1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dân Phượt là những kẻ ích kỷ

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi alfomega, 20/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. DAIKATU

    DAIKATU Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2005
    Bài viết:
    1.062
    Đã được thích:
    0
    Thằng nào chả ik kỷ?? Bác nào nói mình ko ik kỷ nhi?? Gớm quá đi mất thôi. Đi làm, đi học, đi chơi, ai chảng ik kỷ, có phần cá nhân của mình.
    Phượt hay ko cũng là 1 hình thức du lịch, mà đã đi du lịch là cho bản thân.
    Cái ông nào đưa ra cái TOpic này chán quá đi mất.
    Ng ta thik ng ta đi, thả hồn mình vào thiên nhiên, ik kỷ hay ko thì kệ ng ta, ng ta có làm sao ng ta chịu. Các bác đâu phải là j liên quan mà nói ng ta.
    TỰ LO CHO BẢN THÂN ĐI ĐÃ
  2. DAIKATU

    DAIKATU Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2005
    Bài viết:
    1.062
    Đã được thích:
    0

    Xin lỗi cho hỏi bạn đi về đã thay đổi gì nhiều chưa? Bạn đem lại dự án đầu tư nào triệu đô cho họ hả?
    Đừng nghĩ rằng nhà chức trách không biết, thế các vị đại biểu Quốc hội dân cử làm gì? Ngồi không ăn lương àh
    Hãy chăm chỉ làm việc để thay đổi đất nước ta... Làm cả thứ 7 CN đi thay vì phượt nhiều sẽ thấy giá trị gấp mấy đó! Vì người dân Tây Bắc ta sống từ tiền thuế mà bạn có thể đóng góp!
    Xin hết! Sorry vì quá bất bình... do lối suy nghĩ "đi 1 ngày đàng.. học 1 sàng khôn" (cho vào túi không đáy của mình)
    [/quote]
    Đâu phải ngày nào cũng đi du lịch.
    Điều kiện đi di lịch khi: Có xiền, có thời gian, sức khoẻ..... Ng ta có hội đủ ng ta đi. Chứ như Bác kêu làm cả thứ 7, CN để đến lúc chết chả biết mình làm vì cái j ah?? Nói thế mà cũng kêu bất bình.
    Có làm có ăn, có làm có giải trí. Có những ng họ kiếm tiền bằng những chuyến đi đấy Bác ah`. Đâu chỉ có ngồi văn phòng, công xưởng mới kiếm ra tiền xây dựng đất nước như Bác.
    Có rất nhiều bạn đã tổ chức tình nguyện quyên góp cho dân nghèo từ sau những chuyến đi. Còn hơn bọn có tiền mà chưa bao h quyên góp.
  3. bodyguardc8

    bodyguardc8 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/02/2008
    Bài viết:
    856
    Đã được thích:
    0
    theo em thì mỗi người mỗi quan điểm. quan điểm của em thế này : Người = ăn + ngủ + chơi + đi làm
    Lợn = ăn + ngủ
    suy ra người mà chỉ biết : ăn + ngủ + đi làm = lợn + đi làm
  4. bopbopchatchat

    bopbopchatchat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/09/2005
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    Buồn cười chít mất
    Đúng là tư duy kiểu con lợn hí hí
  5. LastWalkman

    LastWalkman Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/02/2008
    Bài viết:
    4.483
    Đã được thích:
    7
    Bài viết thực sự thâm thuý.
    Không chỉ chửi mình, chửi đời mà đó là cả một sự trải nghiệm.
  6. dhlv

