1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dear Diary

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi deardiary, 20/12/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. deardiary

    deardiary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2004
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Dear Diary

    Thấy người ta tâm sự, mình cũng bắt chước, lập nick xong lại cụt hứng...không biết viết gì...không biết bắt đầu từ đâu!
    Ừ thì diary on the net, cũng hay đấy, cứ bừa những điều ấm ức, những nỗi niềm không biết tỏ cùng ai (mà chắc là cũng không dám tỏ !???) lên đây đi nhỉ, có ai hay biết gì đâu nà...
    Tưởng đâu tìm được anh rồi thì chuyện gì cũng có thể bộc bạch được với anh, vậy mà ....Check mail cả ngàn lần rồi..."trong ý nghĩ của anh lúc nào cũng có em...", ừ lúc nào cũng có em nhưng 1 chữ làm tin cũng chả thèm cho người ta...phải rồi, anh bận 1 núi việc kia mà... và những ràng buộc khác!
    Cục tự ái của tôi ơi! chờ đến khi mô thì tôi viết cho anh đây? đúng 10 ngày nhé? ừ, chờ xem.
  2. deardiary

    deardiary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2004
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Dear Diary
    Được thư anh rồi? ?o hôm anh về đã viết thư cho em, em có nhận được không??, xời, sao mà tồ thế không biết, điện thư có thể thất lạc được à???
    Cục tự ái ơi! Đã dịu cơn chưa? viết cho anh nhé?ơ mà anh có bảo mong ngóng thư mình đâu, vội làm gì??lại nữa rồi, sao cứ mặc cả với anh từng chữ, từng lời, anh? tồ thế thì làm sao hiểu được cơn giận? ngầm của tôi chứ?? Nếu tôi có bảo anh đừng viết cho em nữa, thì anh sẽ sẵn sàng? ?oừ, em đã muốn thì anh chiều!?? Thôi rộng lượng tí đi, đừng nhỏ nhoi, vặt vãnh như?con gái thế, bao nhiêu là chuyện muốn kể với anh kia mà, anh đã bảo ?ođừng nghĩ ngợi gì rồi lại giận anh?? Ừ thì không nghĩ vậy.
    Thường hay lên án những trò ngoài luồng kia thế mà nay tôi lại vướng vào, mới bảo đừng bao giờ nói trước điều gì! Cho đến bây giờ khi nhìn lại cũng không tài nào ngờ được tôi đã hành động như thế, mọi suy nghĩ, nề nếp giáo huấn từ bé bỗng dưng bị che lấp, chà đạp bởi cái cơn khát khao?trần tục. Lời biện minh gì nhỉ? tầm thường cũng như bao lời lẽ tầm thường khác! Tôi đi tìm một sự đồng cảm! ừ, đồng cảm cho tâm hồn lẫn? thịt da?
    Sáng nay đi bộ thêm 1km nữa, cũng chỉ bằng đó thời gian. Có tác động của lá thư anh đấy, phải không nhỏ?
  3. nb_kn

    nb_kn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/05/2004
    Bài viết:
    282
    Đã được thích:
    0
    Đọc xong chẳng hiểu gì cả. Có lẽ là đang bức xúc một vấn đề gì đây. Nếu được thì cùng trao đổi thử xem.
  4. deardiary

