1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dân Nghệ và Thơ !

Chủ đề trong 'Nghệ Tĩnh' bởi angeloflife, 18/02/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Cyclo

    Cyclo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/06/2003
    Bài viết:
    959
    Đã được thích:
    0
    Thôi thì đã lỡ copy thì copy cho chót, copy cả bài bình lên nè:
    Đọc các bài thơ gần đây của nhà thơ Đinh Thu Hương, ta có thể cảm nhận được sự dồn nén, sự cam chịu của trái tim mỏng manh người phụ nữ. Đặc biệt, trong bài thơ "Về" được đăng trong một đặc san dành cho phụ nữ.
    Bài thơ làm theo thể lục bát, thoáng nhìn ta có thể cho rằng bài thơ sẽ "rời rạc" bởi rất nhiều dấu (...). Nhưng, nếu ta đặt mình vào vị trí của người phụ nữ trong bài thơ, ta mới hiểu ra rằng tác giả đã thể hiện sự nghẹn ngào, xót xa cho số phận:
    Về đi anh!... Với người ta....
    Mình em cam chịu... chẳng thà... không duyên...
    Ở hai câu thơ đầu, hình như có sự trách cứ, dỗi hờn bởi cụm từ "với người ta". Nhưng ở hai câu kế, ta có thể hiểu rằng người phụ nữ này là kẻ thứ ba. Cho nên "em chẳng có quyền" giữ anh lại cho riêng em.
    "Có duyên mà không nợ" nên tình chỉ thế thôi. Có phải chăng người đàn ông ở bài thơ này đã "có chút tình"? Nhưng khi đọc thêm hai câu thơ "Dẫu sao phận cũng an rồi!/ Anh về đi nhé!... thôi, ngày đã qua..." ta có thể nhìn theo một cách khác, phải chăng trước đây họ đã từng có một thời yêu nhau, rồi xa nhau, để bây giờ "ngày đã qua", "phận đã an bài", nên gặp lại cũng bằng thừa.
    Ở hai câu thơ cuối, ta thấy sự lặp lại "về đi anh!... với người ta..." nhưng ở đây sự trách cứ, dỗi hờn đã chuyển thành sự chịu đựng, sự chấp nhận một số phận nghiệt ngã. Người phụ nữ trong bài thơ có hành động mạnh mẽ, dứt khoát để hướng người đàn ông đi đúng quỹ đạo của lương tâm. Để rồi, con tim yếu đuối đó phải run rẩy, nghẹn ngào chỉ một mình cam chịu. Đoạn cuối bài thơ như một sự an ủi, vỗ về.
    Xin hãy trân trọng người phụ nữ trong bài thơ. Vì người phụ nữ này đã biết dừng lại trong một giới hạn nhất định. "Về đi anh! Về đi anh... em chẳng có quyền". Vâng! Trái tim yếu đuối., mỏng manh của người phụ nữ đã phải đau khổ từ chối những tình cảm yêu thương của một người đàn ông dù chỉ là một "chút tình".
    Bài thơ nói lên sự thức tỉnh đúng lúc của một trái tim biết suy nghĩ. Và nó sẽ đánh thức những trái tim đã và đang ngủ quên bởi những phút xao xuyến. Tôi đánh giá cao người phụ nữ trong bài thơ, bởi vì bản tính hướng thiện biết đâu là giới hạn của nhịp đập con tim.
    (Lời bình Ngọc Dung- báo Phụ nữ Việt Nam 2003)​
     
    HG
     
  2. beba

    beba Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/11/2003
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Em thích đoạn này:
    ...
    Xin hãy trân trọng người phụ nữ trong bài thơ. Vì người phụ nữ này đã biết dừng lại trong một giới hạn nhất định. "Về đi anh! Về đi anh... em chẳng có quyền". Vâng! Trái tim yếu đuối., mỏng manh của người phụ nữ đã phải đau khổ từ chối những tình cảm yêu thương của một người đàn ông dù chỉ là một "chút tình".
    Bài thơ nói lên sự thức tỉnh đúng lúc của một trái tim biết suy nghĩ. Và nó sẽ đánh thức những trái tim đã và đang ngủ quên bởi những phút xao xuyến. Tôi đánh giá cao người phụ nữ trong bài thơ, bởi vì bản tính hướng thiện biết đâu là giới hạn của nhịp đập con tim.
    Có cái gì đó nghe quen quen...
    Welcome to HOI DONG HUONG NGHETINH ONLINE
  3. beba