    dhlv Guest

    Hình như từ lớp 4-5 học toán đã có kiểu "Giả thiết - Kết luận" rồi thì phải ?
    Giả thiết 1 : Người = ăn + ngủ + chơi + đi làm
    Giả thiết 2 : Lợn = ăn + ngủ
    Kết luận :ăn + ngủ + đi làm = lợn + đi làm
    Huặc từ 2 giả thiết có thể suy ra : Người = Lợn + đi làm + chơi
    Mặc dù theo bopbopchatchat đây là "tư duy của con lợn" nhưng tôi cũng hiểu ý của bạn là sống và làm việc cũng cần phải có nghỉ ngơi hưởng thụ. Có phải không á (á chứ ko phải ạ) ?
  7. bopbopchatchat

    bopbopchatchat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/09/2005
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    0
    Nè, Độc hành lòng vòng đừng có ném cục đá đầu năm thía chứ anh, em đâu có bảo t/g của bài Toán bác học là con lợn đâu...
  8. xadieu_2000

    xadieu_2000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2006
    Bài viết:
    3.649
    Đã được thích:
    1
    Mỗi người một quan điểm thôi các bác ợ! Chửi nhau là gì cho vô văn hoá. Hãy ứng xử để người ta phải phục.
    Được cái này thì mất cái kia. Nói theo ÂM DƯƠNG NGŨ HÀNH hay nói theo THÁI CỰC là cân bằng ÂM DƯƠNG. Có nghĩa là luôn luôn cân bằng và không nên cái gì thái quá. Đây là triết lý cực kỳ sâu xa của Phương Đông.
    Tôi nghĩ Topic này chẳng có ai đúng mà chẳng có ai sai. Nói theo nhà Phật là Sắc Sắc Không Không. Hãy tự căn cho mình một giới hạn.
    Nếu các bác cứ làm rồi ngồi ý ở nhà mà không đi chơi đâu đó. Kiến thức ngoại giao, đường xá, kinh nghiệm ứng xử với các hạng người như: giang hồ, dân bản, lái xe, nhà hàng, khách sạn, du lịch, sức khoẻ ...... các bạn mù tịt. Tôi thề với các bạn VỢ CÁC BẠN không sớm thì muộn cũng bỏ các bạn. Cắm sừng là cái chắc. Bản chất của PHỤ NỮ là: MUA SẮM + DU LỊCH= THOẢI MÁI, VUI VẺ.
    Nếu các bác đi quá nhiều, quá dầy thì cũng không nên. Giới hạn này rất khó mà tự mình căn cho mình thôi. Đi nhiều làm sao chăm sóc cho bạn gái cho NY. Nếu chọn được NY là dân Phượt thì quá đỉnh rồi. đa số là không? Bạn sẽ được rất nhiều thứ: đầu tiên là Sức Khoẻ tăng lên rõ rệt, bản lĩnh gan dạ, kinh nghiệm, am hiểu, biết được người dân nghèo họ khổ ra sao, sống ra sao? Còn hơn nhiều người sáo rỗng chỉ biết đọc sách mà ngồi lỳ ở nhà. Chúng ta học tính ĐOÀN KẾT mà từ khi kháng chiến xong dân VIỆT NAM bị các dân tộc khác coi là một lũ: CỰC KỲ ÍCH KỶ VÀ KHÔNG ĐOÀN KẾT. Gian khó thì đoàn kết, có tiền dèm pha. Nhược điểm của kiểu này là: Khó kiếm người yêu và nguy cơ vợ bỏ cũng cao. Nhưng bạn cho cả vợ bạn đi thì may ra.
    Nói chung là giới hạn là do mình. Hãy hành động còn hơn lời nói Xuông. Ai có đi Phượt đi cứ đi sợ đếch gì?
    TB: Giống lần tôi tổ chức Thả Đèn Trời ở Mỹ Đình nhưng rất nhiều bọn phản đối mà bảo đó là tốn tiền. Nên để tiền đó để khuyên góp . Cái lũ mọt sách, ngu . Sở thích của người ta. Sao chúng nó không bỏ sở thích của chúng nó đi mà khuyên góp vào tiền cứu trợ.
    Chúng nó nói thế thì phải hành động và làm gương trước. Sau nó không dùng tiền của nó hoặc hô hào mọi người làm Từ Thiện đi. Tôi nghĩ rằng:
    TIÊN TRÁCH KỶ HẬU TRÁCH NHÂN
    Làm gì, trách gì hãy nghĩ đến mình trước? mình đã là gương tốt chưa? Để mọi ngưòi kính phục chưa?
    Vài lời chướng tai. Ai nghe không lọt xin thứ lỗi!
  9. thenet

