1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đại Cách Mạng Văn Hoá Trung Quốc

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi yu_tai_love_you, 03/08/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nndhcm

    nndhcm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/07/2008
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Như vậy là Cựu Chủ tịch ĐCS TQ, cựu Thủ tướng Quốc vụ viện nước CHND Trung Hoa đã qua đời ạ. Em xin được điểm lại 1 chút tiểu sử của người được coi là có công lớn nhất trong việc đánh đổ " bè lũ 4 tên" nhé:
    - Sinh năm 1921, người huyện Giao Thành, tỉnh Sơn Tây.
    - Tham gia CM năm 1938, năm 1940 được gia nhập ĐCS TQ.
    - Trong thời kì Văn cách, được Mao yêu mến, cất nhắc làm Bí thư thứ nhất Tỉnh uỷ Hồ Nam ( quê Mao ), rồi khi Tạ Phú Trị chết được đảm nhiệm chức Bộ trưởng Bộ Công an ( 3-1972).
    - 7/4/1976, theo đề nghị của Mao, BCT BCHTW ĐCS TQ thông qua quyết định về vấn đè HQP giữ chức Phó Chủ tịch thứ nhất BCHTW ĐCS TQ , Thủ tướng Quốc vụ viện nước CHND Trung Hoa.
    - Lúc Mao chết đã dặn dò " cứ làm theo phương châm đã định" và " chú làm việc tôi yên tâm" với hy vọng gửi gắm sinh mạng chính trị của Giang Thanh và cháu ruột Mao là Mao Viễn Tân cho HQP.
    - Tối 6/10/1976, đập tan " bè lũ 4 tên", ngay trong đêm đó, BCT BCHTW ĐCS TQ thông qua quyết định HQP làm Chủ tịch BCHTW ĐCS TQ, Chủ tịch Quân uỷ TW.
    - Tiếc rằng sau đó HQP vẫn mắc phải sai lầm của Mao, thi hành chính sách " 2 cái phàm là " tiếp tục đề cao Văn cách, tiếp tục tệ sùng bái cá nhân với Mao và ngay cả ông ta, thi hành chính sách kinh tế cực tả kiểu Đại nhảy vọt.
    - Một trong những sai lầm lớn nhất của HQP là chống lại việc sửa các bản án từ thời văn cách, cản trở các cán bộ lão thành ra làm việc trở lại, đặc biệt là Đặng Tiểu Bình.
    - Thực chất là Mao đã giao lại quyền hành cho HQP nhưng Hoa lại ko nắm được quân đội, vốn được các nguyên lão điều hành nên việc Hoa mất quyền là đương nhiên.
    - Đặng Tiểu Bình, khi được ra làm việc trở lại đã cùng với vây cánh lần lượt loại các trợ thủ đắc lực của HQP như Ngô Đức, Trần Tích Liên, Kỷ Đăng Khuê, Uông Đông Hưng ra khỏi BCT rồi loại luôn cả HQP ra khỏi quyền lực.
    - Hnghị lần 3 khoá 5 ( 9/1980 ) ĐH ĐBND toàn quốc dựa theo kiến nghị của TW ĐCS đã qđịnh HQP thôi kiêm nhiệm chức Thủ tướng. Hnghị 6 khoá 11 ĐCS TQ( 6/1981 ) thông qua quyết định từ chức Chủ tịch BCHTW ĐCS TQ, Chủ tịch Quân uỷ TW
    của HQP. HQP vẫn được bầu UV thường vụ BCT BCHTW ĐCS TQ, Phó Chủ tịch BCHTW ĐCS TQ. Nhưng đây cũng có lẽ là dấu chấm hết hoạt động chính trị của HQP, mặc dù sau đó HQP liên tục được bầu làm UV TW tư khoá 12 đến khoá 15.
    Cuối những năm 70 của thế kỉ 20, nội bộ TQ sôi đọng cuộc đấu đá của phe HQP và phe của Đặng Tiểu Bình. Kết quả là HQP đã '''' toạch'''' khá đau. Cũng đúng thôi bởi " chính quyền nằm trên đầu súng" mà HQP ko nắm được quân đội thì thất bại là phải. suy cho cùng HQP chỉ là nhân vật QUÁ ĐỘ sau Mao mà thôi.
    Được nndhcm sửa chữa / chuyển vào 07:40 ngày 23/08/2008
  2. Dilac

