1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đèn Biển - CLB những người yêu thích !

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi loa_ken_den_si, 24/09/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    Họ đánh bạn với trời bao la, đại dương xanh ngút tầm mắt và cả nỗi cô đơn với mục đích duy nhất là phát tín hiệu để những con tàu khi qua vùng biển vịnh Bắc Bộ được an toàn.
    SỐNG GIỮA BIỂN
    Mắt ngọc Long Châu là tên thân thương của đèn biển trên đảo Long Châu mà những người đi biển thường gọi. Từ xa, ngọn hải đăng Long Châu sừng sững như tháp bút khổng lồ viết lên trời xanh đã ngót nghét 112 mùa xuân.
    Gần 2 tiếng cưỡi tàu đánh cá từ đảo Cát Bà, chúng tôi cập Long Châu. Vỏn vẹn chỉ 1km2, đảo đá, toàn đá tai mèo lạnh ngắt nhưng trên đỉnh núi có 8 người đàn ông quanh năm ?othắp lửa?...
    Trạm trưởng Trạm đèn biển Long Châu là anh Nguyễn Mạnh Hùng (36 tuổi, quê ở Quất Lâm, Nam Định). Tuy mới về nơi này hơn 1 năm nhưng anh Hùng cũng đã có thâm niên canh đèn biển 15 năm, đã kinh qua đèn biển ở cửa Ba Lạt (Thái Bình) và đảo Trần (Quảng Ninh).
    Ngọn hải đăng Long Châu cao 109,5m so với mực nước biển và chiếu sáng xa 27 hải lý, tức là tàu biển cách xa Long Châu tới 49km vẫn nhìn thấy ánh sáng ngọn hải đăng.
    Và, công việc của 8 anh em rất đơn điệu là mùa hè: 18 giờ 30 bật đèn và 5 giờ sáng tắt, còn mùa đông: 17 giờ 30 bật đèn và 5 giờ 30 thì tắt.
    Nước khan hiếm là ?ochuyện thường ngày? ở đảo. Long Châu khổ nhất là tháng 12 và tháng 1, cái giá lạnh thấu xương của gió biển Đông từng đợt thổi ràn rạt cũng chưa khổ thấm vào đâu so với thiếu nước ngọt. Từng ca nước chia nhau vẫn không đủ dùng.
    Lương thực, thực phẩm được tàu của Cty Bảo đảm an toàn hàng hải 1 ra tiếp tế mỗi tháng 1 lần. Giữa đảo đá xa đất liền, rau xanh là bài toán nan giải nhất.
    Năm 2003, Đoàn Thanh niên Cty ?oliều? nhận làm ?odự án? vườn rau cho anh em cán bộ, nhân viên Trạm hải đăng Long Châu. Thế là hơn 20 m3 đất vượt qua bao sóng dữ từ đất liền chuyển ra đảo. Có đất rồi nhưng công đoạn gánh đất lên đỉnh núi cũng là một kỳ công.
    Anh Phạm Chung Nam (35 tuổi, nhà ở quận Lê Chân, Hải Phòng) có thâm niên 5 năm ở Long Châu tâm sự: ?oChúng tôi phải xây dựng tường rào cao bao quanh vườn rau để tránh gió biển?. 6 tháng một lần họ được về nhà.
    Có gia đình riêng như anh Hùng, anh Long... còn đỡ, cánh thanh niên chưa vợ, chưa người yêu thì nỗi cô đơn đeo bám hàng ngày.
    Tốt nghiệp Đại học Hàng hải Việt Nam, anh chàng có cái tên như con gái Trần Anh Thư (25 tuổi, quê ở xã Tú Sơn, Kiến Thụy, Hải Phòng) và Phạm Xuân Hiệp (25 tuổi, nhà ở quận Lê Chân, Hải Phòng) xin được chân canh đèn biển, thế là ra Long Châu.
    Nghề canh đèn biển cực nhọc, thiếu thốn, buồn là vậy nhưng không ít gia đình có nhiều thế hệ theo đuổi như gia đình anh Nguyễn Mạnh Hùng, anh Vũ Văn Dụng...
    VUI BUỒN CHUYỆN ĐẢO
    Ông Vũ Văn Lợi-56 tuổi, có thâm niên 30 năm gác đèn biển, trong đó gần 10 năm gác đèn Long Châu kể: ?oGác đèn biển hãi nhất là mùa mưa bão, sét đánh inh tai nhức óc, từng đợt sét giội xuống như bom tấn làm đèn, tivi dù đã rút ra khỏi ổ cắm vẫn bị nhiễm điện từ vụt sáng rồi cháy... Nhưng sét đánh cũng không sợ bằng rắn.
