1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đâu là từ đúng?

Chủ đề trong 'Tiếng Việt' bởi deejayz-x, 26/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. HCMPusan

    HCMPusan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    Ý này của bác home cũng không ổn. Nhìn vào lịch sử tiếng Việt, chúng ta thấy trải qua nhiền giai đoạn. Từ giai đoạn Mon-Khmer đến tiền Việt Mường, rồi Việt Mường chung, rồi sau đó mới đến giai đoạn Việt Cổ, Việt Trung đại, Việt hiện đại.
    Ở giai đoạn Tiền Việt Mường và Việt Mường chung, hai NN Việt và Mường chưa tách nhau ra, nên việc bạn Hanoien nói rất có thể "búa" nằm ở đây (Tôi đã xác minh, "búa" đúng là có sử dụng trong tiếng Mừơng) . Đến khi có sự tham dự của anh Thái - Kađai và nhiều lý do khác, hai bên mới rã đám. Theo giả thiết của tôi, thì Mường vẫn còn lưu luyến "búa", còn Việt thì cho nó đi với "chợ" mà thôi. Thế thì, nếu nói "búa" là từ cổ chứ không phải là Hán cổ, thì không chính xác, và mơ hồ. Giai đoạn Hán cổ nằm ở trước giai đoạn Tiền Việt - Mường và Việt Mường chung. Nói cách này cũng giống như ta nói: "Cô ấy không phải là sinh viên mà là con út."
    Vài ý như vậy, xin mọi người góp thêm.
  2. HCMPusan

    HCMPusan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    Tôi sợ dùng cách gọi hư từ thì sẽ gây hiểm lầm bác ạ. Trong NNH có phân biệt hai loại "thực từ" và "hư từ". Những từ kiểu: đã, đang, còn, chưa ngừơi ta quen gọi là "hư từ". .
    Một số người gọi những yếu tố trên là "yếu tố mờ nghĩa".
  3. HCMPusan

    HCMPusan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    Tôi sợ dùng cách gọi hư từ thì sẽ gây hiểm lầm bác ạ. Trong NNH có phân biệt hai loại "thực từ" và "hư từ". Những từ kiểu: đã, đang, còn, chưa ngừơi ta quen gọi là "hư từ". .
    Một số người gọi những yếu tố trên là "yếu tố mờ nghĩa".
  4. levant57

    levant57 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2003
    Bài viết:
    1.520
    Đã được thích:
    1
    Tôi sợ dùng cách gọi hư từ thì sẽ gây hiểm lầm bác ạ. Trong NNH có phân biệt hai loại "thực từ" và "hư từ". Những từ kiểu: đã, đang, còn, chưa ngừơi ta quen gọi là "hư từ". .
    Một số người gọi những yếu tố trên là "yếu tố mờ nghĩa".
    [/QUOTE]
    Tớ lắng nghe Pusan. Cảm ơn.
  5. levant57

    levant57 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2003
    Bài viết:
    1.520
    Đã được thích:
    1
    Tôi sợ dùng cách gọi hư từ thì sẽ gây hiểm lầm bác ạ. Trong NNH có phân biệt hai loại "thực từ" và "hư từ". Những từ kiểu: đã, đang, còn, chưa ngừơi ta quen gọi là "hư từ". .
    Một số người gọi những yếu tố trên là "yếu tố mờ nghĩa".
    [/QUOTE]
    Tớ lắng nghe Pusan. Cảm ơn.
  6. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Hôm nay thăm quan Người viễn xứ-Việt Nam net
    thấy bài Một số danh từ mờ nghĩa trong tiếng Việt
    http://www.nguoivienxu.vietnamnet.vn/chuyentiengmede/2004/12/356010/
    Các bác đọc thử.
    Buồn cười thật, bài này Việt Khuê, ghi chép nguyên si, không sai một chữ trong bài Danh từ mờ nghĩa-Tiếng Việt lí thú của Trịnh Mạnh, mà lại không ghi chú lấy một câu là lấy trong sách nào, của ai, chỉ ghi là tổng hợp((hiii, chỉ nên ghi là người post bài thì hợp lí hơn)Nhố nhăng, buồn cười thật.Ôi, báo chí Việt Nam??
  7. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Hôm nay thăm quan Người viễn xứ-Việt Nam net
    thấy bài Một số danh từ mờ nghĩa trong tiếng Việt
    http://www.nguoivienxu.vietnamnet.vn/chuyentiengmede/2004/12/356010/
    Các bác đọc thử.
    Buồn cười thật, bài này Việt Khuê, ghi chép nguyên si, không sai một chữ trong bài Danh từ mờ nghĩa-Tiếng Việt lí thú của Trịnh Mạnh, mà lại không ghi chú lấy một câu là lấy trong sách nào, của ai, chỉ ghi là tổng hợp((hiii, chỉ nên ghi là người post bài thì hợp lí hơn)Nhố nhăng, buồn cười thật.Ôi, báo chí Việt Nam??
  8. changfeng