    deardiary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2004
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Dear Diary
    Outrageous!... Frustrated!... Despaired!... Devastating!... Arduous!... Surrendered!õ?Ư.
    Còn tỏằô ngỏằ nào có thỏằf diỏằ.n tỏÊ hỏt cĂi nỏằ-i riêng cỏằĐa tôi ngay lúc này??
    Đêm qua vỏằ nhà, chỏằ? có mỏằTt lĂ 'ặĂn nhỏằ bâ kia thôi mà câng làm cho hai bỏằ' con tôi bỏƠt hoà, và õ?othe devilõ? trong tôi bạng nỏằ.! ĐÊ biỏt tưnh bỏằ', nhặng tôi vỏôn không sao kơm nân 'ặỏằÊc cĂi õ?o'iênõ? cỏằĐa mơnh, vỏôn tỏằ dỏãn lòng, bỏằ' có nói gơ, muỏằ'n sao thơ cỏằâ ỏưm ỏằô, không cỏĐn phỏÊi tranh cÊi, hay lẵ luỏưn 'úng sai làm gơ. Không bao giỏằ ông sỏẵ 'uỏằ.i kỏằi cỏằĐa thỏằi 'ỏĂi. Vỏằ>i ông, lỏằi lỏẵ cỏằĐa ngặỏằi lỏằ>n tuỏằ.i hặĂn bao giỏằ câng 'úng, câng chưnh 'Ăng, bỏằYi vơ ngặỏằi lỏằ>n có nhiỏằu thÂm niên vỏằ>i cuỏằTc 'ỏằi hặĂn, có kinh nghiỏằ?m hặĂn! MỏằTt lẵ lỏẵ bỏƠt di bỏƠt dỏằi tôi nhặ mỏằTt ngặỏằi bỏĂn, cạng tôi trao 'ỏằ.i, thỏÊo luỏưn nhỏằng ẵ tặỏằYng, ẵ kiỏn, kiỏn thỏằâc cỏằĐa nhau nhỏằ?? Có bao giỏằ bỏằ' quan tÂm 'ỏn cỏÊm xúc cỏằĐa tôi? Chỏằ? có bỏằ' nói, con phỏÊi nghe, bỏằ' bỏÊo im, con phỏÊi nưn!õ?Ưdặỏằng nhặ 'Ê không còn thưch hỏằÊp lỏm vỏằ>i cuỏằTc sỏằ'ng thỏằi này!?õ?ƯTôi câng không ngỏằ mơnh 'Ê phỏÊn ỏằâng mÊnh liỏằ?t vỏằ>i bỏằ' õ?Ư õ?oBỏằ' muỏằ'n con nghe bỏằ' thơ bỏằ' câng phỏÊi nưn 'ỏằf nghe con nóiõ?Ư.õ? tôi 'Ê hât to nhặ thỏ và 'ỏằâng lên, trặỏằ>c 'ôi mỏt giỏưn dỏằ cỏằĐa bỏằ'õ?Ư. õ?omày ngỏằ"i xuỏằ'ng ngay!õ?Ưõ?, tôi bỏằ ra ngoài, 'Ă mỏĂnh chỏưu kiỏằfng 'ỏằ. lfn lóc!õ?Ưtim tôi nhặ muỏằ'n nhỏÊy bỏằ. ra lòng ngỏằc, hặĂi thỏằY dỏằ"n dỏưp, rung rỏâyõ?Ư Tôi 'ỏằâng mỏằTt lúc, cỏằ' lỏƠy bơnh tânh, rỏằ"i mỏằ>i quay vào nói lỏằi xin lỏằ-i vỏằ>i bỏằ', nhặng 'Âu 'ó trong tÂm khỏÊm, tôi không cỏÊm thỏƠy mỏằTt chút gơ hỏằ'i hỏưn vỏằ hành 'ỏằTng vỏằôa rỏằ"i cỏằĐa mơnh. Lỏằi xin lỏằ-i dặỏằng nhặ chỏằ? 'ỏằf xoa dỏằi nhỏằng nỏằ-i niỏằm riêng, nhỏằng khỏc khoỏÊi, bfn khofn cỏằĐa cuỏằTc sỏằ'ng. HỏĂnh phúc nhỏƠt là nhỏưn 'ặỏằÊc nhỏằng lỏằi cỏÊm thông. Nhỏằng lỏằi dă bỏằ?u, miỏằ?t khinhõ?Ưxem nhặ kỏạo 'ỏng mơnh fn nhỏ**! Quan trỏằng nhỏƠt là tôi 'ặỏằÊc bỏằTc bỏĂch, 'ặỏằÊc trút lỏĐn tÂm sỏằ, mỏằ-i khi thăm viỏtõ?Ư.
    Tôi không tơm 'ặỏằÊc hặĂi ỏƠm, chỏằ- dỏằa, mỏằTt lỏằi an ỏằĐi, chia sỏằ, hay 'ỏằTng viên cỏằĐa bỏằ' mỏạ. Tôi không tơm 'ặỏằÊc không gian yên ỏằ.n, lòng thanh thỏÊn, cỏÊm giĂc hỏĂnh phúc trong mĂi gia 'ơnh mà tôi 'Ê 'ặỏằÊc sinh ra và lỏằ>n lên. Vỏằ>i bỏằ', chỏằ? có nhỏằng giĂo 'iỏằu. ỏằz mỏạ, chỏằ? có nhỏằng lỏằi than thỏằY, nỏu không là nhỏằng lỏằi lỏẵ rỏƠt tiêu cỏằc 'ỏằ'i vỏằ>i tôi! Tôi không tơm 'ặỏằÊc tỏằ. ỏƠm cho mơnhõ?Ư..
    Đôi vai mài rỏằô, chiỏc cỏằ. cỏằâng 'ặĂ, bàn chÂn nhỏằâc buỏằ'tõ?Ư tôi còn phỏÊi thỏằY 'ỏn bao giỏằ?
  5. nb_kn

