1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đi làm

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Psyche216, 15/09/2008.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Psyche216

    Psyche216 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2007
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Từ đầu tháng 9, lúc nào cũng tắc đường.
    Mk, nói xin lỗi chứ, lúc đường rộng thênh thang vắng vẻ thì áo vàng áo xanh đi xe ô tô đi hốt xe, rồi tóm dân.
    Lúc đường tắc thì ko thấy bóng dáng chú nào, chắc cũng tắc tịt ở đâu.
    HN sáng sớm thì ào ào người đi. Hờ hững.
    Chiều tối về thì nóng bức, khói xe, sức nóng của xe cộ... đứa nào cũng bon chen hằm hằm nhằm đâm tới.
    ----
    Ngày làm việc, hăm hở cặm cụi làm, trong cái tâm thế hoàn thành xong bài vở rồi nộp là xong.
    Hơ, cách đây 1 tuần, còn nghĩ, ở lại chờ đến sang năm.
    Nhưng ngày rồi ngày, thấy nhiệt tình, và trí lực ko còn nán lại nữa. Nó rong ruổi đâu đâu í rồi.
    Giữa giờ, nén lại những cảm giác tiêu cực. Tự bảo rằng, âu cũng là do chính mình khó tính. Cầu toàn mà làm chi khi mọi thứ trong đời vốn méo mó. Và chính mình cũng có chỗ dúm dó chứ nào bảnh đâu.
    Nhưng nhịn tí thôi, rồi lại thấy có bực lây.
    Hợ hợ, việc hổng phải của mình, mà cứ í ới như mình đẻ ra nó để phải giải thích ko bằng.
    Có thể, nếu vào tay mình thì đơn giản thôi.
    Nhưng thấy khó chịu.
    Rồi cuối giờ, thấy đẻ ra một lời nhắn dặn: từ giờ thư từ công văn ký đóng dấu là phải có SỐ.
    Ờ thì cái gì chả có số má đấy thôi. Mình cũng ko còn phải làm mấy thứ đó nữa nên kệ thây.
    Nhưng nghĩ thấy buồn cười, kỳ cục.
    Thư với tạp phế lù "kính và gửi", "trân và trọng" giờ thêm cái mã hiệu SỐ vào thì lố bịch tợn.
    Haiz. Có người làm mình thấy cảm thông. Có người, mình đã rất thiện cảm, và đôi khi chính cái thiện cảm đó khiến mình bình tĩnh để ko phán xét, vì bản chất người ta rất "tử tế". Rồi thì, cứ cái này cái nọ, thiện cảm đó ko vơi đi, nhưng một cơ số cái làm mình ko thể ko khó chịu.
    Có ai đó gọi đó là tàn dư của cái thời còn bao cấp ;)) chả bít.
  2. Psyche216

    Psyche216 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2007
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Đính chính tí: đáng lẽ là 2tiếng, type thế nèo lại thành 5
    Cách đây 1-2 tháng trở về trước, hầu như ngày nào cũng khóa cửa, ra khỏi phòng lúc trời chưa thèm tối nhưng nắng cũng tắt dần ở đằng tây.
    Mà bà con trong phòng nấn ná lại meo mủng cá nhân, rồi nghe nhạc, chờ chồng hay cái rỉ cái ri rì rì đó, còn đằng này mình việc ko hết, tối về mới đọc báo cho cả ngày hnay và có khi cả hôm trước nữa.
    Còn giờ, ngóng đến tan giờ về quá.
    Thất nghiệp chẳng qua là một giai đoạn khởi động lại máy cho một xuất phát khác
  3. Psyche216

    Psyche216 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2007
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Cũng thi thoảng lang thang vào bển. Mỗi tội chả nhớ là log in bằng nick nào ạ Hi
  4. Psyche216

    Psyche216 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2007
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Ah chuyện cái điều hòa.
    Hôm nay có bác GS Mại lên làm việc. Chưa ngồi vào ghế, bác đã bảo, mọi người tiết kiệm điện hay sao mà ko dùng điều hòa.
    Hẹ, cả tháng chịu nóng rồi. Chiến dịch giảm cân của mấy bạn trên nửa tạ ko thành, vì ko có điều hòa các nàng uống sữa thay nước lọc
    Tớ từ dạo ngủ nghê sớm sủa, ngoan ngoãn thì ko bị còi nữa, bỏ bữa sáng mà vẫn béo tốt.
    Cái điều hòa ko chạy nên người ngợm đi làm về là chỉ muốn nhảy vào ngâm nước lạnh. Ngồi trong phòng mà bụi ngang với mấy bác trông xe trước cửa LHH.
    Có chị nói xa xôi động viên sắp mùa đông rồi, ko lo vì điều hòa mà sụt cân vì nóng nữa. Chị kia lại chen vào, phòng này phải cái khắc nghiệt, thiếu điều hòa anh em tha hồ ngồi chịu rét.
    Trộm nghĩ, mùa đông này mình chả còn được ngồi chịu rét ở đây nữa đâu
  5. mathuyen

    mathuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/06/2005
    Bài viết:
    2.223
    Đã được thích:
    1
    Vẫn, nhưng chả đứa nào nó nhận, anh về đây em với anh đi buôn.
    Lại chuyện cái điều hòa, hồi trước đi làm hôm nào cũng cãi nhau với cái thằng Trưởng phòng nó bật xói thẳng vào chỗ mình như kiểu ướp cá trong tủ đông lạnh vậy, nói nó thì nó bảo mày về mà mặc suit giống nó ý. Sao mình ghét cái bọn Japanese thế, không biết trong ttvn này có đứa nào người Nhật biết tiếng Việt không, nó nghe thấy oánh mình chết
  6. UNA_MALDINISTA

    UNA_MALDINISTA Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    2.632
    Đã được thích:
    0
    Chính xác là còn 3 tuần nữa mình sẽ quay trở lại thế giới của công việc, lại một chút lo âu và bỡ ngỡ như cái thưở mới ra trường chưa biết gì về cuộc sống của một nhân viên. Gần 2 năm rồi đã quen là một sinh viên với thói quen giờ giấc khá linh hoạt, thậm chí vô kỷ luật vào những dịp nghỉ lễ hay viết khóa luận, nên giờ nghĩ đến việc ngày ngày dậy sớm đi làm đủ ít nhất 8 tiếng cũng thấy oải phết. Hy vọng sẽ nhanh chóng hòa nhập lại và làm việc được. Có lẽ cũng vì thế mà mình đã chọn cách nghỉ ngơi một vài ngày rồi đi làm ngay, chứ không dành thời gian nghỉ nhiều để đi chơi xa vài tuần, 1 tháng rồi mới tính như bạn bè.
    Mình luôn là như vậy, ít thảnh thơi, cố gắng bận rộn. Hope at least that pays.
  7. MATRIX

    MATRIX Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    1.448
    Đã được thích:
    0
    Quả như dự tính, hôm nay làm việc rất ư là hiệu quả!
    Sản phẩm đây:[​IMG]
  8. man_in_the_snowy_river144

    man_in_the_snowy_river144 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/12/2006
    Bài viết:
    1.293
    Đã được thích:
    0
    21h30...
    Mặc bộ xấu nhất vào người, xách xe đi làm!
    Đi làm vào cái giờ giấc chả giống ai thế này nhiều khi cũng có cái thú. Ấy là chẳng bao giờ phải nghĩ ngợi nửa giây về cái chuyện tắc đường hay không tắc cả. Trời nóng vào ban ngày nhưng lại mát mẻ vào tối. Trong đầu đã nghĩ đến cốc trà đá cả điếu thuốc trước cổng cơ quan.
    Đến nơi. Bước xuống xe thì ôi thôi....Pực pực! Đôi dép (đùa chứ không thể hiểu nổi tại sao) đồng loạt đứt quai. Mà dép da Bitis chứ có phải gì đâu mà bảo là chóng hỏng. Lếch thếch cho vào cái túi nilon, chân đất mắt toét hùng dũng tiến vào cơ quan. Cũng may là tầm đấy đường vắng chứ nếu không chắc phim hài cứ gọi là...giả lại tiền luôn. Sáng mai không hiểu nổi là sẽ đi kiểu gì ra bãi gửi xe và về đây???
    Cũng phải nhanh chóng kiếm cách mà thoát ra khỏi cái kiểu làm việc như này. Rút xuống làm đêm thật là 1 điều vạn bất đắc dĩ. Nhưng với hoàn cảnh hiện nay, có lẽ lại là an toàn hơn cả. Nói cái câu "lùi một bước để tiến ba bước" sao mà dễ thế nhưng đến lúc thực hiện nó mới thấy là cả một sự cố gắng vượt bậc.
    Đôi khi, trong những bước tiến nên có một vài bước lùi và một khoảng cách đủ xa để có thể nhìn lại xem ta đang đứng ở đâu...
  9. Psyche216

    Psyche216 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2007
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Tớ cũng đang bị bước lùi
    haiz
  10. venus_mars

    venus_mars Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2003
    Bài viết:
    3.078
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay mình đi làm cũng chả có tý cảm hứng nào.
    Sáng dậy làm nem cuốn để mang đi ăn trưa. Đáng nhẽ mình mà biết sếp tới từ 10h sáng thì mình ở nhà ngủ. Nhưng mình lại không biết là sếp tới nên 10h hơn một tý mình đã có mặt, hix hix. Chán không thể tả.
    Hôm nay cũng chả có việc gì, đi ra lại đi vô, ưỡn ẹo. Bắt gà đã có sếp, mình chỉ việc giơ dao lên mà chém thôi.
    Đi làm sướng thế cơ chứ lại.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này