1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ĐĂK TÔ ‘Lính nhà trời’ Mỹ trên cao nguyên trung phần Nam Việt Nam

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ngthi96, 01/04/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Đấy là ở những nơi giữa khu dân cư, làng xóm,... lính Mỹ không đề phòng và không thể vãi đạn như trên núi!
    Ví dụ chiến đấu trong đường phố thì người ta "thích" trèo lên nóc tầng thượng, núp trong các cửa sổ cao tần,... dễ quan sát. Nhưng ví dụ như trận 72 ngày ở Quảng Trị thì người ta lại chẳng trèo lên cao nữa!
    1 quả đạn pháo khi nổ thì mảnh nó bắn ra theo hình chóp nón về phía trước, càng cao về phía trước khả năng hứng chùm mảnh càng lớn. Chỉ có mỗi đạn cối thì mới hơi khác, mảnh toả gần như đều xung quanh, nhưng cũng càng đứng cao hứng càng được nhiều mảnh...!
    Khi đánh nhau, nếu không phải thò lên để thấy và bắn lại được đối phương thì họ rúc dưới hào. Lính Giải Phóng cũng như vậy, khi đang bị pháo kích họ cũng rúc hết trong các ngách dưới hào (công sự), chỉ khi ngớt tiếng pháo mới thò đầu lên quan sát, khi thấy lính địch đến gần (pháo địch không còn bắn được vào nữa) mới hô tất cả ra để chuẩn bị nghênh tiếp chứ chẳng trèo lên cây hứng mảnh đạn!
    Mà đỉnh núi+các sống lưng núi thì cũng ít khi có cây to. Đồi - núi ở VN (hay là ở các xứ nhiều mưa bão khác) thì cây to chỉ mọc nhiều ở triền núi dọc theo các khe (suối)... chứ nó không mọc đều như rừng cây lá kim ở xứ ôn đới!
    01863437847, usadokngthi96 thích bài này.
  2. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    8.673
    đồng ý với ý kiến của bác nhưng có được nhận định đó là trải qua cả quá trình chiến đấu nhiều lúc phải trả bằng máu cho nên ko thể nói người lính nào, đơn vị nào cũng vào trận là biết ngay cách đánh đâu..do đó chuyện trèo lên cây bắn xuống chiếm lợi thế cũng là lẽ thường...còn chuyện có cây to mọc quanh chu vi vài trăm mét cách sống núi ở rừmg tây nguyên hay ko thì cũng chẳng thể khẳng định 100% được
    danngoc thích bài này.
  3. meo-u

    meo-u Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    29/04/2011
    Bài viết:
    4.710
    Đã được thích:
    4.111
    Thớt này cũng bình luận vui quá nhỉ. Phải thế chứ, dịch truyện nhưng thấy đoạn nào lấn cấn là chém ngay mới vui. Chứ cứ dịch suông chẳng ai ý kiến ý cò gì thì bác
    ngthi96 lại buồn.
    ngthi96 thích bài này.
  4. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Sao mà bác ấy lại phải buồn?
    Viết là cái ông tác giả quyển sách, bá ấy chỉ dịch lại, chả lẽ bác ấy chỉ dịch chỗ nào nghĩ là ông ấy viết đúng?
    Còn đúng là thực tế bây giờ có vào mấy cái địa điểm ấy thì đỉnh đồi chỉ còn thấy trơ trụi, chẳng phải do ngày xưa máy bay Mỹ phát quang, mà tại vì dân ta bây giờ phá còn giỏi hơn rất nhiều.
    Nhưng film tài liệu thì vẫn còn nhiều, nhất là các điểm quanh Khe Sanh, Tà Cơn,...!
    usadokngthi96 thích bài này.
  5. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    8.673
    Cách đó ko xa, binh nhất Nale vẫn đang bị ghìm chặt. Anh lấy ra lựu đạn ra khỏi bao, đặt chúng đúng tầm tay. Nếu quân Bắc Việt nhào đến, anh sẽ chơi tất tay luôn. Địch sẽ phải trả giá đắt.

    Tuy nhiên Nale đã ko phải làm vậy. 1 số lính thuộc trung đội McDevitt đã đến tới được chỗ anh. Trong khi họ bắn chi viện, 2 lính khác kéo Nale qua hõm đất về dưới đống gỗ. Nale vẫn ở lại tuyến đầu, chứ ko chịu đi sơ tán vì thương tích. Lát sau 1 hạ sĩ quan trong trung đội anh, là trung sĩ Funderburk, cuối cùng cũng đã giết được tay bắn tỉa đã gây cho Nale quá nhiều rắc rối.

