1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dân Nghệ và Thơ !

Chủ đề trong 'Nghệ Tĩnh' bởi angeloflife, 18/02/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. chimcat

    chimcat Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/11/2002
    Bài viết:
    385
    Đã được thích:
    0
    Vinh ngày trở lại
    Tác giả: Mai Hồng Niên
    Anh trở lại Vinh phố lam lũ công trường
    Những khu nhà chỉ sơn màu của nắng
    Đàn vịt công viên tập bơi trên cạn
    Và nhà thơ mở quán nước chè.
    Bà bạn gặp nhau thích gọi phố quê
    Bởi mặt phố, đường làng cứ xếp hàng ngang, nối dọc
    Quầy buôn bán tính lời nhờ lừa gạt
    Người quê ra tỉnh thật thà.
    Vinh dửng dưng đừng ai nghĩ Vinh già
    Dân kẻ chợ đang đổi màu thành phố
    Nhà giàu có lối vào thường kín ngõ
    Người ăn mày không thể bước chân qua.
    Vinh đan chéo những cánh đồng những quán nhậu xa hoa.
    Làn ví dặm bị ch>m trong nhạc nhảy
    Những đám cưới ồn ào như lửa cháy
    Bản thông điệp cuối cùng, tổng kết một tình yêu.
    Tưởng ở nhà cao sẽ dấu đi được cảnh nghèo
    Vẫn xuống phố dựng tạm lều tranh, nứa
    Những chủ quán về hưu có quân hàm cấp tá
    Ngồi đợi khách điểm nhịp rít thuốc lào.
    Thành phố Miền Trung biển, núi tựa vào nhau
    Nên mặt phố cũng lô xô như sóng
    Băo quen lối, dân suốt đời chịu đựng
    Đói no xao xác gió trời..
    Anh trở lại Vinh tất cả với mọi người
    Chuyến xe tốc hành lọc qua mưa bụi
    Cơn gió nóng, Vinh dùng dằng vẫn tới
    Gió cứ thổi hết mình như người thực yêu nhau...
    Ganmật cầnlàm việc lớn Tâm xét rõ nôngsâu
    Trí bao la nhận xét Tình vuôngtròn trước sau
    Nghĩ hằng nghĩ nhưlúc ra chiến trận Lo hằnglo nhưlúc qua cầu
  2. chimcat

    chimcat Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/11/2002
    Bài viết:
    385
    Đã được thích:
    0

    Lấy chồng xứ Nghệ
    Tác giả: Mai Hồng Niên
    Loanh quanh đường của cha ông
    Lấy chồng xứ Nghệ thật không muốn về
    Cảnh chen tàu và xuống xe
    Tưởng như mất hết những gì về yêu
    Phải đâu dân Nghệ ưa nghèo
    Mấy mươi năm cứ dăn deo quả cà.
    Về quê cho biết mẹ cha
    Nhận làng xóm bởi mình là nàng dâu
    Sang sông qua mấy nhịp cầu
    Khi yêu chưa nghĩ sông sâu đường dài
    Theo câu ?oNghệ Tĩnh mình ơi!?
    Đến đây mới nhận đủ lời giận thương.
    Bao chàng trai Nghệ tha phương
    Yêu quê lại khó tìm đường về quê
    Lấy người Nghệ để sẽ chia
    Chẳng yếu mềm trước những gì băo giông.
    Biết là trái nẻo đường vòng
    Tình yêu gạn đục khơi trong cho mình
    Lấy rồi thôi chẳng thanh minh
    Yêu anh, đâu dễ trọn tình với quê...
    -------
    Ganmật cầnlàm việc lớn Tâm xét rõ nôngsâu
    Trí bao la nhận xét Tình vuôngtròn trước sau
    Nghĩ hằng nghĩ nhưlúc ra chiến trận Lo hằnglo nhưlúc qua cầu
  3. chimcat

    chimcat Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/11/2002
    Bài viết:
    385
    Đã được thích:
    0

