1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dành cho người Hà Nội tôi yêu

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi giotmuathu, 20/01/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. pajero

    pajero Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/12/2002
    Bài viết:
    924
    Đã được thích:
    0
    Tôi là người Miền Nam nên ấn tượng về HN cũng kô nhiều. Năm tôi học lớp 2. tức là 1988, tôi có theo chân ba tôi ra đó tham quan. Tôi còn nhớ ngày đó phương tiện đi lại rất khó khăn, từ trong Nam , chúng tôi được Nhà Nước cấp 1 chiếc xe 24 chỗ ngồi hiệu Hải Âu do LX sản xuất. Thời đó khó khăn, chúng tôi phải mang theo 1 thùng phuy 100 lít xăng để dùng dọc đường. Dọc đường dằn xóc, khi ngang qua tỉnh Quảng Ngãi thì chiếc thùng phuy đã làm dập ngón chân cái của 1 chú trong đoàn. Rất khủng khiếp, máu tuôn ra xối xả, đầm đìa. Chú ấy buộc phải rời đoàn vào bệnh viện nằm chờ phẫu thuật cắt bỏ khúc xương bị giập.
    Cuối cùng thì đoàn chúng tôi cũng đến HN,chúng tôi ở trong nhà khách của bộ giáo dục, nằm cạnh 1 con đường xanh mát bóng cây, tôi chả còn nhớ con đường đó tên gì. HN dạo ấy rất vắng vẻ, ngoài đường rất ít người, thi thoảng dăm ba người đạp xe ngang,tuyệt nhiên kô có xe máy. Tôi còn nhớ, mỗi sáng, tôi dậy thật sớm, chạy ra ngoài đường vắng, chả có ai cả, chỉ có mình tôi thôi, >đi dọc theo con phố dài xanh ngắt những tàn cây.
    Nãy giờ tôi lặp lại khá nhiều lần màu xanh của cây vì thật sự, tôi rất ấn tượng về HN của màu xanh. Điều đó đọng lại sâu đậm nhất trong miền ký ức tôi vì tôi rất thích màu xanh lá. Tôi có đi vườn bách thảo, chả có gì để xem ngoài vài chuồng thú nằm hiu hắt buồn lẻ loi. Dọc đường về,tôi thấy bọn trẻ con trạc tuổi tôi trèo 1 cây gì cao cao lắm và ném xuống đất 1 thứ trái gọi là trái sấu . Con đường ấy cũng râm rang tiếng ve ra rả gợi hồn quê da diết.Tôi chợt cảm thấy nhớ nhà vô ngần.
    Hôm sau tôi đi Hồ Gươm, thấy con rùa to thiệt to nằm trong tủ kính. Tôi cứ thắc mắc làm sao người ta nhốt con rùa này vào trong ***g kính được. Trẻ con mà.Tôi còn nhớ có 1 góc lan can trong đền Ngọc Sơn bị sạt lở, tôi ra đấy và thò chân xuống đung đưa. Nghe dòng nước mát lạnh đùa qua chân mà mát cả người và cả hồn.
    Sau đó, tôi đi thăm viện bảo tàng gì đấy. Tôi sợ đến phát khiếp khi tình cờ nhìn vào 2 cái ***g kiếng có bộ xương của người lớn và trẻ em. Đêm ấy, tôi ôm chặt ba tôi mà nằm thao thức kô dám nhắm mắt vì cứ nhắm lại là thấy 2 bộ xương hiện về đe dọa
    Tôi cũng có nhớ mình đã đi thăm lăng Bác.Tôi bị 1 chú bảo vệ tách khỏi đoàn, cho đi vào lối sát với quan tài kính hơn. Tôi thấy Bác nằm thanh thản như 1 đứa trẻ con ngủ giấc ngủ rất bình yên đến vĩnh hằng. Tôi ra đứng trước chùa Một Cột,thắc mắc cứ vấn vương mãi, làm sao mà người ta gọi là chùa 1 cột khi tôi thấy nó chả có ông sư nào cả.
    Hôm sau, tôi đi nhà máy thuỷ điện Hòa Bình, kô có gì ấn tượng lắm ngoài những ông LX đi tới đi lui tu nước ừng ực. Rồi cũng đến ngày về. ! anh kia mua cho tôi chiếc kèn nhựa đồ chơi trong 1 cửa hàng lèo tèo dăm ba món rẻ tiền. Thật đáng tiếc, tôi để quên chiếc kèn ấy trong khi ăn ở bếp ăn tập thể .Tôi cũng có thưởng thức qua món vải thiều khô, ngon đến xao xuyến lòng, tôi tì tì ngồi chén luôn phân nửa gói vải khô người ta tặng ba tôi làm quà .
    Chuyến về êm ả sau khi ghé lại bệnh viện đón chú kia về nhà.
    Vậy thôi, chút kỷ niệm cỏn con của 1 cậu bé lần đầu tiên và cũng là lần cuối được ra HN.Ba tôi thì ko nói làm gì vì ông cứ bay ra bay vô HN như cơm bữa nhưng mẹ tôi, em tôi , mỗi người đi chỉ có vài lần mà sao khi về cứ tha thiết nhắc hoài nhắc mãi khôn nguôi về HN.
    Em nói rằng em chưa biết Yêu
    Ngây thơ như mây trắng ban chiều
    Mây trắng-chiều nay sao lại khóc ?
    Biết rồi-mây trắng khóc vì... Yêu
  2. Violetmoon

