1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

DÀNH CHO NHỮNG AI ĐÃ LẬP GIA ĐÌNH

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi tibeou, 09/12/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nhv20

    nhv20 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.088
    Đã được thích:
    0
    cái signature của thằng Giooc như hâm í ........giỏi lắm ,to còi là tốt........có ai ho cho thằng này nó sợ ko nhờ....nhờ bạn tí béo nhé ....
  2. Y_Not

    Y_Not Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/04/2004
    Bài viết:
    1.630
    Đã được thích:
    0
    .... a ủng hộ chú trong vụ này ..... như hâm ý nhờ.... để anh ho cho ló một cái xem ló có mặt xám ngoét ngoẹt ngoèn ngoen không .... khạc khạc khạc.....
  3. nino

    nino Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/01/2002
    Bài viết:
    3.258
    Đã được thích:
    0
    Quá thô đấy anh ạ Sử dụng hay chưa sử dụng thì liên quan gì đến anh.
    Khấu hao là quá trình phân bổ giá phí của Tài sản vào chi phí trong suốt thời gian sử dụng của tài sản theo 1 tỷ lệ và phương pháp nhất định. Trong khi xác định thời gian sử dụng của tài sản cần xem xét các nhân tố như: kế hoạch sử dụng tài sản, sự hao mòn, tính lỗi thời của tài sản. Do đó khấu hao cũng chỉ là một sự ước tính. Thông thường người ta tính khấu hao bằng cách lấy nguyên giá chia cho thời gian sử dụng của tài sản.
    Đấy, nó là thế đấy. Anh ước tính sao thì tính. Mà em nói cho anh biết, chu trình sống của 1 bà vợ là rất dài. Thời gian khấu hao dài. Em mới sống được vài ba năm mà anh dám hỏi đã khấu hao hết chưa thì e rằng định giá tài sản thấp quá.
    Anh 9 à, người ta chỉ retirement khi tài sản bị bỏ đi hoặc bị thải hồi, vợ bị thải hồi thì thảm quá. Sale thì còn chết nữa, ngang xếp hàng vợ mình với mấy cô xanh đỏ ngoài đường. Exchange thì đổi vợ đang sở hữu lấy một cô vợ khác của thiên hạ có cùng chức năng. Sao mà phải khổ thế.
  4. Gorgeous-man

    Gorgeous-man Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/03/2002
    Bài viết:
    860
    Đã được thích:
    0
    Thanh niên nên lấy vợ sớm vì những lợi ích sau đây:
    1. Vợ dạy cho ta tính phục thiện (sẵn sàng nhận lỗi tuy mình không làm gì sai cả)
    2. Vợ dạy cho ta tính kiên nhẫn, chờ đợi không biết mệt (để vợ sửa soạn đi lễ, đi chùa, hay đi sắm đồ)
    3. Vợ cho ta sức khỏe (cấm không cho hút thuốc lá, uống rượu, uống bia, đi chơi khuya với mấy thằng bạn cô hồn)
    4. Vợ dạy cho ta sự tế nhị (không chê bai dù cơm khét, canh mặn)
    5. Vợ dạy cho ta sự lễ phép (đi thưa về trình)
    6. Vợ dạy cho ta sự rộng lượng (kiếm được bao nhiêu tiền tặng vợ hết)
    7. Vợ là huấn luyện viên thể dục tại gia của ta (làm vườn, cắt cỏ, đổ rác, giặt quần áo, lau dọn nhà cửa, mang vác)
    8. Vợ dạy cho ta tính gọn gàng, trật tự (chỉ được bày biện của riêng trong một góc tủ vợ dành cho)
    9. Vợ dạy cho ta sự công chính (ra đường cứ thẳng đường mà đi, không nhìn ngang, liếc dọc, nhất là chỗ có đông phụ nữ )
    10. Vợ giúp ta trở thành người cha gương mẫu (thay tã, tắm rửa cho con, ru con ngủ, cho con bú, dậy con học, ...)
    11. Vợ dạy cho ta biết giá trị của hai chữ tự do (nay mình không còn nữa)
    12. Vợ dạy cho ta biết phấn đấu với nghịch cảnh (muốn chết mà cứ phải sống)
  5. Gorgeous-man