    Lấy chồng xứ Nghệ
    Tác giả: Mai Hồng Niên
    Loanh quanh đường của cha ông
    Lấy chồng xứ Nghệ thật không muốn về
    Cảnh chen tàu và xuống xe
    Tưởng như mất hết những gì về yêu
    Phải đâu dân Nghệ ưa nghèo
    Mấy mươi năm cứ dăn deo quả cà.
    Về quê cho biết mẹ cha
    Nhận làng xóm bởi mình là nàng dâu
    Sang sông qua mấy nhịp cầu
    Khi yêu chưa nghĩ sông sâu đường dài
    Theo câu ?oNghệ Tĩnh mình ơi!?
    Đến đây mới nhận đủ lời giận thương.
    Bao chàng trai Nghệ tha phương
    Yêu quê lại khó tìm đường về quê
    Lấy người Nghệ để sẽ chia
    Chẳng yếu mềm trước những gì băo giông.
    Biết là trái nẻo đường vòng
    Tình yêu gạn đục khơi trong cho mình
    Lấy rồi thôi chẳng thanh minh
    Yêu anh, đâu dễ trọn tình với quê...
    -------
    Ganmật cầnlàm việc lớn Tâm xét rõ nôngsâu
    Trí bao la nhận xét Tình vuôngtròn trước sau
    Nghĩ hằng nghĩ nhưlúc ra chiến trận Lo hằnglo nhưlúc qua cầu
  4. Tuan_HL

    Tuan_HL Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2003
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    Em cũng mò được mấy bài thơ tặng dân tình đọc chơi. Bác nào biết nghĩa chữ hán thì dịch thử cho hay bài dưới xem thế nào nhé, em thì em chịu.
    Thơ Dan Tâm
    Người đi săn
    trên đầu núi Hồng Lĩnh
    Kính tặng Tố Như
    Y Quan đạt giả chí thanh vân
    Ngô diệc lạc ngô mi lộc quần.
    Giải thích nhàn tình an tại hoạch,
    Bỉnh trừ dị loại bất phương nhân.
    Xá miên thiển thảo hương do thấp
    Khuyển độ trùng sơn phệ bất văn.
    (Liệp - Nguyễn Du) Người bay trên đầu núi
    Thấp thoáng giữa mù sương
    Hái một cành hoa dại
    Còn ướt đẫm sương mai
    Và gắn vào búi tóc
    Chợt nhớ đến đàn nai
    Khi thoảng nghe tiếng chó
    Người chạy nhanh như gió
    Xuống tận dưới lũng sâu
    Gió mai thổi qua đầu
    Người rùng mình nhè nhẹ
    Bỗng người dừng ! se sẽ
    Rút một mũi tên dài
    ( Người vừa thấy bóng nai ! )
    Tên bay như lụa xé
    Nai gục ngã bên khe
    Người chạy lại vội quỳ
    Cúi nhìn giòng máu chảy
    Người nhẹ nâng đầu nai
    Nhìn sâu vào đôi mắt
    Mơn man trên mình nai
    ( Êm như da con gái )
    Và người bỗng thở dài
    Nghe mắt nhìn đẫm lệ
    Người cúi xuống dòng khe
    Nhìn mái đầu bạc trắng
    Trôi trên bầu trời xanh
    Người gục đầu nức nở
    Cành hoa rời búi tóc
    Theo dòng suối trôi nhanh.
    12.11.66
    Ở lại
    Con tàu ra đi
    mang theo nhiều kỷ niệm
    và hy vọng
    trời mưa như khóc
    người con gái cúi đầu
    nhìn nước chảy bên hè
    hát thầm bài ca cũ
    và đôi mắt đỏ hoe.

