1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ĐĂK TÔ ‘Lính nhà trời’ Mỹ trên cao nguyên trung phần Nam Việt Nam

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ngthi96, 01/04/2014.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    8.673
    Lúc 10g30, trời đã quang mây đủ để cho trung tá Schumacher lên trực thăng chỉ huy rời căn cứ pháo binh 15 tới lượn vòng vòng trên khu chiến. Ông cũng phải giáp mặt với vấn đề tương tự như của trung tá Johnson cùng tiểu đoàn 4/503 5 hôm trước. 3 trong số 4 đại đội của ông đang đụng nặng mà rừng già rậm rạp lại ngăn trở ko cho ông nhìn thấy gì cả.

    Căn cứ vào báo cáo của Jesmer và McElwain. Schumacher nhanh chóng nhận định tình thế của TF Blue ít nghiêm trọng hơn. Sau khi cho phi pháo dập xuống phía trước Jesmer, Schumacher chuyển mối quan tâm tới TF Black.

    McElwain hầu như luôn duy trì liên lạc với đại úy Sills ở trung tâm hành quân và với trung tá Schumacher. Đến khoảng 11g sau khi đại úy Hardy và trung úy Flynn tới gia nhập, McElwain báo với Schumacher rằng mình đã phải đối đầu với cả 1 tiểu đoàn Bắc Việt và đang rất cần trợ giúp.

    Schumacher nổi đóa : “Charlie Six, cậu chả biết mình đang đối mặt với cái gì hết ! Đầu tiên thì cậu bảo là 1 tiểu đội, rồi 1 trung đội, rồi lại 1 đại đội. Giờ thì cả tiểu đoàn. Đứng dậy và đuổi chúng nó đi chứ !’’

    McElwain giận điên lên : “Mẹ nó chứ, Six. Nếu ông *** chịu cứu thì ông sẽ chẳng còn đại đội Charlie nữa đâu. Nghe tôi và hỗ trợ ngay đi.’’

    Schumacher quát lại McElwain : “Cậu dám chửi tôi à, đại úy. Tôi sẽ ko bỏ qua chuyện này đâu. Giờ thì tự đi mà cố thủ.’’

    Đại úy Sills ở trung tâm hành quân ko tin ở tai mình khi nghe lỏm được câu chuyện trên sóng điện đài. Anh đã liên lạc với McElwain hơn 1 giờ đồng hồ và nghe thấy cả tiếng súng bắn ầm ầm liên hồi ngoài đó. Đây chẳng thể là 1 trận đánh nhỏ. Sills nghĩ McElwain có thể sẽ bị tràn ngập nếu ko được trợ giúp. Anh cảm thấy thất vọng ko những vì mình chẳng thể làm gì để giúp mà còn thấy rằng Schumacher đã tỏ ra chẳng hiểu gì về tình thế nghiêm trọng của McElwain.

    Tuy thế, đã có người nhận ra tình thế nguy ngập của TF Black. Trong khi Sills đang nghe, tướng Schweiter nhảy vào mạng điện dài. Schweiter gọi : “Tốt hơn anh nên nghe lính của mình bên dưới, trung tá. Nếu cậu ta bảo rằng đang phải đối mặt với 1 tiểu đoàn, thì là đúng vậy đó. ”

    Tướng Schweiter biết Schumacher đã hết cửa chọn lựa. TF Blue của Jesmer vẫn còn kẹt trong trận đánh của mình nên ko thể tới giúp McElwain được. đại đội Bravo, tiểu đoàn 1/503 thì đang phải bảo vệ căn cứ pháo binh 15. Nếu điều họ đi cứu TF Black thì trong khi đợi có đại đội khác tới thay, căn cứ pháo binh trên cao điểm 823 sẽ thành mồi ngon cho địch quân tập kích.

    Schweiter gọi điện cho trung tá Johnson, tiểu đoàn 4/504, đang ở sở chỉ huy tại Bến Hét. “Thằng Charlie của tiểu đoàn 1 đang gặp nguy. Hãy chuẩn bị sẵn sàng 1 lực lượng phản ứng và đi cứu họ” Schweiter nói ngắn gọn.

    Johnson bắt đầu tổ chức 1 đơn vị ứng cứu.

