háo hức bay đi
    tìm hoài chẳng thấy
    Đành rệu rã quay về gục đầu nơi gạc tổ?
    Ngày nhớ anh
    Nắng hoang hoải nụ cười thiên sứ
    Tôi cất tiếng hời ru chiếc lá buổi chiều
    Vệt khói cuối ngày ai đốt
    Vẽ vào hư không khuôn mặt của lãng quên?
    Tôi xếp đời mình từ những cành cây giấu tên
    Một cành cho ấu thơ
    Một cành cho cha mẹ
    Một cành đầy hoa
    Một cành trơ trụi lá
    Và một cành khúc khuỷu những lo toan
    Cành cuối cùng gầy như ngón tay anh
    Tôi run rẩy chạm vào thân thuộc
    Xưa
    Ngày xưa...
    Nghe sâu thẳm tim mình nhói buốt
    Dường như ai đó chờ tôi phía thiên đường ?
    Lạc trong cơn mê sảng
    Tôi gọi người khản giọng
    Chỉ bãi hoang cất lời đồng vọng :
    ?o?ở đâu ?
    ... ở đâu ?
    ... ở đâu ?...?
    Mặt trời cúi nhìn tôi lo âu
    Gió vi vút thốc tung vòm lá
    Làm sao tìm?
    Làm sao tin?
    Đã tuyệt dấu những hồi quang quá khứ?
    Chiều nay
    Ngớ ngẩn cuộn mình vào nỗi nhớ
    Tôi ngồi ru chiếc lá bay
    Hát rằng :
    ?oMuối chua, chanh mặn, đường cay
    Nhánh gừng thì đắng từ ngày xa nhau??
    Khương Hà

  5. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.106
    Đã được thích:
    114
    Mưa và nước mắt
    HÀN LÊ
    Nước mắt chẳng thể nào hóa giải nỗi đau
    Cơn mưa đầu mùa không làm tan cơn khát
    Có gì giống nhau giữa mưa và nước mắt
    Hay thượng đế vô tình rơi nước mắt thành mưa
    Em có thấy niềm đau dịu bớt
    Khi em khóc
    Nước mắt lòng em hoà mặn dưới mưa
    Mặt đất nứt chờ mưa
    Và mưa
    Mặt đất dịu dàng khi mưa rơi xuống
    Có những cơn khát mà ta không thể uống
    Và những nỗi đau lòng chẳng hóa được thành mưa
    Nước mắt không hoá giải nỗi đau
    Nhưng xoa dịu niềm đau khi em khóc
    Mưa không làm tan cơn khát
    Nhưng chính mưa làm cuộc đời bớt khát
    Có gì giống nhau giữa mưa và nước mắt
    Giữa cuộc sống bộn bề nước mắt và mưa.

  6. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.106
    Đã được thích:
    114
    Cổ tích Bóng đêm~~
    đọc xong chuyện này , mình sẽ kể cho bạn nghe , vì sao bóng đêm khóc....Có một lúc nào đó, mình đã có những khoảng trống , những góc nhỏ dành cho bóng đêm của riêng mình, chỉ thế thôi .... ta cũng như bóng đêm , cũng thấy mình cô đơn , lạnh lẽo , .. và cũng có những giọt nước mắt lặng thầm .... Hãy đọc và để trong bóng đêm khi ngự trị trong lòng mình và hãy khóc khi có thể , vì bóng đêm sẽ chia sẻ cho bạn cả hạnh phúc lẫn nỗi cô đơn , bạn nhé
    Câu chuyện bắt đầu :