    beba Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/11/2003
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Em thích đoạn này:
    ...
    Xin hãy trân trọng người phụ nữ trong bài thơ. Vì người phụ nữ này đã biết dừng lại trong một giới hạn nhất định. "Về đi anh! Về đi anh... em chẳng có quyền". Vâng! Trái tim yếu đuối., mỏng manh của người phụ nữ đã phải đau khổ từ chối những tình cảm yêu thương của một người đàn ông dù chỉ là một "chút tình".
    Bài thơ nói lên sự thức tỉnh đúng lúc của một trái tim biết suy nghĩ. Và nó sẽ đánh thức những trái tim đã và đang ngủ quên bởi những phút xao xuyến. Tôi đánh giá cao người phụ nữ trong bài thơ, bởi vì bản tính hướng thiện biết đâu là giới hạn của nhịp đập con tim.
    Có cái gì đó nghe quen quen...
    Welcome to HOI DONG HUONG NGHETINH ONLINE
  4. angeloflife

    angeloflife Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/07/2002
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    Em đặt hàng anh ZU tợn bài Màu Tím Hoa Sim mà răng đến giờ chưa thấy. Nếu ai có thì ghi dùm em nhé. Thanks trước
    Tìm trong đời một dấu ấn
    Tìm trong mơ một bóng hình
    <FONT face="Times New Roman
  5. angeloflife

    angeloflife Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/07/2002
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    Em đặt hàng anh ZU tợn bài Màu Tím Hoa Sim mà răng đến giờ chưa thấy. Nếu ai có thì ghi dùm em nhé. Thanks trước
    Tìm trong đời một dấu ấn
    Tìm trong mơ một bóng hình
    <FONT face="Times New Roman
  6. Cyclo

    Cyclo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/06/2003
    Bài viết:
    959
    Đã được thích:
    0
    MÀU TÍM HOA SIM]
    Hữu Loan

    Nàng có ba người anh đi bộ đội
    Những em nàng
    Có em chưa biết nói
    Khi tóc nàng xanh xanh
    Tôi người Vệ quốc quân
    xa gia đình
    Yêu nàng như tình yêu em gái
    Ngày hợp hôn
    nàng không đòi may áo mới
    Tôi mặc đồ quân nhân
    Ðôi giày đinh
    bết bùn đất hành quân
    Nàng cười xinh xinh
    bên anh chàng độc đáo
    Tôi ở đơn vị về
    Cưới nhau xong là đi
    Từ chiến khu xa
    Nhớ về ái ngại
    Lấy chồng thời chiến chinh
    Mấy người đi trở lại
    Lỡ khi mình không về
    thì thương
    người vợ chờ
    bé bỏng chiều quê...
    Nhưng không chết
    Người trai khói lửa
    Mà chết
    Người gái nhỏ hậu phương
    Tôi về
    không gặp nàng
    Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
    Chiếc bình hoa ngày cưới
    thành bình hương
    tàn lạnh vây quanh.
    Tóc nàng xanh xanh
    ngắn chưa đầy búi
    Em ơi giây phút cuối
    không được nghe nhau nói
    không được trông nhau một lần
    Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
    áo nàng màu tím hoa sim
    Ngày xưa
    đèn khuya
    bóng nhỏ
    Nàng vá cho chồng tấm áo
    ngày xưa...
    Một chiều rừng mưa
    Ba người anh từ chiến trường Ðông Bắc
    Biết tin em gái mất
    trước tin em lấy chồng
    Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
    Ðứa em nhỏ lớn lên
    Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
    Khi gió sớm thu về cỏ vàng chân mộ chí.
    Chiều hành quân
    Qua những đồi sim
    những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
    Màu tím hoa sim
    tím chiều hoang biền biệt
    nhìn áo rách vai
    Tôi hát
    trong màu hoa
    (áo anh sứt chỉ đường tà
    Vợ anh đã mất, mẹ già chưa khâu...)
    Nhờ ai k0 nhờ, lại đi nhờ Zu, hắn toàn hứa lèo thui .
    &nbsp;
    HG
    &nbsp;
  7. Cyclo

    Cyclo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/06/2003
    Bài viết:
    959
    Đã được thích:
    0
    MÀU TÍM HOA SIM]
    Hữu Loan