    Ảo ảnh

    cắm đầu trong miệng giếng
    nhìn ảnh mình xa xôi
    im trôi
    trên những về mây trắng
    giọt nước vô tình cắt
    vòng tròn đáy giếng
    ảnh vỡ tan
    tôi bỗng chạy tìm tôi.
    Được Tuan_HL sửa chữa / chuyển vào 08:49 ngày 03/06/2003
  5. Tuan_HL

    Tuan_HL Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2003
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    Em cũng mò được mấy bài thơ tặng dân tình đọc chơi. Bác nào biết nghĩa chữ hán thì dịch thử cho hay bài dưới xem thế nào nhé, em thì em chịu.
    Thơ Dan Tâm
    Người đi săn
    trên đầu núi Hồng Lĩnh
    Kính tặng Tố Như
    Y Quan đạt giả chí thanh vân
    Ngô diệc lạc ngô mi lộc quần.
    Giải thích nhàn tình an tại hoạch,
    Bỉnh trừ dị loại bất phương nhân.
    Xá miên thiển thảo hương do thấp
    Khuyển độ trùng sơn phệ bất văn.
    (Liệp - Nguyễn Du) Người bay trên đầu núi
    Thấp thoáng giữa mù sương
    Hái một cành hoa dại
    Còn ướt đẫm sương mai
    Và gắn vào búi tóc
    Chợt nhớ đến đàn nai
    Khi thoảng nghe tiếng chó
    Người chạy nhanh như gió
    Xuống tận dưới lũng sâu
    Gió mai thổi qua đầu
    Người rùng mình nhè nhẹ
    Bỗng người dừng ! se sẽ
    Rút một mũi tên dài
    ( Người vừa thấy bóng nai ! )
    Tên bay như lụa xé
    Nai gục ngã bên khe
    Người chạy lại vội quỳ
    Cúi nhìn giòng máu chảy
    Người nhẹ nâng đầu nai
    Nhìn sâu vào đôi mắt
    Mơn man trên mình nai
    ( Êm như da con gái )
    Và người bỗng thở dài
    Nghe mắt nhìn đẫm lệ
    Người cúi xuống dòng khe
    Nhìn mái đầu bạc trắng
    Trôi trên bầu trời xanh
    Người gục đầu nức nở
    Cành hoa rời búi tóc
    Theo dòng suối trôi nhanh.
    12.11.66
    Ở lại
    Con tàu ra đi
    mang theo nhiều kỷ niệm
    và hy vọng
    trời mưa như khóc
    người con gái cúi đầu
    nhìn nước chảy bên hè
    hát thầm bài ca cũ
    và đôi mắt đỏ hoe.

    Ảo ảnh

    cắm đầu trong miệng giếng
    nhìn ảnh mình xa xôi
    im trôi
    trên những về mây trắng
    giọt nước vô tình cắt
    vòng tròn đáy giếng
    ảnh vỡ tan
    tôi bỗng chạy tìm tôi.
    Được Tuan_HL sửa chữa / chuyển vào 08:49 ngày 03/06/2003
  6. Tuan_HL

    Tuan_HL Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2003
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    Như Mây Trên Cao
    Nguyễn Đức Quang
    Anh sẽ lên trên ngọn Hồng Lĩnh
    Hái cho Em một cánh hoa rừng
    Thầm khắc tên Em vào phiến đá rêu xanh
    Rồi vây quanh bằng trái tim anh
    Anh sẽ lên trên ngọn Hồng Lĩnh
    Giắt trong tay dáng Em mà thôi
    Da trời xanh xanh mầu hôm ấy
    Lời mơn man làn gió ru hời
    Này Em yêu quí Em nghĩ gì ?
    Bầu trời nhỏ bé của đôi ta
    Phía chân núi xa xa lững lờ khóm mây hồng
    Hoa thiên đường mừng đôi tình nhân mới
    Nước suối xa âm thầm vẫn đổ
    Trong tim anh nhịp réo rắt vui
    Những tiếng chim trong bụi hồng dại
    Đón đưa Em qua miền gió cát lạc loài
    Này Em yêu quí hãy cất lời
    Lời ca trong sáng ngàn sao rơi
    Từng giọt pha lê trắng trong hạnh phúc
    Vô cùng long lanh trong khóe mắt
    Bàng hoàng mặn nồng
    Chim hải âu quên vùng băng gía
    Đã quay theo hình bóng yêu kiều
    Anh dấu Em trong lòng sâu kín thương yêu .
    Mình gọi nhau rộn rã non cao
    Ta sẽ nương theo làn mây núi
    Soi bóng nhau âm thầm bên suối xa xôi
    Ai biết nước sông Lam răng là trong là đục
    Thì biết sống cuộc đời răng là nhục là vinh
  7. Tuan_HL

