1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ĐĂK TÔ ‘Lính nhà trời’ Mỹ trên cao nguyên trung phần Nam Việt Nam

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ngthi96, 01/04/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. maxttien

    maxttien Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/05/2011
    Bài viết:
    3.453
    Đã được thích:
    1.222
    Nhà mình mà biên chế đủ pháo cối cho các trung đội thôi cũng đã đủ cho thiên binh mĩ ăn hành, tiếc là các bác thiếu thốn hỏa lực quá.
  2. anheoinwater

    anheoinwater GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    25/10/2007
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    1.208
    Beachmaster là đơn vị chịu trách nhiệm việc chuyển vận binh lính, vũ khí, xe cộ... từ tàu mẹ xuống bãi biển.
    Họ dùng tàu đổ bộ cỡ nhỏ, tàu đệm khí, xe bọc thép lội nước.... để làm việc đó và phạm vi hoạt động của họ là từ vị trí neo đậu của các tàu mẹ cho đến bãi đổ bộ. Dĩ nhiên, ngoài việc vận tải là chính thì các tàu, xe đó cũng được gắn vũ khí yểm trợ, đặc biệt là chuyến đầu tiên chở đám quân đánh chiếm bãi thì toàn phải dùng xe có bọc thép và trang bị vũ khí.

    Dịch là gì cho chính xác khó bỏ mịa. Hay gọi là đơn vị vận tải cận bờ? Nghe í ẹ quá.:-p

    Nếu tui thì tui cứ để yên là đơn vị beachmaster, sau đó chú thích beachmaster là gì một lần, các lần sau người đọc tự nhớ.
  3. convitbuoc

    convitbuoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/01/2008
    Bài viết:
    1.153
    Đã được thích:
    918
    Đúng là bố chúng nó in ra tiền mới đánh đấm được kiểu này. Tiền trực thăng không vận với tiền đạn đánh 1 tuần thì phê lòi mắt. Có cái lều của cán binh trị giá 50$ thì chắc phải cần đến hơn 5000$ mới giải quyết được...Cái xe tải Nga giá 5000$, dùng máy bay loại 6triệu $ (loại rẻ nhất nhé) tấn công, bắn chưa được 100 xe thì rụng..:D
    Nó mà đánh căng liên tục vài năm nữa thì có khi Lầu Năm Góc phá sản...
    Thế mới hiểu sao bọn này chỉ dám đánh ở duyên hải gần căn cứ...kéo ra xa thêm về phía tây bắc một chút thì kiếm đâu ra không yểm với vận tải ở vùng Nam Lào..Lúc này thì thiên binh hay thiên sứ thì cũng luộc hết..
  4. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Chắc quân ta cũng phải có những đơn vị như beachmaster chứ nhỉ...ko bit bên quân đội các bác ấy gọi ntn?
  5. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Chắc gọi chung là công binh dã chiến thôi nhỉ?

    Convit: bác chưa chắc ở 1 điểm là giá cái máy bay đó là giá bán cho chính phủ, còn giá thành thực tế thấp hơn nhiều. Trong khi đó giá vũ khí của Liên Xô thì có khi ngược lại ấy chứ.
  6. convitbuoc

    convitbuoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/01/2008
    Bài viết:
    1.153
    Đã được thích:
    918
    Có điều là có ai quan tâm đến giá thành thực tế đâu..Mình chỉ quan tâm giá bán mà người mua là Bộ Quốc Phòng. Mình không biết giá thực của vũ khí Liên Xô hồi ấy nhưng chắc chắn là đánh kiểu Mỹ mà sa lầy thì phá sản sớm...:D
  7. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Trận đánh trên cao điểm 882
    Hình như có lính bắn tỉa ở trên cây thật các bác ợ...

