1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dành cho người Hà Nội tôi yêu

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi giotmuathu, 20/01/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. muadongxua

    muadongxua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/02/2005
    Bài viết:
    1.617
    Đã được thích:
    0
    Kiếm chuyện đi ra đấy những ngày cuối tuần. Lại gặp. Lại lòng vòng ở những cái hồ. Tháng 3. Trời Hà Nội vẫn rét. Và cả mưa nữa. Mưa phùn.
    Cám ơn hoàn cảnh, ít ra cũng thấy cuộc sống có chút gì đó thú vị. Ừ! Thì đi thêm hai cái hồ nữa thôi, còn để lần sau ra mà đi chứ. Chưa biết lần tiếp theo sẽ là bao giờ.
    Anh hỏi về SG. Trong ấy giờ nóng lắm, phải không em? Anh có lạ gì thời tiết Sài Gòn đâu mà anh hỏi ta?
    Ta không như trước đây. Anh bảo thế. Biết "ăn miếng trả miếng" với anh, chứ không còn chỉ biết "dạ" và cười. Thế là tốt hay không tốt?
    Không biết nữa
  2. narin

    narin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2004
    Bài viết:
    310
    Đã được thích:
    0
    Đêm .... thành phố đang chìm trong giấc ngủ say...chỉ mình em còn thức giữa đêm . Tiếng nhạc Phú Quang vang lên réo rắt... Ta còn em mùi hoàng lan, ta còn em mùi hoa sữa ....Suy nghĩ về quyết định của mình, một quyết định khó khăn..
    Chợt thấy ...sao mình cô đơn quá giữa thành phố này...
  3. honglys

    honglys Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2006
    Bài viết:
    619
    Đã được thích:
    0
    Mình mới quay vào Sài Gòn sau những ngày về Hà Nội ăn tết cùng gia đình. Đọc những dòng cảm xúc mà các bạn viết về Hà Nội mà mình muốn quay về Hà Nội ngay. Lâu thật đấy phải tết sang năm mình mới được trở về Hà Nội, nhớ quá cái lạnh se se của những ngày đầu Đông. Nhớ cảm giác lanh co ro, ma vẫn muốn ăn kem, để sau đó cảm lạnh mất mấy ngày, nhớ từng con đường trong phố cổ, nhớ Hồ Tây, Hồ Gươm những chiều thu đạp xe dọc đường Thanh Niên. Sau đó tự khỏi tại sao mình lại quyết định rời xa Hà Nội sau gần 30 năm gắn bó. Ha Noi- Sài Gòn gần mà xa quá đỗi, bởi Sài Gòn chẳng thể tìm nổi một cái hồ. SG không có một ngày Đông giá rét. Cuối cùng mình cũng nhận được một chút nào đó khác biệt giữa SG-HN
    Vài nét về Hà Nội v.s Sài Gòn.
    --------------------------------------------------------
    Cà phê
    Cà phê Sài Gòn với những hàng ghế xếp thẳng hàng như trên xe bus
    Cà phê Hà Nội chen chúc với hai đôi tình nhân cùng xếp chung một bàn
    Ăn trưa
    Cơm trưa Sài Gòn với tô canh ổ qua hai ngàn rưởi
    Cơm trưa Hà Nội với bát nước rau dầm sấu không lấy tiền
    Gọi điện ngoài đường
    Ở Sài Gòn, bạn hãy dừng xe - dắt lên vỉa hè - quay ngược đầu xe - nếu không muốn chiếc điện thoại của bạn cuốn theo chiều gió