    thenet Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/05/2002
    Bài viết:
    173
    Đã được thích:
    0
    Cái gì cũng có 2 mặt của nó. Theo mình không nên bàn đến đúng sai ở đây. Người ta luôn thấy thích thú với những gì mình không có. Chúng ta hầu hết ở thành phố thì thấy thích khi gặp cuộc sống đơn xơ mộc mạc. Nhưng thử cho sống như thế 1 time mình nghĩ cảm giác đó không còn. Dân phượt bao giờ cũng tự hào là dân "tuwj suwowngs" sướng hay không là do tự mình nghĩ thôi.
  10. Vespacutduoi

    Vespacutduoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/08/2007
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    õ?ƯVỏằ thành phỏằ'. Nhiỏằu ngặỏằi trông thỏƠy tôi 'ỏằu vỏằ"n vÊ hỏằi: õ?oCao Bỏng nhà ông có tuyỏt không?õ?. Tôi không muỏằ'n trỏÊ lỏằi, tôi muỏằ'n hât vào mỏãt hỏằ rỏng có 'ỏƠy - rỏƠt nhiỏằu tuyỏt rặĂi và cỏÊ ngặỏằi chỏt nỏằa, thưch không?! Nhặng tôi chỏằ? cặỏằi và gỏưt 'ỏĐu. Rỏằ"i hỏằ lỏĂi bàn tĂn sôi nỏằ.i, có ngặỏằi cỏằâ nỏng nỏãc 'òi tôi dỏôn vỏằ quê 'ỏằf xem tuyỏt. Tôi chỏằ? cặỏằi mỏu, ỏằô cĂc bỏĂn thưch cỏằâ tỏằ lên 'ó mà xem, còn tôi õ?" tôi sỏằÊ lỏmõ?Ư!
    DỏĂo này trên nhiỏằu blog rỏƠt nhiỏằu bỏĂn trỏằ bàn tĂn vỏằ bfng tuyỏt ỏằY vạng núi phưa Bỏc. Hỏằ chỏằƠp nhỏằng tỏƠm hơnh cỏằĐa mơnh cạng bfng tuyỏt giĂ lỏĂnh rỏằ"i 'ặa lên mỏĂng, xem nhặ 'ó là mỏằTt chiỏn tưch, hoỏãc niỏằm tỏằ hào và bơnh luỏưn rỏƠt nhiỏằu.
