1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đêm !

Chủ đề trong 'Nghệ Tĩnh' bởi Cyclo, 06/01/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. haitac81

    haitac81 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    297
    Đã được thích:
    0
    Về Vinh ăn cưới đứa bạn, ở lại chơi vài ngày. Bạn bè đi khăp chốn, chẳng còn mấy mống ở lại. Đêm 31.12, ret cắt da thịt, rủ được thằng bạn đang ở nhà chờ việc đi tất niên, thì rượu ốc thôi. Ngồi kề cà chén rượu, dăm ba đĩa xào đĩa luộc, nói chuyện trên trời dưới đất, chuyện nơi này nơi khác... có lúc hứng nói át cả mấy cô bé đang ăn ốc ở bàn bên khiến họ im re. Bụng no, rượu tàn, nhìn ra đường bảo trời khuya lắm rồi, thôi dìa. Nhìn đồng hồ mới có 9 rưỡi, khuya gì. Thôi, lỡ trả tiền rồi thì dìa thôi. Đường phố đã vắng loe hoe, đường Quang Trung là đường chính mà chỉ còn một ít ánh đèn xe máy đi từ từ, đường Trần Phú có khi còn vắng hơn nhiều, chỉ có hai cái xe tải đi cùng chiều, vòng sang Quảng Trường còn thấy một bãi gửi xe vẫn đang hoạt động, khoảng hơn chục cái. Mấy quán cóc bên đường tụm ba tụm bảy mấy cậu thanh niên trông tối om om... Thôi thì về cho nó ấm, thằng bạn bảo, Ừ, rét bỏ cha. Chở nó về, phi ngược lại, đường trong xóm tối mò, loang lổ ánh đèn xe, chỉ còn hai ba đôi nam nữ đang ngồi trên xe máy cạnh bờ hồ Goong. Ra đến đường thôi thì dông tuốt về nhà cho khoẻ.
    Vắng thật, kể ra cũng do trời lạnh một phần, may ra đến tết, lũ con cháu của cái thành phố ni mới dắt díu nhau lên tàu lên xe về, sưởi ấm cho cái bầu trời đêm đang làm da thịt đông cứng này
  2. angeloflife

    angeloflife Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/07/2002
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    Đêm lạnh bỏ xừ,
    Anh về nhà, than trời than đất là lạnh. Em cũng lạnh, cóng hết tay rồi anh có biết ko ?
    Mải nghĩ xem anh đang làm gì, đến nỗi giật cả mình vì tiếng gọi của đứa bạn. Em không dám đi đôi găng tay anh mua cho em hôm qua, sợ nó hư mất thì tiếc lắm, đẹp quá mà.
    Em đang sắp thi, cứ ôn thi mà lạnh như thế này thì chẳng thể nào ôn nổi. Toàn đắp kín người, bật đèn trong chăn để sưởi ấm đấy ! Hơi ấm hôm qua vẫn còn đấy ! Hic,
    Nhà mới của anh ẩm thế kia, có trời mà đêm thế này ko lạnh. Em cá là anh sẽ phải đắp hai cái chăn mới hết lạnh.
    Đêm mà nhìn vào giàn mướp chỗ nhà anh, ko có ma cũng tưởng là ma đấy nhỉ ?? Eo ui là heo hút !
    Hic, gọi điện cho em nhé.
  3. angeloflife

    angeloflife Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/07/2002
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    Đêm lạnh bỏ xừ,
    Anh về nhà, than trời than đất là lạnh. Em cũng lạnh, cóng hết tay rồi anh có biết ko ?
    Mải nghĩ xem anh đang làm gì, đến nỗi giật cả mình vì tiếng gọi của đứa bạn. Em không dám đi đôi găng tay anh mua cho em hôm qua, sợ nó hư mất thì tiếc lắm, đẹp quá mà.
    Em đang sắp thi, cứ ôn thi mà lạnh như thế này thì chẳng thể nào ôn nổi. Toàn đắp kín người, bật đèn trong chăn để sưởi ấm đấy ! Hơi ấm hôm qua vẫn còn đấy ! Hic,
    Nhà mới của anh ẩm thế kia, có trời mà đêm thế này ko lạnh. Em cá là anh sẽ phải đắp hai cái chăn mới hết lạnh.
    Đêm mà nhìn vào giàn mướp chỗ nhà anh, ko có ma cũng tưởng là ma đấy nhỉ ?? Eo ui là heo hút !
    Hic, gọi điện cho em nhé.
  4. Glorymoon

    Glorymoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    377
    Đã được thích:
    0
    Đêm, sao mà lạnh thế hả giời, cứ đà này thì chắc là phải Nam tiến tránh rét thôi, ko hiểu là có qua nổi mùa đông năm nay ko ? Trước khi đi ngủ bao giờ cũng chỉ ước 1 điều ngày mai là ngày nghỉ, hoặc là công ty bị cháy để đỡ phải đi làm, mà sao năm mới ko ai chúc mình câu này nhỉ, chỉ sức khoẻ rồi bình yên rồi hạnh phúc, mà thôi chả sao cả, đi ngủ đây và lại tiếp tục cầu nguyện biết đâu 1 ngày nào đó lại all my dream come true, ở hiền thì gặp lành mà.
  5. Glorymoon

    Glorymoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    377
    Đã được thích:
    0
    Đêm, sao mà lạnh thế hả giời, cứ đà này thì chắc là phải Nam tiến tránh rét thôi, ko hiểu là có qua nổi mùa đông năm nay ko ? Trước khi đi ngủ bao giờ cũng chỉ ước 1 điều ngày mai là ngày nghỉ, hoặc là công ty bị cháy để đỡ phải đi làm, mà sao năm mới ko ai chúc mình câu này nhỉ, chỉ sức khoẻ rồi bình yên rồi hạnh phúc, mà thôi chả sao cả, đi ngủ đây và lại tiếp tục cầu nguyện biết đâu 1 ngày nào đó lại all my dream come true, ở hiền thì gặp lành mà.
  6. darling_of_cupid

    darling_of_cupid Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    Đêm ở vùng sâu vùng xa Nghệ An, lạnh thấu xương, ko tài nào ngủ được... Mò ra bếp lửa thấy mấy ông anh họ đang ngồi uống rượu với nướng khoai ở đó... nhập hội cùng... Vui đáo để... Giá như đêm nào cũng được ở Nghệ An...
  7. darling_of_cupid

    darling_of_cupid Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    299
    Đã được thích:
    0
    Đêm ở vùng sâu vùng xa Nghệ An, lạnh thấu xương, ko tài nào ngủ được... Mò ra bếp lửa thấy mấy ông anh họ đang ngồi uống rượu với nướng khoai ở đó... nhập hội cùng... Vui đáo để... Giá như đêm nào cũng được ở Nghệ An...
  8. XuanQuynh

    XuanQuynh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/07/2002
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Cũng là Vinh thôi, không gian ấy, cảnh vật ấy... Con đường ấy và những con người ấy... Chỉ thiếu một đôi ríu rít trên đường. Em giờ xa như cơn gió mùa miền bắc, gần thật đấy mà cũng xa thật đấy.
    Đêm quê. Rõ ràng là thân thuộc, tiếng đồng hồ dưới nhà vọng lên cả trên này. Thêm tiếng gió ngoài cửa. Giống thật, em nhỉ? Giống đến nao lòng.
    Giọng mẹ vẫn ngọt ngào như miếng bánh Cu đơ. Anh thấy đôi chút ấm áp. Không hiểu mẹ có biết điều gì đang diễn ra xung quanh em, xung quanh anh...??? Chia sẻ chút lòng mình với em qua dòng tin nhắn. Lạnh lùng thay, cái điều anh nhận lại. Bao bọc quanh anh giờ lại là những điều quái quỉ gì nữa anh cũng không biết.
    Đã 3 mùa rét rồi em nhỉ? ngày ấy, với vành khăn trên đầu, anh đón em vào cuộc đời mình, lặng lẽ, êm đềm. Mùa này, vẫn niềm đau thương đó, anh san sẻ một mình, với con đường, hàng cây.
    Đêm qua đi rồi, tiếng cười ai đó vẫn rộn ràng phía sau. Theo chuyến xe về, anh gửi lại Vinh những niềm vui, sự hào hứng... Tuổi trẻ của em đã bị anh đánh cắp mất một phần, một phần gần như là đẹp nhất...
    Anh về.
  9. XuanQuynh