    Violetmoon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/06/2002
    Bài viết:
    335
    Đã được thích:
    0
    Lời Tiễn Mùa Thu - Bùi Sim Sim

    Chiếc lá cuối cùng rồi cũng bỏ Thu đi
    Trơ mùa đông với thân bàng gầy guộc
    Nắng chầm chậm dìu chân ngày lui bước
    ảo ảnh hồng khép lại trước hoàng hôn
    Chiều thu nay có thực thu không?
    Mà thảng thốt cánh chuồn chuồn ớt đỏ
    Gió ớn lạnh dọc sống lưng. Thương quá !
    Ơi phố dài, heo hút bàn chân
    Vẫn còn đây vang vọng chuông chùa ngân
    Sáng lấp lóa gương mặt ai thánh thiện
    Cháy đam mê hương cúc vàng dâng hiến
    Trời xanh ơi ! Tiếc nuối đến nao lòng.
    Giờ ta về biết có kịp không
    Cốm có còn thơm, biết Người còn nhớ?
    Xác pháo rơi bụi mờ tung tỏa
    Ta hiểu mùa Thu hẹn ước với Ðông rồi !

  3. Violetmoon

    Violetmoon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/06/2002
    Bài viết:
    335
    Đã được thích:
    0
    Lời Tiễn Mùa Thu - Bùi Sim Sim

    Chiếc lá cuối cùng rồi cũng bỏ Thu đi
    Trơ mùa đông với thân bàng gầy guộc
    Nắng chầm chậm dìu chân ngày lui bước
    ảo ảnh hồng khép lại trước hoàng hôn
    Chiều thu nay có thực thu không?
    Mà thảng thốt cánh chuồn chuồn ớt đỏ
    Gió ớn lạnh dọc sống lưng. Thương quá !
    Ơi phố dài, heo hút bàn chân
    Vẫn còn đây vang vọng chuông chùa ngân
    Sáng lấp lóa gương mặt ai thánh thiện
    Cháy đam mê hương cúc vàng dâng hiến
    Trời xanh ơi ! Tiếc nuối đến nao lòng.
    Giờ ta về biết có kịp không
    Cốm có còn thơm, biết Người còn nhớ?
    Xác pháo rơi bụi mờ tung tỏa
    Ta hiểu mùa Thu hẹn ước với Ðông rồi !

  4. myosotis

    myosotis Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2003
    Bài viết:
    32
    Đã được thích:
    0
    Sớm nay một câu hát ngày trẻ dại trở về bên em,để em chợt giật mình thảng thốt. Câu hát xưa em còn nhớ, chỉ có những ngày tháng tuổi thơ đã ra đi thật xa. Trong giấc mơ của em không còn đong đầy những mùa hoa, giờ đây trong giấc mơ em có anh với hạnh phúc và mong manh, có những toan tính vụn vặt đời thường.Mỗi mùa nắng gió hanh hao qua đi, là một lần em nhặt thêm chiếc lá thả xuôi dòng để đưa tiễn mùa thu thương nhớ của em... Và em của anh lại xa dần với những giấc mơ của mùa xoan tím. Bây giờ em hiểu lẽ đời trăm ngả, biết yêu anh hơn cả yêu chính mình, biết im lặng nhưng lại biết thế nào là xót xa, dằn vặt và mong manh. Em ước được trở về ngày xưa, dù hiểu rằng chẳng thể. Anh yêu ơi, sẽ đến ngày em về lại nhưng dòng nước sẽ chẳng là dòng nước xưa phải không anh? hoa sữa, em yêu, sẽ vẫn đó nhưng em lại khác em xưa. Các góc phố đường quen em sợ lắm khi biết chỉ còn là Phố Hoài.Có thể anh rồi cũng sẽ khác anh xưa, khác cả anh của ngày hôm nay. Nhưng vòng tay anh vẫn mở rộng nhé để em được thơ trẻ bên anh.Vì anh biết không? thấp thoáng trong em vẫn còn những mùa hoa.
    Myosotis
  5. myosotis