    Ở Hà Nội, bạn hãy đứng giữa ngã tư tấp nập người qua để nói chuyện điện thoại - cho cả thế giới biết bạn là ai
    Cảm ơn
    Ở Sài Gòn, bạn dửng dưng khi thấy cô receptionist cúi gập người chào bạn
    Ở Hà Nội, bạn xúc động đến sững sờ khi thấy ai đó nói lời cảm ơn
    Cơn mưa
    Mưa Sài Gòn giống tính tình các cô gái Sài Gòn - đỏng đảnh nhưng mau quên
    Mưa Hà Nội giống tính tình các cô gái Hà Nội - âm ỉ và dai dẳng
    Ăn mặc
    Ở Sài Gòn, bạn có thể mặc quần short, dép lê đàng hoàng vào Rex
    Ở Hà Nội, bạn có thể thấy các bác xe ôm mặc đồ vest đứng chờ khách bên Bờ Hồ
    Xe máy
    Ở Sài Gòn, họ gọi chiếc xe gắn máy của bạn là xe hai bánh
    Ở Hà Nội, họ coi chiếc xe máy của bạn là xe có động cơ
    Giao thông
    Ở Sài Gòn, bạn có thể vượt đèn đỏ thoải mái - nhưng chớ có đi vào phần đường xe hơi
    Ở Hà Nội, bạn có thể lượn lờ trước mũi xe hơi - nhưng đừng có dại dột mà rẽ phải tùy ý
    Trà đá
    Ở Hà Nội, một cốc trà đá của mấy bà hàng nước giá năm trăm đồng
    Ở Sài Gòn, cốc trà đá đó có thể pha làm bốn ly nhưng lại miễn phí
    Ăn phở
    Tô hủ tíu mì Sài Gòn được bưng ra với tô được đặt trên chiếc đĩa
    Bát phở gà Hà Nội được khuyến mại với ngón tay cái của con bé bưng bê
    Giầy vớ
    Đàn ông Hà Nội có thể đi giày mà không cần mang vớ
    Con gái Sài Gòn có thể đi vớ mà không cần mang giày
    Con đường: Hai con đường đôi vắng vẻ với tán lá xà cừ rậm rạp đầy tiếng ve trong những trưa hè - chúng giống nhau đến lạ!
    Đường Hoàng Diệu (Hà Nội)
    Tôn Đức Thắng (Sài Gòn) -
    Chợ tình:
    Chợ tình Sài gòn: Anh hai có xài em hông
    Chợ tình Hà nội: Chơi gái không đại ca
    Đụng hàng: Khi hai cô gái cùng thích một món đồ giống hệt nhau...
    con gái Hà Nội: "Tớ với ấy cùng mua nó nhé?"
    con gái Sài Gòn: "Ấy mua rồi à? Vậy tớ sẽ chọn thứ khác"
    Tỏ tình: Khi bạn nói với một cô gái: "Thế em có yêu anh không?"...
    con gái Hà Nội: "Nếu nói không thì sao?"
    con gái Sài Gòn: "Tại sao lại không nhỉ!"
    Ca ve: Khi bạn vừa thanh toán xong tiền cho ****...
    **** Hà Nội: "Cho em xin thêm 10 nghìn để còn đi xe ôm về?"
    **** Sài Gòn: "Em bớt cho anh 10 ngàn, lần sau nhớ kiu em nha..."
    Ăn sáng: Khi bạn nhận lời đề nghị của người bạn: "Đi ăn sáng với tớ nhé?"...
    ở Hà Nội: Hoặc là bạn có nhiều hơn 20 ngàn, hoặc là chả cần xu keng nào!
    ở Sài Gòn: Điều kiện cần và đủ: Bạn có tối thiểu 10 ngàn trong túi!
    Dạ vâng: Khi phụ huynh người yêu bạn có lời mời bạn đến nhà dùng bữa...
    ở Hà Nội: Bạn nói: "Dạ vâng!"
    ở Sài Gòn: Đã "Dạ" thì khỏi cần "Vâng"
    Giàu có: Bạn được coi là giàu có khi...
    ở Hà Nội: Bạn có rất nhiều tiền
    ở Sài Gòn: Bạn tiêu rất nhiều tiền
    Chào hỏi: Khi bạn chào phụ huynh bố mẹ người yêu trước khi ra về...
    ở Hà Nội: "Cháu chào cô cháu về!"
    ở Sài Gòn: "Con thưa dì con dìa!"