    Ngày xưa, xưa thật là xưa, khi bóng đêm chiếm toàn bộ trái đất, bóng đêm tự cho mình là độc tôn, là duy nhất. Thời gian dần trôi, bên cạnh bóng đêm còn có ánh sáng mặt trời, ánh sáng của những vì sao le lói. Bóng đêm bây giờ không là duy nhất nữa. Phải chia sẻ khoảng không gian sống cho một kẻ có tên là ánh sáng .
    Thế là bóng đêm rất ghét ánh sáng , ghét nhiều đến nỗi , bóng đêm chẳng thèm để ý đến ánh sáng nữa. Hễ đâu có ánh sáng thì bóng đêm quay lưng đi, chẳng cần nhìn làm gì, chẳng cần tiếp xúc với cái luồng sáng chói chang ấy.
    Bóng đêm là thế, có gì đó cô độc và lạnh lùng, vì muôn loài bây giờ chỉ thích ánh sáng thôi. Muôn loài vui chơi, đùa giỡn, sinh hoạt và lao động cùng ánh sáng. Còn khi bóng đêm đến, muôn loài chỉ muốn ngủ hoặc ngồi nhìn ngắm mà chẳng hề vui đùa với Bóng đêm. Thế là đêm thật buồn, thật cô độc và lạnh lẽo. Từ khi ánh sáng xuất hiện, bóng đêm ghét ánh sáng, hận ánh sáng, giờ đây bóng đêm tuyệt giao với ánh sáng và cũng chả thèm muôn loài. Mặc kệ, bóng đêm một mình lặng lẽ và lòng đầy uất hận ...
    Một ngày mưa, khi ánh sáng bắt đầu le lói, cho đến khi tàn hẳn, thì mưa vẫn cứ rơi rơi hoài, chả hiểu nứơc đâu mà lắm thế. Đợi khi ánh sáng khuất xa, bóng đêm bứơc ra trong màn mưa đêm ảm đạm như thế, loanh quanh phủ đầy vạn vật, đột nhiên bóng đêm nghe tiếng khóc của một đứa trẻ ...
    Bóng đêm chẳng quan tâm, ừ thì thế nào đứa bé ấy cũng đang khóc vì đang sợ bóng đêm đó sao. Cũng có thể nó khóc vì ánh sáng bỏ đi đấy, vì cả cơn mưa hôm nay. Bóng đêm lầm lì ngắm nhìn đứa bé đang ngồi khóc ấy, sao mà đứa trẻ ấy cô độc thế nhỉ, đêm tối mà khóc thì chắc đi lạc rồi, chắc vì cả lạnh nữa, đêm thì bao giờ cũng lạnh mà. Mãi suy nghĩ vẩn vơ về đứa bé, bóng đêm không biết đứa bé đang nhìn mình chăm chăm. Đây là lần đầu tiên có người dám nhìn bóng đêm, làm sao mà nhìn thấy được, làm sao nhìn khi xung quanh bóng đêm chỉ đặc một màu đen đáng sợ. Bóng đêm quát "không sợ đêm tối sao mà nhìn ta, ngươi đang khóc vì ánh sáng bỏ ngươi lại đúng không? vì luyến tiếc đúng không?"
    Đứa bé vẫn khóc, nhưng cố gắng nói rằng: "bóng đêm chẳng đáng sợ đâu, mà cũng chẳng khóc vì ánh sáng, bé ghét ánh sáng nên bé mới khóc thế này, sao đêm tối không dài mãi ra, sao bóng đêm không là vĩnh viễn, bé khóc vì đêm tối mưa tuôn và chẳng muốn về nhà, vì muốn ngồi mãi với bóng đêm thế này! Để khóc thoải mái hơn", rồi chợt đứa bé la lớn.
    Ồ, đứa bé đang chảy máu, chắc mưa tuôn xát vào vết thương ..bóng đen mủi lòng, bé thế kia mà sao nói thích đêm tối, lạ không. Có ai thích bóng đêm bao giờ ?
    Bóng đêm đến bên cạnh đứa bé, nhìn vết thương, nhìn giọt nứơc mắt nhỏ nhoi giữa màn mưa lạnh. Ôm đứa bé vào lòng, bóng đêm im lặng.
    Đứa bé bắt đầu thút thít và nói: "Con không muốn trời sáng, vì không muốn mọi người nhìn thấy vết thương trên người con, con ghét ánh sáng vì ánh sáng làm mọi người chê cười con, trong ánh sáng con phải không được khóc, khóc thì bị cho là đáng xấu hổ. Trong ánh sáng con fải sống mạnh mẽ nhưng con chỉ là đứa trẻ ... chẳng có điều gì của ánh sáng làm con vui cả. Trong ánh sáng người ta sẽ dễ dàng biết con để gieo vào con những vết thương lớn nhỏ, và vì thế, mẹ sẽ nhìn thấy, mẹ sẽ đau lòng."
    À, bóng đêm hiểu rồi, ánh sáng làm lòng đứa bé cơ cực, nên nó cần đêm tối để giấu mình. Khi bị tổn thương thì nó trốn vào 1 góc thật kín, thật tối, để không ai biết, không ai nhìn thấy, và dùng bóng đêm để an ủi sự yếu đuối của chính mình. Mà bóng đêm cũng từng như thế, đứa bé khóc mãi thế này, đêm tối lạnh lắm, vết thương sẽ đau hơn ... lần đầu tiên bóng đêm nhớ đến ánh sáng. Muốn ánh sáng đến mau để đưa đứa trẻ này về, soi đường về, soi rõ vết thương để mẹ chăm sóc.
    Bóng đêm dùng hết sức làm cho màn đêm dịu dàng hơn, để đứa trẻ nằm ngủ ... rồi dùng cái cell phone mà ánh sáng cho (ánh sáng bảo có lúc ngủ quên thì gọi dậy, hoặc tiện liên lạc, bóng đêm mà thèm gì cái cell phòne, nhưng giờ là lúc cần thiết)
    - Alô - ánh sáng - đừng ngủ nữa, đến ngay với bóng đêm!
    Quái lạ thật, lần đầu tiên nghe giọng bóng đêm, gì mà dịu dàng thế, mà hiền nữa, đâu như ánh sáng, hay bị nói rằng giọng dở tệ, thì giọng ánh sáng buổi sáng phải khác buổi trưa, khác buổi chiều chứ đêm thì có một buổi thôi mà.
    Ánh sáng vội đến, mang luồng sáng le lói đến cạnh đứa bé , một chút ấm áp, xua cơn mưa kì quặc. Đứa bé khẽ co mình ngủ tiếp.
    Bóng đêm nhìn ánh sáng và nói "hãy soi đường cho đứa bé về với mẹ, soi cho vết thương chảy máu kia khô lại và liền sẹo"
    Rồi bóng đêm bỏ đi, ánh sáng nói theo: là đứa trẻ thì được quyền có sự che chở, muôn loài vạn vật cũng thế. Đừng vì mình là bóng đêm, không ai trông thấy mà tưởng mình ko cần che chở, hãy gọi cho ánh sáng khi đêm quá dài và lòng trống rỗng, ai cũng yêu bóng đêm cả, vì chỉ có đêm tối ngưòi ta mới biết yêu quí nhau hơn, đêm tối là nguồn của yêu thương. Con người ai cũng có một góc tối nào đó trong lòng mình, chính nơi này người ta biết làm sống lại những niềm vui của cuộc đời.
    Chẳng bao giờ bóng đêm cô độc cả, biết không?
    Bóng đêm khóc, khóc vì lẽ gì thì chỉ có ánh sáng biết mà thôi, những giọt nứơc mắt ấy long lanh trong nắng sớm, (bây giờ nó có tên là những giọt sương đêm)
    Buổi sớm ấy chung quanh đứa trẻ là những hạt sương đêm lấp lánh, ánh sáng khẽ khàng hôn nhẹ, lau khô những giọt nước mắt của bóng đêm.
    Và ngày nào cũng thế, hễ bóng đêm buồn và muốn khóc, ánh sáng sẽ lau khô những giọt nước mắt ấy. Và bóng đêm không còn cô đơn nữa.
    "Có những câu chuyện là ước mơ của chính người kể, và ai cũng mong muốn sau đêm tối ta sẽ được an ủi, yêu thương vào ngày mai. Nếu muốn được an ủi, yêu thương hãy sống chân thành với cảm xúc của chính mình"