    myosotis Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2003
    Bài viết:
    32
    Đã được thích:
    0
    Sớm nay một câu hát ngày trẻ dại trở về bên em,để em chợt giật mình thảng thốt. Câu hát xưa em còn nhớ, chỉ có những ngày tháng tuổi thơ đã ra đi thật xa. Trong giấc mơ của em không còn đong đầy những mùa hoa, giờ đây trong giấc mơ em có anh với hạnh phúc và mong manh, có những toan tính vụn vặt đời thường.Mỗi mùa nắng gió hanh hao qua đi, là một lần em nhặt thêm chiếc lá thả xuôi dòng để đưa tiễn mùa thu thương nhớ của em... Và em của anh lại xa dần với những giấc mơ của mùa xoan tím. Bây giờ em hiểu lẽ đời trăm ngả, biết yêu anh hơn cả yêu chính mình, biết im lặng nhưng lại biết thế nào là xót xa, dằn vặt và mong manh. Em ước được trở về ngày xưa, dù hiểu rằng chẳng thể. Anh yêu ơi, sẽ đến ngày em về lại nhưng dòng nước sẽ chẳng là dòng nước xưa phải không anh? hoa sữa, em yêu, sẽ vẫn đó nhưng em lại khác em xưa. Các góc phố đường quen em sợ lắm khi biết chỉ còn là Phố Hoài.Có thể anh rồi cũng sẽ khác anh xưa, khác cả anh của ngày hôm nay. Nhưng vòng tay anh vẫn mở rộng nhé để em được thơ trẻ bên anh.Vì anh biết không? thấp thoáng trong em vẫn còn những mùa hoa.
    Myosotis
  6. giotmuathu

    giotmuathu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2002
    Bài viết:
    1.956
    Đã được thích:
    0
    Hết mùa hạ rồi gió chuyển mùa thu
    Phượng bạc dần theo tháng ngày mải miết
    Xoè bàn tay...
    không ngăn nổi tiếng ve tuôn chảy hết
    Thành phố chông chênh bụi cuốn gót chân mùa
    Chẳng thay đổi gì là cái buổi thu xưa
    Gió cồn cào những lá bàng bầm đỏ
    Sài Gòn vắng mùa thu vắng hoa sữa ngọt ngào ru các ngõ
    Sài Gòn vào thu...
    chỉ có tiếng hát ai xao xuyến gọi tên mùa

    Chẳng thay đổi gì cái tiết thu quay quắt
    Chỉ có em đã khác tự khi nào...
    Vương lại nhạt nhoà chút dại khờ trong mắt
    Vương lại giữa sắc bàng mầu phượng cháy khát khao...
    Trăm nẻo đường chen chúc những lo âu
    Mùa thu qua chìm vào bao mùa cũ
    Hà nội - Sài gòn đường dài như nỗi nhớ
    ai gọi tên em...
    da diết mấy cho vừa...

    Anh nhắn điều gì trong chớm nắng ngày thu
    Hoa sữa Hà thành có nhớ em hoa sữa
    Trong câu thơ em mùa thu chia hai nửa
    Nửa thắp nắng Sài gòn
    nửa ướt gió heo may...
    Và mỗi mùa gió lại nổi qua đây
    Để mà tiếc một mùa thu chẳng đến.
    (sưu tầm)
    ngày xưa ơi,ngủ cho ngoan,ngủ cho ngoan nhé...
    Được giotmuathu sửa chữa / chuyển vào 16:54 ngày 14/03/2003
  7. giotmuathu

    giotmuathu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2002
    Bài viết:
    1.956
    Đã được thích:
    0
    Hết mùa hạ rồi gió chuyển mùa thu
    Phượng bạc dần theo tháng ngày mải miết
    Xoè bàn tay...
    không ngăn nổi tiếng ve tuôn chảy hết
    Thành phố chông chênh bụi cuốn gót chân mùa
    Chẳng thay đổi gì là cái buổi thu xưa
    Gió cồn cào những lá bàng bầm đỏ
    Sài Gòn vắng mùa thu vắng hoa sữa ngọt ngào ru các ngõ
    Sài Gòn vào thu...
    chỉ có tiếng hát ai xao xuyến gọi tên mùa