    Sau khi tướng Schweiter bảo đại úy Sills tìm 1 bãi đáp để đổ quân cứu viện, Sills đã gọi điện báo tin cho trung tá Schumacher. Ông này ngắt lời : “Biết rồi. Xúc tiến đi”

    Sau đó Sills gọi điện báo tin mừng cho McElwain. Trong khi anh đang báo, thì Schumacher gắt gỏng chen vào: “Đại úy, tôi đang điều hành trận đánh. Cút khỏi mạng ngay.”

    Ù cả tai vì những lời mắng mỏ, Sills chạy ra chỗ trực thăng đang đợi. Lát sau anh đã bay vòng vòng trên trời gần vị trí của TF Black tuyệt vọng cố tìm ra 1 bãi đáp trong tán cây rừng kín mít.

    Sau hơn 15 phút căng thẳng lục lạo, Sills đã thấy thứ cần tìm. Cách vị trí của McElwain gần 1000m về phía tây, có 1 trảng trống vừa đủ chứa 1 chiếc trực thăng. Anh đánh dấu trên bản đồ, rồi ra hiệu cho phi công quay về căn cứ pháo binh 15. Ở đó anh gọi điện báo tin mừng cho tướng Schweiter, trung tá Schumacher và Johnson, cùng đại úy McElwai.

    Tin sẽ có quân cứu viện đến được chỗ McElwain vào lúc 11g15. Tin đến rất kịp thời. Trận đánh vẫn tiếp diễn với cường độ ko giảm. Thương vong đã ở mức đáng báo động. Những thương binh nặng đã được chuyển về phía sau chu vi phòng thủ nơi có rãnh đất nông có thể bảo vệ họ trước đạn nhọn đang nhằm vào lính dù. Những thương binh nhẹ hơn thì vẫn phải chiến đấu. TF Black cần mọi tay súng còn có thể chiến đấu được.

    Trong hơn 1 chục ca tử trận có cả đại úy Abe Hardy. Từ lúc vào chu vi phòng thủ, anh đã liều mình chạy qua chạy lại giữa các lính dù, chỉ đạo động viên bọn họ.

    Có lúc anh đến gần trung úy Brown: “Mọi việc ở đây thế nào rồi, trung úy?” Anh này phát hoảng khi thấy viên đại úy đang đứng cạnh, dường như ko thèm đếm xỉa đến những viên đạn nhọn đang bay víu víu cũng như đạn cối và rocket đang nổ tung. Brown trả lời : “Thưa sếp, ổn. Có lẽ anh nên cúi xuống thì hơn ạ”

    Hardy chỉ gật đầu rồi lại chuyển qua chỗ khác. Sau đó McElwain thấy Hardy di chuyển từ chỗ nấp này qua chỗ nấp khác, vừa bắn súng vừa chửi rủa kẻ thù. Khi thấy Hardy gần tới chỗ mình nằm, McElwain gọi: “Cứ từ từ, Abe. Ko thể đánh chúng 1 mình được đâu.”

    Hardy chỉ cười rồi đi tiếp. Cuối cùng anh đến gần vị trí của Kelley.

    Hỏa lực AK-47 và RPD đang bắn rất mãnh liệt vào trung đội Kelley. 1 cậu lính trẻ, ko thể chịu được áp lực lâu hơn nữa, đã nhảy dựng dậy và chửi quân Bắc Việt những lời tục tĩu. Kelley cản cậu ta lại rồi kéo xuống chỗ nấp. Anh thấy 1 thành viên khác trong trung đội, đã mấy lần bị thương, đang bắt đầu bị choáng. Anh cũng đưa anh này xuống luôn. Có 1 lính dù khác bị thương nặng nằm gần đó đang la hét hoảng loạn, càng ngày càng to hơn: “Tôi ko muốn chết!”
  2. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    8.673
    Ngâm cứu mãi mới biết Huey log ship chính là trực thăng chở quân bình thường nhưng được lính không kỵ ngắt ra chỉ để chờ đồ đạc cá nhân, ba lô, mùng mền...ẹc...lính Mỹ sướng thật....
    hk111333, Khucthuydu2, gaume15 người khác thích bài này.
  3. home124

    home124 Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/05/2009
    Bài viết:
    4.208
    Đã được thích:
    2.411
    Như vậy là tiếng lóng hả?
    Bạn heo và các bạn hay dịch thuật có hiểu cái từu (sic) trong một số văn bản chuyên ngành là nghĩa sao không? Chỉ giáo với
    gaume1 thích bài này.
  4. anheoinwater

    anheoinwater GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    25/10/2007
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    1.208
    (sic) thường tui hiểu là "nguyên văn", dùng khi người ta muốn thông báo rằng mình vừa trích dẫn y nguyên một câu hay một từ của người khác, không có bất cứ thay đổi gì.
    lamnhabinh, gaume1, home1241 người khác thích bài này.
  5. CVPH

