1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

đặc sắc thi ca

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi hoainiem_2004, 10/12/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hoainiem_2004

    hoainiem_2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    1.237
    Đã được thích:
    0
    ĐÁM HỘI
    Mùa xuân ấy, ông tôi lên tận tỉnh
    Đón tôi về xem hội ở làng bên.
    Suốt ngày đêm chuông trống đánh vang rền
    Người lớn bé, mê man về hát bội.
    Những thằng cu tha hồ khoe áo mới
    Và tha hồ nô nức kéo đi xem.
    Các cụ già uống rượu mãi gần đêm,
    Tổ tôm điếm chơi đều không biết chán.
    Những con bé áo xanh đòi chị ẵm
    Để đi theo đám rước lượt quanh làng.
    Các bà đồng khăn đỏ chạy loăng quăng.
    Đón các khách thập phương về dự hội,
    Một chiếc kiệu đương đi dừng bước lại,
    Rồi thình lình quay tít mãi như bay.
    Một bà già kính cẩn chắp hai tay,
    Đứng vái mãi theo đám người bí mật.
    Trên bãi cỏ dưới trời xuân bát ngát,
    Một chị đương đu ngửa tít trên không.
    Cụ lý già đứng lại ngửng đầu trông,
    Mắt hấp háy nhìn qua đôi mục kỉnh.
    Mấy cô gái nép gần hai chú lính.
    Má đỏ nhừ bẽn lẽn đứng ôm nhau.
    Chiếc ô đen lẳng lặng tiến ra cầu
    Tìm đến chiếc san màu bay trước gió,
    Bác nhà quê kiễng chân nhìn ngấp ngó,
    Rồi leo lên cho ai nấy cùng trông
    Đoàn trải dài vùn vụt giữa dòng sông
    Người lố nhố chèo trên làn nước lạnh.
    Bọn đô vật trước đình thi sức mạnh
    Mình cởi trần gân cốt nổi như lươn;
    Tiếng reo hò khuyến khích dậy từng cơn
    Lẫn tiếng trông bên đường khua rộn rã.
    Bên mấy chiếc khăn vuông hình mỏ quạ,
    Đứng chen vào chiếc mũ trắng nghênh ngang.
    Bọn trai quê bá cổ cạnh cô hàng
    Vờ mua bán để tìm câu chuyện gẫu.
    Một chú xẩm dạo đàn bên chiếc chậu,
    Mắt lờ mờ nghe ngóng tiếng gieo tiền.
    Thằng bé em đòi mẹ bế lên đền
    Xem các cụ trong làng ra cử tế;
    Tiếng chiêng trống chen từng hồi lặng lẽ,
    Những bóng người trịnh trọng khẽ đi lên;
    Những cánh tay áo thụng vái mơ huyền,
    Đang diễn lại cả một thời quá khứ
    Mà đất nước non sông cùng cây cỏ
    Còn thuộc quyền sở hữu của Linh thiêng.
    Khi tế xong một cụ đứng trên thềm,
    Giơ bánh pháo cho người kia lại đốt.
    Bọn trai gái đứng xem đều chạy rạt,
    Một thằng cu sợ hãi khóc bi be.
    Người đi xem nhiều bọn đã ra về
    Trên đường vắng lá đề rơi lác đác,
    Ốc xa rúc từng hồi trong xóm mạc,
    Trời đỏ hồng sau những trái đồi xanh,
    Đàn chim hôm nhớn nhác gọi trên cành
    Vệt tháp trắng in dài trên đồng vắng,
    Tiếng chuông tối nhạt khoang trong yên lặng.
    Lẫn trống chèo văng vẳng phía làng xa.
    Của đám dân nô nức dưới trăng tà...
    Đoàn Văn Cừ
    (Ngày nay)
  2. hoainiem_2004

    hoainiem_2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    1.237
    Đã được thích:
    0
    Ðợi
    (Hoàng Trần Cương)
    Anh mong mà chưa thấy
    Anh tìm mà không ra
    Chiều như là em vậy
    Càng trông, càng thẳm xa
    Chút nắng vàng của hạ
    Ngẩn ngơ cuối trời đông
    Mặt anh buồn như đá
    Ai vần ra ngoài đồng.

