1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đã có người Việt nào bay vào không gian chưa nhỉ ?

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi Saigonvn24, 11/05/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Saigonvn24

    Saigonvn24 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/03/2003
    Bài viết:
    74
    Đã được thích:
    0
  2. Cavalry

    Cavalry Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/10/2001
    Bài viết:
    3.062
    Đã được thích:
    0
    muốn có không chiến thì phải đi tìm, còn núp ở nhà thì làm sao có không chiến!
  3. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Muốn đi tìm cũng phải được cấp trên cho bác ạ. Vũ Xuân Thiều được "găm" để đánh B52, lúc nào cũng xin không chiến để làm 1 xâu F4 tặng người yêu mà không được.
    KCVQNBHSCTQ
  4. ChienV

    ChienV Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/05/2001
    Bài viết:
    597
    Đã được thích:
    0
    Các bác hiểu nhầm em rồi, em cay mũi vì có người dám so Phạm Tuân với Laica (hình như SilverWings) nên em mới văng thế chứ.
    Còn việc Phạm Tuân và Gorbatcô nghiên cứu gì thì em cũng không rõ, nhưng thí nghiệm phát triển của bèo hoa dâu trong vũ trụ chỉ là một trong số rất nhiều thí nghiệm, và thí nghiệm bèo hoa dâu không phải chỉ để phục vụ nông nghiệp mà còn là một dạng sinh vật được nghiên cứu để tái tạo oxy trong không gian. Chính bản thân Phạm Tuân và Gorbatcô cũng phải tự lấy mẫu các mô cơ và máu của mình phục vụ nghiên cứu ảnh hưởng của tình trạng không trọng lượng đến cơ thể con người.
    Em còn được nghe chính Phạm Tuân kể về việc 2 ông giấu được một chai vodka trong sổ nhật ký bay, lên tới nơi mới mở ra liên hoan, về tí nữa bị kỷ luật nặng.
  5. ChienV

    ChienV Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/05/2001
    Bài viết:
    597
    Đã được thích:
    0
    Đúng vậy, các phi công được chọn săn B52 đều là những phi công được chọn lọc cực kỹ, có kết quả luyện tập cao nhất và khả năng độc lập tác chiến, phản xạ linh hoạt... (vì sẽ phải chui vào giữa một đám F ở độ cao lớn chỉ với 2 quả tên lửa, tác xạ cực nhanh để rút, lúc rút cao xạ không cản đuôi được, còn đang đánh chẳng may nó phát hiện ra, xơi đến chục AAM là chắc).
    Nếu các phi công này được tung vào không chiến với F thì số ace của VPAF sẽ phải kéo dài ra một chút, và anh hùng Nguyễn Văn Cốc chưa chắc đã có được vương miện với 9 nút.
    Lẽ ra các lãnh đạo phải nhân hệ số cho B52, ví dụ 1B52= 5F chẳng hạn, thì mới công bằng nhỉ???
  6. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Theo em thì chẳng cần, Nguyễn văn Cốc và Vũ Xuân thiều, dù thành tích có khác nhau thì họ cũng vẫn là những anh hùng phi công của KQNDVN, những người đã dám lao vào quyết chiến với máy bay Mĩ để bảo vệ bầu trời Tổ quốc!!!
    KCVQNBHSCTQ
  7. Cavalry

    Cavalry Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/10/2001
    Bài viết:
    3.062
    Đã được thích:
    0
    Câu này là dành cho VNCH!
  8. Ke_Vo_Danh