    Trên đảo Long Châu, rắn lục, rắn nâu, rắn xanh cực độc nhiều vô kể. Trên núi đá, rắn to, rắn nhỏ vắt vẻo trên những cành cây, hốc đá chỉ chực lao vào cắn.
    Rắn bò cả vào giường ngủ. Nhiều con chó bị rắn cắn mặt sưng vù... 3 người gác đèn đã bị rắn cắn?. Cuối năm 2002, ông Lợi bị rắn cắn vào chân phải, may mà kịp đưa vào bệnh viện ở Hải Phòng cứu chữa.
    Ông Lợi trầm ngâm: Để bảo vệ mắt ngọc Long Châu không nghỉ một giây đã có thời người gác đèn biển chúng tôi phải đổ máu. Đó là giai đoạn giặc Mỹ đánh phá miền Bắc, cán bộ, nhân viên Trạm hải đăng Long Châu vừa phải ngày đêm tránh hàng trăm tấn bom của máy bay địch trút như mưa xuống để ngọn hải đăng không ngừng tỏa sáng dù một giây, vừa bắn trả máy bay địch.
    Ngọn hải đăng Long Châu sừng sững tỏa sáng hướng dẫn tàu bè qua vịnh Bắc Bộ góp phần vào biểu tượng cho ý chí quật cường của dân tộc ta.
    Trong những tháng năm gian khổ, khốc liệt đó, anh cán bộ Trạm hải đăng Long Châu Cao Quang Viên đã hy sinh anh dũng ngay trên đảo trong để bảo vệ mắt ngọc Long Châu khi còn rất trẻ...
    Từ đèn biển xuống bến tàu trở về đất liền, mấy anh chỉ cho chúng tôi gốc cây bàng mất ngọn vì bị sét đánh. Đó là nơi chôn khoảng 12 người đi biển xấu số không rõ tung tích xác theo cánh sóng dạt vào đảo này.
    Buồn và cô đơn đến với cả người chết ở đảo này nhưng những người canh gác mắt ngọc Long Châu luôn cảm thấy hạnh phúc bởi theo luồng sáng của ngọn hải đăng, hàng vạn con tàu đã ra vào vịnh Bắc Bộ an toàn đem lại niềm vui cho biết bao gia đình.
    Theo : http://vietbao.vn/The-gioi-tre/Giua-bien-thap-sang-mat-ngoc-Long-Chau/70039863/504/
  2. _Big_Daddy_

    _Big_Daddy_ Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    Mắt Ngọc 2 - Tầm phương điểm huyệt lươn mạch!!!
    (Hút chích từ B... của kụ NoA)
    Nằm trong chương trình Mắt Ngọc 2 cùng cụ Big ( nhà cụ ấy gọi là Vàng Anh 2 ) là vụ điểm huyệt lươn mạch ...
    Mới tang tảng gà gáy canh tư , nhà cháu dụi dụi đôi mắt ngái ngủ vì mới thiếp đi đc cỡ 2 tiếng từ lúc cay cay mũi trước đó ... Nhà cháu bận vội bộ quần áo vải sồng khoác cái tay nải đã sờn đôi chỗ xuống nhà ngang dắt con Tang già ra đầu ngõ. Sau khi cẩn thận cài lại cái then cổng nhà cháu leo lên lưng chú Tang già , nó hồ hởi ho sù sụ một tràng dài và lùi lũi bước nhằm hướng tư dinh của cụ cử Big... Sáng sớm mùa Thu đường quê hiu hiu gió đưa về nơi này bao là thức mùi thập cẩm càng tạo một vẻ phù chú , chết , vẻ trù phú của một làng Thanh Xuân yên tĩnh thái bình đến độ thời vua Thái Tổ cũng phát ghen!!!
    [​IMG]
    Sau một hồi chẩn đoán chúng tôi quyết định nhằm hướng có một bóng cây đa bên dưới là một nếp nhà gianh ... ghì cương chú tuấn mã đc ban tên Hoàng Anh bởi ai đó , chúng tôi bước xuống và bắt tay ngay việc tìm huyệt ... và việc cuối cùng cũng đã hoàn thành ...
    [​IMG]
    Nói thêm về chú Tăng già , do bị ốm mệt nên em nó lại bỏ lỡ một lần chung đường với chủ nhân của chú nó!!!