  3. hoainiem_2004

    hoainiem_2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    1.237
    Đã được thích:
    0
    ĐÁM HỘI
    Mùa xuân ấy, ông tôi lên tận tỉnh
    Đón tôi về xem hội ở làng bên.
    Suốt ngày đêm chuông trống đánh vang rền
    Người lớn bé, mê man về hát bội.
    Những thằng cu tha hồ khoe áo mới
    Và tha hồ nô nức kéo đi xem.
    Các cụ già uống rượu mãi gần đêm,
    Tổ tôm điếm chơi đều không biết chán.
    Những con bé áo xanh đòi chị ẵm
    Để đi theo đám rước lượt quanh làng.
    Các bà đồng khăn đỏ chạy loăng quăng.
    Đón các khách thập phương về dự hội,
    Một chiếc kiệu đương đi dừng bước lại,
    Rồi thình lình quay tít mãi như bay.
    Một bà già kính cẩn chắp hai tay,
    Đứng vái mãi theo đám người bí mật.
    Trên bãi cỏ dưới trời xuân bát ngát,
    Một chị đương đu ngửa tít trên không.
    Cụ lý già đứng lại ngửng đầu trông,
    Mắt hấp háy nhìn qua đôi mục kỉnh.
    Mấy cô gái nép gần hai chú lính.
    Má đỏ nhừ bẽn lẽn đứng ôm nhau.
    Chiếc ô đen lẳng lặng tiến ra cầu
    Tìm đến chiếc san màu bay trước gió,
    Bác nhà quê kiễng chân nhìn ngấp ngó,
    Rồi leo lên cho ai nấy cùng trông
    Đoàn trải dài vùn vụt giữa dòng sông
    Người lố nhố chèo trên làn nước lạnh.
    Bọn đô vật trước đình thi sức mạnh
    Mình cởi trần gân cốt nổi như lươn;
    Tiếng reo hò khuyến khích dậy từng cơn
    Lẫn tiếng trông bên đường khua rộn rã.
    Bên mấy chiếc khăn vuông hình mỏ quạ,
    Đứng chen vào chiếc mũ trắng nghênh ngang.
    Bọn trai quê bá cổ cạnh cô hàng
    Vờ mua bán để tìm câu chuyện gẫu.
    Một chú xẩm dạo đàn bên chiếc chậu,
    Mắt lờ mờ nghe ngóng tiếng gieo tiền.
    Thằng bé em đòi mẹ bế lên đền
    Xem các cụ trong làng ra cử tế;
    Tiếng chiêng trống chen từng hồi lặng lẽ,
    Những bóng người trịnh trọng khẽ đi lên;
    Những cánh tay áo thụng vái mơ huyền,
    Đang diễn lại cả một thời quá khứ
    Mà đất nước non sông cùng cây cỏ
    Còn thuộc quyền sở hữu của Linh thiêng.
    Khi tế xong một cụ đứng trên thềm,
    Giơ bánh pháo cho người kia lại đốt.
    Bọn trai gái đứng xem đều chạy rạt,
    Một thằng cu sợ hãi khóc bi be.
    Người đi xem nhiều bọn đã ra về
    Trên đường vắng lá đề rơi lác đác,
    Ốc xa rúc từng hồi trong xóm mạc,
    Trời đỏ hồng sau những trái đồi xanh,
    Đàn chim hôm nhớn nhác gọi trên cành
    Vệt tháp trắng in dài trên đồng vắng,
    Tiếng chuông tối nhạt khoang trong yên lặng.
    Lẫn trống chèo văng vẳng phía làng xa.
    Của đám dân nô nức dưới trăng tà...
    Đoàn Văn Cừ
    (Ngày nay)
  4. hoainiem_2004

