1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ĐĂK TÔ ‘Lính nhà trời’ Mỹ trên cao nguyên trung phần Nam Việt Nam

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ngthi96, 01/04/2014.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Mỹ tiếp đạn có máy bay trực thăng, hay cùng lắm thả dù còn lính ta có mỗi đôi vai. Người Việt khi hành quân bộ tối đa chỉ đeo được khoảng 40 ký. Trong cái tải trọng ấy ngoài súng, đạn còn có cả thực phẩm, cuốc, xẻng,... Còn lực lượng vận tải sau đó cũng rất khó tiếp cận, vì khi nổ súng là các loại pháo+máy bay dựng tường lửa dầy đặc, chỉ người trong hầm kiên ố mới qua được, chạy trên mặt đất thì hầu như chẳng có cơ sống sót!
  2. HaTam_VN

    HaTam_VN Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/07/2014
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    118
    Bác CCB BGPB: Ngày trước, các cụ đánh cũng bài bản lắm, nhất là khâu chuẩn bị hậu cần lương thực, thực phẩm, súng đạn, tải thương, trạm phẫu. Trận này đánh cấp trung đoàn, nên khâu chuẩn bị cũng quan trọng, ngoài các đơn vị chiến đấu tại chỗ, còn phải có các đơn vị trợ chiến như hỏa lực DK, pháo cối, súng máy 12,7 ly, và còn phải có vận tải tiếp tế bổ sung kiêm tải thương, làm công tác thương binh tử sĩ... các bộ phận Tham mưu phải dự tính tiêu thụ bao đạn hỏa lực B40, DK, cối, 12,7, tiêu thụ bao nhiêu đạn nhọn k56, k53...; dự tính lương thực thực phẩm trong bao nhiêu ngày (7-10 ngày)...; thông tin liên lạc kiểu VTD, hữu tuyến; bên chính trị còn phải dự trù đào sẵn số hố chôn tử sĩ...

    Bạn Nghthi96: trong kế hoạch tác chiến quân ta hay dùng "dứt chiến" để chỉ hành động ngừng chiến đấu theo kế hoạch tác chiến cụ thể. Khi hoạt động trong khu chiến, ban tham mưu/tác chiến sẽ xem xét kết hoạch và tình hình cụ thể để cho các đơn vị kết thúc, ngưng chiến, dứt chiến...
  3. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Họ chuẩn bị hậu cần cho rất nhiều trận đánh trong 1 chiến dịch chứ không phải để 1 đơn vị vào nằm. Khâu tiếp tế trực tiếp là khó khăn nhất, điều này không chỉ bên ta mà cả Mỹ cũng biết rất rõ. Khi cần vây lấn dài ngày, thường thì các đơn vị luân phiên.
    Còn lực lượng hầu cần trong 1 chiến dịch theo cách của ta luôn luôn đông hơn con số chục lần so với người trực tiếp cầm súng.
    Thời tụi tôi, cơ số phòng ngự 7 ngày là cơ số phải cõng nặng nhất!
  4. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Thương vong của lính Mỹ trên cao điểm 875

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
    01863437847, halosun, gaume12 người khác thích bài này.
  5. lamali1

    lamali1 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    11/05/2009
    Bài viết:
    7.813
    Đã được thích:
    14.230
    :-DHình như cuộc chiến Việt Nam này, Mỹ đã sai lầm nghiệm trọng khi để phóng viên đi theo lính đến tất cả các điểm nóng, nên phản ánh chân thực quá làm rung chuyển cả nước Mỹ. Hình như Sau chiến tranh VN các hãng tin chỉ được đến những nơi cần đến đúng k các bác :-D:-D:-D:-D:-D
    bailamos_1986kuyomuko thích bài này.
  6. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Ít phút sau đó, 1 viên đạn súng trường đã bắn trúng chân trái đại úy Leonard, trổ ra phía bên kia, làm anh ngã quay. Leonard vẫn ko muốn bỏ lỡ chiến thắng anh gạt người lính cứu thương đang cố băng bó cho mình ra rồi chồm dậy khập khiễng đi tiếp. Anh nhanh chóng lên tới đỉnh, nhập nhóm cùng Lindseth và những người đến trước. Sau anh là những ngưởi khác nữa đang reo hò trước thành công của mình.

    Ngay sau đại đội Bravo, những lính dù đầu tiên của đại đội Charlie cũng đã lên đến đỉnh cao điểm. Họ reo hò, vỗ vào lưng nhau bộp bộp và cả khóc nữa. Specialist 4 Duffy đã gọi cối bắn khi đang hành tiến. Anh cho đạn cối bắn xuống cách hàng quân đi đầu chừng 30m. Giờ khi đã lên đến đỉnh anh vui mừng gọi báo về trung tâm chỉ huy hỏa lực: "Chúng tôi đã lên được rồi! Chúng tôi đã ở trên này."

