1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đêm đêm nằm mơ phố...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi private2010, 13/05/2010.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. private2010

    private2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2010
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Có tủi hờn và nỗi đau nào qua một thập kỉ mà vẫn không lành hả bạn? :)
  2. private2010

    private2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2010
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Có tủi hờn và nỗi đau nào qua một thập kỉ mà vẫn không lành hả bạn? :)
  3. private2010

    private2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2010
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội cái gì cũng rẻ
    Chỉ có đắt nhất bạn bè thôi
    Hà Nội cái gì cũng rẻ
    Chỉ có đắt nhất tình người thôi

    .....
    Mình mê say giọng hát Bằng Kiều. Ngơ ngẩn với nhạc Trần Tiến. Đôi bài phiêu với Hà Trần. Sáng nay lên cơ quan, lòng bâng khuâng với ngẫu hứng phố. Mặc kệ sếp có thể vào phòng bất cứ lúc nào, sau khi trưng cầu ý kiến của cả phòng, mình mở bài này và để volume ở mức nhỏ.. Chỉ còn nghe tiếng sột soạt của đống giấy tờ. Tiếng dép cao gót khẽ khàng của chị em. Và tiếng hát Hà Trần. Sâu lắng và chân thực đến buốt lòng.
    Sis H. chống tay thả hồn ra cửa sổ
    Mình cố gắng tập trung trên bàn phìm chỉnh, sửa
    Anh M. ra ngoài, nhìn xuống đường hút thuốc

    Cảm giác, căn phòng có 6 người, mỗi người đeo đuổi một suy nghĩ riêng..
    Lúc về đi qua Hồ Gươm. Phố xá. Xe cộ. Đông đúc người. Tự nhiên thấy yêu quá HN...
  4. private2010

    private2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2010
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội cái gì cũng rẻ
    Chỉ có đắt nhất bạn bè thôi
    Hà Nội cái gì cũng rẻ
    Chỉ có đắt nhất tình người thôi

    .....
    Mình mê say giọng hát Bằng Kiều. Ngơ ngẩn với nhạc Trần Tiến. Đôi bài phiêu với Hà Trần. Sáng nay lên cơ quan, lòng bâng khuâng với ngẫu hứng phố. Mặc kệ sếp có thể vào phòng bất cứ lúc nào, sau khi trưng cầu ý kiến của cả phòng, mình mở bài này và để volume ở mức nhỏ.. Chỉ còn nghe tiếng sột soạt của đống giấy tờ. Tiếng dép cao gót khẽ khàng của chị em. Và tiếng hát Hà Trần. Sâu lắng và chân thực đến buốt lòng.
    Sis H. chống tay thả hồn ra cửa sổ
    Mình cố gắng tập trung trên bàn phìm chỉnh, sửa
    Anh M. ra ngoài, nhìn xuống đường hút thuốc

    Cảm giác, căn phòng có 6 người, mỗi người đeo đuổi một suy nghĩ riêng..
    Lúc về đi qua Hồ Gươm. Phố xá. Xe cộ. Đông đúc người. Tự nhiên thấy yêu quá HN...
  5. private2010

    private2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2010
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Mình gọi mãi thì cô bán hàng cũng quay lại. Mình đứng trên ban công, nói: "- Cô đợi cháu một xíu. Vì cháu xuống nhà rồi mở khoá sẽ mất một thời gian kha khá". Cô ấy ừh.
    Mình tìm chùm chìa khoá mãi không thấy đâu. Lục tung cả phòng mình, chạy xuống tầng 1, trèo lên tầng 3, chạy vào nhà vệ sinh, mở cốp xe đều không thấy. Mình lại chạy ra ban công câu kéo với cô bán xôi: "- Cháu không tìm thấy chìa khoá nhà đâu, huhu...". Trời tối nhưng mình đoán mặt cô bán xôi xụi lơ. Nhưng kể ra điều quan trọng là mình đang đói. Mình nghĩ ra một cách. Mình chạy đi tìm đoạn dây, buộc tờ 20k rồi thòng xuống đất. Cô ấy hí hoáy mở sợi dậy lấy tiền, hí hoáy buộc túm gói xôi cùng mớ tiền lẻ vào đấy. 2 cô cháu cứ lúi húi như thế một lúc lâu. Rồi cười.
    Mình có xôi ăn mà cô ấy cũng không uổng phí cái công đợi mình.
    ....
  6. private2010

    private2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2010
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Mình gọi mãi thì cô bán hàng cũng quay lại. Mình đứng trên ban công, nói: "- Cô đợi cháu một xíu. Vì cháu xuống nhà rồi mở khoá sẽ mất một thời gian kha khá". Cô ấy ừh.
    Mình tìm chùm chìa khoá mãi không thấy đâu. Lục tung cả phòng mình, chạy xuống tầng 1, trèo lên tầng 3, chạy vào nhà vệ sinh, mở cốp xe đều không thấy. Mình lại chạy ra ban công câu kéo với cô bán xôi: "- Cháu không tìm thấy chìa khoá nhà đâu, huhu...". Trời tối nhưng mình đoán mặt cô bán xôi xụi lơ. Nhưng kể ra điều quan trọng là mình đang đói. Mình nghĩ ra một cách. Mình chạy đi tìm đoạn dây, buộc tờ 20k rồi thòng xuống đất. Cô ấy hí hoáy mở sợi dậy lấy tiền, hí hoáy buộc túm gói xôi cùng mớ tiền lẻ vào đấy. 2 cô cháu cứ lúi húi như thế một lúc lâu. Rồi cười.
    Mình có xôi ăn mà cô ấy cũng không uổng phí cái công đợi mình.
    ....
  7. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Đến một lúc nào đó, nếu trong cuộc đời, bạn gặp. Bạn sẽ biết có những nỗi đau kéo dài cả cuộc đời. Vài năm, vài tháng vật vã, đã là đau lắm sao?
    Được ke_chien_bai sửa chữa / chuyển vào 11:15 ngày 15/05/2010
  8. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Đến một lúc nào đó, nếu trong cuộc đời, bạn gặp. Bạn sẽ biết có những nỗi đau kéo dài cả cuộc đời. Vài năm, vài tháng vật vã, đã là đau lắm sao?
    Được ke_chien_bai sửa chữa / chuyển vào 11:15 ngày 15/05/2010
  9. private2010

    private2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2010
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Rất tiếc, mình chưa bao giờ tin điều này :)
    Cuộc đời không đủ dài để con người ta nuôi mãi một nỗi đau. Chỉ có sự cố chấp và thiếu bao dung với chính mình mới đau mãi một nỗi đau như thế..
  10. private2010

    private2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2010
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Rất tiếc, mình chưa bao giờ tin điều này :)
    Cuộc đời không đủ dài để con người ta nuôi mãi một nỗi đau. Chỉ có sự cố chấp và thiếu bao dung với chính mình mới đau mãi một nỗi đau như thế..
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này