1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dành cho người Hà Nội tôi yêu

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi giotmuathu, 20/01/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. giotmuathu

    giotmuathu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2002
    Bài viết:
    1.956
    Đã được thích:
    0
    Chẳng có gì phải ngạc nhiên nếu bạn yêu và viết từ chính trái tim bạn.
    Thân ái.

  2. HaNoi_Z

    HaNoi_Z Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/12/2004
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    0
    Len lỏi trong sự ồn ào náo nhiệt của forum, tôi đã tìm ra 1 góc bình yên trong .." Dành cho người Hà Nội tôi yêu", thanks a lot!!!
    Mặc dù tôi là người hướng ngoại, thích học tiếng anh, thích nghe nhạc dance... nhưng dù sao.....
    Hà Nội bây giờ đang rất lạnh, ngồi nghe điện thoại cũng phải trùm chăn kín mít k thì vừa nói răng vừa ....đánh đàn
    Chúc những người bạn trong thảo luận này 1 năm mới hạnh phúc và may mắn:)
  3. HaNoi_Z

    HaNoi_Z Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/12/2004
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    0
    Len lỏi trong sự ồn ào náo nhiệt của forum, tôi đã tìm ra 1 góc bình yên trong .." Dành cho người Hà Nội tôi yêu", thanks a lot!!!
    Mặc dù tôi là người hướng ngoại, thích học tiếng anh, thích nghe nhạc dance... nhưng dù sao.....
    Hà Nội bây giờ đang rất lạnh, ngồi nghe điện thoại cũng phải trùm chăn kín mít k thì vừa nói răng vừa ....đánh đàn
    Chúc những người bạn trong thảo luận này 1 năm mới hạnh phúc và may mắn:)
  4. Salix7911

    Salix7911 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2002
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    Cuối năm và đầu năm và HN
    Đêm cuối năm, đi cùng bro và bạn thân đến quán cafe. Chuẩn bị cho chuyến tàu cuối năm về V. Chỉ bro và bạn thân về. Tôi ở lại. Đối diện với cái lạnh buốt thấu trong đêm về sáng. Đang quen với có bạn, nên không ngủ mà trải qua những giờ đầu tiên của năm mới bằng việc vừa ôm laptop gõ bài vừa canh chừng cái điện thoại thi thoảng lại loé ánh sáng xanh dịu và rung nhè nhẹ. Tin nhắn và những cú điện thoại loáng thoáng tiếng cười. Ai cũng hỏi sao không đi chơi? Thì mắc ngủ và sợ lạnh
    Bạn gọi khi gần 4 rưỡi sáng. Cuộn tròn chăn. Nằm nghe thập thõm, cười thập thõm. Nhớ một năm trước, cũng giờ đó, trên chuyến tàu ra HN, cũng nghe thập thõm và cười với những niềm vui đang xao xuyến trong lời bạn nói. Năm nay, không thấy nhiều xao xuyến trong lời kể nhưng vẫn là niềm vui. Vậy là được rồi, phải không?
    Sáng sớm lại tiếng điện thoại, bật máy và nghe những giai điệu của Happy New Year vang lên náo nức và buồn buồn. Vẫn thế, sau bao nhiêu lâu. Không phải những lời ngọt ngào mà bao giờ cũng là một bản nhạc thay lời chúc. Vẫn thế, dù không bao giờ mình nói rằng cảm ơn. Đó là một người HN, một người nam, là bạn.
    Trưa, nói với bạn qua điện thoại là sẽ đi dự cưới. Để bạn hỏi sao lại chọn ngày lạ lùng đến vậy? Hôm nay cô dâu sẽ là người tội nghiệp nhất với váy áo mỏng manh. Chú rể là cũng là một người bạn quen biết đã lâu. Không có gì đặc biệt nhưng vẫn thấy thương cô dâu nhỏ tuổi khi chú rể ra đón và chìa tay: Giới thiệu với em đây là người yêu cũ của anh... Anh cưa mãi mà không đổ! Thương hơn khi cô dâu thi thoảng lại dáo dác nhìn quanh tìm chú rể. Trong đám cưới vẫn mải chơi là sao thế hả P.?
    Chiều, cái hẹn công việc đang chờ. 3 tiếng trao đổi và thống nhất. Cho một chương trình 45 phút. Academic, nghiêm cẩn, tư duy trừu tượng, tư duy triết lý... Ôi, ngày nghỉ lễ của tôi. Nhìn xung quanh cho đỡ đau đầu... Một cái nháy mắt và lời chào không thành tiếng. Người quen ttvn. À, chào anh, chúc mừng năm mới... (không phải thì thầm, mà là mấp máy môi).
    Cuối chiều, đứng lặng trong bệnh viện nhìn H, nằm mê man với một bên mắt tím ngắt với hồ sơ chấn thương sọ não. Không mở mắt nhưng vẫn gật đầu khi nghe anh cúi xuống nói: chị T vào thăm em này H. Em gật đầu cho chị ấy biết nhé. Cô bé vui tươi vẫn thường đùa nghịch rằng chị giới thiệu anh trai chị cho em đi. Mà sao chị không chịu tập gọi em bằng chị thế?... giờ nằm như đứa trẻ con nhỏ xíu và vật lộn với cơn đau. Nhưng cũng còn may. Em là người bị ảnh hưởng nhẹ nhất ở đó. Đã qua nguy kịch, chỉ cần nửa tháng nằm viện để phục hồi. Cúi người: em uống sữa nhé, phải uống để mau khoẻ? Im lặng. Em gật đầu cho chị biết đi nào, chị pha sữa nhé... Mừng muốn rơi nước mắt khi đầu em gật nhè nhẹ...
    Điện thoại reo hối hả, hoảng hốt chạy khỏi phòng, bật máy. Papa gọi, câu hỏi đầu tiên là sao giọng run run thế con? Thèm có mặt ở nhà, thèm có mặt ở nhà khủng khiếp...
    Hết giờ thăm bệnh.
    Ra phố về nhà. Phố lung linh ánh đèn và rét thấu xương, tê buốt. Chỉ muốn tựa người vào bờ vai phía trước và ngủ thiếp đi. Dù đã không như thế...
    Về nhà thôi... Mai là thêm một ngày mới...
    Điện thoại lại rung "Call me whenever you need... I''ll be there for you..." Cảm ơn em, nhóc...