    XuanQuynh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/07/2002
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Cũng là Vinh thôi, không gian ấy, cảnh vật ấy... Con đường ấy và những con người ấy... Chỉ thiếu một đôi ríu rít trên đường. Em giờ xa như cơn gió mùa miền bắc, gần thật đấy mà cũng xa thật đấy.
    Đêm quê. Rõ ràng là thân thuộc, tiếng đồng hồ dưới nhà vọng lên cả trên này. Thêm tiếng gió ngoài cửa. Giống thật, em nhỉ? Giống đến nao lòng.
    Giọng mẹ vẫn ngọt ngào như miếng bánh Cu đơ. Anh thấy đôi chút ấm áp. Không hiểu mẹ có biết điều gì đang diễn ra xung quanh em, xung quanh anh...??? Chia sẻ chút lòng mình với em qua dòng tin nhắn. Lạnh lùng thay, cái điều anh nhận lại. Bao bọc quanh anh giờ lại là những điều quái quỉ gì nữa anh cũng không biết.
    Đã 3 mùa rét rồi em nhỉ? ngày ấy, với vành khăn trên đầu, anh đón em vào cuộc đời mình, lặng lẽ, êm đềm. Mùa này, vẫn niềm đau thương đó, anh san sẻ một mình, với con đường, hàng cây.
    Đêm qua đi rồi, tiếng cười ai đó vẫn rộn ràng phía sau. Theo chuyến xe về, anh gửi lại Vinh những niềm vui, sự hào hứng... Tuổi trẻ của em đã bị anh đánh cắp mất một phần, một phần gần như là đẹp nhất...
    Anh về.
  10. MM_MM

    MM_MM Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Lúc nhận được tin nhắn là lúc đang ngủ, giật cả mình vì tiếng điện thoại. Cứ tưởng ai đó nhắn, nhìn số hơi bất ngờ, có chút nghi ngờ nữa. Đọc tin mà bao nhiêu kỷ niệm ùa về như thác đổ.
    Có nhắn tin đấy, mà chẳng phải lạnh lùng bất cẩn gì đâu, chỉ là những lời rất thật...
    Khuya, giở tin ra đọc lại, kỷ niệm của hai năm trước lại ùa về... Tự giật mình lần nữa...
    Nhắn tin cho hắn, " em nhớ anh đến điên lên được ".
    12h hơn, hắn thập thò ngoài cửa, cả người cứ như một khối chăn bông, cả cái nồi cơm điện trên đầu nữa, trông buồn cười mà thương quá đỗi.
    Kéo hắn vào nhà, ông anh ngủ tít mít, đứa em cũng ngủ tít mít, hai đứa líu ríu như hai con mèo con. Rót cho hắn một cốc nước nóng, hắn mỉm cười trông thương đến lạ.
    Hắn rủ đi ăn đêm, ko thèm, ko muốn. Vì sao à? Lạnh quá, chẳng muốn đi tý nào.Hắn bảo đói bụng, lục cục pha mì tôm cho hắn ăn. Hắn phá điện thoại, đọc tin nhắn... Hắn im lặng, mình cũng im lặng...
    Khuya lắm rồi, tiếng ăn mì của hắn làm cả nhà tỉnh giấc. Trông hắn e thẹn như con gái, chỉ muốn bẹo má hắn cho đã tay nhưng mọi người đang lục đục pha mì ăn cùng hắn.
    Hắn đàn, hắn hát, bài Nỗi nhớ mùa đông của Phú Quang. Hic, bình thường hắn hát hay thế, mà cứ hát bài này lại dở tệ. Anh mình lục sục học hắn đàn, đệm... Mình và em mình ngồi bó gối nhìn hai người.
    1h, mình kể chuyện ngày xưa, tình xưa, nghe như vô tình mà hữu ý. Hắn cười, lại hát tiếp. Đôi lúc cũng chẳng hiểu tâm ý hắn lắm.
    Hắn cũng kể, kể những câu chuyện hắn đã kể rồi, giờ kể lại, cũng như mình, mơ màng...
    1h30, pha cà phê, mấy anh em cùng uống. Lại hát, bài mình yêu thích. Lại tâm sự, ko một lời giải thích, ko một lời ca thán ... về những tin nhắn.
    2h30, hắn đòi về. Mình ko giữ, anh mình giữ, em mình giữ. Hắn ở lại vì cái nhìn của mình.
    Lại hát, cả nhà cùng hát, những bài tình ca. Chỉ mình ko biết hát.
    3h, hắn ngủ, em mình và anh mình cũng ngủ, chỉ mình thức.
    Mình chẳng nhớ gì, mình chỉ thấy mắt hắn, nụ cười cuả hắn lúc hắn đọc tin nhắn.
    4h sáng, xoá tin nhắn, lên giường đi ngủ.
    Một đêm khá dài...

Chia sẻ trang này