    Chẳng thay đổi gì cái tiết thu quay quắt
    Chỉ có em đã khác tự khi nào...
    Vương lại nhạt nhoà chút dại khờ trong mắt
    Vương lại giữa sắc bàng mầu phượng cháy khát khao...
    Trăm nẻo đường chen chúc những lo âu
    Mùa thu qua chìm vào bao mùa cũ
    Hà nội - Sài gòn đường dài như nỗi nhớ
    ai gọi tên em...
    da diết mấy cho vừa...

    Anh nhắn điều gì trong chớm nắng ngày thu
    Hoa sữa Hà thành có nhớ em hoa sữa
    Trong câu thơ em mùa thu chia hai nửa
    Nửa thắp nắng Sài gòn
    nửa ướt gió heo may...
    Và mỗi mùa gió lại nổi qua đây
    Để mà tiếc một mùa thu chẳng đến.
    (sưu tầm)
    ngày xưa ơi,ngủ cho ngoan,ngủ cho ngoan nhé...
    Được giotmuathu sửa chữa / chuyển vào 16:54 ngày 14/03/2003
  8. giotmuathu

    giotmuathu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2002
    Bài viết:
    1.956
    Đã được thích:
    0
    Tháng tư, nắng mong manh, gió cũng mong manh, dấu giao nối của mùa xuân sang hạ. Hà Nội tháng tư, bằng lăng dấu mực tím sau vòm lá,phượng còn e ấp chưa thắp lửa trên cao, ve chưa xao xác đến nao lòng. Nơi đây, phút giao mùa như có như không, lại nhớ xao lòng mong manh nắng gió. Hà Nội ơi, đã kịp quen chưa với nắng vàng thay gió nồm ẩm ướt của trời xuân? Cơm nguội đã chuyển màu xanh non của lá sang màu của tuổi đời từng trải? Và một sớm mai thức dậy có ai vô tình thấy hăng hắc thoáng nhẹ của những bông dâu da li ti xoay tròn trong gió.Rồi sẽ đến ngày hạ chẳng còn chốn tìm nơi góc phố. Nắng sẽ gắt, gió sẽ nồng... Lại nhớ giao mùa với nắng gió mong manh.
    ngày xưa ơi,ngủ cho ngoan,ngủ cho ngoan nhé...
  9. giotmuathu

    giotmuathu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2002
    Bài viết:
    1.956
    Đã được thích:
    0
    Tháng tư, nắng mong manh, gió cũng mong manh, dấu giao nối của mùa xuân sang hạ. Hà Nội tháng tư, bằng lăng dấu mực tím sau vòm lá,phượng còn e ấp chưa thắp lửa trên cao, ve chưa xao xác đến nao lòng. Nơi đây, phút giao mùa như có như không, lại nhớ xao lòng mong manh nắng gió. Hà Nội ơi, đã kịp quen chưa với nắng vàng thay gió nồm ẩm ướt của trời xuân? Cơm nguội đã chuyển màu xanh non của lá sang màu của tuổi đời từng trải? Và một sớm mai thức dậy có ai vô tình thấy hăng hắc thoáng nhẹ của những bông dâu da li ti xoay tròn trong gió.Rồi sẽ đến ngày hạ chẳng còn chốn tìm nơi góc phố. Nắng sẽ gắt, gió sẽ nồng... Lại nhớ giao mùa với nắng gió mong manh.
    ngày xưa ơi,ngủ cho ngoan,ngủ cho ngoan nhé...
  10. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Hay thiệt, một người chưa từng ra HN lại có thể cảm nhận HN hay đến thế. Viết cho người HN - ừ mình cứ nhận là người Hn để xem các bạn cảm nhận thế nào.
    Ngày xưa sau nhiều năm ở SG trở về HN mới thực sự cảm nhận hồn người HN cho dù mình đã sinh ra ở nơi đây. Đúng là chỉ khi đi xa HN rồi trở về mới nhận ra hết vẻ đáng yêu của HN. Vẻ đẹp của Hà thành sâu lắng và rất riêng. Và HN cũng đẹp thêm lên cũng nhờ những tình cảm thân thương và tình yêu các bạn dành cho HN.
    Ăn xong liếm mép quèn quẹt!

Chia sẻ trang này