  5. Salix7911

    Salix7911 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2002
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    Cuối năm và đầu năm và HN
    Đêm cuối năm, đi cùng bro và bạn thân đến quán cafe. Chuẩn bị cho chuyến tàu cuối năm về V. Chỉ bro và bạn thân về. Tôi ở lại. Đối diện với cái lạnh buốt thấu trong đêm về sáng. Đang quen với có bạn, nên không ngủ mà trải qua những giờ đầu tiên của năm mới bằng việc vừa ôm laptop gõ bài vừa canh chừng cái điện thoại thi thoảng lại loé ánh sáng xanh dịu và rung nhè nhẹ. Tin nhắn và những cú điện thoại loáng thoáng tiếng cười. Ai cũng hỏi sao không đi chơi? Thì mắc ngủ và sợ lạnh
    Bạn gọi khi gần 4 rưỡi sáng. Cuộn tròn chăn. Nằm nghe thập thõm, cười thập thõm. Nhớ một năm trước, cũng giờ đó, trên chuyến tàu ra HN, cũng nghe thập thõm và cười với những niềm vui đang xao xuyến trong lời bạn nói. Năm nay, không thấy nhiều xao xuyến trong lời kể nhưng vẫn là niềm vui. Vậy là được rồi, phải không?
    Sáng sớm lại tiếng điện thoại, bật máy và nghe những giai điệu của Happy New Year vang lên náo nức và buồn buồn. Vẫn thế, sau bao nhiêu lâu. Không phải những lời ngọt ngào mà bao giờ cũng là một bản nhạc thay lời chúc. Vẫn thế, dù không bao giờ mình nói rằng cảm ơn. Đó là một người HN, một người nam, là bạn.
    Trưa, nói với bạn qua điện thoại là sẽ đi dự cưới. Để bạn hỏi sao lại chọn ngày lạ lùng đến vậy? Hôm nay cô dâu sẽ là người tội nghiệp nhất với váy áo mỏng manh. Chú rể là cũng là một người bạn quen biết đã lâu. Không có gì đặc biệt nhưng vẫn thấy thương cô dâu nhỏ tuổi khi chú rể ra đón và chìa tay: Giới thiệu với em đây là người yêu cũ của anh... Anh cưa mãi mà không đổ! Thương hơn khi cô dâu thi thoảng lại dáo dác nhìn quanh tìm chú rể. Trong đám cưới vẫn mải chơi là sao thế hả P.?
    Chiều, cái hẹn công việc đang chờ. 3 tiếng trao đổi và thống nhất. Cho một chương trình 45 phút. Academic, nghiêm cẩn, tư duy trừu tượng, tư duy triết lý... Ôi, ngày nghỉ lễ của tôi. Nhìn xung quanh cho đỡ đau đầu... Một cái nháy mắt và lời chào không thành tiếng. Người quen ttvn. À, chào anh, chúc mừng năm mới... (không phải thì thầm, mà là mấp máy môi).
    Cuối chiều, đứng lặng trong bệnh viện nhìn H, nằm mê man với một bên mắt tím ngắt với hồ sơ chấn thương sọ não. Không mở mắt nhưng vẫn gật đầu khi nghe anh cúi xuống nói: chị T vào thăm em này H. Em gật đầu cho chị ấy biết nhé. Cô bé vui tươi vẫn thường đùa nghịch rằng chị giới thiệu anh trai chị cho em đi. Mà sao chị không chịu tập gọi em bằng chị thế?... giờ nằm như đứa trẻ con nhỏ xíu và vật lộn với cơn đau. Nhưng cũng còn may. Em là người bị ảnh hưởng nhẹ nhất ở đó. Đã qua nguy kịch, chỉ cần nửa tháng nằm viện để phục hồi. Cúi người: em uống sữa nhé, phải uống để mau khoẻ? Im lặng. Em gật đầu cho chị biết đi nào, chị pha sữa nhé... Mừng muốn rơi nước mắt khi đầu em gật nhè nhẹ...
    Điện thoại reo hối hả, hoảng hốt chạy khỏi phòng, bật máy. Papa gọi, câu hỏi đầu tiên là sao giọng run run thế con? Thèm có mặt ở nhà, thèm có mặt ở nhà khủng khiếp...
    Hết giờ thăm bệnh.
    Ra phố về nhà. Phố lung linh ánh đèn và rét thấu xương, tê buốt. Chỉ muốn tựa người vào bờ vai phía trước và ngủ thiếp đi. Dù đã không như thế...
    Về nhà thôi... Mai là thêm một ngày mới...
    Điện thoại lại rung "Call me whenever you need... I''ll be there for you..." Cảm ơn em, nhóc...