    Tuan_HL Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2003
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    Như Mây Trên Cao
    Nguyễn Đức Quang
    Anh sẽ lên trên ngọn Hồng Lĩnh
    Hái cho Em một cánh hoa rừng
    Thầm khắc tên Em vào phiến đá rêu xanh
    Rồi vây quanh bằng trái tim anh
    Anh sẽ lên trên ngọn Hồng Lĩnh
    Giắt trong tay dáng Em mà thôi
    Da trời xanh xanh mầu hôm ấy
    Lời mơn man làn gió ru hời
    Này Em yêu quí Em nghĩ gì ?
    Bầu trời nhỏ bé của đôi ta
    Phía chân núi xa xa lững lờ khóm mây hồng
    Hoa thiên đường mừng đôi tình nhân mới
    Nước suối xa âm thầm vẫn đổ
    Trong tim anh nhịp réo rắt vui
    Những tiếng chim trong bụi hồng dại
    Đón đưa Em qua miền gió cát lạc loài
    Này Em yêu quí hãy cất lời
    Lời ca trong sáng ngàn sao rơi
    Từng giọt pha lê trắng trong hạnh phúc
    Vô cùng long lanh trong khóe mắt
    Bàng hoàng mặn nồng
    Chim hải âu quên vùng băng gía
    Đã quay theo hình bóng yêu kiều
    Anh dấu Em trong lòng sâu kín thương yêu .
    Mình gọi nhau rộn rã non cao
    Ta sẽ nương theo làn mây núi
    Soi bóng nhau âm thầm bên suối xa xôi
    Ai biết nước sông Lam răng là trong là đục
    Thì biết sống cuộc đời răng là nhục là vinh
  8. zulu

