1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dành cho riêng anh!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi uandmforever, 28/12/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. uandmforever

    uandmforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2004
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    28-12-2004
    Anh ơi, vậy là lại sắp hết một năm rồi anh nhỉ? Ngày bé háo hức tết là thế, nhưng bây giờ thì chẳng thấy hứng thú gì, chẳng biết có phải mình đã già không nữa , nhưng có một lý do to đùng là tết đồng nghĩa với việc mình xa nhau thật lâu. Ý em là tết âm ấy, còn Tết dương này anh em mình đưa em T và cháu P đi chơi nhé. Em chọn công viên Thủ Lệ. Thỉnh thoảng những lúc P được điểm cao, em lại đưa nó vào đấy chơi, mệt nhoài, nhưng vui anh ah, năm nay có thêm anh và em T. Thứ 7 này mình đi anh nhé...
    Giờ thì em sẽ viết về ngày hôm nay của em nhé. Từ tối qua, em đã dặn em L là gọi em dậy sớm để em lên chỗ thực tập, thế mà cho đến khi anh gọi điện (7h38 phải không nhỉ?) em mới chui ra khỏi chăn. Eo ơi lạnh! Vẫn còn hai phút nữa mới tròn 7h40 nên em nướng thêm 2 phút nữa. Chỉ nằm trong chăn thôi chứ không ngủ đâu, thật đấy, hiiii... Nhoắng một cái thì em đã to gấp đôi với cái áo khoác nặng tới hơn 2 kí, rồi găng tay, mũ len, kính, khẩu trang, ... và dắt xe ra khỏi nhà.
    Đến nơi thì anh đã chuẩn bị xong, anh đưa T đi khám, em ở nhà với Tr. không lên chỗ TT nữa. Hai chị em lại buôn dưa quên cả học. Chị trên chỗ TT nhắn là buổi chiều không lên được vì cả phòng đi họp, hikkk....
    Anh về lại giục làm em rối hết cả lên. Cái tính hay giục là phải bỏ đấy nhé Em thì hay mất bình tĩnh, anh mà giục thế em die mất. Lúc từ phòng đào tạo về, anh nhìn làm em ngượng chết đi được Hiiii... Rồi anh em mình qua chỗ M. (Hôm qua em mới kêu với M là anh em mình cãi nhau, thế mà giờ đã cười phớ lớ, chắc nó chả hiểu quái gì đâu nhỉ?). Hiiiii..
    Trưa đi ăn, khiếp, nhìn anh ăn mà rõ khổ. Đã bảo uống thuốc đi, không thì không khỏi đâu. Mà anh cũng thật là, có mỗi việc lấy áo len về mặc cũng quên. hikkk
    Chiều anh đi làm, em gửi mail cho anh, nhưng mãi không thấy trả lời, em lo lo cứ sợ có chuyện gì. Nhưng ngồi đọc tài liệu một lúc lại chui vào chăn, nghĩ chỉ ngủ 30 ph thôi, nhưng giấc ngủ kéo dài đến ... 2tiếng, hikkk... Em có cố tình đâu Dậy là check mail ngay, thấy anh trả lời. Nhưng chắc anh về rồi nên không thấy động tĩnh gì khi em hỏi.
    Tối chờ anh mỏi cả mắt , em gọi điện mới biết anh có việc phải đến muộn. Em hiểu mà. Nhưng hôm nay em nhớ anh thật đấy. Anh đến được 30 phút thì phải về, muộn rồi mà. Anh bảo bác B khen em ah, hikkk, thích quá, hiiii Nhưng mà cũng ngượng chết đi được.
    Thôi, chúc anh ngủ ngon, mọi việc sẽ ổn cả thôi, ngày mai em sẽ chuyển đồ cùng anh nhé. Yêu anh!
  2. uandmforever

    uandmforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2004
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Lại là những ngày tình nguyện nhé.
    Chuyến xe chở bọn mình chỉ có 5 người, nhỉ? Hôm đó em bị đau bụng. Anh ngồi với T phía sau cứ chọc em nhưng em chẳng cười nổi, chỉ muốn quát thôi. Đang đau mà lị. Đến nơi anh xông xáo làm đường, căng dây phơi. (Ôi, lại nhớ thời gian đó quá!) Mọi công việc đi vào ổn định sớm. Em thì mới bắt đầu sử dụng di động nên rất lóng ngóng, ai hỏi em cái gì thì anh chọc: "N mới tậu được trâu, đừng hỏi gì hết" Tức chết đi được, hiiii...
    Đợt tình nguyện làm cho em biết anh vẽ rất đẹp, và biết thêm là anh xuýt nữa thì thi Kiến Trúc. Nếu thế thì liệu chúng mình có gặp nhau không anh nhỉ? hi`. Đợt tình nguyện làm em cũng nhận ra là anh hát rất hay... Và đợt tình nguyện làm em biết được mình được yêu.
    Anh còn nhớ chứ, cả đội thì ngủ ở hội trường, nhưng em không quen nên chui vào phòng nhỏ ngủ một mình. Trùm chăn kín mít. Chẳng mắc màn nhưng muỗi không thể cắn được. Hiiii... Em có mang theo nhật kí, nhưng thật tiếc là chẳng biết ghi vào lúc nào, nên chẳng thèm ghi nữa, bây giờ nghĩ tiêc lắm.
    Buổi tối sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cả đội lại ngồi vào máy mà net send và cuối cùng là đi họp đổi. Em hay chat chit với anh, ban đầu thì chỉ là vì chỉ có anh với T là bạn cùng lớp nên nói chung thì hay nói chuyện mà thôi. Rồi em chẳng hiểu sao bọn nhóc lại ghán ghép em với anh, rồi cả bọn trong đội nữa, em tức lắm... Nhiều khi bực mình đến mức ghét lây cả anh. Đã có một thời gian em cứ tránh ở gần anh đấy. Em ghét cái kiểu bàn tán của mọi ngưòi, nhất là anh V. Rồi nhớ cái hôm cả đội đi chơi, anh chở em với M, em ngồi giữa, với em là cả cực hình. Lúc về em bắt M đổi chỗ, M chọc em, em cáu quá quát luôn cả nó. Thấy mình cũng lạ thật.
    Ngày đó, anh là người được cả đội tín nhiệm. siêng năng, lại hay chạy nên được cái chị em rất khoái khi được phân công bếp núc với anh, mà thật ra là kể cả khi anh không bị phân công việc bếp núc thì anh vẫn là chân chạy của chị em mà, hiii. ... mệt không? Nhưng mà vui nhỉ? Sau này anh bảo em: "Có biết tại sao người ta hay xuống bếp không? Tại vì người ta muốn gần mà không biết" Ừ tại vì anh quan tâm đến mọi người nhiều, nên khi anh quan tâm hơn một chút với em thì em chẳng nhận ra, mà thậm chí có nhận ra cũng sợ mình ngộ nhận nên lờ đi luôn.
    ANh bảo cái hôm giặt đồ, anh em té nước nhau, anh hạnh phúc lắm, hikkk, thế mà em vì bị anh té nên hồn nhiên té lại thôi,, tại sao em không nghĩ là anh nghịch có chủ định nhỉ Nếu thế thì em sẽ còn té mạnh hơn .. Hồi đó thì "hồn nhiên" thế nhưng vẫn là kỉ niệm đáng nhớ của em, và bây giờ nghĩ lại, thấy hạnh phúc lắm anh ạ.
    Và chuyện của mình thực sự bắt đầu như thế nào nhỉ?
  3. uandmforever

    uandmforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2004
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Lại là những ngày tình nguyện nhé.
    Chuyến xe chở bọn mình chỉ có 5 người, nhỉ? Hôm đó em bị đau bụng. Anh ngồi với T phía sau cứ chọc em nhưng em chẳng cười nổi, chỉ muốn quát thôi. Đang đau mà lị. Đến nơi anh xông xáo làm đường, căng dây phơi. (Ôi, lại nhớ thời gian đó quá!) Mọi công việc đi vào ổn định sớm. Em thì mới bắt đầu sử dụng di động nên rất lóng ngóng, ai hỏi em cái gì thì anh chọc: "N mới tậu được trâu, đừng hỏi gì hết" Tức chết đi được, hiiii...
    Đợt tình nguyện làm cho em biết anh vẽ rất đẹp, và biết thêm là anh xuýt nữa thì thi Kiến Trúc. Nếu thế thì liệu chúng mình có gặp nhau không anh nhỉ? hi`. Đợt tình nguyện làm em cũng nhận ra là anh hát rất hay... Và đợt tình nguyện làm em biết được mình được yêu.
    Anh còn nhớ chứ, cả đội thì ngủ ở hội trường, nhưng em không quen nên chui vào phòng nhỏ ngủ một mình. Trùm chăn kín mít. Chẳng mắc màn nhưng muỗi không thể cắn được. Hiiii... Em có mang theo nhật kí, nhưng thật tiếc là chẳng biết ghi vào lúc nào, nên chẳng thèm ghi nữa, bây giờ nghĩ tiêc lắm.
    Buổi tối sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cả đội lại ngồi vào máy mà net send và cuối cùng là đi họp đổi. Em hay chat chit với anh, ban đầu thì chỉ là vì chỉ có anh với T là bạn cùng lớp nên nói chung thì hay nói chuyện mà thôi. Rồi em chẳng hiểu sao bọn nhóc lại ghán ghép em với anh, rồi cả bọn trong đội nữa, em tức lắm... Nhiều khi bực mình đến mức ghét lây cả anh. Đã có một thời gian em cứ tránh ở gần anh đấy. Em ghét cái kiểu bàn tán của mọi ngưòi, nhất là anh V. Rồi nhớ cái hôm cả đội đi chơi, anh chở em với M, em ngồi giữa, với em là cả cực hình. Lúc về em bắt M đổi chỗ, M chọc em, em cáu quá quát luôn cả nó. Thấy mình cũng lạ thật.
    Ngày đó, anh là người được cả đội tín nhiệm. siêng năng, lại hay chạy nên được cái chị em rất khoái khi được phân công bếp núc với anh, mà thật ra là kể cả khi anh không bị phân công việc bếp núc thì anh vẫn là chân chạy của chị em mà, hiii. ... mệt không? Nhưng mà vui nhỉ? Sau này anh bảo em: "Có biết tại sao người ta hay xuống bếp không? Tại vì người ta muốn gần mà không biết" Ừ tại vì anh quan tâm đến mọi người nhiều, nên khi anh quan tâm hơn một chút với em thì em chẳng nhận ra, mà thậm chí có nhận ra cũng sợ mình ngộ nhận nên lờ đi luôn.
    ANh bảo cái hôm giặt đồ, anh em té nước nhau, anh hạnh phúc lắm, hikkk, thế mà em vì bị anh té nên hồn nhiên té lại thôi,, tại sao em không nghĩ là anh nghịch có chủ định nhỉ Nếu thế thì em sẽ còn té mạnh hơn .. Hồi đó thì "hồn nhiên" thế nhưng vẫn là kỉ niệm đáng nhớ của em, và bây giờ nghĩ lại, thấy hạnh phúc lắm anh ạ.
    Và chuyện của mình thực sự bắt đầu như thế nào nhỉ?
  4. uandmforever

    uandmforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2004
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0