  6. Constancy

    Constancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    2.620
    Đã được thích:
    0
    Tạm biệt Hà Nội! Tạm biệt Mùa Đông! Tạm biệt anh! Hẹn gặp lại Sài Gòn!
    Một mùa Giáng Sinh đáng nhớ!
    Last Christmas, I gave U my heart ... Chỉ dừng ở đây thôi nhỉ? Và chúng ta lại cùng hát tiếp "Bài ca hy vọng" về "Bản tình ca mùa đông" phải không anh?
    C u soon, in SG!
    Được constancy sửa chữa / chuyển vào 21:14 ngày 06/01/2005
  7. Constancy

    Constancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    2.620
    Đã được thích:
    0
    Tạm biệt Hà Nội! Tạm biệt Mùa Đông! Tạm biệt anh! Hẹn gặp lại Sài Gòn!
    Một mùa Giáng Sinh đáng nhớ!
    Last Christmas, I gave U my heart ... Chỉ dừng ở đây thôi nhỉ? Và chúng ta lại cùng hát tiếp "Bài ca hy vọng" về "Bản tình ca mùa đông" phải không anh?
    C u soon, in SG!
    Được constancy sửa chữa / chuyển vào 21:14 ngày 06/01/2005
  8. mua_la_vang

    mua_la_vang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2004
    Bài viết:
    982
    Đã được thích:
    0
    Sài Gòn dạo này oi bức quá.Tôi nhớ cái làn da mát mẻ, trong trẻo của cô - người con gái HN.
    Cô cũng chẳng biết được rằng những bài báo gần đây tôi ký bút danh là sự kết hợp giữa họ tôi và tên cô. Giấy trắng mực đen đàng hòang mà sao mơ hồ quá. Mà chắc cũng hết rồi cô ạ, lâu lâu nhìn lại cũng nhớ lắm chứ. Thời gian mà, từ từ phủ lên tất cả.
    [nick] [/]
    Được mua_la_vang sửa chữa / chuyển vào 09:58 ngày 07/01/2005
  9. mua_la_vang

    mua_la_vang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2004
    Bài viết:
    982
    Đã được thích:
    0
    Sài Gòn dạo này oi bức quá.Tôi nhớ cái làn da mát mẻ, trong trẻo của cô - người con gái HN.
    Cô cũng chẳng biết được rằng những bài báo gần đây tôi ký bút danh là sự kết hợp giữa họ tôi và tên cô. Giấy trắng mực đen đàng hòang mà sao mơ hồ quá. Mà chắc cũng hết rồi cô ạ, lâu lâu nhìn lại cũng nhớ lắm chứ. Thời gian mà, từ từ phủ lên tất cả.
    [nick] [/]
    Được mua_la_vang sửa chữa / chuyển vào 09:58 ngày 07/01/2005
  10. HaNoi_Z

    HaNoi_Z Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/12/2004
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    0
    ''Nỗi buồn khiến người ta trưởng thành''(thuỳ linh)
    nỗi nhớ thì sao nhỉ, k biết nó có giúp được gì trong cuộc đời trôi nhanh như thác lũ này,
    HaNoi_Z khi lạnh lại thấy nhớ về cái nắng ấm áp của SG, thèm cảm giác có 1 lần đang khoác trên người 1 đống áo rét, đầu hâm hấp sốt vì cảm lạnh chỉ ~ 2h bay đã có mặt ở SG được khoác chiếc áo mùa hè và hình như thấy hết cả sốt---->cảm giác thật dễ chịu

Chia sẻ trang này