    nb_kn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/05/2004
    Bài viết:
    282
    Đã được thích:
    0
    Say what you want and everybody here will listen to you!
    -------------
    Deardiary wrote:
    Tôi không tìm được hơi ấm, chỗ dựa, một lời an ủi, chia sẻ, hay động viên của bố mẹ. Tôi không tìm được không gian yên ổn, lòng thanh thản, cảm giác hạnh phúc trong mái gia đình mà tôi đã được sinh ra và lớn lên. Với bố, chỉ có những giáo điều. Ở mẹ, chỉ có những lời than thở, nếu không là những lời lẽ rất tiêu cực đối với tôi! Tôi không tìm được tổ ấm cho mình?..
    -------------
  6. deardiary

    deardiary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2004
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Dear Diary
    Không có thư anh, thế đấy!? ?oanh sẽ cố gắng để có nhiều thời gian hơn cho em nhé?? Lá thư cuối cùng của anh từ hôm thứ hai?đã 5 ngày rồi còn gì? Anh với công việc bận rộn, và em với cuộc sống riêng của em?vậy thôi, ta đừng viết cho nhau nữa. Những kỷ niệm, những cảm xúc ?oanh nghĩ không dễ gì có được trong đời anh?? hãy tạm nhốt đâu đó vào trong ký ức, khi nào rỗi, buồn, anh lại lấy ra để nhớ về em vậy?Bởi vì tuy ?owe have crossed each other?Ts path??, nhưng có lẽ chúng ta chỉ được một lần cơ hội gặp nhau tại junction ấy thôi, và bây giờ thì mình phải tiếp tục cuộc hành trình riêng rẽ, biết có còn junction nào trong cuộc đời để chúng ta gặp lại? Anh bảo ?oem hãy cảm nhận con tim của anh, và viết cả nhật ký vào nó nữa đi??, em đã viết, viết thật nhiều?nhưng rồi 1 hôm, em dừng lại, tự hỏi lòng?anh sẽ còn nhớ về em bao lâu nữa? anh muốn biết nhiều hơn về em để làm gì? mối quan hệ này sẽ đi về đâu? Khi viết cho anh, em thấy chúng mình thật gần gũi, gắn bó, anh như của riêng em, anh như một phần cuộc sống của em, rồi lại mong thư, mòn mõi, không có, nhìn trời, ngắm đất, nghĩ lung tung, em lại cảm thấy anh sao thật xa lạ, thật xa xôi.?
    24/12 rồi, nhanh chưa!?nhớ mùa giáng sinh xa xôi nào, một đứa bạn tìm được một bài nhạc samba ?~trộn?T jazz rất vui nhộn ?o?tall and tan and young and lovely?.the girl from Ipanema goes walking?..and when she passes, each one she passes goes?. ah?.. when she walks, she''s like a samba? that swings so cool and sways so gentle?.that when she passes, each one she passes goes?. ooh?.?, thích lắm cái điệu nhạc bossa nova này, cả bọn ngêu ngao tập hát, rồi dạy cho nhau điệu nhảy samba, swing and sway như thể mình là cô gái đến từ Ipanema được mọi người trầm trồ?Cái thời ấy sao mà vô tư thế, bè bạn thân thiết, chuyện gì cũng có thể chia sẻ với nhau, chuyện gì cũng có thể đem ra mổ xẻ? rồi cười khúc khích?tôi vẫn nhớ có lần cả bọn chảnh choẹ, thắc mắc về chuyện? ?okhông biết khi chúng nó? ?~vươn vai?T thì thế nào nhỉ???? rồi đỏ mặt?Bây giờ, mỗi đứa một ngã rẽ, mỗi đứa một mãnh đời, hoạ hoằn lắm gọi cho nhau một lời chào. Nhớ dạo ấy có nhỏ ?~bỏ cuộc chơi?T sớm vì bác sĩ bảo ?oem phải lấy chồng ngay..? cả bọn trợn mắt hỏi sao mày dại thế, chưa học xong đã ham vui rồi làm sao sống. Con nhỏ nheo mắt ?otại chúng mày cứ cho tao nghe?push it baby?push it good?push it real good?nên tao tò mò thử?? Ngổ ngáo đến thế là cùng?.
    Bạn bè gắn bó bao nhiêu năm như thế mà giờ có mấy khi gặp lại nhau trên đường đời. Mà chắc gì có đứa nào còn nhớ kỷ niệm xưa? Huống chi, dăm mươi ngày của tôi và anh so ra ngắn vô cùng cho một đời người ?
    Thèm một vòng tay, mong một điểm tựa?đã tìm được anh?bao giờ đánh mất?
  7. deardiary

