1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đã ly hôn co nên yêu người nước ngoài để cưới không? cùng thảo luận nhé

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi quynhanh_896, 17/05/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ba_gia_bon_chen

    ba_gia_bon_chen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2006
    Bài viết:
    4.332
    Đã được thích:
    0
    Trước hết em xin chia sẻ với chị chủ topic. Em cũng có một người bạn trong hoàn cảnh của chị, cũng có suy nghĩ y như chị. Nhưng cuộc sống ko phải lúc nào cũng chiều lòng người, h đây vì quá mệt mỏi với việc nuôi con một mình, đi thuê nhà, nên chị ý cũng quay về với chồng cũ mặc dù ko cảm thấy hạnh phúc.
    Một số bạn ở đây chắc còn trẻ người hoặc sống hạnh phúc nên có thể khó thông cảm với chị chủ topic. Nhưng là người đã trải qua nhiều sóng gió và chắc hẳn có sự thất vọng về đàn ông VN nói chung nên chị ý mới có suy nghĩ như vậy. Âu cũng là rất bt, người nào ko thông cảm được thì cũng ko nên hỏi xoáy hay nói kháy người ta.
    Em thì chưa có gia đình, nhưng cũng có tiếp xúc với rất nhiều Tây, giai và gái và thậm chí có rất nhiều bạn thân là tây và thường xuyên trao đổi cởi mở những vấn đề tình yêu, hôn nhân, gia đình nên có chút ý niệm về họ. Tuy khó mà khái quát hoá được từ một số ít người như vậy, nhưng em cũng nêu những cảm nhận của mình hy vọng giúp chị có thêm cái nhìn khác về đàn ông Tây.
    Nếu chị nghĩ đàn ông Tây ko ngoại tình hay ăn phở ăn nem thì cũng ko hẳn đâu ạ. Có điều họ thường là one night stand hơn thay vì có một cô tình nhân hay vợ bé. Và thông thường, phụ nữ Tây cũng ko dễ dàng chấp nhận việc ******** nhân hoặc chấp nhận việc chồng phản bội như phụ nữ VN mình. Nói chung cũng có thể kết luận rằng, đàn ông Tây tôn trọng vợ hơn đàn ông VN. (Xét cho cùng, mấy cái tờ báo lá cải chuyên phân tích về tâm lý đàn ông và rao giảng việc phụ nữ cần hy sinh và bao dung với chồng của VN càng khuyến khích đàn ông VN có bồ hơn. Ở VN nếu chồng ngoại tình thì đa số các bà vợ được đa số mọi người khuyên là nên tha thứ, nhưng theo em biết ở Tây thì ngược lại. Vì thế, mỗi lần định làm gì xấu thì đàn ông Tây phải thận trọgn hơn rất nhiều. Mấy anh giai Tây có vợ/bồ em quen nói với em là tao ko dám đâu, nếu không vợ/bồ tao sẽ giết tao. )
    Và cũng đúng đàn ông Tây có thể dễ dàng chấp nhận một phụ nữ đã từng ly dị và có con hơn so với đàn ông VN (chủ yếu là vì ở VN ta có quá nhiều người can thiệp vào chuyện riêng của người khác, gia đình, bạn bè rồi đồng nghiệp, v.v..)
    Tuy nhiên xét ở góc độ khác. Chị có nghĩ rằng chị đủ Tây để lấy tây hay không? Chẳng hạn, nuôi dậy con một cuộc sống độc lập 18t là cho ra ở riêng và tự chịu trách nhiệm về cuộc sống của mình. Chấp nhận việc bố mẹ sang chơi là phải báo trước chứ ko phải thích sang thì sang, thích ngủ lại thì ngủ lại. V.v.. và v.v..
    Xét cho cùng, đàn ông VN hay đàn ông Tây cũng có cái dở, có cái hay. Không nên vì mình thất vọng với một vài người mà mất lòng tin vào tất cả. Đàn ông VN cũng có thể có người tốt. Quan trọng nhất là chị không nên tự cắt bớt cơ hội hạnh phúc của mình bằng cách giới hạn việc làm quen và mở lòng chỉ với người nước ngoài. Chỉ cần chị mở lòng mình hơn thì em tin chị sớm tìm được hạnh phúc riêng của mình.
