1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Delete-Sr All

Chủ đề trong 'Dancing' bởi vunhatkhanh, 20/06/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vunhatkhanh

    vunhatkhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    Delete-Sorry All
  2. vunhatkhanh

    vunhatkhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    Deleted - Sorry All
  3. vunhatkhanh

    vunhatkhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    Deleted - Sorry All
  4. nguyenbs

    nguyenbs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Trong câu chuyện của vunhatkhanh có quá nhiều tôi, hy vọng cuối cùng thì tôi ấy cũng trở thành một cái tôi đầy đặn.
    Có rất nhiều kiểu buồn trong cuộc sống. Cô đơn cũng vậy. Người ta nói trong văn học, thi ca và nghệ thuật thì cô đơn là nguồn gốc của sáng tạo. Nhưng không phải mọi cái cô đơn đều làm ra sáng tạo.
  5. vunhatkhanh

    vunhatkhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    Deleted - Sorry All
  6. thanhansautham

    thanhansautham Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/03/2006
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0

    vunhatkhanh:
    Thích cái đoạn cậu viết về lão tiến sỹ giấy...HA HA!
  7. vunhatkhanh

    vunhatkhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    Deleted - Sorry All
  8. vunhatkhanh

    vunhatkhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    Deleted - Sorry All
  9. luonnoiloiyeu

    luonnoiloiyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    1.138
    Đã được thích:
    0
    Em trai ơi, em nói thế thì oan cái dân Nam kỳ nói chung và dân Sài Gòn nói riêng quá. Ở đâu mà không có xấu- tốt song hành hả em? Thế thì việc đó gây cho em cái ác cảm của vỏ bọc con ốc thì làm sao em cởi mở đón nhận những gì là tốt đẹp?
    Khi ta không mở lòng thực sự (mở lòng mà còn thủ thế thì...) thì làm sao thiên hạ mở lòng với ta?
    Em nói thế thì anh, thằng Nam kỳ đang ở xứ Bắc rất lấy laà buồn lòng đấy! Về anh mời mày nhậu, hết cả buồn! Tháng 7 thôi!
  10. nguyenbs

    nguyenbs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Phải đấy, cần phải sống cởi mở và tha thứ.
    Cuộc đời giống như một trận chiến mà ta biết chắc cuối cùng mình sẽ tử trận. Sẽ bớt nhọc nhằn hơn, ngày tháng sẽ dễ dàng hơn nếu như biết lấy cả tin làm vũ khí và tha thứ làm sức mạnh để sống.
    Và cuộc đời cũng giống như một bi kịch dài, mà cố nhiên, nhân vật chính luôn chết ở cảnh cuối. Những thước phim sẽ ngọt ngào hơn nếu thay màu thương yêu vào những gương mặt hờn giận. Bạn có thể gặp câu nói này trong những tiểu thuyết rẻ tiền, nhưng không phải vì thế mà nó vô nghĩa.

Chia sẻ trang này