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
  8. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Dân công hoả tuyến!
    Nhưng họ cũng chỉ tải đạn-lương thực đến cứ thôi. Còn lính tự mang theo khi vào trận. Tuỳ trận đánh được dự định có các cơ số khác nhau. Nếu đánh tấn công thì chỉ mang đạn-lựu đạn. Còn phòng ngự (đơn vị tiếp quản sau khi bên tấn công làm chủ trận địa) thì cao nhất có cơ số phòng ngự đến 7 ngày có gạo, cuốc-xẻng, đạn, lựu đạn với bộ binh và hoả lực thì cũng tương tự. Nếu phòng ngự lâu thì có lính vận tải đưa lương thực (có khi là lương khô-cơm nắm,...), nước và đạn lên. Chỉ có cơ số tấn công là nhẹ nhất, còn lại thì ba lô nặng từ 45-50 ký để luồn rừng, leo lên các điểm cao như vậy. Nhưng như vậy thì lính ta chẳng bao giờ được siết cò thả phanh vì kể cả có đem theo cơ số phòng ngự 7 ngày thì cũng chỉ có mấy băng đạn AK đủ để kéo từng ấy lần rồi chờ lính Mỹ lên trói (đạn B41 thì chỉ có cái bao xe để đeo được 3 quả mà hồi chiến tranh chống Mỹ cũng không phải có nhiều loại súng ấy lắm)!
  9. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Hỏa lực đối phương tăng mạnh trở lại đã chặn đứng công tác này, thành ra chỉ có 2 chuyến trực thăng kịp hoàn thành trước khi trời tối. Hầu hết thương binh, tử sĩ và tất cả phóng viên đều sẽ phải qua đêm trên cao điểm 882.

    Trung sĩ Mescan, được Jurate Kazickas cùng vài người tình nguyện nữa phụ giúp chăm sóc thương binh suốt cả đêm. Có 1 số ca mà anh nghĩ rằng sẽ ko thể sống nổi cho đến khi trời sáng, trong đó có trung sĩ Sandstrom. Mescan duy trì liên lạc thường xuyên với đại úy James R. Griffin, chỉ huy trung đội quân y. Griffin hướng dẫn cho Mescan phương pháp giữ cho Sandstrom sống đến sáng nên rốt cục anh này cuối cùng cũng thoát chết.

    Bên cạnh việc phải chăm lo cho thương binh, Mescan cũng sợ việc sẽ bị quân Bắc Việt tràn ngập trong đêm. Đêm tối như mực khiến anh chẳng biết được phòng tuyến của đại đội ở đâu mà lần. Từ số thương binh đang phải chăm sóc anh suy ra số quân của đại đội Alpha còn lại khoảng 60 người. đại đội Charlie và đại đội Dog thì còn 90 người nữa, nhưng Mescan ko biết họ đang ở chỗ nào cả.

    Đại úy Jesmer cũng rất lo lắng. Trước đó anh đã gom đạn, lựu đạn từ những ca thương vong và chuyển qua cho lính trên phòng tuyến. Anh nhắc nhở bọn họ phải hết sức tinh tường vì đoan chắc bộ đội Bắc Việt sẽ tấn công trong đêm. Nếu địch mà biết 3 đại đội đang yếu như thế này, họ sẽ quay lại ngay.

    May mắn cho các 'thiên binh' là quân Bắc Việt ko biết điều đó. Đêm đó đã có vài lính địch vấp phải phòng tuyến của Mỹ - Jesmer nghĩ có lẽ do đi lạc - nhưng ko hề có cuộc tấn công lớn nào. Có lẽ hỏa lực pháo binh 'giã gạo' kết hợp với những luồng đạn miniguns của "Hỏa long" vần vũ cả đêm trên trời đã khiến quân Bắc Việt thoái chí.

    Bình minh chủ nhật ngày 19 tháng 11, công tác tản thương lại tiếp tục. Những người được đưa ra có cả các trung úy Robinson và Kennemer, trung sĩ Sandstrom, cùng binh nhất Suth. Toàn thể, đại đội Alpha, tiểu đoàn 1/503 có 6 lính bị giết, 29 bị thương. Các đại đội Charlie và Dog chỉ có 5 thương binh tuy có 1 lính dù thuộc đại đội Dog chết trong ngày chủ nhật vì lựu đạn nổ ngay chân do vô ý để thắt lưng mang nó vướng vào cành cây.

    Tảo thanh chiến trường phát hiện ra 51 xác lính Bắc Việt. Hơn chục khẩu súng trong đó có 3 khẩu B-40 cũng bị tịch thu. Qua những bằng chứng thu được trên xác đối phương cho biết đối thủ của Jesmer trên cao điểm 882 chính là lính trung đoàn 66 Bắc Việt.

