1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Day after day...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi MP21981, 05/04/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. MP21981

    MP21981 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2007
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
  2. loveyouloveme

    loveyouloveme Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/05/2006
    Bài viết:
    321
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm mới thấy chị viết tiếp topic ko biết chị giờ bình an ko?
    Em là ng mà trả loìư chị ngay bài đầu tiên topic đó ah (2109 ) em giờ dùng nich khác ah
    Chúc chị buổi tối vui vẻ nha
  3. MP21981

    MP21981 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2007
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    Tất nhiên là tôi vẫn nhớ bạn rồi, bạn có nick gần giống của tôi
    Vậy ra bạn đổi nick khác rồi. Cảm ơn bạn vẫn quan tâm đến câu chuyện của tôi. Tôi hy vọng mọi thứ vẫn ổn.
    Ngày mai đấy, để xem ngày mai có đáng sợ như tôi nghĩ không.
  4. MP21981

    MP21981 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2007
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    Tôi về nhà rồi.
    Tôi muốn khóc, lòng cứ nặng trĩu. Nhưng khóc vì điều gì, tôi thực sự không biết. Giá như tôi tìm được lý do để khóc.
    Nên mắt vẫn cứ mở to, ráo hoảnh...
    Được MP21981 sửa chữa / chuyển vào 22:41 ngày 03/07/2008
  5. MP21981

    MP21981 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2007
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    Tôi đã không uổng công chuẩn bị tinh thần trước cho mọi tình huống. Điều tôi không mong muốn nhất cuối cùng lại là điều tôi gặp phải.
    Anh sóng đôi với cô gái đó, quấn quýt, dịu dàng.
    Tôi cười, nụ cười nhẹ tênh và lòng thì trống rỗng.
    Đúng là anh không dành cho tôi thật. Thế cho nên thời gian bên anh tôi đã đau khổ đến nhường ấy là điều dễ hiểu. Sao tôi không nhận ra sớm hơn để rời bỏ anh ngay lúc đầu. Như thế, anh làm sao có cơ hội mà lừa dối tôi.
    Mọi chuyện là tại bản thân không sáng suốt.
    Lần đầu tiên, và mong là lần duy nhất, tôi nói chuyện, giao tiếp với người xung quanh với một trái tim và cái đầu trống rỗng, không nghĩ gì, không cảm thấy gì, giọng thì ráo hoảnh, chậm rãi. Tôi không nhận ra bản thân tôi lúc ấy nữa.
    Chào anh ra về, anh còn dặn với: tình cảm của em anh vẫn giữ trong tim.
    Có quan trọng gì đâu, vì chẳng để làm gì, chưa kể đó có thể lại là những lời nói dối.
    Không bao giờ anh biết, mục đích thật sự của tôi khi đến đó. Tôi chỉ đến để thắp hương trên bàn thờ người đã khuất lần cuối, để nói với bác rằng tôi đã làm tròn bổn phận, chung thuỷ, tận tuỵ đến phút cuối, và từ giờ phút đó trở đi, tôi sẽ vĩnh viễn xoá gia đình ấy khỏi quá khứ, hiện tại và tương lai của tôi.

Chia sẻ trang này