    Giữ xe hàng quán:
    Hà nội: Giữ xe miễn phí
    Sài gòn: "Anh cho xin 2 ngàn"
    Uống bia
    Hà nội: Bia hơi, lạc rang, 9 giờ phắn
    Sài Gòn: Chai lạnh, đá to, nồi lẩu, nửa khuya về
    Xôi :
    Hà Nội : Gói lá
    Sài Gòn : Cho vào hộp, hay bịch nylon
    Phở :
    Hà Nội : khó mà thiếu mì chính, quẩy
    Sài gòn : Làm sao ăn phở được khi mà không có rau, giá và tương đỏ (hoặc đen)
    Giao thông :
    Hà Nội : Đèn đỏ không được rẽ phải
    Sài gòn : Đèn đỏ có nơi còn được quẹo trái
    Siêu thị :
    Hà Nội : Đắt đỏ, hàng hóa kô thiết thực
    Sài Gòn : Thuận tiện, giá rẻ như chợ. Là nơi thư giãn mỗi cuối tuần cả gia đình
    Nhà sách :
    Hà Nội : Nhân viên hách dịch
    Sài Gòn : Vào đọc chùa thoải mái, nhất là các em bé, có thể ngồi tại chỗ đọc mà không sợ bị đuổi
    Chùa chiền :
    Hà Nội : Bước chân vào là thấy lõng nhẹ bẫng, hỉ nộ ái ố đã để lại ở phía ngoài cửa
    Sài Gòn : Không gian ồn ào, không tịnh
    Tào phớ :
    Hà Nội : Lát mỏng, em nhớ ngày xưa hay hớt bằng vỏ con trai
    Sài Gòn : Lát dày cục, có gừng trong nước đường chứ không phải là hoa nhài
    Chè :
    Hà Nội : Ăn trong cốc, bát nhỏ
    Sài Gòn : Thường có nước dừa. Vội thì cắn 1 góc bịch chè và mút
    Cắt chanh :
    Hà Nội : Bổ ngang
    Sài Gòn : Bổ dọc 2 bên, bỏ phần giữa
    Nước canh rau muống :
    Hà Nội : Sấu, chanh
    Sài Gòn : Me, chanh
    Cơm sườn
    Hà Nội : những miếng sườn nhỏ nhỏ xào chua ngọt, ngon kinh hoàng
    Sài Gòn : một tảng thịt nướng to đùng
    Hồ
    Hà Nội : mênh mông là nước, đẹp và thơ mộng
    Sài Gòn : như một cái ao bé cỏn con.
    Xe
    Hà Nội : hiếm gặp những xe đời cũ
    Sài Gòn : những xe viện bảo tàng cho mượn vẫn lưu hành đầy trên đường phố
    Quà vặt
    Hà Nội : không nhiều nhưng tinh tế
    Sài Gòn : nhiều vô kể, giá rẻ , không đến nỗi nào nhưng không đặc sắc
    Sinh viên và ****:
    Sài gòn: Nhiều em SV trông như ****
    Hà nội: Nhiều em **** trông như sinh viên.
    (Söu taàm)
  4. giotmuathu

    giotmuathu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2002
    Bài viết:
    1.956
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay vu quy của chị, ngày xưa cứ thắc mắc ko biết đám cưới HN-SG sẽ tổ chức thế nào, bây giờ thì rõ mười mươi rồi đấy. Chị xong rồi đến lượt mình. Hẹn lần hẹn lượt từ cuối năm ngoái đến năm nay, bạn bè ai gặp cũng hỏi, ngại quá cơ.
    Chiều cuối tuần anh nào cũng ngập tràn công việc, nhớ anh quá, xách xe ra khỏi nhà, cứ như vô thức chạy thẳng đến công ty anh. Hít một hơi dài để lấy tự tin, gửi xe và vào tìm anh. Nhìn anh tất bật mình cảm giác như có lỗi vì mới đây thôi trong lòng còn trách hờn. Biết làm sao được, con gái mà...
  5. dothat_die

    dothat_die Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2004
    Bài viết:
    176
    Đã được thích:
    0
    HƯỚNG VỀ HÀ NỘI
    Sáng tác: Hoàng Dương
    Hà Nội ơi, hướng về thành phố xa xôi Ánh đèn giăng mắc muôn nơi áo màu tung gió chơi vơi Hà Nội ơi, phố phường dài ánh trăng mơ Liễu mềm nhủ gió gây thơ thấu chăng lòng khách bơ vơ Hà Nội ơi, những ngày vui đă ra đi, Biết người có nhớ nhung chi, Hết rồi giây phút phân ly Hà Nội ơi, dáng huyền tha thướt đê mê, Tóc thề thả gió lê thê Biết đâu ngày ấy anh về Một ngày mùa chinh chiến ấy, Chim đã xa bầy mịt mờ bên trời bay Một ngày tả tơi hoa lá, ngóng trông về xa ... luyến thương hình bóng qua Hà Nội ơi, nước hồ là ánh gương soi, Nắng hè tô thắm lên môi, thanh bình tiếng guốc reo vui Hà Nội ơi, kiếp đời muôn hướng buông trôi Nhớ về người những đêm rơi Nhắn theo ngàn cánh chim trời Hà Nội ơi, hướng về thành phố xa xưa, Mắt buồn ***g những đêm mưa, Não nùng mây gió đong đưa Hà Nội ơi, nỗi lòng gởi gấm cho nhau, nhớ hoài chỉ biết thương đau, đắng cay chờ những kiếp sau. Hà Nội ơi, những ngày thơ ấu trôi qua, mái trường phượng vĩ dâng hoa dáng chiều ủ bóng tiên nga. Hà Nội ơi, mắt huyền ngây ngất đê mê, tóc thề thả gió lê thê, cứ tin ngày ấy anh về Một ngày tàn cơn chinh chiến, lửa khói lăn chìm, tìm về nơi bờ bến Một ngày hồng tươi hoa lá Hát câu tình ca nói lên lời thiết tha Hà Nội ơi, biết người còn có trông mong, Hướng về ai nữa hay không những ngày xa vắng bên sông. Hà Nội ơi, những chiều sương gió dâng khơi Có người lặng ngắm mây trôi, Biết bao là nhớ tơi bời ...