    Sáng hôm đó các phóng viên cũng rời khỏi cao điểm 882. Vài lính dù cũng cảm thấy tiếc khi thấy bọn họ đi hết.

    Trung tá Schumacher cùng đại úy Sills đã tới bãi đáp vào cuối buổi sáng. Schumacher lệnh cho bọn họ tiếp tục ngay việc tuần tiễu khu vực rồi ông ta về lại căn cứ pháo binh 12. Cả thảy ông ta ở dưới đất được 15 phút.

    Gần như đúng vào lúc đại đội Alpha, tiểu đoàn 1/503 bắt đầu giao chiến với quân địch thì đại đội Dog, tiểu đoàn 4/503 cũng phải chịu tổn thất lớn. Thật xui xẻo, như vẫn thường xảy ra trước đó, những thương vong này lại là do quân ta bắn quân mình.

    Sau trận đánh hôm mùng 6 tháng 11, đại đội Dog được cho về làm nhiệm vụ ít nguy hiểm là bảo vệ đường giao thông quanh khu vực Bến Hét. Lúc này, đại úy Crabtree tới nắm quyền chỉ huy đại đội. Là học viên West Point khóa 1964, Crabtree đã từng phục vụ 1 kỳ hạn ở nam VN trước đó. Anh sang lại VN ngày 28 tháng 10 và vừa làm xong thủ tục đến lữ đoàn 173 hôm 6 tháng 11 thì cũng là ngày đại đội Dog, tiểu đoàn 4/503 nếm đòn. Là 1 đại úy giàu kinh nghiệm nên Crabtree đã được trung tá Johnson chọn ngay về nắm đại đội Dog.

    Các trung úy Allen và Burton nhanh chóng thấy mến Crabtree ngay. Là người thoải mái, dễ gần Crabtree đã khiến 2 người kia ấn tượng với vẻ điềm tĩnh, tự tin và tài lãnh đạo bẩm sinh. Trong kỳ hạn phục vụ trước, Crabtree đã được tặng huân chương Quả tim tím nên càng được đại đội kính nể. Với kiểu hài hước của những người lính luôn phải đối mặt với cái chết hàng ngày, Allen và Burton đã đùa rằng họ mong cho viên đại úy: "Kỳ này sẽ may mắn hơn."

    10g35 sáng ngày 18 tháng 11 năm 1967, trung tá Johnson lệnh cho đại úy Crabtree cho đại đội Dog kết hợp với 1 đơn vị mike force (Mike Force là ám danh của chữ Mobile Strike Force, dịch sang tiếng Việt là "Lực Lượng Đột-Kích Lưu Động" (có tài liệu dịch là "lực lượng viễn-thám đặc biệt"). Đây là những đơn vị được thành lập từ năm 1965 với đa số là lính biệt kích được tuyển mộ từ những bộ-tộc người Thượng (CIDG). Nhiệm vụ chính là yểm trợ cho các trại Biệt kích gần biên giới. Trong trường hợp một trại nào đó bị tấn công, lực lượng Mike Force sẽ được huy động để ứng cứu, giải tỏa, truy kích. Từ năm 1965, các lực lượng Mike Force đều do Mỹ điều hành. Năm 1970 lực lượng Mike Force được chuyển giao cho quân VNCH. Tất cả đều được sát nhập vào binh chủng Biệt Động Quân, và thường được gọi là Biệt Động Quân Biên-Phòng. ND) ở phía tây Bản Hét và cách đường 512 1km về hướng bắc. Sáng sớm hôm đó, đơn vị biệt kích CIDG này đã phát hiện 1 tiểu đội quân Bắc Việt. Các cố vấn biệt kích lập tức xin tăng viện để lần theo dấu quân địch.
  10. shotkill

    shotkill Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    04/10/2013
    Bài viết:
    417
    Đã được thích:
    1.105
    -có lính bắn tỉa thật đó mấy anh.anh xem cái hình này thì rõ.toàn cây to thân lớn.lính bắn tỉa có thể leo lên nấp trên đó là ok
    [​IMG]

Chia sẻ trang này