  7. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0
    ------------------------------------------------------
    bác thử nghe bài này xem ,có lẽ hợp tâm trạng với bác , bài hơi cũ 1 ti'' nhưng nghe hay lém :
    http://nhacso.net/Music/Song/Nhac%2DNhe/2005/09/05F5E3FB/
    lời bài hát :
    ngày ko em
    Một ngày dài khi vắng hình dung
    Của người tôi yêu ôi sao thấy quá quạnh hiu
    Chạnh lòng bồi hồi tự mình đếm mây rối sao với trăng đêm
    Ngày ôi sao dài hơn
    Khi còn em chẳng có ngày đêm
    Một ngày ngắn thấm thoát thật quá nhanh
    Ngày hôm nay trôi qua rất dài vì tình hôm qua đã ko còn
    Tình của mình nuôi sống ngày đêm
    Một ngày trôi qua như đang chưa bắt đầu yêu
    Khi tình tôi không sao đẹp bằng ước mơ về hạnh phúc của người
    Thì thôi em về nhé
    Em là lẽ sống của đời anh
    Khi vừa đến đã thắp sáng đời tối tăm
    Tình của anh chưa trao hết đến người
    Để trả nợ em cho trọn nghĩa ân tình
    Ngày không em anh đây làm sao cho hết ngày
    Sáng đêm dường như chỉ có anh với anh quây quần
    Khi không em tìm nơi khỏa lấp những lúc anh nghĩ về
    Khi thời gian anh đây sống vui cùng em
    Ngày không em anh đây làm sao cho hết ngày
    Hết trông rồi mong cho đến đêm cho chóng qua một ngày
    Em ơi em vì sao em đến
    Để có phút cuối chỉ còn lại mỗi anh tự quên em
    [​IMG]
  8. cupid_in_love