    Binh nhất Tauss ngỡ ngàng khi thấy mình bỗng chốc đã lên đến đỉnh cao điểm 875. Do quá chú tâm trong việc vận hành điện đài cho Connolly nên anh thực sự cũng ko để ý mình đã lên được đến chỗ nào nữa. Lúc này khi đang đứng cạnh bên Connolly, Tauss mới lần đầu tiên trong ngày cảm thấy hài lòng. Quang cảnh trọc lóc của mỏm cao điểm quanh anh là minh chứng sống động nhất cho hiệu quả của các cuộc oanh kích. Đó chính là cảnh tượng ở chốn âm ty.

    Việc ăn mừng chiến thắng diễn ra ko lâu. Lo ngại bị đối phương phản kích, 3 viên đại úy cho lính vào vị trí phòng thủ. Khi đang tiến hành thì trực thăng của Johnson đáp xuống. Viên trung tá cùng Specialist 4 Jones nhảy ra. Johnson đi xuống giữa đám lính dù đang hân hoan vui sướng, chúc mừng, tuyên dương bọn họ. Sau đó viên trung tá xuống dốc đi thăm thú những vị trí của đối phương.

    Hệ thống hầm hào của địch gây cho Johnson ấn tượng mạnh. Các chiến hào sâu đủ để cho 1 binh sĩ đứng thẳng mà ko bị dính đạn. Ở vách hào sau, có các hầm hàm ếch đào cách đều nhau để bộ đội có thể chui vào đó nấp khi bị oanh tạc. Hầm chiến đấu vào chiến hào được liên kết với nhau bằng các địa đạo. 1 số hầm có đắp nắp dày đến gần 2m. Nhiều cái lại được đào giữa bộ rễ của các cây cổ thụ nên vừa được bảo vệ chắc chắn lại vừa khó bị phát hiện.

    Nhưng thứ quan trọng nhất đã bốc hơi trên cao điểm chính là xác quân địch. Chỉ có vài chục xác được tìm thấy ở cả bên trên và xung quanh cao điểm. 1 lần nữa quân Bắc Việt lại tránh né thành công trước trận đánh quyết định. Ko biết bằng cách nào, dù bị phi pháo oanh kích liên miên , bộ đội Bắc Việt lại có thể rút khỏi cao điểm 873 mang theo thương binh và phần lớn tử sĩ. Quân dù chẳng hề thấy phấn khởi khi chứng kiến chiến quả của mình nghèo nàn như vậy.

    Thông tin tình báo thu thập trên các xác chết và các tài liệu bị vứt bỏ đã xác nhận đối thủ của quân dù là tiểu đoàn 2, trung đoàn bộ binh 174 QĐNDVN. Trấn giữ trên những cao điểm gần đó cũng là bộ đội thuộc tiểu đoàn 3 thuộc trung đoàn này.

    Ngay sau khi trung tá Johnson hạ cánh, toán xích hầu của các đại đội thuộc tiểu đoàn 1, trung đoàn 12 bộ binh cũng đã lên đến đỉnh cao điểm 873. Quá trình vận động của 2 đại đội lên phía mặt bắc cao điểm đã ko gặp phải trắc trở gì. Thực ra thì các trường hợp thương vong của họ lại diễn ra từ hôm trước khi 1 chiếc trực thăng Huey bay nhầm hướng đã nã súng xuống đội hình và làm bị thương 9 binh sĩ. Khi tiến vào phòng tuyến của quân dù thì đám bộ binh cũng bắt đầu chiếm lĩnh vị trí phòng thủ.

    1 bãi đáp được phát quang bằng mìn trên đỉnh cao điểm. Các ca thương vong giờ đã có thể sơ tán ngay từ mỏm núi. Giữa những chuyến tản thương là các trực thăng chỉ huy chở theo các chỉ huy chóp bu. Tướng Schweiter đến, cùng với Johnson làm 1 chuyến tham quan ngắn rồi lại bay đi. Thượng sĩ cố vấn Rogiers cũng đã tới trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Ông ta hỏi Okendo: "Anh cần tôi đến chỗ nào đây?"

    "Cứ tìm 1 cái hố đi, thượng sĩ." Okendo đáp.

    Thế nhưng trận phản kích ko bao giờ xảy ra cả.