    CVPH Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/01/2002
    Bài viết:
    1.416
    Đã được thích:
    198
    Em nghĩ có vẻ như từ "log" là viết tắt của "logistics" (hậu cần), log ship là tàu bay lo việc hậu cần như ngthi96 đã nói ở trên.
    gaume1usadok thích bài này.
  6. home124

    home124 Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/05/2009
    Bài viết:
    4.208
    Đã được thích:
    2.411
    Rứa mà tui lại hiểu như là từ đặc chủng/dụng vì nhiều khi họ cũng chua là nguyên văn vẫn có "sic".
    Thanks
    gaume1 thích bài này.
  7. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    Không phải, "sic" được dùng với hàm ý "tao dùng lời dẫn của mày, nhưng ý tao là đoạn của mày nó nhảm nhí bỏ mother". VD: sách dẫn lời anh B rằng "anh A là người tốt (sic)", có nghĩa ý thằng tác giả là câu này của thằng B giả dối bỏ mịa
    usadok, bloodheartvn, home1241 người khác thích bài này.
  8. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    8.673
    Kelley theo dõi thấy đại úy Hardy, đang phóng sang vị trí mới. Trong lúc nhìn theo, anh thấy Hardy lãnh nguyên 1 loạt đạn súng trường vào ngực. Anh này chết ngay tức khắc. Kelley gọi điện báo tin cho McElwain biết. đại đội Dog chỉ còn có 1 sĩ quan nữa là trung úy George L. Brown, giờ lên làm đại đội trưởng.

    Trung úy Cecil là tấm gương cho những người chứng kiến hành động của mình ngày hôm ấy. Anh chiến đấu táo bạo, thông minh. Cecil di chuyển giữa trung đội, tái bố trí binh sĩ, phân phát đạn dược, động viên họ bằng việc làm cụ thể. Cecil đã bị 1 vết thương nặng ở hông phải, do lính bắn tỉa Bắc Việt, treo mình trên ngọn cây và ném 1 quả lựu đạn xuống ngay giữa chỗ anh cùng những người khác. Dù rất đau nhưng anh ko hề chậm lại. Khi khẩu M79 của 1 người lính bị hóc, Cecil đưa cho anh này khẩu CAR-15 của mình rồi trườn về phía trước nhặt khẩu AK-47 cùng đạn của 1 lính Bắc Việt tử trận. Sau đó anh dùng khẩu súng này hạ sát 3 địch quân đang tiến công trung đội. Rồi lại bắn hạ ít nhất là 6 người nữa cách vị trí của mình trong khoảng 10m.

    Do trung đội bị đã thương vong nặng –4 chết và chỉ còn có 1 người là chưa bị thương - Cecil bò về chỗ trung úy Brown nhiều lần để yêu cầu giúp đỡ.

    Brown chẳng khoái việc phải chọn ra lính điều xuống chỗ Cecil tí nào, nhưng ko còn cách nào khác. Khi liếc nhìn các thành viên trong trung đội, anh thấy họ cũng nhìn lại mình. Đôi mắt của họ như đang cầu xin anh hãy chọn người khác. Dù vậy, Brown vẫn phải chỉ định và các ‘thiên binh’ được chọn sẽ phải nhỏm ngay dậy bò xuống chỗ Cecil. Brown chưa bao giờ tự hào về những người lính dù bằng niềm tự hào của mình ngày hôm đó.