    deardiary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2004
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Dear Diary
    Chủ Nhật 26/12, giáng sinh qua rồi, tẻ nhạt, vô vị, không muốn đi đâu cả, cũng chẳng muốn làm gì tất, ở không, một mình, thật im lặng, và suy nghĩ?linh tinh?
    Nửa kia đã bỏ đi từ sớm, chủ nhật nào cũng thế, không biết bắt đầu từ bao giờ, không còn thói quen cùng ăn sáng, nhâm nhi cà phê, cùng đàm đạo thảo luận thế sự, nhẩn nhơ ngoài vườn, thoảng hương ngọc lan, và không khí yên lành?cũng đã quên rồi thói quen hỏi bao giờ về?
    Cũng chẳng cần!
    Lang thang đọc những tâm sự của người, cũng thú đấy! biết thêm nhiều mãnh đời khác với tâm tư cũng rối bời như nhau, cùng tìm một góc riêng tư để gửi gắm nỗi niềm, hoặc để gửi đến nhau những điều sâu kín? ?oTình bạn giữa hai người cách biệt?, chuyện thật đẹp, thật hiện thực, thật sâu sắc?.Thế nhưng hai người đã không có cơ hội gặp nhau? Lạm bàn một chút nhé, người con gái sợ mình sẽ thất vọng với ?olão tiền bối?, người đàn ông, ?omặt ngoài mô phạm, mặt trong nổi loạn?, mong được gặp người bạn gái ấy bằng cái ?otâm?, mong được đón nhận bằng ?ocon tim?,?vô cùng chất thơ! Tokyo và Saigon cùng khối Châu Á, thế mà người đàn ông đã không thể bay sang tìm cô gái cho trọn vẹn lời hứa?? Người mô phạm đã không dám một lần nổi loạn?? mặc dù cả hai người có sự tự do, ít ra là trên phương diện tình cảm, mà cuối cùng thì vẫn là giáng sinh với gia đình riêng và thành phố mà ?onơi ba cha con tôi vẫn sống?? Thế thì đành phải chấp nhận ?ocuộc sống vốn buồn tẻ và vô vị? ấy thôi, phải không bạn? Đúng là ?otình bạn?giữa hai người cách biệt?, cô gái ạ, bởi vì người đàn ông đã không ?ocuồng? đến nổi cố công tìm kiếm cơ hội, cố công tìm cách để ?obắt một nhịp nối hai đầu?cách biệt?, ông chỉ ngại ngần ngồi hỏi ?olàm thế nào??? Đường đi không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi, e sông?Có lẽ ông chỉ còn bảng đen với phấn trắng cho đến khi? chấm hết?mà thôi!
    Chuyện người là thế, còn chuyện tôi?
    Say what you want to say....! Làm sao được? Believe me! I do want to spit it out? the bloody damn ?~words?T of what?Ts on my mind, ''words'' of what''s killing inside me, yet I still put them in disguises, for fear of being revealed?
    Thế đấy, chạy quanh co để tìm một góc khuất cho tâm tư, rồi lại vu vơ sợ? trái đất tròn! Tôi muốn viết thật nhiều về cái ?onổi loạn? của tôi, tôi muốn giãi bày thật nhiều câu chuyện của tôi, tôi muốn hồi tưởng trên trang chữ những nơi mà anh và tôi đã đến, những việc mà anh và tôi đã làm, những cảm xúc của anh, những cảm giác của tôi?. Có hay không, tôi chẳng rõ lắm, sự đồng cảm giữa anh và tôi, nhưng rất thật, cả hai nhịp tim của chúng tôi đã đập rất mạnh mẽ, anh nồng nàn, anh săn sóc, anh cuồng nhiệt,?. tôi cuốn hút anh, tôi rung động, tôi tê dại, thần kinh tôi lạc lối, có xúc giác như là being?- mượn tạm lời cuả Madonna ?" touched for the very first time!?
  8. deardiary