    Ke_Vo_Danh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2003
    Bài viết:
    58
    Đã được thích:
    0
    Các bác phải hiểu là Phi Công Việt Nam của chúng ta thực sự là những người anh hùng . Bọn F và B52 mỗi lần đi gây tội ác thì chúng nó đi phải đến cả trăm chiếc , nhưng mỗi lần Mig lên múc nhau thì đi có 1-2 chiếc , vậy mà vẫn bắn rụng như súng F và cả B52 . Em mới đi bảo tàng Không Quân được xem lại trận chiến 1 chọi 36 của Mig ta , thế mà vẫn chiến thắng trở về . Em nghĩ riêng chuyện một mình mang Mig lên múc nhau với 36 chú mà vẫn quay về thì xứng đáng anh hùng rồi , chẳng cần phải kill sập 1 con mới đáng để ngợi ca .
    Mồ ma VNCH làm gì biết chiến , bọn Mĩ nó đánh hộ cho hết rồi . Mà ai bảo là không có bóng Mig trên bầu trời miền nam . Có nhiều là đằng khác tuy nhiên Quân giải phóng chưa giàu đến mức mang bomb vào Sài Gòn thôi .
    Xài tạm mấy con A37 là ngon rồi , nhể ??
  9. shinano

    shinano Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/03/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Các bác ơi, hãm lại ngọn lửa cách mạng với, trở lại với thực tại lịch sử nhé.
    Không quân VNCH rất nhiều lần bay ra oanh tạc miền bắc VN, chủ yếu từ Hà Nam trở vào. Vào tọa độ lửa Hà Nội phi công Mỹ còn phải sợ nữa là. Không quân NDVN cũng ít bay tuần tra ở khu bốn. Nguyên nhân là dải đất miền trung hẹp, dễ bị radar từ hạm đội bảy theo dõi, chúng ta không có ưu thế bất ngờ. Do đó hai bên chưa đụng nhau lần nào. KQ VNCH bị hạ vài chú do cao xạ.
    Không quân NDVN cũng vài lần oanh tạc miền Nam hoặc làm nhiệm vụ thả dù tiếp tế. Chúng ta chủ yếu sử dụng IL14(copy của C47)Có một số vụ như: oanh tạc căn cứ Mỹ ở Đà Nẵng, thành công nhưng hy sinh hết. Thả dù cho du kích ở Huế Mậu Thân, nhưng mất tích không trở về. Một vài vụ thả dù tiếp tế cho Pathet Lào nhưng bị máy bay Mỹ chặn đánh, thoát về an toàn.
    Chúng ta cảm ơn KQVNCH đã để lại một lượng lớn máy bay, bom đạn đủ để dạy bọn Polpot một bài học đến già. Trực thăng UH ngày xưa Mỹ, VNCH dùng để săn du kích, nay ta dùng diệt bọn Polpot. Trong cuốn lịch sử hải quân ND Việt Nam, ta dùng A 37 oanh tạc bọn Polpot ở cảng Kongpong Cham (nay hình như là cảng Sihanukville ) ra cám, yểm trợ hải quân đổ bộ. Máy bay F5 rất hữu dụng trong chiến dịch chiếm Pnompenh. Có điều sau này thiếu phụ tùng thay nên ko dùng nữa, chả biết có bán cho ai không.

    To bác Saigon 24: Không thiếu cơ hội để thử sức, chỉ tại KQVNCH không chịu đi tìm thôi. F5 của VNCH nhỏ và nhẹ cơ động, dùng mang bom oanh tạc, nhưng nếu cần thì quăng đi chiến đấu đâu có sao. Trong nội chiến Nam-Bắc Yemen 1993-1994, F5E miền Bắc và Mig 21 chiến đấu ngang ngửa, dù Mig 21 tính năng hay hơn nhiều. Chủ yếu là tinh thần người phi công thôi.

