1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đêm Saigon

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi minhkim, 27/02/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. trungsd

    trungsd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2004
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    Không biết em bé kia giờ ra sao ?
    Saigon những ngày mưa, những ngày tháng khôn nguôi .
    Được trungsd sửa chữa / chuyển vào 21:30 ngày 03/08/2004
  2. demtp

    demtp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2003
    Bài viết:
    276
    Đã được thích:
    0
    Đêm TP những hôm nay mưa nhiều nhỉ? cái mưa cuối mưa day dứt. Uhm..." chiều qua bao nhiêu lần tay rời..." bao nhiều lần rồi nhỉ? Ta lại nhớ về em khi lang thang giữa phố này... mưa, cư rã tích rơi. Ta chẳng bao giờ đội nón khi mặt áo mưa cả, để gió tạt vào mặt, để mưa rơi vào môi. Có lần em đã bảo, sao anh ngốc thế. Ứ có lẽ ta ngốc thiệt! Đem TP cái lạnh như đâu đó ùa về cùng mưa, nhẹ nànhg nhưng cũng đủ để cô đơn...
    Ta lang thang trên những lối cũ ngày xưa! Những góc quán, những con đường vẫn cứ thế, bao năm thán gdù không có ta cùng em nó vẫn thế... Chỉ có mối tình của chúng ta, ta chảy cùng mưa.
  3. demtp

    demtp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2003
    Bài viết:
    276
    Đã được thích:
    0
    Đêm TP những hôm nay mưa nhiều nhỉ? cái mưa cuối mưa day dứt. Uhm..." chiều qua bao nhiêu lần tay rời..." bao nhiều lần rồi nhỉ? Ta lại nhớ về em khi lang thang giữa phố này... mưa, cư rã tích rơi. Ta chẳng bao giờ đội nón khi mặt áo mưa cả, để gió tạt vào mặt, để mưa rơi vào môi. Có lần em đã bảo, sao anh ngốc thế. Ứ có lẽ ta ngốc thiệt! Đem TP cái lạnh như đâu đó ùa về cùng mưa, nhẹ nànhg nhưng cũng đủ để cô đơn...
    Ta lang thang trên những lối cũ ngày xưa! Những góc quán, những con đường vẫn cứ thế, bao năm thán gdù không có ta cùng em nó vẫn thế... Chỉ có mối tình của chúng ta, ta chảy cùng mưa.
  4. minhkim

    minhkim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2003
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Sài Gòn những ngày không mưa, không khí oi bức, nắng nóng và đầy bụi bặm. Buổi chiều tan sở, luyến tiếc chút mát mẻ và tiện nghi của căn phòng làm việc nên Nó vẫn còn ngồi nán lại. Mắt dán vào màn hình có vẻ chăm chú lắm, tay không lướt trên bàn phím, chắc chắn là đang đọc truyện cười, vì thỉnh thoảng Nó đưa tay lên che miệng một cách kín đáo, mắt lúng liếng. Người cuối cùng rồi cũng rời khỏi sở làm, còn kịp buông một câu khi ngang qua bàn của Nó: "trễ rồi, chưa về sao nhỏ". "Dạ, em về ngay đây ạ". Nghĩ đến căn phòng trọ lúc nào cũng hâm hấp nóng như có lò sưởi mà phát ngán, Nó lười biếng thu dọn mọi thứ rồi lững thững ra về. Bãi xe vắng tênh, chỉ còn mỗi chiếc xe của Nó, hoà vào dòng xe cộ ngược xuôi, không vội vã về nhà ngay vì nó biết giờ này nhà cũng chẳng có ai, Liên thì đi làm thêm đến 9h, Trân thì đi học cũng đến giờ ấy, chỉ có mỗi Nó là sung sướng, làm việc giờ hành chánh, cứ gọi là thời gian dư giả. Không có nhiều bạn, chưa có người yêu, hết giờ làm chỉ biết về nhà, giờ đây Nó cảm thấy buồn và chẳng muốn về nhà nữa. Chiếc xe vẫn lướt trên phố, không định hướng. Thành phố đang dần vào đêm, rực rỡ ánh đèn. Mùi thức ăn từ một quán ăn nào đó bay ra thơm phức, bao tử Nó rục rịch. Ừ, đi ăn thôi. Không tò mò nhưng mắt Nó luôn hướng về phía bàn đối diện, nơi có một cặp thanh niên nam nữ đang ngồi. Xoay xoay cái muỗng trong tay, đưa mắt nhìn bâng quơ khắp nơi trong lúc chờ mang thức ăn ra, mắt Nó lại vô tình ngừng lại nơi bàn đối diện. Gương mặt cô gái nhìn nghiêng trông dễ thương đến lạ, sóng mũi thon thon, chiếc răng duyên đôi lúc lại chìa ra. Chàng trai nói gì đó khiến cô gái đỏ mặt đưa tay xoa xoa lên má. Tự dưng Nó cũng cảm thấy vui vui.
    Con đường dọc bờ kênh buổi tối mát rượi, gió từ kênh thổi lên mang theo cả "hương vị" hơi khó chịu của dòng kênh đen. Kệ, chạy qua chút xíu cũng chẳng sao, người ta sống ở đây cả đời còn được mà, tự nhủ như thế và Nó tiếp tục thong dong. Không có người để giận hờn, hay thương nhớ, Nó vẫn vô tư và làm chuyên gia tư vấn cho những đứa bạn đang Yêu, mặc dù nó chưa biết cái tình cảm thế nào gọi là Yêu . Giờ đây Nó chỉ cảm thấy nhớ gia đình ở quê, nhớ mùi ngai ngái của rơm đốt đồng, mùi thơm thơm ngòn ngọt của hương lúa vào mùa gặt, nhớ màu xanh ngan ngát của những thửa ruộng mạ non và cả màu đỏ ối của cây mận sau nhà . . . Thành phố ồn ào và nhộn nhịp nhưng sao nó vẫn cảm thấy cô đơn quá !
  5. minhkim

