1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đêm trắng!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi eM_la_May, 17/05/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. TVinhR

    TVinhR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2004
    Bài viết:
    391
    Đã được thích:
    1
    Buồn quá các dc ạ,lại một đêm nứa mất ngủ rồi,chả biết vì sao?vì cái gì và vì ai nữa.Một kẻ tự kiêu đến đáng ghét,hắn cao ngạo,hắn có tài,hắn cho rằng mình là số 1,mà số 1 thì chỉ có một mà thôi..Hắn có tất cả: người yêu ngoan hiền,dễ thương,một công việc tốt,những người bạn tốt...chỉ ngoại trừ một điều,hắn là kẻ mồ côi,hàng đêm hắn ko ngủ,hắn sợ khi ngủ hắn sẽ mơ đến gia đình,mơ đến cái mà cả đời hắn cũng chẳng có dc.Đêm nay cũng như nhiều đêm khác hắn thức để mong xoá đi những ký ức về một quá khứ tươi đẹp.rồi sáng mai hắn lại khoác cho mình cái vẻ mặt thản nhiên,bất cần đời,ai nhìn hắn cũngnghĩ: một con người tự tin,thành đạt và ko sợ gì hết nhưng họ nhầm,trong sâu thẳm trái tim hắn biết: hắn là kẻ thất bại
  2. tieu_co_nuong_new

    tieu_co_nuong_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    2.750
    Đã được thích:
    0
    18.12 (bài viết cuối) ----> 5.7 (bài viết mới)
    Trời ơi, hơn 6 tháng cái topic này bị lãng quên. Nào thì một đêm trắng, ta kéo nó lên
  3. britneybritney

    britneybritney Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/05/2002
    Bài viết:
    4.404
    Đã được thích:
    0
    Chà ... đã gần 1 năm rồi mình k vào đây ... đã có quá nhiều thay đổi .... nhiều quá và mình cũng đã bị quay trong 1 cái vòng quay, đến nỗi mình chẳng thể kiếm soát được .... k phải đêm trắng, đêm nào mình cũng phải lên giường và ngủ :), nhưng sao để ngủ được khó khăn quá vậy .... mình sợ phải ngủ, sợ phải nhắm mắt lại, sợ lắm lắm .... sợ mình sẽ nằm mơ thấy những điều mình k muốn, để rồi lúc tỉnh dậy bàng hoàng mà nghĩ rằng phải chăng tất cả những gì đã qua chỉ là một giấc mơ.... nhưng k... sự thật đấy :) và lại thức dậy .... và lao đầu vào công việc để quên đi rất nhiều thứ ... nhưng rồi đêm lại đến, tôi trở về với chính tôi .... mình là một con người thuộc về đêm, mình yêu buổi đêm vì chỉ còn mình thôi .... nhưng sao bây giờ thấy lạnh lẽo, buồn, và sợ đêm đến vậy ....
    Anh à ............. lâu rồi em mới gọi anh như vậy đúng k? Sao anh lại cười khi nghe em nói như vậy? Còn em đã quá quen với M à rồi anh à, anh gọi tên em dễ đàng quá đúng k anh ... chắc anh đang ngủ ngon lắm, uh, chúc anh mơ thấy những điều an lành nhất ....
  4. tieu_co_nuong_new

    tieu_co_nuong_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    2.750
    Đã được thích:
    0
    Thôi thì quyết định đi ngủ. Không đêm trắng nữa. Hì hì... Chúc cho ai đấy sẽ ngủ ngon lành mà không mơ mộng gì hết Chúc cho ai đấy sẽ tìm thấy tình yêu đích thực. Chúc cho ai đấy sẽ sớm nhận được những gì mà người ấy xứng đáng Ôi, mình làm được điều tốt thì phải, thế này chắc là sẽ ngủ ngon
    Tối. Có người doạ ma, nhưng vẫn chúc mình ngủ ngon và đi ngủ sớm Hì, chắc là chuẩn bị đi ngủ rồi đây ngủ ngon, sleep well, nice dreams
    Good night all!
  5. haiyenlyk26