    hoainiem_2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    1.237
    Đã được thích:
    0
    Đám cưới mùa xuân
    Ngày ửng hồng sau màn sương gấm mỏng,
    Nắng dát vàng trên bãi cỏ non xanh.
    Dịp cầu xa ***g bóng nước long lanh,
    Đàn cò trắng giăng hàng bay phấp phới.
    Trên cành cây, bỗng một con chim gọi
    Lũ người đi lí nhí một hàng đen
    Trên con đường cát trắng cỏ lam viền
    Họ thong thả tiến theo chiều gió thổi,
    Dưới bầu trời trong veo không mảy bụi,
    Giữa cánh đồng phơn phớt tựa màu nhung.
    Một cụ già râu tóc trắng như bông,
    Mặc áo đỏ, cầm hương đi trước đám.
    Dăm sáu cụ áo mền bông đỏ sẫm,
    Quần nâu hồng, chống gậy bước theo sau.
    Hàng ô đen thong thả tiến lên sau.
    Kế những chiếc mâm đồng che lụa đỏ.
    Bọn trai tơ mặt mày coi hớn hở,
    Quần lụa chùng, nón dứa áo sa huê.
    Một vài bà thanh lịch kiểu nhà quê,
    Đầu nón nghệ, tay cầm khăn mặt đỏ.
    Bà lão cúi lom khom bên cháu nhỏ,
    Túi đựng trầu chăm chăm giữ trong tay.
    Thằng bé em mẹ ẵm, má hây hây,
    Đầu cạo nhẵn, áo vàng, quần nâu sẫm.
    Cô bé để cút chè người xẫm mẫm,
    Đi theo bà váylĩnh, dép quai cong.
    Một chị sen đầu đội chiếc khăn hồng,
    Đặt trên cái hòm da đen bóng lộng.
    Người cô dâu hôm nay coi choáng lộn.
    Vành khuyên vàng, áo mớ, nón quai thao.
    Các cô bạn bằng tuổi cũng xinh sao,
    Hai má thắm, ngây thơ nhìn trời biếc.
    Dăm bảy cô phủ mình trong những chiếc
    Áo đồng lầm, yếm đỏ, thắt lưng xanh.
    * * *
    Một lúc sau đi tới chỗ vòng quanh,
    Nếp chùa trắng in hình trên trời thắm,
    Thì cả bọn dần đần cùng khuất lẩn
    Sau trái đồi lấp lánh ánh sương ngân.
    Chỉ còn nghe văng vẳng tiếng chim xuân
    Ca ánh ỏi trên cành xanh tắm nắng.
    Đoàn Văn Cừ
    (Ngày nay)
  5. hoainiem_2004

    hoainiem_2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    1.237
    Đã được thích:
    0
    Em đến
    (Nguyễn Ðức Mậu)
    Em đến anh buổi sớm
    Mang mặt trời đến theo
    Cửa phòng anh rộng mở
    Ðón trời xanh trong veo
    Trưa oi nồng mùa hạ
    Mắt em là dòng sông
    Em mang mùa xuân đến
    Tóc thơm hương cỏ đồng
    Ðêm tình cờ em đến
    Trời đất mát lành thêm
    Từ phía em anh thấy
    Vầng trăng tròn đang lên.
    Trong những ngày đi xa
    Anh, em hai tiền tuyến
    Cầm phong thư màu xanh
    Biết là em vẫn đến ...
    Biết là em vẫn đến
    Trẻ trung như buổi đầu
    Tình yêu thường vẫn thế
    Có gì xa cách đâu !
  6. hoainiem_2004

    hoainiem_2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    1.237
    Đã được thích:
    0
    Em là ...
    HenRic- HaiNơ
    Em là hoa huệ trắng
    Nở trong trái tim anh
    Em là nghìn tia nắng
    Soi đời anh ngọt lành
    Em là những ước mơ
    Mà anh hằng khát vọng
    Em là một hồn thơ
    Chứa chan đầy sức sống
    Em là từng đợt sóng
    Ôm ấp mạn tàu anh
    Em là vì sao sáng
    Soi màn đêm lung linh
    Em là cây tùng xanh
    Vươn cao trong bão tố
    Em là chim mùa xuân
    Bay vờn trên biển cả
    Em là bông lan đá
    Hương tỏa ngát núi rừng
    Em là đồi cây dẻ
    Trăng sáng ôm mênh mông
    Em là dòng suối xanh
    Những buổi chiều anh tắm
    Em là ráng hòang hôn
    Những buổi chiều anh ngắm
    Trong mắt em sâu thẳm
    Anh thấy cả đất trời
    Cách xa tình vẫn đẹp
    Có phải không em ơi ?
  7. hoainiem_2004

    hoainiem_2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    1.237
    Đã được thích:
    0
    Mùa Xuân Với Cành Mai

