Đến với bài thơ hay QUE DIÊM Vương Huy những ánh sáng khép dần trên mặt không khí rụng bao la trong bóng tối vô hồi đổ nhịp nằm yên một chiếc que diêm đã tắt tất cả nó là bốc cháy tất cả nó là thiêu rụi tất cả nó là một sợi khói lãng quên trong hân hoan đau đớn sự sống ăn dần từng chút từng chút bụi để nhập lặng im nó chỉ còn một ánh lửa lạnh đen cô đặc như đầu Thế cũng đủ cho hôm nay. Được dumb sửa chữa / chuyển vào 17:54 ngày 09/09/2003
To 2910: Thơ thì nói ai nói hiểu được kiểu toán học. Hiểu được đã là khoa học. Nhưng cũng có thể thấy hay được thôi. Trong sự cô kiệt đến gai người, người viết đã đững ngoài mình, không phải trong mình, cũng không phẩi trên mình. Mấy ai đứng được ngoài mình khi viết. Có cảm giác Vương Huy đang viết lúc ở ngoài Vương Huy. Trong sự đối chọi giữa cái đơn lẻ ( que diêm) và cái vô cùng (ánh sáng / bóng đêm), vật đơn lẻ có thể coi như biểu tượng của sự sống khi nó phát được ánh sáng và biểu tượng của cam chịu, đau đớn , nhẫn nhục khi nó được cô đặc lại. Nó cũng có thể coi như cuộc đấu tranh nội tâm, dằn vặt đến tuyệt vọng, bào mòn dần. Cái tưởng như là khoảnh khắc thăng hoa của nó, lúc phát sáng, đáng thương thay, chỉ là một sự huỷ hoại, thay vì thắp sáng để chiến thắng bóng đêm hau như ánh sáng của ngọn hải đăng... Nhịp điệu của bóng đêm (vô hồi đổ nhịp), một thứ khá vô hình được cách điệu một cách bóng bẩy, điệu đà ( không khí rụng bao la) ...Đoạn thơ như một chuyển cảnh trong điên ảnh, bằng ngôn ngữ thi ca..từ ánh sáng dần thành bóng tối, trong cảnh đó, là cuộc hành xác của một que diêm đơn độc Đoạn cuối bất ngờ làm sao : Cô đặc, như đầu. Đâu đó đau đớn, đâu đó bất lực, và vô tích sự làm sao: Một sợi khói của lãng quên... Sự giảm dần đều với những câu thơ ngắn dần và những từ như rụi, bụi,...càng làm tăng vẻ đẹp của sự dần cạn kiệt... Bài thơ đẹp, cái đẹp của sự hoán chuyển, nếu chúng ta nhìn thấy cái nội lực hướng thiện - mỹ của nó.... 2910: Dù gì cũng vote cho tôi đi( 1 cái 5* thôi). Tôi lang thang hơn 2 năm còn kém hơn bạn vài ngày. Tôi bất tài hơn bạn đến thế ư... Được dumb sửa chữa / chuyển vào 09:17 ngày 13/11/2004