  2. Lucky072000

    Lucky072000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    Bài viết của bà _già và fbi viết rất hay .
    Mình xin bổ xung là ở phương Tây nếu chồng có quan hệ ngoài luồng hoặc chồng ngược đã vợ . Người vợ thu thập chứng cứ và đưa ra toà đòi ly dị thì anh chồng chỉ có nước là phải ra đi tay trắng . Ngoài ra anh chồng còn phải nộp tiền nuôi con hàng tháng , cái khoản tiền nuôi con thì anh chồng có mà chạy lên đằng trời ( trừ khi anh chồng này không việc làm và đi ăn xin ) .
  3. khoaitayxanh

    khoaitayxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2006
    Bài viết:
    486
    Đã được thích:
    1
    Vàng: Bà già nói câu này bất hủ
  4. hamchoi

    hamchoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2004
    Bài viết:
    138
    Đã được thích:
    0
    Hôm trước tình cờ đọc được bài này trong WTT nói về hoàn cảnh một người kết hôn với Việt kiều, tự dưng nghĩ biết đâu có thể tốt để chị chủ topic tham khảo. Việt kiều với Tây chắc cũng gần tương tự như nhau ở nhiều điểm.
    _____
    From: Rose Hong
    Sent: Sunday, March 30, 2008 6:45 PM
    Subject: Gui Hoai ap luc gia dinh chong khien toi muon ly hon
    Đọc bài tâm sự của bạn xong, tôi cảm thấy mình nên kể cho bạn cuộc đời của tôi, để bạn có thể có lấy quyết định làm thay đổi cuộc đời mình.
    Tôi và bạn đồng trang lứa 28 tuổi, tôi cũng vừa có hai bé trai sinh đôi đẹp như thiên thần 10 tháng. Tôi lập gia đình được 6 năm và tôi cũng đang đợi tòa giải quyết chuyện ly dị.
    Tôi lấy chồng và đi nước ngoài, lúc lấy chồng, cả gia đình chồng đều ở nước ngoài nên tôi cũng chẳng có cơ hội để hiểu họ nhiều, ngoài những lần họ về nước để tổ chức đám hỏi và đám cưới cho chúng tôi. Nhưng với cái nhìn bên ngoài lúc ấy tôi chỉ nghĩ nếu mình thương họ và yêu con trai họ thật lòng, thì họ sẽ hiểu và thương tôi.
    Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả, có học, tôi tự tin với chính bản thân mình. Nhưng khi lấy anh rồi, cuộc sống của tôi hoàn toàn thay đổi, nhất là gia đình của anh, bố mẹ chồng tôi và những người em chồng. Lúc đầu khi tôi lấy anh họ đã không thích tôi chỉ vì gia đình tôi là người Bắc, và tôi nhỏ con không xứng với chồng. Tôi nghĩ khi về sống với nhau chỉ cần tôi chân thành mọi việc sẽ được hóa giải.
    Cuộc đời thì không đơn giản như mình nghĩ, tôi không có gia đình ở xứ lạ quê người nên tôi đã bắt đầu suy nghĩ của mình như lời mẹ tôi dặn dò trước khi tôi lấy chồng "phải thương gia đình chồng giống như gia đình của mình".
    Chỉ một tuần sau khi đặt chân đến Pháp, gia đình chồng tôi có một cửa hàng bán đồ lưu niệm, tôi đã đi phụ họ bán hàng từ 5h sáng đến tối dưới cái lạnh âm 7 độ. Còn những người em chồng tôi, ngay cả chồng tôi thì nằm ấm êm trong chăn ấm, họ mặc sức cho rằng đó là bổn phận tôi phải giúp họ.
