1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đến khi cạn lời

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi friday123, 02/06/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. friday123

    friday123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2005
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Đến khi cạn lời

    Hôm nay tâm trạng em thật khó tả. Buồn, không buồn, trống trải, cố gắng, mệt mỏi, bất lực trước sự thật, ngơ ngác, cam chịu ... và cuối cùng em chọn nơi này để giải tỏa nỗi lòng, để nói những điều đã nói mãi với anh.

    Em thấy mình thất bại và bất lực quá. Em yêu anh nhiều . Em đã là một người phụ nữ đảm đang, hiểu biết , luôn hết lòng vì gia đình mình. Em đã được anh công nhận là người phụ nữ tuyệt vời, vĩ đại mà anh tự hào, là chỗ dựa tinh thần cho anh. Nhưng những điều đó không đủ để em có anh .

    Anh cảm thấy việc quan tâm đến em, đến con, đến gia đình là áp lực. Anh cảm thấy công việc của anh căng thẳng luôn cần đến sự nghỉ ngơi, đến những thú vui phù phiếm ích kỷ để lấy lại cân bằng.

    Anh ơi, em biết nói gì hơn, biết làm gì hơn khi mọi lý lẽ đúng sai không còn có tác dụng gì. Anh cũng không phải vì thấy sai mà tránh hoặc sửa, cũng không phải vì thấy đúng mà làm hoặc hướng tới . Mọi nỗ lực , mong mỏi của em chỉ dẫn đến một bức tường đá : anh hiểu hết nhưng anh không thể và cũng không muốn thay đổi, anh tự cho rằng vẫn rất yêu em và cơ hội duy nhất là em phải học được cách cảm thấy được anh yêu . Em phải luôn là 1 người phụ nữ lý tưởng , luôn đảm đang việc nhà, giỏi việc cơ quan, chăm sóc giáo dục con tốt, bản thân xinh tươi năng động , sẵn sàng làm người bạn chia sẻ với anh và thản nhiên trước những những cuộc tình mây gió của anh vì đó là "thuộc tính của đàn ông" .Nếu không, em cứ việc ra đi.Anh cũng không níu kéo người không đạt những tiêu chuẩn đó. Với anh mọi sự đơn giản như vậy đấy .

    Thế đấy !

    Em biết rằng cách đơn giản nhất mà ai cũng sẽ khuyên em nếu biết tường tận chuyện của chúng mình : chia tay ! , hết thuốc rồi ! Nhưng em không đủ dũng cảm đề làm điều đó. Em không đủ tự tin để giải thích cho con rằng bố mẹ chia tay, rằng bố sẽ không sống cùng mấy mẹ con mình nữa. Em không muốn anh rơi vào tay của người phụ nữ khác kém yêu thương và kém chu đáo hơn em.

    Em tưởng rằng tình yêu của em, sự gắn bó của chúng ta, sự tận tình và khéo léo của em sẽ cho chúng ta hạnh phúc. Nhưng dường như anh cũng không ngừng chứng minh rằng nổ lực của em là vô ích .

    Anh ơi, em không đủ dũng cảm chia tay để bảo vệ tình yêu và lòng tự trọng của em khỏi bị tổn thương . Giờ đây em thấy mình như nàng tiên Hạc , đau đớn ngồi chờ sự vô tâm của anh rút hết thịt da . Em thấy mình như kẻ độc hành mải miết trên con đường một chiều. Em thấy thèm được được dựa vào anh , được anh che chở ....

    Chẳng lẽ em chỉ còn có duy nhất một viễn cảnh là ra đi khi lòng đã nguội lạnh ?
  2. chamhoi_chamthan

    chamhoi_chamthan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2005
    Bài viết:
    267
    Đã được thích:
    0
    Buồn nhỉ! Chẳng biết nói gì nhưng nếu không trả lời thì lại sợ rằng bạn tủi thân vì không có ai chia sẻ nỗi buồn, mà để chia sẻ sao mà khó dùng lời nói vậy, chỉ biết là mình hiểu và thông cảm với bạn được phần nào trong tâm trạng này.
    Chúc bạn mọi điều tốt đẹp.
  3. friday123

    friday123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2005
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn nhé ! Bạn không bảo mình "ngu thì ráng chịu" là tốt rồi. Cuộc sống mỗi người chắc đều có những khó khăn thử thách khác nhau. Nhưng có chỗ mà la làng lên như thế này, có người an ủi thế này là hay quá rồi.
    Chúc bạn cuối tuần vui vẻ.
  4. luongtungoc