    Gorgeous-man Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/03/2002
    Bài viết:
    860
    Đã được thích:
    0
    Mấy chú ho cẩn thận ko là bị LAO đó
  6. sweetbabyman

    sweetbabyman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2004
    Bài viết:
    633
    Đã được thích:
    0
    Thấy cả Tibeo và Gor đang online, chắc mấy câu này của Gor do Tibeo nhồi vào đầu đây. Xa thế mà vẫn có ảnh hưởng ác thật. Phục bạn Tí quá.
  7. tibeou

    tibeou Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    565
    Đã được thích:
    1
    UI GIỜI........ HÔM NỌ HO DỮ QUÁ........ ĐAU HẾT CẢ CỔ HỌNG.......
  8. ixx

    ixx Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    31/03/2004
    Bài viết:
    1.258
    Đã được thích:
    2
    Khổ! Vợ hát chồng khen hay. Tớ không đồng ý với cách làm việc này.
  9. tibeou

    tibeou Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    565
    Đã được thích:
    1

    Làm chồng khổ thật
    Về tới nhà, vừa bước chân qua ngưỡng cửa là tôi bắt gặp vợ tôi đang ngồi chồm hổm lau nhà với miếng giẻ trên tay. Tôi liếc nhìn đồng hồ. Bảy giờ hai mươi.
    Tôi cau mặt, không nói không rằng lướt ngang qua cạnh vợ như một cái bóng. Tôi cởi bỏ mũ áo, ngồi vào bàn và với tay cầm lên cuốn sách đang đọc dở, nhưng tôi không tài nào đọc được lấy một chữ. Nỗi bực tức trong lòng cứ mỗi phút một tăng. Hừ, đã nói rồi mà không chịu nghe! Như người ta thường nói, bây giờ là đời sống mới rồi, làm gì còn cái cảnh chồng thì nằm khểnh trên giường vắt chân chữ ngũ đọc sách đọc báo như một ông tướng, trong khi vợ phải nai lưng ra làm việc quần quật suốt ngày như một con mọi chung thân.
    Tôi là một thanh niên tiên tiến nên từ lâu tôi đã biết tỏng đã là chồng thì cần phải làm gì. Phải yêu thương và cảm thông vợ nè. Phải đỡ đần vợ một tay, phụ giúp vợ làm việc nhà nè. Lại còn phải tạo điều kiện cho vợ rảnh rỗi, khuyến khích giúp đỡ vợ học tập, trau dồi văn hóa, đọc sách đọc báo... Ối dào, có gì là mới lạ đâu! Chính tôi đã từng phát biểu hàng trăm lần về những điều này trong các buổi hội thảo về gia đình do báo Phụ nữ tổ chức kia mà! Chả thế mà đã một tuần nay tôi đặt ra một cái lịch trong nhà: Từ bảy đến chín giờ tối, vợ tôi được giải phóng khỏi mọi việc vặt vãnh và được tự do thoải mái sinh hoạt văn hoá, đọc sách báo hay xem ti-vi tùy thích, còn tôi, một người chồng mẫu mực, sẽ thay ca cho vợ, cáng đáng hết mọi thứ.
    Vậy mà giờ này, đã bảy giờ hai mươi rồi, cô ta còn ngồi hì hục lau nhà, bảo tôi không giận sao được!
    - Nè, em có thôi đi không! - Cuối cùng, tôi quát lên.
    - Thì để em lau xong đã! Còn chút xíu nữa thôi! - Giọng vợ tôi nhỏ nhẹ.
    - Hừ, còn nửa cái nhà mà là chút xíu! Tại sao hồi chiều em không lau lại để tới giờ này?
    - Hồi chiều em phải rửa chén.
    - Thế trước khi rửa chén thì em làm gì?
    - Em giặt đồ.
    - Thế trước đó?
    - Trước đó thì em phải chữa cái bếp dầu.
    - Bếp dầu, bếp dầu! ?" Tôi cằn nhằn ?" Sao em không nhờ anh chữa?
    Vợ tôi ngước nhìn tôi với vẻ mặt ngơ ngác:
    - Thì em đã nhờ anh mấy lần rồi, anh hứa tới hứa lui mà đâu có chịu làm!
    Tôi giật thót người nhưng kịp thời vớt vát:
    - Người ta đã hứa thì ráng mà đợi chớ!
    Vợ tôi tiếp tục cắm cúi lau nhà, tựa hồ không nghe câu nói ngang phè của tôi. Điều đó làm tôi cảm thấy xấu hổ. Tôi cố lấy lại thể diện bằng cách tiếp tục hạch sách:
    - Thế tối hôm qua em làm gì? Em có đọc sách không?
    - Không! - Vợ tôi trả lời với giọng biết lỗi.
    continue
  10. tibeou