    Rồi những buổi tiệc sinh nhật, hay tiệc tùng chỉ một mình tôi lo. Có nhiều khi 10h đêm họ đem đồ qua và thảy đó, còn tôi ra sức làm để cho kịp buổi sáng hôm sau họ có một buổi tiệc vui vẻ. Khi họ vui vẻ trên bàn tiệc thì tôi gần như kiệt sức. Thời gian đầu khi tôi mới qua chưa ra riêng, tôi ở chung với họ, em chồng tôi mỗi sáng trước khi đi làm không quên để cho tôi một cái list dài, rửa chén, lau nhà, đổ rác... và dĩ nhiên là tôi phải hoàn thành.
    Tôi chỉ nói những điều trên về mặt công việc, còn tinh thần, khi tôi đặt chân vô gia đình này tôi mới thấy hết bộ mặt đằng sau đó. Khi lấy tôi họ đòi hỏi chồng tôi phải lấy cô vợ có bằng ĐH. Còn họ, tất cả những đứa em chồng tôi, kể cả chồng tôi, cũng không sao với được tất cả những gì ba mẹ đã cho tôi. Tôi tốt nghiệp ĐH Quản trị kinh doanh, cử nhân Anh văn, trung cấp Bưu chính viễn thông, và tôi luôn trau dồi kiến thức khi ra đi làm.
    Mẹ chồng tôi là vợ bé, ba chồng tôi có 3 người vợ, nhưng chỉ với mẹ chồng là người có hôn thú. Vì ham đi nước ngoài họ đã để chồng tôi vượt biên từ khi 12 tuổi. Họ lúc nào cũng đề cập đến tiền bạc, nhưng lại thích sử dụng đồng tiền của người khác chứ không phải đồng tiền mình làm ra. Mỗi ngày khi sống và va chạm với họ, tôi càng cảm thấy ngạt thở.
    Nhưng tôi cũng chỉ là một người phụ nữ VN bình thường như bao người phụ nữ khác. Tôi đã an ủi mình rằng, đâu có ai hoàn hảo, mình cứ sống với những gì mình có thể làm được, rồi họ sẽ hiểu. Rồi tôi quyết tâm đi làm thêm, học tiếng Pháp để có thể chuyển nhà đi xa họ.
    Chồng tôi từ nhỏ đã sống với Tây nên hầu như không hiểu được phong tục tập quán của VN, đôi khi anh ngạc nhiên khi tại sao tôi lại đối xử tốt với gia đình anh như vậy. Anh cũng bênh vực tôi khi thấy họ đối xử với tôi như vậy, nhưng rồi cũng chẳng khá hơn nhiều. Đến khi bây giờ tôi ngồi viết cho bạn tôi mới nhận thấy hết sự cam chịu, nhường nhịn của mình. Còn lúc đó tôi chỉ nghĩ đó là bổn phận trách nhiệm của một người con, chị dâu trong gia đình là phải như vậy.
    Tôi sẽ luôn chịu đựng hết tất cả, nếu như được đánh đổi bằng tình yêu của chồng tôi, đó là hy vọng cuối cùng của tôi để sống tiếp tục. Nhưng tôi thật sự không hiểu, anh đã thương tôi như thế nào. Khi mới qua, anh dắt tôi đi quán bar và bỏ tôi ngồi một mình để vui chơi cùng bạn bè, tôi chán nản nên nói anh để tôi ở nhà học tiếng Pháp.
    Anh dẫn tôi di sàn nhảy, nơi mà lần đầu tiên tôi biết đến trong cuộc đời của mình, rồi sau đó anh bỏ tôi một mình và đi nhảy cùng người khác. Sau đó thanh minh với tôi rằng cuộc sống bên đây là vậy, lúc thì anh ẵm cô gái khác trên tay, lúc thì ôm hôn quá trớn, cứ lặp đi lặp lại như vậy. Tôi phần vì mệt mỏi gia đình chồng, phần vì chồng mình như vậy.
    Sau 3 năm, tôi dành dụm được chút ít, cộng với sự giúp đỡ của cha me ruột tôi, tôi sang được một nhà hàng châu Á, cách gia đình chồng tôi 300 cây số. Tôi biết chồng tôi cũng thương tôi nên từ bỏ nơi anh đã sống từ nhỏ và về phụ giúp tôi lo nhà hàng. Tôi dồn hết tâm huyết vào công việc. Anh phụ tôi, nhưng bản tính ham chơi vẫn không thay đổi.
