1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dành cho những ai thích cafe.......

Chủ đề trong 'Thái Nguyên' bởi antuongkhophai2002, 26/10/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ttau1234

    ttau1234 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2007
    Bài viết:
    185
    Đã được thích:
    0
    Hí ! Sáng nay vừa Thái Nguyên xuống ! Nhảy xuống xe cái đã phải vào quán cafe cạnh VPBank Long Biên làm 1 cốc nâu đá roài .
    Cứ tình hình này mình yêu cafe hơn yêu vợ mất. ẹc ............
  2. hocon_v

    hocon_v Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2006
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Vị ngọt của cà phê muối



    Anh gặp cô trong một bữa tiệc. Cô nổi bật giữa đám đông. Rất nhiều ánh mắt trìu mến và ngưỡng mộ hướng về phía cô, rất nhiều lời có cánh vây quanh cô. Trong khi, anh chỉ là một người đàn ông bình thường...
    Cuối bữa tiệc, anh ngỏ ý mời cô đi uống cà phê. Cô rất ngạc nhiên, nhưng trước vẻ lịch thiệp của anh, cô nhận lời.

    Họ ngồi trong một quán cà phê nhỏ. Anh, dường như quá căng thẳng, đến chẳng nói được điều gì. Còn cô, cảm thấy không được thoải mái, đang nghĩ sẽ đề nghị anh đưa về.

    Bất chợt anh gọi người phục vụ: "Làm ơn cho tôi chút muối, tôi muốn dùng cà phê với muối!". Lời đề nghị của anh làm mọi người xung quanh chú ý, mọi ánh mắt đổ dồn về phía anh, ngạc nhiên và giễu cợt. Gương mặt anh chuyển sang màu đỏ. Tuy thế, khi người phục vụ mang muối tới, anh vẫn dùng muỗng để lấy một chút muối bỏ vào ly cà phê của mình, và uống.

    Cô tò mò hỏi anh: "Vì sao anh lại có sở thích này?". Anh giải thích: "Khi còn nhỏ, tôi sống gần biển. Tôi rất thích chơi ở biển. Tôi có thể cảm thấy vị của biển - mặn và đắng, giống như vị cà phê có muối. Giờ đây, mỗi lần uống cà phê, tôi đều bỏ muối. Tôi thường nhớ về tuổi thơ của mình, nhớ về quê hương. Tôi rất nhớ quê hương, nhớ cha mẹ tôi, họ vẫn còn sống ở nơi đó".

    Cô nhìn thấy có những giọt nước mắt trên gương mặt anh, khi anh đang nói. Cô cảm nhận rõ sự xúc động từ sâu trong trái tim anh. Một người đàn ông khi phải thốt ra thành lời tình yêu đối với quê hương, chắc phải là một người rất yêu thương và có trách nhiệm với gia đình. Rồi cô cũng bắt đầu nói, về quê nhà xa xôi của cô, về tuổi thơ, về gia đình của cô.

    Đó thực sự là một cuộc trò chuyện xúc động, một bước khởi đầu tốt đẹp trong mối quan hệ giữa họ. Và họ tiếp tục hẹn hò. Cô tìm thấy ở anh những gì mình từng mơ ước ở một người đàn ông - một người có đức tính khoan dung, chân tình và chu đáo. Rồi thì, như một câu chuyện tình đẹp: hoàng tử đã cưới người đẹp, họ sống với nhau một cuộc sống hạnh phúc. Cám ơn ly cà phê mặn. Và, mỗi lần pha cà phê cho anh, cô thường bỏ vào chút muối, đúng như anh đã thích.

    Sau 40 năm chung sống, anh đã ra đi, để lại cho cô một bức thư: "Em yêu, hãy tha thứ cho anh, tha lỗi cho sự dối trá của anh. Đó là lời nói dối duy nhất mà anh từng nói với em, rằng anh thích cà phê với muối.

    Hãy nhớ lại cái lần đầu tiên chúng ta cùng nhau đi uống, em đã rất ngạc nhiên khi thấy anh đòi bỏ muối vào cà phê. Sự thật là anh muốn yêu cầu một chút đường, nhưng có lẽ do quá bối rối, lại nói thành muối. Ngay lúc đó, anh không thể thay đổi. Anh không bao giờ nghĩ điều đó lại chính là tác nhân đầu tiên làm nên mối gắn kết giữa chúng ta.

    Nhiều lần, anh đã cố gắng nhưng vẫn không nói ra được với em, nhưng anh quá sợ, vì anh đã hứa không bao giờ nói dối em. Giờ đây anh sắp lìa bỏ cuộc sống rồi, anh không sợ điều gì nữa, và anh phải nói với em một sự thật:

    Cà phê pha với muối không phải là thứ đồ uống anh thích từ khi còn nhỏ như đã từng nói với em, lần đầu tiên dùng nó, anh đã rất khó chịu. Nhưng, từ khi có em, anh đã dùng cà phê mặn trong suốt những tháng ngày còn lại của cuộc đời mình. Và, anh chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc về những gì anh đã làm để có được em trong cuộc đời này, kể cả việc uống cà phê pha với muối!".

    Nước mắt của cô đã làm nhòe hết bức thư.