    Dilac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2003
    Bài viết:
    950
    Đã được thích:
    0
    Số phận nhân vật số 1: Giang Thanh.
    Mộng nữ hoàng
    Thứ tự sắp xếp quyền lực trong thời kỳ ***************** dần thay đổi về chiều của Giang Thanh. Nếu như tháng 8-1966, trong thứ tự sắp xếp các nhân vật quyền lực của Trung Quốc, Giang Thanh đứng ở cuối bảng thì chỉ một thời gian rất ngắn, đến khoảng tháng 4-1969, vị trí của Giang Thanh đã tiến lên đến thứ tư và chính thức bước vào Bộ Chính trị Trung ương Đảng. Điều này càng làm cho sự khao khát quyền lực trở nên cháy bỏng trong Giang Thanh.
    Giang Thanh muốn tên tuổi của mình được tuyên truyền ra cả thế giới nên nhờ một tác giả người Mỹ tên Roxane Witke soạn cho mình một cuốn sách. Năm 1973, ?oHồng đô nữ hoàng đã ra đời? (tên tiếng Anh là Comrade Chiang Ching) in xong. Quyển sách bán rất chạy ở phương Tây. Thế là ước muốn của Giang Thanh đã được toại nguyện. Báo chí phương Tây dần dần đưa các tin tức ?osau rèm? về cuốn sách này. Điều này làm cho Mao Trạch Đông vô cùng tức giận.
    Giang bắt đầu kết bè với ba nhân vật khác trong Bộ chính trị thành ?onhóm bốn người? để tăng thêm thế lực. Dựa trên phong trào ?ophê Lâm phê Khổng? (tức Lâm Bưu - người đã tử vong trong vụ trốn thoát khi bị phát hiện mưu đồ đảo chính vào ngày 9-3-1971 và Khổng Khâu) để chĩa mũi công kích vào Thủ tướng Quốc vụ viện Chu Ân Lai hòng lật đổ ông.
    Tiếp đó, Giang lại câu kết với Mao Viễn Tân (người liên lạc giữa Mao Trạch Đông và Trung ương Đảng) để đả kích Phó Thủ tướng Đặng Tiểu Bình. Lúc đó Đặng Tiểu Bình rất có uy tín trên chính trường và là người Mao Trạch Đông chọn tiếp nhiệm sau này. Với khả năng kích hoạt và tài diễn viên của mình, Giang Thanh đã làm méo mó nhiều chuyện và bưng bít nhiều nguồn tin khác nhau để đẩy Chu Ân Lai và Đặng Tiểu Bình - 2 cái đinh lớn nhất trong mắt Giang Thanh đi đến ngõ cụt.
    Chu Ân Lai chết, Đặng Tiểu Bình bị gán vào phái ?ohữu khuynh?, bị tước bỏ hết mọi chức vụ trong ngoài Đảng, điều đó làm cho Giang Thanh nhảy cẫng lên vui sướng. Giang Thanh bỗng trở nên bận rộn khác thường.
    Ngày 2-3-1976, Giang Thanh tự ý triệu tập mười hai tỉnh thành, khu về họp hội nghị. Một mặt tấn công tiếp vào Đặng Tiểu Bình, mặt khác tâng bốc mình đến tận mây xanh. Giang Thanh ví mình như Võ Tắc Thiên, Lữ Hậu. Rõ ràng ?omộng nữ hoàng? của Giang Thanh đã lộ quá rõ. Giang Thanh muốn là Lữ Hậu của thế kỷ 20, muốn là ?oNữ hoàng không đội mũ?.
    Đoạn cuối đời ?oNữ hoàng không đội mũ?
    Giang Thanh không ngờ rằng mọi thứ đang dần sụp đổ phía sau lưng mình. Khang Sinh - người sát cánh bên Giang Thanh bao nhiêu năm, trước khi lâm chung, ngày 16-2-1975 đã tiết lộ một bí mật khủng khiếp cho Mao Trạch Đông: ?oGiang Thanh, Trương Xuân Kiều trong lịch sử đều là những kẻ phản bội?. Khang Sinh còn nói thêm: ?oCó thể tìm hai người biết sự việc, một là Vương Quan Lan, một là Ngô Trọng Siêu. Hai người này có thể chứng thực Giang Thanh, Trương Xuân Kiều là phản bội?.
    Bản thân Mao Trạch Đông đã hiểu lắm cái mộng của Giang Thanh nên cũng nhiều lần phê bình, can ngăn. Nhưng Giang Thanh vẫn không thấy được hậu họa đang nằm trên đầu mình. Nói cho đúng, Giang thấy nhưng bất chấp. Ngày 4-4-1976, người người như biển sóng tập trung nơi Thiên An Môn (Bắc Kinh) để tưởng niệm Chu Ân Lai và đả đảo ?oNữ hoàng không đội mũ?.
    Đầu tháng 6-1976, sự kiện Mao Trạch Đông chết đã gây ra ?omột trận động đất chính trị? ở Trung Quốc còn đối với Giang Thanh là một cơ hội tốt. Mộng nữ hoàng của Giang đã sắp đạt được. ?oNhóm bốn người? khẩn trương cướp đoạt quyền lực tối cao, mà Giang Thanh là ngọn cờ đầu. Giang Thanh câu kết với Mao Viễn Tân điều binh từ Quân khu Thẩm Dương đến Bắc Kinh và khuấy lên làn sóng lộn xộn trong nội bộ Đảng. Giang không ngờ rằng mình đang bị đưa vào tròng từ từ. Số phận Giang Thanh đã được định đoạt bởi chính những gì Giang đã làm.
    Chiều ngày mồng 6-10-1976, Trương Diệu Từ - lúc đó là Phó Chủ nhiệm Văn phòng Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc - thừa lệnh của Thường vụ Bộ Chính trị đi bắt Giang Thanh và bè lũ của Giang. Giang Thanh khi nghe tin mình bị bắt chỉ sa sầm nét mặt chứ không la lối, gào thét. Có lẽ vì bản thân Giang cũng biết rằng có một ngày mình sẽ như thế. Đêm ngày 10-6, Giang cùng các thành viên của ?oNhóm bốn người? bị đưa xuống một phòng ngầm dưới đất của Trung Nam Hải.
    Chiều ngày 20-11-1980, người dân Trung Quốc đến chật ních nhà số 1 đường Chính Nghĩa, Bắc Kinh để xem tòa án đặc biệt của Pháp viện Nhân dân tối cao nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa mở phiên tòa xét xử tập đoàn phản cách mạng Lâm Bưu, Giang Thanh, tổng cộng mười sáu người.
    Giang Thanh khi ra tòa vẫn trang điểm chỉn chu như một diễn viên và ánh mắt luôn tỏ ra cao ngạo. Trong suốt thời gian xét xử, khác với Trương Xuân Kiều chỉ biết im lặng, không nói câu nào, Giang luôn nói liến thoắng, cãi bào chữa. Nhưng lưới trời lộng lộng, thưa mà khó lọt, Giang Thanh bị kết tội tổ chức, lãnh đạo phản cách mạng, âm mưu đảo lộn Chính phủ, dấy động tuyên truyền phản cách mạng, vu cáo hãm hại. Tòa tuyên án tử hình, hoãn thi hành án hai năm.
    Các nhân chứng kể lại, khi nghe hai tiếng tử hình, Giang Thanh đã lăn ra kêu khóc, chỉ đến khi người cảnh vệ nhắc lại ?ohoãn thi hành án hai năm? Giang mới như người hoàn hồn, ngoan ngoãn từ dưới đất bò dậy. Hết hạn hoãn tử hình, Giang Thanh được giảm án còn chung thân.
    Những ngày cuối đời, Giang Thanh sống mòn mỏi trong tù, đối diện với lương tâm và tội ác của mình. Không chịu được điều ấy, Giang Thanh đã tự sát vào ngày 14-5-1991.
  3. buxton

