1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dân nhậu đi đâu cũng kiếm rượu làm quà. Vậy theo các bác thì Rượu ở đâu là ngon nhất ?

Chủ đề trong 'Ẩm thực' bởi VietSeism, 26/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. denmuon

    denmuon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/08/2007
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Em đã đến xã bản xèo (lào cai) mua rượu sanlùng rồi, em tưởng đó là rượu ngô của đồng bào dân tộc dao chứ ạ.
    Theo em rượu ngon cần mấy yếu tố cơ bản có thứ tự ưu tiên như sau:
    - Rượu uống say xong đừng đau đầu
    - Rượu chỉ có mùi thơm tự nhiên của men và nguyên liệu (ngô, khoai, sắn, gạo..).
    - Rượu không nên nặng quá (32-45 %) là vừa, nặng quá uống cháy cổ không ngon, nhạt quá uống chua
    - Rượu khi đưa vào miệng hay nuốt xuống cổ họng phải cùng độ sánh như nhau (nhiều thứ ngậm vào miệng thi xộc lên khi nuốt vào cổ họng thì như nước lã)
    - Em mà không rõ nguồn gốc của rượu thì chỉ có 2 thứ : lúa mới 45 độ và rượu hà nội đóng can 2lít/40 k hay 4 lít/80k 32-35 độ là vừa (votka hà nội chkhông hợp khẩu vị của em) mấy thứ khác không yên tâm
    Vài ý kiến nhỏ gọi là góp vui, nếu có gì không phải mong được đại xá.
  2. cogaimanghoadens

    cogaimanghoadens Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2006
    Bài viết:
    89
    Đã được thích:
    0
    Thiết tưởng rượu Bàu Đá- Bình Định cũng được bằng hữu giang hồ yêu mến mới lấy làm ca ngợi vậy, đa tạ, đa tạ!
    Tiểu nữ còn nông cạn, xin các vị bằng hữu chỉ giáo cho để mở rộng tầm mắt!
  3. conangnhobe

    conangnhobe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2006
    Bài viết:
    828
    Đã được thích:
    0
    San lùng là 1 loại rượu quí. Nó được làm từ thóc mầm ủ với men chứ ko phải làm từ ngô.
    Rượu San lùng chính gốc được nấu bởi người Dao đỏ ở thôn Bản Xèo , huyện Bát xát, tỉnh Lào cai.
    Rượu San lùng thơm và ngọt, nặng từ 48 -> 52độ nhưng uống vào rất êm ko hề bị đau đầu hay mệt mỏi.
    Từ thời pháp thuộc, rượu San lùng đã đc người Pháp tôn vinh là 1 trong những loại rươu ngon nhất Đông dương.
    Hiện nay, ít người được thưởng thức hương vị rượu San lùng nguyên chất bởi rượu chỉ được nấu theo phương pháp thủ công truyền thống nên năng suất không cao. Chỉ duy nhất có 1 bản Xèo của người Dao đỏ làm ra nhưng nằm ở vùng sâu, đường xá giao thông đi lại còn nhiều khó khăn.
    Khi rượu đến các nơi khác thường bị pha nên chất lượng giảm ko còn giữ được hương vị và nồng độ vốn có.
    Nếu là người biết thưởng thức rượu thì San lùng nguyên chất, chỉ cần 1 lần uống ,cả đời sẽ mãi ko bao giờ quên được hương vị đó.
  4. freebird8x

    freebird8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/03/2008
    Bài viết:
    1.813
    Đã được thích:
    1
    eo, cái r HN đóng can nhựa 40k/2l em uống say bí tỉ và đau đầu kinh khủng
  5. DuGia

    DuGia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    5.696
    Đã được thích:
    3
    Rượu Nậm Pung -Bát Xát .
    Loại rượu này đặc biệt ngon ,chắc chỉ có ai qua Mường Hum hay Bát Xát mới biết và nếm thử loại rượu này .
    Rượu Mai Hạ -Mai Châu
    Cũng không kém phần long trọng ...
    Thèm quá ...
  6. DuGia

