1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dân Nghệ và Thơ !

Chủ đề trong 'Nghệ Tĩnh' bởi angeloflife, 18/02/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Hoabaoxuan

    Hoabaoxuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    1.232
    Đã được thích:
    0
    Thêm một bài thơ yêu thích nữa đây
    Dòng sông một bờ
    Nguyễn Khắc Thạch
    Có một dòng sông mang tên anh
    Dòng sông em tự đặt
    Xin mùa thu chiếc lá làm thuyền.
    Có một dòng sông trôi vào lãng quên
    Nước trong như nước mắt
    Điều không có sao mà thấy mất?...
    Có một dòng sông chỉ có một bờ
    Phía bờ kia quay mặt
    Dòng sông em không qua được bao giờ!...
    * Les - étoiles*
  2. Hoabaoxuan

    Hoabaoxuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    1.232
    Đã được thích:
    0
    Híc, mạng chậm quá nhưng cố thêm bài nữa vậy...
    Tiếng trăng
    Nguyễn Việt Chiến
    Quờ tay chạm cỏ dưới chân
    Em ngồi bứt hết hoàng hôn của chiều
    Thở dài gặp ánh trăng gieo
    Anh buồn đếm được bao nhiêu sao rồi...
    Đêm nay trăng cũng lẻ đôi
    Gió cô đơn cứ vô hồi đi qua
    Đêm nay ta chỉ còn ta
    Mà sao vẫn thấy thừa ra một người?
    Tiếng gì trên cỏ vừa rơi
    Hình như phía ấy có người bỏ đi
    Đạp lên cả ánh trăng khuya
    Tiếng trăng như lá, vỡ nghe thật buồn...

    * Les - étoiles*
  3. Hoabaoxuan

    Hoabaoxuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    1.232
    Đã được thích:
    0
    Híc, mạng chậm quá nhưng cố thêm bài nữa vậy...
    Tiếng trăng
    Nguyễn Việt Chiến
    Quờ tay chạm cỏ dưới chân
    Em ngồi bứt hết hoàng hôn của chiều
    Thở dài gặp ánh trăng gieo
    Anh buồn đếm được bao nhiêu sao rồi...
    Đêm nay trăng cũng lẻ đôi
    Gió cô đơn cứ vô hồi đi qua
    Đêm nay ta chỉ còn ta
    Mà sao vẫn thấy thừa ra một người?
    Tiếng gì trên cỏ vừa rơi
    Hình như phía ấy có người bỏ đi
    Đạp lên cả ánh trăng khuya
    Tiếng trăng như lá, vỡ nghe thật buồn...

    * Les - étoiles*
  4. Gatgu

    Gatgu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ này theo tớ đọc được trong Tuyển tập thơ của tác giả Thái Doãn Hiểu có vài chỗ hơi khác
    Dòng sông một bờ
    Nguyễn Khắc Thạch
    Có một dòng sông mang tên em
    Dòng sông anh tự đặt
    Xin mùa thu chiếc lá làm thuyền.
    Có một dòng sông trôi vào lãng quên
    Nước trong như nước mắt
    Điều không có sao mà thấy mất?...
    Có một dòng sông chỉ có một bờ
    Phía bờ kia quay mặt
    Dòng sông anh không qua được bao giờ!...
    Mắt em to
    K0, mắt anh to
    K0 tin 2 đứa chập mi đo
    Mắt chưa chạm mắt môi đã chạm
    Mắt nhắm lại rồi làm sao đo?
    Được gatgu sửa chữa / chuyển vào 22:54 ngày 20/05/2003
  5. Gatgu

    Gatgu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ này theo tớ đọc được trong Tuyển tập thơ của tác giả Thái Doãn Hiểu có vài chỗ hơi khác
    Dòng sông một bờ
    Nguyễn Khắc Thạch
    Có một dòng sông mang tên em
    Dòng sông anh tự đặt
    Xin mùa thu chiếc lá làm thuyền.
    Có một dòng sông trôi vào lãng quên
    Nước trong như nước mắt
    Điều không có sao mà thấy mất?...
    Có một dòng sông chỉ có một bờ
    Phía bờ kia quay mặt
    Dòng sông anh không qua được bao giờ!...
    Mắt em to
    K0, mắt anh to
    K0 tin 2 đứa chập mi đo
    Mắt chưa chạm mắt môi đã chạm
    Mắt nhắm lại rồi làm sao đo?
    Được gatgu sửa chữa / chuyển vào 22:54 ngày 20/05/2003
  6. Gatgu