    http://nhacso.net/Music/Song/Tien%2DChien/2005/10/05F5F41B/
    -----------
    Chẳng thể nào có một ngày nhớ Hà nội đến thế chứ, ai đã từng sống ở HN mà không có cảm xúc về Hà nội chứ! Những người ở tận SG đây còn có những cảm xúc đặc biệt như vậy, huống chi ta.
    Cách đây mình chỉ yêu hà nội, gần gũi với hà nội, mọi cảm xúc dường như có thể sờ thấy được. Nhưng giờ thì tình cảm đó đã có thêm nỗi nhớ, nhớ những buổi chiều ngồi bên chiếu ở bờ hồ Trúc bạch. Nhớ quán bánh trôi ở Quán thánh, vẫn làm ấm lòng mình vào những đêm đông lạnh giá đưa học trò đi học về, nơi đây cũng là nơi cô ấy(người quen cũ) dành độc quyền cho mình không đi cùng ai khác kể cả bạn gái. Nhớ ông Bằng Hói, cái ông già mà chỉ làm cho người khác cười chứ ông ấy thì dường như không bao giờ cười. Nhớ hàng bánh quấn ở Nguyễn Bỉnh Khiêm tráng bánh nào ăn bánh đó, trong thời gian chờ đợi có thể làm vài cái chân gà nháp. Nhớ cái chợ đêm Hàng Khoai vào lúc 3h sáng mình vẫn hình dung nó như "phiên chợ Ba Tư". Nhớ đến 30 Phan Bội Châu đầy kỷ niệm, bạn bè có, tình yêu có. Nhớ đến 333 Kim Mã, nơi mình vẫn thường ngồi vào những lúc có tâm trạng buồn, cũng là nơi cuối cùng mình uống cafe trước khi vào SG, sao em không đến vào hôm đó. Nhớ đến cái bờ Hồ Tây, sao mà kiếm được chỗ đậu xe khi đến muộn, ai vào đó mà bật đèn thì mất lịch sự lắm. Nhớ đêm tháng 10 đó, cả hội lênh đênh 5 tiếng đồng hồ trên bặt nước Hồ Tây từ 11h đêm đến 4h sáng. Không hiểu giờ đây cầu vượt ở Ngã Tư Khổ sao rồi, đúng là Ngã Tư Khổ, nơi gắn bó cả một thời trai trẻ của mình. Mình có lãnh mạn quá không khi thường lang thang một mình vào giữa đêm khuya vắng lặng, đôi khi bách bộ, đôi khi thong dong xe máy khắp phố phường. Không hiểu cái quán trà đá ở Thái Thịnh đó có nhớ đến mình không nhỉ, luôn ưu tiên mình cốc trà đặc nhất! Ở đó giờ đây có thêm bao nhiêu quán rồi, mỗi ngày ăn cơm xong mà không được một chén trà nóng(mùa đông) hay một cốc trà đá(mùa hè) thì người cứ thấy thiếu thiếu. Nhớ đến thằng bạn thân của mình, sao mà nó ít nói thế chứ, 2 thằng ngồi Phố Cũ mà chỉ đọc vài tờ báo rồi về, chẳng nói với nhau câu nào, mà tuần nào cũng vậy, chiều nào cũng thế. Không hiểu căn nhà ở Nguyễn An Ninh giờ này đã cho ai thuê rồi, đó là một nơi đẹp như lâu đài của Juliét ấy. Hà nội bây giờ có bao nhiêu tuyến xe quýt nhỉ, cái Tuyến 32 thật là dài và cũng xịn ghê, nguyên một em Marceđec, mà làm thế nào người HN đã tạo lên được hệt thống xe quýt văn minh thế chứ(so với SG thì chán thật). Dù có đi bốn phương trời lòng vẫn nhớ về HN... Ôi sao mà ông nhạc sỹ này tài thế nói đúng cái câu mà ai cũng muốn nói được khi xa HN. Cái thời tiết nồm của HN thật