    haiyenlyk26 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2005
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    THỨC ĐÊM MỚI BIẾT ĐÊM DÀI!!!!
    Bao lần gần như thức trắng bởi những chuyện không đâu ,giờ nghĩ lại cũng thấy hay,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,
    Những ngôi sao xanh,một đêm mất ngủ mình phát hiện ra những ngôi sao không phải có màu xanh như mọi người vẫn thường nghĩ,có biết nó có màu gì không?màu buồn..............
    Tại sao những ngôi sao lại nhiều đến vậy?đếm mãi mà chẳng hết được,có phải cuộc sống cũng vậy phải không?buồn khi nào cũng nhiều hơn vui........con người thì quá nhỏ bé mà cuộc sống thì quá rộng lớn...ông thần Nông cày mãi cũng chẳng hết ruộng,con vịt trời cả đời lặn lội mà ăn cũng chẳng đủ no,dải thiên hà ngàn năm vẫn chảy mà không biết về đâu.................
    Cứ đếm ,cứ đếm,,,đêm thật dài.....nào cùng đếm nhé 1,2,3............................................................
    GOOD NIGHT!
  6. hoa_xuong_rong_81

    hoa_xuong_rong_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    1.395
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua vì cốc cà fê mất ngủ hay là vì công việc bề bộn vì mọi toan tính đời thường ko thành. Nửa đêm mở mắt, pha một cốc nước cam rồi ngồi vắt vẻo thành lan can. Loắng khoắng với những động tác thừa thãi.Màn đêm tĩnh mịch, các vì sao cũng mờ mờ rồi nhìn ko rõ.Người ta thường nói có kết thúc để mở đầu cho một điều mới, nhưng nhìn ra toàn bế tắc.
    Em mong có những phép lạ để đem điều gì may mắn đến.Một phẹp là em hằng cầu mong.
  7. muathutoiyeu

    muathutoiyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0

    Dành cho những người có tâm sự trong những đêm không ngủ. Mong tất cả các bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc.
    __________________________________
    Bàn về lý sự Trung Hoa
    Chu Hảo
    Người Trung Hoa hay có những ý tưởng độc đáo và sâu sắc về phương châm sống. Những triết gia thời Khổng ?" Mạnh thì đã đành, mà người đời sau cũng vẫn có.
    Lương Khải Siêu (1873-1929), một danh nhân văn hóa đời Thanh, đã có một lời khuyên rất uyên bác: ?oMỗi ngày phải để ra ít khoảnh khắc đứng ngoài cuộc đời, nhìn lại cuộc đời. Sau mỗi tháng, mỗi năm, đều phải dành thời gian thích đáng để làm việc đó. Người tầm thường thì luôn bị cuộc đời cuốn đi, không thể dừng lại được. Kẻ sĩ thường lạy hay xa rời cuộc sống của nhân quần, không hòa nhập được vào đời thường. Duy chỉ có những người có văn hóa thực sự mới vừa luôn luôn hòa nhập với đời thường, vừa có thể tách ra khỏi cuộc sống thường nhật để nhìn lại chính mình, nhìn lại cuộc đời??
    Thi thoảng phải tách ra như thế để nhìn lại chính mình, để tu sửa mình, để sống có ích hơn cho đồng loại. Tư tưởng ấy thật thanh cao. Nhưng cũng vì nó quá thanh cao nên chưa hẳn đã thích hợp với cuộc sống đa dạng và sôi động, đồng thời cũng xô bồ và thực dụng hơn, của thời đại ngày nay.
    Ý tưởng của người Trung Hoa thời nay về phương châm sống vẫn sâu sắc như xưa, nhung xem ra có vẻ thiết thực hơn nhiều. Phương châm ấy được diễn đạt rất ?oTrung Hoa hiện đại? như sau:
    Một trung tâm:
    - lấy sức khỏe làm trung tâm
    Hai một chút:
    - thoải mái một chút;
    - hồ đồ một chút.
    Ba quên:
    - quên tuổi tác;
    - quên bệnh tật;
    - quên hận thù.
    Bốn có:
    - có nhà ở;
    - có bạn đời;
    - có bạn tri ân;
    - có sổ tiết kiệm.
    Năm phải:
    - phải vận động;
    - phải hòa nhã; lịch sự;
    - phải biết cười;
    - phải biết kể chuyện;
    - phải tự coi mình là người bình thường.
    Ðiều một trung tâm là cực kỳ quan trọng. Thường thì mãi đến lúc đã già yếu hoặc lúc ốm đau ta mới thấy sức khỏe là quý giá ; khi ngoài kia là trời xanh ***g lộng và nắng gió lung linh mà ta ngồi đây bất lực, mới thấy hối tiếc một thời phung phí sức lực một cách liều lĩnh và dại dột. Rất may là chất lượng cuộc sống ngày một tốt hơn, tuổi thọ của con người sẽ càng cao hơn. Sắp đến rồi, ngày mà Sáu mươi tuổi chưa phải già/ Bảy mươi tuổi vẫn còn là trung niên!. Hạnh phúc thay là có một tâm hồn lành mạnh trong một cơ thể cường tráng.
    Ðiều hai một chút thật là chí lý. Ðừng đạo mạo quá, đừng lên gân lên cốt quá, hãy sống hồn nhiên như mình vốn có. Thoải mái một chút (một chút thôi nhé) là hợp với tự nhiên bởi cuộc sống không thể lúc nào cũng căng như dây đàn. Cũng đừng quá tự giày vò mỗi khi lầm lỡ. Hãy tự nhủ hồ đồ một chút chưa sao! Cũng lại chỉ một chút thôi nhé: hồ đồ nghiêm trọng thì sẽ phải trả giá đắt.
    Ðiều ba quên là để cho lòng mình thanh thản. Lỡ đã già rồi (vì đã được sống quá nhiều), lỡ đã mang bệnh tật rồi (nhiều khi vì những lẽ rất cao cả, nhưng cũng có khi vì những sự tầm phào) thì hãy quên đi; hãy vui sống mỗi ngày bằng những công việc thường nhật có ích cho chính mình, cho những người thân yêu và cho đời? Cuộc đời riêng của mỗi người chỉ có thể thật thanh thản khi biết quên hận thù, đó là điều rất khó, nhưng cũng không phải khó lắm.
    Ðiều bốn có rất đời thường, dung dị và thiết thực. Có nhà cửa và có bạn đời tức là có một gia đình yên ấm. Dù cho thế giới văn minh này có biến đổi thế nào đi chăng nữa thì gia đình vẫn là tế bào bền vững của xã hội, vẫn là nơi trú ẩn cho mọi tâm hồn. Không buồn gì bằng nỗi buồn không có bạn tri âm, như là rượu ngon không có bạn hiền. Sống trên đời ai cũng ít nhiều có bạn, nhưng bạn tri âm đồng cảm chia sẻ ngọt bùi với mình thì không phải người nào cũng có. Thiếu nó, cuộc đời sẽ thiếu đi một mảng lớn. Phải có của ăn của để ở chừng mực thích hợp, tức là phải có sổ tiết kiệm, phải dành dụm phòng khi lỡ vận, phải lo xa một chút?
    Ðiều năm phải khuyên chúng ta thực hiện một phong cách sống lành mạnh và văn hóa. Trước hết phải vận động (chân tay) vừa phải và bền bỉ. Khó nhất là duy trì được nếp tập thể dục thường xuyên; tập kiểu gì cũng được, ít nhiều tùy theo sức, miễn là tập được đều đặn hàng ngày. Ðó là cách tốt nhất để giữ cho thân thể khỏe mạnh và tinh thần sảng khoái. Còn thể thao thì tùy sở thích và tùy hoàn cảnh chứ không phải là nhất thiết. Thứ hai là phải hòa nhã, lịch sự. Ðó là phong cách không thể thiếu được cho mỗi người dù ở cương vị nào, hoạt động trong lĩnh vực nào. Nét văn hóa ấy là của chung nhân loại, dân tộc nào cũng có. Người có văn hóa không hẳn phải là người có học thức cao. Thứ ba là phải biết cười. Biết cười có duyên không dễ. Không phải ai cũng ưa hài hước, và tính hài hước không phải có sẵn trong nhiều người, Những người dễ cười, cũng như dễ khóc, thường là tốt bụng; những người có tính hài hước thường giàu lòng vị tha. Hơn nữa, bạn có biết không, mỗi lần cười thì có tới mấy chục cơ trên mặt cùng hoạt động và làm ta sống thêm được ít phút. Vậy thì càng cần phải biết cười. Thư tư là phải biết kể chuyện, tức là phải biết kể lại những điều mình biết một cách khúc triết, rõ ràng, biết diễn đạt ý kiến của mình một cách sáng sủa, nói rộng ra là phải biết cách giao lưu tư tưởng. Người biết kể chuyện luôn luôn đồng thời cũng là người biết lắng nghe, bởi có chịu khó lắng nghe mới có cái để mà kể lại và mới biết kể lại như thế nào. Sau hết và cũng lại là trước hết là phải tự coi mình là người bình thường. Người ở cương vị càng cao mà biết tự coi mình là người bình thường thì càng được kính trọng. Ðối với một số người điều ấy không phải là dễ dàng; bởi vì ngay một anh binh nhì cũng vẫn có thể ngạo mạn khinh người. Chúng ta vẫn thường nghe nói: ?oCái khó nhất là biết dừng ở chỗ nào và Cái cần biết trước hết là biết mình?. Người biết tự coi mình là người bình thường sẽ dễ ?obiết mình? và cũng dễ ?obiết dừng?.
    Chu Hảo hy vọng là ông đã hiểu và diễn đạt đúng phần nào những ý tưởng sâu sắc và độc đáo của người Trung Hoa xưa cũng như nay về phương châm sống.
  8. muathutoiyeu

    muathutoiyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0

    Dành cho những người có tâm sự trong những đêm không ngủ. Mong tất cả các bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc.
    __________________________________
    Bàn về lý sự Trung Hoa
    Chu Hảo
    Người Trung Hoa hay có những ý tưởng độc đáo và sâu sắc về phương châm sống. Những triết gia thời Khổng ?" Mạnh thì đã đành, mà người đời sau cũng vẫn có.
    Lương Khải Siêu (1873-1929), một danh nhân văn hóa đời Thanh, đã có một lời khuyên rất uyên bác: ?oMỗi ngày phải để ra ít khoảnh khắc đứng ngoài cuộc đời, nhìn lại cuộc đời. Sau mỗi tháng, mỗi năm, đều phải dành thời gian thích đáng để làm việc đó. Người tầm thường thì luôn bị cuộc đời cuốn đi, không thể dừng lại được. Kẻ sĩ thường lạy hay xa rời cuộc sống của nhân quần, không hòa nhập được vào đời thường. Duy chỉ có những người có văn hóa thực sự mới vừa luôn luôn hòa nhập với đời thường, vừa có thể tách ra khỏi cuộc sống thường nhật để nhìn lại chính mình, nhìn lại cuộc đời??
    Thi thoảng phải tách ra như thế để nhìn lại chính mình, để tu sửa mình, để sống có ích hơn cho đồng loại. Tư tưởng ấy thật thanh cao. Nhưng cũng vì nó quá thanh cao nên chưa hẳn đã thích hợp với cuộc sống đa dạng và sôi động, đồng thời cũng xô bồ và thực dụng hơn, của thời đại ngày nay.
    Ý tưởng của người Trung Hoa thời nay về phương châm sống vẫn sâu sắc như xưa, nhung xem ra có vẻ thiết thực hơn nhiều. Phương châm ấy được diễn đạt rất ?oTrung Hoa hiện đại? như sau:
    Một trung tâm:
    - lấy sức khỏe làm trung tâm
    Hai một chút:
    - thoải mái một chút;
    - hồ đồ một chút.
    Ba quên:
    - quên tuổi tác;
    - quên bệnh tật;
    - quên hận thù.
    Bốn có:
    - có nhà ở;
    - có bạn đời;
    - có bạn tri ân;
    - có sổ tiết kiệm.
    Năm phải:
    - phải vận động;
    - phải hòa nhã; lịch sự;
    - phải biết cười;
    - phải biết kể chuyện;
    - phải tự coi mình là người bình thường.
    Ðiều một trung tâm là cực kỳ quan trọng. Thường thì mãi đến lúc đã già yếu hoặc lúc ốm đau ta mới thấy sức khỏe là quý giá ; khi ngoài kia là trời xanh ***g lộng và nắng gió lung linh mà ta ngồi đây bất lực, mới thấy hối tiếc một thời phung phí sức lực một cách liều lĩnh và dại dột. Rất may là chất lượng cuộc sống ngày một tốt hơn, tuổi thọ của con người sẽ càng cao hơn. Sắp đến rồi, ngày mà Sáu mươi tuổi chưa phải già/ Bảy mươi tuổi vẫn còn là trung niên!. Hạnh phúc thay là có một tâm hồn lành mạnh trong một cơ thể cường tráng.
    Ðiều hai một chút thật là chí lý. Ðừng đạo mạo quá, đừng lên gân lên cốt quá, hãy sống hồn nhiên như mình vốn có. Thoải mái một chút (một chút thôi nhé) là hợp với tự nhiên bởi cuộc sống không thể lúc nào cũng căng như dây đàn. Cũng đừng quá tự giày vò mỗi khi lầm lỡ. Hãy tự nhủ hồ đồ một chút chưa sao! Cũng lại chỉ một chút thôi nhé: hồ đồ nghiêm trọng thì sẽ phải trả giá đắt.
    Ðiều ba quên là để cho lòng mình thanh thản. Lỡ đã già rồi (vì đã được sống quá nhiều), lỡ đã mang bệnh tật rồi (nhiều khi vì những lẽ rất cao cả, nhưng cũng có khi vì những sự tầm phào) thì hãy quên đi; hãy vui sống mỗi ngày bằng những công việc thường nhật có ích cho chính mình, cho những người thân yêu và cho đời? Cuộc đời riêng của mỗi người chỉ có thể thật thanh thản khi biết quên hận thù, đó là điều rất khó, nhưng cũng không phải khó lắm.