    deardiary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2004
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Dear Diary
    Anh hỏi tôi có giận anh không? Anh bảo công việc là cuộc sống hàng ngày nên không thể bỏ đó được. Anh bảo anh vẫn nhớ tôi, anh đọc thư tôi, thấy được tôi hiểu anh, anh mừng lắm nhưng vẫn lo là tôi đang giận anh?
    Anh hỏi tôi sao viết cho anh muộn thế, nửa đêm rồi mà em chưa nằm ngủ à? !? Có đôi lúc anh ?~bửa?T ngang một câu hỏi đáng ghét như thế đấy! Anh quên mất những đêm khuya ngày nào anh đã hồi họp chờ tin nhắn của tôi sau khi tôi xong công việc, để gọi điện nói chuyện với tôi, có khi là 11g, 12g cho đến 2g sáng, ừ, anh ''tồ'', anh ''ngớ ngẩn'' vô cùng! Nhưng tôi hiểu tình cảm và tính cách của anh, không bề ngoài hình thức, không chau chuốt giả dối, anh rất sâu sắc, và khi anh có nhiều thời gian, anh cũng đã viết được nhiều lá thư rất mượt mà, rất đậm màu tình yêu và nhung nhớ cho tôi. Anh đã làm rất nhiều việc cho tôi, săn sóc, tỉ mỉ, chu đáo, nuông chiều tôi hết mình. Tôi tìm thấy và có được ở anh những thứ mà tôi đang thiếu thốn và khát khao trong cuộc sống của tôi....
    Hạnh phúc làm sao khi anh thủ thỉ với tôi là anh đã cảm thấy rất hụt hẫng khi tôi đã bỏ đi, anh vẫn ngửi quanh quẩn đâu đó mùi môi son của tôi, anh luyến tiếc những ngày chúng tôi ở bên nhau, anh khao khát được gặp lại tôi, và anh đã mơ hồ hình dung ra một cuộc sống có tôi luôn luôn ở bên cạnh, một cuộc sống hợp pháp!
    Nhỏ ơi! tôi phải trả lời anh như thế nào đây??
    Tôi cũng đã có tí giận anh đấy, tôi cũng đã có tí trẻ con vu vơ nghĩ rằng anh không thèm cố gắng có thời gian cho tôi như đã nói, có đi công tác cũng không thể bỏ ra 5 phút vào net cho tôi vài chữ nhớ thương, có phải tôi chỉ là thứ yếu?. Nhưng tôi đã không viết thế cho anh. Và tôi cũng không nỡ hỏi anh chuyện mình sẽ như thế nào?? Tôi không muốn mang đến cho anh những điều khó nghĩ, nhất là khi anh đang có rất nhiều lo nghĩ và áp lực trong công việc làm của anh, tôi chỉ mong anh được vui.
    Còn tôi, tôi đang vật lộn với những mâu thuẫn trong tôi đây.
    Anh ơi, the thought of loosing you? so painful? so unbearable!
  9. deardiary