    1 lính của Brown được gửi xuống chỗ Cecil là binh nhất John A. Barnes, 22 tuổi, người Dedham, Massachusetts. Barnesđã hoàn tất kỳ hạn 1 năm phục vụ từ hồi tháng 5 trong đại đội công binh lữ đoàn 173 và đã tình nguyện phục vụ thêm 1 kỳ nữa với điều kiện: Làm xạ thủ trung liên M60 trong 1 đại đội súng trường và điều kiện này đã được đáp ứng.

    Trung úy rất mừng khi có thêm hỏa lực M60 trong trung đội, nhưng cũng có mấy chú lính ko thích thế. Binh nhất Don Martindale, tiếp đạn viên, ko khoái vậy vì như thế có nghĩa là anh sẽ phải vác thêm nhiều đạn hơn nữa. Martindale thấy mến Barnes dù anh ko thể hiểu tại sao lại có người lại tình nguyện đi làm lính chiến. Việc khao khát được đánh nhau đã đem lại cho Barnes cái biệt hiệu “Chiến đấu”.

    Barnes là 1 chàng trai trẻ đáng mến, luôn xốc vác nhận làm mọi việc khiến mọi người rất hài lòng. Nhưng anh cũng là 1 người lo xa, thồ theo rất nhiều đồ đạc và trông luộm thuộm nhất trung đội. Biết bao nhiêu lần Brown hết ngọt rồi sẵng mà Barnes vẫn ko kịp thu xếp đồ đạc mỗi buổi sáng.

    Brown đã nhiều lần phải cho tổ hỏa lực ở lại để hối Barnes đóng đồ vào ba lô. Sau đó tất cả lại phải chạy đuổi theo trung đội. Dường như Barnes ko bao giờ thu xếp đồ đạc gọn gàng được và là cội nguồn của nhiều câu chuyện tiếu lâm trong trung đội, thế nhưng anh ko bao giờ phàn nàn hay cáu kỉnh.

    Anh cũng ko hề càm ràm khi Brown bảo anh xuống tăng cường cho trung đội Cecil mà chỉ cầm lấy súng và bò đi.

    Ở chỗ Cecil, Barnes nã hết băng đạn M60 này tới băng đạn khác vào các vị trí của quân Bắc Việt. Hỏa lực của anh ngày càng hiệu quả khiến bộ đội Bắc Việt nhanh chóng coi anh như là 1 mối nguy lớn. Đạn của nhiều khẩu AK-47 bắn tới tấp vào vị trí của Barnes và bắn anh văng ra khỏi khẩu M60. Có người kéo anh cựu công binh đã bị trọng thương ra khỏi lằn đạn. Barnes nhanh chóng được 1 lính cứu thương chăm sóc ở trạm sơ cứu.

    Một tấm gương điềm tĩnh dưới lửa đạn ngày đó chính là sĩ quan tiền sát pháo binh của pháo đội Charlie, tiểu đoàn 3/319. Richard A. Elrod, người Texas, đã ko hề sợ hãi di chuyển khắp chu vi phòng thủ bình tĩnh chấm mục tiêu cho trung tâm chỉ huy hỏa lực. Anh đã cho pháo 105mm bắn gần hết mức có thể nhằm đập tan tuyến quân đối phương.

    Đạn pháo dập xuống phá nát khu rừng cách phía trước khu vực của trung úy Kelley chỉ chừng 25m. Một số lính trung đội anh cũng đã bị trúng mảnh pháo của quân nhà nhưng Kelley biết pháo cũng ko thể giúp được nhiều. Anh nhận thấy nhiều bộ đội Bắc Việt đã lọt được vào giữa hàng rào pháo binh với vị trí của anh do đó gần như ko hề hấn gì khi bị pháo kích.

    Tới 11g20, ngay sau khi đại úy Hardy bị giết, hỏa lực của đối phương có giảm bớt đủ cho những lính dù đang bị vây có thời gian nghỉ tí chút. Trong quãng thời gian tạm lắng này, lính dùng dao găm, lưỡi lê và cả mũ sắt để đào vội những công sự. Chỉ cần sâu xuống đất khoảng 10cm là cũng đủ mang lại cho họ cảm giác an toàn hơn.

    Vì hầu hết lính dù đều đã để ba lô lại chỗ đóng quân vì dự đoán sẽ nghỉ thêm 1 đêm tại đó cùng với tốc độ tiêu thụ đạn đáng kinh ngạc trong mấy giờ qua nên tới lúc này đạn dược của họ đã gần cạn. Trung úy Kelley đã phải nhắc lính dưới quyền: “ko được bắn nếu ko nhìn rõ mục tiêu.”