là khó chịu, nhưng nếu mọi người đừng bao giờ mở cửa nhà để giảm thiểu hơi nước bay vào nhà thì sẽ không bị như vậy, vào những ngày đó mình chỉ thèm được một đợt gió mùa đông bắc kéo về để ngủ cho ngon. ÔI, lại nhớ đến cái chăn bông ấm áp của mình, và cái đệm thửa gắn bó với mình 10năm trời. Giờ đây còn lại ai chưa vợ nhỉ, thế là đã băm 1 nhát rồi, bạn bè thằng có vợ đã có con, thằng chưa vợ thì lại chưa người yêu, sao mà 3 thằng giống nhau ở mỗi điểm này thế chứ, nhưng mỗi thằng 1 tính, giờ thì mỗi thằng một nơi, tết trước thì chỉ 2 thằng tổng kết cuối năm, tết vừa rồi thì không có tổng kết, hi vọng tết sau đoàn tụ như trước đây, tổng kết về công việc, cuộc sống, tình yêu, gia đình...
    Còn gì để viết tiếp không nhỉ, để bao giờ có cảm xúc mình sẽ viết tiếp, nhưng chắc là không thể viết hay như cô GiotMuaThu được, chắc cô này hồi đi học cấp 2 giỏi văn lắm. Lại nhớ đến cô giáo, mà năm vừa rồi mình không đến thăm cô thì cô có trách mình hay nhắc đến mình không nhỉ, năm sau em mới đến thăm cô được. Vừa rồi có đữa học cùng cấp 3 lấy chồng mời mình mà mình không biết, thế mới chán, ngày xưa mình thích đi ăn cưới bọn này thế chứ.
    Thôi thật nha, không viết nữa, dài quá rồi.Được dothat_die sửa chữa / chuyển vào 13:06 ngày 12/03/2006
    Được dothat_die sửa chữa / chuyển vào 21:26 ngày 12/03/2006
  6. racer

    racer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/12/2002
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    BÁNH ĐÚC
    Có những thứ quà Việt nam mà mình sinh ra làm người Hà Nội, thọat đầu không thấy thú gì cho lắm, nhưng vì có những nguyên nhân tế nhị, sau này ăn vào cũng thấy hay hay.
    Lúc còn nhỏ tuổi, tôi dửng dưng với bánh đúc vô cùng. Chết một nỗi nhà tôi lại là một nhà cũ kỹ, một tháng ít nhật cũng một lần quấy bánh đúc để ăn và đem biếu họ hàng, thành thử không ăn cũng không được, và có ăn như thế rồi mới biết là bánh đúc có phong vị riêng của nó.
    Cụ tôi mất đi, rối đến bà tôi, và bây giờ đến mẹ tôi vẫn cứ giữ nguyên nếp đó ?" chỉ có điều quấy bánh hơi thưa hơn lúc trước : không phải một tháng một lần, mà vàim tháng một bận, và bận nào cũng nhiều, vì mẹ tôi quấy như thế là để chia cho họ hàng và con cháu mỗi nhà vài đĩa.
    Lâu lâu, đã ngấy với những món ăn béo quá, nặng quá mà có một bữa được thưởng thức một món quá thanh đạm như bánh đúc, người ta thấy mình như cũng nhẹ hơn.
    Thực ra, nồi quấy bánh cũng có láng mỡ một chút, và chỉ một chút thôi, đủ để cho bánh ngậy và trơn mặt. Điều cần là bột phải xay cho thật nhuyễn, nước vôi gia vừa tay,bánh quấy thật kỹ, để nguội ăn không nồng mà bẻ cái bánh thì giòn nhai vừa, không cứng.