    Gatgu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    EM SỢ...
    Em sợ một ngày anh sẽ phẩy tay trước câu thơ
    Lắc đầu trước những điều làm hồn em trăn trở
    Trong mỗi tế bào không có phần cho nỗi nhớ
    Tình yêu thành quán nhỏ chợ trời.
    Em sợ một ngày anh sẽ nguôi vơi
    Trước mắt em nồng nàn và môi em khao khát
    Trước trái tim em không ngừng bão táp
    Anh điềm nhiên với em, hối hả với người
    Em sợ một ngày anh không dám cho em
    Một phút giây lành nguyên, một phút giây khan hiếm
    Anh thản nhiên đi và thản nhiên tìm đến
    Thản nhiên khuyên em yêu người khác thay mình
    Em sợ một ngày vì quá yêu anh
    Bao dung mãi em thành người nhu nhược
    Sợ một ngày không được như mơ ước
    Em cô đơn trong hạnh phúc mây mờ.
    Bài này đọc đươc từ lâu rồi. Cứ nghĩ đó chỉ là những nỗi sợ hãi vớ vẩn. Chỉ đến khi yêu mới hiểu được... mới thấm thía...
    Được gatgu sửa chữa / chuyển vào 22:58 ngày 20/05/2003
  7. Gatgu

    Gatgu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    EM SỢ...
    Em sợ một ngày anh sẽ phẩy tay trước câu thơ
    Lắc đầu trước những điều làm hồn em trăn trở
    Trong mỗi tế bào không có phần cho nỗi nhớ
    Tình yêu thành quán nhỏ chợ trời.
    Em sợ một ngày anh sẽ nguôi vơi
    Trước mắt em nồng nàn và môi em khao khát
    Trước trái tim em không ngừng bão táp
    Anh điềm nhiên với em, hối hả với người
    Em sợ một ngày anh không dám cho em
    Một phút giây lành nguyên, một phút giây khan hiếm
    Anh thản nhiên đi và thản nhiên tìm đến
    Thản nhiên khuyên em yêu người khác thay mình
    Em sợ một ngày vì quá yêu anh
    Bao dung mãi em thành người nhu nhược
    Sợ một ngày không được như mơ ước
    Em cô đơn trong hạnh phúc mây mờ.
    Bài này đọc đươc từ lâu rồi. Cứ nghĩ đó chỉ là những nỗi sợ hãi vớ vẩn. Chỉ đến khi yêu mới hiểu được... mới thấm thía...
    Được gatgu sửa chữa / chuyển vào 22:58 ngày 20/05/2003
  8. zulu