    cupid_in_love Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    243
    Đã được thích:
    0

    Ngẩng cao đầu là bài học yêu thương bà mẹ dành cho đứa con không hoàn hảo của mình. Lời động viên đó đã giúp người con vững bước trên đường đời.

    Bốn năm rưỡi đầu cuộc đời, theo như lời kể của bà ngoại, tôi là một đứa trẻ như bao đứa trẻ khác: tươi tắn, vui vẻ và nghịch ngợm.

    Rồi tôi vấp té vập mặt vào góc giường. Mẹ tôi đưa tôi đi hết bệnh viện này qua bệnh viện khác. Chấn thương đã khiến hai mắt tôi lúc nào cũng như nhìn qua màn sương mù.

    Vết thương trên mắt đã thành sẹo, nhưng nỗi đau trong lòng tôi vẫn âm ỉ. Hễ bọn trẻ con cùng xóm cho tôi nhập cuộc chơi đùa, thế nào chúng cũng bắt tôi đóng vai quỷ sứ. Tôi cũng sợ luôn những người thương hại tôi.

    Nhưng những bước chân của tôi, bao giờ cũng có mẹ. "Ngẩng đầu lên mà sống, con ạ!". Lần đầu tiên tôi nghe câu nói đó từ miệng mẹ, khi tôi gục mặt xuống, cố dò dẫm bước đi sau khi từ bệnh viện trở về nhà. Lúc đó câu nói đó có nghĩa là: "Cẩn thận, nếu không con lại sẽ vấp cây cột nhà".

    Lớn lên chút nữa, tôi đã nghe câu đó khi mẹ dẫn tôi tới trường. Và tôi đã ngẩng cao đầu để trả lời câu hỏi của cô giáo rằng ba cộng với bốn sẽ là bảy, trong khi các bạn học khác của tôi còn đang bấm từng đốt ngón tay. Nhớ câu nói của mẹ, tôi đã nhận lời làm trọng tài cho cuộc đấu bóng chuyền với lớp bên cạnh.

    Tôi ngẩng cao đầu mạnh dạn bước vào cuộc sống, để mọi người nhận ra rằng, tôi cũng như họ. Nhưng rồi tới một ngày, niềm khao khát được nhìn thấy vẻ đẹp của chính mình, một cô gái trẻ, bùng lên trong tôi. Thất vọng, tôi gục đầu vào lòng mẹ. "Ngẩng đầu lên mà sống, con ạ. Sẽ có người phát hiện vẻ đẹp bên trong của con".