    minhkim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2003
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Sài Gòn những ngày không mưa, không khí oi bức, nắng nóng và đầy bụi bặm. Buổi chiều tan sở, luyến tiếc chút mát mẻ và tiện nghi của căn phòng làm việc nên Nó vẫn còn ngồi nán lại. Mắt dán vào màn hình có vẻ chăm chú lắm, tay không lướt trên bàn phím, chắc chắn là đang đọc truyện cười, vì thỉnh thoảng Nó đưa tay lên che miệng một cách kín đáo, mắt lúng liếng. Người cuối cùng rồi cũng rời khỏi sở làm, còn kịp buông một câu khi ngang qua bàn của Nó: "trễ rồi, chưa về sao nhỏ". "Dạ, em về ngay đây ạ". Nghĩ đến căn phòng trọ lúc nào cũng hâm hấp nóng như có lò sưởi mà phát ngán, Nó lười biếng thu dọn mọi thứ rồi lững thững ra về. Bãi xe vắng tênh, chỉ còn mỗi chiếc xe của Nó, hoà vào dòng xe cộ ngược xuôi, không vội vã về nhà ngay vì nó biết giờ này nhà cũng chẳng có ai, Liên thì đi làm thêm đến 9h, Trân thì đi học cũng đến giờ ấy, chỉ có mỗi Nó là sung sướng, làm việc giờ hành chánh, cứ gọi là thời gian dư giả. Không có nhiều bạn, chưa có người yêu, hết giờ làm chỉ biết về nhà, giờ đây Nó cảm thấy buồn và chẳng muốn về nhà nữa. Chiếc xe vẫn lướt trên phố, không định hướng. Thành phố đang dần vào đêm, rực rỡ ánh đèn. Mùi thức ăn từ một quán ăn nào đó bay ra thơm phức, bao tử Nó rục rịch. Ừ, đi ăn thôi. Không tò mò nhưng mắt Nó luôn hướng về phía bàn đối diện, nơi có một cặp thanh niên nam nữ đang ngồi. Xoay xoay cái muỗng trong tay, đưa mắt nhìn bâng quơ khắp nơi trong lúc chờ mang thức ăn ra, mắt Nó lại vô tình ngừng lại nơi bàn đối diện. Gương mặt cô gái nhìn nghiêng trông dễ thương đến lạ, sóng mũi thon thon, chiếc răng duyên đôi lúc lại chìa ra. Chàng trai nói gì đó khiến cô gái đỏ mặt đưa tay xoa xoa lên má. Tự dưng Nó cũng cảm thấy vui vui.
    Con đường dọc bờ kênh buổi tối mát rượi, gió từ kênh thổi lên mang theo cả "hương vị" hơi khó chịu của dòng kênh đen. Kệ, chạy qua chút xíu cũng chẳng sao, người ta sống ở đây cả đời còn được mà, tự nhủ như thế và Nó tiếp tục thong dong. Không có người để giận hờn, hay thương nhớ, Nó vẫn vô tư và làm chuyên gia tư vấn cho những đứa bạn đang Yêu, mặc dù nó chưa biết cái tình cảm thế nào gọi là Yêu . Giờ đây Nó chỉ cảm thấy nhớ gia đình ở quê, nhớ mùi ngai ngái của rơm đốt đồng, mùi thơm thơm ngòn ngọt của hương lúa vào mùa gặt, nhớ màu xanh ngan ngát của những thửa ruộng mạ non và cả màu đỏ ối của cây mận sau nhà . . . Thành phố ồn ào và nhộn nhịp nhưng sao nó vẫn cảm thấy cô đơn quá !
  6. B8_196