    Tôi có bầu sinh đôi, trong lúc có thai sức khỏe của tôi không được tốt và tôi phải làm xét nghiệm nhiều lần, phải chích thẳng vô nước ối để lấy xét nghiệm chính xác. Mỗi lần như vậy đều có thể ảnh hưởng đến sự sống chết của ba mẹ con tôi, nhưng anh thì vẫn thờ ơ. Ngày tôi nằm trong phòng chờ sinh, anh vẫn có thể bỏ tôi đi đánh bida cùng bạn bè. Một tuần tôi nằm trong bệnh viện, buổi tối anh chỉ ghé qua bệnh viện đưa cho tôi những thứ tôi cần, sau đó lại vội vã cùng những người bạn chơi bida.
    Tôi ra viện buổi sáng là buổi chiều phải xuống bếp làm liền. Tôi may mắn bảo lãnh được ba mẹ sang với tôi, cho nên tôi cũng an ủi nhiều khi ba me tôi ở gần. Ban ngày làm, ban đêm phải trông con, cứ 3 tiếng một lần lại phải thay tã cho con bú, lại là sinh đôi. Bạn cũng đã từng là mẹ bạn nghĩ coi vất vả thế nào. Rồi ba mẹ tôi hết hạn visa phải trở về, tôi gần như kiệt sức. Tôi bị ra máu phải cấp cứu, sự sống chết mong manh đến như vậy, mà chồng tôi vẫn có thể bỏ mặc tôi vui vẻ cùng bạn bè.
    Tôi thương con còn nhỏ nên cứ nghĩ là cố gắng sống, rằng chồng tôi sẽ hiểu và sẽ thương tôi nhiều hơn. Chồng tôi muốn tổ chức đầy tháng cho con tôi thật lớn để mời tất cả bạn bè, gia đình họ hàng, trong khi vết mổ của tôi còn chưa lành. Chúng tôi cũng cãi nhau chuyện đó, vui vẻ gì khi vợ mình sức khỏe không có, hai đứa con thì còn quá nhỏ, cuối cùng thì tôi cũng chiều theo ý của anh. Nhưng sau hôm đó tôi bắt đầu có những suy nghĩ khác.
    Gia đình chồng tôi xuống thăm cháu, là chỉ biết ngồi vào bàn ăn, còn lại là gom đồ ăn về nhà, chứ không chút bày tỏ gì về tình cảm với hai đứa con của tôi. Họ luôn miệng cứ nói thương hai đứa con tôi, nhưng tôi lại thấy hết đầy những giả tạo đó.
    Bạn biết không, khi ba mẹ tôi trở về VN thì bên này tôi cũng lấy quyết định thay đổi cuộc đời tôi. Tôi nghĩ yếu điểm của người phụ nữ châu Á nói chung, và VN nói riêng đó là sợ những đứa con không có cha mẹ đầy đủ, nhưng lại vô tình không hiểu được những đứa con ấy sẽ như thế nào nếu lớn lên trong sự giả tạo hạnh phúc đó.
    Tôi cũng còn thương chồng tôi lắm, vì một ngày cũng là tình nghĩa vợ chồng, nhưng tôi lại thương hai đứa con tôi hơn. Tôi sợ tôi sẽ không biết dạy con mình thế nào trong gia đình nội của hai đứa nó, những con người chỉ biết sống ích kỷ, chỉ muốn nhận và không muốn cho ai lại bao giờ. Mà bây giờ nếu tôi không nghĩ đến tôi, ai sẽ lo cho hai đứa con tôi bây giờ.