    zulu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2002
    Bài viết:
    1.066
    Đã được thích:
    0
    Theo yêu cầu khán giả, Zulu post tiếp thêm một bài thơ của Nguyễn Bính. Bài này Z đọc lâu rồi và rất thích, những khổ đầu làm cho Z nhớ lại một quãng thơ ấu của mình, với một cô bé hàng xóm, hai nhà chung nhau hàng rào. Khi Z khoảng 6,7 tuổi gì đó thì nhà cô ấy cũng chuyển đi, bặt tin cho đến giờ. Cũng ép nước hoa, rồi ép cả quả mùng tơi làm mực bôi đầy mặt nhau, cũng chơi trò "hông vợ chài" ...
    Hoa với rượu
    Thấy rét U tôi bọc lại mền
    Cô hàng cất rượu ủ thêm men
    Mẹ cha mất sớm còn em nhỏ
    Say cả tư mùa cho khách quen.
    Em nhỏ là Nhi, bạn nhỏ tôi
    Suốt ngày hai đứa nhẩn nha chơi
    Chị Nhi bán rượu đôi chiều chợ
    Vẫn nhớ mua quà cho cả đôi
    Hai đứa thường nhân buổi vắng nhà
    Người ta bắt chước chị người ta!
    Ra vườn nhặt những hoa cam rụng
    Về bỏ đầy nồi cất nước hoa.
    Nước hoa tuy chẳng thơm là mấy
    Hai đứa bôi đầy cả tóc nhau
    Hí hửng bảo nhau: " Thơm đấy chứ
    Nước hoa ngoài tỉnh thấm vào đâu !"
    Một tối nhà Nhi có giỗ thầy
    Chị Nhi cho uống rượu cay cay
    Chừng đâu chén nhỏ làm hai đứa
    Đỏ mặt lên rồi chếnh choáng say.
    Hai đứa ôm nhau đánh giấc dài
    Bất đồ ngủ đến sáng ngày mai.
    Chị Nhi cứ chế làm sao ấy
    Hai đứa nhìn nhau khúc khích cười.
    Chị Nhi thường nói với U tôi:
    "Hai đứa thưa bà, đến đẹp đôi"
    U tôi cười đáp ngay như thật:
    " Tôi có nàng dâu giúp đỡ rồi !"
    Thuở ấy làm sao thật thái bình
    Trai hiền bạn với gái đồng trinh
    Đời say men rượu thơm hoa rụng
    Tràn những thơ ngây ngập cảm tình.
    Ấy thế mà rồi cách biệt nhau
    Nhà Nhi không biết dọn đi đâu
    Mình tôi giời bắt làm thi sĩ
    Mẹ mất khi chưa kịp bạc đầu.
    Bỏ lại vườn cam bỏ mái gianh
    Tôi đi dan díu với kinh thành
    Hoa thơm mơ mãi vườn tiên giới
    Chuốc mãi men say rượu ái tình.
    Rượu ái tình kia thành thuốc độc
    Vườn trần theo **** phấn hương bay
    Đời tôi sa mạc, ôi sa mạc
    Hoa hết thơm rồi, rượu hết say.
    Trăm sầu nghìn tủi mình tôi chịu
    Ba bốn năm rồi năm sáu năm
    Khóc vụng mỗi lần tôi nhớ lại
    Men nồng gạo nếp nước hoa cam.
    Xa lắm rồi Nhi muộn lắm rồi
    Bẽ bàng lắm lắm nữa Nhi ơi
    Từ ngày Nhi bỏ nơi làng cũ
    Mộng ngát duyên lành cũng bỏ tôi
    Chắc ở nơi nào dưới mái tranh
    Chị em Nhi vẫn sống yên lành
    Chị Nhi cất rượu cho Nhi bán
    Hồn vẫn trong mà mộng vẫn trinh.
    Ngày xưa còn nhỏ Nhi còn đẹp
    Huống nữa là Nhi đã đến thì
    Tháng tháng mươi mười lăm buổi chợ
    Cho người thiên hạ phải say Nhi.
    Xóm chị em Nhi ở mấy nhà
    Bến đò đông vắng? Chợ gần xa?
    Nhà Nhi thuê có vườn không nhỉ
    Vườn có giồng cam có nở hoa
    Mơ tưởng vu vơ lòng dối lòng
    Thực ra có phải thế này không
    Chị Nhi đã lấy chồng năm trước
    Nhi đến năm sau lại lấy chồng?
    Ước gì trên bước đường lưu lạc
    Một buổi chiều nào gặp gió mưa
    Gõ cửa nhà ai xin ngủ trọ
    Giật mình tôi thấy tiếng Nhi thưa.
    Ngồi bên lò rượu đêm hôm đó
    Nhi rót cho tôi nước rượu đầu
    Nhắc lại ngày xưa mà thẹn lại
    Ngậm ngùi hai đứa uống chung nhau.
    Tôi kể U tôi đã mất rồi
    Cửa nhà còn có một mình tôi
    Nhi rằng: "Ngày trước U thường nói
    Hai đứa minh trông đến đẹp đôi..."
    "Chị em mới lấy chồng năm ngoái
    Chồng chị giồng cam ở mé sông
    Em ở mình đây nhà trống trải
    Trăng vàng đầy ngõ gió mênh mông..."
    Như truyện Tương Như và Trác Thị
    Đưa nhau về ở đất Lâm Cùng
    Vườn xuân trắng xoá hoa cam rụng
    Tôi với em Nhi kết vợ chồng
    Rượu cất kỳ ngon men ủ khéo
    Say người thiên hạ lại say nhau
    Chiều chiều hai đứa sang thăm chị
    Chồng hái hoa cho vợ giắt đầu
    Chao ơi! à mộng hay là thực?
    Là thực hay là mộng bấy lâu?
    Hai đứa sống bằng hoa với rượu
    Sống vào giời đất, sống cho nhau
    Nhưng mộng mà thôi mộng mất thôi
    Hoa tàn rượu ế ấy tình tôi
    Chiều nay tôi chắp đôi tay lại:
    "Đừng gặp người xưa nữa, lạy giời".
    Huế 1941.