    [​IMG]
  3. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    Mắt Ngọc 2 - Bà Lạt - Diêm Điền - Hòn Dấu
    Sau khi hoàn thành vụ Lươn Mạch , hai anh em nhằm Thái Bình thẳng tiến , vừa đi vừa gửi tin nhắn cảm cái sự tiếc rẻ cho những anh em đã đăng kí mà phần vì vợ yếu con đông phần vì hai vai bận gánh việc cuốc ra đại sự ... Có mặt ở Tiền Hải khi mặt trời đã ngả về chiều ... trên còn đường mới mở xiên qua biển từ cuối bãi Đồng Châu đến khu du lịch sinh thái đang trong giai đoạn khảo sát mà hai bên đường còn ngổn ngang nguyên vật liệu , qua cả những đoạn cầu bắc bằng tre... Dừng lại bên một vạt Sú Vẹt tranh thủ cảm cái hoang vắng của một vùng lấn biển , vài chú cò lẫn khuất với đám lau lách ít ỏi ... những bức ảnh khá đẹp đã được lưu lại thẻ nhớ. Xa xa đã thấy xuất hiện đỉnh đèn chìm trong hơi nước hay sương chiều mờ mờ thật đẹp. Con đường ngon trớn bỗng dừng lại khi phía trước mặt là một bờ cát còn ngậm nước nên chả trắng tẹo nào , Vàng Anh dón dén những vòng quay đầu tiên ... và thật thích thú khi phía trước là bao la bờ cát , bên phải là bao la rừng thông , và Biển ... hiền hoà bên trái ... vài cặp tình nhân đưa nhau bằng xe máy ra tận mép nước để đưa nhau vui vầy cùng sóng biển ... thật tuyệt vời nếu nó là bãi Tiên tắm , thì cái đèn biển giá nào nhà cháu cũng tậu ( hơ hơ!!! Chưa kịp tậu có khi ông Big đã có con ở đấy dồi )
    [​IMG]
    Lối vào ngọn Bà Lạt đây rồi ... con đường đang được hoàn thành trong vài ngày tới từ bờ cát vào Đèn
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đèn Bà Lạt thật cứng cáp và khoẻ khoắn bởi lớp áo phủ bên ngoài mầu nòng súng ...
    [​IMG]
    Tháp đèn và đỉnh nơi gắn đèn của Nhật hiện đang chạy thử loại này có độ bền hơn đèn Tây Ban Nha của mấy cây thuộc xí nghiệp 102 lần trước đi...
    Tiếp chúng tôi ko chỉ là anh em công nhân Đèn mà còn có cả đồng chí Trung tá quân đội nhân dân Việt Nam dồn chưởng dồn Biên Phòng .... Chia tay Bà Lạt vội vàng vì chỉ sợ anh em chốt cổng bắt nghỉ lại thì có mà chiều mai mới về đc đất niền do sáng Triều lên mãi Trưa mới dút thì mới đi được trên bãi cát bờ biển ... 5h30 mặt giời xuống thật thấp .... vừa hỏi đường sang Diêm Điền vừa lo kiếm chỗ nghỉ ngơi thư giãn bởi mấy chục KM giữa hai ngọn ...
    ( Buồn ngủ lắm dồi ạ ...mai chào hàng tiếp vậy )
  4. _Big_Daddy_

    _Big_Daddy_ Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    NHẬT KÝ ?oVÀNG ANH? PHẦN 2 ?" MONG 3 MÀ CHỈ ĐƯỢC 2 ?oCÁI? RƯỠI
    (Tiếp theo)
    Dải cát Cồn Vành nơi cửa sông Hồng, rộng thênh thang là thế mà chỉ trong vài tiếng đồng hồ là ngập trắng do nước triều dâng, cắt đứt lối ra vào duy nhất tới trạm đèn Ba Lạt. Chúng tôi vội vã quay ra mà lòng đầy tiếc nuối, tiếc phải dừng cuộc gặp gỡ vẫn đang lúc hào hứng, tiếc cả một rổ hải sản các loại anh em nhặt mua ở bến thu gom ngay cửa sông, tiếc không được chiêm ngưỡng vầng sáng tỏa ra từ ngọn Hải Đăng cao tới 37m so với mặt nước biển, bật mỗi khi đêm tối.