    Được shinano sửa chữa / chuyển vào 06:03 ngày 17/05/2003
  10. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0
    Trích 1 bài nhặt được về ông Trịnh:
    Cách đây hơn 11 năm, phi hành gia Mỹ gốc Việt Eugene Trịnh đã bay lên không gian trên phi thuyền con thoi Columbia. Trong chuyến bay 14 ngày vào tháng 7, 1992, anh Trịnh -- mà tôi đã quen biết từ trước đó ít lâu -- đã là một chuyên viên trang bị (payload specialist), có nghĩa là một nhà khoa học bay lên không gian để thực hiện những cuộc thí nghiệm. Một cuộc thí nghiệm do chính anh nghĩ ra đã là nghiên cứu chất lỏng nhiều loại tác động như thế nào trong môi trường không có trọng lượng.
    .....
    Anh Trịnh rất vui vẻ cho tôi phỏng vấn. Tôi phải nói thêm là anh không nói rành tiếng Việt nên cuộc phỏng vấn là bằng tiếng Anh. Khi mới ba tuổi, anh Trịnh -- tên lúc sinh là Trịnh Hữu Châu -- đã theo gia đình sang Pháp sinh sống. Lớn lên tại Pháp và theo học tại Hoa Kỳ từ năm 1968, đậu nhiều cấp bằng, kể cả bằng Tiến sĩ vật lý học, và làm việc trong ngành không gian từ năm 1979, anh Trịnh hiện là giám đốc Ban Nghiên cứu Khoa học Vật lý thuộc Phòng Nghiên cứu Sinh-Vật lý của Cơ quan Không gian Hoa Kỳ tại trụ sở trung ương ở Washington. Sau đây chúng tôi phiên dịch những phần chính của cuộc phỏng vấn với cựu phi hành gia Eugene Trịnh.
    .....
    Ðức Duy: Trở lại chuyến bay của anh năm 1992, xin anh kể lại cuộc thí nghiệm mà anh đã thực hiện.
    Eugene Trịnh: Cuộc thí nghiệm của tôi đã là về cơ học chất lỏng (fluid mechanics) thuộc lĩnh vực khoa học vật liệu, mà chỉ có thể thực hiện trong môi trường dẫn lực thấp (low gravity). Trong môi trường này, không cần phải có một cái đựng (container) cho chất lỏng, và vì không được đựng nên chất lỏng tự do di chuyển, chỉ được kiểm soát bằng một lực ép lên bề mặt của nó. Ta có thể dùng một lực yếu, tỉ như làn sóng âm thanh hoặc một điện trường, để xô đẩy chất lỏng, làm thay đổi vị trí và hình thể của chất lỏng -- những giọt nước chẳng hạn -- đang lơ lửng trong môi trường dẫn lực thấp. Tôi đã nghiên cứu tác động của nhiều loại chất lỏng khác nhau trong cuộc thí nghiệm.
    Ðức Duy: Xin anh cho biết kết quả cuộc thí nghiệm của anh có thể được áp dụng vào thực tế như thế nào.
    Eugene Trịnh: Có nhiều lĩnh vực áp dụng, tỉ như lĩnh vực khí tượng. Một điều rất bổ ích là biết rõ cái gì xảy đến cho những giọt nhỏ (droplets) trong khí quyển -- trong những đám mây chẳng hạn -- khi chúng bị thay đổi do ảnh hưởng của áp suất và nhiệt độ. Từ đó biết được ảnh hưởng đối với hình thức thời tiết.
    Đồng thời còn có nhiều áp dụng trong công nghiệp về ngành hóa học, trong lĩnh vực chưng cất và chế tạo những sản phẩm hóa học, mà phải dựa vào sự hiểu biết tác động của những giọt nhỏ và bong bóng.
    Ðức Duy: Có áp dụng thực tiễn nào thực sự được thi hành không?