    Tôi sang nhà hàng, và kiếm luật sư để thủ tục ly dị nhanh chóng. Chồng tôi như điên, năn nỉ, khóc lóc, dọa dẫm cũng có, chỉ mong tôi cho cơ hội cuối cùng, nhưng cơ hội tôi đã cho quá nhiều. Anh không tin tôi sẽ ly dị với anh, vì ở đất nước này tôi không quen ai, không người thân, gia đình, ba mẹ con tôi làm sao sống, nhưng tôi thà tự mình bươn chải còn hơn cứ đau khổ vì tinh thần.
    Gia đình chồng tôi sau khi nghe tin tôi ly dị, họ trắng trợn đến đáng sợ, có thể nói xấu và bịa đặt về tôi theo những gì họ muốn. Họ còn cho rằng hai đứa con bây giờ có thể không phải là cháu của họ, và cái lần tôi cấp cứu trong bệnh viện vì ra băng huyết thì họ nói đó là do tôi đã ngủ với người khác. Bạn nghĩ đi tôi làm sao để con tôi trở về sống trong gia đình ấy, tôi đã xin tòa án cắt luôn quyền thăm cháu của họ, nhưng với chồng tôi anh vẫn luôn là cha và có thể thăm chúng bất cứ lúc nào.
    Tôi trở lại với tôi ngày nào, cứng cỏi và tự lập. Tôi chờ thủ tục ly dị và giấy tờ nhà hàng xong, tôi sẽ về VN nghỉ ngơi một thời gian. Tôi cần sự an ủi về tinh thần của gia đình tôi lúc này. Rồi sẽ qua lại đây và kiếm việc làm.
    Bạn ơi, cả bạn và tôi đều là những người tốt, chúng ta không thể sống trong những con người ích kỷ ấy được, cho dù họ có thay đổi thì tình tính con người của họ cũng đã thấm trong máu của họ rồi.
    Tôi cũng như bạn cứ sợ nếu ly di sẽ mang tiếng, sẽ xấu hổ, sẽ làm ba mẹ và gia đình mình buồn, nhưng mình sống cho bản thân mình bạn à, mình không có cảm thấy xấu hổ với mình là được, chứ nếu sống cho mọi người cuộc đời mình sẽ đi đến đâu. Quan trọng là chúng ta sẽ dạy con cái chúng ta thành những người tốt và có ích cho xã hội, rồi sau đó khi chúng lớn chúng sẽ nhận thức và phân biệt được đúng và sai.
    Nếu như những người khác chắc sẽ khuyên bạn nên cố gắng sống, suy nghĩ lại vì con. Nhưng với tôi, tôi thành thật khuyên bạn hãy làm lại một cuộc đời mới, đó là mình đang làm vì con mình.
    Rất vui được làm bạn và chia sẻ với bạn. Nếu bạn hãy email cho tôi theo địa chỉ rosehongfr@yahoo.fr,chúng ta sẽ chia sẻ với nhau nhiều hơn.
    Cố gắng lên bạn nhé. Thương bạn.
    Roser
  5. hubt

    hubt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2007
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Chị chủ topic có yêu tây thì yêu hẳn tây xịn ý ạ , ý e là đàn ông Châu Âu ý , bạn em cũng lập gia đình và có 1 con riêng , lấy anh chồng người Đức , ngon lành , zai tân luôn , rất chiều vợ và con riêng của vợ , mặc dù nói thật là cái chị bạn của em ý , chả học hành gì , chỉ nấu ăn giỏi thui , đàn ông châu Âu thường thích vợ nấu ăn giỏi thì phải
  6. bebe321

    bebe321 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/06/2006
    Bài viết:
    952
    Đã được thích:
    0
    Có lấy ai cũng phải biết về người đó và gia đình người đó. Nếu mình không biết mà vẫn lấy rồi vô một ngôi nhà toàn những người ích kỷ và giả dối như vậy thì cũng lỗi mình một phần rồi. Việt Nam hay Việt Kiều hay Tây cũng người này người khác nhưng thật là con trai Việt Nam bị chiều quá nên dễ hư lắm vì biết là sẽ nhận được sự tha thứ. Nếu cái anh chồng ở bài chị hamchoi viết không phải Việt Kiều mà là Việt Nam chính cống cũng chưa chắc gì anh ta lại không vậy đâu. Tính nết không vì người đó ở Tây hay ở Ta mà do những người ở xung quanh ảnh hưởng đến nữa.