    [​IMG]
    Rời ngọn Ba Lạt, bé ?oVàng Anh? lại đưa chúng tôi hường về Diêm Điền theo tuyến tỉnh lộ được làm để nối thông các xã ven biển. Con đường tuy nhỏ nhưng vắng vẻ bởi đã vào giờ chuẩn bị bữa cơm chiều của mọi nhà nên Vàng Anh vẫn lao vun vút cho kịp hành trình. Trời nhập nhoạng thật khó đi, chúng tôi phải thay kính trắng để nhìn đường rõ hơn và chống lại lũ thiêu thân, bươm **** bay ra càng lúc càng nhiều. Cơn bão số 8 sắp ập vào khiến lũ bọ này bay ra nhiều hơn, bụi phấn của chúng làm mẩn ngứa với cảm giác vô cùng khó chịu và dai dẳng. Chặng đường đến Diêm Điền chưa đầy 40km mà loanh quanh mất hơn 2 tiếng đồng hồ mới tới thị xã. Bao mệt mỏi bỗng chốc tan biến khi cả hai nhìn thấy thấp thoáng dải sáng xanh lè cứ vờn trí tò mò của chúng tôi. Dù không biết lối nhưng cứ theo hướng sáng, Vàng Anh mò mẫm đến bằng được chân đèn. Thoát khỏi khu làng tối tăm để vượt lên con đê biển, ngọn Hải đăng Diêm Điền sừng sững hiện ra cùng một khoảng không gian trời biển đêm, đẹp mê hồn.
    [​IMG]
    Dù bụng đói cồn cào mà không ai muốn rời cây đèn. Giá như có thể mang bộ máy ảnh chuyên dùng để lưu lại hình ảnh ngọn Hải đăng chơi vơi giữa mặt nước thì sẽ thú vị biết mấy. chúng tôi đành để dành điều đó lại cho nhưng vụ săn ảnh quy củ hơn sau này.
    [​IMG]
    Trạm Diêm Điền nằm ở cửa sông Hồng, nơi có nhiếu luồng tàu bè qua lại nên được bố trí 8 người luân phiên nhau trực đêm ngày. Khi chúng tôi tới nơi được các anh cán bộ tiếp đón rất niềm nở, hỏi ra mới hay là họ được bên Ba Lạt báo trước về chuyến khảo sát này.
    [​IMG]
    Do môi trường khá tách biệt với bên ngoài nên họ thấy lạ lẫm trước những đam mê của chúng tôi.
    [​IMG]
    Hành trình mới được một nửa mà chúng tôi đã dành gần hết buổi sáng ngày thư hai với ngọn Hải đăng Diêm Điền. Một lần nữa phải khất bữa cơm với các các anh để lại tiếp tục hướng về Đồ Sơn, tới ngọn Hải đăng Hòn Dáu huyền thoại. Chỉ tới quá trưa là chúng tôi đã có mặt ở bên Nghiêng (Đồ Sơn) để tìm tàu ra đảo Đèn?
    [​IMG]
    Nhưng rồi, một lần nữa, cơn bão số 8 lại cản đường chúng tôi vì tất cả tàu bè phải vào nơi trú, dù giá nào cũng không có tàu nào nhận lời đưa ra đảo và về vào ngày hôm sau. Ngậm ngùi nhìn sang đảo Hòn Dáu mà cả hai cùng thở dài tiếc nuối: ?oVậy là lần này mình tưởng được 3 cái? 2 cái đầu trôi chảy thế nhưng chả được ăn uống gì, đến cái thứ 3 thì chỉ được nhìn, chưa được chạm vào, chưa được ?~vào trong?T và lại càng không thể lên tới đỉnh??
    Vậy là đành khất cuộc viếng thăm đảo đèn Hòn Dáu trong chuyến đi tiếp theo, chuyến đi chỉ đền với mình cây đèn, ăn ngủ cùng đèn và hứa hẹn sẽ có những kỷ niện cùng bộ ảnh hoàn hảo.
  5. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    Báo Hành Trình phụ san của Thời Báo Kinh Tế đã đặt hàng bài viết cho số cuối tháng 10... Anh Big chỉnh sửa ảnh cho ngon nghẻ nhé !
  6. _Big_Daddy_

    _Big_Daddy_ Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    Zật hết cả nẩy... Cứ tưởng kụ nộp bài cho Hành trình (của) phụ sn...
    @Kụ: Bài cứ lưu ở đây, ảnh thì lấy ảnh gốc cho lét.
    @Ai đó: Một lần nữa xin "ai đó" bỏ qua cho việc đã xâm phạm đời tư (dù chỉ là qua Google và thể hiện rất chung chung, không rõ ràng)
    @Mods: Rất cám ơn vì đã để topic tiếp tục tồn tại.