    luongtungoc Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/03/2004
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là thứ bảy, một kỳ nghỉ cuối tuần vui vẻ lại đến. Chắc bạn chọn nick Friday cho mình là vì lý do của riêng bạn, tôi lại nghĩ, giá như bạn tiến thêm một bưóc là bạn bước qua thứ bảy, đến với một kỳ nghỉ cuối tuần vui vẻ. Tôi cũng nghĩ bạn là một người khéo léo, có năng lực, đảm đang, biết suy nhgĩ điều phải trái. Như vậy bạn đáng được hưỏng hạnh phúc lắm chứ.
    Ngày xưa, ng phu nữ ko thể quyết định số phận của mình, phần lớn họ ko thể tự lo về kinh tế. Tình duyên thì nằm trong tay cha mẹ, còn hạnh phúc sau này lại tùy vào sự định đoạt của người chồng. Trước những bất trắc tiềm ẩn, trong thời điểm đó trước những định kiến nặng nề của xã hội, nếu sống ngoài khuôn khổ kia, phần lớn ng vợ chỉ biết ngậm ngùi chiều theo số phận. Họ sống một cuộc đời không phải của mình, cuộc đời của họ là cho người khác, cha mẹ, anh chị em, chồng con. Ngay từ thời điểm làm dâu nhà ng ta, ng vợ đã chấp nhận. Chấp nhận tất cả từ ng chồng đem lại, hạnh phúc cũng như khổ đau...
    Chính vì sự cam chịu, các cuộc hôn nhân ngày xưa thường rất bền chặt vì sự phản kháng bứt phá của ng vợ là gần như ko tồn tại. Xã hội ngày xưa (làm như lâu lắm rồi vậy) chưa có nhiều trò ăn chơi, nếu có thì cũng chỉ dành cho một thiểu số đàn ông giàu có, chưa có nhiều bóng hồng trơ trẽn (sẵn sàng quyến rũ ng có gia đình rùi). Vì vậy, đó cũng là một trong nhiều lý do khiến cũng ít ng chồng bỏ bê gia đình vì sự phù phiếm bên ngoài. Friday, nếu bạn tự tin mình là mẫu người phụ nữ ngày xưa, hãy tiếp tục cố gắng chịu đựng vì con cái.
    Cuộc sống chịu đựng đó ko phải là hoàn toàn xấu. Bạn có cơ may được tôn thờ nếu như con cái sau này trưởng thành hiểu được sự hy sinh của bạn là vì chúng. Con cái của bạn sẽ được phát triển cân bằng trong đời sống nội tâm. Con bạn sẽ ít bị lệch lạc trong các vấn đề của cuôc sống. Bạn đã dạy cho con mình một bài học lớn về lòng nhân ái, sự hy sinh vì ng thân yêu của mình... Con bạn sẽ có niềm tin vững chắc vào hạnh phúc gia đình sau này của chúng.
    Đổi lại, cuộc đời của bạn ko còn là của bạn. Và trường hợp xấu nhất, khi về già mà chồng và con của bạn ko hiểu được cho sự hy sinh của bạn, thì ....thật bất hạnh.
    Nếu chọn cách giải quyết trên, tôi là ng viết mà còn cảm thấy sao quá nặng nề và u uẩn...
    Mọi thứ giờ đây đã khác xưa...Bạn là ng có khả năng về kinh tế, bạn hiểu biết thế giới quanh mình. Chính sự hiểu biết của bạn đang giết lần mòn bạn khi bạn phải tiếp tục cam chịu, vì bạn hiểu được một cách sâu sắc là trong một cuộc hôn nhân hạnh phúc, cả hai ng phải sống vì nhau, chấp nhận điểm tốt cũng như điểm chưa tốt của nhau, cố gắng thay đổi điểm xâu của bản thân. Mà có ai lại ko khát khao một cuộc sống gia đình hạnh phúc?