    buxton Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    http://www.diendankinhte.info/forum/index.php?showtopic=5287&st=30
  4. bthungvn

    bthungvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2007
    Bài viết:
    744
    Đã được thích:
    2
    Đọc hết cả bài vẫn không biết ông HQP là ông nào ? gần đây báo điện tử VN cũng có kiểu viết tắt thế này.
    Được bthungvn sửa chữa / chuyển vào 23:52 ngày 12/09/2008
  5. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Đó là lối viết cho người đã biết chuyện rồi.
    Chẳng hạn, tôi đã biết về Hoa Quốc Phong (HQP) rồi, nên nhìn thấy
    chữ viết tắt HQP thì sau một lúc đối chiếu thì cũng hiểu ra được.
    Người nào chưa biết chuyện thì đành giở sang trang khác mà chơi.
  6. Tank

    Tank Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2003
    Bài viết:
    425
    Đã được thích:
    0
    Có CMVH hay không thì kinh tế TQ bây giờ cũng vẫn thế thôi, không bị ảnh hưởng nhiều lắm vì thời đó là thời CNXH xơ cứng kiểu LX, kiểu như đói+chết 99% thì cũng chẳng khác gì 95%. Đứng về phương diện "kế hoặc hoá gia đình", kiềm chế dân số có khi CMVH lại là một thành công
    Cứ nhìn anh BH là minh chứng, chẳng cần CMVH thì kinh tế đã là thảm hoạ rồi.
    Ăn nhau (bật lên được) là TQ chuyển kinh tế thành TB.
  7. werty98

    werty98 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/06/2003
    Bài viết:
    8.168
    Đã được thích:
    5.563
    Cái chết của "thiếu soái" Lâm Bưu có nhiều uẩn khúc. Theo thông tin chính thức của TQ thì cả nhà Lâm chết vì tai nạn máy bay trên đường chạy trốn sang Liên Xô. Còn theo quyển Hồng đô Nữ hoàng thì vợ chồng Lâm bị Mao Chu cho quân phục kích bắn cháy xe trên đường ăn tiệc "gân hổ" về. Đâu là sự thật?
  8. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Cái này thì ở ViệtNam đã rõ trắng đen hơn 3 chục năm rồi .
    Chỉ việc cắt dán những từ ngữ của bạn là ra ngay thôi:
    "cả nhà Lâm chết ... máy bay trên đường chạy trốn sang Liên Xô" và
    "bị Mao Chu cho quân phục kích bắn"
  9. datvn

    datvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    2.981
    Đã được thích:
    1
    Chưa hiểu ý bác Codep nói gì?
  10. Shitbuster

    Shitbuster Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2007
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    Ý bác ấy là chả có gì là uẩn khúc mà phải thảo luận nữa. Thậm chí đọc trên Wikipedia cũng đã rất rõ.

Chia sẻ trang này