    Tình tôi là giọt thuỷ ngân
    Dù nghiền chẳng nát dù lăn vẫn tròn
    Tình cô là đoá hoa đơn
    Bình minh nở để hoàng hôn mà tàn.
  9. zulu

    zulu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2002
    Bài viết:
    1.066
    Đã được thích:
    0
    Theo yêu cầu khán giả, Zulu post tiếp thêm một bài thơ của Nguyễn Bính. Bài này Z đọc lâu rồi và rất thích, những khổ đầu làm cho Z nhớ lại một quãng thơ ấu của mình, với một cô bé hàng xóm, hai nhà chung nhau hàng rào. Khi Z khoảng 6,7 tuổi gì đó thì nhà cô ấy cũng chuyển đi, bặt tin cho đến giờ. Cũng ép nước hoa, rồi ép cả quả mùng tơi làm mực bôi đầy mặt nhau, cũng chơi trò "hông vợ chài" ...
    Hoa với rượu
    Thấy rét U tôi bọc lại mền
    Cô hàng cất rượu ủ thêm men
    Mẹ cha mất sớm còn em nhỏ
    Say cả tư mùa cho khách quen.
    Em nhỏ là Nhi, bạn nhỏ tôi
    Suốt ngày hai đứa nhẩn nha chơi
    Chị Nhi bán rượu đôi chiều chợ
    Vẫn nhớ mua quà cho cả đôi
    Hai đứa thường nhân buổi vắng nhà
    Người ta bắt chước chị người ta!
    Ra vườn nhặt những hoa cam rụng
    Về bỏ đầy nồi cất nước hoa.
    Nước hoa tuy chẳng thơm là mấy
    Hai đứa bôi đầy cả tóc nhau
    Hí hửng bảo nhau: " Thơm đấy chứ
    Nước hoa ngoài tỉnh thấm vào đâu !"
    Một tối nhà Nhi có giỗ thầy
    Chị Nhi cho uống rượu cay cay
    Chừng đâu chén nhỏ làm hai đứa
    Đỏ mặt lên rồi chếnh choáng say.
    Hai đứa ôm nhau đánh giấc dài
    Bất đồ ngủ đến sáng ngày mai.
    Chị Nhi cứ chế làm sao ấy
    Hai đứa nhìn nhau khúc khích cười.
    Chị Nhi thường nói với U tôi:
    "Hai đứa thưa bà, đến đẹp đôi"
    U tôi cười đáp ngay như thật:
    " Tôi có nàng dâu giúp đỡ rồi !"
    Thuở ấy làm sao thật thái bình
    Trai hiền bạn với gái đồng trinh
    Đời say men rượu thơm hoa rụng
    Tràn những thơ ngây ngập cảm tình.
    Ấy thế mà rồi cách biệt nhau
    Nhà Nhi không biết dọn đi đâu
    Mình tôi giời bắt làm thi sĩ
    Mẹ mất khi chưa kịp bạc đầu.
    Bỏ lại vườn cam bỏ mái gianh
    Tôi đi dan díu với kinh thành
    Hoa thơm mơ mãi vườn tiên giới
    Chuốc mãi men say rượu ái tình.
    Rượu ái tình kia thành thuốc độc
    Vườn trần theo **** phấn hương bay
    Đời tôi sa mạc, ôi sa mạc
    Hoa hết thơm rồi, rượu hết say.
    Trăm sầu nghìn tủi mình tôi chịu
    Ba bốn năm rồi năm sáu năm
    Khóc vụng mỗi lần tôi nhớ lại
    Men nồng gạo nếp nước hoa cam.
    Xa lắm rồi Nhi muộn lắm rồi
    Bẽ bàng lắm lắm nữa Nhi ơi
    Từ ngày Nhi bỏ nơi làng cũ
    Mộng ngát duyên lành cũng bỏ tôi
    Chắc ở nơi nào dưới mái tranh
    Chị em Nhi vẫn sống yên lành
    Chị Nhi cất rượu cho Nhi bán
    Hồn vẫn trong mà mộng vẫn trinh.
    Ngày xưa còn nhỏ Nhi còn đẹp
    Huống nữa là Nhi đã đến thì
    Tháng tháng mươi mười lăm buổi chợ
    Cho người thiên hạ phải say Nhi.
    Xóm chị em Nhi ở mấy nhà
    Bến đò đông vắng? Chợ gần xa?
    Nhà Nhi thuê có vườn không nhỉ
    Vườn có giồng cam có nở hoa
    Mơ tưởng vu vơ lòng dối lòng
    Thực ra có phải thế này không
    Chị Nhi đã lấy chồng năm trước
    Nhi đến năm sau lại lấy chồng?
    Ước gì trên bước đường lưu lạc
    Một buổi chiều nào gặp gió mưa
    Gõ cửa nhà ai xin ngủ trọ
    Giật mình tôi thấy tiếng Nhi thưa.
    Ngồi bên lò rượu đêm hôm đó
    Nhi rót cho tôi nước rượu đầu
    Nhắc lại ngày xưa mà thẹn lại
    Ngậm ngùi hai đứa uống chung nhau.
    Tôi kể U tôi đã mất rồi
    Cửa nhà còn có một mình tôi
    Nhi rằng: "Ngày trước U thường nói
    Hai đứa minh trông đến đẹp đôi..."
    "Chị em mới lấy chồng năm ngoái
    Chồng chị giồng cam ở mé sông
    Em ở mình đây nhà trống trải
    Trăng vàng đầy ngõ gió mênh mông..."
    Như truyện Tương Như và Trác Thị
    Đưa nhau về ở đất Lâm Cùng
    Vườn xuân trắng xoá hoa cam rụng
    Tôi với em Nhi kết vợ chồng
    Rượu cất kỳ ngon men ủ khéo
    Say người thiên hạ lại say nhau
    Chiều chiều hai đứa sang thăm chị
    Chồng hái hoa cho vợ giắt đầu
    Chao ơi! à mộng hay là thực?
    Là thực hay là mộng bấy lâu?
    Hai đứa sống bằng hoa với rượu
    Sống vào giời đất, sống cho nhau
    Nhưng mộng mà thôi mộng mất thôi
    Hoa tàn rượu ế ấy tình tôi
    Chiều nay tôi chắp đôi tay lại:
    "Đừng gặp người xưa nữa, lạy giời".
    Huế 1941.