    Đấy là một lần bọn nhóc vẽ một bức tranh và ghi vào dòng chứ Anh K yêu chị N, rồi cho ra desktop. Em bắt anh thay desktop đi. Tối về đến giờ ...net send, anh hỏi em: "Có muốn những điều trong bức tranh thành sự thật không?" "Bức tranh nào? Bức tranh bọn nhóc vẽ á?" "Ừ" "Mày đùa đấy àh, nếu mày đùa tao sẽ giận đấy!" Em cũng không hiểu tại sao em lại trả lời thế. Rất nửa vời phải không anh?
    Em đã từng tưởng rằng khi tình yêu đến mình sẽ nhận ra ngay, nhưng không phải vậy. Em sẽ không nhận ra em yêu anh nếu không có một lần T kéo em ra ngoài tâm sự, và kể về một người cũng ... yêu anh (Anh biết là ai đúng không, thế nên em không nói ra ở đây) tự nhiên em thấy mình... ghen anh ạ. Lạ thật! Em chưa bao giờ nghĩ mình lại có cảm giác như thế này khi biết có một người cũng yêu anh.
    Rồi có một hôm em lỡ lời làm anh tự ái. Đến lúc anh định đi mua một đôi dép, nhưng anh không thèm hỏi em, mà đi hỏi cái Tr, rồi đi vớii một nhóc ra chợ. Anh biết hôm đó em đã buồn đén mức nào không? Em thậm chí chẳng thể đứng yên, cứ đi ra sau hồi ngồi một mình rồi nghĩ vẩn vơ...
    Em đã cảm nhận được TY của mình từ những lần như thế.
    Tối hôm đó, anh đã nói chuyện với em, chat thôi, anh bảo anh không hiểu sao anh lại buồn khi em nhắc lại chuyện cũ... rồi em nói câu thế này: "Tớ sẽ không nhắc đến nhưng chuyện ấy trước mặt bạn nữa, nhưng hãy để ...." Và tự nhiên, câu nói ấy là một sự thú nhận tình cảm của em, anh có nghĩ thế không?

  5. uandmforever

    uandmforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2004
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0

    Đấy là một lần bọn nhóc vẽ một bức tranh và ghi vào dòng chứ Anh K yêu chị N, rồi cho ra desktop. Em bắt anh thay desktop đi. Tối về đến giờ ...net send, anh hỏi em: "Có muốn những điều trong bức tranh thành sự thật không?" "Bức tranh nào? Bức tranh bọn nhóc vẽ á?" "Ừ" "Mày đùa đấy àh, nếu mày đùa tao sẽ giận đấy!" Em cũng không hiểu tại sao em lại trả lời thế. Rất nửa vời phải không anh?
    Em đã từng tưởng rằng khi tình yêu đến mình sẽ nhận ra ngay, nhưng không phải vậy. Em sẽ không nhận ra em yêu anh nếu không có một lần T kéo em ra ngoài tâm sự, và kể về một người cũng ... yêu anh (Anh biết là ai đúng không, thế nên em không nói ra ở đây) tự nhiên em thấy mình... ghen anh ạ. Lạ thật! Em chưa bao giờ nghĩ mình lại có cảm giác như thế này khi biết có một người cũng yêu anh.
    Rồi có một hôm em lỡ lời làm anh tự ái. Đến lúc anh định đi mua một đôi dép, nhưng anh không thèm hỏi em, mà đi hỏi cái Tr, rồi đi vớii một nhóc ra chợ. Anh biết hôm đó em đã buồn đén mức nào không? Em thậm chí chẳng thể đứng yên, cứ đi ra sau hồi ngồi một mình rồi nghĩ vẩn vơ...
    Em đã cảm nhận được TY của mình từ những lần như thế.
    Tối hôm đó, anh đã nói chuyện với em, chat thôi, anh bảo anh không hiểu sao anh lại buồn khi em nhắc lại chuyện cũ... rồi em nói câu thế này: "Tớ sẽ không nhắc đến nhưng chuyện ấy trước mặt bạn nữa, nhưng hãy để ...." Và tự nhiên, câu nói ấy là một sự thú nhận tình cảm của em, anh có nghĩ thế không?