    zulu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2002
    Bài viết:
    1.066
    Đã được thích:
    0
    Một bài thơ vui vui...
    Chùa Hương
    (Nguyễn Nhược Pháp)​
    Hôm nay đi Chùa Hương,
    Hoa cỏ mờ hơi sương.
    Cùng thầy me em dậy,
    Em vấn đầu soi gương.
    Khăn nhỏ, đuôi gà cao,
    Em đeo giải yếm đào,
    Quần lĩnh, áo the mới,
    Tay cầm nón quai thao.
    Me cười: "Thầy nó trông!
    Chân đi đôi giép cong,
    Con tôi xinh xinh quá!
    Bao giờ cô lấy chồng?"
    Em tuy mới mười lăm
    Mà đã lắm người thăm,
    Nhờ mối mai đưa tiếng,
    Khen tươi như trăng rằm.
    Nhưng em chưa lấy ai,
    Vì thầy bảo người mai
    Rằng em còn bé lắm!
    (Ý đợi người tài trai).
    Em đi cùng với me.
    Me em ngồi cáng tre,
    Thầy theo sau cưỡi ngựa,
    Thắt lưng dài đỏ hoe.
    Thầy me ra đi đò,
    Thuyền mấp mênh bên bờ.
    Em nhìn sông nước chẩy
    Đưa cánh buồm lô nhô.
    Mơ xa lại nghĩ gần,
    Đời mấy kẻ tri âm?
    Thuyền nan vừa lẹ bước,
    Em thấy một văn nhân.
    Người đâu thanh lạ thường!
    Tướng mạo trông phi thường.
    Lưng cao dài, trán rộng.
    Hỏi ai nhìn không thương?
    Chàng ngồi bên me em,
    Me hỏi chuyện làm quen:
    "Thưa thầy đi chùa ạ?
    Thuyền đông, trời ôi, chen!"
    Chàng thưa: "Vâng thuyền đông!"
    Rồi ngắm trời mênh mông,
    Xa xa mờ núi biếc,
    Phơn phớt áng mây hồng.
    Dòng sông nước đục lờ.
    Ngâm nga chàng đọc thơ.
    Thầy khen: "Hay! Hay quá!"
    Em nghe rồi ngẩn ngơ.
    Thuyền đi. Bến Đục qua.
    Mỗi lúc gặp người ra,
    Thẹn thùng em không nói:
    "Nam Mô A Di Đà!"
    Réo rắt suối đưa quanh.
    Ven bờ, ngọn núi xanh,
    Nhịp cầu xa nho nhỏ.
    Cảnh đẹp gần như tranh.
    Sau núi Oản, Gà, Xôi,
    Bao nhiêu con khỉ ngồi.
    Tới núi con Voi phục,
    Có đủ cả đầu đuôi.
    Chùa lấp sau rừng cây.
    (Thuyền ta đi một ngày)
    Lên cửa chùa em thấy
    Hơn một trăm ăn mày.
    Em đi, chàng theo sau.
    Em không dám đi mau,
    Ngại chàng chê hấp tấp,
    Số gian nan không giầu.
    Thầy me đến điện thờ,
    Trầm hương khói tỏa mờ.
    Hương như là sao lạc,
    Lớp sóng người lô nhô.
    Chen vào thật lắm công.
    Thầy me em lễ xong,
    Quay về nhà ngang bảo:
    "Mai mới vào chùa trong."
    Chàng hai má đỏ hồng
    Kêu với thằng tiểu đồng
    Mang túi thơ bầu rượu:
    "Mai ta vào chùa trong!"
    Đêm hôm ấy em mừng.
    Mùi trầm hương bay lừng.
    Em nằm nghe tiếng mõ,
    Rồi chim kêu trong rừng.
    Em mơ, em yêu đời!
    Mơ nhiều... Viết thế thôi!
    Kẻo ai mà xem thấy,
    Nhìn em đến nực cười!
    Em chưa tỉnh giấc nồng,
    Mây núi đã pha hồng.
    Thầy me em sắp sửa
    Vàng hương vào chùa trong.
    Đường mây đá cheo veo,
    Hoa đỏ, tím, vàng leo.
    Vì thương me quá mệt,
    Săn sóc chàng đi theo.
    Me bảo: "Đường còn lâu,
    Cứ vừa đi ta cầu
    Quan-Thế-Âm bồ-tát
    Là tha hồ đi mau!"
    Em ư? Em không cầu,
    Đường vẫn thấy đi mau.
    Chàng cũng cho như thế.
    (Ra ta hợp tâm đầu).
    Khi qua chùa Giải Oan,
    Trông thấy bức tường ngang,
    Chàng đưa tay lẹ bút
    Thảo bài thơ liên hoàn.
    Tấm tắc thầy khen: "Hay!
    Chữ đẹp như rồng bay."
    (Bài thơ này em nhớ,
    Nên chả chép vào đây).
    Ô! Chùa trong đây rồi!
    Động thắm bóng xanh ngời.
    Gấm thêu trần thạch nhũ,
    Ngọc nhuốm hương trầm rơi.
    Me vui mừng hả hê:
    "Tặc! Con đường mà ghê!"
    Thầy kêu: "Mau lên nhé!
    Chiều hôm nay ta về."
    Em nghe bỗng rụng rời
    Nhìn ai luống nghẹn lời!
    Giờ vui đời có vậy,
    Thoảng ngày vui qua rồi!
    Làn gió thổi hây hây,
    Em nghe tà áo bay,
    Em tìm hơi chàng thở.
    Chàng ôi, chàng có hay?
    Đường đây kia lên trời,
    Ta bước tựa vai cười.
    Yêu nhau, yêu nhau mãi!
    Đi, ta đi, chàng ôi!
    Ngun ngút khói hương vàng
    Say trong giấc mơ màng,
    Em cầu xin Trời, Phật
    Sao cho em lấy chàng.
    [ 6-1934 ]