    Trong nhiều trưòng hợp tương tự như bạn, nhiều ng vợ đã chọn giải pháp chia tay. Họ bị buộc phải đối mặt sự khắc nghiệt này. Xã hội với bao lo toan phiền muộn, tuổi xuân qua đi, những ng đàn ông thương thầm họ ngày xưa giờ đã êm ấm gia đình riêng, những gã đàn ông tìm đến thì phần đông tâm tưởng nhuộm màu đen tối, chỉ muốn lợi dung sự cô đơn của ng phụ nữ. Những ng đàn ông chân thành, chấp nhận kết hôn với ng đã có chồng con thật hiếm hoi. Ng phụ nữ bị buộc phải mạnh mẽ hơn để tìm được một ng xứng đáng đi tiếp trong quãng đời phía trước. Nhưng họ ko đơn độc, xã hội hiện đại có nhiều nguồn lực cho sự chuẩn bị một cuộc sống mới: định kiến ko còn như ngày xưa, mọi người xung quanh hiểu và thông cảm, ng phụ nữ có nhiều cơ hội trong việc khẳng định bản thân ở mọi lĩnh vực...Sống trong xã hội hiện đại, ng phụ nữ có quyền bình đẳng với nam giới (dĩ nhiên trừ một số vấn đề)!
    Vấn đề luôn gay cấn là những đứa con. Trong mớ rối loạn của xã hội ngày nay, thiếu vắng bóng ng cha trong nhà, những đứa con có thể sẽ thấy luôn thiếu một nửa gì đấy. Ng mẹ phải càng nổ lực hơn nữa, cáng đáng vai trò ng cha để dạy cho con cái lòng dũng cảm, tính cao thượng, nghị lực phấn đấu, cách sống có trách nhiệm...thường được biểu hiện ở ng cha.
    Ng chồng của bạn có thật lòng yêu bạn chăng? Từ những gì bạn viết, có vẻ như a ta chỉ yêu bản thân mình. Bạn có áp lực, a ta ko muốn chia sẻ. A ta muốn bạn phải đáp ứng được mong muốn của mình: luôn đảm đang, luôn là 1 người phụ nữ lý tưởng, giỏi việc cơ quan, chăm sóc giáo dục con tốt, bản thân xinh tươi năng động , sẵn sàng làm người bạn chia sẻ và thản nhiên trước những những cuộc tình mây gió vì đó là "thuộc tính của đàn ông". Pó tay...sao đọc thấy giống như những điều kiện trao đổi vậy trong một bản hợp đồng gia đình và bạn đứng tên bên phía người bán!?
    Friday, tôi lầm rồi bạn ơi. Tôi làm sao hiểu được tình yêu của hai vợ chồng bạn. Mà bạn đã cố gắng hết sức để cùng tâm sự với chồng chưa? Cuộc sống gia đình riêng của ai cũng giống như một bộ phim rất rất nhiều tập, mà tập nào cũng rất nhiu tình tiết, ẩn chứa sự bất ngờ. Ko chi tiết nào giống chi tiết nào. Nếu bạn phân tích đúng thì lỗi thuộc về ng chồng, nhưng nếu bạn còn những khuyết điểm nào đó khiến cho ng chồng nói ra ngoài miệng và hành động như vậy để thử thách bạn thì sao???
    Vì vậy, nói tóm lại, những gì tôi nói ra ở trên là.... vô ích, nó chỉ mang tính tham khảo thêm cho bạn. Tốt nhất, bạn hãy ghé một trung tâm tư vấn hạnh phúc gia đình tin cậy gần nhất. Con đường tìm ra một giải pháp chu toàn là cực kỳ gian nan và rất tốn thời gian. Bạn hãy bình tĩnh và đừng quyết định vội vàng nhé.
    Chúc bạn nhiều nghị lực.