    Nhiều nhà làm bánh sợ bánh nát thường cho một chút hàn the : đó là một điều nếu tránh được thì hay, vì hàn the ăn đầy. Bánh đúc quấy khéo ăn trơn cứ lừ đi, vừa nhai vừa ngẫm nghĩ thì thấy thơm ngan ngát, thỉnh thỏang sậm sựt một miếng dừa bùi, có nơi điểm lạc hay con nhộng, cũng khá gọi là lạ miệng.
    Ai muốn đậm đà hơn thì chấm với vừng ( một chén vừng vừa rang xong bốc mùi thơm phưng phức ) , hay muốn có chút gì cai thì nước mắm giấm ớt đem ra chấm cũng ngon đáo để, nhưng ăn ít thì thú, dùng nhiều thì bứ, chóng chán
    Có lẽ vì thế mà thứ bánh đúc này thỉnh thỏang mới làm chăng ? Thường thường lúc quấy bánh người ta giảm chất dừa và lạc đi, để cho se mặt, thái ra từng miếng rồi ăn,theo cái kiểu bánh đúc nộm hay bánh đúc nham. Ai bảo rằng bánh đúc nộm hay bánh đúc nham là thứ quà nhà quê ? Có một hôm nào đó, đi qua một cửa hiệu buồn vắng khách ở phố Hàng Bè, Mã Mây, mà tình cờ ta được thấy một hai người đàn bà trẻ tuổi gọi hàng bánh đúc nộm vào ănthì ta mới quan niệm được người Hà Nội thích ăn bánh đúc nộm như thế nào.
    Ăn đến đâu, mát rời rợi đến đấy ?" nhưng đó không phải thứ mát ác nghiệt của thịt bò khô ăn với đu đủ thái nhỏ trộn với lạp chín chương, mà là một thứ mát dịu dàng, thơm tho, bát ngát như hít cả hương thơm của một vườn rau xanh ở thôn quê vào lòng.
    Bánh đúc đã dẻo mê dẻo mệt đi, lại hút cái nước nộm ngầy ngậy mà mềm dịu, thoang thỏang mùi thơm của giá chần, của vừng rang, của chanh cốm ?" không, cái mát đó thực quả là một cái mát Đông phương, thầm trầm và hiền lành, chứ không rực rỡ hay kêu gào ầm ĩ.
    Tuy vậy, cái mát đó sẽ không đuợc hòan hảo nếu lúc ăn, ta lại để thiếu mất thứ rau ghém, gổm mấy thứ chính : rau chuối thái mỏng, ngổ Canh, thơm, kinh giới và tía tô. Những người nào xót ruột cứ trông nthấy một đĩa ra ghém đủ vị như thế cũng phải bắt thèm và muốn ăn bánh đúc nộm ngay.
    Cây chuối non thái ra thật mỏng, được ít nào thì cho vào chậu nước lã có đánh một tí phèn, đặt vào đĩa, trông như những cái đăng ten trắng muốt; ngổ Canh và kinh giới thì màu xanh ngọc thạch; rau thơm sẫm hơn, còn tía tô màu tím ánh hộng; tất cả những thứ rau đó không cần ngửicũng thấy thơm ngan ngát lên rồi, mà mát, mà mát quá.
    Dầm mỗi thứ rau đó vào một ít nước nộm rồi điểm mấy sợi bánh đúc trắng ngà, và một miếng, anh sẽ thấy là ta và vào miệng tất cả hương vị của những thửa vườn rau xanh ngắt nơi thôn ổ đìu hiu.
    *
    Nhưng không phải bánh đúc chỉ ăn theo lối nộm. ở nhà có các cụ bà có tuổi, người ta còn ăn bánh đúc nham.
    Nham có ý ngấy hơn nộm một chút. Đáng lẽ là giá chần thì đây là hoa chuối bao tử thái nhỏ, rồi tùy theo sở thích của từng nhà, đem trộn thật đều tay với vừng trắng rang thơm, lạc giã nhỏ, thính , bì thái chỉ hay tôm gạo. Có nơi lại làm nham với cua đồng thứ nhỏ, xé đôi, rang lên cho vừa vàng; người ta bảo ăn thế giòn, nhưng người nào khôn gquen thì có thể cho như thế là hơi tanh một chút.
    Tất cả những thứ đó xâm xấp nuớc, gia thêm một tí mắm tôm chưng, lúc ăn chấm với mắm ớt vắt chanh, mát cứ như quạt vào lòng! Nham nhà chùa thì có ý thanh đam hơn : không có bì, không có tôm gạo, vị hơi ngót vì cho thêm đường.