    Thiền sư Mãn Giác, thuộc đời thứ 8 dòng thiền Vô Ngôn Thông. Niên hiệu Hội phong thứ (1096), cuối tháng 11, Sư có bệnh, gọi môn nhơn đến nói kệ :
    Xuân khứ bách hoa lạc
    Xuân đáo bách hoa khai
    Sự trục nhãn tiền quá
    Lão từng đầu thượng lai
    Mạc vị Xuân tàn hoa lạc tận
    Đình tlền tạc dạ nhất chi mai
    Dịch :
    Xuân đi trăm hoa rụng
    Xuân đến trăm hoa cười
    Trước mắt việc đi mãi
    Trên đầu già đến rồi
    Chớ bảo Xuân tàn hoa rụng hết
    Đêm qua sân trước một cành mai

    do hoainiem_2004St
  8. hoainiem_2004

    hoainiem_2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    1.237
    Đã được thích:
    0
    Yêu Thương
    Diệu Thanh
    Không biết vì sao tôi yêu em ?
    Vì sao thương nhớ đã bao đêm ?
    Vì sao nói mãi mà chưa hết ?
    Nói mãi cho mình yêu nhớ thêm.
    Có phải mùa xuân trong mắt đen ?
    Hay là trong tóc tẩm hương đêm ?
    Hơi thơm em thở, môi em ướt,
    Nửa nụ hôn đầu anh chả quên...
    ? em có phải vườn xuân biếc
    Ước nắng hồng lên nhún nhẩy cười ?
    Hay là sóng biển chiều ly biệt ?
    Thương tàu viễn xứ núi mây trôi ?
    Anh sợ nắng vàng phai áo trắng
    Sợ sao xanh lạc mắt em sầu
    Vuốt mềm lưng nhỏ bàn tay gió
    Anh ngẩn ngơ tìm tóc vướng đâu...
    Thương nhớ hơn ngàn mây ấp núi,
    Hơn thuyền ru bóng giữa dòng sông.
    Em ơi, núi lỡ sông bồi hết,
    Chỉ có tình anh, em biết không ?
  9. hoainiem_2004

    hoainiem_2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    1.237
    Đã được thích:
    0
    Viếng lăng Bác
    Viễn Phương
    Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
    Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
    Ôi! hàng tre xanh xanh Việt Nam
    Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng.
    Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
    Thấy một mặt trời trong lăng đất đỏ
    Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
    Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân...
    Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
    Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
    Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
    Mà sao nghe nhói ở trong tim!
    Mai về miền Nam, thương trào nước mắt
    Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác
    Muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây
    Muốn là cây tre trung hiếu chốn này.
  10. hoainiem_2004

    hoainiem_2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    1.237
    Đã được thích:
    0
    Tự hát
    Xuân Quỳnh
    Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
    Trái tim em anh đã từng biết đấy
    Anh là người coi thường của cải
    Nên nếu cần anh bán nó đi ngay
    Em cũng không mong nó giống mặt trời
    Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
    Lại mình anh với đêm dài câm lặng
    Mà lòng anh xa cách với lòng em
    Em trở về đúng nghĩa trái tim
    Biết làm sống những hồng cầu đã chết
    Biết lấy lại những gì đã mất
    Biết rút gần khong cách của yêu tin
    Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
    Biết khao khát những điều anh mơ ước
    Biết xúc động qua nhiều nhận thức
    Biết yêu anh và biết được anh yêu
    Mùa thu nay sao bão mưa nhiều
    Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
    Di đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
    Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh
    Em lo âu trước xa tắp đường mình
    Trái tim đập những điều không thể nói
    Trái tim đập cồn cào cơn đói
    Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn
    Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
    Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
    Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
    Nhưng biết yêu anh có khi chết đi rồi

Chia sẻ trang này