    Sau này, có người đã hỏi cô: "Vị của cà phê với muối như thế nào?" - "Ngọt" - cô không ngần ngại đáp.

    sưu tầm
  3. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Hồi tháng 7 vào Tây Nguyên được nhìn tận mắt, nghe tận tai và ngồi lai rai với bài hát nì của chị Siu
    Cuộc đời là những chuyến đi ! Càng đi càng thấy Đất nước mình tươi đẹp vô cùng , thấy yêu cuộc sống của bà con dân tộc hơn, nơi mà cái đói, cái nghèo còn đeo đẳng mãi khôn nguôi
    Chạnh lòng & xót xa vô cùng - thấy tim mình nhói đau bên những giọt buồn của :
    LY CÀ PHÊ BAN MÊ
    Nhạc và lời: Nguyễn Cường
    Ly cafe như muốn nói, nói cùng em câu gì
    Ly cafe như muốn hát. hát cùng em câu gì
    Hương bay theo làn khói vẽ mùa xuân long lanh
    Hương bay theo làn tóc vẽ tình yêu mong manh
    Ánh mắt , ánh mắt em xanh hay mùa xuân đã về
    Khói thuốc bâng khuâng ly cafe
    Tiếng hát, tiếng hát cao nguyên như ngàn xưa vọng về
    Ánh mắt soi trong ly cafe Ban Mê
    Mai anh đi theo câu hát nỗi buồn dâng xa dần
    Ly cafe như lưu luyến rót vào đêm rượu cần
    Hương cao nguyên còn đó thắm đượm trên môi
    Hương cao nguyên còn mãi phía chân trời xa xôi .
    Ánh mắt , ánh mắt em xanh hay mùa xuân đã về
    Khói thuốc bâng khuâng ly cafe
    Tiếng hát, tiếng hát cao nguyên như ngàn xưa vọng về
    Ánh mắt soi trong ly cafe Ban Mê
  4. GuestX

    GuestX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/10/2007
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0
    Ngày đầu tiên đi uống cafe đó là Cafe An. Lúc đó An Cafe vẫn ở chỗ cũ chưa chuyển sang bên đối diện. Ngồi trên tầng 4 hóng mát, sướng. Lúc đó nghĩ tươg lai mình mù mịt thế
    bây giờ đã biết uống cafe và cũng đã thích uống cafe
  5. tee_eh

    tee_eh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/06/2004
    Bài viết:
    782
    Đã được thích:
    0
    Cái hồi cả dãy trường Lương có mỗi An hả? tôi nhớ rồi, mới bước chân vào lớp 10. 1500vnd 1 cốc vẫn thấy đắt. Đi miền nam về, nhớ chất cafe, vào uống thử. Mới đầu thấy không quen, rồi cũng thành thích
  6. commm

    commm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/06/2007
    Bài viết:
    1.977
    Đã được thích:
    0
    Thix thật ở TN vào Cf Trịnh ngồi một mình được kìa. Cái nơi bon chen này, quán Cf Trịnh ko thể ngồi một mình nổi, tất nhiên là chẳng ai cấm nhưng mà thấy cái không khí nó ko hợp. Muốn ngồi một mình chỉ có Cf rock, nếu ko thì qua Giảng uống Cf rùi về nhà nẳm nghe Trịnh cũng là một giải pháp
  7. antuongkhophai2002

    antuongkhophai2002 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2006
    Bài viết:
    866
    Đã được thích:
    0

    ......" Cafe dù đắng đến mấy cũng không giấu nổi mùi thơm của nó. Cũng như cuộc đời vậy, dù bất công đến đâu cũng không thể làm chùn bước những người có trí".....
    Ai đó ơi, cảm ơn nhé.... Ko dám nhận mình là người có trí, nhưng B sẽ cố gắng!
    .............
  8. antuongkhophai2002

    antuongkhophai2002 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2006
    Bài viết:
    866
    Đã được thích:
    0

    Có ai chết vì cafe chưa nhỉ?..... Bây h mà thế chắc cũng đáng.....
    1 ngày ít cũng 4-5 cốc....hàhà...... Vui cũng cafe, buồn cũng cafe, chán cũng cafe, mắt "lim dim" cũng lại lục đục cafe, không buồn không vui cũng cafe, không có ai cãi nhau cũng lại thèm cafe.... Còn thiếu lí do j` không nhỉ.... Chậc, kiểu này chắc phải alô cô gửi tiếp cafe lên mất......
    @Bạn: Cái tầm 1h đêm ấy, ở Trịnh không có cafe cho mi uống đâu. Trịnh đóng cửa lúc 11h30 rùi. Muốn uống, mi cứ đạp xe lên nhà tau, tau pha cho. Rùi 2 đứa mình cùng nhâm nhi.......
  9. ttau1234

    ttau1234 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2007
    Bài viết:
    185
    Đã được thích:
    0
    hihi
    Cho tau uống với
    1h đêm mà uống cafe thì chắc cũng fê mất
  10. nhim2012

    nhim2012 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.040
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm rồi ko lên TN, cũng quên luôn cái cảm giác ngồi trên sân thượng...uống cà fê như thế nào rồi. Tệ quá.

Chia sẻ trang này