    Khi đã thấy rõ rằng đối phương đã từ bỏ quyền kiểm soát cao điểm 875. Quân dù bắt đầu tiến hành việc kiểm tra, thu dọn chiến trường. Trong khi 1 số nỗ lực mở rộng bãi đáp trên đỉnh thì những người khác tỏa ra khắp cao điểm để tìm kiếm tử thi lính Mỹ. Họ tìm thấy rất nhiều xác lính bị giết trong ngày giao chiến đầu tiên. Trung úy Harrison qui tập được cái xác cháy thành than của người bạn cùng khóa là Peter Lantz. Binh nhất Tauss tìm thấy phần đầu và vai của 1 'thiên binh' bị đạn pháo bắn tan xác. Những người khác cũng tìm thấy các tử thi ở trong tình trạng kinh khủng tương tự. 1 số xác đã nát bấy nên họ phải dùng tới xẻng để hót bỏ vào túi đựng xác.

    Thêm nhiều bác sĩ cùng lính cứu thương nữa được gọi tới. Khi cao điểm đã an toàn, các toán quân y đã thiết lập 1 trạm điều phối ngay gần bãi đáp mới. Họ chăm sóc, cứu chữa thương binh tại đây. Trong số thương binh có đại úy Leonard, anh sớm được đưa đến Pleiku để chữa vết thương nơi chân. Trung úy Lindseth lên nắm quyền chỉ huy đại đội Bravo.

    Đại úy Connolly cũng sớm rời khỏi cao điểm 875 chiều hôm ấy nhưng ko phải là đi chữa trị. Anh là ứng viên cho vị trí sĩ quan phụ tá của tướng Rosson và đi để cho các sĩ quan cấp trên phỏng vấn. Connolly ko hề muốn nhận chức vụ đó nên cũng chẳng cảm thấy thất vọng khi bị loại.
  7. giaypatintotvare

    giaypatintotvare Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    04/08/2013
    Bài viết:
    177
    Đã được thích:
    1
    Đội quân chặn hậu của VN tuyệt nhỉ,khâm phục quá
  8. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Cao điểm 875 giờ đã trọc lóc

    [​IMG]

    & Lính Mỹ sau khi chiếm được cao điểm

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
  9. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Tới 16g30 thì trực thăng Chinook bắt đầu đáp xuống cao điểm 875 để sơ tán những thành viên tiểu đoàn 2/503 còn lại. Công việc đã được hoàn tất mà ko cần tốn nhiều trực thăng. Chỉ còn chưa đến 18 thành viên của đại đội Charlie, tiểu đoàn 2/503 đến nhập cùng trung sĩ Welch và Specialist Zaccone leo lên máy bay. Bên đại đội Alpha, trung úy Harrison cũng chỉ còn chỉ huy chừng 20 chục mạng. Trung úy McDonough của đại đội Dog cũng vậy.

    Mấy chiếc Chinook đưa các 'thiên binh' tiểu đoàn 2 về căn cứ pháo binh 12. Khi đáp xuống, nhiều lính dù đã tỏ ra bối rối vì những biểu hiện dửng dưng, thờ ơ trước những thứ khốc liệt mình đã trải qua. 1 thượng sĩ cố vấn xáp lại gần binh nhất Orona rồi mời anh ra xếp hàng chờ phát bữa ăn lễ Tạ ơn.

    Hừ, Lễ Tạ Ơn, Orona nghĩ. Anh đã quên béng nó. Nhưng Orona chẳng còn bụng dạ nào để thưởng thức món gà tây nữa. Anh cứ lang ********* đến khi tìm thấy căn hầm nơi anh cùng các bạn đã từng ngủ đêm trong căn cứ. Giờ thì chỉ còn lại có mình anh. Chẳng hiểu vì sao mà anh cảm thấy 1 nỗi cô đơn và sự buồn đau vô hạn.

    Trung tá Johnson đã bay đến cao điểm 875 dùng bữa Tạ Ơn. Trong thứ ánh sáng chập choạng ngày 23 tháng 11, những lính dù tiểu đoàn 4/503 mệt mỏi đứng xếp hàng trước dãy thùng bốc hơi nghi ngút nhận xuất gà tây và rau củ bỏ vào khay đồ ăn của mình. Hầu hết các binh sĩ đều hăm hở đánh chén nhưng cũng có nhiều người không ăn, dù rất xứng đáng để được nhận sự cảm kích vì họ ko còn tâm trạng nào để tham dự 1 bữa tiệc lễ hội bình thường được nữa.

    Những cuộc tuần thám được tung ra quanh cao điểm 875 vào hôm sau. Thêm 1 số xác quân địch nữa bị phát hiện nhưng ko quá con số 100. Chúng được chôn trong 1 hố chôn tập thể trên chính cao điểm.

    Phải mất mấy ngày thì con số thương vong trên cao điểm 875 mới được xác định. Sau khi kiểm điểm quân số, lữ đoàn dù 173 đưa ra những thống kê sau: Tiểu đoàn 2/503 có 87 lính tử trận, 130 bị thương, 3 mất tích. Tiểu đoàn 4/503 tổn thất 28 mạng, 123 bị thương, 4 mất tích.

