1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đêm thấy ta là thác đổ - Nuối tiếc

Chủ đề trong 'Nhạc TRỊNH' bởi longbien1110, 13/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. longbien1110

    longbien1110 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2006
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Đêm thấy ta là thác đổ - Nuối tiếc

    Tâm trạng với Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ

    Một đêm bước chân về gác nhỏ
    Chợt nhớ đóa hoa tường vi
    Bàn tay ngắt hoa từ phố nọ
    Giờ đây đã quên vườn xưa
    Một hôm bước qua thành phố lạ
    Thành phố đã đi ngủ trưa

    Hôm nào đi hát karaoke, mình cũng chọn bài này trong đĩa Quang Dũng và cứ thế đã thành một thói quen.
    Một tâm trạng buồn thổn thức trong Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ cứ làm mình say xưa. Có thể nói đây là một trong số bài hay của nhạc Trịnh mà mình thích, cũng có nhiều ca sĩ đã thể hiện như Mỹ Tâm, Đàm Vĩnh Hưng, Hà Trần, Quang Dũng ... và mang phong cách riêng của mỗi người và mình thích chất dọng nhẹ nhàng của Quang Dũng

    Một hôm bước chân về giữa chợ
    Chợt thấy vui như trẻ thơ
    Đời ta có khi là đóm lửa
    Một hôm nhóm trong vườn khuya
    Vườn khuya đóa hoa nào mới nở
    Đời tôi có ai vừa qua

    Tình yêu muôn thuở chẳng bao giờ cũ, nhưng dường ta thường không nghĩ rằng nó mới
    Rồi khi " đời tôi có ai vừa qua" thì lại nuối tiếc, hụt hẫng

    Tình yêu là vòng tròn của cuộc sống, khi yêu người ta rực lửa, nồng nhiệt như tâm trạng của thác đổ trong lời hát

    Mình cũng đã yêu và đã qua một thời như vậy ..
  2. frommelanie

    frommelanie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/01/2006
    Bài viết:
    371
    Đã được thích:
    0
    "Lòng tôi có đôi lần khép cửa..rồi bên vết thương tôi quỳ...vì em đã mang lời khấn nhỏ...bỏ tôi đứng bên đời kia.."
    Mình thích nghe Quang Dũng hát bài này,nghe những ca sĩ khác hát ko cảm nhận được tâm trạng của Trịnh gửi gắm qua lời ca.Nó chất chứa quá nhiều tâm sự khiến ng nghe ko khỏi lay động cảm xúc.
    Đêm qua đc nghe nhạc Trịnh,nghe những ng bạn lạ đánh đàn guitar,cùng hát vang lên những khúc ca quen thuộc,cảm giác đó mới đầm ấm,thân thuộc làm sao

    "Một hôm bước chân về giữa chợ,chợt thấy vui như trẻ thơ.Đời ta có khi là đốm lửa,một hôm nhóm trong vườn khuya.Vườn khuya đoá hoa nào mới nở,đời ta có ai vừa qua.."
    Mình cũng thích đoạn này và đoạn đầu tiên nhất,cuộc sống đôi khi cũng cần đôi chút mơ hồ,mộng tưởng về kỷ niệm,về quá khứ...
    Được frommelanie sửa chữa / chuyển vào 17:13 ngày 13/03/2007
  3. YeuCaiDep

    YeuCaiDep Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    2.104
    Đã được thích:
    0
    Chó thật, có đứa nào hát Trịnh bằng KL mà cứ QD mãi.
  4. kelatrongdem

    kelatrongdem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/07/2005
    Bài viết:
    58
    Đã được thích:
    0
    Kl đã là gì đâu,tuỳ cảm nhận của từng người thui,sao bạn nặng lời thế
  5. az_bk

    az_bk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/01/2004
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Nghe QD hat nhac Trinh a, co`n non la''m :D
  6. meo_ko_an_ca

    meo_ko_an_ca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2006
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
  7. longbien1110

    longbien1110 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2006
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Thich va khong thich thoi, con lai thi chang la gi nua ..
    hehe
  8. longbien1110

    longbien1110 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2006
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    quan trọng là có sự đồng cảm.
  9. toiyeuvietnam792005

    toiyeuvietnam792005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/03/2006
    Bài viết:
    168
    Đã được thích:
    0
    quang dũng hát bài này cũng rất hay đầy tâm trạng.
  10. vothuongca

    vothuongca Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/11/2002
    Bài viết:
    571
    Đã được thích:
    0
    Chẳng biết nữa... nghe bài này thấy đầy ắp những hình ảnh cô đơn lẻ loi, nhỏ bé ẩn dật, mà chỉ những lúc yên tĩnh và buồn mới tinh tế nhận ra được... gác nhỏ, hoa tường vi, thành phố đi ngủ trưa, lá cỏ, đốm lửa, thác đổ, nấm mộ, trẻ nhớ nhà, vườn khuya, lời khấn... mỗi hình ảnh là 1 ẩn dụ triết học về đời sống, về tình yêu và số phận. Những khoảnh khắc vụt qua không bao giờ thấy lại, nhưng còn đọng lại mãi trong tiềm thức. Phải đứng ở vị thế của kẻ hát rong, của người lữ hành lang thang mới thấy hết cái tận cùng sắc thái khuôn mặt đời sống. Nhưng người nghệ sĩ của thế kỷ trước thường không ngủ, họ hay thích đi lang thang trong nhiều thời khắc để tìm cảm xúc, đôi khi họ bị cuốn đi vô thức vào công việc đó. Song song với đó họ vẫn ý thức được những điều họ dấn thân là đem lại giá trị tốt đẹp cho cuộc sống này. Cũng chính vì vậy mà họ trở thành những đại nghệ sĩ. Trịnh Công Sơn không chỉ hát rong trong thế hệ của mình mà đang còn hát rong qua nhiều thế hệ nữa. Như thế, nhạc Trịnh luôn sống, luôn thức, luôn âm ỉ cháy trong lòng đời sống .... và người nghệ sĩ vẫn phiêu du đi qua cuộc đời thầm hát: ...một lần nằm mơ tôi thấy tôi qua đời....

Chia sẻ trang này