    @quynhanh_896: chị muốn tiến tới với người VN hay nước ngoài thì cũng phải hiểu ít nhiều về họ vì không phải anh Tây nào cũng tốt như mình nghĩ đâu. Phù hợp không thì chị phải quen người đó rồi dần dà mới biết chứ em và các chị khác đâu chỉ căn cứ vào quốc tịch hay là màu da để nói là hợp với chị hay không được. Đưa ra mấy cái ví dụ của người khác cũng không thể giúp được chị vì đâu phải anh nào ở Tây cũng giống Tây mà ở một gia đình như vậy thì nhất định phải trở thành như nọ! Chị cứ đi tìm cơ hội đi, thua lần này thì cố gắng tìm tiếp tới khi chị gặp được một người đàn ông chị thấy có thể làm chị hạnh phúc. Đánh bài thì cũng phải mấy lần mới ăn một mà nói gì tới một người đàn ông tốt nhưng sợ thua thì mình lại không đi thử vài lần hay sao?
  7. hamchoi

    hamchoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2004
    Bài viết:
    138
    Đã được thích:
    0
    Tất nhiên không phải gia đình nào cũng ích kỷ và cư xử tệ như ví dụ trên. Thật ra cái nện chú ý ở đây là cư xử của anh chồng Việt kiều đó. Những cái mà chị gái trong câu chuyện trên cảm thấy không hài lòng ở anh chồng như đi nhảy, đi bar- "lúc thì anh ẵm cô gái khác trên tay, lúc thì ôm hôn quá trớn", không chăm sóc vợ khi đau ốm - "một tuần tôi nằm trong bệnh viện, buổi tối anh chỉ ghé qua bệnh viện đưa cho tôi những thứ tôi cần, sau đó lại vội vã cùng những người bạn chơi bida" - theo như tớ biết thì khá phổ biến ở các anh Tây. Những cái này chính là khác biệt văn hóa mà chị chủ topic, nếu có ý định kết hôn lần nữa với Tây cũng nên lường trước tới để tránh bị sốc khi sống chung. Với người nước ngoài, chuyện đi bar đi chơi đêm hay ôm hôn suồng sã với người khác là chuyện hết sức bình thường, không có gì là lạ cả. Phụ nữ VN nhiều người còn chưa quen với chuyện đó nên thấy sốc, khó chịu. Văn hóa họ khác mình. Và cũng đừng mong một anh chồng Tây khi vợ đau ốm sẽ từ bỏ hết thói quen vui chơi của anh ta chỉ để ở nhà hầu hạ vợ ốm. Cái này có lẽ họ khác nhiều với các anh chồng Việt Nam tốt bụng thường chu đáo, tận tụy hơn.
  8. bebe321

    bebe321 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/06/2006
    Bài viết:
    952
    Đã được thích:
    0
    @ hamvui: em thấy anh chồng có tính đó tại vì anh ta ham chơi đó chứ. Còn thờ ơ khi vợ bịnh thì con trai VN cũng có người như vậy. Hỏi thăm vợ vài câu rồi thôi luôn, tốt hơn thì mua cho vợ tô cháo chứ có biết nấu nướng gì đâu. Bố mẹ chồng mà thấy chồng ngồi chăm sóc vợ lại còn vặc hỏi giống như việc đó không phải của đàn ông vậy. Nhiều chị lại hay lo hết mọi thứ nên chồng tưởng chị đó can trường lắm và không cần mình phải ở bên nên mới vô tư đi chơi bỏ mặc vợ luôn. Em biết là mỗi nơi sẽ mỗi khác nên mới khuyên chị quynhanh là phải quen rồi và hiểu về người đó thì mới biết là có hợp hay không. Em cũng có một thí dụ cụ thể về lấy chồng Tây đó. Dì Hai em cũng từng có một đời chồng và hai đứa con nhưng sau đó lấy một chú Tây và sống cũng rất vui vẻ. Chú đó đối với mấy đứa con của dì rất tốt và lo từ chuyện đi học đại học đến sinh nhật và mua cho xe cộ để đi lại nữa. Nói ra không ai tin là mấy đứa nó là con riêng của vợ ổng hết. Ổng cũng nói vợ nếu thấy không thích đi làm nữa thì cứ ở nhà đi ông sẽ lo hết chứ làm nail không tốt cho sức khoẻ đâu mà dì em còn tiếc cái tiệm nên chưa muốn sang lại. Sống với nhau cũng đã chục năm rồi đó mà lần nào qua chơi cũng thấy dì Hai càng lúc càng xuân mơn mởn dù ai nghe nói làm chủ tiệm thì phải cực lắm. Chị quynhanh_896 cứ giao tiếp nhiều thì sẽ tìm được người hợp với mình thôi chứ lắm thầy nhiều ma, lắm cha con khó lấy chồng
  9. fpi

    fpi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/11/2005
    Bài viết:
    172
    Đã được thích:
    0
    Chồng Việt ,chồng Tây hay Việt lai tây thì cũng có người này ngưòi nọ ,người lọ người chai ,nên mọi sự so sáng chỉ là khập khiễng.