NƯỚC MẮT Anh có những dòng nước mắt Không chảy ra ngoài bao giờ Âm thầm lặng trong chua sót Như trời muốn mưa không mưa Đừng buồn về anh em nhé Bao ngày tháng đẹp đi qua Giọt mưa ru em thuở bé Nhuộm đầu em bạc đến già Chẳng muốn gặp em lần nữa Để khỏi hai lần xót xa NGUYỄN CHƯƠNG Và cuối dốc một người mơ được chết Ngọn cỏ hồng thơ ấu ngậm trên môi
THặ NG?Y Vỏằ? VặặĂng Huy Nhỏằng tàn tro cỏằĐa mỏằTt thỏằi vong tặỏằYng Gió xuÂn thơ mÊi cuỏằ'n 'ỏn hôm nay Mỏâu quĂ khỏằâ bay trong mạa lỏ** lỏằĂ Làm cặĂn mặa gifng kưn góc tim gỏĐy Ta trỏằY vỏằ men lỏằ'i câ hoa bay Nhỏãt dỏƠu chÂn cỏằĐa loài ngặỏằi rặĂi vÊi Buông dỏƠu chỏƠm xuỏằ'ng trang 'ỏằi con gĂi Em trỏằY thành nỏằ-i nhỏằ> tuỏằ.i thặĂ tôi CÂy 'a nào mà chỏng 'ỏằâng mỏằ" côi Dạ bỏn nặỏằ>c có trỏÊi lòng 'ón lĂ Nhặ trang giỏƠy 'ón tỏằông cÂu thặĂ rặĂi lỏÊ Biỏc xanh gơ cho khỏằi 'Ăy trỏ** luÂn Bao ặỏằ>c mặĂ xinh xỏn trỏằâng thỏĂch sạng Chỏằ? khoỏÊnh khỏc vỏằôa chỏĂm va mỏãt 'ỏƠt Nghơn nÂng niu câng mỏằTt lỏĐn vỏằƠn nĂt Chỏưc lặỏằĂi làm tên gà nhỏằc mênh mang Dòng bỏằ"i lỏằY không cành hỏằ"ng nào ngÊ Ngỏt cỏằng mà nghe 'ỏằi buỏằ"n lỏĂ Mỏằi chÂn vơ nhỏằng chuyỏằ?n quĂ vu vặĂ Bỏ nỏằ-i buỏằ"n trao ngày thĂng 'ung 'ặa Ngỏằ"i trên lĂ nghe cành khô trỏằY biỏc Trong giỏƠc mặĂ có nghơn con bặỏằ>m chỏt Triỏằ?u cĂnh tàn lỏÊ tỏÊ mĂi hiên hoa urby sặu tỏ** Vơ không muỏằ'n post lỏằi cỏÊm ặĂn trong tôpic trên, tôi viỏt vài dòng cỏÊm ặĂn bỏĂn urby 'Ê cho tôi 'ỏằc mỏằTt bài thặĂ thỏưt hay. QuỏÊ thỏằc, vỏằ>i tôi, nó 'ỏạp 'ỏn mê hỏằ"n. Mô tưp vỏằ sinh - tỏằ"n Ăm ỏÊnh tỏằô bài que diêm trỏằY lỏĂi, 'ỏạp 'ỏn lỏĂnh lạng. Tỏằông cÂu thặĂ vỏằ>i nhỏằng hơnh ỏÊnh 'ỏằ'i nhau chan chĂt trong sỏằ cỏ** cặặĂng cỏằĐa mỏằTt cĂi 'ỏĐu tỏằ?nh tĂo. BÊo tỏĂnh rỏằ"i - cỏĐu gỏôy - nặỏằ>c mêng mang Dòng bỏằ"i lỏằY không cành hỏằ"ng nào ngÊ. Có lỏẵ chỏằ? cỏĐn 'ỏãt chúng cỏĂnh nhau nhặ thỏ, còn hặĂn mỏằi mỏằạ tỏằô. Thỏằc sỏằ thơ tĂc giỏÊ có mong mỏằTt cành hỏằ"ng nào ngÊ không. Thặa tĂc giỏÊ, anh không kơm chỏ nỏằ.i mỏằTt mong ặỏằ>c hặĂi Ăc 'ỏằTc chfng(?) Tuy nhiên hơnh nhặ cÂu thặĂ dặỏằ>i bỏĂn viỏt thiỏu: Ngỏt cỏằng cỏằ nghe 'ỏằi buỏằ"n lỏĂ Mỏằi chÂn vơ nhỏằng chuyỏằ?n quĂ vu vặĂ. Có ai viỏt vỏằ mỏằTt sỏằ cao thặỏằÊng bỏƠt 'ỏc dâ hay nhặ thỏ này không: Bao ặỏằ>c mặĂ xinh xỏn trỏằâng thỏĂch sạng Chỏằ? khoỏÊnh khỏc vỏằôa chỏĂm va mỏãt 'ỏƠt Nghơn nÂng niu câng mỏằTt lỏĐn vỏằƠn nĂt Chỏưc lặỏằĂi làm tên gà nhỏằi là hai khỏằ. thặĂ 'ỏạp nhỏƠt.