    deardiary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2004
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Dear Diary
    2005õ?Ư. Con sỏằ' cỏằĐa mỏằTt nfm mỏằ>iõ?Ư uiõ?Ư nghe sao mà lỏĂnh lạng quĂ! Có gơ tàn nhỏôn hặĂn là con sỏằ' thỏằi gian nhỏằ?? Hôm dỏằ tiỏằ?c cuỏằ'i nfm, tôi quay sang ngặỏằi bên cỏĂnh hỏằi ngỏằ> ngỏânõ?Ư. nfm mỏằ>i có 'Ăng chúc mỏằông không anh?õ?Ư. ặ, sao không 'Ăng? mỏằ-i mỏằTt nfm trôi qua là 'Ănh dỏƠu mỏằTt bặỏằ>c tiỏn triỏằfn cỏằĐa loài ngặỏằi màõ?Ư.
    ỏằê thơ bặỏằ>c tiỏn triỏằfn cỏằĐa loài ngặỏằi, cỏằĐa nhÂn loỏĂi nói chungõ?Ư nhặng cỏằĐa mỏằTt 'ỏằi ngặỏằiõ?Ư sao mà mong manh thỏ! MỏằTt cặĂn gió 'i qua, mỏằTt con sóng dÂng lênõ?Ư. tàn phĂ, huỏằã diỏằ?tõ?Ư mỏƠt tỏƠt cỏÊ õ?Ư sinh linh, cặĂ 'ỏằ" õ?Ư và loài ngặỏằi lỏĂi phỏÊi gỏĐy dỏằng lỏĂi tỏằô 'ỏĐuõ?Ư nhặ con dÊ tràng se cĂt!õ?Ư Nghe 'Âu 'ó, mỏằTt lỏằi tiên tri cỏằĐa nỏằn vfn minh Incas, 2012 sỏẵ là nfm bỏt 'ỏĐu cho mỏằTt Thỏ Giỏằ>i Thỏằâ SĂu (??)
    ỏằê thơ chút suy tặ cho nhÂn loỏĂi thỏ thôi!õ?Ư Vỏôn phỏÊi sỏằ'ng và làm viỏằ?c cho 'ỏằiõ?ƯVỏôn phỏÊi chúc mỏằông nfm mỏằ>i vỏằ>i mỏằi ngặỏằi õ?Ư nỏu không muỏằ'n mơnh bỏằ mỏằTt lỏĐn bà thỏĐy bói sfm soi 'ôi bàn tay, nói tỏƠt cỏÊ nhỏằng gơ tôi muỏằ'n 'ỏằu nỏm trong lòng bàn tay. ỏằê thơ cĂi gơ tôi muỏằ'n, tôi 'ặỏằÊc 'ỏƠy, nhặng có phỏÊi tỏằô trên trỏằi rặĂi xuỏằ'ng 'Âu, tôi 'Ê 'Ănh 'ỏằ.i thỏưt 'ỏt, có lỏẵ là 'ỏt hặĂn nhỏằng gơ tôi 'ang 'ặỏằcõ?Ư câng không biỏt là nên tỏằ trĂch mơnh, hay trĂch sỏằ' phỏưn !?
    Đêm 31, phút giao thỏằôaõ?Ư mỏằi ngặỏằi nÂng lyõ?Ư ban nhỏĂc dỏĂo bài Aud Lang Syne tiỏằ.n nfm câõ?Ư õ?~nỏằưa kiaõ?T bỏƠt chỏằÊt 'ỏn bên tôi, anh ôm tôi cỏằƠng ly chúc mỏằông. Tôi nhơn vào mỏt anh, cỏằ' tơm lỏĂi chút gơ quen thuỏằTcõ?Ư tôi hôn anh, cỏằ' tơm lỏĂi chút cuỏằ"ng nhiỏằ?t thÂn thặặĂngõ?Ư nhặng dặỏằng nhặ có khoỏÊng cĂch vô hơnhõ?Ư anh không hặỏằYng ỏằâng, lòng tôi không xao 'ỏằTngõ?Ư BỏÊn nhỏĂc dỏằông, mỏằi ngặỏằi 'ỏm lại 'ỏn 1, ngay lúc kim 'ỏằ"ng hỏằ" chỏằ? 12g, tiỏng nỏằ. champaigne, chúng tôi rỏằi nhauõ?Ư 'i chúc mỏằông nhỏằng õ?~quan hỏằ?õ?T.
    Tàn tiỏằ?c lúc 2g sĂng, bỏt 'ỏĐu lúc 6g chiỏằu, chúng tôi chỏằ? ỏằY bên nhau không hặĂn 10 phútõ?Ư và dặỏằng nhặ không nhỏÊy vỏằ>i nhau bỏÊn nhỏĂc nào!
  10. deardiary