    Nàng có ba người anh đi bộ đội
    Những em nàng
    Có em chưa biết nói
    Khi tóc nàng xanh xanh
    Tôi người Vệ quốc quân
    xa gia đình
    Yêu nàng như tình yêu em gái
    Ngày hợp hôn
    nàng không đòi may áo mới
    Tôi mặc đồ quân nhân
    Ðôi giày đinh
    bết bùn đất hành quân
    Nàng cười xinh xinh
    bên anh chàng độc đáo
    Tôi ở đơn vị về
    Cưới nhau xong là đi
    Từ chiến khu xa
    Nhớ về ái ngại
    Lấy chồng thời chiến chinh
    Mấy người đi trở lại
    Lỡ khi mình không về
    thì thương
    người vợ chờ
    bé bỏng chiều quê...
    Nhưng không chết
    Người trai khói lửa
    Mà chết
    Người gái nhỏ hậu phương
    Tôi về
    không gặp nàng
    Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
    Chiếc bình hoa ngày cưới
    thành bình hương
    tàn lạnh vây quanh.
    Tóc nàng xanh xanh
    ngắn chưa đầy búi
    Em ơi giây phút cuối
    không được nghe nhau nói
    không được trông nhau một lần
    Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
    áo nàng màu tím hoa sim
    Ngày xưa
    đèn khuya
    bóng nhỏ
    Nàng vá cho chồng tấm áo
    ngày xưa...
    Một chiều rừng mưa
    Ba người anh từ chiến trường Ðông Bắc
    Biết tin em gái mất
    trước tin em lấy chồng
    Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
    Ðứa em nhỏ lớn lên
    Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
    Khi gió sớm thu về cỏ vàng chân mộ chí.
    Chiều hành quân
    Qua những đồi sim
    những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
    Màu tím hoa sim
    tím chiều hoang biền biệt
    nhìn áo rách vai
    Tôi hát
    trong màu hoa
    (áo anh sứt chỉ đường tà
    Vợ anh đã mất, mẹ già chưa khâu...)
    Nhờ ai k0 nhờ, lại đi nhờ Zu, hắn toàn hứa lèo thui .
    &nbsp;
    HG
    &nbsp;
  8. zulu

    zulu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2002
    Bài viết:
    1.066
    Đã được thích:
    0
    Ặc ặc, bác toàn nói xấu em thôi, em chỉ mới thất hứa với bác có "thất" lần
    Nhắn Sương: Từ bựa ra HN đến giừ anh bận bịu túi tăm mặt mụi, nỏ có thời gian mà thơ với thẩn nựa. Cụng may có bác Giang post lên cho em rồi, thôi bựa mô về anh đọc cho nghe là được hầy



    Tôi đang tán em đấy, kiêu lên một chút nào
  9. zulu

    zulu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2002
    Bài viết:
    1.066
    Đã được thích:
    0
    Ặc ặc, bác toàn nói xấu em thôi, em chỉ mới thất hứa với bác có "thất" lần
    Nhắn Sương: Từ bựa ra HN đến giừ anh bận bịu túi tăm mặt mụi, nỏ có thời gian mà thơ với thẩn nựa. Cụng may có bác Giang post lên cho em rồi, thôi bựa mô về anh đọc cho nghe là được hầy



    Tôi đang tán em đấy, kiêu lên một chút nào
  10. Thuongnguyen

    Thuongnguyen Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    703
    Đã được thích:
    0

    Tranh thủ vừa khoe vừa buôn dưa một tẹo
    Ai muốn làm quen Đinh Thu Hương nào? Liên hệ TN đi Có độ cafe rồi, hihi. Thứ bảy này, tác giả của "Về" hẹn hò đi chơi với người đang post bài này đấy. Coi bộ mình oai ghê ha?
    Cũng là thơ của nàng đây:
    Em đã yêu anh quên tháng ngày qua
    Yêu trong cuồng điên, yêu quên trời đất
    Chỉ yêu anh, không tính còn - được - mất...

    (Có chính xác không nhỉ? Nếu không thì nó giết mình mất. Mà nàng vẫn kí Đinh Hương, sao bữa nay lại là ĐTH nhỉ? Cầu trời không nhận nhầm người Người có thể nhầm, thơ sao nhầm được nhỉ?)
    Có một câu cũng của nàng, không nhớ ở bài tên gì nữa, thấy hay thì nhớ thôi:
    Em yếu lòng trên cả nỗi đa nghi

    Thì can đảm - cội nguồn cái đẹp
    Chính là điều cuốn ta lại gần nhau...

Chia sẻ trang này