    ỏằê thơ bfng tuyỏt xuỏƠt hiỏằ?n ỏằY xỏằâ ta coi nhặ hiỏm, coi nhặ lỏĂ, ai câng muỏằ'n tỏưn mỏt chỏằâng kiỏn. CĂc bỏĂn trỏằ hiỏu kỏằ 'Ê thỏằa mÊn mỏằTt phen thỏƠy bfng tuyỏt. Có bỏĂn trỏằ còn thỏÊn nhiên kêu lên: õ?oõ?Ưmong trỏằi lỏĂnh thêm 'ỏằf có tuyỏt rặĂiõ?Ư 'ỏằf chỏằƠp 'ặỏằÊc nhiỏằu hơnhõ?Ư Ai muỏằ'n 'i xem tuyỏt ngày mai tỏưp trung ỏằY Nhà hĂt Lỏằ>nõ?Ưõ?. Đỏằc 'oỏĂn viỏt này tôi bỏằ-ng thỏƠy sỏằÊ hÊi! Nỏu trỏằi còn lỏĂnh thêm, bfng tuyỏt tiỏp tỏằƠc xuỏƠt hiỏằ?n thơ cỏÊ cĂi làng PĂc Thay khỏằ'n khỏằ. cỏằĐa tôi sỏẵ chỏt 'ói. Và cỏĐu Trỏằi 'ỏằông rât nỏằa! HÊy ỏƠm lên cho bỏÊn làng 'ặỏằÊc nhỏằ! Tôi bỏằ-ng ghât sỏằ hiỏu kỏằ vô tÂm cỏằĐa cĂc bỏĂn trỏằ thành phỏằ'. Niỏằm vui cỏằĐa hỏằ 'Ê trỏằY thành nỏằ-i kinh hoàng cỏằĐa ngặỏằi bỏÊn tôi. Đỏằông rât nỏằa,...
    Bfng tuyỏt có thỏằf làm thỏằa mÊn sỏằ hiỏu kỏằ cỏằĐa cĂc bỏĂn trỏằ,
    nhặng lỏĂi là nỏằ-i kinh hoàng 'ỏằ'i vỏằ>i ngặỏằi dÂn vạng cao. Bfng tuyỏt hay ngặỏằi bỏÊn tôi vỏôn gỏằi là mặặĂi khao vỏằ>i tôi chỏng có gơ lỏĂ, câng không gơ hay, nó là nỏằ-i kinh hoàng cỏằĐa nhỏằng con ngặỏằi sỏằ'ng trên núi cao. CỏÊ cĂi Tỏt vỏằôa rỏằ"i ngặỏằi bỏÊn tôi coi nhặ không có Tỏt. TỏƠt cỏÊ co rúm lỏĂi vơ rât, tỏƠt cỏÊ nhặ muỏằ'n vỏằĂ ra vơ nhỏằng con gió mang theo mâi kim chÂm 'au 'ỏằ>n.
    Ngặỏằi già, con trỏằ 'ỏằ. bỏằ?nh, và 'iỏằu tai hỏĂi 'Ê 'ỏn: con trÂu, con bò, con ngỏằa õ?" tài sỏÊn quẵ giĂ cỏằĐa ngặỏằi bỏÊn tôi thi nhau chỏt. Chúng chỏt co quỏp, nhfn nhúm ỏằY hỏằ'c 'Ă, chúng chỏt mỏằTt cĂch lỏãng lỏẵ 'ỏĐy thỏc mỏc. Bàn chÂn to khỏằe cỏằĐa chúng sặng lên, mỏằng nặỏằ>c rỏằ"i vỏằĂ ra, móng cỏằĐa chúng thỏằ'i rỏằaõ?Ư rỏằ"i chúng nỏm xuỏằ'ng nhặ nhỏằng xĂc ặỏằ>p. Chúng 'ỏằf lỏĂi tiỏng khóc rỏƠm rỏằât cỏằĐa ngặỏằi bỏÊn tôi. Ngày Tỏt mà ngặỏằi bỏÊn tôi hỏằ'c hĂc, hâo mòn vơ cĂi lỏĂnh, vơ bfng tuyỏt