  6. uandmforever

    uandmforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2004
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0

    Và bây giờ sẽ là câu chuyện của ngày hôm nay nhé! Hì
    Sáng nay 7h em tỉnh giấc, nhưng lại lười nhác ỉ lại rằng anh sẽ đến gọi nên nướng thêm 30 phút. (Tật xấu này có thể bỏ qua nhỉ? ) Chẳng thấy anh đâu em sốt ruột quá chừng. Gọi điện, anh bảo mưa nên em ở nhà cho đỡ lanh, nhưng mà em cứ muốn đi chuyển đồ với anh kia. Thế là 9h anh đến chở em. Đồ của anh thì sách vở là nhiều, nhỉ? Sinh viên mà, thế thôi, hi`. Anh có biết được chia sẻ với nhau từ những việc đơn giản như thế thôi, em đều cảm thấy hạnh phúc lắm không? Em gặp bác M, nói chuyện một lúc. EM thực sự hạnh phúc khi em được mọi người trong gia đình anh thừa nhận. Cũng như nhà em rất hài lòng về anh, em thấy mình là đứa may mắn nhất thế giới này anh ạ. Một lúc thì Tr gọi em sang bên bếp nói chuyện. Anh ạ, chuyện của em T thì cứ phải từ từ nhé, anh đừng nóng và đừng cáu, như thế em nó sẽ tủi thân đấy.
    Trưa em về vừa kịp ăn cơm để sang Gia Lâm. Buồn lắm anh ạ, ngày bé em sợ O lắm, nhưng càng lớn em càng thương O, giờ O đi rồi... Mà không hiểu sao, sang bến đó em không khóc nổi, cảm giác như vô cảm ấy, cho đến khi về nhà, ngồi một mình em lại khóc rưng rức, bao hình anh về O lại hiện về, khắc khổ tội nghiệp. Thế cũng là một kiếp người anh ạ.
    Tối em định gọi điện cho anh, nhưng nghĩ sao lại thôi. Rồi em nghe chuông cửa vào cái giờ mà xưa nay hiếm khi anh đến. Nhưng đó lại là anh, em đã hạnh phúc lắm anh ạ. Nhưng tối nay anh đã bị L lừa cho hai vố, tức không? Nhưng chắc là anh vui đúng không? Em hiểu anh đang cảm thấy bí khi phải chuyển chỗ ở như thế, nhưng anh ạ, chúng mình cùng cố gắng nhé. Giờ giấc bây giờ phải qui củ hơn, nhớ đấy anh nhé. Chắc là thời gian mình gặp nhau cũng ít đi, nhất là buổi tối Em sẽ nhớ anh lắm, nhưng không sao, chúng mình sẽ cùng cố gắng anh nhé.
    tối nay anh bảo nhiều khi anh chỉ mong có em bên cạnh và thế là đủ, nhưng không hiểu sao có lúc anh lại cáu thế... Em chẳng biết nữa, nhưng cái đó chắc là anh cũng phải sửa đấy... Em sẽ cố gắng luôn là nơi bình yên của anh, nhưng anh phải bớt nóng tính đi nhé, với cả em Tr nữa, chứ không chỉ nói riêng em đâu. Nhớ anh nhé!
    Thôi, em ngủ đây, hôm nay ngủ sớm một bữa, yêu anh thật nhiều. Thơm anh vào trán

  7. uandmforever

    uandmforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2004
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0

