1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dấu lặng đơn....

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi xuongrong, 08/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bop

    bop Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/08/2001
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Muốn khóc! như cũng không biết khóc như thế nào!
    mưa vẫn rơi trời vẫn tối
  2. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay gặp em, nghe chuyện của em, lại thấy thương mình quá. Con gái khổ vậy đấy...
    Nhưng em gái ơi, khi em cười, trông em dễ thương vô cùng. Ước gì chị em mình đừng buồn nhiều như thế...
    Xuongrong
    Tôi cũng biết hoàng hôn không chói rạng
    Những mảnh thuỷ tinh còn thắp sáng tâm hồn
  3. hantungphongthao

    hantungphongthao Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    362
    Đã được thích:
    0
    Chép lại cho chị mấy câu thơ còn sót lại trong trí nhớ về cây xương rồng. Cho cả một cây xương rồng đực của 7X nữa
    Bạn là hồng nhung sắc hương toả ngát
    Tôi tựa xương rồng cằn cỗi chông gai
    Đừng vì nhìn cây đã vội trách ai
    Dẫu không muốn tôi chẳng thành cây khác
    Xưong rồng sinh ra từ miền gió cát
    Gió bỏng cát bay chỉ tạo được xương rồng
    Tôi là loài cây gai góc lạ lùng
    Là đứa con của thiên nhiên khắc nghiệt
    Ngày nắng gắt đêm hãi hùng ( quên)
    Ai thuộc được hết nhi?!
    ==========
    Hư không là gì hư không nhỉ
    Là chút hồng phai chút hoài nghi
  4. soul_of_stone

    soul_of_stone Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.257
    Đã được thích:
    2
    chán bà chị thật !
    Đời là đinh !
    Tình là que !
    size=1]cứ nhìn thấy người khác buồn bã là thấy bực hết cả mình [/size=1]
    SoS ​
    -----><----- ​
  5. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ đó chị có chép ở quyển sổ nào đó, và để ở góc nào đó ở giá sách ấy, để thử lục lọi lại xem.
    Chị mới đọc cái này, thấy cũng hay hay. http://www.vnequation.de/forum/index.php?board=13;action=display;threadid=1473
    Nhưng thấy hay ko phải vì nó mới mà vì khi đọc thì luôn luôn liên tưởng tới em. Và thấy khâm phục em ghê gớm. Bởi vì những gì mà tác giả viết và ứng với những gì chị cảm nhận về con người em thì chị thấy em đã làm được đúng như thế.
    Em nói với chị, sự hỏi thăm của một người nào đó tới chị, có thể chỉ là sự rất bâng quơ. Hỏi thăm rồi, quan tâm rồi, họ lại trở về với cuộc sống riêng của họ, sống một cuộc đời riêng của họ. Ta chỉ còn lại mình ta với cuộc sống riêng của đời ta. Thế thì phải biết "tiêu" cuộc đời ta thế nào cho hợp lí và ko bao giờ phải hối tiếc về những gì mình đã tiêu đi như thế.
    Nhưng dẫu có là "bâng quơ" thì em cứ tin rằng bên cạnh em có một người bạn, là chị .
    Chiều nay online,lang thang vào một box, thấy vui vui và cảm động, vì mấy câu thơ mình viết cách đây 2 năm lại có một nick dùng làm chữ kí.
    Thay lời muốn nói, gửi lại cho em này:
    Hạt cát thì bé nhỏ và yếu đuối
    Hạt cát không biết nói lời hay
    Hạt cát chỉ biết lắng nghe và chia sẻ
    Gửi cho bạn niềm tin qua cái nắm tay.
    Xuongrong
    Tôi cũng biết hoàng hôn không chói rạng
    Những mảnh thuỷ tinh còn thắp sáng tâm hồn
  6. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Em chán thật à? Ừ, chị còn chán nữa là. Thỉnh thoảng cũng phải "kêu ca" một chút để lại tiếp tục....vui ấy mà
    Xương rồng mà ko thỉnh thoảng buồn vài hôm thì có khi ko phải là xương rồng mất. Cũng như soul_of_stone mà ko "hiền nhất quả đất, phản đối cho ăn đấm" thì có khi cũng chẳng là soul_of_stone rùi. Hì hì.
    Có lẽ đó là "bản sắc" Nhìn cái avatar của em kìa, làm một trong những hình đại diện mà chị thích đấy. Định bay đi đâu, và cầu nguyện điều gì đây?
    Hoa tặng em này
    Xuongrong
    Tôi cũng biết hoàng hôn không chói rạng
    Những mảnh thuỷ tinh còn thắp sáng tâm hồn
  7. VoiCoi

    VoiCoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/04/2001
    Bài viết:
    731
    Đã được thích:
    0
    ...
    em yêu là con vịt què
    ngo ngoe đập phát chết
    VoiCoi.NET