    Trận đánh giằng co đã diễn ra gần 1 tiếng đồng hồ mà chưa có dấu hiệu thuyên giảm. Đại úy Rogan đã phối hợp với phi pháo nhằm chống lại quân Bắc Việt. Nhưng đối phương đã áp sát trung đội Bodine, nên thật khó mà oanh kích hiệu quả nếu ko gây nguy hiểm cho quân Mỹ. Đến 17g00 thì thiếu tá Steverson cùng sĩ quan liên lạc pháo binh tiểu đoàn phải lên trực thăng bay tới khu chiến với hy vọng đưa hỏa lực pháo chi viện vào gần hơn. Thế nhưng, cũng như thường lệ ở Tây Nguyên , tán rừng rậm rạp đã khiến cho họ hiếm khi nhìn rõ những gì đang xảy ra bên dưới.

    Những khẩu pháo 105mm của pháo đội A ở căn cứ pháo binh 16 đã hạ nòng hết cỡ có thể bắn thẳng vào sườn núi với cự ly chưa đến 400m. Mấy khẩu đại liên 50 cal cũng tuôn những luồng đạn chết chóc vào trận đánh, nhưng vì ko sao xác định chính xác vị trí đại đội Bravo, nên các loại hỏa khí ghê gớm này cũng coi như vô dụng.

    Quân Bắc Việt tiếp tục gia tăng áp lực lên các vị trí tiền tiêu của trung đội Bodine. Từ khoảng cách chưa đến 20m, địch nã đạn dữ dội về phía lính dù. Có nhiều lính bắn tỉa địch nên bất kỳ sự di chuyển nào cũng trở thành 1 cuộc phiêu lưu nguy hiểm. Cứ vài phút lại có 1 quả đạn B-40 từ sáng lòe từ trong rừng bắn ra rồi nổ tung khi bắn trúng cây cối hay thân thể con người.

    Bodine biết mình ko thể giữ những vị trí tiền tiêu lâu hơn được nữa. Anh đã có quá nhiều thương vong, cần phải lùi về nhập với phần còn lại của đại đội. Bodine truyền lệnh: “Rút về! Đem theo hết thương binh.” Từ lúc mấy cái điện đài bị phá hủy trong trận đánh, Bodine rất muốn gặp Rogan, để có thể tư vấn cũng như xin chỉ thị.

    Từ chỗ nấp Bodine đứng dậy. Khi anh mới vừa xoay người thì bị 1 viên đạn bắn tỉa của bộ đội Bắc Việt bắn trúng mông phải. Lúc này anh mới nhận ra là quân Bắc Việt đã vận động ra phía sau rồi. Những ký ức đau xót về cái trận mà đại đội Alpha bị thảm sát hồi tháng 6 chợt lóe lên trong đầu Bodine và anh chẳng hề muốn phải chịu 1 kết cục như thế chút nào hết.

    Mặc kệ cơn đau, Bodine tập tễnh luồn rừng đi tìm Rogan và rất đỗi ngạc nhiên khi thấy đại đội trưởng ở phía sau chỉ cách có 20m. Anh đâu biết là Rogan đã lên gần đến thế.

    Sau khi nghe báo cáo tình hình, Rogan đồng ý cho Bodine rút. Anh gọi điện cho McDevitt và được anh này cam đoan sẽ rút lui an toàn. Khi anh quay sang Bodine thì 1 quả B-40 nổ tung ở cái cây sát cạnh.

    Bodine ngã vật xuống đất. Bị mảnh vỡ găm trúng lưng và tay phải. Tuy rất đau nhưng vẫn còn tỉnh, Bodine còn nhìn thấy 2 lính điện đài của Rogan cùng với y tá trưởng đại đội Bravo đã bị vụ nổ giết chết. Rogan cũng bị thương vì nhiều mảnh nhỏ nhưng vẫn chỉ huy được.

    Thoạt đầu Bodine còn định trở về trận tuyến trung đội mình, nhưng vết thương nặng đã khiến anh ko thể làm vậy. Người ta cứ kéo anh về trạm sơ cứu dù anh cố chống lại.

    Đại úy Rogan gỡ điện đài từ xác điện đài viên của mình. Anh gọi cho McDevitt “November Six, rút về chỗ tôi”. Anh chưa kịp lập lại mệnh lệnh cho trung đội của Bodine thì McDevitt đã gọi về báo rằng anh ta ko thể nhúc nhích gì được. 2 bên đang đấu súng rất dữ và quân Bắc Việt đang ở quá gần.

    Do Bodine vắng mặt nên trung sĩ nhất Kitchen tạm nắm quyền chỉ huy trung đội. Anh này bò tới chỗ binh nhất Nale và hỏi: “Cậu biết bọn khốn ở chỗ nào ko?.”