    tibeou Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    565
    Đã được thích:
    1
    Tôi cảm thấy hả hê liền lên giọng đắc thắng:
    - Đó, thấy chưa! Lỗi là do em hoàn toàn. Bữa nay thì em còn đổ là tại cái này cái kia, chứ còn hôm qua là tự em từ chối quyền lợi của mình. Anh đã tích cực tạo mọi điều kiện cho em trong khi em thì cứ...
    - Anh quên rồi! Hôm qua khi em vừa ngồi vào bàn thì anh nhờ em ủi đồ cho anh để sáng nay anh đi họp gì gì đó! - Vợ tôi cắt ngang lời buộc tội say sưa của tôi khiến tôi chưng hửng.
    - Nhưng mà tại em! ?" Tôi quyết không chịu thua - Nếu buổi chiều em ủi đồ giùm anh thì buổi tối anh đâu có nhờ em.
    Vợ tôi mỉm cười:
    - Anh lại đãng trí nữa rồi! Chiều hôm qua, lúc em soạn đồ ra tính ủi thì chính anh nhờ em mạng giùm đôi tất bị gián cắn kia mà!
    Cuối cùng, tôi đành thở dài rầu rĩ:
    - Thôi được! Thế còn hôm kia thì sao? Em có thì giờ xem ti-vi chớ?
    - Em có xem.
    Tôi bật ngồi thẳng người dậy như một cái lò xo, mặt mày rạng rỡ:
    - Ít ra thì cũng phải như vậy chớ! Đó, em thấy chưa! Một khi mà anh đã quyết tạo điều kiện...
    Nhưng vợ tôi không để tôi phấn khởi lâu:
    - Nhưng em chỉ xem có năm phút rồi phải đi công chuyện.
    Tôi nhăn mặt:
    - Sao lại đi đứng lung tung như vậy? Giờ đó là giờ em không phải làm một việc gì hết! Anh đã sắp lịch cho em rồi mà!
    - Nhưng chính anh lại kêu em chạy tới nhà anh Long lấy cây viết máy anh bỏ quên đằng đó về kia mà. Anh nói nếu không có cây viết thì buổi tối anh không làm việc được.
    Lúc đầu tôi tính hỏi tiếp xem những tối hôm kia, hôm kỉa vợ tôi sử dụng cái khoảng thời gian tự do của mình ra sao nhưng sau khi suy tính lại, tôi cho rằng khôn ngoan nhất là im lặng. Rõ ràng là càng tìm hiểu, vấn đề càng có vẻ rắc rối cho tôi.
    - Thôi được - Cuối cùng, tôi quyết định sửa chửa lỗi lầm ?" Em ngồi vào bàn đọc sách đi, đưa giẻ đây anh lau nốt chổ còn lại cho.
    Vợ tôi đứng dậy, cô ta có vẻ không tin đôi tai của mình:
    - Anh lau giùm em thiệt hả?
    - Thiệt chớ! ?" Tôi khẳng định một cách hùng hổ.
    Nhưng khi vừa cầm lấy miếng giẻ, tôi liền vội vàng nhét trả vào tay vợ tôi:
    - Chết cha, không được! Bây giờ anh phải đọc gấp một tài liệu quan trọng để sáng mai đi báo cáo.
    Tôi nhảy bổ lại bàn trước cặp mắt sửng sốt của vợ tôi.
    Vừa lục lọi đống giấy tờ, tôi vừa nói với vợ, lúc này đã lại ngồi xuống sàn nhà tiếp tục kỳ cọ:
    - Em thông cảm cho anh nghe! Em ráng lau cho xong đi rồi đọc sách cũng còn kịp mà! Ái chà, nhưng mà không được! Lau nhà xong em làm ơn khâu giùm cái túi xách cho anh chút, nó bị đứt quai hồi chiều.
    Thế đấy, các bạn! Thật là bực mình! Đã một tuần nay, mặc dù tôi quyết tâm tạo mọi điều kiện thuận lợi, vợ tôi cũng chẳng hề rảnh rỗi được chút nào. Cô ta cứ bận rộn suốt ngày. Hễ ai mà biết chuyện là bao nhiêu tội vạ lại đổ lên đầu tôi ngay cho mà coi. Mà đâu phải tại tôi là người chồng không biết điều, phải nói là rất biết điều nữa là khác! Thế mới biết làm chồng khổ thật

Chia sẻ trang này