    Ngày 25 tháng 11 năm 1967, tiểu đoàn 4/503 được trưng thăng bốc khỏi cao điểm 875 trong khi tiểu đoàn 1, trung đoàn 12 bộ binh vẫn duy trì sự hiện diện xung quanh cao điểm. "Thiên binh" sẽ được đưa về Đắk Tô để tái tổ chức.








    Chương 15
    Hậu quả






    Đại tướng Westmoreland ko ở tại nam VN trong hầu hết thời gian diễn ra các trận đánh tranh quanh vùng Đắk Tô. Ông được tổng thống triệu về từ hôm 15 tháng 11 để nói chuyện về cuộc chiến tranh với công chúng và báo giới Mỹ. Sự bất đồng chính kiến với những chính sách của Johnson tại Đông Nam Á ngày càng dâng cao với đỉnh điểm là cuộc biểu tình của 35.000 người diễn ra tháng 10 tại Lầu 5 góc càng thúc đẩy việc triệu hồi. Johnson muốn Westmoreland tán dương những khía cạnh tích cực của cuộc chiến với nhiều khán thính giả nhất có thể. Chuyến đi bỏ lại những trận đánh khốc liệt quanh Cồn Tiên và Lộc Ninh ở phía sau. Trong khi cuộc tàn sát lính dù vẫn đang diễn ra trên cao điểm 875 thì chuyến đi của Westmoreland lại cố nhằm làm dịu đi phần nào mối quan tâm của nhiều người Mỹ.

    Trong lần xuất hiện quan trọng nhất của mình, tại hội nhà báo quốc gia vào ngày 21 tháng 11, Washington đã đưa ra 1 đánh giá rất lạc quan về cuộc chiến. Đề cập trực tiếp đến các trận đánh tại Đắk Tô, Westmorelan nói với những người dự khán:"...kẻ thù tiến hành chiến dịch là do ảo tưởng rằng những sức ép chính trị (tại Mỹ) kết hợp với sự thất bại chiến thuật của 1 đơn vị lớn sẽ đẩy được nước Mỹ vào tình thế khó khăn."

    Westmoreland tiếp tục nói cuộc chiến tranh ở namVN đang ở trong cái mà ông ta gọi là "giai đoạn 3". Trong giai đoạn này, theo Westmoreland, Hoa Kỳ ko những tiếp tục tiêu diệt quân thù mà còn tăng cường những nỗ lực xây dựng quân đội nam VN. Sau đó, khi mà quân lực VNCH đã có khả năng đảm trách vai trò lớn hơn trong chiến tranh thì quân Mỹ, trong giai đoạn 4, có thể bắt đầu hồi hương.

    Westmoreland luôn cẩn thận tránh tiết lộ cho phía truyền thông những dự kiến chính xác khi nào thì sẽ bắt đầu giai đoạn 4. Tuy nhiên lần này ông ước tính quân Mỹ sẽ có thể rút trong "2 năm hoặc sớm hơn". Dù những ước tính này sau này đã được chứng minh là rất chính xác, nhưng lý do rút quân thì lại khác xa với hình dung của Westmoreland.

    Có phóng viên đã hỏi Westmoreland trong cuộc họp báo rằng liệu ông có nghĩ là: "...trận đánh tại Đắk Tô có phải là điểm khởi đầu hay kết thúc đặc biệt gì dành cho đối phương ko?"

    Ông tướng trả lời 1 cách rất tự tin: "Tôi nghĩ đây là khởi đầu cho 1 thất bại nặng nề nhất của quân thù."

    Khi trở lại nam VN vào ngày 29 tháng 11, Westmoreland đã được các tướng Rosson, Peers, và Schweiter báo cáo sơ lược về trận đánh ở vùng Đắk Tô. Dù đồng ý cho rằng sư đoàn 4 bộ binh, lữ đoàn dù 173 và các đơn vị phối thuộc đã phá vỡ được ý đồ tiêu diệt 1 đơn vị lớn quân Mỹ của tướng Giáp, Westmoreland cũng bị sốc trước mức thương vong mà quân Mỹ đã phải chịu để làm được điều này.

    Cả thảy có 376 lính Mỹ chết trận hoặc được liệt kê là mất tích và coi như đã chết, trong chiến cuộc tại Đắk Tô. 1.441 người khác bị thương.
    01863437847, gaume1, TeKuTe374 người khác thích bài này.
  10. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    Hài nhất là 6 tháng sau, Oét mất chức vì chính lý do này.
    halosun, gaume1danngoc thích bài này.

Chia sẻ trang này