    "i! Còn gơ 'au 'ỏằ>n hặĂn khi chỏằâng kiỏn cĂi cỏÊnh tang thặặĂng 'ó! CĂi màu trỏng ỏƠy vỏằn trên núi cao, 'ỏưu trên ngỏằn cÂy, rặĂi xuỏằ'ng mỏãt 'ỏƠtõ?Ư Chúng nhặ mỏằTt dỏÊi khfn tang khỏằ.ng lỏằ" phỏằĐ lên cĂi bỏÊn PĂc Thay khỏằ'n khó cỏằĐa tôi. Chúng nhặ chuỏân bỏằi rỏằc rỏằĂ này.
    "ng anh hỏằ tôi sỏằƠt sỏằ vơ mỏƠt tỏằ>i bỏằ'n con trÂu. "ng run rỏây cỏt tỏằông miỏng thỏằi chỏt, cỏt nhặ thỏằf tơm kiỏm cĂi gơ 'ó, nhặ thỏằf muỏằ'n 'i vào tỏằông thỏằ> thỏằ bỏĂt tai nó. ĐĂnh con ngày Tỏt là 'iỏằu kiêng kỏằn ỏƠy 'Ê không kiỏằm chỏ 'ặỏằÊc, ông bỏĂt tai nó mà nhặ thỏƠy tai mơnh rỏằƠng 'i, 'ỏằâa con mỏu mĂo - ông câng mỏu mĂo!
    MỏƠy ngày Tỏt, tôi cạng ông anh hỏằ rúm ró lang thang bên cĂc hỏằ'c 'Ă, bên nhỏằng bỏằ nặặĂng tơm kiỏm nhỏằng con trÂu chỏt rât. ĐÂy không phỏÊi mỏằTt ngày xuÂn vỏằ>i hoa 'ào rỏằc rỏằĂ. ĐÂy là mạa chỏt chóc, mạa buỏằ"n bÊ nhỏƠt trong 32 cĂi tỏt mà tôi 'Ê 'i qua. ĐỏƠt trỏằi tĂi xĂm, gió rưt ào ào, 'ỏƠt cỏằâng lỏĂi nhặ 'Ă, còn 'Ă lỏĂi nhặ muỏằ'n vỏằĂ ra õ?" lỏĂnh õ?" lỏĂnh quĂ! LỏĂnh 'ỏn Âm hai 'ỏằT! LỏĂnh nhặ muỏằ'n vỏằĂ hỏt xặặĂng!
    Tôi lỏĂi nhỏằ> vỏằ cĂi lỏĂnh cỏằĐa 20 nfm trặỏằ>c, trỏằi câng rât thỏ này, câng là ngày Tỏt thỏ này. Nfm 'ó trỏằi câng có bfng tuyỏt, tôi câng lang thang 'i tơm con ngỏằa yêu quẵ cỏằĐa tôi. Trỏằi rât quĂ, không biỏt nó trỏằ'n ỏằY 'Âu, hai ngày không thỏƠy vỏằ, cỏÊ nhà tôi bỏằ. 'i tơm. Tôi vỏằôa 'i vỏằôa gỏằi. Nó là con ngỏằa yêu quẵ cỏằĐa tôi. Tôi nuôi nó tỏằô khi còn bâ, rỏằ"i nó trỏằY thành con ngỏằa vỏĂm vỏằĂ, nó 'Ê chỏằY tôi 'i bao phiên chỏằÊ, nó cày cho gia 'ơnh tôi bao nhiêu 'Ăm nặặĂng, nó gại cho mâ tôi bao nhiêu vỏÊi vóc, nó chỏằY pa tôi mỏằ-i chuyỏn 'i xa, nó hư vang cạng 'ỏƠt trỏằiõ?Ư TặỏằYng chỏằông sỏẵ chỏng sỏằâc mỏĂnh nào quỏưt ngÊ nó, thỏ mà nfm ỏƠy rât quĂ không thỏƠy nó vỏằ.