    Bánh đúc mềm nhưng giòn, ăn với nham chay dẻo cứ quẹo đi, tạo một phong vị đặc biệt; người ta cảm giác lòng mình lâng lâng, nhẹ nhõm, nhưng đương ở một chỗ phồn hoa ầm ĩ vào một chốn đình chùa thanh vắng có bể nước mưa, liếp tre và ao ở đằng sau , êm lặng đền nỗi thấy cả tiếng cá đớp bọt nước dưới đám bèo ong bèo tấm.
    *
    Nhưng có một thứ bánh đúc được người ta mến nhất không những ăn ngon miệng mà lại rẻ tiền nữa, là bánh đúc chấm tương.
    Thứ bánh này quấy ở nồi xong được múc vào trong những cái đĩa đàn to bằng bàn tay đứa trẻ, đến khi nguội và ráo, người ta bóc ra rồi tãi trên mẹt lót lá chuối để để đem bán một đồng vài bốn chiếc cho khách hàng.
    Bánh trông mịn mặt, chung quanh mỏng, giữa phồng trôn gnhư da thịt mát rợi của người đàn bà đẹp vừa mới tắm. Cắn một miếng thật ngọt, rồi vừa nhai vừa ngẫm nghĩ, ta thấy rằng ta đã tạo hạnh phúc lạ lùng cho khẩu cái của ta! Nó ngầy ngậy mà không béo, giòn vừa vừa thôi, mà lại thoang thỏang một mùi nồng rất nhà nhẹ của nước vôi.Song le, tất cả những công trình trác tuyệt đó có nghĩ gì đâu, nếu hạnh phúc đó không được chấm vào một chcén nước tương nhỏ hạt, vàng sánh, dìu dịu, ngọt lừ.
    Tương của những hàng bánh đúc, cũng như nước mắm của những hàng bánh cuốn, được pha màu nhiệm lắm - ờ, lạ thật, làm sao ở nhà muốn khổ công làm tương đến thế nào cũng không thể ngon được như tương của những bà hàng bánh đúc ? Ai thích ăn cay, có thể dầm vài tương ấy một ít ớt cho nổi vị, mà đôi khi muốn đậm đà hơn, có một hai miếng đậu rán để nguội xé ra từng miếng nhỏ, điểm vào cũng không hại gì.
    Đậu mềm, tương dịu ngọt, bánh đúc mỡ màng, cầm tay mà ăn vào một buuổi trưa hè thanh nhã, xa xa có tiếng ve kêu rền ?" không, tôi đoan chắc với ông rằng : ta có thể ăn như thế mãi mà không biết chán.
    Nhưng bành đúc ngô ?" mà ta vẫn gọi là rùa vàng ?" làm bằng ngô xay thành bột, và cũng có nước vôi, thì ăn lạ miệng thật đấy, nhưng bứ và chóng ngán.
    Thứ bánh đúc này cũng đổ khuôn trong những cái đĩa đàn, ăn nguội chấm với đường hay muối vừng.
    Bánh màu hòang yến, có ý rắn hơn thứ bánh đúc chấm tương, ăn không lấy gì làm êm giọng, nhưng thỉnh thỏang nhấm nháp cũng bùi và lạ miệng.
    *
    Nát hơn thứ bánh đúc chấm tương một chút, bánh đúc hành mỡ ăn béo hơn và có thể ăn hai cách, là nóng hẳn và nguội hẳn.
    Ăn nóng thì ăn ngay vào lúc bánh vừa ở nồi mức ra đĩa, khói lên nghi ngút; ta rưới một ít hành chưng mỡ, rồi xắn từng miếng chấm nước mắm pha dấm ớt, ăn vớ đậu rán. Ăn bánh đúc hành mỡ hàng phần nhiều thì ăn nguội, vì từ chỗ làm bánh lên đến trên phố, thường thì bánh đã nguội rồi.
    Nhiều người thích ăn nguội như thế vì nó mát, vừa ăn vừa nhởn nha suy nghĩthì trong cái mềm,cái mát hơi nồng của nước vôi có cái thơm, bùi của hành mỡ chưng lên vừa mặn, không sống mà cũng không khét., điều hòa, tiết tấu như một bài thơ bát cú gói đầy đủ hết cả ý mà không thừa lời.