    Tôi gặp anh ấy, chúng tôi nhìn thẳng vào mắt nhau. Mẹ nói đúng. Cuộc sống của chúng tôi không dễ dàng, nhưng tôi tin yêu anh. Còn anh thường nói vẻ đẹp nội tâm của tôi thôi thúc anh hướng tới những điều cao cả, ham muốn hy sinh; rằng trí thông minh, sự điềm đạm và khả năng linh cảm của tôi như sợi dây cương kiềm hãm những suy tính bồng bột của anh.

    Cảm ơn mẹ, người đã cho tôi châm ngôn sống hạnh phúc. Và châm ngôn đó là món quà mà tôi sẽ dạy lại cho con cháu.

    [​IMG]
  9. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.106
    Đã được thích:
    114
    hi` , cảm ơn bác , tấm lòng của bác chỉ có điều ....em ghét Ưng Hoàng Phúc ...Mới llại nhạc này sến quá ...em nghe chac đảm bảo hôm sau đi mua thuốc ngủ về ..........ngủ cho ngon ,,,,hêhhhêh
  10. tthhmm

    tthhmm Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    01/05/2002
    Bài viết:
    1.106
    Đã được thích:
    114
    Nếu bạn dang yêu , thì có lẽ cuốn sách này sẽ bổ ích với bạn . Đã đến lúc , phải nhìn nhận thẳng thắn về vấn đề giáo dục giới tính hiện nay .... MÌNh nghĩ cuốn sách này bổ ích cho lứa tuổi yêu đương , và vì vậy mình đăng nó trong tạp chí TÌnh yêu này , bởi hơn ai hết với những người đang yêu ko ai chắc chắn việc này sẽ ko xảy ra ,,,,, Dù thế nào , cũng mong các bạn đọc hết nó , có thể các bạn sẽ biết :, các bạn cần né tránh , cần phải bảo vệ mình như thế nào , hay thực tế hơn phải đối diện với Đời sống ******** an toàn như thế nào, các bạn sẽ có bài hoc , bổ ích cho mình cũng như các bạn trẻ Trung Quốc đang đọc và đón nhận nó ... ĐÓ là tất cả những điều mình mong khi các bạn đọc những trang rất thật này :
    ********************************
    Khi vị thành niên nếm ?otrái cấm?


    Bìa sách tiếng Việt ?oHoa hồng giấu trong cặp sách?, NXB Kim Đồng ấn hành.
    ?oHoa hồng giấu trong cặp sách? - một hiện tượng gây chấn động dư luận Trung Quốc... 13 học sinh trung học từng nếm ?otrái cấm? đã bộc bạch cởi mở mối quan hệ nam nữ từ khi có ý thức giới tính đến khi có quan hệ ********.
    Một điều nữa làm người đọc sững sờ, phân nửa số đó là các em học sinh ưu tú tại các trường điểm!
    Trưởng thành là một quá trình phức tạp, đầy rủi ro, đôi khi thật khốc liệt. Với nguyên tắc nhìn thẳng, nói thật, các tác giả đã mở ra những góc sâu kín trong đời sống học sinh trung học, để các bậc phụ huynh, thầy cô giáo thấu hiểu được chân tướng sự thật