    Tôi tơm mÊi câng thỏƠy nó 'ỏằâng co ro ỏằY mỏằTt hỏằ'c 'Ă. "i! Con ngỏằa cỏằĐa tôi, bÂy giỏằ rúm ró, xạ lông, run bỏĐn bỏưt, hai con mỏt 'ỏằƠc ngỏĐu và không thỏằf hư vang. Tôi mỏằông rỏằĂ ôm chỏ** lỏƠy nó, nhặng nó 'Ê khuỏằàu xuỏằ'ng và không thỏằf 'ỏằâng dỏưy 'ặỏằÊc. Bỏằ'n móng chÂn cỏằĐa nó 'Ê toĂc ra, rỏằ? mĂu, nó cỏằ' gỏng gặỏằÊng dỏưy nhặng lỏĂi ngÊ xuỏằ'ng. Hai con mỏt nó nhơn tôi cỏĐu cỏằâu! Tôi 'Ê khóc õ?" khóc rỏƠt to õ?" khóc cho 'ỏn khi cỏÊ nhà tôi 'ỏn. Nhặng pa tôi 'Ê lỏc 'ỏĐu, rỏằ"i ông bỏÊo: õ?oThỏằi tôi! Câng tỏằô 'ó tôi rỏƠt ghât bfng tuyỏt. Đúng hặĂn tôi sỏằÊ nhơn thỏƠy gió rưt và bfng tuyỏt ỏằY cĂi bỏÊn PĂc Thay cỏằĐa tôi.
    Tôi vỏôn lang thang trên con 'ặỏằng mòn gỏĐn bỏÊn, 'ỏĐu óc mỏằƠ mỏằi nhỏằng hoài niỏằ?m cỏằĐa bfng tuyỏt và chỏt chóc. Bỏằ-ng có tiỏng ỏằ"n ào, tiỏng gỏ** rú cỏằĐa 'ỏằTng cặĂ. MỏằTt chiỏc xe hặĂi 'en trâi, 'ỏằ- xỏằc mỏãt tôi. Hai thanh niên quỏĐn Ăo ỏƠm Ăp, 'ỏằTi mâ sạm sỏằƠp nhơn tôi hỏằi hỏằ'i hỏÊ: õ?oAnh gơ ặĂi, trên kia có tuyỏt phỏÊi không? " tô có 'i 'ỏn 'ỏƠy 'ặỏằÊc không?õ?. Hỏằ hỏằi tôi giỏằng 'ỏĐy hặng phỏƠn, rỏằ"i hỏằ rút mĂy ỏÊnh thi nhau chỏằƠp cĂi cÂy xoan núi khỏng khiu chỏt khô 'ang càng nhỏằng mỏÊng tuyỏt 'Ê hóa thành bfng. Hỏằ 'Âu biỏt rỏng, cÂy xoan ỏƠy 'ang quỏƠn dỏÊi khfn tang cho chưnh mơnh!
    Tôi im lỏãng! Tôi rỏƠt muỏằ'n trỏÊ lỏằi hỏằ, nỏu không có cĂi rât thỏằ'i tha này, nỏu là ngày xuÂn thỏằc sỏằ, hỏằ sỏẵ 'ặỏằÊc tôi - ngặỏằi bỏÊn tôi mỏằi lên nhà uỏằ'ng rặỏằÊu, mỏằi hĂt nhỏằng bài ca cỏằĐa núi rỏằông, sặĂn nỏằ bỏÊn tôi sỏẵ quÂy lỏƠy hỏằ, sỏẵ nói nhỏằng lỏằi vàng ngỏằc, sỏẵ làm hỏằ ngỏƠt ngÂy trong men rặỏằÊu - hỏằ là khĂch ỏằY xa 'ỏn mà! Nhặng cĂc bỏĂn ặĂi! BÂy giỏằ cỏÊ bỏÊn tôi 'ang khóc, cỏÊ bỏÊn tôi 'ang thoi thóp chỏằ'ng lỏĂi sỏằ 'ỏằTc Ăc cỏằĐa ông Trỏằi. Chúng tôi không còn cỏÊm hỏằâng nào nỏằa, 'ỏằông làm phiỏằn chúng tôi!