    changfeng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2004
    Bài viết:
    306
    Đã được thích:
    0
    cứ chợ búa thế này thì chứ HÔm giải thích mệt đây? Đại để anh chùa-chiền cũng như bép-núc, tre-pheo đấy thôi mà. Riêng cái anh chiền thì có khi không hiểu chỉ riêng một cái chùa, có thể bao gồm cả khu vực cảnh quan xung quanh nữa. Trước đây văn Nôm dùng chữ này phổ biến lắm, nhưng nay có xu thế mờ nghĩa đi!
  9. changfeng

    changfeng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2004
    Bài viết:
    306
    Đã được thích:
    0
    cứ chợ búa thế này thì chứ HÔm giải thích mệt đây? Đại để anh chùa-chiền cũng như bép-núc, tre-pheo đấy thôi mà. Riêng cái anh chiền thì có khi không hiểu chỉ riêng một cái chùa, có thể bao gồm cả khu vực cảnh quan xung quanh nữa. Trước đây văn Nôm dùng chữ này phổ biến lắm, nhưng nay có xu thế mờ nghĩa đi!
  10. muabanmai

    muabanmai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2005
    Bài viết:
    78
    Đã được thích:
    0
    Chào các bác! Thấy các bác tranh cãi vui vẻ quá, tôi cũng xin góp nhặt đôi lời quê rông dài quanh chuyện chợ búa, chùa chiền...
    Hiện tượng các từ theo kiểu chợ búa, chùa chiền... trên có thể xem như những biến đổi ở bề mặt của một ngôn ngữ - hiện tượng rơi rụng bớt từ ngữ để phân biệt với những biến đổi trong chiều sâu từ vựng.
    Trong ngôn ngữ có một nguyên tắc chung là chỉ lưu giữ những yếu tố, những đối lập hữu ích. Những yếu tố, những đối lập nào thừa không phù hợp với nhu cầu sử dụng của con người thfi đều bị loại bỏ.
    Ví dụ: trước đây: Tiếng Việt có những từ như: mựa (chớ), sá (nên), tác (tuổi), chiền (chùa), búa (chợ)... nhưng ngày nay chúng không còn giữ vai trò là các từ độc lập nữa mà chỉ còn là yếu tố cấu tạo từ.
    Nguyên nhân có thể là do những nguyên nhân trong ngôn ngữ hoặc ngoài ngôn ngữ. ở đây tôi chỉ xin nói đến một vài nguyên nhân trong ngôn ngữ.
    Cơ bản đó là do sự tranh chấp về giá trị và vị trí sử dụng. Sự va chạm bởi quan hệ đồng âm hoặc đồng nghĩa đã dẫn tới tình trạng tranh chấp đó. Điều này dẫn tới việc một trong hai từ phải ra đi. Nếu A và B đồng nghĩa với nhau và mỗi từ ko có một giá trị, một phẩm chất riêng khác biệt nhau thì một trong hai từ đó, vì tính bớt cần yếu trong hệ thống, 1 trong 2 từ sẽ dần dẫn rơi rụng. Ngoài ra, nếu 2 từ A và B như nhau về mọi mặt nhưng 1 trong 2 từ đó lại có những khó khăn trong sử dụng thì dần dà cũng bị lãng quên. tình trạng tác=tuổi, chiền=chùa, chác=đổi, han=hỏi; gìn=giữ... đều là những từ như vậy (nếu học chứ Nôm sẽ thấy rất rõ điều này).
    Khi có tranh chấp và 1 từ bị rơi rụng thì có thể nó 1 đi ko trở lại. Đó là các từ của tiếng Việt xưa: mựa (chớ), bui (chỉ), nhẫn (tới), phen (so bì), tua (nên), khứng (chịu)...(gặp rất nhiều trong Tiếng Việt thời Quốc âm thi tập của Nguyễn Trãi)
    Ngược lại, cũng có khi nó còn để lại chứng tích trong từ vựng hiện đại mà ngày nay chúng ta ko dễ nhận ra. Đó là các yếu tố của các từ : theo đòi, chùa chiền, tuổi tác, hỏi han, hơn nữa, lo âu, đổi chác, ngặt nghèo...
    Hi vọng với chút ít những hiểu biết trên đây, bài viết đầu tiên của tôi trên box tiếng Việt sẽ đóng góp ít nhiều cho cuộc tranh luận thú vị của mọi người. Cảm ơn vì đã đọc! Những vấn đề về ngôn ngữ bao giờ cũng vừa khô vừa khó vừa khổ mà!

Chia sẻ trang này