    Tình tôi là giọt thuỷ ngân
    Dù nghiền chẳng nát dù lăn vẫn tròn
    Tình cô là đoá hoa đơn
    Bình minh nở để hoàng hôn mà tàn.
  9. zulu

    zulu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2002
    Bài viết:
    1.066
    Đã được thích:
    0
    Một bài thơ vui vui...
    Chùa Hương
    (Nguyễn Nhược Pháp)​
    Hôm nay đi Chùa Hương,
    Hoa cỏ mờ hơi sương.
    Cùng thầy me em dậy,
    Em vấn đầu soi gương.
    Khăn nhỏ, đuôi gà cao,
    Em đeo giải yếm đào,
    Quần lĩnh, áo the mới,
    Tay cầm nón quai thao.
    Me cười: "Thầy nó trông!
    Chân đi đôi giép cong,
    Con tôi xinh xinh quá!
    Bao giờ cô lấy chồng?"
    Em tuy mới mười lăm
    Mà đã lắm người thăm,
    Nhờ mối mai đưa tiếng,
    Khen tươi như trăng rằm.
    Nhưng em chưa lấy ai,
    Vì thầy bảo người mai
    Rằng em còn bé lắm!
    (Ý đợi người tài trai).
    Em đi cùng với me.
    Me em ngồi cáng tre,
    Thầy theo sau cưỡi ngựa,
    Thắt lưng dài đỏ hoe.
    Thầy me ra đi đò,
    Thuyền mấp mênh bên bờ.
    Em nhìn sông nước chẩy
    Đưa cánh buồm lô nhô.
    Mơ xa lại nghĩ gần,
    Đời mấy kẻ tri âm?
    Thuyền nan vừa lẹ bước,
    Em thấy một văn nhân.
    Người đâu thanh lạ thường!
    Tướng mạo trông phi thường.
    Lưng cao dài, trán rộng.
    Hỏi ai nhìn không thương?
    Chàng ngồi bên me em,
    Me hỏi chuyện làm quen:
    "Thưa thầy đi chùa ạ?
    Thuyền đông, trời ôi, chen!"
    Chàng thưa: "Vâng thuyền đông!"
    Rồi ngắm trời mênh mông,
    Xa xa mờ núi biếc,
    Phơn phớt áng mây hồng.
    Dòng sông nước đục lờ.
    Ngâm nga chàng đọc thơ.
    Thầy khen: "Hay! Hay quá!"
    Em nghe rồi ngẩn ngơ.
    Thuyền đi. Bến Đục qua.
    Mỗi lúc gặp người ra,
    Thẹn thùng em không nói:
    "Nam Mô A Di Đà!"
    Réo rắt suối đưa quanh.
    Ven bờ, ngọn núi xanh,
    Nhịp cầu xa nho nhỏ.
    Cảnh đẹp gần như tranh.
    Sau núi Oản, Gà, Xôi,
    Bao nhiêu con khỉ ngồi.
    Tới núi con Voi phục,
    Có đủ cả đầu đuôi.
    Chùa lấp sau rừng cây.
    (Thuyền ta đi một ngày)
    Lên cửa chùa em thấy
    Hơn một trăm ăn mày.
    Em đi, chàng theo sau.
    Em không dám đi mau,
    Ngại chàng chê hấp tấp,
    Số gian nan không giầu.
    Thầy me đến điện thờ,
    Trầm hương khói tỏa mờ.
    Hương như là sao lạc,
    Lớp sóng người lô nhô.
    Chen vào thật lắm công.
    Thầy me em lễ xong,
    Quay về nhà ngang bảo:
    "Mai mới vào chùa trong."
    Chàng hai má đỏ hồng
    Kêu với thằng tiểu đồng
    Mang túi thơ bầu rượu:
    "Mai ta vào chùa trong!"
    Đêm hôm ấy em mừng.
    Mùi trầm hương bay lừng.
    Em nằm nghe tiếng mõ,
    Rồi chim kêu trong rừng.
    Em mơ, em yêu đời!
    Mơ nhiều... Viết thế thôi!
    Kẻo ai mà xem thấy,
    Nhìn em đến nực cười!
    Em chưa tỉnh giấc nồng,
    Mây núi đã pha hồng.
    Thầy me em sắp sửa
    Vàng hương vào chùa trong.
    Đường mây đá cheo veo,
    Hoa đỏ, tím, vàng leo.
    Vì thương me quá mệt,
    Săn sóc chàng đi theo.
    Me bảo: "Đường còn lâu,
    Cứ vừa đi ta cầu
    Quan-Thế-Âm bồ-tát
    Là tha hồ đi mau!"
    Em ư? Em không cầu,
    Đường vẫn thấy đi mau.
    Chàng cũng cho như thế.
    (Ra ta hợp tâm đầu).
    Khi qua chùa Giải Oan,
    Trông thấy bức tường ngang,
    Chàng đưa tay lẹ bút
    Thảo bài thơ liên hoàn.
    Tấm tắc thầy khen: "Hay!
    Chữ đẹp như rồng bay."
    (Bài thơ này em nhớ,
    Nên chả chép vào đây).
    Ô! Chùa trong đây rồi!
    Động thắm bóng xanh ngời.
    Gấm thêu trần thạch nhũ,
    Ngọc nhuốm hương trầm rơi.
    Me vui mừng hả hê:
    "Tặc! Con đường mà ghê!"
    Thầy kêu: "Mau lên nhé!
    Chiều hôm nay ta về."
    Em nghe bỗng rụng rời
    Nhìn ai luống nghẹn lời!
    Giờ vui đời có vậy,
    Thoảng ngày vui qua rồi!
    Làn gió thổi hây hây,
    Em nghe tà áo bay,
    Em tìm hơi chàng thở.
    Chàng ôi, chàng có hay?
    Đường đây kia lên trời,
    Ta bước tựa vai cười.
    Yêu nhau, yêu nhau mãi!
    Đi, ta đi, chàng ôi!
    Ngun ngút khói hương vàng
    Say trong giấc mơ màng,
    Em cầu xin Trời, Phật
    Sao cho em lấy chàng.
    [ 6-1934 ]