    Nước và đạn được thu nhặt lại từ những người đã chết, thương binh cũng gom hết các băng đạn của mình rồi chuyển cho đồng đội. Có 1 số lính dù còn liều lĩnh ra ngoài chu vi phòng thủ để lấy súng, đạn từ xác bộ đội Bắc Việt.

    Trung sĩ Wooldridge vừa hạ sát 1 lính địch khi anh này nhô ra từ sau 1 cái cây cách anh có 5m ngay trước lúc súng tạm lắng. Từ đầu tới giờ anh đã bắn hết 500 viên đạn mang theo. Tận dụng thời gian tạm yên, Wooldridge bò ra khỏi vị trí nhặt lấy khẩu súng của người lính địch này để thay thế.
    CVPH, DepTraiDeu, usadok8 người khác thích bài này.
  9. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    8.673
    Đại úy McElwain gọi báo cho đại úy Sills về tình trạng đạn dược đang thiếu hụt trầm trọng (sau khi bị Schumacher mắng, cả 2 đã chuyển sang tần số khác rồi tiếp tục duy trì liên lạc). Sills nhanh chóng chuẩn bị 1 chiếc Huey móc theo dây để tải đạn. Chuẩn úy Gary Bass, 1 chàng ‘cao bồi’, tình nguyện thực hiện phi vụ tiếp tế nguy hiểm này.

    Tới 11g20 thì Bass đã bay vòng vòng trên sườn quả đồi khổng lồ này. Lá rừng rập rạp khiến anh ko sao định vị được vị trí của TF Black. Đại úy McElwain ở dưới đất cũng chỉ thỉnh thoảng thoáng nhìn thấy chiếc slick qua các ngọn cây ken dày. Anh đã gọi điện đài để hướng dẫn cho Bass nhưng rồi bộ đội Bắc Việt bắt đầu bắn lên chiếc trực thăng.

    Lính dù có thể nghe tiếng đạn bắn trúng vỏ bọc bằng nhôm của chiếc trực thăng. Đạn bắn rát đến độ khó tin.

    Chiếc tàu rung lắc vì bị trúng đạn, Bass phải vật lộn để điều khiển chiếc trực thăng bị thương. Ở phía sau, tay cơ phi (crew chief) lo thả đạn xuống trong khi Bass vòng về Đắk Tô.

    Quân của TF Black bất lực nhìn theo cái sọt lăn lông lốc xuống dốc, ngoài tầm với của họ. Thêm nhiều cố gắng tái tiếp tế đạn dược nữa cũng đã được thực hiện nhưng hỏa lực dữ dằn của quân địch khiến chúng bị mất sạch.

    Việc chiếc trực thăng của Bass xuất hiện đã khiến hỏa lực đối phương bùng lên lại. Đạn B-40 từ trong rừng vọt ra rồi nổ tung giữa quân dù, lựu đạn bay vòng cầu và nổ trên các cành cây cao, tưới mảnh xuống đám lính bên dưới. Tiếng nổ đanh của súng AK-47 làm mọi người ù cả tai.

    Trung sĩ Wooldridge đang bò tới chỗ 1 lính dù tử trận để lấy đạn thì nghe thấy tiếng AK-47 nổ vang. Cơn đau đột ngột khiến anh tê liệt. 2 phát đạn đã xuyên qua ống chân anh, viên thứ 3 thì găm vào xương bánh chè đầu gối trái. Wooldridge được 1 lính cứu thương băng bó rồi chuyển về nhập hội cùng với những thương binh khác.

    Đợt công kích ác liệt của quân thù diễn ra tới tận 13g, rồi lại dịu đi. Một lần nữa các ‘thiên binh’ lại dùng khoảng thời gian tạm lắng để củng cố vị trí, di chuyển thương binh về nơi an toàn và đợi đại đội Charlie, tiểu đoàn 4/503, của đại úy William Connolly vừa về căn cứ pháo binh 12, đến cứu. Sau khi đi tuần tiễu ở bắc Bến Hét về lúc 7g ngày 11 tháng 11, Connolly đã dành ra mấy tiếng cho để đại đội ăn uống và tái tiếp tế rồi anh mới bò vào hầm ngủ. Chưa kịp yên giấc thì có tin trung tá Johnson muốn gặp. Đại đội Connolly sẽ phải đi cứu TF Black.