    Và bây giờ sẽ là câu chuyện của ngày hôm nay nhé! Hì
    Sáng nay 7h em tỉnh giấc, nhưng lại lười nhác ỉ lại rằng anh sẽ đến gọi nên nướng thêm 30 phút. (Tật xấu này có thể bỏ qua nhỉ? ) Chẳng thấy anh đâu em sốt ruột quá chừng. Gọi điện, anh bảo mưa nên em ở nhà cho đỡ lanh, nhưng mà em cứ muốn đi chuyển đồ với anh kia. Thế là 9h anh đến chở em. Đồ của anh thì sách vở là nhiều, nhỉ? Sinh viên mà, thế thôi, hi`. Anh có biết được chia sẻ với nhau từ những việc đơn giản như thế thôi, em đều cảm thấy hạnh phúc lắm không? Em gặp bác M, nói chuyện một lúc. EM thực sự hạnh phúc khi em được mọi người trong gia đình anh thừa nhận. Cũng như nhà em rất hài lòng về anh, em thấy mình là đứa may mắn nhất thế giới này anh ạ. Một lúc thì Tr gọi em sang bên bếp nói chuyện. Anh ạ, chuyện của em T thì cứ phải từ từ nhé, anh đừng nóng và đừng cáu, như thế em nó sẽ tủi thân đấy.
    Trưa em về vừa kịp ăn cơm để sang Gia Lâm. Buồn lắm anh ạ, ngày bé em sợ O lắm, nhưng càng lớn em càng thương O, giờ O đi rồi... Mà không hiểu sao, sang bến đó em không khóc nổi, cảm giác như vô cảm ấy, cho đến khi về nhà, ngồi một mình em lại khóc rưng rức, bao hình anh về O lại hiện về, khắc khổ tội nghiệp. Thế cũng là một kiếp người anh ạ.
    Tối em định gọi điện cho anh, nhưng nghĩ sao lại thôi. Rồi em nghe chuông cửa vào cái giờ mà xưa nay hiếm khi anh đến. Nhưng đó lại là anh, em đã hạnh phúc lắm anh ạ. Nhưng tối nay anh đã bị L lừa cho hai vố, tức không? Nhưng chắc là anh vui đúng không? Em hiểu anh đang cảm thấy bí khi phải chuyển chỗ ở như thế, nhưng anh ạ, chúng mình cùng cố gắng nhé. Giờ giấc bây giờ phải qui củ hơn, nhớ đấy anh nhé. Chắc là thời gian mình gặp nhau cũng ít đi, nhất là buổi tối Em sẽ nhớ anh lắm, nhưng không sao, chúng mình sẽ cùng cố gắng anh nhé.
    tối nay anh bảo nhiều khi anh chỉ mong có em bên cạnh và thế là đủ, nhưng không hiểu sao có lúc anh lại cáu thế... Em chẳng biết nữa, nhưng cái đó chắc là anh cũng phải sửa đấy... Em sẽ cố gắng luôn là nơi bình yên của anh, nhưng anh phải bớt nóng tính đi nhé, với cả em Tr nữa, chứ không chỉ nói riêng em đâu. Nhớ anh nhé!
    Thôi, em ngủ đây, hôm nay ngủ sớm một bữa, yêu anh thật nhiều. Thơm anh vào trán

  8. uandmforever

    uandmforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2004
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Anh ơi, vậy là năm mới đã đến rồi. Một năm qua anh và em, chúng mình làm được những gì nhỉ? Có khi nào anh tự ngồi và điểm lại những gì mà mình đã làm được trong năm vừa qua không anh? Ngày mai, mình sẽ cùng nhau làm điều đó nhé.
    Năm sau, cho đến tháng 5 là thời gian vất vả của bọn mình đấy. Khi nãy gọi điện để chúc mừng năm mới anh, nhưng anh lại ngủ mất rồi. Anh nói chuyện trong cái giọng còn ngái ngủ, hơi buồn chút xíu, nhưng thấy mình cũng đầy tội lỗi. ĐÃ chúc anh ngủ ngon lại vẫn còn phá giấc ngủ của anh như thế. Nhưng em không hối hận đâu, hiiii....
    Anh ơi, em vẫn biết là em rất tin anh, thế mà hôm nay lúc anh gợi ý tặng T đôi tất tay, em lại thấy buồn. Em không muốn "đụng hàng" cho dù chỉ là trong ý tưởng. Với ai thì em không thế, nhưng tại sao với T thì em lại ích kỷ thế. Em cũng không hiểu tại sao anh ạ. Em thực sụ không hiểu.
    Anh ơi đôi khi em cứ có một nỗi lo mà chẳng biết là lo cái gì nữa. Đôi khi em mệt mỏi suy nghĩ và cuối cùng thì không giải quyết được gì cả. ... Mà thôi, năm mới mà, phải vui lên anh nhỉ? Năm nay, em sẽ cố gắng luôn là chốn bình yên của anh, mãi mãi.
    Yêu anh thật nhiếu!
    Em. NN
  9. uandmforever

    uandmforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2004
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Anh ơi, vậy là năm mới đã đến rồi. Một năm qua anh và em, chúng mình làm được những gì nhỉ? Có khi nào anh tự ngồi và điểm lại những gì mà mình đã làm được trong năm vừa qua không anh? Ngày mai, mình sẽ cùng nhau làm điều đó nhé.
    Năm sau, cho đến tháng 5 là thời gian vất vả của bọn mình đấy. Khi nãy gọi điện để chúc mừng năm mới anh, nhưng anh lại ngủ mất rồi. Anh nói chuyện trong cái giọng còn ngái ngủ, hơi buồn chút xíu, nhưng thấy mình cũng đầy tội lỗi. ĐÃ chúc anh ngủ ngon lại vẫn còn phá giấc ngủ của anh như thế. Nhưng em không hối hận đâu, hiiii....
    Anh ơi, em vẫn biết là em rất tin anh, thế mà hôm nay lúc anh gợi ý tặng T đôi tất tay, em lại thấy buồn. Em không muốn "đụng hàng" cho dù chỉ là trong ý tưởng. Với ai thì em không thế, nhưng tại sao với T thì em lại ích kỷ thế. Em cũng không hiểu tại sao anh ạ. Em thực sụ không hiểu.
    Anh ơi đôi khi em cứ có một nỗi lo mà chẳng biết là lo cái gì nữa. Đôi khi em mệt mỏi suy nghĩ và cuối cùng thì không giải quyết được gì cả. ... Mà thôi, năm mới mà, phải vui lên anh nhỉ? Năm nay, em sẽ cố gắng luôn là chốn bình yên của anh, mãi mãi.
    Yêu anh thật nhiếu!
    Em. NN
  10. uandmforever

    uandmforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2004
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    eo oi, hôm nay lạnh quá.
    Anh ơi, hôm nay em bị đau lưng, chắc là đau dây thần kinh. nằm vật vờ đến2h chiều mới xuống ăn cơm. Mong anh nhièu lắm. Lúc ra khỏi chăn ấy, em mặc cả cái áo to sụ, đội mũ len rồi chạy xuống hỏi mẹ có thấy đôi tất tay đâu không. Mẹ hỏi đi dâu à? "Con xuống ăn cơm" Mẹ choáng .
    Chiều anh đến làm nũng anh chút, hiii...
    đáng lẽ từ hôm nay em lại tiếp tục quay lại với cái đồ án, nhưng hôm nay bị mệt thế nên chịu, chắc là từ mai phải chăm chỉ lên thôi. Hik nhưng mà lạnh thế này, trời ạh, sao khổ thế không biết nữa. Nhưng ba tuần nữa phải có cái gì đó rồi chứ. Nhưng em chắc là ổn thôi, phải không anh. Anh cũng cố lên nhé. Nhất định bọn mình phải tốt nghiệp thật tốt đấy.
    Mai chắc không đi Ninh Bình nữa anh ạ, cụ thể thì em sẽ gọi cho anh sau. em dang nghĩ xem nếu mai không gặp anh em có chịu được không? Vì em đang định ngày mai chỉ ở nhà thôi... Mà biết đâu anh lại đến nhỉ? Chẳng biết nữa. Khi chiều xem phim em nghe câu nói này: "yêu quá cũng mệt lắm đấy" Có lẽ không sai anh ạ. ...
    Anh ơi, cái tất tay sắp hỏng mất rồi, chắc em phải cắt móng tay thôi, nếu không nó rách mất. hikk.em chẳng muốn dùng đôi khác đâu, chỉ thích đi đôi này thôi....
    Mà anh ơi, cứ muốn được bên anh thật nhiều... Nhớ anh lắm đấy.
    Em định hôm nay viết tiếp chuyện của chúng mình, nhưng lạnh quá... hikkk, em đi ngủ đây. Bà ngủ trong phòng em nên không thức khuya được, nếu không bà lại mất ngủ.
    Anh của em ngủ ngon nhé, yêu và nhớ anh thật nhiều!

Chia sẻ trang này