    Tình tôi là giọt thuỷ ngân
    Dù nghiền chẳng nát dù lăn vẫn tròn
    Tình cô là đoá hoa đơn
    Bình minh nở để hoàng hôn mà tàn.
  10. Guest

    Guest Guest

    Thấy mọi người post nhiều thơ quá nên tui cũng thấy ngứa ngáy. Rất tiếc là mặc dù rất yêu thơ nhưng lại k0 có năng khiếu làm thơ, nên đành post thơ của người khác vậy. Đây là một trong những bài thơ mà Giang yêu thích:
    Còn một chút gì để nhớ
    Vũ Hữu Định
    Phố núi cao phố núi đầy sương
    Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn.
    Anh khách lạ đi lên đi xuống
    May mà có em đời còn dễ thương.
    Phố núi cao phố núi trời gần
    Phố xá không xa nên phố tình thân
    Đi dăm phút đã về chốn cũ
    Một buổi chiều nào lòng bỗng bâng khuâng.
    Em Pleiku má đỏ môi hồng
    Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
    Nên mắt em ướt và tóc em ướt
    Da em mềm như mây chiều trong.
    Xin cảm ơn thành phố có em
    Xin cảm ơn một mái tóc mềm
    Mai xa lắc bên đồi biên giới
    Còn một chút gì để nhớ để quên.

    Đời vắng em rồi say với ai ?
    Được nhgiang01 sửa chữa / chuyển vào 09:38 ngày 21/05/2003

Chia sẻ trang này