    Câu chuyện đầu tiên :
    Man Lăng - Đằng sau câu chuyện tình yêu mơ mộng
    Man Lăng: Nữ, sinh năm 1981, người Bắc Kinh, đã tốt nghiệp một trường trung học phổ thông. Năm lớp 12, cô quen một bạn trai và hai bạn ở bên nhau rất thân thiết. Một thời gian sau, cô thi đỗ vào một trường đại học nổi tiếng của Bắc Kinh.
    Cô bé không cao lắm, vóc người nhỏ nhắn xinh xẻo, ở cô toát ra một sức sống mạnh mẽ với giọng nói trong trẻo, mỗi khi nói đến chỗ vui vẻ thì cười hoài không dứt.
    Cô có chủ kiến và suy nghĩ riêng trong mọi việc chứ không phải là người ba phải, tát nước theo mưa.
    Khi tôi hỏi đến những vấn đề tế nhị, cô trả lời tôi khá thẳng thắn và rõ ràng. Trong suốt buổi nói chuyện, cô nghe và trả lời tôi rất chăm chú, không mấy khi lưỡng lự, chỉ thỉnh thoảng có nét buồn tư lự thoáng qua trên gương mặt.
    Tuổi thơ phẳng lặng và tẻ nhạt
    - Em lớn lên như thế nào? Mối quan hệ của em với cha mẹ ra sao?
    Thuở nhỏ, em học không tốt lắm và rất nghịch ngợm, nhưng bù lại em sống rất yên ấm trong vòng tay cha mẹ. Sau khi học lên trung học phổ thông thì áp lực học tập ngày càng lớn dần, cha mẹ kỳ vọng quá cao vào em, vả lại bản thân em cũng là một đứa tương đối hiếu thắng.
    Em còn nhớ hồi học cấp I, chỉ vì không được xét vào Đội thiếu niên tiền phong từ đợt thứ nhất mà em khóc mất mấy ngày liền.
    - Trường tiểu học của em hồi ấy có tốt không?
    Đó là một trường học rất bình thường, được cái gần nhà nên bố mẹ cũng yên tâm. Trường em nhỏ lắm và có ít học sinh, tổng cộng chỉ có khoảng hơn 200 người thôi.
    - Thành tích học tập của em khá lên từ khi nào?
    Khi em bắt đầu học lên trung học cơ sở. Rất may là nhà em gần nhà cô giáo, em lại học cùng lớp với con gái cô. Em chơi thân với bạn ấy và từ đó em học khá hẳn lên.
    Vì ngày xưa cha mẹ em đều không được học hành nghiêm chỉnh nên họ rất mong em thi đỗ đại học.
    Trong suy nghĩ của cha mẹ, nếu em không vào được đại học thì coi như đời này kiếp này của em chẳng ra gì cả. Cho nên từ năm lớp 9 em bắt đầu cố gắng học tập hơn.
    - Phương pháp giáo dục của cha mẹ em ra sao?
    Hồi nhỏ em rất hay bị cha mẹ đánh. Tuy sợ đòn nhưng em vẫn chứng nào tật ấy, bị đánh mà vẫn ham chơi. Sau này em lớn lên thì mới đỡ bị ăn roi.
    - Từ bé đến giờ em có sở thích gì?
    Em rất thích vui chơi nhảy múa, thích xem ti vi, thích đọc truyện tranh và tiểu thuyết ái tình sướt mướt, nhưng thường chỉ đủ kiên nhẫn để đọc đến nửa cuốn là bỏ dở.
    Cha mẹ thì chỉ mong em học hành cẩn thận. Lúc nhỏ hay bị cha mẹ ép làm theo ý họ nên em cảm thấy khổ sở lắm. Em cứ mong mình lớn nhanh lên để khỏi bị quản thúc nữa. Em chỉ có mấy người bạn cùng lớp với vài người bạn vẽ của cha.
    - Em còn nhớ lần đầu tiên tiếp xúc với những kiến thức giới tính như thế nào không?
    Từ nhỏ đến giờ hầu như chẳng ai dạy bảo em tí gì về phương diện này. Hình như lần đầu tiên em hiểu về giới tính là do em gái nói cho em biết. Từ khi còn nhỏ, em vẫn cho rằng nam nữ kết hôn với nhau là để tiện cho cuộc sống của bản thân họ chứ không phải để sinh em bé.
    Cho đến tận năm lớp 10, em vẫn không biết em bé được sinh ra như thế nào. Vì thế đến khi hiểu ra sự thật thì em cực kỳ kinh ngạc. Đến mức có một thời gian, em không chấp nhận được chuyện con trai, con gái ở gần nhau và thậm chí còn khó chịu khi nhìn thấy cha mẹ mình ngồi chung một chỗ. Tại vì sau khi biết được ?ochuyện đó?, đầu óc em cứ nghĩ đến nó mãi.