    Được _Big_Daddy_ sửa chữa / chuyển vào 00:47 ngày 24/10/2008
  7. CrazyMan

    CrazyMan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/03/2001
    Bài viết:
    3.161
    Đã được thích:
    9
    Sau này mà có viện bảo tàng về đèn biển hoặc liên quan đến đèn biển thì các bác cố gắng đóng góp con Vàng Anh vào đấy nhé - Em cũng đi nhiều nơi hang cùng ngõ hẻm ở VN này nhưng vì công việc nên ít có điều kiện được như các bác. Thèm những chuyến đi như các bác quá!
  8. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    Vàng Anh là "em" sao bác nì lại kêu nà "con" ?
    Nào Bà con anh chị em ...chuẩn bị tiếp tục lên đường ...
    Chú ý :
    Chú Big lên chương trình tập huấn "Xử lý tình huống - Kĩ năng tồn tại" Chú trọng phần : trưng thu nước ngọt nhé , lấy phần này ở bài viết của ông Sản - Thanh tra an toàn hàng hải nhé !
    Chúc vui !
  9. _Big_Daddy_

    _Big_Daddy_ Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    MẶT TRỜI TRONG ĐÊM LẠNH
    (Sưu tầm)
    [​IMG]
    Người ta vừa xây một ngọn Hải Đăng rất đẹp trên bờ Cực Nam. Nhiệm vụ của nó là trong 6 tháng đông dài lạnh giá sẽ đưa tín hiệu duy nhất cho hàng trăm chuyến tàu chở các nhà khoa học, khách du lịch cũng như tàu của người dân trên lục địa băng này biết chỗ đậu thuyền. (Cần phải nói thêm rằng ở Nam Cực chỉ có hai mùa đông và hè mỗi mùa kéo dài 6 tháng, mùa đông cả lục địa sẽ chìm trong bóng đêm 6 tháng lên tục không một chút ánh sáng và mùa hè thì ngược lại)
    Ngọn Hải Đăng hoàn thành giữa mùa hè và còn gần 3 tháng nữa mới tới mùa đông. Tất nhiên lúc này chẳng ai lại đi thắp nó lên cả thế nên nó không có công dụng. Ngọn Hải Đăng rất buồn, nó cảm giác mọi vật không quan tâm đến nó, nó rất ít nói chuyện với mọi vật, nó sống thu mình và xa lánh tất cả.
    Một ngày nọ có một cơn gió thổi qua nó cuốn mình quanh Ngọn Hải Đăng thì thầm:
    - Sao bạn có vẻ buồn thế ?
    - Mình ghét nơi đây, chẳng ai quan tâm đến mình cả. Đáng nhẽ ra mình phải ở những bờ biển lộng gió với những đêm đầy trăng sao! Ngọn Hải Đăng tấm tức khóc.
    - Đừng buồn như thế! Gió nói - sẽ có lúc bạn thấy được giá trị thật của mình! Hòa cùng tiếng cười vui vẻ, gió hòa mình bay đi.
    Ngọn Hải Đăng đứng buồn nhìn về phương xa.
    Ngày hè dần trôi và mùa đông đến kéo theo màn đêm tối tăm lạnh lẽo.
    Ngọn Hải Đăng lúc này được thắp lên sáng rực cả một vùng trời Cực Nam vạn vật đều trầm trồ " Ồ sáng quá, tốt quá ! từ nay chúng ta có thể dễ dàng xác định về đường về nhà rồi"
    Những đoàn thám hiểm, những cư dân của Nam Cực đều coi Ngọn Hải Đăng là hoa tiêu để đến và xác định phương hướng.
    Lúc này Ngọn Hải Đăng mới nhận ra giá trị thực của mình như Gió nói. Nó cũng gắng hết sức mình đẩy tan bóng tối chiếu sáng mọi vật. Ngọn Hải Đăng cảm thấy tự hào vô cùng.
    Thế rồi một ngày Gió trở lại cùng với tiếng cười lảnh lót vờn vũ quanh Ngọn Hải Đăng.
    - Nhìn mình này - Ngọn Hải Đăng nói - Bây giờ mình thực sự có nghĩa với mọi người rồi.
    Gió lại cười vui vẻ nói:
    - Bạn thấy chưa, bây giờ bạn đã là " Mặt Trời Trong Đêm Lạnh " rồi đó - rồi gió lai vươn xa.
    Ngọn Hải Đăng cảm thấy vô cùng hạnh phúc nó hướng theo ngọn gió và hét to
    "Ta là Mặt Trời Trong Đêm Lạnh"
  10. sentenced1806

    sentenced1806 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/01/2006
    Bài viết:
    5.234
    Đã được thích:
    3
    Lần này thì có đủ quy chế để treo nick Mr Loa_ken và Mr Big Daddy vì post quá 4 bài/trang k ?

Chia sẻ trang này