    B8_196 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2004
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    Sài Gòn, một ngày dậy sớm khi ánh mặt trời chưa lên, ta vội vã ăn sáng và thay trang phục đến cơ quan rồi tung tăng ra đường. Phố mùa thu xanh mướt. Ai cũng nói Sài Gòn chỉ có hai mùa, nhưng riêng ta vẫn thấy bốn mùa rõ rệt, dù có năm hương thu chỉ phảng phất đôi ngày. Với ta, Sài Gòn mùa xuân để sống lại những ngày thơ ấu, mùa hạ để ngắm mưa, mùa thu để lang thang ngắm phố và mùa đông để làm thơ...
    Lại tản mạn đâu đâu rồi, sáng hôm nay trời thật đẹp, bình yên và trong lành, nhưng bây giờ thì phải "hạ cánh an toàn" để làm việc thôi kẻo không kịp nữa, hic hic...
  7. B8_196

    B8_196 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2004
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    Sài Gòn, một ngày dậy sớm khi ánh mặt trời chưa lên, ta vội vã ăn sáng và thay trang phục đến cơ quan rồi tung tăng ra đường. Phố mùa thu xanh mướt. Ai cũng nói Sài Gòn chỉ có hai mùa, nhưng riêng ta vẫn thấy bốn mùa rõ rệt, dù có năm hương thu chỉ phảng phất đôi ngày. Với ta, Sài Gòn mùa xuân để sống lại những ngày thơ ấu, mùa hạ để ngắm mưa, mùa thu để lang thang ngắm phố và mùa đông để làm thơ...
    Lại tản mạn đâu đâu rồi, sáng hôm nay trời thật đẹp, bình yên và trong lành, nhưng bây giờ thì phải "hạ cánh an toàn" để làm việc thôi kẻo không kịp nữa, hic hic...
  8. demtp

    demtp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2003
    Bài viết:
    276
    Đã được thích:
    0
    Những ngày xa Sài Gòn...
    Đêm nay lại xa Sài Gòn, ôi sao nhớ... nhớ những góc quán thân quen, những con người vội vã. Hà Nội mở rộng vòng tay đón cố nhân về thăm chốn cũ, nhưng sao vẫn cứ thấy buồn, thấy nhớ những dòng xe!
    Anh quay lại nơi ngày xưa mình dừng bước... Tên hai đứa vẫn còn nơi đây nhưng cuộc tình chúng mình ... đâu còn đúng không em! Hà Nội đón cô nhân bằng một cơn mưa, cơn mưa sao cũng hiểu lòng cố nhân thế, sao vẫn ra rích như những ngày xưa anh bên em.. qua hết tháng ngày. Em ơi giớ này em đang làm gì trong Nam. Sài Gòn có mưa không em? Em có nhơ ta không? Khi chiều này chỉ mình em lang thang trên góc phố... Em có đi tìm ta trong kỉ niệm hay lại vui say quên hết chuyện quay về!!!
    Đêm Sài Gòn, hay đêm Hà Nội. Em hay anh... rồi sẽ quay về
    Được demtp sửa chữa / chuyển vào 20:11 ngày 07/09/2004
  9. demtp

    demtp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2003
    Bài viết:
    276
    Đã được thích:
    0
    Những ngày xa Sài Gòn...
    Đêm nay lại xa Sài Gòn, ôi sao nhớ... nhớ những góc quán thân quen, những con người vội vã. Hà Nội mở rộng vòng tay đón cố nhân về thăm chốn cũ, nhưng sao vẫn cứ thấy buồn, thấy nhớ những dòng xe!
    Anh quay lại nơi ngày xưa mình dừng bước... Tên hai đứa vẫn còn nơi đây nhưng cuộc tình chúng mình ... đâu còn đúng không em! Hà Nội đón cô nhân bằng một cơn mưa, cơn mưa sao cũng hiểu lòng cố nhân thế, sao vẫn ra rích như những ngày xưa anh bên em.. qua hết tháng ngày. Em ơi giớ này em đang làm gì trong Nam. Sài Gòn có mưa không em? Em có nhơ ta không? Khi chiều này chỉ mình em lang thang trên góc phố... Em có đi tìm ta trong kỉ niệm hay lại vui say quên hết chuyện quay về!!!
    Đêm Sài Gòn, hay đêm Hà Nội. Em hay anh... rồi sẽ quay về
    Được demtp sửa chữa / chuyển vào 20:11 ngày 07/09/2004
  10. minhkim