    - Thế em gái em miêu tả với em như thế nào?
    Thì nó kể cho em biết con trai và con gái khác nhau ra sao. Em gái em nghe các bạn học bàn tán về những chuyện này nhiều. Nó học trường Trung học dạy nghề nên bạn bè cùng lớp cũng khác với bọn em.
    Còn bọn bạn cùng lớp với em thì ?obảo thủ? lắm, hình như chúng nó chưa bao giờ tiếp xúc với những chuyện ấy.
    - Trước đó em đã có bạn trai rồi chứ?
    Có. Năm học lớp 9 em có bạn trai rồi ạ.
    Những hiểu biết mù mờ về giới tính
    - Lúc đó, các em không nói với nhau về vấn đề ấy sao?
    Có ạ. Một hôm hai đứa ở nhà bạn ấy, bạn ấy định làm gì đó nhưng em ngăn lại. Lúc đó em còn cực kỳ ngây ngô, em cứ tưởng khi có kinh nguyệt mà ngồi gần bạn trai thì sẽ có bầu. Em không hiểu gì hết nên rất sợ hãi.
    Năm học lớp 9 em mới bắt đầu thấy kinh. Ban đầu, mỗi khi ?ođến tháng?, em thường không dám ngồi gần bạn trai, ngay cả với cha em cũng tránh. Mẹ em không hề dạy cho em biết gì cả, bà chưa hề nói với em rằng em đã trưởng thành. Tất cả đều là do em tự mò mẫm tìm hiểu.
    - Mẹ em không nói cho em biết nên làm thế nào ư?
    Khi em có kinh nguyệt, mẹ em mới nói cho biết.
    - Thế còn ở trường dạy như thế nào? Giờ Sinh lý cơ thể người, thầy cô có giảng cho các em không?
    Năm lớp 8 chúng em có được học môn ấy. Nhưng những tiết học Sinh lý cơ thể cũng chỉ giới thiệu cho bọn em biết vì sao có kinh nguyệt mà thôi. Ngoài ra, chúng em không được dạy điều gì khác.
    Nhưng lúc đó chúng em còn nhỏ nên cũng không để tâm tìm hiểu những chuyện ấy là như thế nào.
    - Sau đó, mối quan hệ của em với người bạn trai hồi lớp 9 như thế nào?
    Sau này em thi vào một trường cấp III khác, tình cảm của chúng em cũng nhạt dần.
    - Cậu ta là một cậu con trai như thế nào?
    Cũng không có gì đặc biệt lắm, nhưng được cái rất có chí tiến thủ. Lúc đó em ngồi ở bàn học chếch về phía trước bạn ấy.
    Bạn ấy học giỏi môn tiếng Anh nên em hay hỏi bài bạn ấy. Dần dà em cảm thấy bạn ấy tính tình cũng hay nên thích tiếp xúc và gọi điện thoại cho bạn ấy.
    - Thái độ của thầy cô giáo và cha mẹ em thế nào?
    Cha mẹ không biết em chơi với bạn ấy. Thầy cô giáo thì quá bận rộn, lúc ấy là học kỳ II của năm lớp 9 mà, chẳng có lúc nào mà để ý đến em nữa.
    - Em kết thân với người bạn trai thứ hai như thế nào?
    Chúng em quen nhau trong lớp học vẽ. Bạn ấy vẽ rất giỏi, lại còn tặng em rất nhiều món quà nho nhỏ tự tay bạn ấy làm. Nhưng chúng em chỉ ở bên nhau đến năm em học lớp 11, vì hồi đó cha em chính là thầy dạy vẽ của bọn em.
    Ông phát hiện thấy chúng em chơi với nhau nên đã đánh em một trận ra trò. Ái chà! Đau nhớ đời luôn! Nhưng khi đó em mến bạn ấy lắm, mặc dù bị cha đánh rất đau em vẫn không quên được bạn ấy.
    Sau đó, bạn ấy nói với em rằng không muốn em vì bạn ấy mà bị đánh, bạn ấy còn bảo cả hai nên suy nghĩ một thời gian. Cuối cùng chúng em chia tay nhau, trong đau khổ và nước mắt, vì em thực lòng thích bạn ấy.
    Sau khi chia tay với em một thời gian, bạn ấy có bạn gái mới. Còn em ngày nào cũng khóc tức tưởi mỗi khi nhớ đến bạn ấy. Lúc ấy quả thực em chỉ muốn được ở bên cạnh bạn ấy, thế mà cuối cùng cũng chẳng đến được với nhau.

    Được tthhmm sửa chữa / chuyển vào 14:51 ngày 07/08/2006

Chia sẻ trang này