    Eugene Trịnh: Có chứ. Những hoạt động mà Cơ quan Không gian đài thọ, kể cả cuộc thí nghiệm của tôi, đã đưa đến một phương pháp hoàn toàn mới mẻ để nhìn vào việc đo lường những đặc tính (properties) của vật liệu -- chúng tôi gọi là đường lối thử nghiệm không cần đến cái đựng (containerless experimentation approach). Nói đại khái, ta dùng một trường điện từ chẳng hạn để nâng lên (levitate) những mẫu nhỏ vật chất. Vì có thể làm như thế nên ta có thể loại bỏ hoặc làm giảm tới mức tối thiểu sự gây ô nhiễm cho vật liệu này. Và ta cũng có thể nhìn vào một mẫu vật liệu ở vào nhiệt độ rất cao. Chúng tôi đã chế ra được những dụng cụ dùng để nâng những chất kim khí được làm chẩy ra bằng tia laser , và biết được những đặc tính của thứ kim loại lỏng này. Đó là một áp dụng trực tiếp mà anh muốn biết.
    Ðức Duy: Về việc sinh sống trong không gian, theo kinh nghiệm mà anh đã trải qua, anh có nhận định như thế nào?
    Eugene Trịnh: Chỉ trong vòng một hai giờ đồng hồ là tôi đã có thể thích ứng vào môi trường không gian dẫn lực thấp. Một điều phải nhớ là không được dùng đôi chân gì nhiều vì rất dễ đá chân vào các phi hành gia đồng đội. Tốt hơn là nên quên cặp chân đi. Bên trong phi thuyền người ta bay lơ lửng, và muốn di chuyển từ chỗ này đến chỗ kia ta phải cử động chậm chậm, bởi vì khó có thể ngừng lại một khi mà ta cử động mạnh để di chuyển. Rất may là tôi đã không gặp vấn đề nào cả.
    Thực ra, môi trường không gian làm ta thấy rất thư thái (very relaxing environment) vì không có đòi hỏi quá đáng nào (stress) đối với cơ thể cả. Dĩ nhiên có những ảnh hưởng xấu nếu ta ở trong không gian quá lâu.
    Ðức Duy: Sau tai nạn làm tiêu hủy phi thuyền Columbia, vào lúc này anh suy nghĩ như thế nào về công cuộc thám hiểm không gian?
    Eugene Trịnh: Công cuộc thám hiểm không gian, theo tôi nghĩ, nằm vĩnh viễn trong thành phần gene (genetic makeup) của nhân loại. Con người sẽ không bao giờ ngừng thám hiểm. Trong đó mục đích tối hậu sẽ là tìm hiểu vị trí của con người trong vũ trụ vật chất. Không cần thiết là không gian. Ta có thể thám hiểm đại dương chẳng hạn. Ta cũng không phải chỉ gửi người đi đây đó để nhìn ngắm không thôi. Giá trị của việc gửi người đến những môi trường khác nhau là để chúng ta phát triển những hoạt động mà qua đó chúng ta mở rộng kiến năng, mở rộng sự hiểu biết về vũ trụ chung quanh. Đây là một công việc chậm chạp, lâu dài nhưng hữu ích. Nhiên hậu, khoa học sẽ mang lợi ích lại cho tất cả nhân loại.
    Ðức Duy: Là một cựu phi hành gia gốc Việt, anh Eugene Trịnh, anh có điều gì muốn nói với thính giả đài chúng tôi thì xin mời anh nói.
    Eugene Trịnh: Tôi nhớ là chúng tôi đã bay vòng quanh thế giới, mất khoảng một tiếng rưỡi, bay nhiều lần ngang vùng Đông nam Á. Và tuy phần lớn đều gặp nhiều mây che phủ, song tôi nhớ đã ba lần chúng tôi bay bên trên Việt Nam, Cambodia và những nước khác trong vùng, nhìn xuống thấy rất rõ ràng. Những lúc ấy làm tôi nghĩ đến liên hệ của mình, đến đất nước quê hương, nơi mình đã xuất thân từ đó. Tôi không phải là người nặng về tình cảm, song luôn luôn có một cái gì, nhất là khi đang bay bên trên, làm ta nhớ đến nguồn gốc của mình.
    Ðức Duy: Cảm ơn anh Eugene. Hẹn có dịp khác tôi sẽ hỏi anh về công việc anh đang làm tại Cơ quan Không gian ở đây.
    EBDBDBD - "That's all, folks"

Chia sẻ trang này