    Tình tôi là giọt thuỷ ngân
    Dù nghiền chẳng nát dù lăn vẫn tròn
    Tình cô là đoá hoa đơn
    Bình minh nở để hoàng hôn mà tàn.
  10. jangnguyen

    jangnguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    195
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua, về đọc lại cuốn sổ tay hồi ở SG, tự nhiên thấy bài thơ này. Cũng k0 nhớ nổi xuất xứ từ đâu nữa, thôi cứ post cho mọi người coi vậy.
    Mẹ
    Có một cái gì quá đỗi thiêng liêng
    Khi môi con gọi thầm tiếng mẹ.
    Có gì hơn được tình mẫu tử
    Xa mẹ rồi day dứt mãi k0 thôi.
    Con xa mẹ một năm hơn thế kỷ
    Xa tháng ... xa năm ... hơn cả đời người
    Đã bao lần con gọi mãi mẹ ơi
    Khi đứng lặng nhìn về nơi ấy.
    Ở nơi xa có ngôi nhà thân thuộc
    Có bàn tay ấm áp mẹ hiền
    Có bao nhiêu ngày tháng vui buồn
    Và lung linh bóng hình của mẹ.
    Đứa con xa vẫn còn khờ dại
    Rời tay mẹ chập chững vào đời.
    Phương trời xa con nhớ lắm mẹ ơi
    Thầm gọi mãi tiếng mẹ hiền yêu dấu.
    Jang hồ mê chơi quên quê hương

Chia sẻ trang này