    deardiary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2004
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Dear Diary
    Một thời gian dài không được thư anh, tôi cảm thấy như tôi và tình cảm của mình dần phai nhạt ở trong anh ? chuyện đã qua lâu rồi, có khi người ta hết còn nhớ? anh đã khẳng định là không phải thế? anh nói anh bận rất nhiều việc và không muốn viết cho tôi khi vẫn còn bao nhiêu thứ phải lo nghĩ trong đầu? cho dù tôi có giận anh thì anh vẫn yêu tôi như vậy, vẫn nhớ và khát khao về tôi như thế? Trong tình yêu, người ta thường bảo phải có sự tin tưởng, nhưng sao tôi vẫn có cảm giác mông lung? vẫn hoài nghi? Có cảm tưởng như chuyện tôi làm thật hão huyền! thật ngu xuẩn!? đàn ông đó mà, có mất mát gì đâu, một vài cử chỉ yêu chiều, một vài lời nói yêu đương, có sao đâu? phải không anh? Chỉ có em chịu nhiều thiệt thòi, chỉ có tình em trao anh, để bây giờ em ngồi đây lòng dạ rối rắm? hoang mang?.
    Sáng nay ra vườn quét dọn, ngắm nhìn những nụ hồng đua nhau nở, lại nhớ anh da diết? muốn khoe với anh vô cùng?. Khi biết tôi rất thích hoa hồng, anh mang đến tặng tôi một bó chỉ có 5 hoa!? hỏi anh sao lạ vậy? anh nói vì anh thấy người ta chỉ bán có năm màu nên anh mua mỗi màu một đoá, em thích hồng đủ loại màu mà phải không?... thật ngớ ngẩn! Tôi hỏi anh sao lúc mới gặp nhau không tặng em hoa, dưng không bây giờ người ta gần sắp đi lại mang hoa đến!... anh chỉ cười ngỏn ngoẻn?.
    Hoa hồng nhà em nhiều màu nhiều sắc lắm anh ạ, mùi hoa lại thơm ngào ngạt nữa, giá mà có anh bên em, anh sẽ cùng em chăm sóc vườn và ngắm hoa anh nhỉ, anh vẫn nói như thế mà, anh có nhớ? Những khi buồn lòng hay có chuyện khó nghĩ, em thường ra sân cắt tỉa hoa với lá? nhìn lục bình tim tím óng ánh trên mặt nước? vơ vẩn cùng mây một lúc? cũng khuây khoả phần nào?Còn anh, anh làm gì?
    Cắt mỗi màu một hoa? để trên bàn làm việc? để nghĩ về anh? mênh mang?
    Thèm viết cho anh ghê lắm, nhỏ ơi !? nhưng chắc là phải nén lòng thôi? vì nếu anh đã không viết được, thì làm sao anh có thời gian để đọc thư tôi?
    Cứ mỗi lần mở hộp thư... lại thấy đăng đắng ở môi?

Chia sẻ trang này