    U saw me but u see nothing because I'm invisible
  8. pen

    pen Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/05/2002
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    Viết cho "thần tượng" của Pen (thần tượng = chàng voi...)
    Lâu lắm mới lại thấy thần tượng xuất hiện ở đây khiến em Pen xúc động quá thể
    Em nhớ cái thuở vỡ lòng khi còn chưa thuộc mặt chữ đã nghe mọi người dạy bài vè đọc ra rả như ve kêu, mỏi cả mồm :
    Voi vỏi vòi voi
    Cái vòi đi trước
    Hai chân trước đi trước
    Hai chân sau đi sau
    Còn cái đuôi đi sau rốt
    Tôi xin kể nốt
    Câu chuyện con voi
    Voi vỏi vòi voi...
    Lớn lên chút nữa, khi thuộc mặt chữ rồi, em được nghe kể về chuyện "thầy bói xem voi", rõ là hay.
    Rồi em được học lịch sử hai bà Trưng cưỡi voi đánh giặc, oai hùng vô kể.
    Thế rồi em lại còn được cử làm quản ca, học hát bài "Chú voi con ở Bản Đôn".
    Em đi học vẽ cũng lại được thầy giáo dạy vẽ voi tai to như hai cái quạt nan.
    Rồi cách đây cũng chưa lâu, báo chí, ti vi lại chả ồn ào vụ voi dữ ở rừng Tánh Linh đấy ư? Em vừa lo lắng vừa háo hức. Lo lắng vì chúng hại người, hại của. Háo hức vì ko biết các chiến sĩ của ta đã "tóm gọn" được bao nhiều tên voi sừng sỏ, khét tiếng.
    Em lò dò lên Net, vào Tờ tờ vờ nờ, lại đụng ngay cái nick "VoiCoi", lại thấy "thần tượng" và hâm mộ hình ảnh chú voi vô cùng.
    Em cũng vì "thần tượng" thần tượng quá nên mới viết ngay một thiên truyện chưởng truyền kỳ, trong đó thần tượng là nhân vật chính, nhưng vì sau đó bị thần tượng đe doạ dữ quá nên sợ đành phải gác bút về "nghỉ hưu non".
    Thế đấy, từ bé đến lớn, hình ảnh chú voi dễ thương đã trở nên thân quen đến vậy thì làm sao mà em không "thần tượng" thần tượng cho được. Đến đây, "bài tập làm văn" của em sắp kết thúc. Em ước mong một ngày được gặp thần tượng thật sự. Đó là ước mong lớn nhất đời của em . Em xin hết ạ !
    (p/s : Xin chú ý title của em, đủ thấy em "thần tượng" thần tượng như thế nào. Kekeke.....<-----bắt chước kiểu cười của thần tượng phát)
    Crying in the rain
  9. VoiCoi

    VoiCoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/04/2001
    Bài viết:
    731
    Đã được thích:
    0
    hic...hic... xúc động đậy quá xá... hic...hic... ko gõ được gì nữa hic..
    VoiCoi.NET

    U saw me but u see nothing because I'm invisible
  10. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Viết cho "ai đó" không là thành viên mạng này, và có thể ko bao giờ biết có bài viết này ở đây.
    Vậy đấy, em tách mình ra thành hai con người, để thấy rằng con người vui vẻ của em không chết mà vẫn thiết tha sống. Hay nói như ai đó trên mạng này là "Em đang học cách chung sống với nỗi buồn". Em sẽ không để con người buồn phiền "bắt nạt" con người vui vẻ của em nữa đâu. Con người vui vẻ sẽ được trang bị vũ trang đầy đủ, sẽ không thể "lớn bắt nạt bé" như trước nữa. Dù phải "trường kỳ kháng chiến" thì em cũng sẽ cố gắng, ủng hộ "chính nghĩa" để giành thắng lợi cuối cùng.
    Nhưng nếu cuộc sống mà vui quá thì cũng nhàm chán lắm nhỉ. Nên thỉnh thoảng em kêu ca một chút, chắc chẳng chết đâu nhỉ!. "Ai đó" hãy cứ sống cuộc đời vui vẻ của mình, đừng bận tâm đến "con đường chung" mà có lẽ bây giờ sắp có cỏ xanh rồi. "Nước mắt kia không dành cho ai....Nụ cười kia không dành cho ai....." Dù là ấu trĩ hay cực đoan, hay ngu ngốc thì em vẫn cứ là em. Hay nói như cách nói của một nhân vật trong một truyện ngắn em mới đọc thì "Em làem", "Em là con gái", "Em là xương rồng". Mỗi một "mệnh đề" đều có sự khác biệt, nhưng lại vẫn giống nhau, mà lại vẫn khác biệt....
    Vậy đấy !!!!!!!!
    "Dấu lặng đơn" mà, em chỉ coi đây là nơi để nghỉ ngơi, xả hơi, chiêm nghiệm, rút kinh nghiệm và kiểm điểm bản thân thôi. Dừng lại một chút để nhìn đường cho rõ rồi tiếp tục bước đi , hơn là cứ phăm phăm bước như trước kia mà không cần biết con đường đó dẫn đến ổ gà, ổ trâu hay dẫn xuống cái vực nào.
    Tự nhiên em nhớ các bạn của em quá. "Con vịt xanh" cao kều ơi, Choc, hantungphongthao, sometime, lebinhminh, bob43, beethoven, xuongrong252, maple, chitto.....ơi........
    Em cũng không phủ nhận em cũng đang nhớ "ai đó" lắm. Nhưng đó là "Định Mệnh" rồi. Bên "ai đó" em không có phút giây nào bình yên. Em chỉ tìm thấy bình yên nơi các bạn của em thôi.
    Xin chào "quá khứ" nhé. Em sẽ trở về với con người vui vẻ của em. Tin đi, EM KHÔNG NÓI DỐI.
    Xuongrong
    Tôi cũng biết hoàng hôn không chói rạng
    Những mảnh thuỷ tinh còn thắp sáng tâm hồn

Chia sẻ trang này