    Tôi vỏôn im lỏãng! MỏằTt anh bỏĂn trỏằ tiỏn lỏĂi gỏĐn tôi, móc túi chơa ra bao thuỏằ'c thặĂm, lỏằng vơ 'ặỏằÊc chỏằƠp ỏÊnh vỏằ>i tuyỏt! ỏằê, hỏằ 'ang vui! Tôi không muỏằ'n làm hỏằng niỏằm vui cỏằĐa hỏằ. Tôi phỏÊi 'i tơm con trÂu cỏằĐa anh tôi.
    Tuyỏt rặĂi, và nhỏằng con trÂu, con bò chỏt vơ không thỏằf chỏằi 'ỏĐu bỏÊn 'Ê thỏƠy cĂi xe hặĂi 'en trâi 'ỏt tiỏằn ỏƠy 'ỏằ- chỏằnh ỏằnh ỏằY 'ó. MỏƠy thanh niên kia câng 'ang rưu rưt chỏằƠp hơnh, hỏằ chỏằƠp tỏƠt cỏÊ nhỏằng chỏằ- nào có bfng tuyỏt nhặ thỏằf sỏằÊ chúng biỏn mỏƠt. Trặỏằ>c sÂn nhà tôi con trÂu thỏằâ tặ chỏt cóng 'Ê 'ặỏằÊc khiêng vỏằ. Nó còng queo, rúm ró tỏằô bao giỏằ. "ng anh tôi nhặ ngặỏằi mỏƠt hỏằ"n, mỏu mĂo nói gơ 'ó tôi không nghe rà.
    Thỏ rỏằ"i câng phỏÊi xỏÊ thỏằc cỏÊnh mỏằ. mỏằTt con trÂu chỏt, hỏằ ào tỏằ>i 'ỏằ nghỏằi 'òi cỏ** con dao 'ỏằâng làm dĂng cho bỏĂn chỏằƠp ỏÊnh. Cô ta cặỏằi râ lên vơ 'ặỏằÊc chỏằƠp hơnh cạng con trÂu chỏt và có dao trên tay. Hỏằ thỏưt sỏằ hặng phỏƠn!
    Tôi buỏằ"n bÊ 'i vào nhà, tôi rỏƠt muỏằ'n hât vang cĂi gơ 'ó 'ỏằf phĂ vỏằĂ nỏằ-i 'au 'ỏằ>n này. Tôi muỏằ'n 'uỏằ.i nhỏằng con ngặỏằi hiỏu kỏằ, vô tÂm ỏƠy 'i, nhặng tôi không thỏằf - ngày Tỏt mà! Ai lỏĂi 'uỏằ.i khĂch!
    Rỏằ"i 'Ăm thanh niên ỏƠy lỏĂi ào ào chỏĂy vỏằ phưa 'ỏằ"i dỏằ có bfng tuyỏt, hỏằ hât vang, hỏằ hò hĂt nhặ thỏằf 'Ê gỏãp 'ặỏằÊc Thiên 'ặỏằng. Tôi muỏằ'n bỏằi tỏằ. tiên. ĐĂm tang 'ặỏằÊc lỏãng lỏẵ tỏằ. chỏằâc, chỏng ai khóc, câng chỏng ai nói gơ, lỏ** lâi làm nhỏằng công viỏằ?c cho ngặỏằi chỏt. Bên ngoài gió vỏôn rưt, tuyỏt vỏôn rặĂi - tỏƠt cỏÊ im lỏãng - im lỏãng - im lỏãng! Tôi thỏằc sỏằ không thỏằf kỏằf tiỏp!