    Thứ bánh này ăn với đậu rán để nguội, chấm một thứ nước mắm rơn rớt chua dầm ớt, mà ăn vào những buổi trưa đầu mùa thu, thì thật ?o hợp tình hợp cảnh? lạ lùng.
    Đậu mềm, dầm vào nuớc mắm dấm pha vừa vặn, ăn ý với bánh đúc quá chừng. Và người ta thấy rằng đã ăn cái thứ bánh đúc hành mỡ này mà thiếu mất cái vị đậu, thật quả là thiếu lắm.
    Người ta ăn bánh cuốn với đậu; nếu thiếu đậu thì có thể ăn với thịt quay, ăn với chả lợn không sao; nhưng đến cái thứ bánh đúc hành mỡ này, quả là tôi chưa thấy ai ăn điểm với thứ khác, ngòai đậu rán. Đậu rán và bánh đúc hành mỡ là bóng với hình, là non với nước, là trai với gái, thật hợp giọng, thiếu đi một thứ thì cuộc đời thiếu vẻ đẹp ngay.
  7. dothat_die

    dothat_die Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2004
    Bài viết:
    176
    Đã được thích:
    0
    Nhạc: Phú QuangThơ: Thái Thăng LongTrình bày: Kasim Hoàng Vũ
    Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm Một Hà Nội ngây ngất nắng Một Hà Nội run run heo may Dạ khúc đêm nay Một mình emMột mình ta Tiếng lá rơi vô tình bên khung cửa Em bơ vơTa thẫn thờ mong nhớ Một giọt sương rơi Như giọt nước mắt buồn
    Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm Em cô đơnCăn phòng trống cô đơn Dạ khúc đêm nay chẳng thể nào dang dởTrong nỗi khát khao em chầm chậm quay về
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
    Tôi luôn mơ thấy em ở ngay kia không xa lắm, một người HN tôi yêu, một người HN tôi thương hơn ai hết.
    Một hôm tôi mơ, tôi đi tìm em, tìm loài không thấy, rõ ràng tôi đã hẹ em ở cái con đường đó, nhưng không hiểu sao tôi đi hoài mà không thể nào đến được cái chỗ mà tôi đã hẹn. Tôi càng đi tưởng rằng sẽ tới mà hoài chẳng tới. Sao mà vô duyên thế chứ, vô duyên cả trong mơ đấy người Hà nội tôi yêu ạ. Hưu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện thấy thương liền. Cuộc sống tình yêu thật là phức tạp và khó khăn. Những người có được hạnh phúc thực sự là những người biết chữ NHẪN, biết dũng cảm vượt qua mọi thử thách, ... Mình thì chẳng có gì, dũng cảm ko có, nhẫn hình như có. Bởi vậy hạnh phúc của mình quá mỏng manh chăng!
    Tôi rất hay suy nghĩ về em về những gì đã qua, từ HN đến SG. Hôm qua tôi đã đi Đầm Sen, hóa ra đợt đó, chúng ta đi còn thiếu nhiều lắm.
    Không hiểu hôm vừa rồi em có được nhận nhiều hoa không người HN, có bông hoa nào mà em thực sự chân trọng không như những bông hoa của tôi không. Hôm đó tôi đã đi chơi với một cô nhà báo, và cả buổi chỉ nói về em thôi.
  8. Constancy

    Constancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    2.620
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi không có tin của chị. Hôm nay lại thấy topic này trồi lên. Vậy là chị đang hạnh phúc. Chúc chị luôn được sống trong tâm trạng này, chị nhé, "người Hà Nội" tôi yêu.
  9. dothat_die

    dothat_die Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2004
    Bài viết:
    176
    Đã được thích:
    0
  10. nguoihanoi219

    nguoihanoi219 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Ở đây có phần dành cho người Hà nội cơ à, tôi Hà nội đây các bạn ơi, cùng lứa 7X đây.
    Nói vui vậy thôi, để có cô gái SG yêu không phải bình thường đâu, chắc người HN này đặc biệt lắm, thật hãnh diện cho người Hà nội. Có 7Xer nào giới thiệu giúp tôi cô gái SG mới. Tôi rất yêu mảnh đất này, đúng là đất Phương Nam. Tôi mà có người yêu là người SG tôi sẽ viết một chủ đề, "Dành cho người Sài Gon tôi yêu", hì hì
    Được NguoiHaNoi219 sửa chữa / chuyển vào 19:02 ngày 17/03/2006

Chia sẻ trang này