  5. CamXucSongXanh

    CamXucSongXanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/06/2004
    Bài viết:
    140
    Đã được thích:
    0
    Friday thân mến!
    Đọc những tâm sự của bạn, tôi biết bạn đang đứng ở bước đường cùng, tại ngõ cụt của bờ vực hạnh phúc. Bạn đang cố gắng xây một ngôi nhà trong khi có một người lại...thản nhiên (vâng, tôi dùng từ "thản nhiên" mà bạn đã nhắc tời) đập vỡ từ móng đập lên; mà không ai khác chính là người bạn đời của bạn. Xin chia sẻ với bạn nỗi bất hạnh này!
    Cảm nhận của tôi về chồng bạn là một người đàn ông vừa ích kỷ, vừa vô trách nhiệm trước hạnh phúc của chính gia đình mình. Tôi không thể chấp nhận cái gọi là "phải thản nhiên trước những cuộc tình mây gió của anh" chỉ vì một cái khác gọi là "thuộc tính đàn ông" ấy. Hình như đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy một lời tuyên bố hết sức vô lý như thế của một người chồng với vợ mình. Một người chồng có trách nhiệm có bao giờ phát ngôn một câu như thế không? Bờ vực của sự đổ vỡ cũng từ đó mà ra. Theo tôi, chia tay chỉ là giải pháp cuối cùng.
    Điều đầu tiên mà ai cũng nghĩ tới trước khi quyết định chia tay là con cái, những sinh linh bé bỏng vô tội sẽ phải chịu ít nhiều thiệt thòi, mặc cảm trong tương lai khi nguy cơ đổ vỡ xảy ra. Bạn cũng đã nghĩ tới điều đó. Và bạn cũng đã cố gắng chịu đựng mong có thể hoá giải được chồng của bạn. Bất hạnh thay khi mà chồng bạn lại không ngừng chứng minh mọi cố gắng của bạn là vô ích. Tôi không hiểu anh ta đặt gia đình ở vị trí nào? Tôi có thể cảm nhận được nỗi thất vọng to lớn trong bạn khi chỗ dựa cả đời mà bạn đã lựa chọn bỗng dưng sụp đổ. Ở vào địa vị của bạn, người ta thật khó khăn để có thể bước qua một vật cản như thế. Anh ta quả là một người cố thủ, thiếu sáng suốt.
    Nếu anh ta còn biết suy nghĩ, bạn hãy nói với anh ta tất cả những gì bạn đang suy nghĩ trong lòng. Bằng bất cứ hình thức nào, có thể là đối thoại trực tiếp, có thể là viết ra giấy, gửi email,... đừng ngại ngần. Miễn sao anh ta có thể nghe được... tiếng lòng bạn. Theo thiển ý của tôi, bạn hãy cho chồng bạn biết về những gì bạn vừa trải bày trong topic này bằng cách nào đó. Có thể anh ta sẽ thấy..."thấm" hơn mà suy nghĩ chỉn chu, thấu đáo hơn chăng? Bạn cứ thử xem nhé!
    Vài cảm nghĩ và ý kiến nhỏ của tôi mong được sẻ chia và cảm thông với bạn. Hãy chịu đựng và nỗ lực thêm một chút nữa bạn ạ! Hạnh phúc chỉ ở lại với những người thực sự nỗ lực giữ gìn. Điều đó rất khó. Song khó không phải là không thể phải không bạn?
    Chúc bạn sớm gỡ nút được rắc rối này!
  6. friday123

    friday123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2005
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Mặc cảm trước sự toàn diện của vợ, anh ấy đã chọn cách áp chế vợ và tìm kiếm sự ngưỡng mộ ở bên ngoài nơi những cô gái trẻ chỉ thấy được một phần con người của anh ấy ( phần thành đạt nhất ). Không phải là tôi luôn phô diễn sự hiểu biết của mình, ngược lại tôi nhún mình hơn cả cần thiết . Nhưng anh ấy cũng hiểu rằng tôi không thể vừa là người bạn tri âm hiểu rõ mọi ưu khuyết của anh ấy, vừa là người mẹ bao dung cho những thói hư tật xấu, nhưng vẫn là người vợ nội trợ ngây thơ ngưỡng mộ chồng.
    Xét về lý , chia tay la cách tốt nhất giải quyết được vấn đề một cách triệt để. Tôi sẽ không phải tổn thương thêm . Anh ấy sẽ có cơ hội để thật sự hiểu rõ bản thân mình, tình cảm của mình . Nhưng người phải trả giá cho bài học đau đớn này là các con của tôi, là ba má tôi . Nhìn các cháu ngoan ngoãn, hiếu thảo, tôi thấy mình có lỗi . Thấy ba má lấy hạnh phúc của tôi làm an ủi tuổi già , làm tôi không đành.
    Tôi giận mình khéo léo đảm đang hiểu biết làm gì để cuối cùng cũng không giữ được cho con 1 tuổi thơ hồn nhiên, yên ấm. Hiện nay, vì con, vì anh ấy tôi vẫn cố gắng lôi kéo anh ấy vào quỹ đạo chung của gia đình. Cố gắng giao trách nhiệm cho anh ấy những việc liên quan đến chăm sóc con cái. Bản thân tôi sẻ mở rộng các mối quan hệ xã hội ( lành mạnh thôi ) và tập làm quen với suy nghĩ "tình yêu không phải là thứ duy nhất tác động, chi phối cuộc sống của mình ".
    Thú thật tôi không thấy tự tin lắm về kết quả. Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Cả anh ấy và cả tôi khó mà có thể thay đổi được cách sống, cách yêu. Nhưng vì con, tôi không thể không cố gắng. Các bạn ơi, các bạn cho mình lời khuyên nhé !

Chia sẻ trang này