    Khi biết mình sẽ đi cứu 1 đại đội anh em, lính đại đội Charlie rất phấn khích. Sau khi bị kẻ thù tiến công mấy tuần trước đó, giờ thì họ đã có cơ hội đánh trả và cứu giúp các ‘thiên binh’ đồng đội.

    Đến trưa, đại đội Charlie ra xếp hàng ở bãi đáp đợi trực thăng tới đón. Tới gần 13g thì phi đội slicks đã tới. Những lính dù trang bị đầy mình, thồ theo rất nhiều đạn dược, nước uống mà mình có thể mang nổi cho TF Black, leo lên tàu bay.

    Trên chiếc trực thăng thứ nhất có trung sĩ Ray Bull, 24 tuổi, người thành phố Yuba, California. Là thành viên của đại đội Charlie từ hồi tháng 7, Bull thuộc toán xích hầu đặc biệt do chính tay Connolly tuyển lựa để luồn rừng. Khi trực thăng vừa đáp xuống bãi đất trống nhỏ hẹp, Bull và Sp4 David Atkin nhảy ngay ra khỏi cửa. Một khi chắc chắn rằng bãi đáp ko có địch, họ sẽ cắt rừng đến chỗ TF Black.

    Những chiếc trực thăng đi sau chở phần còn lại của đại đội Charlie tiểu đoàn 4/503, bốc hết trong 1 lần, cũng đã cất cánh.

    Lúc 13g30, quân địch lại tiến hành tiến công TF Black. Sau 1 chốc im lặng, đạn cối đối phương lại bắt đầu giáng xuống rồi sau đó là hỏa lực súng cá nhân bùng lên dữ dội. McElwain, lúc này đã bị thương ở lưng vì mảnh đạn cối, từ sở chỉ huy bò tới chỗ đang bị đe dọa nhất chu vi phòng thủ. Anh cũng góp phần đánh lui 1 đợt tiến công đã được dự đoán từ trước, hạ sát mấy bộ đội Bắc Việt với khẩu súng trường của mình.

    McElwain báo cho binh sĩ biết tin quân tăng viện sẽ đến. Thoạt đầu tin này khiến lính dù đang bị vây lên tinh thần. Nhưng rồi trận đánh cứ vẫn tiếp tục mà ko thấy tăm hơi quân cứu viện đâu hết thì họ lại trở nên tuyệt vọng.

    Trung úy Kelley đoan chắc mình rồi sẽ chết. Với sự điềm tĩnh của những người đã biết được kết cục của mình, Kelley chỉ hy vọng mình sẽ chết ko đau đớn. Anh muốn mình sẽ ra đi nhanh chóng. Để cho chắc ăn, anh lấy 1 viên đạn ra khỏi băng rồi nhét nó vào túi áo. Làm vậy anh có thể để dành 1 viên cho mình khi bị bộ đội Bắc Việt tràn ngập.

    Trong lúc đang túm tụm quanh 1 gốc cây, binh nhất Bruce Linton, lính điện đài của trung úy Brown quay sang hỏi anh này. “Sếp ơi, anh thấy liệu ta có thoát được ko?”

    “Cậu muốn tôi nói thật chứ?”

    “Vâng”

    “Không. Tôi nghĩ ko thoát được đâu.”

    Linton vỗ nhẹ vào túi áo: “Tôi có thư gửi cho vợ ở trong này. Nếu anh thoát được thì đưa giúp nó cho cô ấy nhé?”

    Brown hứa với anh.

    “Tôi có thể làm cho anh điều gì ko, trung úy?”

    “Khỏi” Brown đáp.

    “Còn 1 việc nữa”. Linton nói: “Anh ko phiền nếu tôi gọi anh là Charlie chứ ạ ?”

    Brown cười lớn : “ko sao, cứ gọi tôi là Charlie đi”.
  10. gaume1

    gaume1 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/01/2011
    Bài viết:
    1.153
    Đã được thích:
    365
    CVPHngthi96 thích bài này.

Chia sẻ trang này