    Ðiều bốn có rất đời thường, dung dị và thiết thực. Có nhà cửa và có bạn đời tức là có một gia đình yên ấm. Dù cho thế giới văn minh này có biến đổi thế nào đi chăng nữa thì gia đình vẫn là tế bào bền vững của xã hội, vẫn là nơi trú ẩn cho mọi tâm hồn. Không buồn gì bằng nỗi buồn không có bạn tri âm, như là rượu ngon không có bạn hiền. Sống trên đời ai cũng ít nhiều có bạn, nhưng bạn tri âm đồng cảm chia sẻ ngọt bùi với mình thì không phải người nào cũng có. Thiếu nó, cuộc đời sẽ thiếu đi một mảng lớn. Phải có của ăn của để ở chừng mực thích hợp, tức là phải có sổ tiết kiệm, phải dành dụm phòng khi lỡ vận, phải lo xa một chút?
    Ðiều năm phải khuyên chúng ta thực hiện một phong cách sống lành mạnh và văn hóa. Trước hết phải vận động (chân tay) vừa phải và bền bỉ. Khó nhất là duy trì được nếp tập thể dục thường xuyên; tập kiểu gì cũng được, ít nhiều tùy theo sức, miễn là tập được đều đặn hàng ngày. Ðó là cách tốt nhất để giữ cho thân thể khỏe mạnh và tinh thần sảng khoái. Còn thể thao thì tùy sở thích và tùy hoàn cảnh chứ không phải là nhất thiết. Thứ hai là phải hòa nhã, lịch sự. Ðó là phong cách không thể thiếu được cho mỗi người dù ở cương vị nào, hoạt động trong lĩnh vực nào. Nét văn hóa ấy là của chung nhân loại, dân tộc nào cũng có. Người có văn hóa không hẳn phải là người có học thức cao. Thứ ba là phải biết cười. Biết cười có duyên không dễ. Không phải ai cũng ưa hài hước, và tính hài hước không phải có sẵn trong nhiều người, Những người dễ cười, cũng như dễ khóc, thường là tốt bụng; những người có tính hài hước thường giàu lòng vị tha. Hơn nữa, bạn có biết không, mỗi lần cười thì có tới mấy chục cơ trên mặt cùng hoạt động và làm ta sống thêm được ít phút. Vậy thì càng cần phải biết cười. Thư tư là phải biết kể chuyện, tức là phải biết kể lại những điều mình biết một cách khúc triết, rõ ràng, biết diễn đạt ý kiến của mình một cách sáng sủa, nói rộng ra là phải biết cách giao lưu tư tưởng. Người biết kể chuyện luôn luôn đồng thời cũng là người biết lắng nghe, bởi có chịu khó lắng nghe mới có cái để mà kể lại và mới biết kể lại như thế nào. Sau hết và cũng lại là trước hết là phải tự coi mình là người bình thường. Người ở cương vị càng cao mà biết tự coi mình là người bình thường thì càng được kính trọng. Ðối với một số người điều ấy không phải là dễ dàng; bởi vì ngay một anh binh nhì cũng vẫn có thể ngạo mạn khinh người. Chúng ta vẫn thường nghe nói: ?oCái khó nhất là biết dừng ở chỗ nào và Cái cần biết trước hết là biết mình?. Người biết tự coi mình là người bình thường sẽ dễ ?obiết mình? và cũng dễ ?obiết dừng?.
    Chu Hảo hy vọng là ông đã hiểu và diễn đạt đúng phần nào những ý tưởng sâu sắc và độc đáo của người Trung Hoa xưa cũng như nay về phương châm sống.
  9. eastTwest

    eastTwest Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2005
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Chú này lạc quan nhể. Lâu không gặp chhú em vẫn thế.
    Chúc chú vui, khoẻ, sống như Chu Hảo
  10. Hurazzzzzzzzz

    Hurazzzzzzzzz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2005
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Bác eastTwest ở đâu cũng thấy mặt nhỉ.
    Xin hỏi em có quen bác em k? Như CIA ý nhỉ?
    Được Hurazzzzzzzzz sửa chữa / chuyển vào 10:47 ngày 11/08/2005

Chia sẻ trang này