    Vỏằ thành phỏằ'. Nhiỏằu ngặỏằi trông thỏƠy tôi 'ỏằu vỏằ"n vÊ hỏằi: õ?oCao Bỏng nhà ông có tuyỏt không?õ?. Tôi không muỏằ'n trỏÊ lỏằi, tôi muỏằ'n hât vào mỏãt hỏằ rỏng có 'ỏƠy - rỏƠt nhiỏằu tuyỏt rặĂi và cỏÊ ngặỏằi chỏt nỏằa, thưch không?! Nhặng tôi chỏằ? cặỏằi và gỏưt 'ỏĐu. Rỏằ"i hỏằ lỏĂi bàn tĂn sôi nỏằ.i, có ngặỏằi cỏằâ nỏng nỏãc 'òi tôi dỏôn vỏằ quê 'ỏằf xem tuyỏt. Tôi chỏằ? cặỏằi mỏu, ỏằô cĂc bỏĂn thưch cỏằâ tỏằ lên 'ó mà xem, còn tôi õ?" tôi sỏằÊ lỏm!
    MỏƠy ngày hôm nay, bỏÊn dỏằ bĂo thỏằi tiỏt cỏằĐa truyỏằn hơnh vỏôn bĂo trỏằi lỏĂnh thêm: õ?oõ?Ư Thặa cĂc bỏĂnõ?Ư mỏằTt 'ỏằÊt gió lỏĂnh 'ặỏằÊc tfng cặỏằng tỏằô phưa Bỏc nặỏằ>c taõ?Ưõ?. Tôi không dĂm nhơn thỏng vào cĂi cô phĂt thanh viên xinh 'ỏạp kia, nhặ vỏưy cĂi bỏÊn cỏằĐa tôi vỏôn có tuyỏt, vỏôn có chỏt chócõ?Ư Tôi tỏt TV.
    CĂi rât này sỏẵ hỏt thôi, trỏằi sỏẵ ỏƠm trỏằY lỏĂi, ông Trỏằi câng sỏẵ phỏÊi buông tha ngặỏằi bỏÊn tôi thôi! Nhặng sỏẵ còn nhiỏằu cĂi chỏt, theo kinh nghiỏằ?m cỏằĐa tôi, cỏằâ trỏằi rât hỏĂi nhặ thỏ khi nỏng ỏƠm lên, nhỏằng con trÂu, con bò, con ngỏằa tỏằTi nghiỏằ?p kia lỏĂi lfn 'ạng ra chỏt. Thỏ mỏằ>i tai hỏĂi, 'ó là kinh nghiỏằ?m, là nhỏằng gơ tôi 'Ê tỏằông chỏằâng kiỏn. Ngàn lỏĐn xin ông Trỏằi 'ỏằông 'ỏằTt ngỏằTt 'em cĂi nỏng vỏằ, hÊy tỏằô tỏằô ỏƠm lên, tỏằô tỏằô quât hỏt mÂy mạ và bfng tuyỏt! Đỏằông 'ỏằTt ngỏằTt 'em tai hỏằa 'ỏn vỏằ>i cĂi bỏÊn bâ nhỏằ cỏằĐa tôi lỏĐn nỏằa!
    Tôi là ngặỏằi vỏằc 'oỏĂt niỏằm vui ỏƠy.
    Nhặng ngay bÂy giỏằ cĂc bỏĂn cỏĐn làm cĂi gơ 'ó thỏưt cỏằƠ thỏằf, thỏưt hỏằu ưch cho nhỏằng con ngặỏằi ỏằY vạng cao lỏĂnh giĂ kia. Vơ qua cĂi Tỏt này, nhỏằng con ngặỏằi khỏằ'n khỏằ. ỏƠy sỏẵ làm gơ!? Bfng tuyỏt tan 'i 'ỏằf lỏĂi cho hỏằ nhỏằng 'Ăm nặặĂng cỏằâng nhặ 'Ă, nhỏằng rỏằông cÂy chỏt chóc, nhỏằng xĂc gia súc thỏằ'i rỏằaõ?Ư Hỏằ 'ang cỏĐn sỏằ trỏằÊ giúp cỏằĐa tỏƠt cỏÊ mỏằi ngặỏằi. Chỏằ? cỏĐn rung 'ỏằTng mỏằTt chút, tinh ẵ mỏằTt chút, và hành 'ỏằTng mỏằTt chút, cĂc bỏĂn sỏẵ 'em niỏằm vui 'ỏn vỏằ>i hỏằ. Đó mỏằ>i là niỏằm vui 'ưch thỏằc!
    A SĂng (Vietimes)

Chia sẻ trang này