    Nói như chị gì bảo chồng VN ân cần chu đáo ,vậy chứ chiều nào các quán bia trên đường cũng chật ních xe sang, điện thoại đẹp thì ngoài vùng phủ sóng,các anh zai quần áo chỉnh tề,giày da bóng lộn,ồn ào kẻ nói khg người nghe,.... trong lúc các chị nhà ta thì đang mải mê lao từ chỗ làm về nơi các con đi học để đón con rồi lo chợ búa cơm nước ,rồi vừa cho con ăn vừa xem bài vở cho chúng nó ,tranh thủ xả trét bằng việc lau nhà rồi cho quần áo vô máy giặt .... đại khái là như vậy ,thì các anh trai nhà ta chu đáo vào đâu được .
    Cho nên mới có chuyện các anh ý bận ,bận lắm,khg bận cũng phải alô cho bạn bè tụ bạ nhau lại cho có việc mà bận ,để đổ bia vào miệng nhau mà hành nhau ,cho nó khổ thêm đời trai chẳng biết phải làm gì cho nó vất vả . Cho nó "ra dáng thằng đàn ông đầu đội trời chân đạp đất "
    Cứ thế nhưng thực lòng thì anh trai Vn nào cũng phải là thương vợ thương con lắm lắm đấy ,nếu có ai trót dại mà đi khen zai Tây là các anh ý nhảy dựng cả lên cho mà biết tay . Đả đảo tư tưởng sính ngoại kiều. Đả đảo.
    Cứ người Vn dùng hàng VN đi ,nhưng phải dạy phụ nữ VN mình nhiều tư tưởng cấp tiến vào : nào là vị tha ,nhẫn nhịn ,là nghĩ tới các con ,nghĩ tới hạnh phúc GĐ là lạt mềm buộc chặt,là pahỉ tâm lý cơm sôi nhỏ lửa ,là luôn luôn phải tự làm đẹp mình ,làm mới mình trong mắt các anh ý ,..vv...để cắn răng vào mà sống ,mà mài mòn cái hạnh phúc được làm vợ . Thế mới gọi là hạnh phúc . Thật là mỉa mai .
    Thế nên mới có câu : Đàn bà 12 bến nước ,trong nhờ đục chịu .Mọi lý thuyết đèu chỉ là lý thuyết mà thôi .
    Có người đang trong láy vợ xong lại hoá thành đục .Có người đang đục lại hoá trong . Thôi thì nhờ Giời . Chả ai nói mạnh được .
    MÔ Phật .
  10. daihaithuy82

    daihaithuy82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    218
    Đã được thích:
    0
    Cứ yêu, phù hợp thì cưới, không thì thôi, sao chị phải đắn đo tây hay việt. Miễn là người ta yêu, hiểu, chấp nhận và tôn trọng mình. Chúc chị hạnh phúc.

Chia sẻ trang này