    “********! Biết chứ trung sĩ. Đâu đâu cũng có chúng nó.” Nale đáp.

    Thật vậy. Họ đang ở cạnh 1 chỗ có 6 lính dù nằm chết bên cạnh đống gỗ. Phía bên kia lại là 6 xác địch quân, trong đó có 1 sĩ quan còn ôm chặt khẩu M16 mà hắn giật được của lính Mỹ phía bên kia đống gỗ.

    Kitchen báo cho Rogan biết tất cả lính trung đội 2 đều đã chết hoặc bị thương. Sẽ ko thể trụ nổi nếu ko có cứu viện.

    Sau đó Rogan gọi cho đại úy Kiley. Anh ko cần cả đại đội Alpha kéo lên trên này nhưng cần nó chi viện 1 trung đội. Kiley điều trung đội của trung úy Remington tiến lên chỗ Rogan.

    Khi Remington lên tới đại đội Bravo, Rogan nói anh hợp lực cùng trung đội của trung úy Gillenwater, đánh sang phải để khôi phục cánh này. Nếu việc này thành công thì thương vong của trung đội 2 sẽ được đem về.

    Dù chưa từng phối hợp cùng nhau trước đây, Gillenwater và Remington vẫn phản kích thành công vào các vị trí tiền tiêu của đại đội Bravo. Đòn tấn công táo bạo khiến quân Bắc Việt bị bất ngờ và phải lùi lên đỉnh cao điểm. Trong lúc tạm lắng, trung đội 3 của McDevitt cùng trung đội 2 của Bodine đã rút về chỗ Rogan. Hầu hết thương binh đã được mang ra nhưng do cây cỏ quá rậm rạp nên cũng vẫn có 1 số ca bị bỏ sót.
  6. Satthat1980

    Satthat1980 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2014
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    26
    Cái chiêu bám thắt lưng địch mà đánh để tránh phi pháo là kinh nghiệm đc phổ biến rộng rãi trong toàn quân vào thời điểm 67-68 rồi mà bác ngthi96. Cá nhân em thì cũng đồng quan điểm với bác phaphai vì những gì bác ấy nói cũng là từ thực tế chiến đấu của bác ấy ở trên biên giới với bọn khựa. Còn chuyện leo cây để tỉa thì e cũng nghĩ là có nhưng ít thôi và sau khi bị thương vong do bom pháo thì e cũng nghĩ là quân giải phóng sẽ rút kinh nghiệm ngay. Thực tế chiến trường dạy cho người lính thích nghi nhanh và tránh những sai lầm chết người. Nhất là cùng 1 đơn vị cấp Trung/Tiểu đoàn như E66 hay E174 thì sẽ đc phổ biến rộng rãi ngay. Cái này là do tác giả thêm tí gió vào thôi. Chắc nghĩ quân Việt cũng như quân Nhật hay leo cây bắn tỉa.
    Bác dịch tiếp đi bác ngthi96. Bình thường ra tầm này là đã có bài mới dịch của bác rồi mà hôm nay e hóng mãi chưa thấy đâu cả. Đang đoạn hay bác ơi
  7. gakocanh

    gakocanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/04/2011
    Bài viết:
    207
    Đã được thích:
    162
    em nghĩ vs trận cấp tiểu đoàn trở xuống thì 1 trận vài lính bắn tỉa là cùng.sao nhu tác giả nói "Các xạ thủ đã được tưởng thưởng khi 1 số lính bắn tỉa địch bị bắn rơi từ tổ của họ xuống.".thế này chả mấy chốc VN ta hết người.mà thời 6x-7x chỉ có LX mói phổ biến bắn tỉa xuống cấp tiểu đội,nhà ta thì lấy đâu ra mà bắn tỉa :-p
  8. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    8.673
    chắc ko phải lính bắn tỉa xịn như bác nghĩ đâu....cứ bác nào núp kín lâu lâu đòm 1 phát là được mỹ nó gọi là sniper roài
    tekute1976Khucthuydu2 thích bài này.
  9. Khucthuydu2

    Khucthuydu2 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    05/07/2014
    Bài viết:
    490
    Đã được thích:
    756
    Ta chỉ thỉnh thoảng tỉa bọn Mỹ bằng CKC thôi chứ chưa có Dragunov chuyên dụng bắn tỉa đâu!
    Lần cập nhật cuối: 19/08/2014
    tekute1976 thích bài này.
  10. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.327
    Thì bắn ở chỗ nào mà chết Mỹ mà Mỹ không biết từ đâu bắn thì Mỹ gọi là sniper

Chia sẻ trang này