1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bagiaboclua

    bagiaboclua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/03/2005
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Trời đang mưa nhỏ, vậy là lại hết một ngày cuối tuần. Thời gian trôi nhanh quá...
  2. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Hế , đêm qua ngủ trên Cao bằng nóng wá. Máy điều hòa bị trục trặccccc . Hế , về HN rồi , ngủ nốt 2 đêm ở đây rồi bay đi Nghệ An chơi tiếp . Đa ở Vn rồi nên nỗi nhớ Đa về đêm cũng nguôi ngoa . Hế , dạo này ngủ hay chập chờn , đêm lại mong đứa điên khùng nào gửi tin nhắn vào máy mình cho đỡ buồn . Hế , giá mà có tin nhắn từ Đa buổi đêm như hồi năm ngoái nhỉ ? Hế ....
  3. pikachungo

    pikachungo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/08/2004
    Bài viết:
    448
    Đã được thích:
    0
    Bài viết đã lâu, vào lại chẳng muốn post. Chán! Đêm - cố ngủ đi nhé!
  4. matcafe

    matcafe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2005
    Bài viết:
    273
    Đã được thích:
    1
    Sau một ngày rợi rã. Đêm về, muốn nghĩ suy về một điều gì đó, về tương lai, nhưng chưa nghĩ tới đã vội chìm vào giấc ngủ mệt mỏi. Sáng tỉnh dậy không muốn nhấc mình.
  5. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Tưởng tượng rằng ngày mai mình sẽ đứng trên núi Phú Lộc và nhìn về Hà Nội . Tiếng đàn cứ réo rắt trong đêm . Tháng này tim mình nhói đau ít rồi . Ko còn những nhớ thương Đa da diết nữa . Bây giờ mình sống cũng bình thường theo lối thói của mình . Đêm , những suy tư , trăn trở , và cả những tiếng thương nhớ về mùa đông năm ngoái . Phải rồi , những đêm đông cũng sắp đến rồi mà . Ta lại trải lòng mình , với tiếng đàn dương cầm xôn xao ....
  6. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    onggiachayratnhanh viết khỏe nhỉ. Yêu nồng nhiệt nữa.
    Nhi thấy những gì ông già viết có thể lập hẳn thành một topic riêng đấy. "Nhật ký cho em" chẳng hạn!
  7. libra_angel

    libra_angel Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/08/2003
    Bài viết:
    3.897
    Đã được thích:
    1
    Đêm cắm đầu vào đâm đâm chọc chọc đến 2h , mắt vẫn mở thao láo nhưng mỏi lưng quá nên đành nằm .. trằn trọc mãi chẳng ngủ được ...3h kém tiếng chuông điện thoại làm váng cả ngôi nhà nhỏ ...cáu kỉnh nhấc máy , bất ngờ nghe máy và ...k diễn tả được cảm xúc khi gác máy ... đêm có 2 người không ngủ !
  8. libra_angel

    libra_angel Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/08/2003
    Bài viết:
    3.897
    Đã được thích:
    1
    Lại một đêm thức trắng , trằn trọc ,nằm ôm cái điện thoại ...mấy hôm nay trông như một con ma ....xấu xí quá ...bực mình quá ...muốn được ai đó ôm vào lòng quá
  9. sacmay

    sacmay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Đêm, lại một đêm nữa nó thao thức mà ngay cả chính nó cũng không hiểu tại sao? Trước đây khi nghe ai nói " mất thăng bằng, mất phương hướng" trong cuộc sống là nó lại cười khẩy đầy mỉa mai..........Thế mà giờ đây, ngay chính lúc này đây, nó lại rơi vào hoàn cảnh đó. Hai mươi hai tuổi, công việc ổn định, thu nhập không tồi, đã tự lập........thế mà.........
    Đêm trước, nó cứ trằn trọc suốt mà không tài nào ngủ được. Thế rồi bao ý nghĩ trong đầu nó chợt ló ra như chực chờ từ lâu lắm . Và nó lại nhận ra, đó là con người thật của nó mà bấy lâu nay vì cuộc sống đầy bận rộn, bon chen mà " nó " dường như đã không còn hiện diện. Không phải nó muốn sống như thế, mà vì xung quanh nó có quá nhiều điều khiến nó phải lo toan.
    Và rồi đêm nay, " nó " lại đến. Nó làm nhớ lại cái thời thơ ấu, cái thời ngây thơ mà nó biết là nó sẽ không bao giờ có lại được. Nó nhớ cái nhà ọp ẹp, nhỏ xíu nhưng đầm ấm. Nơi ấy, nó là đứa con gái út nhỏ nhắn trong gia đình có sáu người. Nó nhớ ba má, nhớ anh chị, nhớ cả những bữa cơm chiều với rau cà nhưng đầy yêu thương và tiếng cười........Và rồi nó nhớ cái ngày ba nó mất, nó đã chẳng còn nước mắt đâu để khóc thương cho ông. Nó hụt hẫng, lặng lẽ......Chợt trong đầu " nó " bừng sáng " hình như nó bắt đầu mạnh mẽ lên từ ngày ba nó mất thì phải? ".
    Nhiều khi nó tự hỏi, làm sao nó lại " có được " cái bề ngoài lạnh lùng và cứng rắn đó hay thế? Cũng chính " nhờ " cái vỏ bọc đó mà gia đình, bạn bè, ngay cả những đồng nghiệp của nó, tất cả, phải, tất cả đều dựa dẫm vào nó. Với bao nhiêu nỗi niềm riêng tư, họ đều mang ra kể vanh vách cho nó nghe mà không cần biết nó cảm thấy như thế nào?!? Nó nói cười liếng thoắn là thế nhưng nào có ai biết được là nó cũng cần lắm được sẻ chia như họ!?! Nó cũng cần lắm một cái nắm tay an ủi,cần một lời động viên hay thèm một bờ vai để cho nó " khóc ". Nó đưa mắt nhìn xung quanh, cảnh vật xung quanh nó tối sầm vì đang là đêm mà. Nhổm người lên một chút để nhìn ra ngoài đường, ánh đèn đường vẫn sáng như đêm hôm qua, nó phải làm nhiệm vụ của nó chứ, có khác chăng là ánh sáng của nó đã được sẻ đôi..........như chính " nó " của đêm nay.......
  10. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Ôi , mấy đêm nay ngủ ngon hơn roài . Nhớ em nhưng cũng phần nào đỡ hơn vì em đã ở HN rồi .

Chia sẻ trang này