    minhkim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2003
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Viết cho một người !
    12:51. Nếu tính theo đồng hồ của đtdđ thì đã là 00:51. Giờ này không biết là Út đang nghĩ gì nhỉ, chắc là đang lơ lửng ở trên mây rồi phải không ... hì hì. Vừa nghe có tiếng máy bay cất cánh, không biết có phải là chuyến bay của Út không, mà nhất định là không phải rồi, vì Út đang ở tận ngoài kia cơ mà. C bây giờ chỉ muốn ngủ một giấc cho thật sâu và quên hết mọi chuyện - vì toàn là chuyện buồn . Thế nhưng không biết có phải vì cốc trà lúc ban tối không mà bây giờ hai mắt cứ ráo hoảnh, chẳng thể nào nhắm lại được, đầu óc thì lại nghĩ lung tung toàn những chuyện vẩn vơ. Khi nãy nhỏ bạn vừa bạn vừa mới nhắc nhở C xong, đang ho thế kia thì đừng nên thức khuya, sẽ ho nhiều thêm đó. Giờ ngồi nghĩ lại C lại càng nhớ Út nhiều hơn, có lẽ vì những ngày dong ruổi ở Sài Gòn C đã cho Út dãi nắng dầm mưa và thức đến tận 2 - 3h sáng, nên bệnh ho của Út không những không thuyên giảm xíu xiu nào mà ngược lại còn nặng hơn khi Út đã trở về á. Cho C xin lỗi Út nhé.
    SG có lẽ đang say giấc rồi Út ạ, thi thoảng mới có một vài chiếc xe máy chạy vút qua, tiếng động cơ tan loãng vào đêm tĩnh mịch. Ngoài đường giờ này chắc là lạnh lắm, C đang ngồi trong phòng mà cũng thấy lạnh cơ mà ( vì đang mở máy lạnh mà . ... hì hì ), bất chợt nhớ đến cái đêm Út còn ở SG, hai đứa cũng đã vi vút trên đường lúc tận khuya, đường vắng, gió thổi ***g lộng, vậy mà sao lúc đó C lại cảm thấy ấm áp vô cùng, có lẽ vì lúc đó đang có Út bên cạnh a . Bây giờ thì trời không lạnh, nhưng lòng C cảm thấy lạnh lắm và buồn nữa. C không ngờ tụi mình lại quen và thân nhau đến thế. Có lẽ là hữu duyên phải không Út. Tối nay C đã gọi điện và gặp được mẹ của Út, mẹ bảo cái H nó quý cháu lắm đấy, khi nào có dịp ra đây thì ghé nhà bác chơi nhé. C chỉ biết cười và nói lời cảm ơn thôi. C thế nào thì chắc là Út đã hiểu rõ rồi mà phải không?!. Lâu lắm rồi C mới lại thức đêm như thế này mà không . .. khóc. Hôm đưa Út ra sân bay C đã cố nén lòng dzữ lắm rồi, vậy mà trên đường về vẫn . .. khóc, Khoa bảo "Thấy khóc 3 lần rồi nhé", làm C ngượng quá chừng. Đâu muốn mình yếu đuối thế, nhưng chẳng hiểu sao nước mắt cứ thế mà tuôn ra thôi . Không biết hôm nay Út đi sân bay nơi ấy có "mưa " không nhỉ .
    Ngày mai, khi Út đã đặt chân đến đất nước "mặt trời mọc" rồi thì không biết có còn nhớ đến những kỷ niệm ở Sài gòn này không, có còn nhớ một Sài gòn chợt mưa chợt nắng, một Sài gòn nhộn nhịp ồn ào và đầy những khói bụi này không ?!. Và một Sài gòn - nơi có cô bạn bé nhỏ đã đưa Út tìm "người ta" trên những nẻo đường. Chắc hẳn là Út vẫn còn buồn nhiều lắm phải không, hy vọng rồi thời gian sẽ xoá nhoà tất cả và đem lại cho Út nhiều niềm vui, nhiều điều may mắn. Hãy cứng rắn lên Út nhé.
    Dù Út có cái tên thật dễ thương - TH, nhưng C vẫn thích gọi Út là Út thôi. Rồi một ngày nào đó Út lại về, lại trở vào thăm Sài gòn và rồi chúng ta lại có những đêm mất ngủ, tâm sự bên nhau. Ngày đó chắc là còn xa lắm phải không, và biết đâu nó sẽ chẳng bao giờ có nữa. Nhưng những gì đã là kỷ niệm thì thật khó mà quên. Chúc Út lên đường bình an và vui vẻ nhé. Đêm đang dần vào khuya, nhưng vẫn còn đó một Sài gòn không có đêm với những con người đang phải vất vả với cuộc mưu sinh.
    Biển có bao giờ lặng sóng.
    Sông chẳng chảy ngược về nguồn.
    . . . . . . . . . . . .

Chia sẻ trang này