    DuGia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    5.696
    Đã được thích:
    3
    RƯỢU NGÔ LŨNG PHÌN - ĐỒNG VĂN !
    Vùng cao Tây bắc, Việt bắc thông thường đồng bào các dân tộc dùng ngô, thóc, mía, sắn...để nấu rượu. Nói riêng về rượu ngô có lẽ dân Du lịch chắc quá thạo và đã nghe đồn vang sấm rượu ngô Bắc hà thuộc Lào cai. Nhất là rượu Bản phố vừa nặng, vừa ngọt rượu, Được ví như anh em với rượu gạo Kim sơn - Ninh bình.
    Ở Hà giang thông thường người ta hay nói tới rượu ngô Quản bạ. Chắc chưa nhiều người biết về rượu Lũng phìn. Nhưng thực sự đã nghe hoặc có duyên được uống rượu Lũng phìn dù chỉ một lần sẽ nhớ mãi hương vị của nó .
    Đêm hôm dự chợ tình Khâu vai sau một hồi tôi đi thưởng thức thắng cố và nghe hát đối. Đêm đã khuya tôi quay trở lại nhà sàn nơi tôi đã đặt chỗ ngủ, ngồi đối ẩm với hai anh em người H''''''''''''''''Mông trên ngôi nhà sàn giữa trung tâm chợ cho đến sáng. Do tôi giới thiệu lặn lội từ dưới Hà nội lên đi chợ tình nên hai anh em rất quí nhiệt tình mời tôi uống rượu.
    Họ nói về quê hương nơi họ đang sống đó là xã Lũng phìn. Mà các bạn biết đấy mỗi một vùng quê dù nghèo đều có những sản vật tiêu biểu.Tôi bắt đầu mê khi họ nói tới rượu và nhất là cậu em tên Sùng Minh Chá lúi húi vào góc nhà sàn lôi ra một chai rượu Lũng phìn.
    Trước vài ba lần tôi cũng đã nghe các cao nhân về rượu ở Hà giang nói loáng thoáng về Lũng phìn...Lũng phìn.
    Lũng phìn là một xã thuộc huyện Đồng văn, nhưng lại rất gần thị trấn Mèo vạc, cách chưa đầy 20km. Ở đây có rất nhiều bản nấu rượu ngô, mỗi nhà nấu một kiểu, một bí quyết riêng. Nhưng quan trọng nhất là cách làm men lá của mỗi nhà. Nó là một bí mật không ai tiết lộ cho ai và rượu ngon hay không là nhờ vào men lá rừng này đấy.
    Rượu Lũng phìn nấu xong uống đã ngon nhưng nếu được chôn xuống đất lâu năm thì lại càng tuyệt vời hơn nữa. Nghe Chá kể tại bản của cậu ta có những nhà chôn hàng chục chum đã 20 năm có lẻ, đó là những nhà có của ăn của để , dạng "quí tộc H''''''''''''''''Mông". Rượu này đặc biệt không bán mà chỉ dùng để mời khách thật quí khi tới chơi. Mỗi lần mở chum rượu chôn lâu năm ra là cả một mùi thơm của men bốc lên ngào ngạt, trên bề mặt của những chum rượu chôn từ mười năm trở lên luôn đóng một váng dày khoảng 2cm. muốn lấy rượu người ta phải chọc thủng váng đó. Rượu chôn 20 năm có màu hơi sóng sánh xanh, uống vào rất ngọt, mềm, thơm, say lúc nào không hay . Rượu chôn 10 năm có màu vàng sậm mùi thơm không bằng rượu 20 năm nhưng cũng đã là loại cực quí và hiếm rồi . Chai rượu Chá mời tôi uống cũng đã được chôn 5 năm mà tôi đã thấy phê, ngon vô cùng. Mới đầu uống một vài chén thì có vẻ hơi nhạt rượu, đến chén thứ 3 thì mới thấy không nhạt, mùi thơm dầy dậy của vị ngô khiến tôi lâng lâng. Chá nói rượu này uống hàng chai không say, nhưng đã say thì rất khoái. Nó nhẹ nhàng, êm êm, không đau đầu như một vài loại rượu dưới xuôi mình. Thôi thì tiền chủ hậu khách nhưng mà là đặc sản hiếm có nên ba anh em cũng làm ...luôn 2 chai. Quả thật đấy là mình mới uống loại 5 năm chứ mà được uống loại 10 năm, 20 năm thì không biết đã tới mức nào.Nghĩ mà thèm ! ! ! Đúng là tối nay có duyên hội ngộ, duyên đối ẩm nên tình cờ mới được thưởng thức rượu Lũng phìn này đây.
    Không hiểu mình cũng là bợm nhậu, chơi rượu nhưng chắc không đủ kiên nhẫn mà chôn 10 hay 20 năm. Nếu có chắc đời sau con mình nhấc lên chỉ còn mày ngô hoặc vỏ chấu mà thôi !
    Tôi vừa uống vừa nghĩ có lẽ ở Lũng phìn đời bố chôn rượu cho đời con uống, nhưng thế cũng hay đấy chứ, vì đời con mà đã uống loại chôn lâu rồi thì lại nghiện và lại phải nấu, lại phải chôn cho đời cháu tiếp theo... và cứ như thế thì mới tồn tại được bản sắc văn hoá rượu, không bị mai một, thậm chí ngày được nâng cao hơn nữa.
    Vì là vùng cao xa xôi, giao thông cách trở, du lịch và giao lưu cũng kém phát triển nên rượu ngô Lũng phìn còn ít người biết tới, so sánh để thấy tại sao rượu ngô Bắc hà nhiều người biết hơn cả.
    Nhưng tôi tin rằng không lâu nữa, không xa nữa những người đã từng uống, đã từng biết rượu Lũng phìn không thể không tới cao nguyên đá để sưu tầm cho mình loại rượu quí này.
  7. denva80

    denva80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2008
    Bài viết:
    1.116
    Đã được thích:
    0
    Ở quê em co rượu Nếp Cẩm màu đỏ sậm ngả nâu .Uống thi ngọt và êm nhưng mà say lúc nào ko bít ....Tỉnh dậy thì ko nhức đầu jì cả ,cảm thấy sang khoái vô cùng ...nói đến lại thèm..
  8. mauxanhlybiet

    mauxanhlybiet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2004
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    em cung xiin bình loạn vậy
    rượu Làng VÂN :Hà Nội
    loại này mà mua được đúng loại thì khỏi chê luôn ngon mà êm lắm ko đau đầu đâu

Chia sẻ trang này